1 người đang xem
18 ❤︎ Bài viết: 7 Tìm chủ đề
1140 99
Huyền Diệu

Tác giả Xuân Diệu

Thể loại: Thơ bảy chữ


chim-s%E1%BA%BB-v%E1%BB%9Bi-nh%E1%BB%AFng-ch%C3%BA-g%C3%A0-con-ng%E1%BB%93i-tr%C3%AAn-h%C3%A0ng-r%C3%A0o-g%E1%BB%97-trong-khu-v%C6%B0%E1%BB%9Dn-l%C3%A0ng-%C4%91%C6%B0%E1%BB%A3c-bao-quanh-b%E1%BB%9Fi-nh%E1%BB%AFng.jpg

Này lắng nghe em khúc nhạc thơm

Say người như rượu tối tân hôn;

Như hương thấm tận qua xương tuỷ,

Âm điệu, thần tiên, thấm tận hồn.

Hãy tự buông cho khúc nhạc hường

Dẫn vào thế giới của Du Dương

Ngừng hơi thở lại, xem trong ấy

Hiển hiện hoa và phảng phất hương..

Hãy nghe lẫn lộn ghé bên tai

Giọng suối, lời chim, tiếng khóc người;

Hãy uống thơ tan trong khúc nhạc

Ngọt ngào kêu gọi thuở xa khơi.

Rồi khi khúc nhạc đã ngừng im

Hãy vẫn ngừng hơi nghe trái tim

Còn cứ run hoài, như chiếc lá

Sau khi trận gió đã im lìm.

Huyền Diệu là một trong những bài thơ nổi tiếng của Xuân Diệu, được trích từ tập Thơ Thơ. Bài thơ Huyền Diệu là sự cảm nhận của tác giả với nhiều cung bậc cảm xúc, từng rung động như những nốt nhạc ngân du dương trên nền cảm xúc.

Xuân Diệu chọn câu thơ tiếng Pháp của Bô-đơ-le trong bài thơ Tương Giao làm câu đề từ: "Les parfums, les couleurs et les sons se répondent". Nguyên văn câu thơ này khi được dịch ra Tiếng Việt là "Hương thơm, màu sắc, âm thanh tương ứng với nhau". Tác giả ngụ ý về sự hòa hợp giữa hương thơm, màu sắc và âm thanh, cũng chính là sự tương giao và là sự tương ứng giữa các giác quan với nhau, từ đó gợi ra một vẻ đẹp mới, một hình ảnh lạ cho thơ.
 
Từ khóa: Sửa

Những người đang xem chủ đề này

Back