Bài viết: 1 

Chương 10: Câu chuyện về Bạch và Diệp
Bạch Ngọc Đường ngồi một góc, người tỏa ra khí u ám, lẩm bẩm lầm bầm cái gì đó không rõ, trông vô cùng, vô cùng là khó ở. Trên gương mặt tuấn tú chỉ có hàn khí đùng đùng, còn ghi rõ: "Ta tức".
- Tam đệ, đệ sao thế?
Một giọng nói có phần hào sảng vang lên.
Hắn quay đầu lại nhìn người vừa đến:
- Nhị tỷ. - Bạch Ngọc Đường cúi đầu.
- Tam ca, có ai chọc giận huynh sao? - Nữ hài tử nhẹ nhàng bước vào sau, ngồi xuống, châm trà.
- Nhị tỷ, muội muội, hai người ngồi xuống trước đi, ta có chuyện muốn hỏi hai người đây! - Bạch Ngọc Đường khoanh tay, rung rung đùi mà nghiến răng.
Hai người họ, một người là Bạch Khánh Đường, nhị tiểu thư của Bạch gia. Tính tình hào sảng, phóng khoáng lại bá đạo. Rõ ràng là một cái nữ nhân mang khí chất đầu đội trời, chân đạp đất. Nam tử so với nàng còn có chút thua kém. Nàng chính là tỷ đệ sinh đôi của Bạch Ngọc Đường.
Một người là tứ tiểu thư của Bạch gia, cũng là sủng vật bảo bối của Bạch gia. Bạch Ánh Đường. Nàng là một người ôn thuận, hiền lành, lại vô cùng hiểu biết phép tắc, lễ nghĩa. Nàng cũng là một trong những vị tiểu thư được mời đến hoàng cung được Thái Hậu ưa thích nhất.
- Có chuyện gì, tam ca cứ nói ra xem, biết đâu muội và tỷ tỷ có thể giúp ca.
- Vấn đề này không phải là ở ta mà là ở đại ca! - Bạch Ngọc Đường thở dài bóp trán, lại ảo não.
- Đại ca gặp chuyện gì sao? - Bạch Ánh Đường lo lắng, vừa rót trà, vừa hỏi.
- Có! Phi thường có chuyện đấy! Đại ca nói rằng chúng ta có tẩu tử rồi! - Bạch Ngọc Đường nhìn hai người trước mặt, vô cùng bất lực nói.
Hai người Bạch Khánh Đường và Bạch Ánh Đường vô cùng ngạc nhiên nhìn nhau. Lão tam nói đại ca nhà họ có tẩu tử?
- Âu cũng là chuyện tốt. - Bạch Khánh Đường gật gù, đưa bát trà lên miệng.
- Vậy tam ca, ca có biết vị này là thiên kim tiểu thư hay là cung nữ nô tỳ nào hay không? - Bạch Ánh Đường chớp chớp mắt hỏi.
- Nếu y là nữ nhân thì ta không có gì để nói rồi! Đằng này, y lại là nam nhân - Sau đó ánh mắt lại tràn ra thù hận cùng oán khí - Còn là một tiểu tử thối. Con hồ ly chín đuôi.
Phì!
Bạch Khánh Đường phun trà.
Bạch Ánh Đường đơ cả người. Đến miếng điểm tâm cắn trong miệng cũng làm rớt ra ngoài.
Mãi sau, hai người mới tiêu hóa được những gì mà lão tam Bạch Ngọc Đường nhà họ vừa nói.
- Vậy rốt cục, y là người hay là yêu hồ chín đuôi? - Bạch Ánh Đường chớp chớp mắt hỏi lại, giống như tỉnh ra.
- Y là người. Nhưng bản tính y lại phúc hắc như hồ ly. Không sợ trời, không sợ đất, vô pháp vô thiên vô phép tắc, sắp tới còn muốn rủ Hoàng Thượng làm bậy nữa đấy! - Bạch Ngọc Đường vô cùng quan ngại phán xét.
Hai tiểu hài nữ nhìn nhau.
- Vậy y là công tử thế gia nhà ai? Sao lại vô pháp vô thiên đến cỡ này?
- Y họ Diệp. Tên là Nhược Vũ. Đến tên cũng ẻo lả như con gái. Chưa hết. Y còn là con trai của Diệp đại tướng quân.
Bạch Ánh Đường, Bạch Khánh Đường lại nhìn nhau, sau đó lại nhìn Bạch Ngọc Đường. Mãi sau, Bạch Ánh Đường mới cất tiếng hỏi:
- Vậy tam ca, ca có biết Diệp thúc có tất cả bao nhiêu người con không?
- Thì là ba người, không phải sao?
- Vậy đệ có biết, đó là ai không?
- Diệp Chính, Diệp Cửu Minh và Diệp Nhược Vũ. Hình như Diệp đại rất giỏi võ còn Diệp nhị lại rất giỏi văn. Còn tên Diệp tam kia văn võ song toàn, vô cùng xuất chúng. Dọa gần đây còn được Thái Hậu khen thưởng mấy lần. Ta cũng có nghe. - Bạch Ngọc Đường đáp.
Bạch Ánh Đường thở dài.
- Tam ca. Có lẽ có chuyện này ca chưa biết rồi. - Bạch Ánh Đường nhìn hắn, lại nói.
- Còn có chuyện gì sao?
- Họ Diệp kia là vốn dĩ là nữ nhi. Còn là thiên kim đích nữ duy nhất của Diệp gia. Diệp Nhược Vũ. Không chỉ dung mạo đẹp mà còn rất tài giỏi. Quyền cước và khinh công của nàng ta vô cùng độc và lạ mắt, chưa có ai có thể đánh bại nàng ta. - Bạch Khánh Đường đáp.
- Bao gồm cả đại ca nhà chúng ta - Bạch Ánh Đường bổ sung lời nhị tỷ.
Bạch Ngọc Đường nghe đến đó liền trợn mắt há mồm không thể tưởng tượng được chuyện mình vừa nghe ra là chuyện gì. Hắn cảm thấy.. Mình thật là đồ ngốc! Ai lại đi đấu với kẻ mà đại ca còn không đủ khả năng đánh bại y nữa chứ? Nhưng còn một thông tin khiến hắn còn sốc hơn. Họ Diệp kia.. thế mà lại là nữ nhi?
- Tam ca, đại ca không biết Diệp tỷ tỷ là nữ nhi đâu. - Bạch Ánh Đường chớp chớp mắt tròn nói.
- Hả? - Bạch Ngọc Đường tròn mắt hỏi lại.
- Chuyện Diệp Nhược Vũ là nữ nhi chỉ có ta và Ánh Nhi biết. Còn những người khác thì không.
Kể ra thì chuyên mà Bạch Ánh Đường cùng Bạch Khánh Đường biết được chuyện Diệp Nhược Vũ là nữ nhân đúng là vô tình lại may mắn.
Hôm đó Bạch Ánh Đường để quên miếng ngọc bội trong nhà tắm. Trời lại khuya nên Bạch Ánh Đường kéo theo tỷ tỷ đi với nàng lấy lại miếng ngọc bội thì phát hiện cách đó không xa có một bộ y phục rất đẹp và sạch sẽ. Nhưng quan trọng hơn hết là miếng ngọi bội hình hoa sen mười ba cánh đặc trưng của Diệp gia tướng lại được đặt rất cẩn thận trên bộ y phục này. Hai tỷ muội nhìn nhau đầy khó hiểu. Rõ ràng là Diệp gia có ba người con trai, vậy thì lấy đâu ra một nữ nhi? Hơn nữa còn ở phòng tắm nữ?
Sau đó, Bạch Khánh Đường kéo tứ muội lại một góc để rình trộm thì phát hiện ra, Tam thiếu gia của Diệp gia Diệp Nhược Vũ lại chính là nữ nhi. Hơn nữa còn là một cái nữ nhi vô cùng xinh đẹp ẩn dưới làn hơi nước.
Chỉ là khi Diệp tam thiếu vừa mặc xong y phục rồi thì liền lập tức xoay người điểm mũi chân đạp nóc nhà, ôm theo một con chồn màu trắng như tuyết rời đi, hoàn toàn không phát hiện ra có người đã nhìn thấy và phát hiện ra bí mật của nàng.
Những ngày sau đó gặp lại, hai tỷ muội Bạch gia mới phát hiện ra Tam tiểu thư của Diệp gia đúng thật là không có một chỗ nào giống nữ nhi. Thử hỏi thiên hạ xem có nữ nhi nào lại sẵn sàng đánh với Dương Tướng quân hai mươi mấy đường quyền? Thử hỏi thiên hạ xem có nữ nhi nào lại không có hứng thú với trang sức và y phục đẹp? Thử hỏi thiên hạ xem có nữ nhi nào lại thích lựa chọn những chỗ cao như mái nhà cành cây làm điểm dừng chân, nghỉ ngơi? Thử hỏi xem có nữ nhi nào lại có thể vô pháp, vô thiên, vô phép tắc như thế?
Kết thúc hồi tưởng, hai tỷ muội nào đó lại nhìn nhau thở dài.
Bạch Ngọc Đường ngớ người. Hắn nhớ khi đó Diệp Cửu Minh đã mắng Diệp Nhược Vũ là không chú ý đến thân phận đặc thù của mình. Hóa ra cái đặc thù kia chính là cái này.
Nhưng hắn vẫn vô cùng khó hiểu:
- Như vậy thì đại ca có thể thích nàng ở chỗ nào chứ? - Bạch Ngọc Đường càng thêm bất mãn.
- Tam đệ, đệ sao thế?
Một giọng nói có phần hào sảng vang lên.
Hắn quay đầu lại nhìn người vừa đến:
- Nhị tỷ. - Bạch Ngọc Đường cúi đầu.
- Tam ca, có ai chọc giận huynh sao? - Nữ hài tử nhẹ nhàng bước vào sau, ngồi xuống, châm trà.
- Nhị tỷ, muội muội, hai người ngồi xuống trước đi, ta có chuyện muốn hỏi hai người đây! - Bạch Ngọc Đường khoanh tay, rung rung đùi mà nghiến răng.
Hai người họ, một người là Bạch Khánh Đường, nhị tiểu thư của Bạch gia. Tính tình hào sảng, phóng khoáng lại bá đạo. Rõ ràng là một cái nữ nhân mang khí chất đầu đội trời, chân đạp đất. Nam tử so với nàng còn có chút thua kém. Nàng chính là tỷ đệ sinh đôi của Bạch Ngọc Đường.
Một người là tứ tiểu thư của Bạch gia, cũng là sủng vật bảo bối của Bạch gia. Bạch Ánh Đường. Nàng là một người ôn thuận, hiền lành, lại vô cùng hiểu biết phép tắc, lễ nghĩa. Nàng cũng là một trong những vị tiểu thư được mời đến hoàng cung được Thái Hậu ưa thích nhất.
- Có chuyện gì, tam ca cứ nói ra xem, biết đâu muội và tỷ tỷ có thể giúp ca.
- Vấn đề này không phải là ở ta mà là ở đại ca! - Bạch Ngọc Đường thở dài bóp trán, lại ảo não.
- Đại ca gặp chuyện gì sao? - Bạch Ánh Đường lo lắng, vừa rót trà, vừa hỏi.
- Có! Phi thường có chuyện đấy! Đại ca nói rằng chúng ta có tẩu tử rồi! - Bạch Ngọc Đường nhìn hai người trước mặt, vô cùng bất lực nói.
Hai người Bạch Khánh Đường và Bạch Ánh Đường vô cùng ngạc nhiên nhìn nhau. Lão tam nói đại ca nhà họ có tẩu tử?
- Âu cũng là chuyện tốt. - Bạch Khánh Đường gật gù, đưa bát trà lên miệng.
- Vậy tam ca, ca có biết vị này là thiên kim tiểu thư hay là cung nữ nô tỳ nào hay không? - Bạch Ánh Đường chớp chớp mắt hỏi.
- Nếu y là nữ nhân thì ta không có gì để nói rồi! Đằng này, y lại là nam nhân - Sau đó ánh mắt lại tràn ra thù hận cùng oán khí - Còn là một tiểu tử thối. Con hồ ly chín đuôi.
Phì!
Bạch Khánh Đường phun trà.
Bạch Ánh Đường đơ cả người. Đến miếng điểm tâm cắn trong miệng cũng làm rớt ra ngoài.
Mãi sau, hai người mới tiêu hóa được những gì mà lão tam Bạch Ngọc Đường nhà họ vừa nói.
- Vậy rốt cục, y là người hay là yêu hồ chín đuôi? - Bạch Ánh Đường chớp chớp mắt hỏi lại, giống như tỉnh ra.
- Y là người. Nhưng bản tính y lại phúc hắc như hồ ly. Không sợ trời, không sợ đất, vô pháp vô thiên vô phép tắc, sắp tới còn muốn rủ Hoàng Thượng làm bậy nữa đấy! - Bạch Ngọc Đường vô cùng quan ngại phán xét.
Hai tiểu hài nữ nhìn nhau.
- Vậy y là công tử thế gia nhà ai? Sao lại vô pháp vô thiên đến cỡ này?
- Y họ Diệp. Tên là Nhược Vũ. Đến tên cũng ẻo lả như con gái. Chưa hết. Y còn là con trai của Diệp đại tướng quân.
Bạch Ánh Đường, Bạch Khánh Đường lại nhìn nhau, sau đó lại nhìn Bạch Ngọc Đường. Mãi sau, Bạch Ánh Đường mới cất tiếng hỏi:
- Vậy tam ca, ca có biết Diệp thúc có tất cả bao nhiêu người con không?
- Thì là ba người, không phải sao?
- Vậy đệ có biết, đó là ai không?
- Diệp Chính, Diệp Cửu Minh và Diệp Nhược Vũ. Hình như Diệp đại rất giỏi võ còn Diệp nhị lại rất giỏi văn. Còn tên Diệp tam kia văn võ song toàn, vô cùng xuất chúng. Dọa gần đây còn được Thái Hậu khen thưởng mấy lần. Ta cũng có nghe. - Bạch Ngọc Đường đáp.
Bạch Ánh Đường thở dài.
- Tam ca. Có lẽ có chuyện này ca chưa biết rồi. - Bạch Ánh Đường nhìn hắn, lại nói.
- Còn có chuyện gì sao?
- Họ Diệp kia là vốn dĩ là nữ nhi. Còn là thiên kim đích nữ duy nhất của Diệp gia. Diệp Nhược Vũ. Không chỉ dung mạo đẹp mà còn rất tài giỏi. Quyền cước và khinh công của nàng ta vô cùng độc và lạ mắt, chưa có ai có thể đánh bại nàng ta. - Bạch Khánh Đường đáp.
- Bao gồm cả đại ca nhà chúng ta - Bạch Ánh Đường bổ sung lời nhị tỷ.
Bạch Ngọc Đường nghe đến đó liền trợn mắt há mồm không thể tưởng tượng được chuyện mình vừa nghe ra là chuyện gì. Hắn cảm thấy.. Mình thật là đồ ngốc! Ai lại đi đấu với kẻ mà đại ca còn không đủ khả năng đánh bại y nữa chứ? Nhưng còn một thông tin khiến hắn còn sốc hơn. Họ Diệp kia.. thế mà lại là nữ nhi?
- Tam ca, đại ca không biết Diệp tỷ tỷ là nữ nhi đâu. - Bạch Ánh Đường chớp chớp mắt tròn nói.
- Hả? - Bạch Ngọc Đường tròn mắt hỏi lại.
- Chuyện Diệp Nhược Vũ là nữ nhi chỉ có ta và Ánh Nhi biết. Còn những người khác thì không.
Kể ra thì chuyên mà Bạch Ánh Đường cùng Bạch Khánh Đường biết được chuyện Diệp Nhược Vũ là nữ nhân đúng là vô tình lại may mắn.
Hôm đó Bạch Ánh Đường để quên miếng ngọc bội trong nhà tắm. Trời lại khuya nên Bạch Ánh Đường kéo theo tỷ tỷ đi với nàng lấy lại miếng ngọc bội thì phát hiện cách đó không xa có một bộ y phục rất đẹp và sạch sẽ. Nhưng quan trọng hơn hết là miếng ngọi bội hình hoa sen mười ba cánh đặc trưng của Diệp gia tướng lại được đặt rất cẩn thận trên bộ y phục này. Hai tỷ muội nhìn nhau đầy khó hiểu. Rõ ràng là Diệp gia có ba người con trai, vậy thì lấy đâu ra một nữ nhi? Hơn nữa còn ở phòng tắm nữ?
Sau đó, Bạch Khánh Đường kéo tứ muội lại một góc để rình trộm thì phát hiện ra, Tam thiếu gia của Diệp gia Diệp Nhược Vũ lại chính là nữ nhi. Hơn nữa còn là một cái nữ nhi vô cùng xinh đẹp ẩn dưới làn hơi nước.
Chỉ là khi Diệp tam thiếu vừa mặc xong y phục rồi thì liền lập tức xoay người điểm mũi chân đạp nóc nhà, ôm theo một con chồn màu trắng như tuyết rời đi, hoàn toàn không phát hiện ra có người đã nhìn thấy và phát hiện ra bí mật của nàng.
Những ngày sau đó gặp lại, hai tỷ muội Bạch gia mới phát hiện ra Tam tiểu thư của Diệp gia đúng thật là không có một chỗ nào giống nữ nhi. Thử hỏi thiên hạ xem có nữ nhi nào lại sẵn sàng đánh với Dương Tướng quân hai mươi mấy đường quyền? Thử hỏi thiên hạ xem có nữ nhi nào lại không có hứng thú với trang sức và y phục đẹp? Thử hỏi thiên hạ xem có nữ nhi nào lại thích lựa chọn những chỗ cao như mái nhà cành cây làm điểm dừng chân, nghỉ ngơi? Thử hỏi xem có nữ nhi nào lại có thể vô pháp, vô thiên, vô phép tắc như thế?
Kết thúc hồi tưởng, hai tỷ muội nào đó lại nhìn nhau thở dài.
Bạch Ngọc Đường ngớ người. Hắn nhớ khi đó Diệp Cửu Minh đã mắng Diệp Nhược Vũ là không chú ý đến thân phận đặc thù của mình. Hóa ra cái đặc thù kia chính là cái này.
Nhưng hắn vẫn vô cùng khó hiểu:
- Như vậy thì đại ca có thể thích nàng ở chỗ nào chứ? - Bạch Ngọc Đường càng thêm bất mãn.