Bài viết: 457 Tìm chủ đề
Đọc thử truyện mới của bạn nên để lại ít dòng cảm nhận. Trúng ý thì ok mà khác ý thì... thôi =))

1. Hai chương truyện này thấy bạn dùng biện pháp so sánh rất nhiều. Điển hình là từ "như" đó.

Mặc dù so sánh là một biện pháp tu từ hiệu quả nhưng nếu lặp lại liên tục nó sẽ khiến câu chuyện trở nên nặng nề, thiếu tự nhiên và làm người đọc cảm thấy mệt mỏi.

Ví dụ trong truyện:
"...như con ma đói..."
"...như nằm trên giường đinh..."
"...thành phố như tổ kiến..."
"...như lớp son đầu tiên..."
"...như khiên giáp vụng về..."
"...như một lời nhắc nhở..."
"...như một bản giao hưởng lạc điệu..."
"...như gặp tri kỷ..."
"...như một đơn hàng sắp hoàn tiền quá hạn..."
"...sếp đòi KPI như đòi.. linh hồn..."
"...như một cái gật đầu trong tuyệt vọng..."
"...ánh mắt 'sát thủ' của sếp Minh..."
"...như pháo hoa ngày tận thế..."
"...như ong vỡ tổ..."
"...như lời nhắc nhở lóng ngóng..."
"...như nhảy dây trên vực thẳm..."
"...thưởng mông lung như một trò đùa..."
"...như một cái gật đầu trong tuyệt vọng..."
"...khúc nhạc kinh dị của văn phòng..."
"...nụ cười của cô giống sticker trên Zalo..."
"...như một khoảnh khắc phân vân..."
"...như gạch đá..."
"...như một liều thuốc kích thích nhẹ..."
"...như nút chai..."
"...như lời thì thầm cô đơn..."
"...như bản giao hưởng của sự bỏ bữa..."
"...như một cái gật đầu trong tuyệt vọng..."
"...như ngọn hải đăng..."
"...như tác phẩm nghệ thuật..."
"...như những con mắt mỉa mai..."
"...như chiếc chăn cũ..."
"...như những mảnh ghép lóng ngóng..."
"...như dao cứa..."
"...như chết..."
"...như lời nhạo báng..."
"...như tiếng thở của thành phố..."
"...như cơn mưa rào giữa nắng..."
"...như nhịp của sự bình yên..."
"...lạnh lùng hơn tiếng mưa rơi..."
"...như tiếng gãy cánh..."
"...dịu dàng hóa thành mảnh vỡ sắc nhọn..."
"...giọng như tan vỡ..."
"...như một người bạn vô hình..."
"...như đang hít phải khói bụi Sài Gòn..."
"...như tan vỡ..."
"...như những bóng tối nhảy múa trên tường..."

=> À nó hơi bị khủng khiếp nha!
Những phép so sánh này có thể thay thế bằng cách diễn đạt khác, tập trung vào hành động hoặc cảm xúc trực tiếp của nhân vật. Ví dụ thay vì nói "Làm sales như nhảy dây trên vực thẳm," tác giả có thể miêu tả cảm giác của Ngân khi cố gắng giữ thăng bằng giữa khách hàng và sếp.

Ví dụ cụ thể:

Mỗi lần nhấc điện thoại, Ngân lại cảm thấy tay mình run lên. Cô phải giữ chặt chiếc bút, tưởng tượng như mình đang bám vào một sợi dây thừng mong manh, phía dưới là vực sâu của những con số KPI.

2. Cốt truyện còn thiếu kịch tính: Nếu bạn không thích kịch tính, drama thì ít ra cũng cần phải có sự lôi cuốn để người ta không bỏ cuộc giữa chừng.

Truyện dành khá nhiều thời gian để miêu tả những suy nghĩ và cảm xúc tiêu cực của Ngân, từ áp lực công việc đến nỗi buồn khi chia tay. Tuy nhiên, các sự kiện chính như việc Ngân bị đồng nghiệp cướp khách hay cuộc gặp gỡ với Phong lại diễn ra nhanh chóng, thiếu cao trào.

Vấn đề: Mạch truyện hiện tại đi theo một công thức lặp lại: Ngân gặp vấn đề -> than thở -> vượt qua. Điều này khiến câu chuyện có cảm giác đều đều, ít có những nút thắt hay bất ngờ đáng nhớ.

Giải pháp: Tác giả có thể xây dựng tình huống gay cấn hơn, ví dụ như đưa ra một thử thách khó khăn hơn cho Ngân, hoặc để mối quan hệ giữa cô và Phong phát triển chậm rãi và tự nhiên hơn.

3. Diễn biến tâm lý nhân vật chưa thuyết phục:

Ngân được giới thiệu là một người phụ nữ mạnh mẽ nhưng lại thường xuyên than thở và rơi vào trạng thái bế tắc. Dù đây là một khía cạnh đời thường, sự thay đổi của cô ở cuối chương 2: quyết định nói chuyện với sếp và đồng nghiệp lại diễn ra quá đột ngột, chưa có đủ sự chuẩn bị về tâm lý.

Vấn đề đặt ra: Người đọc chưa cảm nhận được một quá trình chín muồi để Ngân đưa ra quyết định thay đổi. Điều này khiến câu chuyện có phần thiếu logic và không đủ sức thuyết phục.

Giải pháp: Tác giả có thể thêm vào những chi tiết nhỏ để thể hiện sự đấu tranh nội tâm của Ngân, để sự thay đổi của cô là kết quả của một quá trình tích lũy, thay vì chỉ là một quyết định chớp nhoáng.

Truyện có một ý tưởng hay và nhân vật chính có tiềm năng lớn. Tuy nhiên, để câu chuyện cuốn hút hơn, tác giả có thể thử nghiệm với lối viết mới, giảm bớt sự sến sẩm của việc so sánh và tập trung hơn vào việc kể một câu chuyện tự nhiên, chân thật và nhiều kịch tính.

Tóm lại, truyện này có cái tựa cũng gây chú ý nhưng mà nội dung đọc không đã. Nó bình bình ngang ngang á, đọc xong rồi không nhớ chi tiết đắt giá. Nói nôm na kiểu nó đẹp về câu chữ nhưng chỉ vậy thôi.

Cảm ơn bạn nhé, mình sẽ thử điều chỉnh lại cái chữ "như" xem sao, tại vì phong cách của mình là thích dùng so sánh. Còn về tình tiết nếu chỉ là "truyện ngắn" thì với mình vậy là ổn (mình không cầu toàn), nếu sau này có thời gian và cảm hứng để phát triển thành truyện dài thì mình sẽ cân nhắc.
 
Cảm ơn bạn nhé, mình sẽ thử điều chỉnh lại cái chữ "như" xem sao, tại vì phong cách của mình là thích dùng so sánh. Còn về tình tiết nếu chỉ là "truyện ngắn" thì với mình vậy là ổn (mình không cầu toàn), nếu sau này có thời gian và cảm hứng để phát triển thành truyện dài thì mình sẽ cân nhắc.

Bạn hiểu mình không bao giờ có ý công kích bạn đúng không? Mod nói đúng rồi đó, hãy bớt tả lại, tập trung vào phát triển tình tiết đi. Một câu chuyện hay ở chỗ có tình tiết phát triển, có nhân vật sống động thông qua nội tâm, có những lời thoại dí dỏm, hoặc bị thương tuỳ theo truyện nói về điều gì.
 
Bài viết: 457 Tìm chủ đề
Bạn hiểu mình không bao giờ có ý công kích bạn đúng không? Mod nói đúng rồi đó, hãy bớt tả lại, tập trung vào phát triển tình tiết đi. Một câu chuyện hay ở chỗ có tình tiết phát triển, có nhân vật sống động thông qua nội tâm, có những lời thoại dí dỏm, hoặc bị thương tuỳ theo truyện nói về điều gì.

Cảm ơn đọc giả đã góp ý! ^^ mình sẽ ghi nhận ở các tác phẩm sau! Tác phẩm này thì cứ để cho nó 1 chút khiếm khuyết vậy nhé!
 
Sau khi đọc đi đọc lại truyện lại mấy lần, mình đưa ra nhận thấy thế này.

Nội dung từ chương đầu của truyện, tác giả có vẻ đã có ý hướng tới tiêu đề "Son Đỏ" rồi, chi tiết Ngân tô son vào buổi sáng, chi tiết lớp son được tả như lớp vỏ bảo vệ như "vũ trang" trước khi đi làm, rồi một vài chi tiết câu thoại cũng nhắc tới "son đỏ", đến kết truyện, "lớp son mới" vẫn được nhắc đến như một lời khẳng định.. Nói chung, tiêu đề và nội dung truyện không phải là không có sự liên quan.

Tuy nhiên thì, kinh nghiệm viết truyện của mình không quá tốt, mình không nêu được lời khuyên gì về cách diễn tả hay truyền đạt của Rewrite trong truyện. Có điều mình có thể cảm nhận được ý tứ của bạn, có thể là bạn đang muốn diễn tả một cuộc sống của con người thật sự dưới những lớp "vỏ bọc" trong cuộc sống, "vỏ bọc" ấy có thể bị bào mòn, bị phai đi nhưng cũng sẽ được bồi đắp, được "làm mới" khi có cơ hội. Và thứ "vỏ bọc" được nhắc đến trong truyện của Ngân chính là "Son Đỏ". Chỉ vậy thôi, hì..

Khi nhân vật Phong xuất hiện trong truyện, lúc đầu mình còn nghĩ nhân vật này hơi.. "thừa". Thế nhưng càng đọc đến cuối, mình mới biết Phong là động lực, cũng chính là "lớp son mới" được tô điểm lên trái tim của Ngân, là động lực mới giúp cô bước tiếp và càng mạnh mẽ trong cuộc sống. Các nhân vật khác như Lan, như sếp Minh.. cũng không "thừa", họ là những khía cạnh khác thể hiện sự chân thực của cuộc sống.

Nói chung, so về nội dung, tuy không quá gây bất ngờ, mới lạ nhưng khá ý nghĩa và chân thực. Còn về văn phong và cách diễn đạt, mỗi người mỗi vẻ, mình không có nhận xét nhiều. Tuy nhiên, đối với mình, đọc hiểu được nội dung là tốt rồi. Nội dung này đối với mình cũng không xa lạ nên bản thân hoàn toàn có thể hiểu và chấp nhận được.

Chúc tác giả ngày càng thành công, văn phong có thể thay đổi nhưng nội dung vẫn thiên về những vấn đề thực tế như vậy sẽ rất dễ hiểu. Hi..
 
Bài viết: 457 Tìm chủ đề
Sau khi đọc đi đọc lại truyện lại mấy lần, mình đưa ra nhận thấy thế này.

Nội dung từ chương đầu của truyện, tác giả có vẻ đã có ý hướng tới tiêu đề "Son Đỏ" rồi, chi tiết Ngân tô son vào buổi sáng, chi tiết lớp son được tả như lớp vỏ bảo vệ như "vũ trang" trước khi đi làm, rồi một vài chi tiết câu thoại cũng nhắc tới "son đỏ", đến kết truyện, "lớp son mới" vẫn được nhắc đến như một lời khẳng định.. Nói chung, tiêu đề và nội dung truyện không phải là không có sự liên quan.

Tuy nhiên thì, kinh nghiệm viết truyện của mình không quá tốt, mình không nêu được lời khuyên gì về cách diễn tả hay truyền đạt của Rewrite trong truyện. Có điều mình có thể cảm nhận được ý tứ của bạn, có thể là bạn đang muốn diễn tả một cuộc sống của con người thật sự dưới những lớp "vỏ bọc" trong cuộc sống, "vỏ bọc" ấy có thể bị bào mòn, bị phai đi nhưng cũng sẽ được bồi đắp, được "làm mới" khi có cơ hội. Và thứ "vỏ bọc" được nhắc đến trong truyện của Ngân chính là "Son Đỏ". Chỉ vậy thôi, hì..

Khi nhân vật Phong xuất hiện trong truyện, lúc đầu mình còn nghĩ nhân vật này hơi.. "thừa". Thế nhưng càng đọc đến cuối, mình mới biết Phong là động lực, cũng chính là "lớp son mới" được tô điểm lên trái tim của Ngân, là động lực mới giúp cô bước tiếp và càng mạnh mẽ trong cuộc sống. Các nhân vật khác như Lan, như sếp Minh.. cũng không "thừa", họ là những khía cạnh khác thể hiện sự chân thực của cuộc sống.

Nói chung, so về nội dung, tuy không quá gây bất ngờ, mới lạ nhưng khá ý nghĩa và chân thực. Còn về văn phong và cách diễn đạt, mỗi người mỗi vẻ, mình không có nhận xét nhiều. Tuy nhiên, đối với mình, đọc hiểu được nội dung là tốt rồi. Nội dung này đối với mình cũng không xa lạ nên bản thân hoàn toàn có thể hiểu và chấp nhận được.

Chúc tác giả ngày càng thành công, văn phong có thể thay đổi nhưng nội dung vẫn thiên về những vấn đề thực tế như vậy sẽ rất dễ hiểu. Hi..

Giữa bao nhiêu đọc giả, chỉ có Phụng là hiểu được thông điệp của truyện ^^ Giỏi quá! Những bạn đọc khác chỉ muốn có tình tiết, drama. Truyện ngắn này của mình không tập trung vào tình tiết, nó tập trung vào việc tạo đồng cảm với những đọc giả nữ là nhân viên văn phòng, hay những người đang sống trong áp lực công việc, mình muốn nói với mọi người về động lực sống, hy vọng và dám hướng đến những điều mới mẻ trong cuộc sống. Giống như câu thoại kinh điển của Chuck Noland (do Tom Hanks thủ vai) trong phim "Cast Away" (Một Mình Trên Đảo Hoang) :

"Tôi biết mình phải làm gì bây giờ-tôi phải tiếp tục thở. Bởi vì ngày mai, mặt trời sẽ mọc. Ai biết thủy triều sẽ mang lại điều gì?"​

 
Giữa bao nhiêu đọc giả, chỉ có Phụng là hiểu được thông điệp của truyện ^^ Giỏi quá! Những bạn đọc khác chỉ muốn có tình tiết, drama. Truyện ngắn này của mình không tập trung vào tình tiết, nó tập trung vào việc tạo đồng cảm với những đọc giả nữ là nhân viên văn phòng, hay những người đang sống trong áp lực công việc, mình muốn nói với mọi người về động lực sống, hy vọng và dám hướng đến những điều mới mẻ trong cuộc sống. Giống như câu thoại kinh điển của Chuck Noland (do Tom Hanks thủ vai) trong phim "Cast Away" (Một Mình Trên Đảo Hoang) :

"Tôi biết mình phải làm gì bây giờ-tôi phải tiếp tục thở. Bởi vì ngày mai, mặt trời sẽ mọc. Ai biết thủy triều sẽ mang lại điều gì?"​


Officer đây, cũng có đồng cảm nổi đâu, đã nói tới vậy rồi mà vẫn cố chấp thì chịu thôi.
 
Officer đây, cũng có đồng cảm nổi đâu, đã nói tới vậy rồi mà vẫn cố chấp thì chịu thôi.

Ôi! Sao căng thẳng vậy nguyệt trần?

Mình chỉ là văn phong không tốt, cách diễn đạt cũng chưa hoàn hảo nên không thể chia sẻ góp ý về mặt ngôn từ cho bạn ấy mà thôi.

Mình chỉ cảm thấy, nội dung trong truyện của bạn ấy dù không mới mẻ, không bất ngờ nhưng cũng hợp với thực tế. Cái này cũng không đáng trách mà, phải không?

Còn sở thích mỗi người mỗi khác, lên đây là để giải trí mà, đừng quan trọng quá mọi vấn đề mới phải, nguyệt trần nhỉ? Thả lỏng.. thả lỏng nào..
 

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back