Có một thời như thế! Có một thời vừa mới bước ra Mùa xuân đã gọi mời trước cửa Chẳng níu lại vết chân trên cỏ Vườn hoa nào cũng ở phía mình đi. Đường chẳng xa, núi không mấy cách chia Trong đáy mắt trời xanh là vĩnh viễn Trang nhật kí viết trăm lần vẫn vậy Tình bạn nào chẳng thân thiết như nhau. Có một thời ngay cả nỗi đau Cũng mạnh mẽ ùa về trong kí ức Mơ ước viển vông, niềm vui thơ dại Tuổi thơ mình tưởng mãi vẫn bên nhau. Chi chút thời gian từng phút từng giờ Như kẻ khó tính từng hào keo kiệt Dẫu biết chắc hạ nay đã sang rồi Hôm nay non, mai cỏ sẽ già. Tôi cùng bạn đi mấy chặng đường xa Vượt mấy núi mấy rừng qua mấy biển Niềm mơ ước gửi vào trang giấy viết Nỗi buồn kia dồn xuống đáy tâm tư. ~Hoài Linh~
Những ngày sắp xa! Bạn bè ơi! Còn 45 ngày nx thôi Chúng ta chia xa rồi Còn đâu đây nx Những kỉ niệm thân thương. Góc sân trường năm ấy Mình tụ hội làm quen Mỗi năm qua một khác Khôn lớn bên cạnh nhau Cùng chung bao kỉ niệm. Một nụ cười trong sáng Tiếng cãi vã giận hờn Lời nói đùa hóm hỉnh Những trò chơi tinh nghịch Khi buồn ngồi lặng lẽ Tiếng khóc vơi nỗi buồn. Ta bên nhau chia sẻ Kí ức tuổi học trò Biết sau này không thể Cạnh nhau như bây giờ Nên càng biết quý trọng Khoảnh khắc mỏng manh này. Nhặt từng cọng nắng vàng Thu từng mảnh gió mát Dệt từng mảng kí ức Giáp nhau thành bản nhạc Bản nhạc của kí ức Là bản nhạc của bạn Là bản nhạc của tôi Là khúc ca năm ấy Theo ta tận chốn nào. ~Hoài Linh~
Thơ thẩn! Nhìn trời hè sắp sang Rồng mây cuồn cuộn biếc Gió heo hút khoảng trời Trong xanh một mảng buồn Kí ức trôi qua đi Bao kỉ niệm thương mến Ôi khúc ca tình bạn Vang tự thuở bao giờ. Hạ buồn mưa ngang qua Kéo theo bao nỗi nhớ Lưu luyến một khoảng trời Sắp tới lúc xa rồi Đâu ai còn nhớ đến Tình bạn tự thuở nào! ~Hoài Linh~
Lời ước hẹn! Ước thời gian ngừng trôi Và gió ơi chớ thổi Nắng hạ chớ quay về. Bạn bè ơi sắp rồi Đâu còn gì nuối tiếc Biết trước sẽ chia tay Nên không ngừng trân trọng. 9 năm qua như gió Mới thuở nào bé thơ Mà bây giờ khôn lớn. Gặp nhau là cái duyên Quen nhau là cái số May mắn mình gặp nhau Vô tình chung một lớp. Trước mắt chia tay rồi Mai này còn gặp lại Duyên số liệu đã tường. Ôi khúc ca tình bạn Dặt dìu bao thương mến Xúc trào bao kỉ niệm Cả một thời gắn bó. Giờ cạnh nhau nuối tiếc Nước mắt đọng trên mi Lời nghẹn không dám nói Chia tay rồi ra sao? ~Hoài Linh~
~~Liêu xiêu dòng lưu bút~~ Phượng hồng đã nở rộ Hạ nay đã sang rồi Đã tới lúc xa rồi Đâu còn gì nuối tiếc! 4 năm đã bên nhau Không ngắn cũng chẳng dài Nhưng kỉ niệm có được Không bao giờ lãng quên. Trang giấy trắng tinh khôi Nghiêng nghiêng màu mực tím Viết những dòng lưu bút In dấu ấn một thời. Chính sân trường nơi ấy Mình đặt bút làm quen Rồi chính tại nơi này Kết thúc thời thơ dại. Chút chút từng phút giây Tính từng năm tháng một Thấm thoắt bốn năm trời Chơi vơi dòng tâm sự. Những mơ ước viển vông Những niềm vui thơ dại Bao nỗi buồn chất chứa Chấm dứt tự bây giờ. Một vầng trăng niên thiếu Một vạt đất xanh rờn Dẫu biết hôm nay non Mai cỏ xanh sẽ già. Tôi cùng bạn đi qua Bao chặng đường khó nhọc Từng kì thi thong thả Nối tiếp ngày chia tay. Bạn bè ơi hãy nhớ Giờ phút chia tay này Biết tương lai sau này Khó có thể gặp lại. Hãy tôn trọng quá khứ Cùng kỉ niệm tuổi thơ Bởi hôm nay có hứa Cũng như gió thoảng thôi. Tôi biết bạn giống tôi Ôm chặt nhau lần cuối Khóc thay lời muốn nói Gửi vào trời trong xanh. ~Hoài Linh~ (Chúng ta đã từng là một gia đình rất vui vẻ, chỉ là không đủ lâu. Qua đi rồi cái thời bên nhau ấy, bây giờ gặp mặt mà như xa cách tận chân trời. Tôi không biết kỉ niệm của chúng ta có đủ sâu đậm để gắn kết tình bạn này không nhưng tôi hi vọng, chúng ta mãi là bạn, mãi là người thân, mãi là gia đình. Tạm biệt! < 9B_GP_WAO >)