Bài viết: 1310 



Hương Nắng, Gió Và Lửa
Tác giả: Dương Dương Minh
Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Showbiz, Ngược tâm
Số chương: Dự kiến 20-30 chương (có thể sẽ dài hơn sau này)
VĂN ÁN
Tác giả: Dương Dương Minh
Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Showbiz, Ngược tâm
Số chương: Dự kiến 20-30 chương (có thể sẽ dài hơn sau này)
VĂN ÁN
6 giờ tối, Lan Anh gọi tạm chiếc taxi bên đường để trở về căn hộ của mình. Xe của công ty sớm đã bị sử dụng cho nghệ sĩ khác, không kịp điều động để chở cô về, tình trạng này diễn ra khá thường xuyên dạo gần đây. Bé quản lý Tâm đã sớm trở về công ty để lo dọn dẹp nốt vụ báo chí rùm beng của cô, nghĩ đến đây thì cô thấy Tâm cũng khá vất vả khi vớ phải nghệ sĩ như cô. Trong một tháng mà dính tận hai vụ scandal.
"Cạnh....kẽo kẹt.."
"Chôm Chôm...chị về rồi nè...hôm nay có ngoan không? Chôm chôm..." Lan Anh vừa thay đôi giày cao gót vứt sang một bên, vừa gọi chú mèo mập màu vàng của cô.
Thật kỳ lạ, mọi ngày chắc chắn nó đã chạy đến cọ cọ chân cô rồi mà sao hôm nay yên tĩnh thế...Lẽ nào...Lan Anh nhìn sang góc kệ giày. Quả nhiên một đôi giày da màu nâu đã nằm ngay ngắn tại chỗ đó. Cô thở dài rồi lại hít một hơi thật sâu, lấy lại tinh thần như thể sắp đón tiếp một tổng thống hạng nhất, cố nặn ra nụ cười đẹp đẽ nhất có thể, kéo chiếc khăn quàng ra khỏi cổ, cởi hờ một cúc áo trên.
Lan Anh đi qua cái gương tròn trước kệ tủ, cảm thấy vẫn thiếu thiếu gì đó.
"À...phải xoã tóc..."
Lan Anh không chần chừ vứt luôn cái kẹp tóc sang một bên, luồn tay qua mái tóc bồng bềnh màu nâu đất của mình, rồi cố làm cho nó bông hơn chút.
"Đúng vậy, chính là như này." Lan Anh thoả mãn gật đầu nhìn hình ảnh một cô gái ngông cuồng và cuốn hút trong gương.
"Anh yêu, hôm nay anh đến sớm vậy sao?"
Lan Anh vừa yểu điệu cất lời vừa mở cánh cửa căn phòng sách, trước mắt cô vẫn là hình ảnh quen thuộc nhưng cũng thật xa lạ, đôi khi cô còn nhầm rằng có lẽ mọi thứ chỉ là giấc mơ lặp lại liên hồi mà thôi.
Một người đàn ông đang vuốt ve con mèo vàng ú của cô, một bên nghe báo cáo từ cấp dưới qua tai nghe. Nhìn thấy cố hắn khẽ gật đầu rồi tiếp tục nói chuyện với cấp dưới. Lan Anh thấy vậy liền tự giác im lặng, cô lặng lẽ đi đến phía sau người đàn ông, ôm lấy tấm lưng to rộng đó, làm bộ sắp hôn má hắn nhưng thực chất thì nhanh chóng cướp lấy con mèo ú từ lòng người đàn ông ấy rồi nhanh chóng chạy bước nhỏ ra khỏi phòng. Cô không dám quay đầu nhìn ánh mắt sắc lẹm kia sau khi đã trêu chọc hắn.
"Chôm chôm, hắn ta không phải chủ nhân của em, chị mới là chủ nhân của em, đừng có lần nào hắn đến thì em như mèo gặp mỡ như vậy." Lan Anh vừa ôm con mèo đi vào nhà bếp, vừa làu nhàu con mèo ú mê trai của cô.
Lan Anh nhìn con mèo ăn mà tâm trí cô không khỏi suy nghĩ cuộc sống này nên tiếp diễn như thế nào, cô có chút nghi ngờ bản thân, nghi ngờ mọi thứ trước mắt. Liệu cô có còn là chính cô? Cô còn có thể gặp lại anh ấy?
Lan Anh cảm thấy hơi buồn ngủ, cô ngồi tựa vào bức tường sau lưng, cứ thế thiếp đi từ bao giờ.
"Lan Anh, mau tỉnh dậy,..."
Lan Anh mơ màng mở mắt, hình ảnh một gã đẹp trai lương thiện đập vào mắt cô. Tên này vẫn đẹp trai như thường nhưng tính khí thì chả khác gì ma quỷ. Có hiểu thế nào là thương hoa tiếc ngọc không chứ, nhìn thấy cô đang ngủ ngon mà còn cố tình lay cô tỉnh dậy.
"Anh muốn đi tắm, em giúp anh."
Lan Anh thật sự muốn phỉ nhổ vào cái gương mặt lạnh lùng kia, nhưng cô vẫn tỏ ra rất ngoan ngoãn và có chút mừng rỡ.
"Đợi anh mãi đó, hôm nay ta chơi trò gì nào?" Lan Anh bỡn cợt quàng tay qua cổ hắn và thì thầm khiêu khích.
Người đàn ông đó nhìn vào mắt cô hai giây, không lên tiếng mà gục đầu vào cổ cô, hít một hơi rồi gỡ tay cô ra, đứng dậy và đi vào nhà tắm: "Em thật bẩn, em lên giường với tên kia rồi à? Mau đi tắm rửa sạch sẽ đi."
Lan Anh nghe xong thì như bị điện giật, cô sững sờ ngồi dưới đất.
Đôi lời của tác giả
Hương nắng là một thứ đẹp đẽ và tỏa sáng, ấm áp nhưng không thể nắm bắt, đơn giản nhưng không thể thay thế. Cô chính là hương nắng của ai đó.
Gió như thứ phong ba bão táp, lạnh lẽo và dễ thay đổi, đôi khi cảm xúc mãnh liệt nhưng đôi khi cũng thật vô cảm. Không ai hiểu gió muốn điều gì, không ai biết gió sẽ đi về đâu. Anh chính là trận gió của ai đó.
Lửa thật nóng rực, có thể sưởi ấm cho ai đó những khi lạnh lẽo nhưng cũng có thể làm tổn thương nghiêm trọng nếu đến quá gần nó. Là thứ thu hút nhưng cũng đầy nguy hiểm. Anh chính là lửa nhưng anh mãi là ngọn lửa của riêng anh, không là của ai cả.
Rốt cuộc trong tình yêu được mất là gì? Thắng thua là gì? Người thắng cuộc có thật sự là kẻ cười sau cùng? Người thua cuộc có thật sự là kẻ khóc sau cùng?
Cảm ơn độc giả đã ghé đọc.