Bài viết: 260 



Hoa trong bùn
Trình bày: Chỉ Tiêm Tiếu
Có những bài hát không cần kỹ xảo âm thanh hay giai điệu hoành tráng, chỉ cần vài câu hát đã đủ khiến lòng người nghẹn lại. "Hoa trong bùn" của Chỉ Tiêm Tiếu chính là một bản nhạc như thế, nhẹ nhàng, sâu lắng, nhưng đâm thẳng vào những nơi mềm yếu nhất trong tim.
Tựa đề bài hát đã gợi mở một hình ảnh đầy tính biểu tượng: Đóa hoa bé nhỏ cố vươn mình nở rộ trong bùn đất. Không phải nơi sáng rực ánh mặt trời, cũng không phải giữa khu vườn được nâng niu. Mà là giữa bùn lầy, nơi tưởng chừng chỉ có u ám, lặng câm. Thế nhưng, đóa hoa ấy vẫn chọn cách sống hết mình, nở hết mình. Như cái cách chúng ta vẫn đang âm thầm đối diện với hiện thực, với tổn thương, với cô đơn.. và trưởng thành.
Giai điệu của bài hát là một hành trình đi qua những khung cảnh đầy cảm xúc: Từ sự lạc lõng giữa thế giới ồn ào, nỗi cô đơn âm ỉ, cho đến khao khát được yêu thương, được thấu hiểu. Những ca từ như "chỉ có mình ta bị bỏ rơi giữa náo nhiệt" hay "tôi đã luôn cố gắng, cố gắng lớn lên" không chỉ là lời tự sự của một cá nhân, mà như tiếng lòng của rất nhiều người trẻ hôm nay, những người đang lặng lẽ chống chọi với áp lực, với kỳ vọng, và với chính mình.
Điều khiến "Hoa trong bùn" trở nên đặc biệt không chỉ nằm ở lời hát đầy chất thơ mà còn ở sự chân thật. Đó là nỗi niềm của một người đã học cách mỉm cười dù lòng không vui, học cách im lặng khi lời nói trở nên vô nghĩa. Nhưng sâu bên trong, vẫn còn một trái tim biết mơ, biết đau, và vẫn không ngừng khao khát nở hoa.
"Hoa trong bùn" không đơn thuần là một bài hát. Nó như một lá thư gửi đến những tâm hồn từng bị tổn thương, từng cảm thấy lạc lõng. Là lời vỗ về dịu dàng, rằng: Dù có rơi xuống đáy bùn, chỉ cần còn niềm tin, ta vẫn có thể nở hoa. Và không sao cả nếu hiện tại chưa ai nhìn thấy đóa hoa ấy, bởi chỉ cần ta còn lựa chọn vươn lên, ta đã đủ dũng cảm rồi.
Nếu bạn đang mỏi mệt, hoặc cảm thấy lạc lõng giữa guồng quay cuộc sống, hãy thử một lần nghe "Hoa trong bùn". Biết đâu, bạn sẽ tìm thấy chính mình trong từng nốt nhạc, từng câu hát và lặng lẽ bật lên một nụ cười.
Lời bài hát
平凡的花开在月下
有没有人想爱她
如果心里的话说来复杂
不如沉默扮哑巴
总在某个刹那 孤独到可怕
世界那么大 那么喧哗
只有我被热闹 偷偷抛下
寂寞发了芽
笑容 敷衍的 虚伪的 在脸上 涂鸦
想契合 你和他
可我 开心吗 快乐吗 也没人 在乎吧
感情 真诚的 真实的 给别人 应答
却成被嘲笑的傻
原来 世俗啊 现实啊
我们要 违心自洽
我拼命奔跑 拼命攀爬 拼命长大
溅起了 岁月的尘 旅途的沙 在身上砸
在后来 成为现在 这个模样
类似 的你我他
我拼命奔跑 拼命攀爬 拼命长大
踏过了 童年的花 少年的风 成年的疤
我一直 追着梦想 向光挣扎
坠落 淤泥之下
也要开出花
平凡的花开在月下
有没有人想爱她
如果心里的话说来复杂
不如沉默扮哑巴
总在某个刹那 孤独到可怕
世界那么大 那么喧哗
只有我被热闹 偷偷抛下
寂寞发了芽
笑容 敷衍的 虚伪的 在脸上 涂鸦
想契合 你和他
可我 开心吗 快乐吗 也没人 在乎吧
感情 真诚的 真实的 给别人 应答
却成被嘲笑的傻
原来 世俗啊 现实啊
我们要 违心自洽
我拼命奔跑 拼命攀爬 拼命长大
溅起了 岁月的尘 旅途的沙 在身上砸
在后来 成为现在 这个模样
类似 的你我他
我拼命奔跑 拼命攀爬 拼命长大
踏过了 童年的花 少年的风 成年的疤
我一直 追着梦想 向光挣扎
坠落 淤泥之下
我拼命奔跑 拼命攀爬 拼命长大
溅起了 岁月的尘 旅途的沙 在身上砸
在后来 成为现在 这个模样
类似 的你我他
我拼命奔跑 拼命攀爬 拼命长大
踏过了 童年的花 少年的风 成年的疤
我一直 追着梦想 向光挣扎
坠落 淤泥之下
也要开出花
Pinyin
Píngfán de huā kāi zài yuè xìa
Yǒu méiyǒu rén xiǎng ài tā
Rúguǒ xīnlǐ dehùa shuō lái fùzá
Bùrú chénmò bàn yǎbā
Zǒng zài mǒu gè chànà gūdú dào kěpà
Shìjiè nàme dà nàme xuānhúa
Zhǐyǒu wǒ bèi rènào tōutōu pāo xìa
Jìmò fāle yá
Xìaoróng fūyǎn de xūwèi de zài liǎn shàng túyā
Xiǎng qìhé nǐ hé tā
Kě wǒ kāixīn ma kùailè ma yě méi rén zàihū ba
Gǎnqíng zhēnchéng de zhēnshí de gěi biérén yìngdá
Què chéng bèi cháoxìao de shǎ
Yúanlái shìsú a xìanshí a
Wǒmen yào wéixīn zì qìa
Wǒ pīnmìng bēnpǎo pīnmìng pān pá pīnmìng zhǎng dà
Jìan qǐle sùiyuè de chén lǚtú de shā zài shēnshang zá
Zài hòulái chéngwéi xìanzài zhège múyàng
Lèisì de nǐ wǒ tā
Wǒ pīnmìng bēnpǎo pīnmìng pān pá pīnmìng zhǎng dà
Tàguòle tóngnían de huā shàonían de fēng chéngnían de bā
Wǒ yīzhí zhuīzhe mèngxiǎng xìang guāng zhēngzhá
Zhùiluò yūní zhī xìa
Yě yào kāi chū huā
Píngfán de huā kāi zài yuè xìa
Yǒu méiyǒu rén xiǎng ài tā
Rúguǒ xīnlǐ dehùa shuō lái fùzá
Bùrú chénmò bàn yǎbā
Zǒng zài mǒu gè chànà gūdú dào kěpà
Shìjiè nàme dà nàme xuānhúa
Zhǐyǒu wǒ bèi rènào tōutōu pāo xìa
Jìmò fāle yá
Xìaoróng fūyǎn de xūwèi de zài liǎn shàng túyā
Xiǎng qìhé nǐ hé tā
Kě wǒ kāixīn ma kùailè ma yě méi rén zàihū ba
Gǎnqíng zhēnchéng de zhēnshí de gěi biérén yìngdá
Què chéng bèi cháoxìao de shǎ
Yúanlái shìsú a xìanshí a
Wǒmen yào wéixīn zì qìa
Wǒ pīnmìng bēnpǎo pīnmìng pān pá pīnmìng zhǎng dà
Jìan qǐle sùiyuè de chén lǚtú de shā zài shēnshang zá
Zài hòulái chéngwéi xìanzài zhège múyàng
Lèisì de nǐ wǒ tā
Wǒ pīnmìng bēnpǎo pīnmìng pān pá pīnmìng zhǎng dà
Tàguòle tóngnían de huā shàonían de fēng chéngnían de bā
Wǒ yīzhí zhuīzhe mèngxiǎng xìang guāng zhēngzhá
Zhùiluò yūní zhī xìa
Wǒ pīnmìng bēnpǎo pīnmìng pān pá pīnmìng zhǎng dà
Jìan qǐle sùiyuè de chén lǚtú de shā zài shēnshang zá
Zài hòulái chéngwéi xìanzài zhège mú yàng
Lèisì de nǐ wǒ tā
Wǒ pīnmìng bēnpǎo pīnmìng pān pá pīnmìng zhǎng dà
Tàguòle tóngnían de huā shàonían de fēng chéngnían de bā
Wǒ yīzhí zhuīzhe mèngxiǎng xìang guāng zhēngzhá
Zhùiluò yūní zhī xìa
Yě yào kāi chū huā
Lời Việt
Hoa bình thường nở dưới trăng ngà,
Có ai từng muốn yêu nàng thiết tha?
Nếu lời trong tim quá rối xa,
Thà lặng im như người câm giả.
Đôi khi một thoáng chợt ùa qua,
Cô đơn như bóng ma, đáng sợ quá.
Thế gian rộng lớn, ồn ào la..
Chỉ mình ta bị náo nhiệt vứt lại phía sau nhà,
Lặng lẽ cô đơn trổ mầm hoa.
Nụ cười giả tạo, gượng gạo, mờ nhòa,
Tô vẽ trên gương mặt như trò đùa qua loa.
Muốn hòa hợp với người, với ta,
Nhưng ta.. vui chăng? Hạnh phúc chăng? Ai đoái hoài ta?
Tình cảm chân thành, thật thà thiết tha,
Hiến dâng cho người, đổi lại là ánh mắt cười nhạo ta.
Thì ra thế tục, hiện thực kia mà..
Khiến ta phải trái tim chối bỏ, tự dối trá để dung hòa.
Ta cật lực chạy, cật lực trèo, cật lực trưởng thành,
Bụi tháng năm, cát hành trình, ném xuống thân mình nặng trĩu tranh vanh.
Rồi sau này, thành hình dáng hôm nay hiện sinh,
Na ná như ta, như người kia, như bóng hình lung linh.
Ta cật lực chạy, cật lực trèo, cật lực trưởng thành,
Bước qua hoa thời thơ bé, gió thiếu thời, sẹo trưởng thành rành rành.
Ta luôn đuổi theo mộng tưởng, hướng về ánh sáng vùng vẫy tranh dành,
Dẫu có rơi xuống bùn lầy đục lặng,
Vẫn muốn nở hoa.. thanh thanh.
Hoa bình thường nở dưới trăng ngà,
Có ai từng muốn yêu nàng thiết tha?
Nếu lời trong tim quá rối xa,
Thà lặng im như người câm giả.
Đôi khi một thoáng chợt ùa qua,
Cô đơn như bóng ma, đáng sợ quá.
Thế gian rộng lớn, ồn ào la..
Chỉ mình ta bị náo nhiệt vứt lại phía sau nhà,
Lặng lẽ cô đơn trổ mầm hoa.
Nụ cười giả tạo, gượng gạo, mờ nhòa,
Tô vẽ trên gương mặt như trò đùa qua loa.
Muốn hòa hợp với người, với ta,
Nhưng ta.. vui chăng? Hạnh phúc chăng? Ai đoái hoài ta?
Tình cảm chân thành, thật thà thiết tha,
Hiến dâng cho người, đổi lại là ánh mắt cười nhạo ta.
Thì ra thế tục, hiện thực kia mà..
Khiến ta phải trái tim chối bỏ, tự dối trá để dung hòa.
Ta cật lực chạy, cật lực trèo, cật lực trưởng thành,
Bụi tháng năm, cát hành trình, ném xuống thân mình nặng trĩu tranh vanh.
Rồi sau này, thành hình dáng hôm nay hiện sinh,
Na ná như ta, như người kia, như bóng hình lung linh.
Ta cật lực chạy, cật lực trèo, cật lực trưởng thành,
Bước qua hoa thời thơ bé, gió thiếu thời, sẹo trưởng thành rành rành.
Ta luôn đuổi theo mộng tưởng, hướng về ánh sáng vùng vẫy tranh dành,
Dẫu có rơi xuống bùn lầy đục lặng,
Ta vẫn muốn nở hoa, thanh thanh.
Chỉnh sửa cuối: