Ngày Người Thương Một Người Thương Khác - Trí

Thảo luận trong 'Văn Học' bắt đầu bởi Nguyên Vĩ Thu Thu, 11 Tháng bảy 2018.

  1. Nguyên Vĩ Thu Thu Tàn Hồng

    Bài viết:
    392
    Ai cũng cần những điều nhỏ bé như thế

    "mở"
    Ai cũng sẽ cất giữ cho riêng mình một trời ký ức, để mỗi khi hiện tại chông chênh thì lại lấy nó ra ủi an bản thân.

    Ai cũng sẽ giữ cho riêng mình một người nằm vẽn vẹn, ngăn nắp ở một góc trong tim. Không phải người yêu, không phải tình nhân.. Chỉ là người mà mỗi lúc mình muốn gục ngã thì luôn đến bên ta vỗ về.

    Ai cũng sẽ đôi lần khóc như mưa, đau như thắt tim.. Không phải bị lụy, không phải yếu đuối. Chỉ là muốn trút nỗi buồn một cách chân thành nhất - không gắng gượng.

    Ai cũng có đôi lần khóc như mưa khi người cũ bỗng nói chua rồi dứt áo bỏ đi, để lại mình đơn độc.

    Ai cũng cần một niềm tin vừa đủ để trái tim mình mạnh mẽ sau những lần vấp ngã.

    Ai cũng mong được sống đến cuối đời với một người, không cần giàu có, chỉ cần an yên.

    Ai cũng cần có một nơi để quay trở về sau những mệt nhoài ngoài kia.. nơi cho mình cảm giác an toàn và được bảo vệ.

    Ai cũng cần những điều nhỏ bé như thế..
     
    LieuDuong thích bài này.
    Last edited by a moderator: 19 Tháng năm 2019
  2. Nguyên Vĩ Thu Thu Tàn Hồng

    Bài viết:
    392
    Đôi khi chẳng cần những lí do để từ bỏ

    "mở"
    Trong một mối quan hệ, chúng ta thường quan tâm quá nhiều tới việc sẽ đi được cùng nhau bao lâu và bao xa. Chỉ cần còn nắm tay nhau, người trao cho mình những nhiệt thành thật tâm!

    Bất cứ quyết định trong đời của mỗi người đều mang một ý nghĩa nhất định nào đó phải không?

    Giống như việc em quyết định từ bỏ Minh để yêu Khôi.

    Nếu đã là quyết định thì nghe có vẻ dễ dàng hơn sự dùng dằng qua lại, rốt cuộc cả hai vẫn chẳng thể dịch chuyển nổi bước nào.

    Minh và em. Khôi cũng biết đấy. Giữa bọn em đã từng có kĩ niệm đẹp với nhau. Với Minh, em là cả thế giới. Câu nói ngân lên lúc Minh đặt nhẹ lên trán em một nụ hôn nồng ấm giữa khí trời trong xanh. Em an lành đến độ nhắm nghiền mắt lại và chẳng cần bận tâm đến những điều xung quanh.

    Em chia tay Minh. À! Phải nói đúng hơn là em bỏ Minh, nghe có vẻ đành đoạn quá Khôi nhỉ. Nhưng sự thật là thế.

    Hai năm, đi bên Minh, em an toàn đến độ chẳng cần nghỉ ngợi ngày mai mình phải làm gì, đi đến nơi đâu, vì lúc nào cũng đã có Minh nắm chặt tay em. Thế là em bỏ Minh vì những ý nghĩ vớ vẩn ấy để yêu Khôi.

    Với Khôi, em có là một nửa thế giới?

    Khôi lãng tử, phong trần, có vẻ gì đó bất cần. Khôi đến bên em như một cơn gió, phá nát những tháng ngày an yên bên Minh. Em yêu Khôi vô điều kiện. Em nói, Khôi biết e, yêu Khôi nhiều đến thế nào không?

    Yêu hơn chữ yêu!

    Bên Minh là những chiều cùng anh trên chiếc xe đắt tiền dạo quanh những con đường bình yên. Bên Khôi là chiếc xe máy sặc mùi bô cũ, rồi hai đứa vòng vo phố xá tấp nập.

    Bên Minh là những bữa ăn thịnh soạn, tiếng nhạc du dương, anh phục vụ lịch sự cúi đầu chào. Bên Khôi là hủ tiếu lề đường, là trà chanh vỉa hè, là cà phê cốc, là làn khói thuốc ngập người, là tiếng người qua lại, hối hả.

    Bên Minh là lời hứa đi đến cuối đất cùng trời. Bên Khôi vẫn duy nhất "Chuyện gì đến sẽ đến".

    Có lẽ, em ở quá lâu trong yên bình của Minh mà sinh hư.

    Nếu không có em, Minh vẫn có hàng ngàn cô gái để chọn lựa. Nhưng. Nếu Khôi không có em thì chỉ Khôi và Khôi.

    Nói thế, để biện minh cho sự nhỏ nhặt, ích kỷ trong em phải không Minh. Tình yêu chứ có phải chơi đồ hàng mà bỏ, vứt, nhường hay đại loại là thế. Minh nói. Em cứ yêu Khôi đến khi nào chán thì thôi. Minh đợi.

    Em thấy mình chẳng xứng với tình yêu của Minh. Có nhiều quyết định mà suốt đời người ta chẳng thể nào giải thích được. Quay lưng và bước đi Minh nhé. Em không còn yêu Minh. Em không về với Minh đâu. Đừng đợi. Đừng chờ.

    Nhọc lòng làm chi!
     
    LieuDuong thích bài này.
    Last edited by a moderator: 19 Tháng năm 2019
  3. Nguyên Vĩ Thu Thu Tàn Hồng

    Bài viết:
    392
    Cảm ơn người đã đi qua đời ta

    "mở"
    Đau khổ nhất không phải là hạnh phúc không trọn vẹn, mà đau khổ nhất đó chính là chưa bao giờ được nếm trải qua hạnh phúc.

    Nếu một ai đó đến bên cuộc đời bạn, dành cho bạn những tháng ngày vui vẻ, những điều tưởng chừng là mãi mãi, nhưng sau đó họ lại đột ngột rời bỏ bạn. Bạn đừng oán hận! Mà hãy cảm ơn họ, cảm ơn những lúc bên bạn, họ đã cho mình những niềm vui, hạnh phúc chân thành nhất.

    Hãy an ủi bản thân mình rằng, việc ra đi của họ đôi lúc còn tốt hơn họ ở lại bên mình trong khi tâm trí không thuộc về mình nữa.

    Hãy an ủi bản thân rằng, cảm ơn họ đã xuất hiện trong cuộc đời bạn, để bạn hiểu được giá trị của hạnh phúc lớn lao thế nào mà biết cách trân trọng và giữ gìn cho những chuyến tàu hạnh phúc ghé ngang qua lần sau.

    Đừng bao giờ so đo hạnh phúc ngắn, hạnh phúc dài, mà hãy thấu hiểu hạnh phúc ở lại bên mình bao lâu, vĩnh viễn hay chóng vánh.

    Đó mới là hạnh phúc thật sự!
     
    LieuDuong thích bài này.
    Last edited by a moderator: 19 Tháng năm 2019
  4. Nguyên Vĩ Thu Thu Tàn Hồng

    Bài viết:
    392
    Hạnh phúc mới

    "mở"
    Giống như một cuộc chia ly được định sẵn, ngày hôm nay người rời bỏ tôi chẳng có lý do nào cả.

    Tôi biết người là gió thoảng mây bay chứ nào có phải nắng ấm trong đời mình.

    Chúng ta đã từng hứa rằng, dù cho sau này không còn đi bên cạnh nhau nữa thì mình cũng phải sống thật tốt và hạnh phúc cho kẻ kia yên lòng. Ngỡ đó chỉ là một lời hứa để giữ chân nhau, để cả hai cùng cố gắng cho đoạn đường phía trước.

    Nào ngờ, lời hứa không muốn ấy cũng có cơ hội xuất hiện.

    Em và anh buông tay nhau trên đoạn đường không chông gai, không sóng gió, không cãi vã, không có bất cứ một mâu thuẫn nào cả. Chỉ đơn giản duyên số đã hết, chúng ta phải buông để nhường cái quyền tiếp nối mối duyên này cho một người nào đó sắp đến.

    Anh yêu một cô gái xinh xắn hơn em, dịu dàng hơn em. Em yêu một chàng trai phong trần hơn anh, có vẻ bất cần hơn anh. Em không biết anh có yêu người mới nhiều hơn em? Nhưng, tận sâu trong trái tim em vẫn chưa thể trả lời được câu hỏi ấy. Lâu lâu, đi trên đường phố đông vẫn nhớ anh tha thiết. Nhớ cái cách anh nắm bàn tay em, ôm em vào lòng, che chở cho em những ngày giông tố.

    Nhiều người tiếc cho chuyện của mình. Em mỉm cười và khẽ nói "Duyên hết".

    Thế thôi!

    Thôi thì chúng ta hãy cùng nhau cố gắng sống thật hạnh phúc, dẫu hạnh phúc ấy không phải cùng nhau nữa!
     
    LieuDuong thích bài này.
    Last edited by a moderator: 19 Tháng năm 2019
  5. Nguyên Vĩ Thu Thu Tàn Hồng

    Bài viết:
    392
    Đàn bà ngộ lắm

    "mở"
    Trái tim đàn bà khi yêu, mỗi nhịp đập luôn dành cho người mình yêu thương. Nhưng khi đã quyết định buông bỏ, trái tim đàn bà bỗng hóa thành sỏi đá.

    Đàn bà khi yêu ngộ lắm. Họ có thể quên tất cả mọi thứ xung quanh, dẹp bỏ ngoài tai những lời gièm pha của nhiều người để trong tim duy nhất chỉ còn lại hình ảnh của người họ yêu thương mà thôi.

    Dù ai đó có nói người đàn ông không tốt, lăng nhăng, không thật lòng. Nhưng, đàn bà khi yêu thường không tin vào bất cứ câu nói của ai hết, họ chỉ nhất nhất vào niềm tin của chính mình dành cho người đàn ông ấy. Mà có nhiều khi, họ biết luôn, biết tất cả về bản chất của đàn ông. Nhưng họ không thể nào từ bỏ. Vậy mà một khi họ buông, thì dù cho người đàn ông kia có níu kéo bao nhiêu cũng bất lực. Trái tim đàn bà khi yêu, mỗi nhịp đập luôn dành cho người mình yêu thương. Nhưng khi đã quyết định buông bỏ trái tim đàn bà bỗng hóa thành sỏi đá.

    Đàn bà họ chịu đựng giỏi lắm, nhất là khi đã có con. Họ làm việc gì cũng đều nghĩ đến con, mong con được ấm no, hạnh phúc. Thậm chí, họ biết tất tần tật về người đàn ông đêm đêm chung chăng cùng họ đang mơ tưởng đến cô nhân tình. Họ khóc nhiều lắm. Nhưng. Họ lặng im. Bạn biết vì sao không? Vì họ biết được giá trị của hai từ "mái ấm" nó quan trọng đến nhường nào.

    Người đàn ông đi làm về trễ, ăn qua loa vài đũa cơm, nép sau cánh cửa nhà tắm để nói chuyện với nhân tình. Đàn bà đâu phải sỏi đá. Cũng có lúc đàn bà muốn bung nổ như quả bom bị nghẹt lại lâu ngày. Vậy mà khi nhìn vào mắt bọn trẻ, mọi lỗi lầm của người đàn ông tan biến hết. Tại sao? Bạn biết không? Vì họ là đàn bà.. mà, đàn bà thì ngộ lắm!
     
    LieuDuong thích bài này.
    Last edited by a moderator: 19 Tháng năm 2019
  6. Nguyên Vĩ Thu Thu Tàn Hồng

    Bài viết:
    392
    Đêm cuối

    "mở"
    Những ngày nhớ người ấy, tôi khóc rất nhiều

    Vì ngoài việc khóc, tôi chẳng biết làm gì cả.


    Đêm cuối, hai đứa ngồi trước ban công, ánh đèn đường hiu hắt rọi vào cõi lòng đang thổn thức từng hồi thương nhớ. Người cũ cầm tay mình và siết rất chặt như chẳng muốn cách rời. Mình bảo hãy học làm quen với việc từ mai sẽ chẳng còn mình bên cạnh nữa. Anh và em, ai nấy sẽ sống phần đời còn lại không trọn vẹn!

    Đêm cuối, cả hai cùng nhau xem lại bộ phim yêu thích. Người cũ khóc ướt cả một bờ vai mình khi xem cách nam chính rời xa nữ chính vì mắc căn bệnh ung thư. Mình ngồi lặng im bất động như thế, không nói bất cứ lời nào. Nỗi đau đang len lõi trong từng mạch đập của hai đứa.

    Đêm cuối, người cũ hỏi mình nêu mai rời xa, mình sẽ sống như thế nào? Mình rít lên từng làn khói trắng, miệng cứ ngân nga câu hát:

    "Nếu mai rời xa, em và anh, có lẽ hai ta lặng im dòng đời mong manh, hãy quay mặt đi chẳng nhìn nhau, cố giấu ướt mi lệ rơi buồn long lanh. Nếu mai rời xa, những ngày qua, yêu dấu bao đêm tìm đâu lần thứ hai, lời ru rất khuya tìm trong sớm mai, cho trọn đời ta say.."

    Đêm cuối, ngủ cùng nhau, người cũ vòng qua eo, ôm mình vào lòng, từng nhịp thở cứ phả vào nổi đau như ngàn tấn đá đè lên ngực trái. Mình không còn khóc. Vì thật ra nước mắt đã cạn sâu cho những ngay trước đó. Người cũ nói:

    "Ôm em lần cuối. Ngày mai tỉnh dậy. Đời này đã chết."

    Mình nhìn ra cửa, trời sắp hừng đông. Lòng mình cũng chết!

    Rồi sẽ còn nhiều đêm đau hơn đêm cuối này khi mà hai chúng ta rời xa..
     
    LieuDuong thích bài này.
    Last edited by a moderator: 19 Tháng năm 2019
  7. Nguyên Vĩ Thu Thu Tàn Hồng

    Bài viết:
    392
    Mình chia tay em nhé

    "mở"
    Khi sống bên một người, nhưng lòng mình thực sự cảm thấy không hạnh phúc, tâm trí lại nghĩ đến một bóng hình khác. Nếu im lặng, chẳng khác nào mình ích kỷ vì đã để cho người yêu mình hết dạ phải tự huyễn hoặc tình thương về mình. Nếu mình nói lời chia tay, họ sẽ đau khổ, nhưng cơ mưa nào rồi cũng nguôi ngoai, chuyện yêu đương nào cũng trở thành xưa cũ..

    Hay mình chia tay em nhé, anh đã hết yêu em, anh không muốn dối lòng mình và dối gạt chính em về mối quan hệ của chúng ta. Những ngày tháng được cùng em sống dưới ngôi nhà này, được em nấu bữa sáng, được em chờ anh những chiều đi làm về, đó là niềm hạnh phúc mà suốt cuộc đời này anh sẽ chẳng thể nào lãng quên.

    Em đã từng nói với anh rằng, người ta đến với nhau bằng tấm lòng thì mới có thể cùng nhau đi hết đoạn đường. Nhưng anh xin lỗi, anh chỉ đến với em bằng những phút xao lòng. Cho đến khi anh gặp.. người ta!

    Anh chợt hiểu rằng, những khoảng trống hoang tàn mà mười mấy năm qua ngự trị trong lòng vẫn tồn tại đâu đó. Nhiều đêm ôm em trong vòng tay, hôn em nhưng anh chẳng có một chút xúc cảm nào cả. Anh vờ đi.. anh thương em, anh càng thương người ta. Mối quan hệ dùng dằng mà ngay cả anh cũng chẳng biết giải quyết thế nào cho trọn vẹn.

    Người ta, khi được ở cạnh người ta, anh cảm thấy cuộc đời ý nghĩa vô cùng. Nói như thế không phải những tháng ngày bên em là vô nghĩa, chỉ đơn giản, trong tình yêu, nếu bên cạnh một người mà người ta không thấy tim mình đập rộn ràng, thì đó là tình cảm gì hả em?

    Em có thể chửi anh là một thằng đàn ông hèn nhát, ích kỷ, thậm chí tát anh vài cái thật mạnh cho thỏa cơn căm giận. Anh cam tâm đứng im để chịu đựng hết. Bởi tất cả cũng do anh mà ra.

    Giờ đây, khi nói ra những điều này với em, anh cảm thấy nhẹ nhỏm vô cùng, anh có thể đường hoàng cùng người yêu mình yêu sống cuộc đời bình dị và giản đơn. Em hãy mạnh mẽ để sống tiếp em nhé, anh không mong em thứ tha, chỉ mong em lấy nỗi hận này để bước tiếp những tháng ngày sau một cách vững vàng.
     
    LieuDuong thích bài này.
    Last edited by a moderator: 19 Tháng năm 2019
  8. Nguyên Vĩ Thu Thu Tàn Hồng

    Bài viết:
    392
    Nếu thật lòng muốn chúc phúc

    "mở"
    "Cao thượng", hai chữ ấy chỉ có trong phim hay tiểu thuyết mà thôi.

    Nếu sau này bạn không may mắn lấy được người mình yêu. Nếu sau này đoạn đường tình giữa bạn và người ấy phải rẽ đôi. Nếu sau này người ấy mời bạn đến dự lễ cưới của anh ta..

    Bạn nên suy xét kĩ trước khi đến đấy!

    Nếu lòng bạn đã dẹp bỏ hết những vị kỉ. Nếu lòng bạn thật tâm chúc phúc cho người ấy. Thì hãy đi nhé!

    Nếu lòng bạn còn vương vấn tình cũ. Nếu tim bạn còn oán trách. Nếu bạn đến đấy sẽ đau khổ hơn gấp trăm lần. Nếu nụ cười bạn nở trên môi là giả tạo. Nếu câu nói chúc người ấy hạnh phúc là không thật tâm. Thì đừng đi!

    Hẳn ai trong chúng ta cũng có những ích kỷ riêng. Mình là con người bằng da bằng thịt thì làm sao không chạnh lòng khi thấy người mình yêu thương hạnh phúc:

    "Cao thượng."

    Hai chữ ấy chỉ có trong phim hay tiểu thuyết mà thôi.

    Hẳn khi đến đấy, chứng kiến người bạn từng yêu đang tay trong tay bên một người con gái khác. Thì làm sao không nhớ được những kỷ niệm mà bạn và người ấy từng hạnh phúc, từng bên nhau, từng có một người đứng giữa cơn mưa chiều trước hiên nhà thề rằng sẽ đi cùng bạn đến cuối cuộc đời này.

    Mà đôi khi, sự xuất hiện của bạn càng làm cho người con gái kia phải bận lòng, bận tâm thêm nữa. Họ lại suy nghĩ rằng bạn đến đây với mục đích gì, có thật lòng mong họ được an yên, hay làm cho một nửa kia của họ lại xuyến xao.

    Con người ích kỷ trong tình yêu vốn là hiển nhiên. Dù cho bạn đã có người yêu mới, nhưng khi cầm trên tay tấm thiệp cưới của người yêu cũ, bạn có dám chắc rằng mình sẽ không chạnh lòng?

    Bình yên là khi biết cất những nỗi đau ngủ yên và khép lại. Dù sau này cả hai có gặp nhau, bạn bước đi nhanh, không chào nhau, thế mà lòng bình yên hơn ngượng nghịu rồi nghĩ về xưa cũ. Trong khi tay đang nắm chặt một bàn tay khác.
     
    LieuDuong thích bài này.
    Last edited by a moderator: 19 Tháng năm 2019
  9. Nguyên Vĩ Thu Thu Tàn Hồng

    Bài viết:
    392
    Ánh mắt và bờ vai

    "mở"
    Khi yêu ai đó, bạn đừng trông mong quá nhiều vào những điều lớn lao. Cứ hỏi thẳng người ấy bờ vai có dành cho mình đến suốt đời, ánh mắt có đủ can đảm để trọn vẹn hướng về phía bạn hay không? Thế là đủ rồi.

    Phụ nữ thích nhất hai điểm trên người của đàn ông. Đó chính là ánh mắt và bờ vai.

    Bởi vì đàn ông có một điều vô cùng kỳ lạ. Khi họ yêu ai đó thật lòng, ánh mắt họ lúc nhìn người mình thương sẽ rất ấm áp và chân thành.

    Năm năm, khoảng thời gian không quá dài cho một tình yêu, nhưng ngần ấy cũng đủ để em thấy trong mắt anh dành cho em bao nhiêu phần trăm trọn vẹn, bao nhiêu phần trăm thoảng qua.

    Là lúc chúng ta cách xa nhau một vòng trái đất. Là lúc em ngã gục. Là lúc mùa lạnh ùa về bất chợt, anh năm tay em. Ánh mắt anh những lúc như thế, ấm áp và chân thành vô cùng.

    Là lúc chúng ta cãi vã. Là lúc anh nói câu chia tay nhẹ bẫng. Ánh mắt anh lúc ấy như hàng ngàn mũi kim đâm nát trái tim nhỏ bé của em. Em chợt hiểu rằng, khái niệm duy nhất và tuyệt đối là điều quá xa vời trong chuyện tình yêu của hai chúng ta.

    Anh có biết không, phụ nữ rất thích bờ vai của đàn ông. Bởi vì khi họ tựa vào, họ cảm nhận được sự chở che và bảo bọc nhất định.

    Em tựa vào vai anh, đôi vai rộng lớn và vững chắc. Nhưng. Em chẳng còn cảm nhận được bình yên. Anh lặng im. Em lặng im. Em rời khỏi vai anh. Anh quay đi. Lạnh lùng đến nát lòng!
     
    LieuDuong thích bài này.
    Last edited by a moderator: 19 Tháng năm 2019
  10. Nguyên Vĩ Thu Thu Tàn Hồng

    Bài viết:
    392
    Thanh Xuân chỉ đến một lần trong đời mỗi người

    "mở"
    Bạn biết không, thời thanh xuân của mỗi người là giai đoạn đẹp nhất. Bởi trong giai đoạn ấy, chúng ta có đủ niềm tin vào chính mình và tràn đầy nghị lực, sự kiên trì, mạnh mẽ để làm những việc mình muốn.

    Bạn có thể làm những điều điên rồ đến mức không tưởng mà sau này nghĩ lại bạn chỉ biết phì cười cho một thời trẻ dại.

    Bạn có thể chạy hàng chục cây số, đứng trước nhà người mình yêu thương hàng giờ chỉ mong được gặp người ấy rồi dắt xe ra về. Để sau này, khi bạn nghĩ lại những chuyện như thế, thấy mình như một thằng đại ngốc.

    Bạn có thể thức thâu đêm suốt sáng với đống bài tập được giao về nhà mà không hề thấy mệt mỏi.

    Bạn có thể hét to giữa đám đông và không sợ ai cười cợt.

    Bạn có thể khóc nức nở khi ai đó làm mình đau lòng.

    Vì đó là tuổi thanh xuân, cái tuổi mà bạn phải trải qua hết những mùi vị của cuộc sống . Để sau này khi tĩnh tâm lại sau những sóng gió, bạn thấy mình trưởng thành và chín chắn hơn nhiều.

    Nhưng song song đó, bạn cũng sẽ đánh mất đi sự hồn nhiên ngày nào. Cái thuở tự cười bản thân cho rằng mình ngô nghê, ngốc nghếch. Nhưng thật ra, ấy chính là lúc con người sống thực nhất với chính mình nhất, lúc tâm trí và trái tim chưa có những lần suy tính. Mình quyết định làm việc gì cũng đều là bản năng chứ không hề có một sự cân đo đong đếm, không hề nghĩ quá nhiều cho những ngày tiếp theo. Mà dù phía trước là bão tố hay phong ba bạn cũng chấp nhận đương đầu tất cả chứ không hề nao núng lòng tin.

    Hãy cố gắng níu giữ những thanh xuân nhỏ nhoi còn sót lại nhé!
     
    LieuDuong thích bài này.
    Last edited by a moderator: 19 Tháng năm 2019
Trả lời qua Facebook
Đang tải...