

Thế giới ca dao, tục ngữ của Việt Nam rất rộng lớn! Dưới đây là một số câu ca dao về tình yêu nam nữ mình được đọc và thấy rất hay, ý nghĩa nên muốn lưu lại, chia sẻ để mọi người cùng đọc ạ!
Đôi ta như lửa mới nhen
Như trăng mới mọc, như đèn mới khêu.
Chăn kia nửa đắp nửa hờ
Gối kia nửa đợi, nửa chờ duyên em.
Tình anh như nước dâng cao,
Tình em như dải lụa đào tẩm hương.
Thương em vô giá quá chừng,
Trèo non quên mệt, ngậm gừng quên cay.
Chẳng chua cũng thể là chanh
Chẳng ngọt cũng thể cam sành chín cây
Muốn cho có đấy có đây
Sơn lâm chưa dễ một cây nên rừng.
Lênh đênh một chiếc thuyền tình
Mười hai bến nước biết gửi mình vào đâu.
Ai về cho em về theo
Ngó truông, truông rậm, ngó đèo, đèo cao.
Muốn sang nhưng ngại vắng thuyền
Muốn về bên nớ, nhưng duyên lỡ rồi!
Uóc gì sông rộng một gang
Bắc cầu dải yếm để chàng sang chơi.
Cô kia đứng ở bên sông
Muốn sang anh ngả cành hồng cho sang.
Vì tình anh phải đi đêm
Ngã năm bảy cái, đất êm hơn giường.
Anh còn son, em cũng còn son
Ước gì ta được làm con một nhà.
Trăm năm ghi tạc chữ đồng
Dù ai thêo phụng vẽ rồng mặc ai.
Lòng em đã quyết thì hành
Đã cấy thì gặt với anh một mùa.
Ước ao ăn ở một nhà
Ra vào đụng chạm kẻo mà nhớ thương.
Chẳng giận thì thuyền chẳng đi
Giận ra ván nát thuyền thì long đanh.
Đôi ta lên thác xuống ghềnh
Em ra đứng mũi cho anh chịu sào.
Xa xôi dịch lại cho gần
Làm thân con nhện mấy lần vương tơ.
Chuồn chuồn mắc phải tơ vương
Nào ai quấn quýt thì thương nhau cùng.
Bây giờ mận mới hỏi đào
Vườn hồng đã có ai vào hay chưa
Mận hỏi thì đào xin thưa
Vườn hồng có lối nhưng chưa ai vào.
Thân em như tấm lụa đào,
Còn nguyên hay đã xé vuông nào cho ai?
Thân em như tấm lụa đào,
Dám đâu xé lẻ vuông nào cho ai
Em vin cành trúc, em lựa cành mai
Đông đào tây liễu, biết ai bạn cùng!
Thân em như ớt chín cây,
Càng tươi ngoài vỏ, càng cay trong lòng.
Thân em như hạt mưa rào
Hạt rơi xuống giếng, hạt vào vườn hoa.
Thân em như hạt mưa sa,
Hạt vào đài các, hạt ra ruộng cày.
Em về cắt rạ đánh tranh,
Chặt tre chẻ lạt cho anh lợp nhà
Sớm khuya hòa thuận đôi ta
Hơn ai gác tía lầu hoa một mình.
Xa xôi chi nữa mà lầm,
Phải hương hương bén, phải trầm trầm thơm.
Dẫu mà không lấy được em
Anh về đóng cửa, cài rèm đi tu.
- Tu mô cho em tu cùng,
May ra thành Phật thờ chung một chùa.
Thấy em anh cũng muốn chào,
Sợ lòng bác mẹ cây cao lá dài.
Thấy em anh cũng muốn thương,
Sợ lòng bác mẹ soi gương chẳng tường.
Thương em anh cũng muốn thương
Nước thì muốn chảy, nhưng mương chẳng đào,
Em về lo liệu thế nào,
Để cho nước chảy lọt vào trong mương.
Đôi ta như đũa trong kho,
Không tề, không tiện, không so cũng bằng.
Đôi ta như thể con hài,
Đã quyết thì đánh, đừng nài thấp cao.
Đôi ta như đá với dao,
Năng liếc năng sắc, năng chào năng quen.
Đôi ta như lúa đòng đòng
Đẹp duyên nhưng chẳng được lòng mẹ cha.
Đôi ta như chỉ xe ba,
Thầy mẹ xe ít đôi ta xe nhiều.
Mưa từ trong núi mưa ra,
Mưa khắp thiên hạ mưa qua chùa Thầy
Đôi ta bắt gặp nhau đây
Như con bò gầy gặp bãi cỏ non.
Răng đen nhưng nhức hạt dưa,
Miệng cười tủm tỉm như chưa có chồng.
Chưa chồng anh kiếm chồng cho,
Chưa con, anh kiếm con cho mà bồng.
Nguồn: Sưu tập
Đôi ta như lửa mới nhen
Như trăng mới mọc, như đèn mới khêu.
Chăn kia nửa đắp nửa hờ
Gối kia nửa đợi, nửa chờ duyên em.
Tình anh như nước dâng cao,
Tình em như dải lụa đào tẩm hương.
Thương em vô giá quá chừng,
Trèo non quên mệt, ngậm gừng quên cay.
Chẳng chua cũng thể là chanh
Chẳng ngọt cũng thể cam sành chín cây
Muốn cho có đấy có đây
Sơn lâm chưa dễ một cây nên rừng.
Lênh đênh một chiếc thuyền tình
Mười hai bến nước biết gửi mình vào đâu.
Ai về cho em về theo
Ngó truông, truông rậm, ngó đèo, đèo cao.
Muốn sang nhưng ngại vắng thuyền
Muốn về bên nớ, nhưng duyên lỡ rồi!
Uóc gì sông rộng một gang
Bắc cầu dải yếm để chàng sang chơi.
Cô kia đứng ở bên sông
Muốn sang anh ngả cành hồng cho sang.
Vì tình anh phải đi đêm
Ngã năm bảy cái, đất êm hơn giường.
Anh còn son, em cũng còn son
Ước gì ta được làm con một nhà.
Trăm năm ghi tạc chữ đồng
Dù ai thêo phụng vẽ rồng mặc ai.
Lòng em đã quyết thì hành
Đã cấy thì gặt với anh một mùa.
Ước ao ăn ở một nhà
Ra vào đụng chạm kẻo mà nhớ thương.
Chẳng giận thì thuyền chẳng đi
Giận ra ván nát thuyền thì long đanh.
Đôi ta lên thác xuống ghềnh
Em ra đứng mũi cho anh chịu sào.
Xa xôi dịch lại cho gần
Làm thân con nhện mấy lần vương tơ.
Chuồn chuồn mắc phải tơ vương
Nào ai quấn quýt thì thương nhau cùng.
Bây giờ mận mới hỏi đào
Vườn hồng đã có ai vào hay chưa
Mận hỏi thì đào xin thưa
Vườn hồng có lối nhưng chưa ai vào.
Thân em như tấm lụa đào,
Còn nguyên hay đã xé vuông nào cho ai?
Thân em như tấm lụa đào,
Dám đâu xé lẻ vuông nào cho ai
Em vin cành trúc, em lựa cành mai
Đông đào tây liễu, biết ai bạn cùng!
Thân em như ớt chín cây,
Càng tươi ngoài vỏ, càng cay trong lòng.
Thân em như hạt mưa rào
Hạt rơi xuống giếng, hạt vào vườn hoa.
Thân em như hạt mưa sa,
Hạt vào đài các, hạt ra ruộng cày.
Em về cắt rạ đánh tranh,
Chặt tre chẻ lạt cho anh lợp nhà
Sớm khuya hòa thuận đôi ta
Hơn ai gác tía lầu hoa một mình.
Xa xôi chi nữa mà lầm,
Phải hương hương bén, phải trầm trầm thơm.
Dẫu mà không lấy được em
Anh về đóng cửa, cài rèm đi tu.
- Tu mô cho em tu cùng,
May ra thành Phật thờ chung một chùa.
Thấy em anh cũng muốn chào,
Sợ lòng bác mẹ cây cao lá dài.
Thấy em anh cũng muốn thương,
Sợ lòng bác mẹ soi gương chẳng tường.
Thương em anh cũng muốn thương
Nước thì muốn chảy, nhưng mương chẳng đào,
Em về lo liệu thế nào,
Để cho nước chảy lọt vào trong mương.
Đôi ta như đũa trong kho,
Không tề, không tiện, không so cũng bằng.
Đôi ta như thể con hài,
Đã quyết thì đánh, đừng nài thấp cao.
Đôi ta như đá với dao,
Năng liếc năng sắc, năng chào năng quen.
Đôi ta như lúa đòng đòng
Đẹp duyên nhưng chẳng được lòng mẹ cha.
Đôi ta như chỉ xe ba,
Thầy mẹ xe ít đôi ta xe nhiều.
Mưa từ trong núi mưa ra,
Mưa khắp thiên hạ mưa qua chùa Thầy
Đôi ta bắt gặp nhau đây
Như con bò gầy gặp bãi cỏ non.
Răng đen nhưng nhức hạt dưa,
Miệng cười tủm tỉm như chưa có chồng.
Chưa chồng anh kiếm chồng cho,
Chưa con, anh kiếm con cho mà bồng.
Nguồn: Sưu tập