

Phép Màu
Thể hiện: The Men, LoR
Phiên bản "Phép Màu" trong chương trình "Chốn Tìm Show", được làm mới với sự kết hợp giữa The Men và rapper LoR, là một cú chạm đầy bất ngờ giữa hoài niệm và hiện đại. Ca khúc vốn đã từng là bản hit gắn liền với nhiều ký ức, nay khoác lên mình một màu sắc mới: Vẫn da diết, vẫn thổn thức, nhưng thêm vào đó là nét phá cách, gai góc từ phần rap của LoR. Giọng hát tình cảm, từng trải của The Men được nâng đỡ bởi chất nhạc chỉn chu, kết hợp cùng đoạn rap cảm xúc như lời độc thoại nội tâm, khiến người nghe cảm thấy như đang đứng trước một vết thương cũ chưa lành. Sự kết hợp thế hệ này không chỉ làm mới một bản hit cũ, mà còn khiến người nghe nhận ra rằng "phép màu" trong tình yêu đôi khi chỉ đến khi ta dám nhìn lại và buông bỏ. Đây là một bản phối chạm đến cảm xúc người nghe ở cả chiều sâu lẫn sự mới mẻ.
Lyric Lời bài hát
Liệu người có còn ở đây với tôi thật lâu
Ngày rộng tháng dài sợ mai không còn thấy nhau
Ngày em đến áng mây xanh thêm
Ngày em đi nắng vương cuối thềm
Thiếu em tôi sợ bơ vơ vắng em như tàn cơn mơ
Chẳng phải phép màu vậy sao chúng ta gặp nhau
Một người khẽ cười người kia cũng dịu nỗi đau
Gọi tôi thức giấc cơn ngủ mê
Dìu tôi đi lúc quên lối về
Quãng đời mai sau luôn cạnh nhau
Cực kỳ thích phiêu lưu từng tình cờ lắm khi hư
Nhiều đêm rơi nước mắt bằng tất cả lưu bút di thư
Gần như một thằng ngốc như bộ phim tệ chẳng ai thèm xem
Tôi đã sống đời mình như thế cho đến ngày tôi gặp được em
Bắt được hồn em trong đôi mắt mà tim bỗng hóa khô cằn phì nhiêu
Cảnh xa xung quanh như chậm lại cảm giác này thật lạ chắc là vì yêu
Hóa ra tình yêu là như vậy tưởng chừng phức tạp nhưng lại khá là giản đơn
Hàng triệu con tàu tôi muốn thốt chỉ cỏn con trong hai chữ "cảm ơn"
Cảm ơn em vì đã xuất hiện trong đời tôi
Như một món quà vô giá
Liệu người có còn ở đây với tôi thật lâu
Ngày rộng tháng dài sợ mai không còn thấy nhau
Ngày em đến áng mây xanh thêm
Ngày em đi nắng vương cuối thềm
Thiếu em tôi sợ bơ vơ vắng em như tàn cơn mơ
Chẳng phải phép màu vậy sao chúng ta gặp nhau
Một người khẽ cười người kia cũng dịu nỗi đau
Gọi tôi thức giấc cơn ngủ mê
Dìu tôi đi lúc quên lối về
Quãng đời mai sau luôn cạnh nhau
Còn người hiểu rồi thương còn kẻ hưởng rồi thiêu
Còn người mẹ lại đi tìm cho mình phần thưởng quạnh hiu
Để tôi cảm thấy được may mắn hơn cả triệu người ngoài kia
Vì tôi có một nơi gọi là nhà về có một người để vui buồn sẻ chia
Đời xô ngã em nghiêng về trời
Tôi hiểu là bản thân em đã cố
Tôi hiểu bên trong em trong đầy suy tư mệt nhoài
Tôi hiểu được những gì em đang trải
Vì tôi cũng vậy cũng nhọc cũng đau
Vì thương thì phải tìm cách chữa
Vì vậy thì ta hãy chữa lành cùng nhau
Chẳng phải phép màu vậy sao chúng ta gặp nhau
Một người khẽ cười người kia cũng dịu nỗi đau
Gọi tôi thức giấc cơn ngủ mê
Dìu tôi đi lúc quên lối về
Quãng đời thanh xuân sao em cho tôi giữ lấy giữ lấy
Thể hiện: The Men, LoR
Phiên bản "Phép Màu" trong chương trình "Chốn Tìm Show", được làm mới với sự kết hợp giữa The Men và rapper LoR, là một cú chạm đầy bất ngờ giữa hoài niệm và hiện đại. Ca khúc vốn đã từng là bản hit gắn liền với nhiều ký ức, nay khoác lên mình một màu sắc mới: Vẫn da diết, vẫn thổn thức, nhưng thêm vào đó là nét phá cách, gai góc từ phần rap của LoR. Giọng hát tình cảm, từng trải của The Men được nâng đỡ bởi chất nhạc chỉn chu, kết hợp cùng đoạn rap cảm xúc như lời độc thoại nội tâm, khiến người nghe cảm thấy như đang đứng trước một vết thương cũ chưa lành. Sự kết hợp thế hệ này không chỉ làm mới một bản hit cũ, mà còn khiến người nghe nhận ra rằng "phép màu" trong tình yêu đôi khi chỉ đến khi ta dám nhìn lại và buông bỏ. Đây là một bản phối chạm đến cảm xúc người nghe ở cả chiều sâu lẫn sự mới mẻ.
Lyric Lời bài hát
Liệu người có còn ở đây với tôi thật lâu
Ngày rộng tháng dài sợ mai không còn thấy nhau
Ngày em đến áng mây xanh thêm
Ngày em đi nắng vương cuối thềm
Thiếu em tôi sợ bơ vơ vắng em như tàn cơn mơ
Chẳng phải phép màu vậy sao chúng ta gặp nhau
Một người khẽ cười người kia cũng dịu nỗi đau
Gọi tôi thức giấc cơn ngủ mê
Dìu tôi đi lúc quên lối về
Quãng đời mai sau luôn cạnh nhau
Cực kỳ thích phiêu lưu từng tình cờ lắm khi hư
Nhiều đêm rơi nước mắt bằng tất cả lưu bút di thư
Gần như một thằng ngốc như bộ phim tệ chẳng ai thèm xem
Tôi đã sống đời mình như thế cho đến ngày tôi gặp được em
Bắt được hồn em trong đôi mắt mà tim bỗng hóa khô cằn phì nhiêu
Cảnh xa xung quanh như chậm lại cảm giác này thật lạ chắc là vì yêu
Hóa ra tình yêu là như vậy tưởng chừng phức tạp nhưng lại khá là giản đơn
Hàng triệu con tàu tôi muốn thốt chỉ cỏn con trong hai chữ "cảm ơn"
Cảm ơn em vì đã xuất hiện trong đời tôi
Như một món quà vô giá
Liệu người có còn ở đây với tôi thật lâu
Ngày rộng tháng dài sợ mai không còn thấy nhau
Ngày em đến áng mây xanh thêm
Ngày em đi nắng vương cuối thềm
Thiếu em tôi sợ bơ vơ vắng em như tàn cơn mơ
Chẳng phải phép màu vậy sao chúng ta gặp nhau
Một người khẽ cười người kia cũng dịu nỗi đau
Gọi tôi thức giấc cơn ngủ mê
Dìu tôi đi lúc quên lối về
Quãng đời mai sau luôn cạnh nhau
Còn người hiểu rồi thương còn kẻ hưởng rồi thiêu
Còn người mẹ lại đi tìm cho mình phần thưởng quạnh hiu
Để tôi cảm thấy được may mắn hơn cả triệu người ngoài kia
Vì tôi có một nơi gọi là nhà về có một người để vui buồn sẻ chia
Đời xô ngã em nghiêng về trời
Tôi hiểu là bản thân em đã cố
Tôi hiểu bên trong em trong đầy suy tư mệt nhoài
Tôi hiểu được những gì em đang trải
Vì tôi cũng vậy cũng nhọc cũng đau
Vì thương thì phải tìm cách chữa
Vì vậy thì ta hãy chữa lành cùng nhau
Chẳng phải phép màu vậy sao chúng ta gặp nhau
Một người khẽ cười người kia cũng dịu nỗi đau
Gọi tôi thức giấc cơn ngủ mê
Dìu tôi đi lúc quên lối về
Quãng đời thanh xuân sao em cho tôi giữ lấy giữ lấy
Chỉnh sửa cuối: