Bài viết: 1986 

Chương 579: Cuộc chiến của Tam Cường
[HIDE-THANKS]Liễu Tương Như nhìn tôi, ánh mắt vừa khiếp sợ vừa nghi hoặc.
"Không đúng, tôi có thể cảm nhận được lực tấn công của cậu không mạnh bằng tôi, nhưng tại sao tôi lại rơi vào thế hạ phong chứ?"
Liễu Tương Như lập tức hỏi tôi.
Tôi khẽ mỉm cười: "Vậy sao? Nhưng rõ ràng tôi cảm thấy lực tấn công của anh không mạnh bằng tôi mới đúng. Đây chính là nguyên nhân anh rơi vào thế hạ phong."
Nói xong rồi lướt về phía Liễu Tương Như, hiện giờ chính là lúc Thu Khô sát cơ phát huy tác dụng. Mặc dù Liễu Tương như đã phát hiện ra điều này nhưng chỉ cần hắn ta vẫn còn ở trên võ đài thì không thể thoát khỏi Thu Khô sát cơ.
Thấy tôi tấn công lần thứ hai, Liễu Tương Như bắt đầu tránh đi. Khí tức trong người hắn không ngừng bùng lên như thể muốn tìm ra sơ hở trong đòn tấn công của tôi vậy. Chỉ có cách phá được Thu Khô sát cơ thì thực lực của hắn mới được khôi phục.
Dưới ảnh hưởng của Thu Khô sát cơ, thực lực của Liễu Tương Như bị áp chế rất nhiều.
"Thiên Thương nhất chỉ."
Tôi quát khẽ, làm sao tôi có thể để lại cơ hội cho Liễu Tương Như ở thời điểm then chốt này được. Nếu đã nắm bắt được thời cơ này, thì tôi phải thừa thế xông lên. Thiên Thương nhất chỉ bộc phát, Liễu Tương Như không tránh được, sắc mặt hắn trở nên âm trầm.
Đồng tử của hắn mở lớn.
"Tôi hiểu rồi, đây là một kiểu trận pháp năng lượng khác, được cậu sử dụng cùng với thiên địa linh hỏa trận. Loại trận pháp này có thể làm thực lực của tôi suy yếu.."
Liễu Tương Như còn chưa nói hết thì tôi đã áp sát tới chỗ hắn.
"Đáng tiếc, anh phát hiện quá chậm."
Tôi nhìn Liễu Tương Như, một ngón tay của tôi điểm lên người hắn. Cả người Liễu Tương Như run lên, một tấm chắn xuất hiện trước mặt anh ta tạo thành một tiếng vang lớn. Bên trên tấm chắn nhanh chóng xuất hiện vết nứt.
Vết nứt càng lúc càng lan rộng, sau đó toàn bộ tấm chắn vỡ nát, cả người Liễu Tương Như trúng đòn nghiêm trọng, bay ra ngoài.
Hắn rơi xuống võ đài, vừa kịp ổn định cơ thể thì nôn ra một ngụm máu. Hắn ngẩng đầu lên nhìn tôi, ánh mắt có chút không cam tâm nhưng hiện giờ kết quả đã rõ ràng rồi, thắng thua đã định.
Sắc mặt trắng xám của hắn ta xuất hiện một chút bất đắc dĩ: "Cậu thắng rồi."
Thu Khô sát cơ, quả thực khiến người ta khó mà phòng bị nổi.
Bởi vì trước đó tôi chưa từng sử dụng Thu Khô sát cơ ở Chiến Thần điện. Gặp phải tình thế này, cho dù Liễu Tương Như có phát hiện ra Thu Khô sát cơ thì cũng muộn rồi.
"Liễu Tương Như sư huynh, thua rồi sao?"
"Chuyện này.."
Dưới lôi đài, mọi người nhìn tình cảnh trước mặt cũng khó mà chấp nhận nổi. Tuy nhiên đối với nhiều người mà nói thì kết quả này cũng không phải không thể chấp nhận được, bởi vì Trần Vô Kị kia đã khiến bọn họ bất ngờ quá nhiều lần. Từ khi bắt đầu Trần Vô Kị đã khiến bọn họ liên tục phải bất ngờ, đến bây giờ cho dù có xuất hiện thêm chuyện gì bất ngờ đi chăng nữa thì cũng không phải không thể chấp nhận nổi.
Tôi nhìn về một hướng khác, cuộc chiến giữa Chiến Nguyên và Thẩm Vô Phỉ cũng đã kết thúc. Chiến Nguyên quỳ một chân trên sàn đấu, không bị đánh bay xuống võ đài.
Nhưng lúc này Chiến Nguyên đã lộ rõ thể trạng không thể tiếp tục chiến đấu nổi nữa.
Sắc mặt hắn ta trắng bệch, khí tức cũng trở nên hỗn loạn.
"Còn muốn đánh tiếp không?"
Thẩm Vô Phỉ cũng không tiếp tục tấn công mà nhìn Chiến Nguyên rồi hỏi.
Chiến Nguyên gắng gượng đứng dậy, lắc đầu với Thẩm Vô Phỉ: "Cái tên nhà anh, quả thực không phải khủng khiếp bình thường thôi đâu."
Nói xong, hắn xoay người cứ thế bước xuống khỏi lôi đài. Kết quả đã rõ ràng. Thẩm Vô Phỉ hoàn toàn xứng đáng với hai chữ cường hãn. Cách giải quyết của Chiến Nguyên cũng không khiến những người đang xem trận chiến cảm thấy kinh ngạc. Thẩm Vô Phỉ thắng là dự đoán của tất cả mọi người. Tôi nhìn Thẩm Vô Phỉ, khí tức của anh ta trầm ổn đến đáng sợ, hoàn toàn không có chút cảm giác dư thừa.
Tên này vừa trải qua một trận chiến kịch liệt mà vẫn giữ được phong thái này, thật sự khủng khiếp.
"Vòng giao đấu này kết thúc, người thắng cuộc Thẩm Vô Phỉ, Trần Vô Kị, bước vào tam cường."
"Điều tức nửa giờ, Chiến Nguyên đấu với Liễu Tương Như, người thắng đấu với Quan Sâm, trở thành người cuối cùng của tam cường."
Giọng nói từ tốn của trưởng lão vang lên, chỉ còn duy nhất một cơ hội bước vào tam cường, Quan Sâm và hai người còn lại sẽ đọ sức giành lấy cơ hội này.
Còn tôi và Thẩm Vô Phỉ thì có thể dùng thời gian đó để khôi phục thể lực đã tiêu hao.
Sau nửa tiếng đồng hồ, trận chiến trên lôi đài bắt đầu. Chiến Nguyên và Liễu Tương Như đều rất mạnh, đánh hơn nửa tiếng đồng hồ mới phân thắng bại. Cuối cùng, Liễu Tương Như thắng cuộc.
Trận tiếp theo Quan Sâm đối chiến với Liễu Tương Như.
Quan Sâm cũng là người khiến tôi cảm thấy thâm sâu khó lường, ở vòng đấu trước, hắn chính là người xếp sau Thẩm Vô Phỉ.
Trong mắt tôi cả hai người này đều không chỉ là kẻ mạnh thông thường, còn ai mạnh hơn thì khó nói lắm.
Ngay cả cuộc chiến giữa Quan Sâm và Liễu Tương Như tôi cũng coi trọng Quan Sâm hơn.
Tôi đã khôi phục thể lực xong, vì vậy vẫn nên theo dõi cuộc chiến giữa Quan Sâm và Liễu Tương Như một chút. Dù sao nếu Quan Sâm thắng thì rất có thể tôi sẽ đối đầu với hắn.
Biết người biết ta là tốt, mặc dù chỉ dựa vào một trận chiến ngắn ngủi thì không thể phát hiện toàn bộ át chủ bài của Quan Sâm được nhưng ít nhất thì tôi vẫn sẽ biết được một chút thực lực của hắn ta.
Trên lôi đài, tôi nhìn thấy vũ khí của Quan Sâm không phải trường kích mà là một thanh phủ kích. Loại phủ kích này khá hiếm gặp, dài hơn búa nhưng lại không dài như trường kích.
Động tác của Quan Sâm rất thong thả thẳng thắn, hơn nữa hắn ta tấn công rất mạnh mẽ. Trong trận chiến với Liễu Tương Như, hắn chưa từng phòng thủ mà đã ở thế tấn công ngay từ ban đầu, giữ thế chủ động.
Cuối cùng, cả người Liễu Tương Như bị Quan Sâm đánh bay xuống lôi đài.
Liễu Tương Như thua rồi.
Quan Sâm bước vào tam cường. Hắn thu hồi thanh phủ kích của mình, ánh mắt hướng về phía Thẩm Vô Phỉ rồi lại liếc về phía tôi.
"Tam cường đã được quyết định, sau nửa giờ điều tức sẽ tiến hành rút thăm, bắt đầu cuộc chiến thủ tịch."
Trưởng lão đứng dậy nhìn ba người đang đứng trên lôi đài rồi nói. Giọng nói của ông ấy lập tức đẩy bầu không khí lên cao. Cuộc tranh tài thủ tịch suốt hai, ba ngày nay, cuối cùng cũng sắp kết thúc.
Trên lôi đài còn lại ba người. Ba người này hiện giờ đại diện cho hầu như toàn bộ những thiên tài hàng đầu Chiến Thần điện.
Sau này, thủ tịch đệ tử dẫn đầu toàn bộ đệ tử của Chiến Thần điện, sẽ là một trong ba người này. Không cần biết người đó là ai, thì đều trở thành sự ngưỡng mộ của toàn bộ đệ tử Chiến Thần điện.[/HIDE-THANKS]
[HIDE-THANKS]Liễu Tương Như nhìn tôi, ánh mắt vừa khiếp sợ vừa nghi hoặc.
"Không đúng, tôi có thể cảm nhận được lực tấn công của cậu không mạnh bằng tôi, nhưng tại sao tôi lại rơi vào thế hạ phong chứ?"
Liễu Tương Như lập tức hỏi tôi.
Tôi khẽ mỉm cười: "Vậy sao? Nhưng rõ ràng tôi cảm thấy lực tấn công của anh không mạnh bằng tôi mới đúng. Đây chính là nguyên nhân anh rơi vào thế hạ phong."
Nói xong rồi lướt về phía Liễu Tương Như, hiện giờ chính là lúc Thu Khô sát cơ phát huy tác dụng. Mặc dù Liễu Tương như đã phát hiện ra điều này nhưng chỉ cần hắn ta vẫn còn ở trên võ đài thì không thể thoát khỏi Thu Khô sát cơ.
Thấy tôi tấn công lần thứ hai, Liễu Tương Như bắt đầu tránh đi. Khí tức trong người hắn không ngừng bùng lên như thể muốn tìm ra sơ hở trong đòn tấn công của tôi vậy. Chỉ có cách phá được Thu Khô sát cơ thì thực lực của hắn mới được khôi phục.
Dưới ảnh hưởng của Thu Khô sát cơ, thực lực của Liễu Tương Như bị áp chế rất nhiều.
"Thiên Thương nhất chỉ."
Tôi quát khẽ, làm sao tôi có thể để lại cơ hội cho Liễu Tương Như ở thời điểm then chốt này được. Nếu đã nắm bắt được thời cơ này, thì tôi phải thừa thế xông lên. Thiên Thương nhất chỉ bộc phát, Liễu Tương Như không tránh được, sắc mặt hắn trở nên âm trầm.
Đồng tử của hắn mở lớn.
"Tôi hiểu rồi, đây là một kiểu trận pháp năng lượng khác, được cậu sử dụng cùng với thiên địa linh hỏa trận. Loại trận pháp này có thể làm thực lực của tôi suy yếu.."
Liễu Tương Như còn chưa nói hết thì tôi đã áp sát tới chỗ hắn.
"Đáng tiếc, anh phát hiện quá chậm."
Tôi nhìn Liễu Tương Như, một ngón tay của tôi điểm lên người hắn. Cả người Liễu Tương Như run lên, một tấm chắn xuất hiện trước mặt anh ta tạo thành một tiếng vang lớn. Bên trên tấm chắn nhanh chóng xuất hiện vết nứt.
Vết nứt càng lúc càng lan rộng, sau đó toàn bộ tấm chắn vỡ nát, cả người Liễu Tương Như trúng đòn nghiêm trọng, bay ra ngoài.
Hắn rơi xuống võ đài, vừa kịp ổn định cơ thể thì nôn ra một ngụm máu. Hắn ngẩng đầu lên nhìn tôi, ánh mắt có chút không cam tâm nhưng hiện giờ kết quả đã rõ ràng rồi, thắng thua đã định.
Sắc mặt trắng xám của hắn ta xuất hiện một chút bất đắc dĩ: "Cậu thắng rồi."
Thu Khô sát cơ, quả thực khiến người ta khó mà phòng bị nổi.
Bởi vì trước đó tôi chưa từng sử dụng Thu Khô sát cơ ở Chiến Thần điện. Gặp phải tình thế này, cho dù Liễu Tương Như có phát hiện ra Thu Khô sát cơ thì cũng muộn rồi.
"Liễu Tương Như sư huynh, thua rồi sao?"
"Chuyện này.."
Dưới lôi đài, mọi người nhìn tình cảnh trước mặt cũng khó mà chấp nhận nổi. Tuy nhiên đối với nhiều người mà nói thì kết quả này cũng không phải không thể chấp nhận được, bởi vì Trần Vô Kị kia đã khiến bọn họ bất ngờ quá nhiều lần. Từ khi bắt đầu Trần Vô Kị đã khiến bọn họ liên tục phải bất ngờ, đến bây giờ cho dù có xuất hiện thêm chuyện gì bất ngờ đi chăng nữa thì cũng không phải không thể chấp nhận nổi.
Tôi nhìn về một hướng khác, cuộc chiến giữa Chiến Nguyên và Thẩm Vô Phỉ cũng đã kết thúc. Chiến Nguyên quỳ một chân trên sàn đấu, không bị đánh bay xuống võ đài.
Nhưng lúc này Chiến Nguyên đã lộ rõ thể trạng không thể tiếp tục chiến đấu nổi nữa.
Sắc mặt hắn ta trắng bệch, khí tức cũng trở nên hỗn loạn.
"Còn muốn đánh tiếp không?"
Thẩm Vô Phỉ cũng không tiếp tục tấn công mà nhìn Chiến Nguyên rồi hỏi.
Chiến Nguyên gắng gượng đứng dậy, lắc đầu với Thẩm Vô Phỉ: "Cái tên nhà anh, quả thực không phải khủng khiếp bình thường thôi đâu."
Nói xong, hắn xoay người cứ thế bước xuống khỏi lôi đài. Kết quả đã rõ ràng. Thẩm Vô Phỉ hoàn toàn xứng đáng với hai chữ cường hãn. Cách giải quyết của Chiến Nguyên cũng không khiến những người đang xem trận chiến cảm thấy kinh ngạc. Thẩm Vô Phỉ thắng là dự đoán của tất cả mọi người. Tôi nhìn Thẩm Vô Phỉ, khí tức của anh ta trầm ổn đến đáng sợ, hoàn toàn không có chút cảm giác dư thừa.
Tên này vừa trải qua một trận chiến kịch liệt mà vẫn giữ được phong thái này, thật sự khủng khiếp.
"Vòng giao đấu này kết thúc, người thắng cuộc Thẩm Vô Phỉ, Trần Vô Kị, bước vào tam cường."
"Điều tức nửa giờ, Chiến Nguyên đấu với Liễu Tương Như, người thắng đấu với Quan Sâm, trở thành người cuối cùng của tam cường."
Giọng nói từ tốn của trưởng lão vang lên, chỉ còn duy nhất một cơ hội bước vào tam cường, Quan Sâm và hai người còn lại sẽ đọ sức giành lấy cơ hội này.
Còn tôi và Thẩm Vô Phỉ thì có thể dùng thời gian đó để khôi phục thể lực đã tiêu hao.
Sau nửa tiếng đồng hồ, trận chiến trên lôi đài bắt đầu. Chiến Nguyên và Liễu Tương Như đều rất mạnh, đánh hơn nửa tiếng đồng hồ mới phân thắng bại. Cuối cùng, Liễu Tương Như thắng cuộc.
Trận tiếp theo Quan Sâm đối chiến với Liễu Tương Như.
Quan Sâm cũng là người khiến tôi cảm thấy thâm sâu khó lường, ở vòng đấu trước, hắn chính là người xếp sau Thẩm Vô Phỉ.
Trong mắt tôi cả hai người này đều không chỉ là kẻ mạnh thông thường, còn ai mạnh hơn thì khó nói lắm.
Ngay cả cuộc chiến giữa Quan Sâm và Liễu Tương Như tôi cũng coi trọng Quan Sâm hơn.
Tôi đã khôi phục thể lực xong, vì vậy vẫn nên theo dõi cuộc chiến giữa Quan Sâm và Liễu Tương Như một chút. Dù sao nếu Quan Sâm thắng thì rất có thể tôi sẽ đối đầu với hắn.
Biết người biết ta là tốt, mặc dù chỉ dựa vào một trận chiến ngắn ngủi thì không thể phát hiện toàn bộ át chủ bài của Quan Sâm được nhưng ít nhất thì tôi vẫn sẽ biết được một chút thực lực của hắn ta.
Trên lôi đài, tôi nhìn thấy vũ khí của Quan Sâm không phải trường kích mà là một thanh phủ kích. Loại phủ kích này khá hiếm gặp, dài hơn búa nhưng lại không dài như trường kích.
Động tác của Quan Sâm rất thong thả thẳng thắn, hơn nữa hắn ta tấn công rất mạnh mẽ. Trong trận chiến với Liễu Tương Như, hắn chưa từng phòng thủ mà đã ở thế tấn công ngay từ ban đầu, giữ thế chủ động.
Cuối cùng, cả người Liễu Tương Như bị Quan Sâm đánh bay xuống lôi đài.
Liễu Tương Như thua rồi.
Quan Sâm bước vào tam cường. Hắn thu hồi thanh phủ kích của mình, ánh mắt hướng về phía Thẩm Vô Phỉ rồi lại liếc về phía tôi.
"Tam cường đã được quyết định, sau nửa giờ điều tức sẽ tiến hành rút thăm, bắt đầu cuộc chiến thủ tịch."
Trưởng lão đứng dậy nhìn ba người đang đứng trên lôi đài rồi nói. Giọng nói của ông ấy lập tức đẩy bầu không khí lên cao. Cuộc tranh tài thủ tịch suốt hai, ba ngày nay, cuối cùng cũng sắp kết thúc.
Trên lôi đài còn lại ba người. Ba người này hiện giờ đại diện cho hầu như toàn bộ những thiên tài hàng đầu Chiến Thần điện.
Sau này, thủ tịch đệ tử dẫn đầu toàn bộ đệ tử của Chiến Thần điện, sẽ là một trong ba người này. Không cần biết người đó là ai, thì đều trở thành sự ngưỡng mộ của toàn bộ đệ tử Chiến Thần điện.[/HIDE-THANKS]