Welcome! You have been invited by Nhân Hoàng Trung to join our community. Please click here to register.
1 người đang xem
844 5
Tác giả: Tam Thập Tam Thiên

Tác phẩm dự thi nét bút tuổi xanh tuần thứ mười sáu

Đề bài: Cảnh vật

Thể loại: Thơ tự do

Một Ngày khất Thực

su-minh-tue-5414.jpeg.webp


Đôi lời về bài thơ và tác giả:

Đầu tiên mình xin nói thực là mình không giỏi thơ nên có gì không đúng xin cứ bình luận nhận xét.

Bài thơ này mình viết vì xem video của thầy Minh Tuệ nên ngẫu hứng nếu có gì thiếu xót hay không đúng mọi người đóng góp giúp. Đối với mình cảnh là người mà người cũng là cảnh, cảnh tùy tâm sinh cảnh tùy tâm diệt. Nếu có sai đề mình cũng chịu.

Sáng sớm tinh mơ, gà gáy sáng

Ngọn cỏ bên đường, đọng sương sớm

Mặt trời dịu buông từng tia nắng

Ấm áp chiếu lên một bóng hình.

Một bóng hình cất bước trên đường dài

Đầu trần chân đất, tay cầm nồi

Cất bước, cất bước, từng bước một

Ánh mắt mỉm cười đầy sáng tỏ

Chẳng lụy phiền, cũng chẳng âu lo.

Cất bước, cất bước, từng bước một

Bên đường dòng người, chẳng ai hay

Một mình, một thân, ta cất bước

Đi tìm chân lý trong tim ta.

Cất bước, cất bước, từng bước một

Mặt trời lên cao, giữa đỉnh đầu

Nắng nóng phơi cháy, sạm làn da

Mặt đường nóng rát, đầy sỏi đá

Chân trần một bước, dậm bước qua

Khất thực từng nhà, lại từng nhà

Nhà có đồ mặn, không đồ chay

Nhà thì hắt hủi, hăm dọa đánh

Mặt vẫn tươi cười, tâm bỏ qua.

Giờ đã quá ngọ, bụng đói meo

Tấm thân trôi dạt, như lá bèo

Đã trưa nghỉ tạm, nơi thanh vắng

Tham thiền tĩnh tọa, chẳng bận tâm

Bớt chợt đâu đó, vang lên tiếng

Một cậu bé con, chạy tới đón

Một ổ bánh mì, với nước trong

Giọng đầy non nớt, cất tiếng hỏi:

"Thầy ơi, thầy đói chưa?"

Hai tay non nớt, dâng lên bánh

Một chút nước trong, đã thỏa lòng.

Cất bước, cất bước, từng bước một

Hạt nắng bên đường, dần dập tắt

Bóng hình dần dần, ngã về tây

Một người, một thân ta cất bước

Chẳng ngại đường đi, chẳng lụy phiền

Dòng người hối hả, chẳng để tâm

Một bóng hình ai, đầy nhỏ bé

Nhưng thật là một bậc chân tu.

Cất bước, cất bước, từng bước một

Trời chiều hết nắng, đã về tối

Phía trước không nhà, chẳng một ai

Một cái nghĩa trang, ngay trước mặt

Gió lạnh đìu hiu, lạnh lòng người.

Trong tâm đã bỏ, chẳng âu lo

Một bước, một bước, vào nghĩa địa

Tìm chốn bình yên, ta tham thiền

Bóng tối bao chùm, từng tiếng lạ

Ma âm quỷ ảnh, hiện trùng trùng

Một tâm thành kính, chẳng để tâm

Tinh tu từng bước, khó muôn trùng

Nhưng lòng chỉ một niệm mà thôi

Cầu mong siêu thoát, tâm tầm đạo

Chỉ mong có thể, độ chúng sinh.

"Hết"
 
Bài viết: 453 Tìm chủ đề
Chào bạn, trước tiên xin chúc mừng bạn đã đạt giải trong tuần thi 16. Ngoài chấm điểm, Ban giám khảo còn có một vài nhận xét/góp ý về bài viết của bạn như sau:

Giám khảo 1:

Bài thơ của bạn rất có ý nghĩa. Tuy nhiên, khi làm thơ, bạn viết câu thơ nó bị lạc nhịp nên nghe chưa xuôi tai. Ví dụ khổ đầu:

Sáng sớm tinh mơ, gà gáy sáng

Ngọn cỏ bên đường, đọng sương sớm

Mặt trời dịu buông từng tia nắng

Ấm áp chiếu lên một bóng hình.

=> Để cho xuôi tai thì thế này:

Sáng sớm tinh mơ, gà gáy vọng

Ngọn cỏ bên đường, đọng sương mai

Mặt trời nhẹ buông từng tia nắng

Ấm áp bóng lưng một dáng hình.

Hoặc 4 câu cuối:

Tinh tu từng bước, khó muôn trùng

Nhưng lòng chỉ một niệm mà thôi

Cầu mong siêu thoát, tâm tầm đạo

Chỉ mong có thể, độ chúng sinh.

=> Sửa cho xuôi tai thì thế nàuy:

Tĩnh tu từng bước, khó muôn trùng

Lòng thành chỉ một niệm mà thôi

Cầu mong siêu thoát bao sầu khổ

Thập loại chúng sinh chốn dương trần.

Thì ví dụ là vậy. Mục đích cho câu văn xuôi tai, quan trọng là ngôn ngữ phải gợi hình gợi cảm vào bạn nhé^^"

Giám khảo 3: Thơ bạn viết cũng khá ổn, nhưng vì bạn mượn câu chuyện của thầy Minh Tuệ để phổ lại thành thơ nên mình không thấy nội dung bài thơ ấn tượng lắm, và có đôi phần hơi lan man. Bài thơ vẫn còn lỗi sai chính tả.
 

Những người đang xem chủ đề này

Nội dung nổi bật

Xu hướng nội dung

Back