1 người đang xem
1354 174
Bài hát: Họa Người Thương

Ca sỹ: Tracy Thảo My​


Lyric:

Họa khắc tên ai lên nỗi đau thương từng ngày

Bàn tay ta.. run.. không nói được thành câu..

Lời nói không say.. nhưng nát tan cả lòng nhau

Đời này.. mang bao vấn vương, quá tầm thường

Con đường mà ta qua, giông bão vay triền miên

Ôm vào lòng là bao tổn thương ta gánh trọn

Có những chiều tà mình ta, thẩn thơ mơ hồ, lặng tiễn bước ai, đi theo người?

Thế gian phụ mình không sao chỉ trách ai thay lòng đời sao chẳng như ta ước mong

Gieo hy vọng rồi chia hai, làm đắng cay đôi đường

Phần ta mối lương duyên không thành

Rồi nghìn trùng xa vượt phong ba chẳng nghe tin ai về lại

Cùng lời nói nhạt phai trong gió sương

Bụi trần này vương nhiều ai oán.

Cứ theo ta cả cuộc đời

Đớn đau, lạc nhau chốn nhân gian

Còn gì sau trăm lời cay đắng, thế gian vây quanh đời ta, chỉ yêu thôi mà đau đến thấu trời

Vạn điều xung quanh đều vô ý, chỉ do ta vô tình thôi

Lỡ mang.. đau thương trọn kiếp này

Số ta phong trần đem lòng thương cho thêm nặng

Rồi tiếc mối duyên tình riêng mình khóc trong đêm vắng

Cả đời mang uy phong ta dửng dưng trước vạn người

Nhưng rồi tim lại mềm yếu rung động vì vương phải chàng cười

Nên trách tại ông trời.. sao lại gieo duyên.. lận đận

Hay phải nói tại do ta.. và số người chẳng có phận

Hay trách dây tơ hồng sao mỏng manh chẳng buộc thắc

Chỉ là gió bụi thoảng qua đời.. rồi mắc nhau mang dằn vặt

Ta mang nhiều cay đắng

Mang nhiều ai oán trong đời này

Ta mang nhiều ưu tư biết bao nhiêu

Đời giông tố quá vội vàng

Khổ đau triền miên

Chỉ riêng mỗi ta yêu thương mình

Thế gian phụ mình không sao chỉ trách ai thay lòng đời sao chẳng như ta ước mong

Gieo hy vọng rồi chia hai, làm đắng cay đôi đường

Phần ta mối lương duyên không thành

Rồi nghìn trùng xa vượt phong ba chẳng nghe tin ai về lại

Cùng lời nói nhạt phai trong gió sương

Bụi trần này vương nhiều ai oán.

Cứ theo ta cả cuộc đời

Đớn đau, lạc nhau chốn nhân gian

Còn gì sau trăm lời cay đắng, thế gian vây quanh đời ta, chỉ yêu thôi mà đau đến thấu trời

Vạn điều xung quanh đều vô ý, chỉ do ta vô tình thôi

Lỡ mang.. đau thương trọn kiếp này

Không thương là lòng không vương, là tim không đau với cô đơn

Không say là đời không mơ, là đời không mang lắm chua cay

Thế gian muôn màu, sao vẽ ta màu đen

Để ta tối tăm cả cuộc đời

Rồi nghìn trùng xa vượt phong ba chẳng nghe tin ai về lại

Cùng lời nói nhạt phai trong gió sương

Bụi trần này vương nhiều ai oán.

Cứ theo ta cả cuộc đời

Đớn đau, lạc nhau chốn nhân gian

Còn gì sau trăm lời cay đắng, thế gian vây quanh đời ta, chỉ yêu thôi mà đau đến thấu trời

Vạn điều xung quanh đều vô ý, chỉ do ta vô tình thôi

Lỡ mang.. đau thương trọn kiếp này
 
Chỉnh sửa cuối:

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back