1 người đang xem
498 98
Hoa Rơi Không Dấu Vết - OST Bạch Nguyệt Phạn Tinh

Trình bày: Tát Đỉnh Đỉnh

Nếu bạn từng bị cuốn vào thế giới của những bản nhạc phim mang âm hưởng cổ trang đượm buồn, thì "Hoa Rơi Không Dấu Vết" do Tát Đỉnh Đỉnh thể hiện sẽ là một bản nhạc khiến bạn lặng người từ nốt đầu tiên.

Là ca khúc chủ đề trong bộ phim Bạch Nguyệt Phạn Tinh, bài hát kể lại một chuyện tình tưởng như đã tan biến từ rất lâu, nơi những kẻ hữu duyên nhưng vô phận, từng là hoa, từng là quả, từng là người cũ của nhau trong một kiếp nào đó. Câu hát mở đầu "Hoa nào xưa nay chẳng kết trái? Quả nào chưa từng gặp hoa một lần?" như một câu hỏi triết lý nhẹ nhàng nhưng cũng đầy chua xót. Người đến muộn, hay là hoa đã rụng trước khi quả kịp thành hình? Sự chia ly trong bài hát không ồn ào, mà nhẹ như bụi trần: "Lặng lẽ nhẫn tâm, chàng là rơi rụng của thiếp, thiếp là trái ngọt của hoa chàng."

Giọng hát của Tát Đỉnh Đỉnh vẫn luôn mang một màu sắc rất riêng: Mỏng, vang, và trong như giọt sương đầu ngọn cỏ, khiến từng câu hát như thì thầm vào tim người nghe. Giai điệu pha trộn giữa âm hưởng dân tộc Trung Hoa với những nhạc cụ hiện đại tạo nên một không gian mờ sương, huyễn hoặc như thể bạn đang đứng trước một ngôi miếu cổ, nghe lại chuyện tình nghìn năm được gió kể.

Bản thân mình khi nghe bài này vào một đêm mưa, không khỏi có cảm giác như vừa đi lạc vào một thế giới khác. Nơi mà thời gian không còn là đường thẳng, mà là vòng lặp của những hứa hẹn chưa trọn. Mình thích cách bài hát không hề than trách, chỉ nhẹ nhàng khắc khoải: "Thiếp vốn thân phàm, cuối cùng rơi rụng. Chỉ vì lời hứa, vượt vạn kiếp nạn." Câu chữ vừa cổ phong, vừa nhân tình, mang theo khí chất của những mối duyên trời định mà người đời chẳng giữ được.

"Hoa Rơi Không Dấu Vết" không phải bài hát nghe để vui. Nó là để lắng lại. Để nhớ một người đã từng đi qua đời bạn như một cơn gió – nhẹ đến mức khi quay đầu lại, chẳng biết họ đã rơi mất từ lúc nào.



Lời bài hát

什么花从来不结果啊

什么果不曾见过花啊

忍静默你是我的零落

我是你花的果

千万里啊

伤别离啊

点一盏无心灯赴余生

风中花 水中沙啊

什么树从来不生根啊

什么根万年不化成树啊

断情根 忘前尘 心奉存啊

我是你的漂泊

花飞去

泪如雨

燃心灯只一念问人间

沧海上你同我

那啊

敢问神明人间何

伤痴伤嗔伤离别

多情换得泪娑婆

贪聚贪守贪无缺

那啊

我本无花自凋落

落你眉间成善果

大梦浮生具难舍

寻路寻道寻无解

心怀沧生执念设

修得无念寄盈阙

白昼然透星辰烁

凡尘望尽穷中月

我本凡身终零落

惟赴一诺度千劫

断情断念断你我

互佑人间千秋月

Pinyin

Shén me huā cóng lái bù jié guǒ ā

Shén me guǒ bù zēng jìan guò huā ā

Rěn jìng mò nǐ shì wǒ de líng luò

Wǒ shì nǐ huā de guǒ

Qiān wàn lǐ ā

Shāng bié lí ā

Diǎn yī zhǎn wú xīn dēng fù yú shēng

Fēng zhōng huā shuǐ zhōng shā ā

Shén me shù cóng lái bù shēng gēn ā

Shén me gēn wàn nían bù hùa chéng shù ā

Dùan qíng gēn wàng qían chén xīn fēng cún ā

Wǒ shì nǐ de piāo bó

Huā fēi qù

Lèi rú yǔ

Rán xīn dēng zhì yī nìan wèn rén jiān

Cāng hǎi shàng nǐ tóng wǒ

Nà ā

Gǎn wèn shén míng rén jiān hé

Shāng chī shāng chēn shāng lí bié

Duō qíng hùan dé lèi suō pó

Tān jù tān shǒu tān wú quē

Nà ā

Wǒ běn wú huā zì diāo luò

Luò nǐ méi jiān chéng shàn guǒ

Dà mèng fú shēng jù nán shè

Xún lù xún dào xún wú jiě

Xīn húai cāng shēng zhí nìan shè

Xiū dé wú nìan jì yíng quē

Bái zhòu rán tòu xīng chén shuò

Fàn chén wàng jìn qióng zhōng yuè

Wǒ běn fán shēn zhōng líng luò

Wéi fù yī nuò dù qiān jié

Dùan qíng dùan nìan dùan nǐ wǒ

Hù yòu rén jiān qiān qiū yuè

Lời Việt

Hoa nào xưa nay chẳng kết trái?

Quả nào chưa từng gặp hoa một lần?

Lặng lẽ nhẫn tâm, chàng là rơi rụng của thiếp,

Thiếp là trái ngọt của hoa chàng.

Ngàn vạn dặm,

Biệt ly đẫm lệ,

Châm ngọn đăng vô tâm, nguyện cùng sống tiếp kiếp này.

Gió ru hoa, nước cuốn cát..

Cây nào chưa từng sinh căn rễ?

Rễ nào muôn thuở chẳng hóa thành cây?

Chặt đoạn tình căn, quên hồng trần, giữ tâm son,

Thiếp là kiếp phiêu bồng của chàng.

Hoa bay xa,

Lệ như mưa,

Thắp đèn lòng, chỉ một niệm hỏi cõi nhân gian:

Biển xanh kia, chàng có cùng thiếp?

Than ôi,

Dám hỏi chư thần, cõi đời là gì?

Tình si, giận dữ, ly biệt bi ai.

Chân tình đổi lấy lệ trần ai,

Tham giữ, tham gần, tham viên mãn..

Than ôi,

Thiếp vốn không hoa tự úa tàn,

Rơi xuống mày chàng hóa thiện quả.

Mộng lớn kiếp phù sinh, khó rời xa,

Tìm đường, tìm đạo, tìm chẳng thấy,

Tâm hoài thương thế, chấp niệm khắc sâu,

Tu được vô niệm, gởi nơi quãng trống.

Ban ngày rạng chiếu sao đêm,

Phàm trần vọng mãi, tận cùng trăng sáng.

Thiếp vốn thân phàm, cuối cùng rơi rụng,

Chỉ vì lời hứa, vượt vạn kiếp nạn.

Đoạn tình, đoạn niệm, đoạn cả đôi ta,

Cùng hộ thế nhân, ngàn thu trăng sáng.
 

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back