

Phong Nguyệt
Trình bày: NuNew
Trình bày: NuNew
"Phong Nguyệt" – ca khúc do NuNew thể hiện – mang đến một bầu không khí lãng mạn nhưng đầy u hoài, như một bức tranh thủy mặc phủ sương mờ, nơi tình yêu và ký ức hòa quyện vào gió trăng. Giai điệu bài hát mềm mại, bay bổng, gợi lên cảm giác hoài niệm, trong khi ca từ tinh tế vẽ nên một câu chuyện tình yêu với những xúc cảm trầm lắng, sâu lắng tựa như sóng nước lặng lẽ vỗ bờ.
Những hình ảnh "gió" và "trăng" trong bài hát không chỉ mang ý nghĩa thiên nhiên mà còn tượng trưng cho sự biến đổi vô thường của cuộc đời, của tình yêu. Đó có thể là một mối tình đẹp nhưng mong manh, tựa như ánh trăng dịu dàng mà xa vời, như cơn gió thoáng qua nhưng vẫn để lại dư âm trong lòng. Giọng hát của NuNew nhẹ nhàng mà da diết, khiến mỗi câu chữ như thấm đẫm cảm xúc, đưa người nghe lạc vào thế giới của những nỗi niềm sâu kín.
Bản thân tui khi nghe "Phong Nguyệt" cảm nhận được một sự rung động rất riêng – không phải đau thương tột cùng mà là nỗi buồn dịu dàng, một chút tiếc nuối nhưng không quá bi lụy. Bài hát giống như một lá thư chưa gửi, chứa đầy tâm tư và những điều chưa kịp nói, để rồi khi giai điệu khép lại, dư âm vẫn còn đọng mãi trong lòng.
Lời bài hát
脱掉漂亮却磨脚的高跟鞋
锁门关灯背对喧哗的世界
素净一张脸收敛了眉眼
锦衣夜行过春天
未完成的恋情停在回车键
还挂心的人像风筝断了线
说过的再见
也就再也没有见
笑里融的甜泪里裹的咸
不是缘就是劫
男人追新鲜女人求安全
不过人性弱点
开始总是深深切切 心心念念
你情和我愿
然后总有清清浅浅挑挑拣拣
你烦和我嫌
最终总会冷冷淡淡星星点点
你厌和我怨
爱风月无边引人入胜的悬念
再过三五年
等时过境迁
会放下吗仍在纠结的牵连
从细枝末节
到心头余孽
摆不平的搞不定的全都交给时间
开始总是深深切切心心念念
你情和我愿
然后总有清清浅浅挑挑拣拣
你烦和我嫌
最终总会冷冷淡淡星星点点
你厌和我怨
爱风月无边引人入胜的悬念
最难抵挡耳边的风眼底的月
是人都难免
爱一场风月岁月里惊鸿一瞥
你就是风月是心事的临与别
Pinyin
Tuō dìao piāo lìang què mó jiǎo dí gāo gēn xié
Suǒ mén guān dēng bèi dùi xuān huā dí shì jiè
Sù jìng yī zhāng liǎn shōu liǎn liǎo méi yǎn
Jǐn yī yè xíng guò chūn tiān
Wèi wán chèng dí lìan qíng tíng zài húi chē jìan
Húan gùa xīn dí rén xìang fēng zhēng dùan liǎo xìan
Shuō guò dí zài jìan
Yě jìu zài yě méi yǒu jìan
Xìao lǐ róng dí tían lèi lǐ guǒ dí xían
Bù shì yúan jìu shì jié
Nán rén zhuī xīn xiān nǚ rén qíu ān quán
Bù guò rén xìng ruò diǎn
Kāi shǐ zǒng shì shēn shēn qiē qiē xīn xīn nìan nìan
Nǐ qíng huó wǒ yùan
Rán hòu zǒng yǒu qīng qīng qiǎn qiǎn tiāo tiāo jiǎn jiǎn
Nǐ fán huó wǒ xían
Zùi zhōng zǒng hùi lěng lěng dàn dàn xīng xīng diǎn diǎn
Nǐ yàn huó wǒ yùan
Ài fēng yuè wú biān yǐn rén rù shèng dí xúan nìan
Zài guò sān wǔ nían
Děng shí guò jìng qiān
Hùi fàng xìa mǎ réng zài jiū jiē dí qiān lían
Cōng xì zhī mò jié
Dào xīn tóu yú niè
Bǎi bù píng dí gǎo bù dìng dí quán dū jiāo gěi shí jiān
Kāi shǐ zǒng shì shēn shēn qiē qiē xīn xīn nìan nìan
Nǐ qíng huó wǒ yùan
Rán hòu zǒng yǒu qīng qīng qiǎn qiǎn tiāo tiāo jiǎn jiǎn
Nǐ fán huó wǒ xían
Zùi zhōng zǒng hùi lěng lěng dàn dàn xīng xīng diǎn diǎn
Nǐ yàn huó wǒ yùan
Ài fēng yuè wú biān yǐn rén rù shèng dí xúan nìan
Zùi nán dǐ dǎng ěr biān dí fēng yǎn dǐ dí yuè
Shì rén dū nán miǎn
Ài yī chǎng fēng yuè sùi yuè lǐ jīng hóng yī piē
Nǐ jìu shì fēng yuè shì xīn shì dí lín yǔ bié
Lời Việt
Cởi đôi giày cao gót xinh xinh,
Đôi chân đau buốt bóng hình phù hoa.
Tắt đèn khép cửa lặng thinh,
Lặng lẽ quay lưng với những xa hoa.
Một khuôn mặt mộc chẳng phấn son,
Cất đi ánh mắt sầu mòn năm xưa.
Mặc xiêm y lặng giữa đêm,
Bước qua xuân thắm, lặng im bóng người.
Mối duyên chưa kịp thành đôi,
Vẫn còn vương vấn một thời chưa xa.
Người thương khi ấy ra đi,
Đứt dây diều nhỏ, biệt ly phương nào.
Lời từ biệt đã từng trao,
Từ đó chẳng gặp, chẳng màng vấn vương.
Ngọt ngào còn ẩn trong cười,
Mặn mòi nước mắt, duyên đời bẽ bàng.
Người say mới lạ, mới sang,
Người mong bình ổn, an toàn đủ thôi.
Muộn phiền là chuyện con người,
Nào ai tránh được vòng đời hợp tan.
Ban đầu tha thiết, đắm say,
Tâm tư khắc cốt, lòng này nhớ thương.
Rồi khi quen thuộc tầm thường,
Lại đem cân nhắc, lọc lừa thiệt hơn.
Cuối cùng lãnh đạm, hững hờ,
Là khi chán chường, giận hờn, cách xa.
Gió trăng một cõi bao la,
Dẫn người mê đắm vào màn mộng mơ.
Vài năm sau nữa thờ ơ,
Khi lòng đã lặng, nguôi ngoai tháng ngày.
Bao điều chẳng thể đổi thay,
Đành trao cho gió, để ai mang dùm.
Khó quên gió thoảng bên tai,
Khó quên ánh nguyệt mơ màng trần gian.
Người đời ai chẳng bàng hoàng,
Vì một thoáng chốc mơ màng tình yêu.
Người là trăng gió tiêu dao,
Là niềm tâm sự gửi vào bóng đêm.