Welcome! You have been invited by hoanguyendinh to join our community. Please click here to register.
1 người đang xem
181 0


Ngã Độc Phong

Trình bày: Nguyệt Hạ

Tác từ: Trại Sâm

Tác khúc: Trại Chính


Biên khúc : Dương Vũ Hào

Nếu bạn từng yêu những bản nhạc đượm màu cổ phong, phảng phất vị cô liêu của kẻ hành tẩu giang hồ, lại thấm đẫm sự phản kháng nhẹ nhàng với thế giới đầy phán xét, thì "Ngã Độc Phong" chắc chắn là một giai điệu bạn không nên bỏ lỡ.

Bài hát là một sáng tác của Trại Sâm, phổ nhạc bởi Trại Chính và phối khí bởi Dương Vũ Hào. Những cái tên không xa lạ trong giới nhạc cổ phong Trung Hoa. Với giọng ca trầm ấm và đầy khí chất của Nguyệt Hạ, ca khúc không chỉ là một bản nhạc, mà là cả một tâm sự cuồng ngông, một cái ngẩng đầu thách thức thế gian, và cũng là một tiếng thở dài rất khẽ của những người tự biết mình "không thuộc về số đông".

"Ngã độc phong" nghĩa là "Ta một mình điên cuồng", cái tên thôi đã đủ gợi lên một cảm xúc rất mạnh. Nhưng cái "điên" trong bài hát này không phải thứ cuồng loạn vô nghĩa, mà là một dạng kiêu hãnh cô độc. Là khi bạn thấy cả thế gian quá ồn ào, và lựa chọn bước lùi một bước, tự tạo cho mình một thế giới riêng, vừa điên dại vừa trong trẻo. Là lúc bạn nhìn người đời cười nhạo, mà lòng chỉ khẽ thở: "Ngươi có hiểu ta đâu, nên mới thấy ta điên."

Giai điệu cổ phong trong bài hát mang âm hưởng tựa một khúc ngâm giữa núi non trùng điệp. Có lẽ đâu đó bạn sẽ bắt gặp hình ảnh của chính mình, từng tin vào lý tưởng, từng muốn hòa vào cuộc đời, nhưng rồi nhận ra chỉ khi một mình rong ruổi, tự mình phá bỏ mọi khuôn mẫu, bạn mới thật sự tự do. "Ta nhớ thương tầng xanh, ta có vườn đào riêng" là một câu hát vừa mộng mị vừa kiêu ngạo, như thể nói với đời: Dù các người chẳng hiểu ta, nhưng ta có thế giới của riêng mình, nơi chẳng cần ai phán xét.

Câu hát: "Ngươi thấy điên cuồng ấy là ta, thấy cự nhân ấy là ta, đều là ta." Một sự nhận diện bản thân đầy bản lĩnh: Ta không chối bỏ phần quái dị, phần hiền lành, phần ngông cuồng trong mình bởi tất cả hợp lại mới là "ta" trọn vẹn.

"Ngã Độc Phong" không dành cho số đông. Nhưng nếu bạn từng một lần muốn buông bỏ tất cả để sống đúng là mình, thì hãy để bài hát này đưa bạn bước vào thế giới riêng nơi một đám mây cô độc phiêu du, và một kẻ "điên" lại mỉm cười an nhiên giữa giang hồ.



Phía trên là bản Vietsub trên Youtube, còn dưới đây là bản Vietsub.


Lời bài hát

年少不知愁

呼叫月攀高楼

毅立人间赏几年花火

独行江湖路

舞枪弄剑妄图成神佛

我念上苍赐我桃花源

平平淡淡皆是乐

恋与仙鹤谈笑

忽而山花落

你见疯癫也是我

你见巨人也似我

皆如我

天边游着一朵浮云以为寂寞

山高海阔独不懂他快乐

所以看客只能称作看客

旁观角色评论可惜并没有资格

听着没有瓜葛的人说笑话

说完就是不笑也奈何不了我

局怎么破

我虔诚拼命招手扶光映我如点头

信则是有就是疯癫莫笑我

瞧这世人啰嗦共不应求错错错

欲买桂花酒阻我少年游

大声呼救俗人烟火吞没我

我若疯癫朝弄愚我推翻所有

喔白了头 喔白了头 喔白了头

我念上苍赐我桃花源

平平淡淡皆是乐

恋与仙鹤谈笑

忽而山花落

你见疯癫也是我

你见巨人也似我

皆如我

天边游着一朵浮云以为寂寞

山高海阔独不懂他快乐

所以看客只能称作看客

旁观角色评论可惜并没有资格

听着没有瓜葛的人说笑话

说完就是不笑也奈何不了我

局怎么破

我虔诚拼命招手扶光映我如点头

信则是有就是疯癫莫笑我

瞧这世人啰嗦共不应求错错错

欲买桂花酒阻我少年游

大声呼救俗人烟火吞没我

我若疯癫朝弄愚我推翻所有

喔白了头 喔白了头 喔白了头

Pinyin

Nían shǎo bù zhī chóu

Hū jìao yuè pān gāo lóu

Yì lì rén jiān shǎng jī nían huā huǒ

Dú xíng jiāng hu lù

Wǔ qiāng nòng jìan wang tú chéng shén fó

Wǒ nìan shàng cāng cì wǒ táo huā yúan

Píng píng dàn dàn jiē shì lè

Lìan yǔ xiān hè tán xìao

Hu er shan hua luò

Nǐ jìan fēng diān yě shì wǒ

Nǐ jìan jù rén yě sì wǒ

Jiē rú wǒ

Tiān biān yóu zhuó yī duǒ fú yún yǐ wéi jì mò

Shān gāo hǎi kuò dú bù dǒng tā kùai lè

Suǒ yǐ kàn kè zhī néng chēng zuò kàn kè

Páng guān jiǎo sè píng lùn kě xī bìng méi yǒu zī gé

Tīng zhuó méi yǒu guā gé de rén shuō xìao hùa

Shuō wán jìu shì bù xìao yě nài hé bù liǎo wǒ

Jú zěn me pò

Wǒ qían chéng pīn mìng zhāo shǒu fú guāng yīng wǒ rú diǎn tóu

Xìn zé shì yǒu jìu shì fēng diān mò xìao wǒ

Qíao zhè shì rén luō suo gōng bù yīng qíu cuò cuò cuò

Yù mǎi gùi huā jiǔ zǔ wǒ shǎo nían yóu

Dà shēng hū jìu sú rén yān huǒ tūn méi wǒ

Wǒ ruò fēng diān cháo nòng yú wǒ tuī fān suǒ yǒu

Ó bái liǎo tóu ó bái liǎo tóu ó bái liǎo tóu

Wǒ nìan shàng cāng cì wǒ táo huā yúan

Píng píng dàn dàn jiē shì lè

Lìan yǔ xiān hè tán xìao

Hu er shan hua luò

Nǐ jìan fēng diān yě shì wǒ

Nǐ jìan jù rén yě sì wǒ

Jiē rú wǒ

Tiān biān yóu zhuó yī duǒ fú yún yǐ wéi jì mò

Shān gāo hǎi kuò dú bù dǒng tā kùai lè

Suǒ yǐ kàn kè zhī néng chēng zuò kàn kè

Páng guān jiǎo sè píng lùn kě xī bìng méi yǒu zī gé

Tīng zhuó méi yǒu guā gé de rén shuō xìao hùa

Shuō wán jìu shì bù xìao yě nài hé bù liǎo wǒ

Jú zěn me pò

Wǒ qían chéng pīn mìng zhāo shǒu fú guāng yīng wǒ rú diǎn tóu

Xìn zé shì yǒu jìu shì fēng diān mò xìao wǒ

Qíao zhè shì rén suo gōng bù yīng qíu cuò cuò cuò

Yù mǎi gùi huā jiǔ zǔ wǒ shǎo nían yóu

Dà shēng hū jìu sú rén yān huǒ tūn méi wǒ

Wǒ ruò fēng diān cháo nòng yú wǒ tuī fān suǒ yǒu

Ó bái liǎo tóu ó bái liǎo tóu ó bái liǎo tóu

Lời Việt

Tuổi trẻ chưa biết sầu,

Gọi trăng trèo tháp cao đầu.

Ngạo nhân gian, vài thu ngắm pháo hoa nhiệm màu.

Một mình ngao du sông hồ,

Múa thương múa kiếm mộng thành Phật hay thần.

Ta nguyện trời cao ban chốn đào nguyên,

Nhẹ nhàng thanh thản cũng là niềm vui.

Cùng hạc tiên đàm đạo cười tươi,

Bỗng hoa núi rơi rơi theo gió.

Ngươi thấy ta điên cuồng cũng đúng,

Ngươi thấy ta như kẻ khổng lồ cũng chẳng sai.

Đều là ta, chẳng cần phân giải.

Chốn trời xa có mây bay, cứ ngỡ là cô quạnh,

Núi cao biển rộng, chẳng hiểu người kia vui chi.

Bởi vậy khách xem chỉ là khách mà thôi,

Vai ngoài cuộc, lời bình đáng tiếc chẳng có tư cách.

Nghe kẻ chẳng liên quan nói điều nực cười,

Nói rồi chẳng ai cười cũng đành bất lực với ta thôi.

Thế cục làm sao phá vỡ?

Ta thành tâm dốc sức, đón ánh sáng rọi ta như gật đầu chấp nhận.

Tin thì là có, điên cuồng đấy – đừng cười ta lẩn thẩn!

Xem thế gian lắm lời, toàn sai lại cứ ngỡ đúng.

Muốn mua rượu quế hoa, ngăn bước giang hồ tuổi trẻ ta,

Gào to cầu cứu, bụi trần tục nuốt lấy hồn ta.

Nếu ta cuồng loạn, đùa giỡn cả triều đình, thì ta sẽ lật đổ mọi thứ.

Ồ, bạc mái đầu.. ồ, bạc mái đầu.. ồ, bạc mái đầu..

Ta nguyện trời cao ban chốn đào nguyên,

Nhẹ nhàng thanh thản cũng là niềm vui.

Cùng hạc tiên đàm đạo cười tươi,

Bỗng hoa núi rơi rơi theo gió.

Ngươi thấy ta điên cuồng cũng đúng,

Ngươi thấy ta như kẻ khổng lồ cũng chẳng sai.

Đều là ta, chẳng cần phân giải.

Chốn trời xa có mây bay, cứ ngỡ là cô quạnh,

Núi cao biển rộng, chẳng hiểu người kia vui chi.

Bởi vậy khách xem chỉ là khách mà thôi,

Vai ngoài cuộc, lời bình đáng tiếc chẳng có tư cách.

Nghe kẻ chẳng liên quan nói điều nực cười,

Nói rồi chẳng ai cười cũng đành bất lực với ta thôi.

Thế cục làm sao phá vỡ?

Ta thành tâm dốc sức, đón ánh sáng rọi ta như gật đầu chấp nhận.

Tin thì là có, điên cuồng đấy – đừng cười ta lẩn thẩn!

Xem thế gian lắm lời, toàn sai lại cứ ngỡ đúng.

Muốn mua rượu quế hoa, ngăn bước giang hồ tuổi trẻ ta,

Gào to cầu cứu, bụi trần tục nuốt lấy hồn ta.

Nếu ta cuồng loạn, đùa giỡn cả triều đình, thì ta sẽ lật đổ mọi thứ.

Ồ, bạc mái đầu.. ồ, bạc mái đầu.. ồ, bạc mái đầu..
 

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back