Đại Đạo Diễn
Tác giả: Vô Y YoYo
Thể loại: Đam mỹ - xuyên không
Editor: GiangNgan
Số chương: Đã hoàn thành
Tác giả: Vô Y YoYo
Thể loại: Đam mỹ - xuyên không
Editor: GiangNgan
Số chương: Đã hoàn thành
Chương 96 :(b)
Nhưng đây chỉ là một bộ phim bán hủ (nửa phần dammei), cũng không phải phim dammei hoàn toàn, cho nên Trầm Huyên đen hóa đương nhiên sẽ không – "đem Tiêu Lãng bắt lại cột vào giường trước x sau o" – xử lý rụng nữ chính – đem nữ chính đuổi tới chân trời góc biển làm cho Tiêu Lãng không tìm được nàng nữa – chạy tới thông báo với Tiêu Lãng, quá chén hắn tạo thành sự thật gạo nấu thành cơm – những chuyện phát rồ như vậy, hắn chỉ là chuyển cái đầu bỏ chạy theo đuổi nữ chính.
Phải biết rằng bởi vì Tiêu Lãng còn là – một "phú nhị đại giả tạo thành bình dân" – mà hình tượng của Trầm Huyên lại tô cực kỳ, quan tổng tài chẳng hạn đương nhiên là phù hợp, cố tình bộ dạng của hắn thập phần tuấn mỹ, lại không có vẻ ngây thơ xúc động như Tiêu Lãng, hắn thành thục lại còn giàu có có mị lực, lúc mở lời ác độc đương nhiên làm cho người ta một hai phút liền muốn mổ bụng tự sát, chỉ khi nào đối ai ôn nhu, loại tương phản khả ái này đối với bất kỳ cô gái nào mà nói đều không cách nào kháng cự - nói cách khác, Trầm Huyên là một địch nhân cường đại, Tiêu Lãng có vẻ không là đối thủ của hắn.
Hắn bắt đầu âm thầm đem nữ chính dẫn vào thế giới sặc sỡ lóa mắt thuộc về hắn.
Huynh đệ của mình thế nhưng lại tranh giành nữ nhân với chính mình! Trái tim Tiêu Lãng a, ê ẩm sáp sáp không cần nói nữa.
Đáng tiếc hắn căn bản không dám nói với nữ chính về thân phận phú nhị đại của chính mình, bởi vì lúc trước hắn đã đem thân phận của mình đóng đinh, là một tiểu viên chức bình thường, hắn thậm chí cũng không có lý do nói ra miệng "tôi nhận thức Trầm Huyên, mẹ nó hắn chính là trúc mã nhà cách vách hố cha của tôi a"! Vì thế nữ chính trở thành trợ lý của Trầm Huyên, bồi hắn tham dự đủ loại trường hợp xa hoa, tựa như một cô bé lọ lem mặc vào lễ phục, mà Tiêu Lãng khổ bức, mặt xám mày tro sắm vai "lái xe", "bồi bàn", "hướng dẫn du lịch", vì thế hai thế giới kết nối, đủ lại tình tiết vui vẻ, thú vị, hủy tam quan thay nhau trình diễn, Chu đạo diễn tát cẩu huyết giống như không cần tiền, nhưng tình tiết thiết trí phi thường có ý tứ! Mỗi tập đều làm cho người ta có cỗ xúc động muốn ôm bụng cười to.
Kỳ thật đi, cái gọi là phim thần tượng, vô luận diễn như thế nào ở trên đại phương hướng chắc sẽ không thay đổi.
Như là kịch bản mà Chu Tử Mặc viết ra, ở cơ cấu chính thể kỳ thật cũng không thoát khỏi cách cũ, nhưng kịch bản hay cùng kịch bản dở khác nhau ở chỗ khâu nhỏ, hắn đối với việc xử lý tiết tấu thật giỏi, mỗi tập đều có một đại cao triều, vài tiểu cao triều, đại khái người xem chỉ cần trúng ý vài điểm thì sẽ không tiếp tục bỏ được tiết mục khác..
Hơn nữa hắn đắp nặn vai diễn cũng không có vẻ mặt hóa, tỷ như nam chính cần có mị lực lớn nhất, nữ chính cần ngốc trắng ngọt, nam phụ cần ôn nhu thâm tình như kỵ sĩ, nữ phụ phải ác độc ghen tỵ muốn làm hại nữ chính.. ở trong bộ "Thiên chi kiêu tử" này, nam chính lúc rảnh rỗi thì lại ngốc lại hèn, nhưng cũng bởi vì hành động ngu ngốc như vậy lại có vẻ hắn đặc biệt đáng yêu. Nữ chính thì có khi như sư tử Hà Đông, tính tình nóng nảy, đồng thời nàng cũng thông minh đáng yêu, đối với cảm tình cầm lên được thì cũng buông được.. Mà nam phụ thì cũng kỳ lạ quái dị, khụ khụ.
Vẫn là trận mưa to mất hồn, ngay trong ngày mùa đông.
Khổng Duy mặc sơ mi trắng cùng váy đen, bên ngoài bọc một chiếc áo ba đờ xuy quân đội, guồng nước đã bắt đầu công tác tạt nước, cameras nhắm ngay, nàng ngồi xây dụng tâm lý nửa ngày run rẩy cởi áo ba đờ xuy, thoáng hoạt động tay chân một chút, loiền vẻ mặt bình tĩnh vọt vào "mưa to ngày mùa hè".
Con mẹ nó thật lạnh a!
Quả thực làm cho người ta có cỗ xúc động muốn khóc, nhưng nàng kiên cường nhịn được.
Còn phải biểu diễn ra dáng vẻ 'tuy rằng bị ngâm mưa to, nhưng mưa giống như đem phiền não đều xối đi sạch sẽ rồi ". Vì thế nếu có thể một cảnh liền qua, không cần tiếp tục nhận thêm một lần cực khổ thứ hai thứ ba, Khổng Duy dùng hết lực ý chí nhịn không để hàm răng của mình đánh nhau.. quần áo sẽ không kết băng đi con mẹ nó!
Trong chốc lát, Tiêu Lãng lái một chiếc xe nửa mới nửa cũ xuất hiện." Đạo diễn keo kiệt rốt cục bỏ được làm một chiếc xe thật sự a! Cho dù là loại xe cà tàng này cũng đủ làm cho người ta cảm động! "– Khổng Duy nhìn thấy hắn, tựa như nhìn thấy thiên sứ.
Thế nhưng lúc này nàng không thể biểu lộ ra, còn phải làm ra vẻ kinh ngạc, vẻ ghét bỏ, giống như đang nói.. tại sao là anh nha! Chẳng lẽ anh đến xem chuyện chê cười của tôi? Hừ!
Cực khổ, thật có thể làm cho người ta bốc hơi.
Khu Chu đạo diễn tuyên bố cảnh này qua, guồng nước tắt đi, cũng làm cho Khổng Duy rưng rưng nước mắt.
Trợ lý tri kỷ lấy khăn lông cho nàng, nàng lại cầm áo ba đờ xuy mặc lên người, chạy đến một bên uống canh gừng, vừa nhìn trận diễn tiếp theo của nam nhất nam nhị.
Làm một diễn viên có dã tâm, quan sát tiền bối diễn có thể làm cho nàng tiến bộ nhảy vọt.
Trong bộ phim này, Trầm Bình Chương biểu diễn nàng đều không muốn bỏ lỡ.
Vì thế, sau khi Tiêu Lãng rời tiệc, Trầm Huyên trong nháy mắt làm ra biểu tình đọng lại, còn có ánh mắt nội dung thực sự quá phong phú – hắn cuối cùng hạ xuống đôi mắt, lông mi thật dài chặn ánh mắt, khóe môi nhếch lên độ cong vô tình, như đang cười lạnh, hoặc như đang trào phúng – phức tạp tới mức lập tức làm nàng bị trấn trụ!
Đương nhiên, sau khi trấn trụ, có một ý niệm chợt thổi qua trong đầu nàng.
Vì sao nàng cảm thấy không thích hợp đây? Cả người Trầm Huyên tràn ngập hương vị ê ẩm.. chẳng lẽ mình thật sự bị cảm, hệ thống cảm giác xảy ra vấn đề?
Kỳ thật Khổng Duy tuyệt đối không phải người duy nhất có loại cảm giác này.
Không phải tất cả mọi người đã sớm không còn" thuần khiết"như Trầm Bình Chương, có thể xem hết kịch bản, trước tiên đã cảm thấy cảm tình của Trầm Huyên đối với Tiêu Lãng không thích hợp.
Bởi vì Chu Tử Mặc ở trong kịch bản căn bản không có nói rõ, thậm chí cả ám chỉ rõ ràng cũng không có, đây chỉ là một gút, chỉ có thể dựa vào chính khán giả tự mình lĩnh ngộ, nhìn ra được thì bạn cứ tự mình phân biệt rõ đi tìm chứng cớ đi, nhìn Chu đạo diễn cũng không có tổn thất gì đúng hay không?
Dù sao vô luận nhìn ra được bao nhiêu, làm đạo diễn, Chu Tử Mặc tuyệt đối sẽ không thừa nhận!
Phải biết rằng bởi vì Tiêu Lãng còn là – một "phú nhị đại giả tạo thành bình dân" – mà hình tượng của Trầm Huyên lại tô cực kỳ, quan tổng tài chẳng hạn đương nhiên là phù hợp, cố tình bộ dạng của hắn thập phần tuấn mỹ, lại không có vẻ ngây thơ xúc động như Tiêu Lãng, hắn thành thục lại còn giàu có có mị lực, lúc mở lời ác độc đương nhiên làm cho người ta một hai phút liền muốn mổ bụng tự sát, chỉ khi nào đối ai ôn nhu, loại tương phản khả ái này đối với bất kỳ cô gái nào mà nói đều không cách nào kháng cự - nói cách khác, Trầm Huyên là một địch nhân cường đại, Tiêu Lãng có vẻ không là đối thủ của hắn.
Hắn bắt đầu âm thầm đem nữ chính dẫn vào thế giới sặc sỡ lóa mắt thuộc về hắn.
Huynh đệ của mình thế nhưng lại tranh giành nữ nhân với chính mình! Trái tim Tiêu Lãng a, ê ẩm sáp sáp không cần nói nữa.
Đáng tiếc hắn căn bản không dám nói với nữ chính về thân phận phú nhị đại của chính mình, bởi vì lúc trước hắn đã đem thân phận của mình đóng đinh, là một tiểu viên chức bình thường, hắn thậm chí cũng không có lý do nói ra miệng "tôi nhận thức Trầm Huyên, mẹ nó hắn chính là trúc mã nhà cách vách hố cha của tôi a"! Vì thế nữ chính trở thành trợ lý của Trầm Huyên, bồi hắn tham dự đủ loại trường hợp xa hoa, tựa như một cô bé lọ lem mặc vào lễ phục, mà Tiêu Lãng khổ bức, mặt xám mày tro sắm vai "lái xe", "bồi bàn", "hướng dẫn du lịch", vì thế hai thế giới kết nối, đủ lại tình tiết vui vẻ, thú vị, hủy tam quan thay nhau trình diễn, Chu đạo diễn tát cẩu huyết giống như không cần tiền, nhưng tình tiết thiết trí phi thường có ý tứ! Mỗi tập đều làm cho người ta có cỗ xúc động muốn ôm bụng cười to.
Kỳ thật đi, cái gọi là phim thần tượng, vô luận diễn như thế nào ở trên đại phương hướng chắc sẽ không thay đổi.
Như là kịch bản mà Chu Tử Mặc viết ra, ở cơ cấu chính thể kỳ thật cũng không thoát khỏi cách cũ, nhưng kịch bản hay cùng kịch bản dở khác nhau ở chỗ khâu nhỏ, hắn đối với việc xử lý tiết tấu thật giỏi, mỗi tập đều có một đại cao triều, vài tiểu cao triều, đại khái người xem chỉ cần trúng ý vài điểm thì sẽ không tiếp tục bỏ được tiết mục khác..
Hơn nữa hắn đắp nặn vai diễn cũng không có vẻ mặt hóa, tỷ như nam chính cần có mị lực lớn nhất, nữ chính cần ngốc trắng ngọt, nam phụ cần ôn nhu thâm tình như kỵ sĩ, nữ phụ phải ác độc ghen tỵ muốn làm hại nữ chính.. ở trong bộ "Thiên chi kiêu tử" này, nam chính lúc rảnh rỗi thì lại ngốc lại hèn, nhưng cũng bởi vì hành động ngu ngốc như vậy lại có vẻ hắn đặc biệt đáng yêu. Nữ chính thì có khi như sư tử Hà Đông, tính tình nóng nảy, đồng thời nàng cũng thông minh đáng yêu, đối với cảm tình cầm lên được thì cũng buông được.. Mà nam phụ thì cũng kỳ lạ quái dị, khụ khụ.
Vẫn là trận mưa to mất hồn, ngay trong ngày mùa đông.
Khổng Duy mặc sơ mi trắng cùng váy đen, bên ngoài bọc một chiếc áo ba đờ xuy quân đội, guồng nước đã bắt đầu công tác tạt nước, cameras nhắm ngay, nàng ngồi xây dụng tâm lý nửa ngày run rẩy cởi áo ba đờ xuy, thoáng hoạt động tay chân một chút, loiền vẻ mặt bình tĩnh vọt vào "mưa to ngày mùa hè".
Con mẹ nó thật lạnh a!
Quả thực làm cho người ta có cỗ xúc động muốn khóc, nhưng nàng kiên cường nhịn được.
Còn phải biểu diễn ra dáng vẻ 'tuy rằng bị ngâm mưa to, nhưng mưa giống như đem phiền não đều xối đi sạch sẽ rồi ". Vì thế nếu có thể một cảnh liền qua, không cần tiếp tục nhận thêm một lần cực khổ thứ hai thứ ba, Khổng Duy dùng hết lực ý chí nhịn không để hàm răng của mình đánh nhau.. quần áo sẽ không kết băng đi con mẹ nó!
Trong chốc lát, Tiêu Lãng lái một chiếc xe nửa mới nửa cũ xuất hiện." Đạo diễn keo kiệt rốt cục bỏ được làm một chiếc xe thật sự a! Cho dù là loại xe cà tàng này cũng đủ làm cho người ta cảm động! "– Khổng Duy nhìn thấy hắn, tựa như nhìn thấy thiên sứ.
Thế nhưng lúc này nàng không thể biểu lộ ra, còn phải làm ra vẻ kinh ngạc, vẻ ghét bỏ, giống như đang nói.. tại sao là anh nha! Chẳng lẽ anh đến xem chuyện chê cười của tôi? Hừ!
Cực khổ, thật có thể làm cho người ta bốc hơi.
Khu Chu đạo diễn tuyên bố cảnh này qua, guồng nước tắt đi, cũng làm cho Khổng Duy rưng rưng nước mắt.
Trợ lý tri kỷ lấy khăn lông cho nàng, nàng lại cầm áo ba đờ xuy mặc lên người, chạy đến một bên uống canh gừng, vừa nhìn trận diễn tiếp theo của nam nhất nam nhị.
Làm một diễn viên có dã tâm, quan sát tiền bối diễn có thể làm cho nàng tiến bộ nhảy vọt.
Trong bộ phim này, Trầm Bình Chương biểu diễn nàng đều không muốn bỏ lỡ.
Vì thế, sau khi Tiêu Lãng rời tiệc, Trầm Huyên trong nháy mắt làm ra biểu tình đọng lại, còn có ánh mắt nội dung thực sự quá phong phú – hắn cuối cùng hạ xuống đôi mắt, lông mi thật dài chặn ánh mắt, khóe môi nhếch lên độ cong vô tình, như đang cười lạnh, hoặc như đang trào phúng – phức tạp tới mức lập tức làm nàng bị trấn trụ!
Đương nhiên, sau khi trấn trụ, có một ý niệm chợt thổi qua trong đầu nàng.
Vì sao nàng cảm thấy không thích hợp đây? Cả người Trầm Huyên tràn ngập hương vị ê ẩm.. chẳng lẽ mình thật sự bị cảm, hệ thống cảm giác xảy ra vấn đề?
Kỳ thật Khổng Duy tuyệt đối không phải người duy nhất có loại cảm giác này.
Không phải tất cả mọi người đã sớm không còn" thuần khiết"như Trầm Bình Chương, có thể xem hết kịch bản, trước tiên đã cảm thấy cảm tình của Trầm Huyên đối với Tiêu Lãng không thích hợp.
Bởi vì Chu Tử Mặc ở trong kịch bản căn bản không có nói rõ, thậm chí cả ám chỉ rõ ràng cũng không có, đây chỉ là một gút, chỉ có thể dựa vào chính khán giả tự mình lĩnh ngộ, nhìn ra được thì bạn cứ tự mình phân biệt rõ đi tìm chứng cớ đi, nhìn Chu đạo diễn cũng không có tổn thất gì đúng hay không?
Dù sao vô luận nhìn ra được bao nhiêu, làm đạo diễn, Chu Tử Mặc tuyệt đối sẽ không thừa nhận!