Giữa muôn vàn dược liệu quý của đất trời, vỏ quế là món quà giản dị mà diệu kỳ. Từ những khu rừng xa xôi, hương quế nâu ấm đã theo bước con người về từng gian bếp nhỏ, len vào chén trà, bát cháo, miếng bánh, để làm nên một hơi thở lành mạnh của cuộc sống. Quế không chỉ là gia vị – nó là hương của sức khỏe, của an yên, của vòng tay thiên nhiên.
Sức khỏe của vỏ quế
(Tặng những ai yêu mùi hương của đất mẹ)
- ✒ Sáng tác: Thành Đô -
Thể thơ 5 chữ, dài - nhiều khổ
* * * ^^^ * * *
Vỏ quế thơm dìu dịu,
Ấm áp giữa đông sang.
Hương cay len trong gió,
Tỏa ngát khắp không gian.
* * *
Một nhúm thôi – nhỏ xíu,
Cũng đủ ấm thân người.
Giảm đau, ngừa mệt mỏi,
Cho tim mạch vui tươi.
* * *
Cholesterol lắng xuống,
Đường huyết cũng yên bình.
Khớp thôi không còn nhức,
Mạch máu chảy thanh minh.
* * *
Mật ong pha cùng quế,
Thành thuốc quý nhiệm màu.
Giữa chiều mưa se lạnh,
Ngọt ấm cả tim sâu.
* * *
Tinh dầu trong vỏ quế,
Diệt khuẩn khắp muôn nơi.
Giữ hơi thở thơm dịu,
Cho nụ cười rạng ngời.
* * *
Một tách trà quế nhỏ,
Mẹ pha sớm tinh sương.
Cha nhấp môi thấy khỏe,
Tay ấm lại yêu thương.
* * *
Người già thêm sức sống,
Bớt đau ở đầu gối.
Người trẻ trí thêm nhanh,
Tâm hồn đầy phơi phới.
* * *
Phụ nữ trong ngày khó,
Nhấp ngụm nước quế cay.
Nỗi đau tan như khói,
Mặt trời lên nhẹ bay.
* * *
Trẻ thơ khi sụt sịt,
Mẹ cho ngửi mùi quế.
Giấc ngủ về thật ngoan,
Ấm lòng trong chăn nhẹ.
* * *
Rừng xa nơi đất Bắc,
Cây quế đứng hiên ngang.
Thân nâu mang nhựa ấm,
Gửi sức sống muôn ngàn.
* * *
Mỗi lát vỏ mảnh khảnh,
Ẩn bao điều nhiệm mầu.
Từ thiên nhiên tinh túy,
Ban sức khỏe nhiệm màu.
* * *
Ai bảo quế là nhỏ,
Thật ra quý vô ngần.
Giúp người vui mỗi sớm,
Giúp đời khỏe mỗi lần.
* * *
Mùi quế lan trong bếp,
Gợi nhớ khắp không gian.
Giữa bộn bề nhân thế,
Hương quế vẫn nồng nàn.
* * *
Một hũ quế nâu nhỏ,
Giữ ấm trọn mùa đông.
Cho thân thêm dẻo dai,
Cho lòng thêm thảnh thơi.
* * *
Vỏ quế – quà của đất,
Giản dị giữa gian nhà.
Nhưng ẩn trong từng thớ,
Là phép lạ ông cha.
* * *
Hãy giữ mùi hương ấy,
Trong bữa cơm mỗi ngày.
Sức khỏe từ quế chín,
Tỏa ấm tựa ban mai.
Bài thơ khép lại bằng hơi ấm của sự biết ơn – biết ơn thiên nhiên, biết ơn sức khỏe, và biết ơn những điều bình dị. Vỏ quế, dù chỉ là một mảnh vỏ mỏng manh, lại chứa trong mình linh hồn của núi rừng và vị ngọt của lòng người. Hương quế lan tỏa không chỉ trong căn bếp, mà còn trong mỗi trái tim biết nâng niu sức sống.