

(Bài dự thi Miss VNO 2021)
[Tập truyện ngắn]
Ngày Ông Trời Đến Cướp Con Đi
Tác giả: Uất Phong
Số phần: 3 phần
Link thảo luận - góp ý: [Thảo Luận - Góp Ý] Các Tác Phẩm Của Uất Phong
Giới thiệu:
"Con cái mất cha mẹ, người ta gọi là mồ côi; vợ mất chồng gọi là góa phụ; chồng mất vợ gọi là quan phu (goá vợ) nhưng chẳng có từ ngữ nào tương tự để gọi những người cha, người mẹ mất con. Lí do là vì chẳng có từ ngữ nào đủ để diễn tả được nỗi đau ấy cả. Không một từ nào..."
***
"Người ta thường nói: Ông trời có mắt.
Nếu trời có mắt, sao nỡ lòng cướp lấy con đi?"
Ba câu chuyện, ba lời tự sự "nặng lời nhẹ thoại" của những người mẹ vào ngày họ tuyệt vọng nhất trong đời, "ngày ông trời đến cướp con đi".
Lời tác giả:
3 câu chuyện nhỏ được viết dựa trên chuyện của 3 người mẹ mình quen.
Mình biết câu chuyện của họ ở những thời điểm khác nhau, một câu chuyện khi mình còn rất nhỏ, một câu chuyện khi mình học cấp 2 và một câu chuyện khi mình đã trưởng thành.
Hồi nhỏ, khi biết những chuyện này, mình buồn nhưng không khóc. Đến hiện tại, lúc đặt bút viết về chúng, khi những cảm xúc viết ra còn lộn xộn, khi những câu từ viết ra còn chưa chạm được đến ai, Phong lại khóc. Với Phong, nó là điều gì đó ám ảnh không nguôi.
Một chút chia sẻ nho nhỏ vậy thôi. Cuối cùng, mình muốn gửi tới những người đã dành thời gian ghé thăm bài viết này lời cảm ơn chân thành nhất. Chúc mọi người luôn mạnh khoẻ, vui vẻ và an yên!
[Tập truyện ngắn]
Ngày Ông Trời Đến Cướp Con Đi
Tác giả: Uất Phong
Số phần: 3 phần
Link thảo luận - góp ý: [Thảo Luận - Góp Ý] Các Tác Phẩm Của Uất Phong

Giới thiệu:
"Con cái mất cha mẹ, người ta gọi là mồ côi; vợ mất chồng gọi là góa phụ; chồng mất vợ gọi là quan phu (goá vợ) nhưng chẳng có từ ngữ nào tương tự để gọi những người cha, người mẹ mất con. Lí do là vì chẳng có từ ngữ nào đủ để diễn tả được nỗi đau ấy cả. Không một từ nào..."
***
"Người ta thường nói: Ông trời có mắt.
Nếu trời có mắt, sao nỡ lòng cướp lấy con đi?"
Ba câu chuyện, ba lời tự sự "nặng lời nhẹ thoại" của những người mẹ vào ngày họ tuyệt vọng nhất trong đời, "ngày ông trời đến cướp con đi".
Lời tác giả:
3 câu chuyện nhỏ được viết dựa trên chuyện của 3 người mẹ mình quen.
Mình biết câu chuyện của họ ở những thời điểm khác nhau, một câu chuyện khi mình còn rất nhỏ, một câu chuyện khi mình học cấp 2 và một câu chuyện khi mình đã trưởng thành.
Hồi nhỏ, khi biết những chuyện này, mình buồn nhưng không khóc. Đến hiện tại, lúc đặt bút viết về chúng, khi những cảm xúc viết ra còn lộn xộn, khi những câu từ viết ra còn chưa chạm được đến ai, Phong lại khóc. Với Phong, nó là điều gì đó ám ảnh không nguôi.
Một chút chia sẻ nho nhỏ vậy thôi. Cuối cùng, mình muốn gửi tới những người đã dành thời gian ghé thăm bài viết này lời cảm ơn chân thành nhất. Chúc mọi người luôn mạnh khoẻ, vui vẻ và an yên!
Last edited by a moderator: