

Gửi Mẹ
Tác giả: Lưu Quang Vũ
Lưu Quang Vũ sinh năm 1948 mất năm 1988 ông là một ngôi sao sáng trong mảng thơ ca Việt Nam. Bài thơ "Gửi Mẹ" là tiếng lòng chan chứa yêu thương, tri ân giành cho người mẹ tần tảo chăm lo gia đình và đất nước.
Trên đời chẳng ai lo cho ta bằng mẹ
Cũng chẳng ai ta làm khổ nhiều như mẹ của ta
Mẹ ơi nếu con được sống lại tuổi thơ
Con sẽ chẳng bao giờ mải chơi trốn học
Đứa con trai nhiều lỗi lầm ương ngạnh
Sẽ chẳng bao giờ làm mẹ xót xa
Ước mẹ trẻ hoài như buổi mới gặp cha
Ước con được sống suốt đời bên mẹ
Mẹ muốn ăn cá thu con chẳng nề xuống bể
Chẳng ngại lên ngàn kiếm đọt măng mai
Nhưng xứ sở ta quân Mỹ tới rồi
Cùng bè bạn con lên đường đuổi giặc.
Mẹ vui vẻ gánh lấy phần khó nhọc
Việc cơ quan, việc Đảng, việc nhà
Đánh Pháp năm xưa, đánh Mỹ bây giờ
Quen vất vả, mẹ quản gì sương nắng
Đêm nay con nằm rừng xa gió lạnh
Mẹ nghỉ chưa hay đã thức rồi?
Suốt cuộc đời chưa có lúc nghỉ ngơi
Nghĩ thương mẹ, giận quân thù quá đỗi
Lo trước mọi điều, mẹ thường ít nói
Mắt tin yêu nhìn thấu tận đường xa
Mọi giả dối quanh co mọi tàn bạo hận thù
Đều nát vụn trước mắt hiền của mẹ
Dẫu cuộc đời là con đường dài thế
Con sẽ đi qua mọi đèo dốc chông gai
Bằng đôi chân của mẹ, mẹ ơi.
Bài thơ với tất cả hai mươi bảy câu mang tới nhiều cung bậc cảm xúc, ngôn ngữ thơ tuy bình dị nhưng lại gần gũi và đánh thẳng vào lòng người. Mẹ luôn là người gần gũi với ta nhất, không ai sẽ nâng gót chân ta mãi trên con đường tìm đến hạnh phúc, nhưng mẹ - đấng sinh thành luôn là ngoại lệ. Hãy yêu thương mẹ khi còn có thể!
Tác giả: Lưu Quang Vũ
Lưu Quang Vũ sinh năm 1948 mất năm 1988 ông là một ngôi sao sáng trong mảng thơ ca Việt Nam. Bài thơ "Gửi Mẹ" là tiếng lòng chan chứa yêu thương, tri ân giành cho người mẹ tần tảo chăm lo gia đình và đất nước.

Trên đời chẳng ai lo cho ta bằng mẹ
Cũng chẳng ai ta làm khổ nhiều như mẹ của ta
Mẹ ơi nếu con được sống lại tuổi thơ
Con sẽ chẳng bao giờ mải chơi trốn học
Đứa con trai nhiều lỗi lầm ương ngạnh
Sẽ chẳng bao giờ làm mẹ xót xa
Ước mẹ trẻ hoài như buổi mới gặp cha
Ước con được sống suốt đời bên mẹ
Mẹ muốn ăn cá thu con chẳng nề xuống bể
Chẳng ngại lên ngàn kiếm đọt măng mai
Nhưng xứ sở ta quân Mỹ tới rồi
Cùng bè bạn con lên đường đuổi giặc.
Mẹ vui vẻ gánh lấy phần khó nhọc
Việc cơ quan, việc Đảng, việc nhà
Đánh Pháp năm xưa, đánh Mỹ bây giờ
Quen vất vả, mẹ quản gì sương nắng
Đêm nay con nằm rừng xa gió lạnh
Mẹ nghỉ chưa hay đã thức rồi?
Suốt cuộc đời chưa có lúc nghỉ ngơi
Nghĩ thương mẹ, giận quân thù quá đỗi
Lo trước mọi điều, mẹ thường ít nói
Mắt tin yêu nhìn thấu tận đường xa
Mọi giả dối quanh co mọi tàn bạo hận thù
Đều nát vụn trước mắt hiền của mẹ
Dẫu cuộc đời là con đường dài thế
Con sẽ đi qua mọi đèo dốc chông gai
Bằng đôi chân của mẹ, mẹ ơi.
Bài thơ với tất cả hai mươi bảy câu mang tới nhiều cung bậc cảm xúc, ngôn ngữ thơ tuy bình dị nhưng lại gần gũi và đánh thẳng vào lòng người. Mẹ luôn là người gần gũi với ta nhất, không ai sẽ nâng gót chân ta mãi trên con đường tìm đến hạnh phúc, nhưng mẹ - đấng sinh thành luôn là ngoại lệ. Hãy yêu thương mẹ khi còn có thể!
Last edited by a moderator: