Bài viết: 0 Tìm chủ đề
Chương 20: Tín ngưỡng thay thế

[HIDE-THANKS]"Tinh.. Bách Vạn Chu đã xác nhận chuyển khoản."

"Tinh.. Bách Vạn Chu lại đặt thêm một đơn hàng nữa."

Đuôi mày Vân Mạt khẽ nhướng lên: "Ơ.."

[Bách Vạn Chu: Đại thần, thần tiên, không phải cô nói là có dược thiện à? "

[Bách Vạn Chu: Thuốc của cô ấy, sau khi tôi nhận được đã nhờ bác sĩ gia đình kiểm tra, đúng là dược liệu bổ dưỡng. Nhưng mà, tiểu muội mạo muội nhắc nhở ngài một tiếng, tinh tế không cho phép bán sản phẩm không có giấy chứng nhận GMP."

[Bách Vạn Chu: Đại thần, dược thiện làm thế nào vậy? Cô có thể làm cho tôi không? "

Vân Mạt duỗi eo, nhìn mặt trời rực rỡ ngoài cửa sổ, trời hôm nay đẹp thật, có thể ra ngoài đi dạo.

Cô tiện tay trả lời:" 800 tinh tệ một phần dược thiện, lúc chập tối sẽ đưa đến cho cô. "

Sau khi Liên Châu nhận được hồi âm, mi mắt khẽ nhướng lên. Cô ấy nhớ tới vẻ mặt của bác sĩ gia đình sau khi nhận được lọ thuốc kia, vẻ mặt vừa nặng nề vừa sảng khoái.

Bác sĩ gia đình liên tục hỏi cô lấy lọ thuốc này từ chỗ nào? Ông ta cảm thấy đó là một phương thuốc cổ, nên sốt sắng cầm tờ công thức đi gọi tất cả học trò lại vùi đầu nghiên cứu rồi.

Vân Mạt xoay người quay lại phòng bếp, bây giờ không phải thời gian làm việc, mọi người đều đang tụ tập trong bếp tán phét.

Vân Mạt chọn mấy thứ hữu dụng trong đống thảo dược còn dư lại, sau đó vào phòng ướp lạnh lấy một con vịt và một con gà ra.

Vịt tẩm thuốc (1) và gà bất tử (2) là món ăn ích khí bổ máu, thích hợp điều dưỡng cơ thể.

Đám người bếp chính Phương thấy cô cầm nồi sành mà mấy hôm nay cô vẫn dùng để sắc Chính Khí Đan thì lập tức cảm thấy dịch axit trào ra, vội vội vàng vàng tránh xa cô.

Vân Mạt bĩu môi, đám phàm nhân này..

* * *

Vịt tẩm thuốc, đúng như tên gọi của nó, là một chén súp vịt hầm với thuốc bắc. Đầu tiên, cô trần sơ vịt và rau rồi mới đặt vào nồi hầm. Tiếp đó, theo thứ tự cho ớt khô, gừng sợi, hành tây, chút nước lọc, đường và các nguyên liệu khác vào, cuối cùng mới đến nguyên liệu quan trọng nhất là các vị thuốc. Sau khi cho tất cả các nguyên liệu vào nồi, Vân Mạt mới đậy nắp nồi lại, đun bằng lửa lớn cho đến khi sôi rồi mới dùng lửa nhỏ chậm rãi hầm.

Cách làm" Gà bất tử "cũng tương tự như thế. Trong cuốn" Điều Đỉnh tập "từng ghi lại cách làm món" Gà bất tử "này, khâu mấu chốt là nhét dược liệu vào bên trong con gà.

" Rửa sạch, cho vào nồi, thêm xì dầu rồi ninh nhừ thành canh. Dùng xương cựa (một loại thảo dược) nhồi vào bụng gà, hấp chín, càng có lợi cho cơ thể. "

Mấy ngày nay sắc" Chính Khí đan ", Vân Mạt đã nắm rõ đặc tính của từng loại dược liệu. Cô so sánh với kiến thức trong trí nhớ của mình rồi thêm thêm bớt bớt, cuối cùng cũng phối thành một phương thuốc đại bổ.

Vân Mạt uể oải dựa người vào khung cửa, nhìn hơi nước trắng xóa bốc lên từ nồi sành, cặp mi lúc đóng lúc mở, không biết lại đang suy nghĩ cái gì.

Rất nhanh đồng hồ đã chỉ đến năm rưỡi, Vân Mạt lại bắt đầu bận rộn với công việc phụ bếp.

Hôm nay có thêm một phụ bếp mới, là một thanh niên tên là Lưu Thiên Minh, có cậu ta, lượng công việc của Vân Mạt được giảm đáng kể.

Sau khi súp gà và vịt được hầm xong, shipper mà Vân Mạt gọi cũng đã tới, cô mất chừng mười phút để rửa sạch bình giữ nhiệt rồi mới múc đầy súp vào. Đậy kín nắp lại, cô cầm bình giữ nhiệt ra cửa, đưa cho shipper của công ty vận chuyển Quang Quang đi giao.

Đúng, chính là cái công ty vận chuyển Quang Quang ồn ào đợt nọ, bây giờ do Vương Vũ Hinh toàn quyền điều hành.

* * *

Tuy hôm nay không phải ngày nghỉ, mọi người vẫn phải đi làm, nhưng nhà hàng Phỉ Tư đã được đặt kín chỗ từ trước.

Con trai của Chu Hồng Văn đi thi được tận ba điểm A, ông ta tự hào, nên dẫn người nhà đến đây ăn mừng một phen.

Không đặt được phòng riêng, nên cả gia đình ông ta đành phải ngồi ở một bàn tròn trong một góc khá hẻo lánh ở sảnh lớn.

" Súp gà hầm nấm của nhà hàng này là nổi tiếng nhất đấy, nếm thử đi. "Vừa nói, Chu Hồng Văn vừa múc cho vợ con mỗi người một bát nhỏ.

Súp gà trông rất sang trọng, được đựng bằng bát tử sa.

Chu Tấn bưng bát nhỏ lên, khẽ hít một hơi thật sâu. Thơm quá.. không hổ là bữa cơm đi toi một tháng tiền lương của cha.

Nhưng mà, chờ chút đã. Không đúng, nguồn gốc của mùi hương này hình như không phải đến từ bát súp gà trước mặt cậu.

Chu Hồng Văn cũng ngửi ngửi vài lần để xác nhận, hết bưng chén lên lại đặt xuống, cuối cùng cũng chắc chắn cái mùi hương thơm nức mũi này không phải đến từ chén súp gà trước mặt, mà từ bàn bên cạnh truyền đến.

" Hỏng rồi. "Trong phòng bếp, bếp chính Phương hét lớn một tiếng:" Lưu Thiên Minh, có phải cậu múc súp từ cái nồi sành kia không? "

" Đúng vậy. "Một thanh niên trẻ tuổi cao ráo, vẻ mặt thành thật đáp:" Bàn 103 giục nhiều quá, nên tôi đành bưng súp vịt trên bếp của chú ra. "

Bếp chính Phương vỗ trán, cùng với đám người bếp chính Nguyễn hai mặt nhìn nhau, dịch chua từ dạ dày lại bắt đầu trào ngược lên.

" Chẳng lẽ.. là cái nồi súp "Chính Khí" kia của Vân Mạt à? "

Vương Tiểu Xán cũng xoay đầu nhìn qua, vẻ mặt hơi khó coi:" Thôi xong, xong rồi. Nếu đập nát bảng hiệu của nhà hàng Phỉ Tư, liệu có bị đuổi thẳng cổ không nhỉ? "

Bếp chính Phương dậm chân, chỉ Lưu Thiên Minh nói:" Mau lên, nhanh chạy ra nói là lên nhầm món, xin lỗi khách xong thì bưng bát súp đó về đây. "

Lưu Thiên Minh cũng biết là mình vừa gây họa lớn, luống cuống tay chân đi ra ngoài.

" Ấy? Súp của tôi đâu? "Chân trước cậu ta vừa đi thì chân sau Vân Mạt đã tiến vào.

Lưu Thiên Minh vờ như không nghe thấy câu hỏi của cô, cúi đầu không nói lời nào, bước chân lại vô thức nhanh hơn.

Nhưng mà cậu ta vẫn đến chậm, khách hàng đã mở nắp bát súp ra rồi..

Theo hơi nóng bốc lên, cả căn phòng tràn ngập mùi thơm.

" Thật xin lỗi tiểu thư, do có chút sai sót nên chúng tôi đã lên nhầm món súp vịt này, để tôi đổi lại cho cô một phần khác. "Lưu Thiên Minh thấy mọi người đã bắt đầu múc canh ra thì vội vàng tiến lên ngăn cản.

" Lên nhầm món? Không đâu, đây là súp vịt mà? Tôi có gọi món này. "

Triệu Duẫn Na nhìn bát súp, hít sâu một hơi, cô ta là streamer mỹ thực nhiều năm như vậy, thứ gì ngon thứ gì không, sao cô ta có thể không biết được?

Cô ta đã từng đến nhà hàng Phỉ Tư rất nhiều lần, nhưng đây là lần đầu tiên có một món ăn chỉ dựa vào mùi hương đã chinh phục được cô ta, nào có chuyện cô ta sẽ trả về.

" Không phải, thật sự là lên nhầm món rồi. Bát súp này ngửi thì có vẻ thơm, nhưng mùi vị lại có chút kỳ lạ, là nhân viên phòng bếp chúng tôi tự làm để ăn thôi. "

Mặt mũi Lưu Thiên Minh đỏ bừng:" Đồ ăn của cô sẽ được bê lên ngay lập tức, cô để tôi bưng bát súp này xuống đi thôi. "

" Không được, lên nhầm món thì lên nhầm món, bây giờ tôi chỉ muốn bát súp này. "Triệu Duẫn Na không đợi cậu ta nói thêm gì nữa, tự mình múc một bát nhỏ rồi uống hết.

Lưu Thiên Minh trơ mắt nhìn cô ta uống hết, thật sự uống hết..

Sau đó..

Ế, cô ta vậy mà lại không nôn ra! Trên mặt cũng không thấy có biểu cảm bất thường?

Sao thế được?

Trong nồi là một con vịt hoàn chỉnh, tất cả các nguyên liệu đều được nhét vào trong bụng vịt, thịt vịt đã được hầm mềm, nước súp màu trắng sữa lấp lánh.

Mùi thơm kia xộc thẳng vào mũi, mà Chu Tấn ngồi ở bàn bên cạnh đã sớm không nhịn được khẽ nuốt một ngụm nước miếng.

" Vịt tẩm thuốc "đã được hầm suốt cả một buổi chiều, hương vị thảo dược đã sớm hòa quyện vào vị thịt. Thịt vịt mềm mại, thậm chí còn cảm nhận được vị ngọt.

Tất cả mọi người trong đại sảnh đều không chịu được, vô thức hít sâu một hơi.

" Thơm quá.. "Triệu Duẫn Na ngậm canh vịt trong miệng một lúc lâu, cuối cùng mới miễn cưỡng nuốt xuống.

Triệu Duẫn Na không rảnh để ý tới vẻ mặt muốn nói lại thôi của Lưu Thiên Minh, cũng quên mất rằng mình đang phát sóng trực tiếp mà lao vào ăn như hổ đói.

Màn hình thiết bị phát sóng trực tiếp trước mặt hiển thị một làn đạn:

[Sao thế? ]

[Hóa ra chủ bá độc miệng của chúng ta cũng có lúc an tĩnh thế này à? ]

[Chủ bá, cô thế này làm tôi không quen tí nào cả.]

[Tôi muốn biết, nhà hàng Phỉ Tư này đã chi bao nhiêu tiền để mời cô Triệu đây phối hợp diễn trò..]

[..]

Bát súp vịt này còn đặc biệt ở chỗ, Lưu Thiên Minh còn đặt nó trên một bếp ga mini, vừa nấu vừa ăn, nên mùi thơm tỏa ra khắp sảnh lớn.

Chu Tấn cảm thấy mình sắp điên rồi:" Cha, hay là chúng ta cũng gọi một phần? "

" Gọi. Gọi. "Cha Chu vội vàng cầm thực đơn chuẩn bị gọi món, nhưng sống chết cũng không tìm thấy tên món ăn nào giống vậy.

" Phục vụ.. "

Phòng ăn liên tục vang lên tiếng gọi nhân viên phục vụ, đều là khách hàng muốn gọi thêm món mói, Lưu Thiên Minh đành phải giải thích đến khô cả cổ họng.

Cậu chỉ tiếc không thể tát cho mình hai cái. Thà rằng cậu bê một bát súp độc lên còn dễ xử lý hơn.

" Này.. có thể cho tôi nếm thử chút không? "

Những người có thể đến nhà hàng Phỉ Tư dùng bữa không phú cũng quý, nếu là ngày thường, tất nhiên họ sẽ không làm những hành động mất thể diện như thế.

Nhưng có một phụ huynh dẫn theo con nhỏ đến ăn, không chịu nổi đứa bé càn quấy nên đành mặt dày đến hỏi Triệu Duẫn Na.

Triệu Duẫn Na cũng không ngẩng đầu lên:" Tự mình múc đi, ở trong nồi đấy, tôi không rảnh múc giúp đâu. "

Vị tiên sinh nọ cẩn thận dùng muỗng múc một muỗng canh, khẽ nhấp thử một ngụm. Vẻ mặt ông ta dãn ra, đưa bát súp cho đứa trẻ rồi thành tâm hỏi:" Phục vụ, cậu vào trong hỏi một chút xem có thể làm thêm một nồi nữa không? Tôi sẽ trả một ngàn tinh tệ. "

" Tôi cũng muốn, tôi cũng sẽ trả một ngàn tinh tệ. "

" Nếu chưa làm được luôn, vậy tôi có thể xếp hàng chờ. "

Âm thanh liên tục vang lên khiến Lưu Thiên Minh trợn tròn mắt.

Mà trong phòng bếp, Vân Mạt cũng ngạc nhiên đến há hốc miệng. Cô cảm nhận được sức mạnh tín ngưỡng của hàng trăm người, dâng lên như biển, lao thẳng về phía cô..

Nhưng mà..

" Hết thuốc rồi.."Vân Mạt nói.

Đám khách hàng cực kỳ thất vọng, thức ăn ngày thường được xem như mỹ vị, lúc này lại nhạt như nước ốc.

* * *

Lucas: Nếu thắc mắc, vui lòng tìm hiểu kỹ hơn tại:

(1) : Https: //baike. Baidu.com/item/%E8%8D%AF%E8%86%B3%E9%B8%AD? FromModule=lemma_search-box

(2) : Https: //baike. Baidu.com/item/%E5%AE%9C%E6%98%8C%E4%B8%89%E6%B8%B8%E7%A5%9E%E4%BB%99%E9%B8%A1? Fromtitle=%E7%A5%9E%E4%BB%99%E9%B8%A1&fromid=10331274&fromModule=lemma_search-box[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 0 Tìm chủ đề
Chương 21: Công hiệu của bùa khai vận

Dưới ánh mắt như hổ như sói của đám người bếp chính Phương, Vân Mạt bình tĩnh ký tên lên hợp đồng nhượng quyền công thức.

Giám đốc Ôn mua lại công thức của món "Vịt tẩm thuốc" và "Gà bất tử" với giá hai vạn tinh tệ.

Vân Mạt lập tức từ trạng thái nghèo rớt mùng tơi biến thành kẻ có tiền. Đặc biệt là tiền này còn không liên quan đến nhân quả, không cần quyên góp ra ngoài.

Thiếu chủ nhỏ nhà họ Vân hít sâu một hơi, đây mới là trạng thái mà cô nên có.

Nhưng mà, cô đã đánh giá thấp tác dụng phản phệ của ngũ tệ tam khuyết rồi.

Tiền còn chưa kịp cầm nóng tay, trí não trên tay cô đã nhận được một nhắc nhở màu đỏ đến từ cục thuế: "Vân Mạt, theo kiểm tra đối chiếu của Tinh Võng quận Đông Quan, tháng tám năm tinh lịch thứ 1172, cô thu vào 21840 tinh tệ. Tuy nhiên, cô chưa nộp thuế thu nhập cá nhân, cũng không ủy thác Tinh Võng tự động khấu trừ thuế thu nhập cá nhân, căn cứ vào điều luật thuế thu nhập cá nhân của Tinh Tế, quyết định xử phạt như sau.."

Vân Mạt: "..."

Tiền phạt không đáng bao nhiêu, nhưng cũng đủ khiến cho Vân Mạt cảnh giác. Đời này của cô định sẵn là khuyết tài, cho dù có kiếm nhiều tiền hơn nữa thì cô cũng không giữ được. Chắc chắn Thiên Đạo khốn kiếp kia cũng sẽ tìm đủ mọi lý do để tiền của cô phải tiêu tán.

Cô bĩnh tĩnh thu hồi đơn xin nghỉ việc chuẩn bị gửi cho giám đốc Ôn.

Bây giờ tìm việc không dễ, cô phải quý trọng công việc này.

* * *

Tối đó, Vân Mạt dùng trí não mở tài khoản WB lên.

Từ lúc cô post lá bùa khai vận kia đến nay đã được một thời gian, nhưng lượt chia sẻ còn chưa đến năm mươi người.

Hơn nữa trong đám người này, còn có một người là "Gió Thổi Mông Lạnh", cái tên này chắc chắn là đến hóng hớt, xem náo nhiệt.

Tự nhận bản thân là một dân cư mạng có lòng hảo tâm, anh ta còn comment nhắc nhở cô: [Chủ tus à, bây giờ đều thịnh hành mấy bài post hình ảnh của cá koi, vừa hợp mỹ quan vừa mang điềm tốt, nhìn lại cô xem, cái bùa khai vận này của cô kỳ kỳ quái quái, cũng chẳng dễ nhìn gì cả.]

Vân Mạt cảm thấy trái tim mình bị đâm cho một đao, lạnh thấu tâm can. Bây giờ thì cô biết cái gì gọi là chọn gùi bỏ ngọc rồi! Cái con cá koi chó má kia sao có thể so sánh với bùa khai vận của cô cơ chứ!

Vân Mạt nhàm chán đóng trang WB lại, có chút mất hứng.

Cô không hề biết rằng, chỉ vài giờ sau, lượt chia sẻ bài post "500 lần chia sẻ bùa khai vận" của cô đã lên tới hơn một vạn lượt, thậm chí vẫn đang có xu hướng tăng lên.

Sở dĩ có một làn sóng chia sẻ mạnh mẽ như thế, âu cũng phải kể đến công lao của cái vị gọi là "Gió Thổi Mông Lạnh" kia đã khởi xướng.

"Tôi muốn đích thân vạch trần diện mạo của tên thần côn giả thần giả quỷ lừa gạt này." Hoắc Xuyên hung tợn nói.

Kể từ sau lần bị bắt hát bài ca chinh phục kia, Hoắc Xuyên đã thường xuyên nhìn chằm chằm tài khoản WB của Vân Mạt.

Lần này khi vừa nhìn thấy bài post của cô, Hoắc Xuyên lập tức chia sẻ theo, hơn nữa không chỉ riêng anh ta chia sẻ, mà anh ta còn ép buộc tài xế của mình là Giang Hải Đào cũng chia sẻ. Giang Hải Đào lại kêu gọi bạn bè và người nhà của mình chia sẻ.

Hoắc Xuyên muốn dùng sự thật để chứng minh cho tên thần côn kia thấy rằng, đồ của cô chỉ là thứ lừa đảo.

Nhưng xét thấy tấm bùa kia vẽ không được đẹp cho lắm, bạn bè trong wechat của anh ta thấy thì tiện tay comment trêu chọc vài câu, chứ người chia sẻ theo cũng không có mấy người.

* * *

Ngụy Đại Hải mở một công ty mậu dịch, chủ yếu vận chuyển cát tím từ Thiên Lang tinh đến hành tinh Trung Ương.

Làm cái nghề này của bọn họ, quan trọng nhất là phải có nhân mạch, nên Ngụy Đại Hải vẫn luôn cẩn thận duy trì mối quan hệ giữa các bên, cũng xem như đã tạm đứng vững gót chân ở hành tinh Trung Ương.

Sở dĩ Ngụy Đại Hải sớm có thể đứng vững gót chân là nhờ có nhà họ Mai chống lưng. Nhưng từ năm ngoái, chi thứ nhà họ Mai chuyển từ Diêu Quang tinh đến sống ở hành tinh Trung Ương cũng tham gia vào ngành mậu dịch.

Ở hành tinh Trung Ương, tác dụng quan trọng nhất của cát tím là dùng cho việc thiết kế mạch điện của cơ giáp. Thế nhưng, số lượng cần cũng không nhiều lắm.

Huống hồ, hàng hóa phải vận chuyển qua đường hàng hải, trên đoạn đường từ Thiên Lang tinh đến hành tinh Trung Ương phải đi qua một tinh vực hỗn loạn, hải tặc ở chỗ đó cực kỳ ngang ngược. Ban đầu, có nhà họ Mai hộ tống, phí tổn vận chuyển cũng coi như khá thấp, trong phạm vi Ngụy Đại Hải có thể chi trả được.

Nhưng chi thứ của nhà họ Mai vừa đến đã kiến nghị thẳng lên dòng chính, yêu cầu dòng chính hủy dịch vụ tàu bảo vệ trên tuyến đường hàng hải kia.

Những công ty bảo vệ khác thì hoặc là không quá nguyện ý tiếp nhận đơn đặt hàng của Ngụy Đại Hải, hoặc là không đủ thực lực để nhận. Nếu không phải kho hàng ở hành tinh Trung Ương vẫn còn hàng tồn, thì chắc chắn bọn họ đã mất đi rất nhiều khách hàng.

Hôm nay, Ngụy Đại Hải lại chuẩn bị một phần lễ vật khá nặng, hy vọng nhà họ Mai có thể suy xét đồng cảm với tình huống của công ty anh ta một chút. Anh ta nguyện ý chỉ giữ lại một phần lợi nhuận, còn lại đều nhường lại cho nhà họ Mai.

Nhưng ngay cả cửa lớn nhà họ Mai anh ta cũng không vào nổi. Quản gia nhà họ truyền đạt rõ ràng ý đồ: Cát tím là tài nguyên quan trọng, quyền sở hữu và khai thác phải thuộc về chính phủ, đề nghị anh ta nhường lại mỏ cát tím ở Thiên Lang tinh.

Ngụy Đại Hải thần hồn phách lạc quay về nhà, lại nhận được cuộc gọi lôi kéo chia sẻ bài post của Giang Hải Đào. Giang Hải Đào nói, trên WB có một vị đại sư cực kỳ linh nghiệm, đại sư kia vừa mới vẽ ra một lá bùa khai vận, nói có thể thay đổi vận may của người lương thiện.

Cho dù Giang Hải Đào không nói rõ ra, nhưng Ngụy Đại Hải vẫn nhìn thấy được sự bất đắc dĩ trong mắt của anh ta, không biết vị thiếu gia kia lại định giở trò gì nữa.

Ngụy Đại Hải uể oải cúp máy, hai tay ôm đầu, ngồi trên băng ghế ở ven đường một lúc lâu.

"Chẳng lẽ cứ thế mà từ bỏ mấy chục năm tâm huyết ư?" Hai mắt Ngụy Đại Hải vô thần, anh ta tự lẩm bẩm một mình.

"Tinh.. Giang Hải Đào vừa gắn thẻ bạn trong một bài chia sẻ WB." Lúc này, trí não của anh ta truyền đến tiếng thông báo.

Ngụy Đại Hải cười giễu một tiếng, nhìn bài viết trên tài khoản của Giang Hải Đào, nói: "Thôi vậy, thấy cậu làm cấp dưới cũng không dễ dàng gì, coi như tôi giúp cậu một tay vậy."

Anh ta thuận tay chia sẻ bài post về lá bùa khai vận kia vào vòng bạn bè của mình.

Nửa tiếng sau, Tinh Võng hiển thị một tin tức có đính kèm chữ "Hot", khiến hai mắt của Giang Đại Hải sáng rực lên.

"Khai Dương tinh vừa phát hiện một đường vận chuyển mới, đủ để mấy chục chiếc tinh hạm đồng thời đi qua.."

"Khai Dương tinh? Ha ha ha ha." Ngụy Đại Hải giống như không tin vào mắt mình nữa.

Anh ta nhìn đi nhìn lại nhiều lần, chỉ sợ mình nhìn nhầm. Nhưng cho dù nhìn bao nhiêu lần thì vẫn là chữ Khai Dương tinh - hành tinh do thượng tướng Viên Đằng Huy kia nắm quyền điều hành.

Con đường tối ưu nhất từ Thiên Lang tinh đến hành tinh Trung Ương là xuyên qua tinh vực hỗn loạn kia.

Nhưng mọi người đều biết, hành hạm từ Thiên Lang tinh cũng có thể vòng qua Khai Dương tinh để đến hành tinh Trung Ương. Chẳng qua, lúc trước khi chưa phát hiện ra con đường vận chuyển mới, nếu vòng qua Khai Dương tinh thì quãng đường sẽ dài gấp đôi quãng đường đi xuyên qua tinh vực hỗn loạn, khiến cho phí tổn cao hơn nên mới không có thương nhân nào nghĩ đến tuyến đường này.

Nhưng mà bây giờ thì sao? Bây giờ Khai Dương tinh đã phát hiện ra con đường vận chuyển mới rồi, khoảng cách được thu hẹp lại rất nhiều, cái chuyện gấp đôi quãng đường đã không phải là mối lo ngại nữa.

Ngụy Đại Hải cười đến sắp nổ bụng luôn rồi.

Nhà họ Mai, ha ha, người tính không bằng trời tính chứ gì!

Cười xong, anh ta lại nhớ đến lá bùa kì lạ mình vừa chia sẻ. Có lẽ nào là nhờ có nó không nhỉ?

Nếu không phải, vì sao tin tức không công bố sớm hay muộn hơn, mà lại là ngay sau khi anh ta vừa chia sẻ bài post xong..

Ngoài Ngụy Đại Hải ra, trong xí nghiệp gia đình của nhà Hoắc Xuyên cũng có vài công nhân viên bị bắt ép chia sẻ bài post. Có vài người muốn tham gia cuộc thi chuyển cấp "Quỷ kiến sầu" và "Kỹ sư chê tạo cơ giáp" tổ chức vào năm nay.

Lúc Vương Thanh làm bài thi, dường như ông trời cũng ủng hộ anh ta. Nội dung đề thi hầu như rơi vào những gì mà anh ta đã ôn tập từ trước.

Anh ta vui sướng trong lòng, thầm cảm ơn ông chủ đã bắt anh ta chia sẻ là bùa khai vận kia.

* * *

Thật ra cái tấm bùa khai vận này chỉ khai mở vận may của con người thôi, đúng thật là có lợi cho việc tăng vận may, nhưng kết quả cuối cùng vẫn phải dựa vào sự cố gắng của chính bản thân.

Chẳng hạn, anh chỉ có thể đạt được chín mươi điểm, nhưng khi đã khai mở vận may, vận khí của anh có thể tăng lên khoảng 5%, tuy không đủ để thay đổi hướng đi cuộc đời của anh, nhưng cũng đủ để tạo điều kiện cho anh dễ dàng đạt mục tiêu của mình hơn một chút.

Sau khi thấy có vài người chia sẻ xong thực sự sẽ gặp chuyện may mắn, nhiệt độ của bài post bắt đầu nóng lên.

Hoắc Xuyên thấy vậy thì trợn mắt há miệng. Anh ta vẫn đang chờ để chế giễu Vân Mạt đấy, thế mà mới qua một lúc thôi quần chúng đã bắt đầu phát cuồng lên rồi.

Do tác động tâm lý, cộng thêm có người xung quanh kích động, bọn họ đều cảm thấy vận may của mình đột nhiên tăng lên.

[Đừng phóng đại như thế chứ, mấy cái này chỉ có tác dụng an ủi tâm lý thôi.]

[Bây giờ đã là thời đại Tinh Tế rồi, các bạn phải kiên định với chủ nghĩa duy vật đi chứ. Nếu chủ tus lợi hại như thế, sao trước đây có thể nghèo đói đến nỗi giả bệnh ăn vạ ở bệnh viện không chịu đi.]

[@Gọi Tôi Là Bố, cô lợi dụng quyền tự do ngôn luận để truyền bá mê tín dị đoan. May cho cô không phải đang sống ở tinh cầu Y Lan, nếu không cô đã bị bắt ngồi tù mục xương rồi.]

[Lầu trên nghe tôi nói lời công bằng một chút đi. Tôi là tác giả văn học mạng, sau khi chia sẻ bài post của chủ tus xong, tôi cảm thấy cả người đều nhẹ nhàng khoan khoái, cảm giác như mỗi ngày đều có thể viết một vạn chữ vậy.]

[Đúng đúng đúng, tôi cũng có cảm giác này. Chẳng qua chủ tus nói đợt chia sẻ này chỉ có hiệu quả trong ba ngày. Thật đáng tiếc mà.]

[Các người là thủy quân đúng không? Chủ tus thuê các người bao nhiêu tiền thế? Tôi vừa đếm thử, có hơn một nghìn bình luận thổi phồng rồi. Không phải chủ tus nói chỉ có hiệu quả với 500 lần chia sẻ đầu tiên thôi à? Tự mình đánh mặt mình ư? ]

[@Gọi Tôi Là Bố, chủ tus đi ra nói vài câu đi xem nào, cô ra nhanh đi, hội hậu viện chúng tôi sắp không trụ nổi nữa rồi.]

[+1]

[+10086]

[+.. (số căn cước của tinh võng) ]

[..]

Chỗ nào có fans, thì chỗ đó sẽ có anti fans hai bên tranh cãi không ai nhường ai.

Mà màn đấu đá đó, Vân Mạt đều không nhìn thấy được.

Bây giờ cô đã triệt để mất lòng tin với cái mạng xã hội WB này rồi.

Chặn, chặn một cách dứt khoát, lần sau cô sẽ không bao giờ lướt cái web đầy đau thương này nữa.

Vân Mạt ngồi ngay ngắn trên giường, lòng bàn tay đặt ngửa trên đầu gối, tiếp tục chữa trị nguyên thần.

Không biết có phải do ảo giác của cô hay không, mà cô cảm nhận được giá trị sức mạnh tín ngưỡng lại tăng thêm rồi.

Nếu như có thể giữ vững tốc độ này thì trong ba tháng, nguyên thần của cô có lẽ sẽ khôi phục được hai phần.

Nếu Nguyên thần khôi phục, cô sẽ thử tích trữ tinh thần lực, cũng không biết là có thể tích trữ nó trong Nguyên thần giống linh lực hay không nữa.
 
Bài viết: 0 Tìm chủ đề
Chương 22: Sóng ngầm cuồn cuộn

Trong biệt thự nhà họ Liên, dáng người cao ngất của Liên Nghệ đang đứng trước cửa sổ sát đất, ánh mặt trời chiếu vào đầu vai anh, xuyên qua lọn tóc đen rồi chiếu xuống thẳng mặt đất. Thế nhưng, ánh mặt trời dù có nóng bỏng đến đâu cũng không thể khiến nụ cười nơi khóe miệng anh trở nên ấm áp.

Quang não sau lưng anh lấp lóe đoạn phỏng vấn được ghi lại.

Phóng viên: "Thưa Ngoại trưởng, tình huống của tinh cầu Kepler mang số hiệu 186 hiện nay thế nào rồi ạ?"

Minogue. Mason: "Căn cứ quân sự của tinh cầu Kepler mang số hiệu 186 đã bị một đám phần tử khủng bố tấn công. Mười lăm chiến sĩ đặc chủng của đội Liệp Ưng đã hy sinh vì nhiệm vụ. Trước mắt, đám phần tử khủng bố đã bị đánh bại, di thể của các chiến sĩ tử vong đã được đưa về hành tinh Trung Ương."

Phóng viên: "Có thông tin cho rằng lá chắn phòng hộ của căn cứ quân sự được mở ra từ bên trong. Hơn nữa, vũ khí gây ra thiệt hại nghiêm trọng này là đạn đạo" Gai độc "của quân đội liên bang chúng ta. Xin hỏi thông tin này có phải thật không?"

Minogue. Mason: "Đây tuyệt đối là thông tin bịa đặt không có căn cứ."

Phóng viên: "Vết thương trí mạng của đa phần các chiến sĩ là ở vùng xương sống, vết thương giống hệt tình huống bị" Tinh Minh "xâm lược hơn 200 năm trước. Liệu có phải ngoại tộc Trí Viễn tinh đã quay lại không? Liên bang có năng lực đối chiến với họ không?"

Minogue. Mason: "Tôi nghiêm túc cảnh báo trước giới truyền thông và khán, thính giả rằng: Tung tin đồn bậy bạ sẽ phải trả giá trước pháp luật."

Phóng viên: "Như vậy, nếu xác định là" Tinh Minh "chuẩn bị xâm lược, Lam Tinh lại là tinh cầu có khoảng cách gần với tinh cầu Kepler mang số hiệu 186 nhất, không biết việc này có quan hệ gì với việc Lam Tinh bị giáng cấp không? Lam Tinh có phải là chiến trường chính do đế quốc lựa chọn hay không?"

Minogue. Mason: "Những vấn đề cô đưa ra đều là suy đoán không có căn cứ. Tôi nhấn mạnh lại lần nữa, đừng tin tin đồn vớ vẩn, cũng đừng truyền bá tin đồn bậy bạ! Chúng tôi chưa bao giờ dừng việc theo dõi sát sao" Tinh Minh ", cho đến thời điểm này vẫn chưa có bất cứ dấu hiệu nào cho thấy" Tinh Minh "sẽ quật khởi cả."

Dường như để đáp lại mỗi một câu nói của Minogue. Mason, trên quang não liên tục xuất hiện làn đạn, dường như muốn che kín cả màn hình. Nhưng chỉ chốc sát sau, làn đạn đó đã bị quét sạch.

[Con mẹ nó.. Anh có tin không? ]

[Nếu quả thật "Tinh Minh" quật khởi thật, chúng ta lại đều là sinh mệnh cấp thấp, đáng sợ quá đi mất..]

[Bây giờ không những xóa bình luận, mà ngay cả nhắc đến trong nhóm Wechat thôi cũng bắt đầu bị chặn rồi.]

[Thấy liên bang không biết xấu hổ như thế, tôi thấy yên tâm hơn rồi. Cuộc sống của chúng ta chắc chắn sẽ tốt hơn.]

[Sợ quá đi mất. Phải uống "Vương lão cát" * để an ủi tâm hồn thôi.]

*Vương lão cát: Tên một loại trà thảo mộc của Trung Quốc.

* * *

Liên Nghệ xoay người ngồi xuống, ngón tay lướt nhanh trên màn hình quang não, chọn một kênh đã có từ lâu đời.

Trước khi căn cứ quân sự của tinh cầu Kepler mang số hiệu 186 gặp chuyện không may, bọn anh đã gửi tin cầu viện cho hành tinh Trung Ương. Hơn năm trăm tin nhắn xin chỉ thị được gửi qua, nhưng lại không nhận được bất cứ hồi âm nào.

Tuy thân thể của đối phương bị đống cơ giáp che phủ, nhưng Liên Nghệ đã chứng kiến vô số trận đấu giữa các tinh cầu trên Tinh Tế này, thói quen ra đòn của đối phương giống hệt người "Tinh Minh."

Hơn hai trăm năm trước, khi đối diện với sự xâm lược của "Tinh Minh", người Nhân tộc đoàn kết với nhau chưa từng có. Nhưng Nhân tộc vẫn phải trả một cái giá lớn, hy sinh toàn bộ siêu binh lính mới có thể đuổi "Tinh Minh" về Trí Viễn tinh, cũng hủy đi con đường duy nhất có thể rời khỏi Trí Viễn tinh.

Cũng từ đó, đế quốc Ngân Hà thành lập công ước Nhân tộc, dựa theo chiến công chiến đấu với "Tinh Minh" để phân cấp từ E đến A, đồng thời sẽ dựa theo cấp bậc để cung cấp tài nguyên.

Những tinh cầu từ cấp C trở lên, sẽ có chính quyền độc lập.

Những tinh cầu từ cấp D trở xuống, nói dễ nghe là tinh cầu phụ thuộc, quyền công dân vẫn được bảo lưu. Nhưng trên thực tế, trước khi chủ nhân của tinh cầu được xác định, tinh cầu từ cấp D trở xuống chỉ có thể chịu đựng sự chèn ép của các tinh cầu mạnh hơn, giống như Lam tinh hiện nay vậy.

Ở Liên bang có đến tận hơn hai mươi tinh cầu phụ thuộc, là nơi có số lượng tinh cầu phụ thuộc lớn nhất trong đế quốc Ngân Hà. Những tinh cầu còn lại, mỗi tinh cầu đều có một sở trường riêng.

Tinh cầu Kepler mang số hiệu 186 bị bao quanh bởi Bạch Ải tinh và Hồng Siêu tinh, cách xa các tinh cầu khác, nhưng nơi đây lại là một điểm tiếp tế tốt nhất. Chiếm được tinh cầu Kepler, không khác gì xuyên thẳng vào
 

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back