

Quả Thành
Trình bày: Hầu Trạch Nhuận
Trình bày: Hầu Trạch Nhuận
"Quả Thành" là cái tên nghe thôi đã vẽ ra trước mắt người nghe một vùng đất hoang lạnh, nơi chiến tranh đi qua và để lại nỗi cô độc rợn người. Đây là một bản nhạc hoa ngữ đượm buồn, mang phong cách cổ phong đậm chất sử thi, do ca sĩ Hầu Trạch Nhuận thể hiện. Ca từ sâu lắng, trau chuốt, như những vết mực viết lên một chương sử tình buồn, nơi người ra đi là tráng sĩ, kẻ ở lại là hồng nhan, và kết cục chỉ còn là một thành quạnh hiu, một mối tình dở dang.
Bài hát mở đầu bằng hình ảnh một vòng mặt trời đỏ lặn giữa khói mờ và tiếng trống trận dồn dập, như báo hiệu sự chia ly đã định sẵn. Người tướng quân ra đi vì giang sơn, vì lý tưởng, bỏ lại sau lưng người con gái nơi quê nhà. Đáng nói hơn, phần lời không chỉ là lời kể chuyện mà còn là dòng tâm sự đứt đoạn của người ra đi. Có lẽ, chính là vào giây phút cuối đời, máu hòa với nước mắt, chỉ còn một mong mỏi được gặp lại người xưa, dù chỉ là trong khoảnh khắc.
Điều đặc biệt ấn tượng là sự cân bằng giữa chất bi tráng và chất thơ. Ca từ dẫu thấm đẫm bi thương nhưng không hề ủy mị. Những câu như "Một lần đi chẳng trở về, ai nhớ chốn quê xưa: Cô thành lạnh giá, mình nàng còn đợi chờ" khiến tim mình như thắt lại. Đó không chỉ là nỗi nhớ người, mà còn là sự day dứt, sự lỡ làng của một mối duyên sinh tử.
Lắng nghe "Quả Thành" không chỉ là thưởng thức một bài hát, mà còn như bước vào một khúc bi ca nhuốm màu bụi cát, nơi tình yêu và chiến tranh, sinh ly và tử biệt, giao nhau trong một khoảnh khắc ngắn ngủi mà bất diệt.
Video Vietsub trên Youtube nha, còn video dưới là bản Trung.
Lời bài hát
寡烟四起一轮红日西
战鼓雷鸣一去多别离
佳人孤身红尘里
零零雨声叹归兮
难求今生何时能相遇
江山零落一景多崎岖
将军倚靠凝望着故里
风沙掩埋了枪敌
一曲相思寄恋意
只是就此一别生死两相离
但愿放下枪矛续一封归期
奈何深入重围血泪洒满地
壮士一去不返怎念旧故里
一座冰冷寡城只剩了你
只愿魂归旧处与你再相依
不知你还能否识出我旧衣
壮士一去不返终是负了她
濒死之际只想再望着你
滚滚红尘万丈深
只叹流年误切时
江山零落一景多崎岖
将军倚靠凝望着故里
风沙掩埋了枪敌
一曲相思寄恋意
只是就此一别生死两相离
但愿放下枪矛续一封归期
奈何深入重围血泪洒满地
壮士一去不返怎念旧故里
一座冰冷寡城只剩了你
只愿魂归旧处与你再相依
不知你还能否识出我旧衣
壮士一去不返终是负了她
濒死之际只想再望着你
Pinyin
Cán yān sì qǐ yī lún hóng rì xī
Zhàn gǔ léi míng yī qù duō bié lí
Jiā rén gū shēn hóng chén lǐ
Líng líng yǔ shēng tàn guī xī
Nán qíu jīn shēng hé shí néng xiāng yù
Jiāng shān líng luò yī jǐng duō qí qū
Jiāng jūn yǐ kào níng wàng zhuó gù lǐ
Fēng shā yǎn mái le qiāng dí
Yī qū xiāng sī jì lìan yī
Zhī shì jìu cǐ yī bié shēng sǐ liǎng xiāng lí
Dàn yùan fàng xìa qiāng máo xù yī fēng guī qī
Nài hé shēn rù zhòng wéi xuè lèi sǎ mǎn dì
Zhùang shì yī qù bù fǎn zěn nìan jìu gù lǐ
Yī zuò bīng lěng guǎ chéng zhī shèng liǎo nǐ
Zhī yùan hún guī jìu chǔ yǔ nǐ zài xiāng yī
Bù zhī nǐ húan néng fǒu shí chū wǒ jìu yī
Zhùang shì yī qù bù fǎn zhōng shì fù liǎo tā
Bīn sǐ zhī jì zhī xiǎng zài wàng zhuó nǐ
Gǔn gǔn hóng chén wàn zhàng shēn
Zhī tàn líu nían wù qiè shí
Jiāng shān líng luò yī jǐng duō qí qū
Jiāng jūn yǐ kào níng wàng zhuó gù lǐ
Fēng shā yǎn mái le qiāng dí
Yī qū xiāng sī jì lìan yī
Zhī shì jìu cǐ yī bié shēng sǐ liǎng xiāng lí
Dàn yùan fàng xìa qiāng máo xù yī fēng guī qī
Nài hé shēn rù zhòng wéi xuè lèi sǎ mǎn dì
Zhùang shì yī qù bù fǎn zěn nìan jìu gù lǐ
Yī zuò bīng lěng guǎ chéng zhī shèng liǎo nǐ
Zhī yùan hún guī jìu chǔ yǔ nǐ zài xiāng yī
Bù zhī nǐ húan néng fǒu shí chū wǒ jìu yī
Zhùang shì yī qù bù fǎn zhōng shì fù liǎo tā
Bīn sǐ zhī jì zhī xiǎng zài wàng zhuó nǐ
Lời Việt
Khói mờ dâng khắp, ráng chiều đỏ loang
Trống trận vang trời, đi mãi biệt ly ngàn
Hồng trần lẻ bóng người khuê nữ
Tiếng mưa rơi thầm, ai tiếc bước quay ngang
Khó gặp kiếp này, hẹn ước đâu tường tận
Giang sơn đổ nát, lối cũ chốn bao ngăn
Tướng quân lặng tựa, trông về cố quận
Gió cát che mờ, quân giặc lẫn giáo gươm
Khúc tương tư gởi tình vương
Nào ngờ biệt ly là sinh tử đôi đường
Chỉ mong buông giáo gươm, gửi lời hẹn cố hương
Đành chịu giữa vòng vây, máu lệ nhuộm đầy sương
Một lần đi chẳng trở về, ai nhớ chốn quê xưa
Cô thành lạnh giá, mình nàng còn đợi chờ
Nguyện hồn ta quay về, cùng nàng bên cạnh nữa
Chẳng biết người có còn nhận ra áo xưa?
Một lần đi chẳng trở về, ta phụ nàng ngày đó
Giây phút cận kề, chỉ mong nhìn thấy người
Hồng trần cuộn cuộn sâu ngàn trượng
Chỉ tiếc thời gian trôi uổng phí đoạn đường
Giang sơn đổ nát, lối cũ chốn bao ngăn
Tướng quân lặng tựa, trông về cố quận
Gió cát che mờ, quân giặc lẫn giáo gươm
Khúc tương tư gởi tình vương
Nào ngờ biệt ly là sinh tử đôi đường
Chỉ mong buông giáo gươm, gửi lời hẹn cố hương
Đành chịu giữa vòng vây, máu lệ nhuộm đầy sương
Một lần đi chẳng trở về, ai nhớ chốn quê xưa
Cô thành lạnh giá, mình nàng còn đợi chờ
Nguyện hồn ta quay về, cùng nàng bên cạnh nữa
Chẳng biết người có còn nhận ra áo xưa?
Một lần đi chẳng trở về, ta phụ nàng ngày đó
Giây phút cận kề, chỉ mong nhìn thấy người