48
0
- Kiếm tiền
- iam.wonwoo đã kiếm được 480 đ
Mấy ai ra đường khi trời mưa
trình bày bởi Song Luân
trích từ EP đầu tay "33"
trình bày bởi Song Luân
trích từ EP đầu tay "33"
Là một bài hát với giai điệu pop nhẹ nhàng và đầy cảm xúc, "Mấy ai ra đường khi trời mưa" kể nên câu chuyện về một người đang bị nhấn chìm trong nỗi cô đơn và tìm kiếm sự tự do trong màn mưa. Cơn mưa tựa như "tấm khiên" giúp che chắn những nỗi buồn, giúp con người trốn khỏi thực tế phũ phàng, cũng là "người bạn" duy nhất thấu hiểu được cảm xúc và cho phép con người ta được phép yếu đuối mà rơi nước mắt. Bài hát chính là hành trình tìm lại chính mình, nói lên mong muốn được giải thoát và không ràng buộc bởi nỗi đau trong quá khứ.
"Mấy ai ra đường khi trời mưa" là một sáng tác của Nguyễn Trường Sinh, do nam nghệ sĩ Song Luân trình bày. Đây cũng là track nhạc thứ tư và cũng là track nhạc cuối cùng khép lại EP "33" của anh chàng. Trước đó, anh cũng đã hé lộ ba track nhạc còn lại của EP là "Thuốc Kháng Xinh", "Die In Your Eyes" và "Chủ Nhân Của Những Nỗi Buồn".
Có những lúc ta như điên ta như say như người ở trên mây
Có những lúc ta lang thang cơn mưa rơi cũng chẳng buồn nghĩ tới
Ướt đẫm hết hai bên vai như nhiều lần anh muốn quay lại
Vì mấy ai! Khi thấy mưa lại ra đường
Phố xá vắng xe đi qua, chỉ còn một mình anh bước
Mắt nhắm đấy, đưa tay lau, rồi nghiêng người về phía sau
Cố giấu hết bao tâm tư như thằng điên chẳng có tâm sự
Vì mấy ai khi thấy mưa lại ra đường
Xin được như là mưa là áng mây
Xin được gió chở đi đó đây
Ngắm hoàng hôn dần xa
Chẳng còn thiết ngày qua tháng lại
Rồi khi quả đất này nó đứng yên
Bình minh tự nhiên chẳng còn muốn thức dậy
Nắng sẽ không còn
Đêm tối bao trùm nơi này
Lơ ngơ trên đường quên luôn phương hướng cũng chẳng còn điều gì vấn vương
Sao mưa làm mi anh rươm rướm
Như vị cay của tương quán mì
Quên luôn cái vị Ramen
Quên luôn cái ngày ta quen
Đâu đâu ở đâu?
Đâu, đâu, đâu!
Mưa thêm nữa đi
Mưa cứ xuống đây ta gặp nhau
Đừng theo gió phương nào
Anh tìm mưa ra sao
Ta đì da di ta ti
Chẳng cần phải tha thiết nghĩ suy chuyện gì
Xin được như là mưa là áng mây
Xin được gió chở đi đó đây
Ngắm hoàng hôn dần xa
Chẳng còn thiết ngày qua tháng lại
Rồi khi quả đất này nó đứng yên
Bình minh tự nhiên chẳng còn muốn thức dậy
Nắng sẽ không còn
Đêm tối bao trùm nơi này
Xin được như là mưa là áng mây trời
Trôi tự do mặc đời mặc gió kia thổi
Trôi về phía trời xa, nơi chỉ có mình ta lá la
Rồi khi quả đất này nó ngừng quay
Bình minh ngủ quên chẳng còn thức giấc
Ta sẽ không còn
Nhớ đến những chuyện trước đây
Có những lúc ta như điên ta như say như người ở trên mây
Có những lúc ta lang thang cơn mưa rơi cũng chẳng buồn nghĩ tới
Ướt đẫm hết 2 bên vai nhưng là vì ta muốn như vậy
Vì mấy ai khi thấy mưa lại ra đường
Chỉ mỗi anh cứ thấy mưa là ra đường

