Bạn được Waiki Official mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
1 người đang xem

ThuyTrang

artist/writer
5,749 ❤︎ Bài viết: 199 Tìm chủ đề
1189 57
[COLOR=rgb(89, 0, 179) ]Mở bài Chữ người tử tù gián tiếp[/COLOR]

[COLOR=rgb(0, 0, 0) ]"Đầu xuôi, đuôi lọt" – phần mở bài của một bài văn nghị luận văn học chỉ khoảng 5 – 7 dòng nhưng nếu không "xuôi" thì sẽ tiêu tốn mất nhiều thời gian, ảnh hưởng đến chất lượng cả bài; không "xuôi" còn khó có thể tạo ấn tượng đối với người đọc, khó khiến người đọc "yêu" ngay từ cái nhìn đầu tiên. Vậy làm thế nào để viết được một mở bài vừa ấn tượng, vừa nhanh gọn không mất nhiều thời gian?

Ngoài cách mở bài trực tiếp: Giới thiệu tác giả, tác phẩm, giới thiệu đoạn trích và nêu vấn đề, các bạn nên làm quen với cách mở bài gián tiếp. Một trong những cách mở bài gián tiếp dễ nhớ "công thức" nhất là đưa ra một câu danh ngôn, hoặc một vài câu thơ, nhận định văn học.. sau đó mới giới thiệu đến tác giả, tác phẩm, đoạn trích và vấn đề nghị luận.

Có thể khái quát thành công thức:

Dẫn thơ (nhận định, danh ngôn, ca dao) -> tác giả -> tác phẩm -> đoạn trích -> vấn đề nghị luận.

Tùy từng trường hợp có thể đảo trật tự nhưng nhìn chung là phải đầy đủ các bước giới thiệu trên.

Sau đây là phần mở bài gián tiếp cho bài phân tích nhân vật Huấn Cao trong truyện Chữ người tử tù - Nguyễn Tuân - Ngữ văn 10 Kết nối tri thức với cuộc sống.[/COLOR]

[COLOR=rgb(0, 0, 0) ]
mBJyvGW.jpg
[/COLOR]​

[COLOR=rgb(0, 0, 0) ]Mở bài số 1:

Là nghệ sĩ "suốt đời đi tìm cái đẹp", Nguyễn Tuân luôn nhìn con người ở phẩm chất tài hoa nghệ sĩ. Các nhân vật trong thế giới nghệ thuật của Nguyễn Tuân đều là những người tài hoa, tài tử và hình tượng Huấn Cao trong thế giới ấy rực sáng như một đại diện tiêu biểu nhất. Đọc truyện ngắn "Chữ người tử tù", người đọc thấy hiện lên sừng sững giữa khung cảnh tối tăm ngục tù là nhân vật Huấn Cao – một nghệ sĩ thư pháp, có khí phách hiên ngang và thiên lương trong sáng.

Mở bài số 2:

Văn chương là "lĩnh vực của sự độc đáo", đòi hỏi người cầm bút phải tạo nên cho tác phẩm của mình một "dấu triện" riêng. Văn học Việt Nam nửa đầu thế kỉ XX xuất hiện nhiều nhà văn mang phong cách mới lạ, nổi bật trong số ấy phải kể đến Nguyễn Tuân – người nghệ sĩ tài hoa, uyên bác. Mỗi lời văn của ông "đều là những nét bút trác tuyệt như một nét chạm khắc sắc sảo trên mặt đá quý của ngôn ngữ" (Tạ Tụy). Một trong những nét bút trác tuyệt ấy là truyện ngắn "Chữ người tử tù". Say mê truy tìm vẻ đẹp độc đáo của con người và cuộc sống, nhà văn đã xây dựng trong tác phẩm hình tượng Huấn Cao, con người đại diện cho vẻ đẹp tài năng, tâm hồn và tính cách của lớp nhà nho tài hoa, tài tử phản kháng lại trật tự xã hội phong kiến đương thời với các phẩm chất nổi bật: Anh hùng và nghệ sĩ.

Mở bài số 3:

Nguyễn Tuân cho rằng: "Tôi quan niệm đã viết văn phải cố viết cho hay và viết đúng cái tạng riêng của mình. Văn chương cần sự độc đáo hơn trong bất kỳ lĩnh vực nào khác". Bởi vậy, ông không bao giờ chấp nhận sự giản đơn và nghèo nàn về chữ nghĩa và văn hóa trong từng trang viết. Đó là lí do vì sao, 11 truyện ngắn của "vang bóng một thời" lại được coi là "một văn phẩm gần tới sự toàn thiện toàn mĩ" (Vũ Ngọc Phan). Không chỉ độc đáo trong lời văn, Nguyễn Tuân còn thể hiện tài năng đặc biệt của mình trong cách khắc họa nhân vật. Huấn Cao trong "Chữ người tử tù" là nhân vật đại diện cho phong cách tài hoa, uyên bác Nguyễn Tuân – luôn tiếp cận con người ở phương diện tài hoa, nghệ sĩ.

Mở bài số 4:

"Những nhà văn có phong cách đều tạo ra cho mình một thế giới nhân vật riêng." (Nguyễn Đăng Mạnh) Thế giới nhân vật trong văn Nguyễn Tuân trước cách mạng chính là những người tài hoa, nghệ sĩ, có nhân cách, có thiên lương – những linh hồn đẹp của một thời đã qua, nay chỉ còn "vang bóng". Huấn Cao trong "Chữ người tử tù" là một trong những hình tượng tiêu biểu cho vẻ đẹp "vang bóng một thời" theo quan niệm thẩm mĩ Nguyễn Tuân. Truyện dựng lên một thế giới tăm tối, tù ngục, đầy tội ác và cái chết. Vẻ đẹp tài năng, khí phách, tâm hồn Huấn Cao rực rỡ, uy nghi đã áp đảo tất cả, biến không gian ngục tù ấy thành nơi tỏa sáng của cái đẹp.

Mở bài số 5:

"Vang bóng một thời" của Nguyễn Tuân được coi là "một văn phẩm gần tới sự toàn thiện toàn mĩ" (Vũ Ngọc Phan). Nhân vật trong tập truyện là những nhà nho cuối mùa, không chấp nhận hiện thực nhố nhăng, đồi bại mà cố giữ lấy cái thiên lương trong sạch của mình. Họ phô diễn một lối sống tài hoa, tài tử, lấy cái thanh để đối lập với thói đời phàm tục, lấy thái độ ngông nghênh để phản ứng lại trật tự xã hội đương thời. Huấn Cao trong "Chữ người tử tù" là một nhân vật tiêu biểu cho lớp nhà nho tài hoa và giàu khí phách đó. Dưới ngói bút Nguyễn Tuân, hình tượng Huấn Cao hiện lên trong tâm trí người đọc với tất cả vẻ đẹp rực rỡ, uy nghi, lẫm liệt. Đó là vẻ đẹp của một người anh hùng mang phong thái nghệ sĩ.

Trên đây là một số mở bài cho bài phân tích nhân vật Huấn Cao. Bài viết chỉ mang tính tham khảo, khuyến khích các bạn hãy tự viết mở bài cho bài làm văn của chính mình.[/COLOR]
 
Last edited by a moderator:
Từ khóa: Sửa

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back