Bài viết: 30 



BÀI HÁT: NẾU ÁNH TRĂNG KHÔNG ĐẾN
Ca sĩ: Tiểu Muội Màn Thầu
Tình yêu sao cứ khó khăn. Tại sao tình yêu không mượt mà như lụa mà lại thô ráp như gỗ cây như vậy? Cớ sao yêu nhau lại phải rời xa nhau? Ta và người cứ như người dưng sau khi rời bỏ nhau. Buồn mà cũng không ai tâm sự muốn khóc nhưng giờ khóc với ai đây? Người với ta cách xa nhau như 2 thành phố vậy chẳng thể gặp nhau cũng chẳng thể ôm nhau như trước. Nếu cơ hội đến mong ta và người có thể lại là 1 thêm một lần nữa.
Lời bài hát:
Ngọn gió rời xa, thuyền bé về nhà
Ngắm nhìn xem nơi này, lòng rung động thổn thức
Người Bắc, người Nam, chẳng thể chung đường
Những chuyện xưa lưu lại trên trang mực loang
Lại tăng ca đến khuya thật phiền ghê đi
Vội vàng bắt chuyến tàu, cuối cũng 0h đêm rồi
Còn yêu nhau cớ sao lại rời xa nhau
Trái tim thật phiền toái
Hào quang kia xa xôi thật phiền ghê đi
Đuổi hoài chẳng với được, vứt bỏ đi chẳng cam lòng
Hoàn mỹ quá khó khăn thì học buông tay
Cứ theo tự nhiên vậy
Nếu một ngày vắng ánh trăng soi
Có đèn đường vẫn đứng trông coi
Soi vào từng chiếc cánh mong manh, e ấp trong sương
Nếu một ngày vắng gió ban mai
Gió chiều nhẹ lay đến tim ai
Lạy động cả bóng mát trên sân, lén đưa cánh hoa dạo chơi
Ca sĩ: Tiểu Muội Màn Thầu
Tình yêu sao cứ khó khăn. Tại sao tình yêu không mượt mà như lụa mà lại thô ráp như gỗ cây như vậy? Cớ sao yêu nhau lại phải rời xa nhau? Ta và người cứ như người dưng sau khi rời bỏ nhau. Buồn mà cũng không ai tâm sự muốn khóc nhưng giờ khóc với ai đây? Người với ta cách xa nhau như 2 thành phố vậy chẳng thể gặp nhau cũng chẳng thể ôm nhau như trước. Nếu cơ hội đến mong ta và người có thể lại là 1 thêm một lần nữa.
Lời bài hát:
Ngọn gió rời xa, thuyền bé về nhà
Ngắm nhìn xem nơi này, lòng rung động thổn thức
Người Bắc, người Nam, chẳng thể chung đường
Những chuyện xưa lưu lại trên trang mực loang
Lại tăng ca đến khuya thật phiền ghê đi
Vội vàng bắt chuyến tàu, cuối cũng 0h đêm rồi
Còn yêu nhau cớ sao lại rời xa nhau
Trái tim thật phiền toái
Hào quang kia xa xôi thật phiền ghê đi
Đuổi hoài chẳng với được, vứt bỏ đi chẳng cam lòng
Hoàn mỹ quá khó khăn thì học buông tay
Cứ theo tự nhiên vậy
Nếu một ngày vắng ánh trăng soi
Có đèn đường vẫn đứng trông coi
Soi vào từng chiếc cánh mong manh, e ấp trong sương
Nếu một ngày vắng gió ban mai
Gió chiều nhẹ lay đến tim ai
Lạy động cả bóng mát trên sân, lén đưa cánh hoa dạo chơi
Chỉnh sửa cuối: