Bài viết: 23 



Nước Mắt Em Rơi Trò Chơi Kết Thúc (Trừng Phạt Kẻ Phản Bội)

Tác Giả: Hoàng Yến
Thể Loại: Tiểu thuyết, Hiện đại
Link Thảo luận - Góp ý: [Thảo Luận - Góp Ý] - Các Tác Phẩm Sáng Tác Của Hoàng Yến
Văn án:
"Hãy tránh xa bạn trai của tôi ra. Cô không có liêm sỉ à, cô Nhã." Lan Khuê lao vào cô gái xinh đẹp, cô túm lấy tóc của ả, nước mắt cô không ngừng rơi xuống, một người là bạn thân, một người là bạn trai của cô. Cô không thể chịu đựng được nữa, họ đã lừa dối cô bao lâu để lén lút qua lại với nhau. Có trách chỉ trách cô quá ngu ngốc mới tin vào những loại người trơ trẽn như vậy.
"Cô tránh xa vợ sắp cưới của tôi ra đi, cô nhìn lại cô đi, có khác gì một mụ già hung dữ không?" Giọng nói nam tính của anh như cứa vào trái tim cô một nhát dao trí mạng. Được lắm, haha thì ra là vậy, Lan Khuê cười mỉa mai, cô vì anh mà hi sinh tất cả, chăm sóc cho gia đình một già một trẻ của anh, không ngại khó khăn giành lấy chức chủ tịch tập đoàn Phong Nhã cho anh, vậy mà bây giờ đổi lại là một lời tuyệt tình như vậy. Cô hiểu tất cả rồi, hóa ra cái tên Phong Nhã chẳng phải là tên người mẹ quá cố của anh, nó chỉ là cái tên của con bạn khốn nạn Nhã Nhã kết hợp với cái tên kẻ phản bội đê hèn là anh, Minh Phong. Quả là vật hợp theo loài.
"Haha, tôi hiểu tất cả rồi, hai người đúng là đẹp đôi đấy, đều là súc sinh." Lan Khuê cười như điên, cô chỉ thẳng ngón tay vào mặt hai kẻ phản bội quát lớn.
"Cô nói cái gì, cô chán sống rồi à." Minh Phong lao vào tóm lấy cổ của cô, hắn dùng lực bóp cổ cô thật mạnh. Năm ngón tay của hắn siết chặc không cho cô cơ hội trốn thoát.
Thấy hơi thở của Lan Khuê đang dần thoi thóp, Nhã Nhã liền lao vào túm lấy cánh tay của Phong lôi ra, ả ta giả tạo thì thầm:
"Anh à, bỏ cô ấy ra đi, cô ấy dù gì cũng là bạn tốt của em mà."
Lan Khuê không thể tin được trên đời này lại có kiểu người không biết xấu hổ như ả, đã cướp chồng của bạn thân lại còn trơ trẽn như vậy. Đúng là vừa ăn cướp vừa la làng. Làm bạn với loại phụ nữ như vậy thật khiến cô buồn nôn. Đã vậy cô cũng không cần phải nhân nhượng với đôi gian phu dâm phụ này nữa.
"Haha anh có giỏi thì giết tôi đi, anh đừng quên tôi đang nắm trong tay hai mươi phần trăm cổ phần của Phong Nhã. Anh không ngờ đúng không, anh tin là tôi đã chuyển cho anh số cổ phần này à. Tôi thật may mắn khi thấy rõ bộ mặt ghê tởm của anh trước khi đưa ra quyết định ngu xuẩn như vậy." Lan Khuê từ từ đứng dậy, cô hướng mặt anh cười xinh đẹp, được tận mắt nhìn thấy khuôn mặt đại biến của hai người trước mặt cô liền cảm thấy thật vui vẻ.
Lan Khuê vuốt lại những nếp nhăn ở trên váy, cô một phong thái tao nhã đi thẳng ra khỏi cửa. Trò chơi chỉ mới bắt đầu thôi.
"Đúng là hồ ly. Tại sao ả ta lại chưa chuyển hết cổ phần cho tôi chứ?" Minh Phong gằn giọng, thật không ngờ mọi tính toán của anh trong phút chốc liền đổ sông đổ biển.
"Anh à, hãy bình tĩnh lại." Người phụ nữ bên cạnh như rắn độc trườn bò lên người anh, ả vuốt dọc cơ ngực của anh thì thầm.
"Bình tĩnh, cô nói tôi bình tĩnh như thế nào, cô cũng chỉ được mỗi khuôn mặt xinh đẹp mà thôi, đồ vô dụng, cô còn không mau cút đi." Minh Phong tức giận gầm lên, hắn đẩy cô gái trên người ngã nhào xuống đất rồi đi khỏi.
Chỉnh sửa cuối: