Đại Đạo Diễn
Tác giả: Vô Y YoYo
Thể loại: Đam mỹ - xuyên không
Editor: GiangNgan
Số chương: Đã hoàn thành
Tác giả: Vô Y YoYo
Thể loại: Đam mỹ - xuyên không
Editor: GiangNgan
Số chương: Đã hoàn thành
Chương 101 :(b)
Không thể không nói, Chu đạo diễn thật là một người yếu ớt, điển hình ham ăn biếng làm, hắn quả thực xấp xỉ như công chúa đậu phụ trong cổ tích, lạnh không được nóng không được, ăn không hài lòng cũng không được, thích nhất ngồi trong nhà, ghế nằm rung một cái, giống như con mèo lười thích phơi nắng. Nhưng chính là vì chờ Trầm Bình Chương thi cử xong, hắn sửng sốt án binh bất động chậm lại kế hoạch xuôi nam, cả ngày quay phim ở ngoài trời dưới thời tiết âm 0 độ, hắn lại có tính khí cần phong độ không cần độ ấm, mỗi ngày đông lạnh tay chân lạnh lẽo, may mắn không bị nứt da, nhưng mùi vị khẳng định thập phần chịu khổ sở.
Chu Tử Mặc nghe xong lời của Trầm Bình Chương, bỡn cợt nở nụ cười:
- Thật nên làm bản sao cho anh, nghe một chút những lời yếu ớt này nhé – em làm sao có thể bỏ lại một mình anh đâu, lúc trước quay bộ phim thần tượng này chỉ là vì thích thú, hiện tại anh được hoan nghênh như vậy, em lại đem một mình anh đặt ở địa phương ngoài ngàn dặm, vạn nhất anh phạm sai lầm làm sao bây giờ? Em phải nhìn chằm chằm anh!
Trầm Bình Chương gắp một con tôm đỏ rực trong nồi, lột vỏ, chấm vào chén đồ gia vị, cười nhẹ một tiếng:
- Loại hoa này, người có khả năng trêu hoa ghẹo nguyệt nhất có tư cách nói ra lời này sao?
Hắn nói cũng không sai.
Bởi vì tuy rằng Trầm Bình Chương rất được hoan nghênh, đủ loại hoa đào nở khắp nơi, nhưng Chu Tử Mặc càng nhiều hơn hắn, đi ra ngoài ăn bữa cơm cũng gặp được vài người ngưỡng mộ, hai ngày trước trong đoàn phim còn có một tiểu vai phụ phần diễn không nhiều hơn nửa đêm gõ cửa phòng Chu đạo diễn, tháng Chạp rét đậm, dù trong khách sạn có hệ thống sưởi hơi cũng không cần mặc "áo tắm" lộ ngực lộ đùi đi? Trầm Bình Chương vừa lúc nhìn thấy một màn này, tức giận nổi trận lôi đình, hiện tại nhắc tới lòng dạ vẫn không thuận vô cùng.
Hiển nhiên, lúc này Chu Tử Mặc cũng hồi tưởng lại đen lịch sử ùn ùn của mình, nhất thời chột dạ hụt hơi.
Vì thế hắn cũng gắp một miếng thịt bò bỏ vào trong chén Trầm Bình Chương.
Thuận thế nói sang chuyện khác:
- Cách ăn tết còn không bao lâu, tính toán làm sao qua?
Trầm Bình Chương đột nhiên nhớ tới:
- Mẹ của anh vừa gọi điện cho anh, nói anh mang theo em cùng nhau về nhà ăn tết, nàng nói em cô đơn một người, cho dù có anh cũng không có bầu không khí ăn tết..
Không phải là vậy sao, hồi tưởng lại năm trước, khi đó hắn còn chưa bắt được Trầm Bình Chương, đêm 30 vẫn còn phải vội vàng làm đặc hiệu hậu kỳ cho "Atlantis", sau đó dù mọi người gọi hắn là Chu lột da hắn cũng phải cho phép nhân viên nghỉ ngơi, vì thế trong biệt thự lớn như vậy cũng chỉ còn lại một mình hắn, kêu một bàn cơm tất niên trong khách sạn để đó biến thành lạnh lẽo, nhìn chương trình chúc mừng năm mới của niên đại này trên ti vi đều cảm thấy không có ý nghĩa, sau đó chạy vào không gian uống hết một bình rượu đỏ, say mèm tới sáng hôm sau.
Cho dù là trước khi xuyên qua, cho tới bây giờ hắn cũng không cảm thấy ngày tết có hàm ý đặc thù gì, hàng năm đi tham gia đại tụ họp của cả gia tộc còn cảm thấy đặc biệt chán ghét, nhưng hiện giờ chỉ còn lại một mình hắn, ở nơi đất khách tha hương, trong cuộc sống vui mừng thế này tâm tình thật sự là cô tịch a! Hiện tại hồi tưởng lại, đều có cỗ xúc động nhịn không được muốn chảy nước mắt.
Nghe được Trầm mẹ muốn mời mình qua nhà ăn tết, Chu đạo diễn làm bộ làm tịch:
- Dì thật sự nói như vậy? Bọn họ nhìn thấy em không khó chịu sao?
Trầm Bình Chương tiếp tục lột tôm cho hắn:
- Giả bộ cũng không có ý nghĩa a! Mẹ của anh bây giờ nhìn em còn thân hơn cả anh, nói không chừng mời em mới là chính chủ, anh chẳng qua là mang vào.
Chu Tử Mặc:
- Ha ha ha ha!
Ăn lẩu vui vẻ, chờ sau khi trở về đem chuyện ngày mai cần đi đảo Hải Nam giao cho trợ lý, kế tiếp việc đặt vé máy bay cùng thông tri tự nhiên không cần hắn quan tâm, chỉ còn chờ ngày mai cầm hành lý chạy lấy người là xong rồi.
Miền nam ấm áp như xuân, tôi tới!
Chẳng thể trách ngay cả hoàng đế mùa hè cũng phải đi sơn trang nghỉ mát, mùa đông đi Giang Nam cải trang vi hành đâu, đã gặp đông lạnh thời gian dài như vậy, chợt đi vào địa phương xuân ấm hoa nở, quả thực làm thể xác cùng tinh thần đều thoải mái.
Vận khí của bọn họ tốt lắm, gặp được thời tiết tốt ánh nắng tươi sáng, lúc ban ngày các vị cô nương đều mặc váy, nếu ngại lạnh thêm cái áo khoác mỏng là được, dọc theo vỉa hè đều có sạp bán hoa quả, còn có đủ sạp thịt nướng cá nước tôm nướng vân vân, thiên địa mở mang, cả đoàn phim đều vô cùng vui vẻ.
Trong hoàn cảnh thích ý, hiệu suất công tác cũng cao hơn rất nhiều.
Nơi này trời cao hoàng đế xa, xét thấy danh tiếng của sao kim cũng đủ cao, vì thế đoàn phim luôn gặp được người hâm mộ, xa xa lên tiếng kêu gọi, fan đều cười hi ha bỏ chạy, bọn họ phần lớn đều biết Chu đạo diễn đang quay phim mới, cũng không dám quấy rầy quá nhiều.
Bọn họ tổng cộng lưu lại Tam Á gần mười ngày, lúc này mới lưu luyến trở về.
Đến tận đây đoàn phim xem như tạm thời giải tán, phải đợi qua giao thừa mới tiếp tục quay phim.
Khoảng thời gian ở lại Tam Á, Chu đạo diễn cùng Trầm Bình Chương quả thực chỉ hận không thể mỗi ngày đều hoang dâm một phen, xem như đem thua thiệt trước đó đều bổ sung. Vì thế người trong đoàn phim đều cảm thấy nơi này thật sự là vùng đất phong thủy trù phú a! Không nhìn thấy Chu đạo diễn đều mỗi ngày xuân quang đầy mặt, vui tươi hớn hở dễ nói chuyện, mọi người cũng càng thêm dễ chịu, chân thành hi vọng ngày tháng quay phim như vậy càng nhiều càng tốt!
Ngày lễ mùa xuân, là ngày nghỉ pháp định của người Trung Quốc, nhưng đối với một vài chức nghiệp đặc thù mà nói, chẳng những không thể nghỉ, ngược lại sẽ càng thêm bận rộn.
Chu Tử Mặc nghe xong lời của Trầm Bình Chương, bỡn cợt nở nụ cười:
- Thật nên làm bản sao cho anh, nghe một chút những lời yếu ớt này nhé – em làm sao có thể bỏ lại một mình anh đâu, lúc trước quay bộ phim thần tượng này chỉ là vì thích thú, hiện tại anh được hoan nghênh như vậy, em lại đem một mình anh đặt ở địa phương ngoài ngàn dặm, vạn nhất anh phạm sai lầm làm sao bây giờ? Em phải nhìn chằm chằm anh!
Trầm Bình Chương gắp một con tôm đỏ rực trong nồi, lột vỏ, chấm vào chén đồ gia vị, cười nhẹ một tiếng:
- Loại hoa này, người có khả năng trêu hoa ghẹo nguyệt nhất có tư cách nói ra lời này sao?
Hắn nói cũng không sai.
Bởi vì tuy rằng Trầm Bình Chương rất được hoan nghênh, đủ loại hoa đào nở khắp nơi, nhưng Chu Tử Mặc càng nhiều hơn hắn, đi ra ngoài ăn bữa cơm cũng gặp được vài người ngưỡng mộ, hai ngày trước trong đoàn phim còn có một tiểu vai phụ phần diễn không nhiều hơn nửa đêm gõ cửa phòng Chu đạo diễn, tháng Chạp rét đậm, dù trong khách sạn có hệ thống sưởi hơi cũng không cần mặc "áo tắm" lộ ngực lộ đùi đi? Trầm Bình Chương vừa lúc nhìn thấy một màn này, tức giận nổi trận lôi đình, hiện tại nhắc tới lòng dạ vẫn không thuận vô cùng.
Hiển nhiên, lúc này Chu Tử Mặc cũng hồi tưởng lại đen lịch sử ùn ùn của mình, nhất thời chột dạ hụt hơi.
Vì thế hắn cũng gắp một miếng thịt bò bỏ vào trong chén Trầm Bình Chương.
Thuận thế nói sang chuyện khác:
- Cách ăn tết còn không bao lâu, tính toán làm sao qua?
Trầm Bình Chương đột nhiên nhớ tới:
- Mẹ của anh vừa gọi điện cho anh, nói anh mang theo em cùng nhau về nhà ăn tết, nàng nói em cô đơn một người, cho dù có anh cũng không có bầu không khí ăn tết..
Không phải là vậy sao, hồi tưởng lại năm trước, khi đó hắn còn chưa bắt được Trầm Bình Chương, đêm 30 vẫn còn phải vội vàng làm đặc hiệu hậu kỳ cho "Atlantis", sau đó dù mọi người gọi hắn là Chu lột da hắn cũng phải cho phép nhân viên nghỉ ngơi, vì thế trong biệt thự lớn như vậy cũng chỉ còn lại một mình hắn, kêu một bàn cơm tất niên trong khách sạn để đó biến thành lạnh lẽo, nhìn chương trình chúc mừng năm mới của niên đại này trên ti vi đều cảm thấy không có ý nghĩa, sau đó chạy vào không gian uống hết một bình rượu đỏ, say mèm tới sáng hôm sau.
Cho dù là trước khi xuyên qua, cho tới bây giờ hắn cũng không cảm thấy ngày tết có hàm ý đặc thù gì, hàng năm đi tham gia đại tụ họp của cả gia tộc còn cảm thấy đặc biệt chán ghét, nhưng hiện giờ chỉ còn lại một mình hắn, ở nơi đất khách tha hương, trong cuộc sống vui mừng thế này tâm tình thật sự là cô tịch a! Hiện tại hồi tưởng lại, đều có cỗ xúc động nhịn không được muốn chảy nước mắt.
Nghe được Trầm mẹ muốn mời mình qua nhà ăn tết, Chu đạo diễn làm bộ làm tịch:
- Dì thật sự nói như vậy? Bọn họ nhìn thấy em không khó chịu sao?
Trầm Bình Chương tiếp tục lột tôm cho hắn:
- Giả bộ cũng không có ý nghĩa a! Mẹ của anh bây giờ nhìn em còn thân hơn cả anh, nói không chừng mời em mới là chính chủ, anh chẳng qua là mang vào.
Chu Tử Mặc:
- Ha ha ha ha!
Ăn lẩu vui vẻ, chờ sau khi trở về đem chuyện ngày mai cần đi đảo Hải Nam giao cho trợ lý, kế tiếp việc đặt vé máy bay cùng thông tri tự nhiên không cần hắn quan tâm, chỉ còn chờ ngày mai cầm hành lý chạy lấy người là xong rồi.
Miền nam ấm áp như xuân, tôi tới!
Chẳng thể trách ngay cả hoàng đế mùa hè cũng phải đi sơn trang nghỉ mát, mùa đông đi Giang Nam cải trang vi hành đâu, đã gặp đông lạnh thời gian dài như vậy, chợt đi vào địa phương xuân ấm hoa nở, quả thực làm thể xác cùng tinh thần đều thoải mái.
Vận khí của bọn họ tốt lắm, gặp được thời tiết tốt ánh nắng tươi sáng, lúc ban ngày các vị cô nương đều mặc váy, nếu ngại lạnh thêm cái áo khoác mỏng là được, dọc theo vỉa hè đều có sạp bán hoa quả, còn có đủ sạp thịt nướng cá nước tôm nướng vân vân, thiên địa mở mang, cả đoàn phim đều vô cùng vui vẻ.
Trong hoàn cảnh thích ý, hiệu suất công tác cũng cao hơn rất nhiều.
Nơi này trời cao hoàng đế xa, xét thấy danh tiếng của sao kim cũng đủ cao, vì thế đoàn phim luôn gặp được người hâm mộ, xa xa lên tiếng kêu gọi, fan đều cười hi ha bỏ chạy, bọn họ phần lớn đều biết Chu đạo diễn đang quay phim mới, cũng không dám quấy rầy quá nhiều.
Bọn họ tổng cộng lưu lại Tam Á gần mười ngày, lúc này mới lưu luyến trở về.
Đến tận đây đoàn phim xem như tạm thời giải tán, phải đợi qua giao thừa mới tiếp tục quay phim.
Khoảng thời gian ở lại Tam Á, Chu đạo diễn cùng Trầm Bình Chương quả thực chỉ hận không thể mỗi ngày đều hoang dâm một phen, xem như đem thua thiệt trước đó đều bổ sung. Vì thế người trong đoàn phim đều cảm thấy nơi này thật sự là vùng đất phong thủy trù phú a! Không nhìn thấy Chu đạo diễn đều mỗi ngày xuân quang đầy mặt, vui tươi hớn hở dễ nói chuyện, mọi người cũng càng thêm dễ chịu, chân thành hi vọng ngày tháng quay phim như vậy càng nhiều càng tốt!
Ngày lễ mùa xuân, là ngày nghỉ pháp định của người Trung Quốc, nhưng đối với một vài chức nghiệp đặc thù mà nói, chẳng những không thể nghỉ, ngược lại sẽ càng thêm bận rộn.