

Làm Con
Tác giả: Lâm Kiều Nga
Cha mẹ là bậc sinh thành, là người nuôi dưỡng ta từ thuở bé cho đến lúc ta lớn. Công ơn dưỡng dục của cha mẹ không gì có thể đong đếm hết. Tình thương, dạy dỗ, sự hi sinh vô điều kiện của cha mẹ dành cho con cái là thứ tình cảm đẹp đẽ và thiêng liêng nhất thế gian, con cái hiếu thảo vơi cha mẹ từ lâu đã trở thành nét văn hóa của người Việt Nam. Tình thương cha mẹ dành cho con cái đã trở thành nguồn cảm hứng của rấ9t nhiều nhà thơ nhà văn trong đó có cả Lâm Kiều Nga.
Chẳng có một trang giấy nào hay một ngòi bút nào có thể nói hết được tình yêu thương cha mẹ dành cho con, cũng như công ơn dưỡng dục đó. Với cha mẹ dù con có khôn lớn, trưởng thành, có bay cao, bay xa đến đâu thì trong lòng Cha mẹ, con cái vẫn nhỏ bé, vẫn đáng yêu và vẫn cần những lời dạy dỗ đó.
Hiếu thảo là dành cho cha mẹ những gì tốt đẹp nhất và ưu tiên nhất trong tất cả mọi lựa chọn. Dẫu biết không thể đáp đền đầy đủ công lao của cha mẹ nhưng chúng ta vẫn ngày ngày hết lòng chăm lo, nhất là khi cha mẹ đã tuổi cao sức yếu, bóng ngả về chiều:
"Sáng cơm, trưa cháo, chiều trà
Chăm cha, chăm mẹ, tuổi già xa xăm"
Lời thơ mượt mà, tình cảm, ý nghĩa sâu sắc đã khiến biết bao người đọc rưng rưng khóe mắt.
Mẹ thì ai chẳng kính yêu
Tuổi già trở chứng.. phải chiều mẹ thôi
Nếu ai còn mẹ trên đời
Sống chung cùng mẹ.. nhịn lời ngược.. ngang
Ráng lo cho mẹ đường hoàng
Sơ hở một chút.. xóm làng cười chê
Mẹ già.. lúc tỉnh.. lúc mê
Thường hay hờn giận.. trách, chê đủ điều
Mẹ già sống được bao nhiêu
Làm con hiếu thảo phải chiều mẹ thôi
Đến khi mẹ đã qua đời
Ăn năn.. hối hận.. muộn rồi con ơi
Hơn, thua là ở ngoài đời
Cãi chi với mẹ.. chịu lời.. con hư
Mẹ ơi! Mẹ ghét con ư?
Cũng vì thương mẹ.. Con như thế này
Miệng đời.. lắm chuyện.. chua cay
Kẻ đâm, người thọt.. Chẳng hay ho gì
Dư luận xin hãy bỏ đi
Mẹ là cao quí.. con vì.. mẹ thôi!
Tác giả: Lâm Kiều Nga
Cha mẹ là bậc sinh thành, là người nuôi dưỡng ta từ thuở bé cho đến lúc ta lớn. Công ơn dưỡng dục của cha mẹ không gì có thể đong đếm hết. Tình thương, dạy dỗ, sự hi sinh vô điều kiện của cha mẹ dành cho con cái là thứ tình cảm đẹp đẽ và thiêng liêng nhất thế gian, con cái hiếu thảo vơi cha mẹ từ lâu đã trở thành nét văn hóa của người Việt Nam. Tình thương cha mẹ dành cho con cái đã trở thành nguồn cảm hứng của rấ9t nhiều nhà thơ nhà văn trong đó có cả Lâm Kiều Nga.
Chẳng có một trang giấy nào hay một ngòi bút nào có thể nói hết được tình yêu thương cha mẹ dành cho con, cũng như công ơn dưỡng dục đó. Với cha mẹ dù con có khôn lớn, trưởng thành, có bay cao, bay xa đến đâu thì trong lòng Cha mẹ, con cái vẫn nhỏ bé, vẫn đáng yêu và vẫn cần những lời dạy dỗ đó.
Hiếu thảo là dành cho cha mẹ những gì tốt đẹp nhất và ưu tiên nhất trong tất cả mọi lựa chọn. Dẫu biết không thể đáp đền đầy đủ công lao của cha mẹ nhưng chúng ta vẫn ngày ngày hết lòng chăm lo, nhất là khi cha mẹ đã tuổi cao sức yếu, bóng ngả về chiều:
"Sáng cơm, trưa cháo, chiều trà
Chăm cha, chăm mẹ, tuổi già xa xăm"
Lời thơ mượt mà, tình cảm, ý nghĩa sâu sắc đã khiến biết bao người đọc rưng rưng khóe mắt.

Mẹ thì ai chẳng kính yêu
Tuổi già trở chứng.. phải chiều mẹ thôi
Nếu ai còn mẹ trên đời
Sống chung cùng mẹ.. nhịn lời ngược.. ngang
Ráng lo cho mẹ đường hoàng
Sơ hở một chút.. xóm làng cười chê
Mẹ già.. lúc tỉnh.. lúc mê
Thường hay hờn giận.. trách, chê đủ điều
Mẹ già sống được bao nhiêu
Làm con hiếu thảo phải chiều mẹ thôi
Đến khi mẹ đã qua đời
Ăn năn.. hối hận.. muộn rồi con ơi
Hơn, thua là ở ngoài đời
Cãi chi với mẹ.. chịu lời.. con hư
Mẹ ơi! Mẹ ghét con ư?
Cũng vì thương mẹ.. Con như thế này
Miệng đời.. lắm chuyện.. chua cay
Kẻ đâm, người thọt.. Chẳng hay ho gì
Dư luận xin hãy bỏ đi
Mẹ là cao quí.. con vì.. mẹ thôi!
