Bài viết: 4 Tìm chủ đề
Bạn làm các công việc trong phần khu vực mà bạn chà, có thể.

Và chúng không như thể một chiếc xe tải chạy trên cung đường bởi dải cao tốc với một chiều về chỗ bãi đỗ xây dựng dành cho bản thân nó. Ông ấy hợp tác với con gái, con trai của chính mình hay không hề như thế, nhúng tay vào chuyện đó. Như thế này, với một sự rõ ràng, chúng rơi vào chuyên mục "đường hai chiều". Điều này đóng vai trò của một vấn đề. Bạn không cố gắng một mình với không có sự giúp đỡ trong trường hợp như thế này. Bời trước khi bạn và tình cảm của mình rơi vào một hố màu đen, bạn nhận ra các vị phụ huynh đứng lên và làm một điều gì đó cho việc họ kết nối với con của chính mình, chúng nằm vào nhóm mà việc họ cần, họ làm, và họ phải như thế.

Chúng ta trưởng thành, và cha mẹ cũng như thế. Bạn không phải người gánh lấy mọi thứ trách nhiệm. Và nếu họ thương bạn, họ không để bạn dành một quãng thời gian như thể kiểu, một cuộc đời của mình chỉ để chính bạn van xin tình thương. Nếu họ không giật mình và nhận ra điều như thế. Bạn hãy cố gắng, và rồi, bạn bước đi với một niềm như thể sự kiêu hãnh trong lòng, rằng mình từng cố gắng.

*boni 70*
 
Bài viết: 258 Tìm chủ đề
Chào mọi người, mình là một đứa lớn lên trong gia đình không hạnh phúc, bố mình là một người nát rượu và gia trưởng. Mình biết có lẽ là do áp lực của cuộc sống, tiền bạc khiến ông trở thành một con người như vậy. Vì là con út cho nên mình lớn lên trong những cuộc cãi vã, thậm chí là nạn nhân của những cuộc bạo hành nhiều nhất. Nên từ nhỏ mình luôn cố gắng hiểu chuyện, học thật tốt để được bố mình yêu thương nhưng ông ấy không bao giờ coi trọng những nổ lực của mình, luôn chửi bới mình và khinh thường những thành quả mình đạt được. Đến bây giờ mình vẫn còn gặp ác mộng về những trận bạo hành mình phải chạy trốn trong mưa nhưng ông ấy vẫn không buông tha đó vì vậy bản thân mình luôn sinh ra sự bài xích, sợ hãi đối với bố mình. Đôi lúc mình nghĩ bản thân thật là một đứa trẻ hư cho nên mình đã cố gắng hòa hợp với ông ấy nhưng vẫn không được. Ông ấy cũng không tốt với bà mình, mình rất thương bà vì vậy từ ngày bà mất đi nữa mình lại sinh ra cảm giác xa lánh bố mình hơn nữa vì mình cứ nghĩ tới những cảnh ba mình đối xử không tốt với mình và bà những ngày còn nhỏ. Gần đây vì uống rượu nhiều sức khỏe ông ấy dần yếu đi, anh chị mình cũng khuyên mình nên tha thứ, quên đi những chuyện cũ để nói chuyện với bố mình. Nhưng thật sự mình đã cố gắng nhưng vẫn không tìm ra chủ đề để nói chuyện hay thậm chí nói chuyện gượng gạo, mình biết trong lòng mình vẫn ám ảnh những tổn thương mà ông ấy gây ra cho gia đình, cho mình và đặc biệt là bà mình. Mình không biết phải làm thế nào và phải làm sao để hòa hợp với ông ấy?

Bạn nên dành nhiều thời gian chăm sóc bố của bạn, rót nước, xếp quần áo, hỏi thăm bố nhiều hơn, động viện bố mình.

Mong bạn và bố sẽ hòa hợp.
 

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back