

Có một thời như thế!
Có một thời vừa mới bước ra
Mùa xuân đã gọi mời trước cửa
Chẳng níu lại vết chân trên cỏ
Vườn hoa nào cũng ở phía mình đi.
Đường chẳng xa, núi không mấy cách chia
Trong đáy mắt trời xanh là vĩnh viễn
Trang nhật kí viết trăm lần vẫn vậy
Tình bạn nào chẳng thân thiết như nhau.
Có một thời ngay cả nỗi đau
Cũng mạnh mẽ ùa về trong kí ức
Mơ ước viển vông, niềm vui thơ dại
Tuổi thơ mình tưởng mãi vẫn bên nhau.
Chi chút thời gian từng phút từng giờ
Như kẻ khó tính từng hào keo kiệt
Dẫu biết chắc hạ nay đã sang rồi
Hôm nay non, mai cỏ sẽ già.
Tôi cùng bạn đi mấy chặng đường xa
Vượt mấy núi mấy rừng qua mấy biển
Niềm mơ ước gửi vào trang giấy viết
Nỗi buồn kia dồn xuống đáy tâm tư.
~Hoài Linh~
Có một thời vừa mới bước ra
Mùa xuân đã gọi mời trước cửa
Chẳng níu lại vết chân trên cỏ
Vườn hoa nào cũng ở phía mình đi.
Đường chẳng xa, núi không mấy cách chia
Trong đáy mắt trời xanh là vĩnh viễn
Trang nhật kí viết trăm lần vẫn vậy
Tình bạn nào chẳng thân thiết như nhau.
Có một thời ngay cả nỗi đau
Cũng mạnh mẽ ùa về trong kí ức
Mơ ước viển vông, niềm vui thơ dại
Tuổi thơ mình tưởng mãi vẫn bên nhau.
Chi chút thời gian từng phút từng giờ
Như kẻ khó tính từng hào keo kiệt
Dẫu biết chắc hạ nay đã sang rồi
Hôm nay non, mai cỏ sẽ già.
Tôi cùng bạn đi mấy chặng đường xa
Vượt mấy núi mấy rừng qua mấy biển
Niềm mơ ước gửi vào trang giấy viết
Nỗi buồn kia dồn xuống đáy tâm tư.
~Hoài Linh~
Chỉnh sửa cuối: