

Ca khúc: Hắc Nguyệt Quang
Trình bày: Mao Bất Dịch, Trương Bích Thần
"Ta từng thấy lời dịu dàng, từng thấy hoa nở, mắt cay đến nỗi nói mớ"
"Ta kính trọng người biết bao, thời gian thấm thoát thoi đưa, từng vững tin được yêu trong phút chốc", họ đã dùng cảm xúc sâu nặng để kể câu chuyện tình yêu.
"Hắc Nguyệt Quang" là ca khúc kết thúc phim của bộ phim truyền hình "Trường Nguyệt Tẫn Minh" do Mao Bất Dịch, Trương Bích Thần song ca chính thức ra mắt. Theo tiếng hát, chìm vào giấc mộng của định mệnh và nhân quả.
Lời bài hát+ lời dịch:
凡心是抬眸间
Fán xīn shì tái móu jiān
Nỗi lòng trần tục là lúc ngước mắt
忽然月上缺
Hū rán yuè shàng quē
Trăng bỗng khuyết
红尘是花三千
Hóng chén shì huā sān qiān
Hồng trần là đôi mắt
大雪零落的眼
Dà xuě líng luò de yǎn
Nhìn thấy ba ngàn cánh hoa rơi rụng giữa cơn mưa tuyết
恻隐是碎殒时
Cè yǐn shì sùi yǔn shí
Trắc ẩn là ôm ấp
怀抱一只蝴蝶
Húai bào yī zhǐ hú dié
Một con bướm vào lòng khi tan biến
悟得是浊水里
Wù dé shì zhuó shuǐ lǐ
Giác ngộ là gột rửa hồi ức
把回忆洗一遍
Bǎ húi yì xǐ yī bìan
Trong nước đục một lần
从此不相见
Cóng cǐ bù xiāng jìan
Từ đó chẳng gặp lại
我见过软语开过的花
Wǒ jìan guò ruǎn yǔ kāi guò de huā
Ta từng thấy lời nói dịu dàng, từng nở hoa
眼酸到说梦话
Yǎn suān dào shuō mèng hùa
Cay mắt đến nỗi nói mớ
情丝攀几圈易碎屋瓦
Qíng sī pān jǐ quān yì sùi wū wǎ
Tơ tình quấn mấy vòng, mái ngói dễ vỡ
一抱无尽的后怕
Yī bào wú jìn de hòu pà
Ôm lấy nỗi sợ hãi vô tận
我敬你万千时光走马
Wǒ jìng nǐ wàn qiān shí. Guāng zǒu mǎ
Ta ngưỡng mộ người muôn vàn, thời gian trôi nhanh
笃信过一瞬被爱啊
Dǔ xìn guò yī shùn bèi ài a
Từng vững tin được yêu trong phút chốc
撕去了满身鸦羽孤煞
Sī qù le mǎn shēn yā yǔ gū shā
Xé bỏ nỗi cô độc phủ khắp người
虔诚如月光无瑕
Qían chéng rú yuè guāng wú xía
Sự thành kính như ánh trăng không tì vết
你听那一呼一吸的花
Nǐ tīng nà yī hū yī xī de huā
Người hãy lắng nghe hơi thở của hoa
如同众生繁华
Rú tóng zhòng shēng fán húa
Tựa như phồn hoa của chúng sinh
无论走多久星尘风沙
Wú lùn zǒu duō jiǔ xīng chén fēng shā
Dẫu đi bao lâu, sao trời và gió cát
那月光于我是铠甲
Nà yuè guāng yú wǒ shì kǎi jiǎ
Ánh trăng kia là áo giáp của ta
我敬你来时带着伤疤
Wǒ jìng nǐ lái shí dài zhe shāng bā
Ta ngưỡng mộ người mang theo những vết sẹo mà đến
也试着温柔活一下
Yě shì zhe wēn róu huó yī xìa
Cũng cố gắng sống dịu dàng một phen
撕去了满身鸦羽孤煞
Sī qù le mǎn shēn yā yǔ gū shā
Xé bỏ nỗi cô độc phủ khắp người
把恨过的重爱啊
Bǎ hèn guò de zhòng ài a
Yêu lại người đã từng căm hận
浮生小幻梦大
Fú shēng xiǎo hùan mèng dà
Kiếp phù du nhỏ bé, giấc mộng hão huyền lớn
不负啊
Bù fù a
Không phụ người
Trình bày: Mao Bất Dịch, Trương Bích Thần
"Ta từng thấy lời dịu dàng, từng thấy hoa nở, mắt cay đến nỗi nói mớ"
"Ta kính trọng người biết bao, thời gian thấm thoát thoi đưa, từng vững tin được yêu trong phút chốc", họ đã dùng cảm xúc sâu nặng để kể câu chuyện tình yêu.
"Hắc Nguyệt Quang" là ca khúc kết thúc phim của bộ phim truyền hình "Trường Nguyệt Tẫn Minh" do Mao Bất Dịch, Trương Bích Thần song ca chính thức ra mắt. Theo tiếng hát, chìm vào giấc mộng của định mệnh và nhân quả.
Lời bài hát+ lời dịch:
凡心是抬眸间
Fán xīn shì tái móu jiān
Nỗi lòng trần tục là lúc ngước mắt
忽然月上缺
Hū rán yuè shàng quē
Trăng bỗng khuyết
红尘是花三千
Hóng chén shì huā sān qiān
Hồng trần là đôi mắt
大雪零落的眼
Dà xuě líng luò de yǎn
Nhìn thấy ba ngàn cánh hoa rơi rụng giữa cơn mưa tuyết
恻隐是碎殒时
Cè yǐn shì sùi yǔn shí
Trắc ẩn là ôm ấp
怀抱一只蝴蝶
Húai bào yī zhǐ hú dié
Một con bướm vào lòng khi tan biến
悟得是浊水里
Wù dé shì zhuó shuǐ lǐ
Giác ngộ là gột rửa hồi ức
把回忆洗一遍
Bǎ húi yì xǐ yī bìan
Trong nước đục một lần
从此不相见
Cóng cǐ bù xiāng jìan
Từ đó chẳng gặp lại
我见过软语开过的花
Wǒ jìan guò ruǎn yǔ kāi guò de huā
Ta từng thấy lời nói dịu dàng, từng nở hoa
眼酸到说梦话
Yǎn suān dào shuō mèng hùa
Cay mắt đến nỗi nói mớ
情丝攀几圈易碎屋瓦
Qíng sī pān jǐ quān yì sùi wū wǎ
Tơ tình quấn mấy vòng, mái ngói dễ vỡ
一抱无尽的后怕
Yī bào wú jìn de hòu pà
Ôm lấy nỗi sợ hãi vô tận
我敬你万千时光走马
Wǒ jìng nǐ wàn qiān shí. Guāng zǒu mǎ
Ta ngưỡng mộ người muôn vàn, thời gian trôi nhanh
笃信过一瞬被爱啊
Dǔ xìn guò yī shùn bèi ài a
Từng vững tin được yêu trong phút chốc
撕去了满身鸦羽孤煞
Sī qù le mǎn shēn yā yǔ gū shā
Xé bỏ nỗi cô độc phủ khắp người
虔诚如月光无瑕
Qían chéng rú yuè guāng wú xía
Sự thành kính như ánh trăng không tì vết
你听那一呼一吸的花
Nǐ tīng nà yī hū yī xī de huā
Người hãy lắng nghe hơi thở của hoa
如同众生繁华
Rú tóng zhòng shēng fán húa
Tựa như phồn hoa của chúng sinh
无论走多久星尘风沙
Wú lùn zǒu duō jiǔ xīng chén fēng shā
Dẫu đi bao lâu, sao trời và gió cát
那月光于我是铠甲
Nà yuè guāng yú wǒ shì kǎi jiǎ
Ánh trăng kia là áo giáp của ta
我敬你来时带着伤疤
Wǒ jìng nǐ lái shí dài zhe shāng bā
Ta ngưỡng mộ người mang theo những vết sẹo mà đến
也试着温柔活一下
Yě shì zhe wēn róu huó yī xìa
Cũng cố gắng sống dịu dàng một phen
撕去了满身鸦羽孤煞
Sī qù le mǎn shēn yā yǔ gū shā
Xé bỏ nỗi cô độc phủ khắp người
把恨过的重爱啊
Bǎ hèn guò de zhòng ài a
Yêu lại người đã từng căm hận
浮生小幻梦大
Fú shēng xiǎo hùan mèng dà
Kiếp phù du nhỏ bé, giấc mộng hão huyền lớn
不负啊
Bù fù a
Không phụ người
Chỉnh sửa cuối: