Chương 10: Không có phong độ của nam nhân!
"Đạo sư--"
Bụng nhỏ của cô không nhịn được kêu lên.
Nhìn vào con tôm béo trong tay, cô thực sự muốn nhanh chóng cho nó vào miệng.
Cô đáng thương ngước nhìn người đàn ông trước mặt, nhưng hắn lại làm như không nghe thấy tiếng bụng cô đang gào thét, thản nhiên ăn tôm cô bóc.
Gian thương!
Tư bản độc ác!
Không có phong độ của người đàn ông!
Không sao, khi hắn ta no, cô có thể lấy lại hợp đồng, sau đó cô có thể ra ngoài và mua mười phần tôm càng cho mình!
Nghĩ như vậy, cô cảm thấy thoải mái hơn, tốc độ lột vỏ tôm cũng nhanh hơn.
Cả một đĩa tôm hùm cứ như vậy đi vào bụng Nghiêm Thừa Trì. Hạ Trường Duyệt không dám nhìn vào cái đĩa, cô sợ rằng bản thân sẽ không kiềm chế được mà ăn luôn cả cái đĩa.
Cô cởi găng tay, đôi mắt trông chờ vào người đan ông đang bình tĩnh thưởng thức ly rượu vang thượng hạng, chờ đợi hắn trả lại hợp đồng cho cô.
Nhương trước khi chờ đợi được cầm bản hợp đồng trên tay, Nghiêm Thừa Trì đã từ từ lấy một hợp đồng khác từ trợ lý đặc biệt và ném nó trước mặt cô, âm thanh lạnh như bang.
"Ký nó."
"..."
Hạ Trường Duyệt nhìn xuống, thấy nội dung của hợp đồng, kinh ngạc ngước lên.
Đó là hợp đồng mà Trợ lý đặc biệt đưa cho cô trước khi cô đến.
Một.. hợp đồng mua bán.
Hắn muốn cô trở thành người phụ nữ của hắn
"Tại sao tôi phải ký?"
Tay Hạ Trường Duyệt siết chặt hợp đồng, khuôn mặt trắng bệch.
Sau sự cố bốn năm trước, cô nghĩ hắn sẽ hận cô đến tận xương tủy, cả cuộc đời này có lẽ cũng không muốn gặp lại, nhưng tại sao giờ hắn lại muốn cô.
Sau một hồi nghi hoặc, cô vẫn không nhịn được mà ôm lấy một tia hi vọng.
Liệu trong lòng hắn có còn một chút thích cô?
"Cô nghĩ sao?" Nghiêm Thừa Trì đặt ly xuống, cầm chiếc khăn ăn trong tay, từ từ lau tay, đứng lên từ cao nhìn xuống cô như một bậc vương giả.
Bàn tay siết lấy mặt cô, hai khuân mặt gần nhau trong gang tấc, hơi thở còn phảng phất chút tà mị. "Cô nghĩ lý do gì khiến tôi muốn giữ một người phụ nữ đã phản bội tôi vì tiền?"
"..."
Mặt Hạ Trường Duyệt cắt không còn giọt máu.
"Cô nghĩ tôi vẫn thích cô, là tình cũ khó quên sao? Đừng mơ nữa." Hắn cười lạnh, giống như cái tát khiến cô tỉnh ra, mặt cô tái nhợt.
Nếu không muốn thấy cô, tại sao còn muốn cô kí hợp đồng như vậy.
Để cô rời xa thế giới của hắn không phải tốt hơn sao?
Hạ Trường Duyệt nắm chặt bút trong tay, như thế nào cũng không thể kí được.
Một khi hợp đồng được ký kết, cô và Nghiêm Thừa Trì vẫn sẽ dây dưa cùng một chỗ.
Cô có một chút do dự, lập tức Nghiêm Thừa Trì cầm bản hợp đồng của cô đưa trợ lý đặc biệt, "Thông báo cho bộ tư pháp của tập đoàn, chuẩn bị khởi tố vụ việc"
"Tôi ký!"
Hạ Trường Duyệt nhanh chóng ký tên của mình, đem hợp đồng đưa cho hắn, âm thanh lộ ra vẻ khẩn trương, "Tôi đã ký rồi. Anh có thể trả lại hợp đồng cho tôi không."
Đôi mắt lạnh lùng của Nghiêm Thừa Trì rơi trên khuân mặt tái nhợt của cô.
Cô quả nhiên chưa bao giờ thích hắn
Cô ở cạnh hắn, có phải đối với cô đó là một loại tra tấn không?
Năm đó cô diễn tốt đến mức, hắn không thể nào nhìn ra được.
Nghiêm Thừa Trì lấy bản hợp đồng từ trong tay cô, liếc nhìn nó rồi ném nó cho người trợ lý đặc biệ, lạnh lùng bước đi.
Ngay khi hắn vừa rời đi, Hạ Trường Duyệt dường như không thể nào đứng vữa được nữa, đôi chân mềm nhũn, cả người đều tựa vào bản ăn
"Hạ tiểu thư, đây là hợp đồng mà cô đã ký với Tập đoàn Nghiêm thị." Trợ lý đặc biệt bước tới, đặt hợp đồng xuống và rời đi.
Trong nhà hàng tiệc lớn, chỉ còn lại Hạ Trường Duyệt, nhìn vào hợp đồng trước mặt, rất lâu mới có thể định thần được.
Thì ra so với việc ngồi tù, cô càng sợ phải đối mặt với Nghiêm Thừa Trì..
Bụng nhỏ của cô không nhịn được kêu lên.
Nhìn vào con tôm béo trong tay, cô thực sự muốn nhanh chóng cho nó vào miệng.
Cô đáng thương ngước nhìn người đàn ông trước mặt, nhưng hắn lại làm như không nghe thấy tiếng bụng cô đang gào thét, thản nhiên ăn tôm cô bóc.
Gian thương!
Tư bản độc ác!
Không có phong độ của người đàn ông!
Không sao, khi hắn ta no, cô có thể lấy lại hợp đồng, sau đó cô có thể ra ngoài và mua mười phần tôm càng cho mình!
Nghĩ như vậy, cô cảm thấy thoải mái hơn, tốc độ lột vỏ tôm cũng nhanh hơn.
Cả một đĩa tôm hùm cứ như vậy đi vào bụng Nghiêm Thừa Trì. Hạ Trường Duyệt không dám nhìn vào cái đĩa, cô sợ rằng bản thân sẽ không kiềm chế được mà ăn luôn cả cái đĩa.
Cô cởi găng tay, đôi mắt trông chờ vào người đan ông đang bình tĩnh thưởng thức ly rượu vang thượng hạng, chờ đợi hắn trả lại hợp đồng cho cô.
Nhương trước khi chờ đợi được cầm bản hợp đồng trên tay, Nghiêm Thừa Trì đã từ từ lấy một hợp đồng khác từ trợ lý đặc biệt và ném nó trước mặt cô, âm thanh lạnh như bang.
"Ký nó."
"..."
Hạ Trường Duyệt nhìn xuống, thấy nội dung của hợp đồng, kinh ngạc ngước lên.
Đó là hợp đồng mà Trợ lý đặc biệt đưa cho cô trước khi cô đến.
Một.. hợp đồng mua bán.
Hắn muốn cô trở thành người phụ nữ của hắn
"Tại sao tôi phải ký?"
Tay Hạ Trường Duyệt siết chặt hợp đồng, khuôn mặt trắng bệch.
Sau sự cố bốn năm trước, cô nghĩ hắn sẽ hận cô đến tận xương tủy, cả cuộc đời này có lẽ cũng không muốn gặp lại, nhưng tại sao giờ hắn lại muốn cô.
Sau một hồi nghi hoặc, cô vẫn không nhịn được mà ôm lấy một tia hi vọng.
Liệu trong lòng hắn có còn một chút thích cô?
"Cô nghĩ sao?" Nghiêm Thừa Trì đặt ly xuống, cầm chiếc khăn ăn trong tay, từ từ lau tay, đứng lên từ cao nhìn xuống cô như một bậc vương giả.
Bàn tay siết lấy mặt cô, hai khuân mặt gần nhau trong gang tấc, hơi thở còn phảng phất chút tà mị. "Cô nghĩ lý do gì khiến tôi muốn giữ một người phụ nữ đã phản bội tôi vì tiền?"
"..."
Mặt Hạ Trường Duyệt cắt không còn giọt máu.
"Cô nghĩ tôi vẫn thích cô, là tình cũ khó quên sao? Đừng mơ nữa." Hắn cười lạnh, giống như cái tát khiến cô tỉnh ra, mặt cô tái nhợt.
Nếu không muốn thấy cô, tại sao còn muốn cô kí hợp đồng như vậy.
Để cô rời xa thế giới của hắn không phải tốt hơn sao?
Hạ Trường Duyệt nắm chặt bút trong tay, như thế nào cũng không thể kí được.
Một khi hợp đồng được ký kết, cô và Nghiêm Thừa Trì vẫn sẽ dây dưa cùng một chỗ.
Cô có một chút do dự, lập tức Nghiêm Thừa Trì cầm bản hợp đồng của cô đưa trợ lý đặc biệt, "Thông báo cho bộ tư pháp của tập đoàn, chuẩn bị khởi tố vụ việc"
"Tôi ký!"
Hạ Trường Duyệt nhanh chóng ký tên của mình, đem hợp đồng đưa cho hắn, âm thanh lộ ra vẻ khẩn trương, "Tôi đã ký rồi. Anh có thể trả lại hợp đồng cho tôi không."
Đôi mắt lạnh lùng của Nghiêm Thừa Trì rơi trên khuân mặt tái nhợt của cô.
Cô quả nhiên chưa bao giờ thích hắn
Cô ở cạnh hắn, có phải đối với cô đó là một loại tra tấn không?
Năm đó cô diễn tốt đến mức, hắn không thể nào nhìn ra được.
Nghiêm Thừa Trì lấy bản hợp đồng từ trong tay cô, liếc nhìn nó rồi ném nó cho người trợ lý đặc biệ, lạnh lùng bước đi.
Ngay khi hắn vừa rời đi, Hạ Trường Duyệt dường như không thể nào đứng vữa được nữa, đôi chân mềm nhũn, cả người đều tựa vào bản ăn
"Hạ tiểu thư, đây là hợp đồng mà cô đã ký với Tập đoàn Nghiêm thị." Trợ lý đặc biệt bước tới, đặt hợp đồng xuống và rời đi.
Trong nhà hàng tiệc lớn, chỉ còn lại Hạ Trường Duyệt, nhìn vào hợp đồng trước mặt, rất lâu mới có thể định thần được.
Thì ra so với việc ngồi tù, cô càng sợ phải đối mặt với Nghiêm Thừa Trì..
Chỉnh sửa cuối: