Bài viết: 483 Tìm chủ đề
Chương 80

Show thực tế

[HIDE-THANKS]
Editor: Lục Tiểu Thất.

Sau khi Đá Bất Trú và Vân Túc Xuyên trói buộc với nhau, giao diện đổi mới, trên màn hình điện thoại xuất hiện một chậu cá trong suốt, trong chậu cá có đặt một hòn đá nhỏ, trên bề mặt kính của chậu cá kết một tầng sương trắng.

Bên cạnh có viết lời giải thích: 【Hòn đá quá cứng quá lạnh, muốn hóa thành trái tim con người, cần dùng máu tươi nuôi dưỡng. Click vào đây → Lấy thêm máu. 】

Bên cạnh có một kí hiệu bình máu nhỏ, Giang Chước khựng lại một chút, trong lòng nghi ngờ, cậu lập tức nhớ lại những lời Đan Tĩnh nói với Vân Túc Xuyên trước đó.

Lúc đó hắn nói: "Không có cái bánh miễn phí nào từ trên trời rơi xuống, chuyện gì cũng phải trả giá. Tôi bị người ta hại chết, muốn sống lại một đời để báo thù, phải dùng mạng sống của người thân hiến tế, anh tưởng rằng anh muốn biến thành Tiêu để tránh kiếp nạn, mệnh kiếp qua đi lại tìm về một món bảo bối là có thể trở lại làm người sao?"

Trọng sinh cần phải hiến tế, vậy muốn biến một hòn đá thành trái tim, thì cần trả một cái giá thế nào?

Vốn Giang Chước định chốc nữa nói chuyện này cho Vân Túc Xuyên, giờ thấy thế này, ngược lại tạm thời cậu không muốn nói lắm. Với tính cách của Vân Túc Xuyên, nghe xong nói không chừng đập vỡ Đá Bất Trú mất.

Giang Chước thấy bên dưới bình máu có một số lựa chọn "Thêm 1 giọt máu," Thêm 5 giọt máu "," Thêm 10 giọt máu ", cậu chọn vào 1 giọt máu làm thí nghiệm trước, như vậy thì cho dù là có vấn đề, hậu quả cũng sẽ không quá nghiêm trọng.

Thêm một giọt máu vào trong, chậu cá chỉ hơi đo đỏ lên một chút, ngược lại lớp sương trắng bên ngoài lại tan ra trong nháy mắt.

Giang Chước chỉ cảm thấy trong lòng bỗng dưng trống rỗng, ngay sau đó đột nhiên Vân Túc Xuyên giật mình tỉnh dậy, bật mạnh người lên.

Cảm giác trong lòng trống rỗng kia chớp mắt đã biến mất, ngược lại Giang Chước bị động tác của Vân Túc Xuyên dọa giật nảy, cậu hơi chột dạ, chủ động nói:" Cậu gặp ác mộng à? "

Vân Túc Xuyên nhìn Giang Chước, lộ ra vẻ mờ mịt hiếm thấy, anh giơ tay dụi dụi mắt.

Vừa nãy anh nằm ghé bên mép giường ngủ mơ, mơ thấy hình như anh quay về lúc mình mới về nước. Vân Túc Xuyên nói thật với Giang Chước, nói bản thân anh biến thành Tiêu rồi.

Anh nghe thấy Giang Chước lạnh lùng nói:" Vậy sao? Vậy thì ngại quá, người quỷ khác đường, chúng ta có con đường của riêng mình, về sau đừng gặp nhau nữa. "

Vân Túc Xuyên cứ cảm thấy câu này hơi quen tai, hình như rất lâu trước đây từng nghe ở đâu đó, nhưng anh không thể nào nhớ lại được.

Lời nói của Giang Chước khiến lòng anh đau nhói, vội vàng duỗi tay kéo lấy tay đối phương, ngăn cậu rời đi.

" Cậu đừng đi. "

Có lẽ đây là ma lực của mộng cảnh, những lời bình thường không dám nói, không thể nói, bây giờ lại dễ dàng thoát khỏi miệng:" Tớ muốn ở bên cạnh cậu. "

Cổ họng anh cứng đờ:" Cả đời tớ.. Đều không muốn rời xa cậu. "

Giang Chước mỉm cười đầy thương cảm, nhưng giọng điệu lại chắc như đinh đóng cột:" Không thể nào, đừng làm chuyện ngu ngốc nữa. "

Cậu giằng tay Vân Túc Xuyên ra, động tác quay người không chút do dự. Mà ngay vào lúc này, Vân Túc Xuyên lại đột nhiên cảm thấy, trong lồng ngực mình dường như có trái tim đang đập bang bang vài cái.

Thứ cảm giác đã lâu không gặp này khiến anh lập tức tỉnh lại, vì giấc mơ quá mức chân thật, cho dù mắt đã mở căng ra rồi, nhưng người vẫn chưa lấy lại được tinh thần.

Giang Chước thấy Vân Túc Xuyên chỉ nhìn chòng chọc mình không nói lời nào, lòng cậu nghĩ hỏng rồi, không phải thêm có giọt máu thôi mà làm người ta bị bệnh gì rồi nhé?

Cậu thử vỗ vỗ mặt Vân Túc Xuyên:" Này? "

Xúc cảm chân thật này làm cho Vân Túc Xuyên cuối cùng cũng tỉnh táo lại từ trong giấc mơ kia, anh trở tay lại nắm chặt lấy tay Giang Chước, bóp nhẹ vào một cái rồi buông ra, thở dài nói:" Đúng vậy, nằm mơ thấy ác mộng. "

Nói xong, Vân Túc Xuyên lại nhớ tới sự khác thường trên người mình vừa nãy, anh vô cùng thông minh, trong nháy mắt đã nghĩ tới một loại khả năng, anh lặng lẽ thò tay vào túi quần sờ sờ, xác nhận viên Đá Bất Trú vừa nãy bị anh giấu đi vẫn còn bên trong, lúc này mới khẽ thở ra một hơi, hỏi Giang Chước:" Cậu đỡ hơn chưa? "

Giang Chước quan sát anh từ trên xuống dưới vài cái, nói:" Đỡ rồi. Ngược lại là cậu hơi kì lạ đấy. "

Vân Túc Xuyên cười nói:" Tớ nào có, không phải cậu sốt hỏng đầu rồi chứ? "

Anh vừa nói vừa duỗi tay lên sờ trán Giang Chước, trong lòng lại nhớ tới Đá Bất Trú và lời nói của Đan Tĩnh..

Hai người đều ôm lòng riêng, người này thì sợ đối phương không chịu dùng món bảo vật hiếm có này, rồi không thể biến thành người lại lần nữa, còn người kia thì sợ người trong lòng vì mình mà trả giá gì đó tổn hại đến thân thể, cho nên cũng không muốn để cậu bận lòng vì chuyện này nữa.

Cứ như thế, ngược lại đánh bừa mà trúng, ai cũng muốn giấu đi sự bất thường vừa nãy.

Giang Chước ngoan ngoãn để Vân Túc Xuyên sờ trán mình, nói:" Tớ thấy đỡ hơn nhiều rồi. "

Vân Túc Xuyên thấy dưới lòng bàn tay quả nhiên không nóng như trước nữa, anh vui vẻ nói:" Xem ra thật sự đỡ hơn rồi, đợi cậu ăn cơm xong uống thêm thuốc trị thương và thuốc cúm vào, sáng mai chắc sẽ khỏi gần hết đấy. "

Giang Chước không để ý đáp lại một tiếng, làm như bâng quơ nói:" Đúng rồi, Đá Bất Trú đâu? "

Cậu vốn không có thứ ý định ngu ngốc như bất kể là làm thế nào, cho dù là hi sinh mạng sống của mình cũng phải làm viên đá này thành công phát huy tác dụng.

Điều này không có nghĩa là Giang Chước sợ chết, hoặc là đối xử không hết lòng với Vân Túc Xuyên, mà là cậu cảm thấy cách này nhìn như vì muốn tốt cho đối phương, vì để cứu người, nhưng ngược lại sẽ khiến bạn bè mình cả đời mang xiềng xích, là một chuyện vô cùng không thỏa đáng.

Làm bất kể một việc gì, đều phải làm rõ phải bỏ ra cái giá như thế nào trước, sẽ nhận lại hậu quả gì, rồi mới suy xét sau.

Vân Túc Xuyên hơi khựng lại, mặt tỉnh bơ nói:" À, ở chỗ tớ. Vừa nãy tớ nhớ ra hình như Pháp Tuệ đại sư của Phật Môn rất có kinh nghiệm với những thứ như linh thạch này, muốn đi thỉnh giáo ông ấy một chuyến xem phải sử dụng như thế nào. "

Đá Bất Trú là thứ không dễ có được, anh muốn trở lại làm người ở bên cạnh Giang Chước, nên cũng không bằng lòng buông bỏ hi vọng này. Nhưng lời của Đan Tĩnh đã nhắc nhở Vân Túc Xuyên, anh sợ Giang Chước sẽ vì anh mà trả một cái giá gì đó làm tổn hại cơ thể, vì thế trước khi nắm rõ cách sử dụng của viên đá này, Vân Túc Xuyên không muốn để Giang Chước tiếp xúc với thứ đồ này.

Hai người đối mắt nhau một cái, trong lòng mỗi người đều có ý định riêng, Giang Chước nói:" Ừm, như vậy cũng tốt. "

Vân Túc Xuyên âm thầm thở ra một hơi, cuối cùng cũng gạt được chủ đề này đi rồi.

Anh nói:" Vậy tối nay cậu muốn ăn gì? Ăn thanh đạm chút nhé, tớ ra ngoài mua. "

Giang Chước cũng thở ra một hơi, xem ra cậu ấy không phát hiện ra khác thường gì, cậu nói:" Tớ vẫn chưa đói, để đấy đã. Ban nãy cậu nằm bò bên giường làm gì, sao không nằm lên đây nghỉ một lúc? "

Bọn họ ngủ cùng nhau là chuyện bình thường, vốn cũng chẳng có gì, nhưng Vân Túc Xuyên vì buổi trưa vừa mới xối đầu dưới vòi nước, thật sự không dám chạy lên giường nằm để thử thách định lực của mình nữa, bởi vậy anh cũng chỉ đành đáng thương nằm bò bên mép giường.

Lời này không thể nói với Giang Chước được, anh cười cười ngồi xuống lại lần nữa, nói:" Tớ cũng vừa quay lại không lâu.. Niên Tân Vũ được chẩn đoán mắc u não giai đoạn cuối. "

Giang Chước phút chốc ngẩn người, tin tức này tạm thời khiến cậu không suy nghĩ đến Đá Bất Trú nữa.

Dương Tân Phong chết rồi, Đan Tĩnh chết rồi, Giang Chước cũng không cho rằng người cuối cùng như Niên Tân Vũ có thể sống được tiếp. Dù sao một kiếp này cũng là bọn họ trả giá để đổi lấy, giá trị sinh mệnh của hoa trọng sinh bị tiêu hao hết, cuộc đời bọn họ trộm được đương nhiên cũng sẽ đi đến bước cuối cùng.

Nhưng cậu không ngờ rằng, Niên Tân Vũ lại chết bằng cách này, mặc dù quá trình chậm hơn một chút, nhưng cũng tương đương với đau đớn càng lâu dài thêm.

Cậu ngồi khoanh chân trên giường, hỏi Vân Túc Xuyên:" Vậy đã nói cho Niên Tân Vũ biết chuyện này chưa? "

Vân Túc Xuyên chả quan trọng nói:" Đương nhiên là nói rồi. Cô ta là phạm nhân, cũng chẳng phải là bông hoa mong manh cần bảo vệ trạng thái tâm lí gì đó, chuyện này không ai có nghĩa vụ phải giấu cô ta cả. Dù sao phát hiện ra quá muộn, đã không thể phẫu thuật được nữa rồi. Cô ta nhiều nhất sống được một tháng nữa thôi. "

Anh nói với Giang Chước:" Tớ đến tổ chuyên án một chuyến, xin nghỉ hai ngày ốm cho cậu, sau đó báo cáo lại chuyện Đan Tĩnh và Miêu Hàn Lượng. Trong tổ nghe nói Niên Tân Vũ là người trọng sinh, đều rất coi trọng, lập tức tiến hành thẩm vấn tỉ mỉ với cô ta, muốn xem xem có thể biết trước được tình huống gì đó từ miệng Niên Tân Vũ hay không, để có thể đề phòng trước. "

Niên Tân Vũ thứ khác thì không có, nhưng ra mắt nhiều năm nên nhiều tiền, trong số những người nâng đỡ cô cũng có không ít quan lớn phú thương, sau khi cô ta bị bắt giữ vẫn luôn âm thầm chi tiền đút lót, vốn còn ôm chút hi vọng thoát tội, kết quả lại biết bản thân mắc phải bệnh hiểm nghèo, quả thực như giáng một búa vào đầu.

Lúc cảnh sát đưa phiếu chẩn đoán cho Niên Tân Vũ xem, cô ta hoàn toàn không thể tiếp nhận, gào khóc la lớn hệt như nổi điên, nhưng rất nhanh sau đó đã bị áp giải vào phòng thẩm vấn tiếp tục thẩm vấn.

Mặc dù như vậy rất vô nhân đạo, nhưng vì những tin tức tư liệu quý giá, tội phạm giết người không cần nhân đạo.

Giang Chước nhớ hồi nhỏ lúc vừa gặp Niên Tân Vũ, trong mắt cô ta như tràn đầy ý chí chiến đấu liều lĩnh, làm việc gì đều rất bạt mạng, cố gắng muốn làm cho cuộc sống tốt hơn.

Cũng chính vì như thế, dưới sự tài trợ của Giang lão, cô ta mới có thể bước chân ra khỏi thôn nhỏ đó, bộc lộ tài năng từ trong ngàn người vạn người, trở thành minh tinh, kiếm về gia tài bạc triệu.

Cô ta quả thực đã rất nỗ lực rồi, vượt qua rất nhiều người, thế nhưng tất cả từ ngay lúc đầu đã là sai trái.

Niên Tân Vũ như thế, Dương Tân Phong như thế, tình cảm của Đan Tĩnh và Miêu Hàn Lượng cũng như thế.. Trọng sinh không phải vạn năng, cũng không hẳn sẽ có thể cứu vãn lại tất cả. Bởi vì cho dù sống lại lần nữa, thì người vẫn là người đó.

Giang Chước suy nghĩ rất nghiêm túc, rất rành mạch.

Vân Túc Xuyên ngồi bên giường, túm lấy cái đuôi của con thỏ lông nhung Giang Chước đem về xách lên tay, nghịch tung lên tung xuống, trên mặt cũng lộ ra vẻ có chút đăm chiêu.

Hiệu lực của gậy tiên nữ đã hết, con thỏ đáng thương không thể trốn thoát, theo đà bay lên rơi xuống của nó, tiếp mắng chửi đứt quãng cũng không ngừng quấy nhiễu suy nghĩ của Giang Chước.

" Cái đệt tui nợ tay ông hả? Đừng mẹ nó ném nữa! "

" Mẹ nó ông đây chóng mặt, còn không để ông đây xuống thì, đá, đá anh đấy! "

" Làm gì đấy làm gì đấy hả, đợi chốc nữa ông đây xuống được hứa không chọt chết anh đâu! "

" Cháu trai à, có bản lĩnh thì bỏ ông xuống, chúng ta một đấu một! "

"... "

Giang Chước không nhịn được nữa, ngay vào lúc con thỏ tung lên vẫn chưa thành công rơi lại vào trong tay Vân Túc Xuyên, cậu nhanh tay nhanh mắt đập một cái, ấn con thỏ bay trong gió xuống giường.

Con thỏ:" Đờ.. Mờ.. "

Vân Túc Xuyên nâng mắt lên, Giang Chước tức giận nói:" Cậu bao lớn rồi mà còn ném thứ này nghịch nữa hả. "

Vân Túc Xuyên nghe vậy thì liếc con thỏ kia một cái, không biết vì sao, con thỏ biết rõ anh hẳn là không nghe thấy mình nói chuyện, nhưng nó vẫn giật nảy mình, lập tức co cụm không dám mắng chửi nữa.

Vân Túc Xuyên mỉm cười nói:" Tớ thấy vừa nãy cậu đang nghĩ ngợi, sợ nói chuyện sẽ ảnh hưởng đến mạch suy nghĩ của cậu, dù sao trên tay cũng nhàn rỗi nên lấy nó qua ném chơi chơi. Dáng vẻ con thỏ này kì quặc thật đấy. "

Thỏ lông nhung:".. Mẹ nó mẹ nó mẹ nó á! "

Giang Chước nói:" Tớ cũng chẳng nghĩ gì, chỉ là nhìn thấy kết cục của Niên Tân Vũ nên có chút cảm khái. Còn có hôm nay Đan Tĩnh líu ta líu tíu kể một đống chuyện tồi tệ của hắn và Miêu Hàn Lượng nữa, sắp tẩy não tớ luôn rồi, vừa nãy nằm mơ đều là hắn đang kể khổ. "

Vân Túc Xuyên sờ sờ cằm, nói:" Đó đều là hắn ta tự tìm, ai bảo hắn đang yên đang lành nhất định phải dính líu đến một tên đàn ông chứ? "

Câu này hơi bất công, thật sự không giống với lời Vân Túc Xuyên có thể nói ra, Giang Chước cảm thấy không tán thành lắm, theo ý thức phản bác lại:" Chuyện này chẳng có liên quan gì với việc người có giới tính gì ở bên nhau cả. Cậu nhiều lắm chỉ có thể nói là con người Miêu Hàn Lượng không ổn, xã hội hiện đại này, yêu đồng giới hay khác giới chẳng qua cũng chỉ là một sự lựa chọn mà thôi, ảnh hưởng không lớn. "

Cậu nói xong lại thấy Vân Túc Xuyên đang cười tủm tỉm, cũng chẳng biết anh đang vui cái gì nữa:" Cậu có nghe tớ nói chuyện không? "

" Nghe mà. "Vân Túc Xuyên cười nói:" Tớ thấy vụ án này giải quyết xong nên tâm tình tốt. Được rồi, cậu ốm còn chưa khỏi, nằm thêm một lát đi."

Lúc đó Giang Chước vừa mới xác định Dương Tân Phong là người trọng sinh, đã bí mật báo cáo lại chuyện này với Tào Văn Khê – Tổ trưởng tổ chuyên án. Tào Văn Khê hết sức coi trọng chuyện này, lập tức tiến hành thẩm vấn bí mật Dương Tân Phong, nhằm moi một số tin tức quan trọng liên quan tới tương lai từ trong miệng hắn, kịp thời phòng tránh nguy hiểm và nắm giữ cơ mật liên quan.

Cái chết của Đan Tĩnh không có chút điềm báo gì, không kịp thẩm vấn, đến phiên Niên Tân Vũ, ngược lại cũng phải trải qua quá trình này.

Tâm tình Niên Tân Vũ đang tệ hại, cô ta không ngờ mình vắt óc suy nghĩ, kết quả cuối cùng bản thân lại tra ra bệnh hiểm nghèo, cả người mất hết hy vọng, cái gì cũng không chịu phối hợp nói ra.

Nhưng tổ chuyên án đương nhiên sẽ không vì cô ta sắp chết tới nơi rồi mà khách khí, dùng đủ loại thủ đoạn thẩm vấn, chỉ mới qua mười tám tiếng, Niên Tân Vũ đã mở miệng, nói ra một lượt toàn bộ những chuyện quan trọng mình nhìn thấy trước khi trọng sinh.

Thật ra, với thái độ không bỏ qua bất kì yếu tố nguy cơ nào, hỏi thì cứ hỏi, nhưng mọi người hi vọng không lớn vào câu trả lời của cô ta. Niên Tân Vũ dù sao cũng là minh tinh trong giới giải trí, cho dù có sống lại một đời, thân phận của cô ta cũng đã định trước sẽ không tiếp xúc đến những tin tức cơ mật hoặc tương lai sẽ xuất hiện công nghệ tiên tiến nào, hỏi đến cuối, chuyện có ý nghĩa sàng lọc ra được chỉ có hai chuyện.

Một là qua bảy ngày nữa, sẽ có một tên côn đồ cầm dao vào trường tiểu học hành hung giáo viên, dẫn tới các giáo viên và học sinh ba người chết bảy người bị thương, tổ chuyên án căn cứ theo tin tức Niên Tân Vũ cung cấp, chuyển lại tài liệu cho bên cục công an, hai bên đã phái người mai phục xung quanh trường trước vài ngày, đề phòng kẻ xấu.

Còn một chuyện khác, thì lại có liên quan tới một chương trình tạp kĩ.

Chương trình này có tên 《Show thực tế chạy hay chết》, nội dung như tên gọi, là một chủ đề kinh dị, tổ chương trình bố trí đủ loại cảnh tượng kinh dị, sắp xếp các minh tinh khách mời vào chơi game trốn thoát.

Bởi vì bên phía người đứng ra tổ chức có kinh tế hùng hậu, đập tiền không chút do dự, chương trình được chế tác hoàn mỹ, những người mời đến đều là những lưu lượng đang hot, vì vậy một năm trước vừa công chiếu ra, cực kì được hoan nghênh.

Bình thường dưới tình huống này, tranh thủ rèn sắt khi còn nóng đẩy lên mùa hai hẳn là lựa chọn tốt nhất, nhưng tổ chương trình lại chậm chạp không có động tĩnh, làm không ít khán giả oán than khắp nơi, vô cùng nhung nhớ.

Nhưng chuyện bọn họ không biết chính là, ngoài người thắng lợi cuối cùng ra, những khách mời từng tham gia mùa một của chương trình, ở hiện thực đều đã tử vong, hơn nữa cách chết giống hệt trong trò chơi.

Đây là một chương trình tạp kĩ bị nguyền rủa.

Lúc Giang Chước khỏi ốm quay lại làm việc, đã nhìn thấy những khai báo liên quan của Niên Tân Vũ. Dựa theo thời gian trước mắt, khách mời mùa một của chương trình 《Show thực tế chạy hay chết》đã có một người tử vong, về hồ sơ liên quan tới vụ án lần đó cũng đã được chuyển lên rồi.

Người chết là một ca sĩ theo hướng hát nhảy, giới tính nữ, tên là Từ Toàn. Lúc đó cô ta là người bị out đầu tiên trong trò chơi, nguyên nhân là trong quá trình chạy trốn khỏi mật thất vô ý va phải một chậu cá, kích hoạt cơ quan.

Mà ngay vào tháng trước, lúc Từ Toàn nghỉ phép ở nước ngoài bị phát hiện tử vong, nguyên nhân cái chết là do lúc đi bộ trong nhà giẫm vào nước trơn ngã, va đổ bể cá lớn ở bên cạnh, bể cá đập xuống mặt đất vỡ thành mảnh nhỏ, mảnh thủy tinh vỡ vừa vặn cắt đứt khí quản của cô ta. Vì lúc đó trong nhà không có ai, không kịp cấp cứu đã dứt hơi bỏ mình.

Độ hot của sự việc này không lớn. Sau khi Từ Toàn tham gia show tạp kĩ kia, vì đắc tội với cao tầng của công ty nên bị đóng băng hoạt động*, cô ra nước ngoài giải sầu, vẫn luôn không có công việc, độ quan tâm của cô cũng không bằng trước kia nữa.

(*) Gốc là Tuyết tàng 雪藏: Nghệ sĩ bị chính công ty quản lí đóng băng hoạt động.

Cái chết này được xác định là ngoài ý muốn, chi tiết vẫn chưa được đưa tin ra ngoài, cho nên ngoài người thân của Từ Toàn ra, vẫn chưa có quá nhiều người liên tưởng đến chương trình tạp kĩ 《Show thực tế chạy hay chết》.

Mãi đến khi Niên Tân Vũ nói ra, Tào Văn Khê đặc biệt sai Chu Hạ đi tìm lại hồ sơ cẩn thận đối chiếu với video chương trình tạp kĩ kia, phát hiện ra ngay cả tư thế ngã xuống của Từ Toàn cũng giống y như đúc.

Trên đời này có sự trùng hợp như vậy sao?

* * *

Editor: Đi được nửa chặng đường rồi, hai đứa vẫn chưa có lấy một nụ hôn (ಥ﹏ಥ)
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 483 Tìm chủ đề
Chương 81

Fan CP ăn tết

[HIDE-THANKS]
Editor: Lục Tiểu Thất.

Đáp án rõ ràng là phủ định, gần như tất cả các điểm tương tự đều đã dự báo trước lời nguyền tử vong sắp xảy ra đối với các khách mời trong chương trình.

Vì sự việc li kì, lại liên quan đến minh tinh đang hot, cho dù là trong nội bộ tổ chuyên án, người biết chuyện cũng không nhiều.

Một mình Giang Chước được sủng ái, lúc tan làm bị lão tổ trưởng Tào Văn Khê – Người "Xem cậu như con gái ruột" trong miệng Vân Túc Xuyên, gọi một mình cậu vào phòng làm việc, lúc này mới biết tình hình chi tiết cặn kẽ nhất.

Giang Chước cũng cảm thấy trong chuyện này lộ ra quỷ dị, cậu lật xem tài liệu, phát hiện trong trò chơi, khách mời thứ hai bị out tên là Thẩm Tử Thâm. Cái tên này cậu có hơi ấn tượng, hẳn là diễn viên có tiếng tăm mấy năm nay, lớn hơn cậu hai tuổi.

Giang Chước nói: "Vậy chúng ta phải đi bảo vệ Thẩm Tử Thâm này sao?"

Tào Văn Khê lắc lắc đầu: "Cách này không ổn. Theo như Niên Tân Vũ khai báo, cô ta nhìn thấy trong kiếp trước, vài nghệ sĩ lần lượt xảy ra chuyện, cũng vì vậy khiến cho tổ chuyên án nhìn chằm chằm, phái người bảo vệ người bị hại. Nhưng đây không phải bị người khác tập kích, mà là bị nguyền rủa, rất khó đề phòng, cho nên cuối cùng tất cả người đều bảo vệ thất bại."

Trong các loại thủ đoạn ám sát, nguyền rủa thuộc loại cạm bẫy được lên sẵn từ trước, là loại khó lòng đề phòng nhất. Nhưng bất kể chuyện gì đều có mặt lợi mặt hại, khi một lời nguyền rủa có quy mô lớn như vậy được gieo xuống, cũng dễ lộ ra sơ hở nhất.

Cho nên, nếu đã cảm thấy cách bị động bảo vệ không có hiệu quả, vậy thì chỉ có thể chủ động xuất kích rồi.

Giang Chước lập tức hiểu ra mục đích Tào Văn Khê gọi cậu đến: "Chú là muốn triệu tập tất cả những người từng tham gia chương trình tạp kĩ năm đó tới, mô phỏng lại game trốn thoát lần nữa."

Nếu năm đó những người bị loại trong trò chơi đều lần lượt tử vong trong hiện thực, vậy thì dùng cách làm ngược lại, chơi thêm một lần nữa, cứu tất cả mọi người ra, tương đương với lời nguyền tự động sụp đổ. Lúc lời nguyền được phá giải, hung thủ sau màn chịu phản phệ, tự nhiên sẽ lộ ra sơ hở.

Tào Văn Khê thấy cậu đoán ra rồi, trên mặt chú lộ ra nụ cười nhạt, nói: "Quả thật chú có ý định này, hơn nữa còn phải phái ái tướng là cháu ra trận."

Chú đưa một bản tài liệu kế hoạch cho Giang Chước: "Xem cái này đi."

Giang Chước lật ra, phát hiện chương trình tạp kĩ đòi mạng này thế mà lại từng dự định làm mùa hai, hơn nữa đã gửi lời mời đến vài vị khách mời, kí cả hợp đồng rồi.

Có điều nghĩ cũng đúng, dù sao sau khi mùa một của 《 Show thực tế chạy hay chết》công chiếu thu được một tá lời khen ngợi, lúc đó vì để duy trì nhiệt độ đề tài, phần quay chụp mùa hai đã lên sẵn kế hoạch hết rồi, ai ngờ sau đó lại xảy ra chuyện Từ Toàn tử vong ngoài ý muốn.

Cô ta chết thế nào, người khác không biết, cảnh sát trong vụ lại cứ nhất quyết phải nói rõ ràng với người nhà của Từ Toàn, bố mẹ của đối phương vừa nghe thế, lập tức quýnh lên, tìm đến cửa tổ chương trình quay chụp đòi bồi thường, mặc dù cuối cùng không làm chuyện ầm ĩ lên, nhưng cũng khiến cho kế hoạch quay chụp của mùa hai tạm thời bị gác lại.

Giang Chước nhíu mày nói: "Trên bản kế hoạch này đã viết rõ ràng ngày tháng dự định quay show, có hai khách mời được mời đến đã kí tên lên hợp đồng, như vậy bất kể bọn họ có tham gia trò chơi lần này hay không, đều đại diện cho điều kiện của lời nguyền này đã được thành lập.

Nói cách khác, việc này là bọn họ tự nguyện đồng ý tổ chức và tham gia show thực tế, nếu không thực hiện lời hứa đúng thời hạn, thì cũng sẽ bị trừng phạt.

Tào Văn Khê nói:" Phiền phức chính là chỗ này, cho nên mùa hai của show thực tế nhất định phải bắt đầu khởi quay đúng hạn. Chú đã bảo Tiểu Nham đến thương lượng với tổ sản xuất chương trình rồi, trong số khách mời tham gia, mấy người còn sống ở mùa một muốn đi, hai người đã kí tên tham gia mùa hai cũng đi, cộng thêm chú định để cháu đi cùng.. Có điều vẫn nên đặt sức khỏe lên hàng đầu, bệnh của cháu thế nào rồi? "

Bắt đầu từ lúc hai người nói chuyện này, Giang Chước đã đoán ra Tào Văn Khê muốn bảo cậu tham gia show thực tế này rồi, dù sao so với những người khác trong tổ mà nói, cậu tham gia kiểu chương trình này vẫn xem như có kinh nghiệm hơn chút xíu.

Giang Chước cười nói:" Chỉ là sốt mà thôi, bây giờ khỏe rồi ạ. "

Tào Văn Khê nhìn Giang Chước từ nhỏ đến lớn, thật sự cũng thương cậu. Giang Chước nói thì nói như vậy, nhưng từ lúc Giang lão qua đời đến giờ, Tào Văn Khê thấy cậu gầy đi trông thấy, đến bây giờ cũng chưa hồi lại, chú vẫn cảm thấy hơi không yên lòng.

Chú nói:" Như này đi, cháu chọn thêm một người đi cùng, phối hợp lẫn nhau cũng dễ hành động. Các cháu nhất định phải đặt an toàn của bản thân lên trước tiên. "

Giang Chước nghĩ một lúc, nhất thời cũng khó quyết định, muốn chọn cũng không dễ chọn.

Chủ yếu là vì dốc sức mô phỏng theo tình huống năm đó, chương trình tạp kĩ này muốn quay chụp dựa theo hình thức bình thường là quay trước rồi mới chiếu ra, nếu như những người tham gia chương trình đều là những minh tinh lớn, người nổi tiếng trên mạng, đột nhiên lòi ra một gương mặt xa lạ chưa nhìn thấy bao giờ, nhất định sẽ khiến cho các khán giả chú ý.. Điều này cũng là nguyên nhân Tào Văn Khê lựa chọn Giang Chước.

Tào Văn Khê thấy Giang Chước trầm ngâm, bỗng nhiên nhớ tới Vân Túc Xuyên mấy hôm trước đến báo cáo công việc và xin nghỉ phép cho cậu, chú lập tức nói:" Bên phía Túc Xuyên có thời gian không? "

Trong chương trình tạp kĩ này cũng có một phần tài trợ của Vân Thị, hai vị khách mời trong đó lại là gà dưới trướng giải trí Tinh Quang, nếu Vân Túc Xuyên tham gia cũng hợp lí, Giang Chước nghĩ một chút, nói:" Để chốc nữa cháu hỏi thử cậu ấy. "

Tào Văn Khê cười nói:" Thằng nhóc trơ tráo ấy, nếu không phải năm đó nó ra nước ngoài thì chú đã nói với bố nó, bảo để nó tới chỗ chúng ta làm nhân viên ngoài biên chế rồi. Đi hỏi thử đi, lần này nếu Túc Xuyên đồng ý, hai đứa bạn nối khố các cháu hợp tác được thì tốt quá rồi. "

Chú lại bổ sung thêm một câu:" Cháu nói với nó, nếu tới, đến lúc đó chú sẽ đích thân phát thưởng cho nó. "

Giang Chước cũng cười:" Vậy cháu thay cậu ấy cảm ơn tổ trưởng trước. "

Giang Chước quay về gọi một cuộc điện thoại, Vân Túc Xuyên đương nhiên đồng ý, trận trước anh tăng ca làm thêm giờ ở công ty, gắt gỏng như chóa già chính là vì để bàn giao công việc cho hai giám đốc mới thuê tới. Thời gian quay chụp mùa hai của 《 Show thực tế chạy hay chết》sắp xếp vào cuối hạ đầu thu, vừa đúng vào thời gian anh rảnh rỗi.

Giang Chước nói chuyện với Vân Túc Xuyên xong xuôi, cậu bỏ điện thoại xuống, phát hiện ở bên khung trò chuyện chăm sóc khách hàng của APP gửi tới cho cậu một cái icon mặt cười, bên dưới kèm thêm một câu" Có ở đó không ".

Giang Chước mấy ngày trước lúc vừa nghe nói đến cách dùng của Đá Bất Trú, cậu muốn hiểu rõ tình hình cụ thể, cho nên thử nhấn vào mục chăm sóc khách hàng, đối phương không rep lại cậu, kết quả bây giờ mới thấy trả lời lại, cung phản xạ này đủ dài đấy nhỉ.

Giang Chước không biết vị đang nói chuyện với cậu đây có phải là lập trình viên suốt ngày nhớ thương đến cô vợ nhỏ kia không, cậu vừa thấy tin nhắn đã lập tức gửi câu hỏi của mình qua.

Giang Chước:" Xin hỏi viên Đá Bất Trú nằm trong trung tâm cá nhân của tôi, cần thêm bao nhiêu giọt máu mới có thể đưa vào sử dụng, có tổn hại đến sức khỏe không? "

Chăm sóc khách hàng APP:" Căn cứ theo tình huống cá nhân, lượng máu thêm khác nhau sẽ tạo thành hậu quả khác nhau. Streamer có thêm giá trị công đức, sẽ không xuất hiện nguy hiểm tính mạng, nhẹ thì cơ thể suy yếu, một khoảng thời gian sẽ khôi phục lại, nặng thì hao tổn tuổi thọ, không thể cứu vãn, nhiều nhất không vượt quá ba mươi năm. "

Nói cách khác, hậu quả nghiêm trọng nhất chính là ba mươi năm tuổi thọ đổi lấy một trái tim, bình tĩnh mà suy xét, không tính là đắt. Huống chi ba mươi năm này vẫn là tiêu chuẩn cao nhất.

Kết cục của đám người Đan Tĩnh trước đó nhoáng cái lướt qua trước mắt, Giang Chước soạn vài chữ trong khung trò chuyện rồi lại xóa đi, cuối cùng chỉ trả lời lại một câu:" Biết rồi, cảm ơn. "

Ngược lại hệ thống chăm sóc khách hàng APP lại nhắc nhở cậu:" Kiến nghị sau mỗi lần thêm máu, cách hai đến ba ngày sau mới thêm máu tiếp, nhằm để giảm bớt mức độ tổn thương. "

Giang Chước nói cảm ơn thêm lần nữa, đóng giao diện chăm sóc khách hàng lại, cậu mở trung tâm cá nhân ra, thêm tiếp cho Đá Bất Trú một giọt máu nữa.

Lần này, trên mặt hòn đá nhỏ ngâm trong chậu cá dường như nhiễm lên một lớp màu hồng nhàn nhạt, đắm mình trong chậu vui vẻ lắc lư vài cái.

Đúng như APP nói, có lẽ là do mỗi lần lượng máu thêm vào không nhiều, hiện tại Giang Chước vẫn không có cảm giác cơ thể khó chịu gì cả, cậu cũng vẫn chưa nói chuyện này cho Vân Túc Xuyên nghe.

Không bao lâu sau, chương trình《 Show thực tế chạy hay chết》từng đạt thành công về rating ở mùa đầu tiên thông báo bắt đầu ghi hình cho mùa hai, đồng thời công bố danh sách bảy vị khách mời tham gia trò chơi.

Ba vị đầu tiên trong đó đều là khách mời cũ tham gia từ mùa một. Người đầu tiên tên là Tô Đới, ra mắt với tư cách ngôi sao kungfu nhí từ nhỏ, vừa bước qua tuổi ba mươi đã là một diễn viên dày dặn kinh nghiệm.

Hắn không quá đẹp trai nhưng rất nam tính, trên truyền hình thường diễn một số vai diễn anh chàng kiên cường rắn rỏi giàu lòng hi sinh, võ thuật của bản thân hắn cũng không tồi, trong mùa một của trò chơi trốn chạy chơi vô cùng đặc sắc, mãi đến gần cuối mới không cẩn thận bị loại.

Người thứ hai thì là một nữ minh tinh, tên là Lí Thanh Giai, từ một MC chuyển sang diễn viên, gần đây mấy bộ phim truyền hình của cô lần lượt công chiếu, sự nghiệp đang trên đà phát triển, năng lực pha trò trong chương trình* của bản thân rất mạnh, tính cách vừa hoạt bát vừa hào phóng, là kiểu người rất được xem trọng trong chương trình khiêu chiến mạo hiểm như thế này.

(*) Gốc là - Tống nghệ cảm (综艺感) : Hiểu đơn giản chính là năng lực gây cười, dẫn dắt người xem hứng thú. Tống nghệ cảm là năng lực khiến người khác bật cười trong chương trình tạp kĩ.

Người thứ ba tên là Thẩm Tử Thâm, năm nay hắn hai mươi sáu, nhân khí không thể xem thường, là sao nam chạm tay phải bỏng trong nước hiện nay.

Đây không chỉ vì hắn có ngoại hình xuất sắc, mà còn vì sau lưng Thẩm Tử Thâm là tập đoàn Thẩm Thị gia nghiệp lớn. Hắn là con trai út của CEO Thẩm Thị, bước chân vào giới giải trí chỉ để dong chơi, từ lúc mới ra mắt tài nguyên đương nhiên là tốt nhất, từng khoản từng khoản đập vào như thế, không hot thì không có công lí rồi.

Ba người ở trên đều là khách mời từng tham gia chương trình một lần, thật ra ngoài ba người bọn họ và Từ Toàn đã tử vong ra, vốn còn có ca sĩ hip-hop Tả Siêu đến từ Hồng Kông.

Năm đó ở trong trò chơi, hắn là người thứ ba bị loại, vốn cũng là người có khả năng cao sẽ xảy ra chuyện, tiếc là hắn đang tiến hành tour lưu diễn toàn quốc lần đầu, không thể điều chỉnh lịch trình, bất kể tổ chuyên án có liên hệ thuyết phục thế nào, Tả Siêu cũng không tin chuyện tà ma như thế, sống chết không muốn bỏ tour lưu diễn để đến tham gia mùa hai của chương trình này.

Tổ chuyên án cũng chẳng thể nào kiên quyết trói người đưa tới, dưới tình huống bất đắc dĩ, họ chỉ đành phái hai người đi theo đoàn lưu diễn âm thầm theo dõi, một mặt vì để bảo vệ cho Tả Siêu, mặt khác lấy hắn làm một điểm đột phá, phòng ngừa đối phương âm thầm giở trò.

Ngoài ra còn có hai vị khách mời, chính là hai vị khách xui xẻo đã sớm kí hợp đồng tham gia chương trình 《 Show thực tế chạy hay chết》kia.

Trong đó có một vị vừa mới tiến vào hàng tiểu sinh lưu lượng – Mê Nặc, là người lai giữa hai dòng máu Trung – Ai Cập, mũi cao mắt sâu, tương đối khôi ngô, có hậu viện hội fan nữ khổng lồ.

Còn một người khác chính là Nhạc Đình Phi – chuyên đóng nam chính phim thần tượng, cũng chính là" Fanboy của Giang Chước "diễn chung với Niên Tân Vũ lần trước.

Mặc dù vì Niên Tân Vũ phạm lỗi, rất nhiều phân cảnh của bộ phim kia đều phải quay lại, làm chậm trễ rất nhiều thời gian, nhưng cách đây không lâu, Nhạc Đình Phi có đóng một bộ phim được chuyển thể từ một bộ tiểu thuyết đam mỹ với Mê Nặc, phim vừa được công chiếu, nên hai người tham gia tiết mục lần này, cũng là vì kiếm thêm chút nhiệt độ cho phim mới.

Đương nhiên, tiền đề là mọi người đều có thể sống qua màn game của chương trình này.

Tổng cộng có bảy vị khách mời, năm nam một nữ, hai người còn lại đương nhiên là Giang Chước và Vân Túc Xuyên, quả thật có thể nói là đội hình thần tiên.

Lần này trong họa có phúc, các khách mời vì phá giải lời nguyền, không có sự lựa chọn nào khác mới phải sắp xếp thời gian tới tham gia chương trình tạp kĩ này, nếu không phải như thế, tổ chương trình cũng rất khó có thể quy tụ các minh tinh tập hợp về cả nhân khí và độ thảo luận đề tài như thế này.

Danh sách vừa được công bố, ngay lập tức lọt vào top sáu trong mười từ khóa tìm kiếm phổ biến nhất, đề tài thảo luận cũng lập tức nhảy lên.

Fan hâm mộ của các nhà nhao nhao bận rộn cổ vũ tuyên truyền cho thần tượng nhà mình đã là thao tác bình thường rồi, mà điều khiến mọi người kinh ngạc nhất chính là hai cái tên Giang Chước và Vân Túc Xuyên cũng nằm trong danh sách.

Xảy ra chuyện gì vậy? Tình huống gì vậy? Tết đến rồi sao?

Fan CP Vân Giang cùng fan only hai nhà đều kích động đến nỗi lệ nóng quanh tròng, sinh thời thật sự không ngờ còn có thể nhìn thấy hai người bọn họ cùng nhau tham gia show thực tế, dù sao với thân phận nghề nghiệp của Giang Chước và Vân Túc Xuyên, vừa không thiếu tiền, cũng chẳng cần tiếng tăm hay nhiệt độ.

Nhưng bất kể mục đích của hai người họ là gì, có đường ăn là khiến họ vui mừng khôn xiết rồi! Có trời mới biết làm fan của người không trong giới giải trí như bọn họ hèn mọn như thế nào.

Mắt thấy những minh tinh khác tham gia chương trình đều đã bắt đầu tuyên truyền rồi, các fan cũng hưng phấn đợi tin tức bên phía Giang Chước.

Người đàn ông lạnh lùng này bình thường vứt weibo một bên để cỏ tốt um, bao nhiêu tháng cũng chẳng có đến một bài post, lần này hẳn là cũng nên đăng vài tấm ảnh tuyên truyền xinh đẹp để mọi người cùng liếm nhan chứ nhỉ.

Đáng tiếc các fan thật sự nghĩ nhiều rồi, đợi cả mấy ngày liền, Giang Chước chỉ share lại bài weibo tuyên truyền của tổ chương trình, ngay đến một câu cũng chẳng thèm nói, rồi quẳng ở đó kệ xác nó.

Dường như cách cả một cái màn hình cũng có thể nhìn thấy trong khuôn mặt lạnh lùng lộ ra một chút mất kiên nhẫn, thật sự quá đáng lắm luôn.

Đám fan nhao nhao kêu khóc:

" Giang Chước, người đàn ông tuyệt tình. "

" Hôm nay lại là một ngày quảng cáo công việc theo style lạnh lùng. "

" Hãy nói cho tui biết cần có bao nhiêu tiền để bao trọn Giang Chước! A a a tui muốn nhốt cậu ấy vào phòng tối, để cậu ấy ngày nào cũng đăng weibo! "

" Nằm mơ đi, trong mơ cái gì cũng có. [Buồn bã. JPG] "

Kết quả khóc chít chít chít một hồi, ở bên đầu kia Vân Túc Xuyên đã share lại bài weibo tuyên truyền của Giang Chước, đồng thời nói thêm một câu" Mấy giờ rồi còn chưa ngủ ".

Vì thế đám fan lại sống dậy lần nữa.

Trải qua vài sự kiện tương tự, bọn họ nhận ra trong vòng CP Vân Giang, người phất cờ đi đầu không ai khác ngoài chính bản thân Vân Túc Xuyên, trên cơ bản chính là đi theo anh Xuyên sẽ có đường gặm, nghĩ lại lần này hai người sẽ cùng nhau tham gia cả một show thực tế như thế, quả thật khiến người ta kích động đến mức không ngủ được.

Trong số những nguyên nhân mà CP này được yêu thích như thế, có một điểm quan trọng nhất, đó chính là Giang Chước và Vân Túc Xuyên đều không phải người trong giới giải trí.

Mặc dù chuyện này định trước là bọn họ sẽ rất ít khi lộ mặt trước ống kính, nhưng nhìn từ một góc độ khác mà nói, chỉ cần hai người họ tương tác hoặc đứng chung khung hình, các fan đều không cần lo lắng bên nào vì muốn xào CP hoặc cọ nhiệt độ mới cố ý làm như thế, mỗi lần tương tác với nhau, mỗi một chi tiết đều là quan hệ thật sự, không phải tránh hiềm nghi chút nào cả.

" Vì sao một CP ít lương thực như vậy mà lại khiến tui u mê như thế chứ, thật sự muốn phát điên rồi hu hu hu hu hu. "

" Có đôi lúc tui chộp được ánh mắt lúc anh Xuyên nhìn Tiểu Chước, luôn khiến tui dâng lên một loại ảo giác, chính là anh ấy thật sự rất thích Tiểu Chước. "

Cũng có fan không nhịn được nói như vậy.

" Đồng cảm, nhưng cũng cảm thấy hình như mình đang nằm mơ. Dù sao cũng chẳng nghĩ nhiều làm gì, đi theo anh Xuyên có đường gặm mới là sự thật. "

" Lần này không biết bọn họ có đi cùng nhau không ta? Mong chờ mong chờ. "

" Chính chủ đã cố gắng như vậy rồi, các đại đại à, còn không sản xuất lương thực sao? "

Quả nhiên giống với những gì các fan đã mơ mộng trong fanfic, buổi chiều hôm sau ngày quan tuyên, Vân Túc Xuyên đến nhà cũ Giang gia ấn chuông cửa, gọi Giang Chước đi cùng tới sân bay.

Anh nhấn hai lần chuông, đã loáng thoáng nghe thấy trong nhà vang lên một giọng hét:" Xông lên-- "

Vân Túc Xuyên:"... "

Ngay sau đó là tiếng" Sạt sạt sạt "của thứ gì đó chạy loạn dưới đất, vô cùng nhẹ, nhưng rất hỗn loạn, nghe không giống tiếng người cũng chẳng giống tiếng động vật..

Vân Túc Xuyên đang nghĩ Giang Chước nuôi thứ gì thế này, đã thấy cửa lớn mở ra, mà trước mặt anh.. Dưới mũi chân đang có một đội hổ bông, gấu bông, pikachu, doraemon đứng thành một đống lớn.

"... "

Vân Túc Xuyên nhớ ra rồi, đây chính là" Đại quân Giang Thị "mà Giang Chước đã thu nạp được trên thuyền trong vụ án tìm kiếm Đặng Nhất Hàm, còn dùng xe của anh để kéo về nhà.

Đám gấu bông thành tinh này bình thường đều bị chất đống ở trong phòng dành cho khách, chen chúc tâm sự với nhau, lần này Pikachu dẫn đầu trên móng đã được buộc cho một cây gậy tiên nữ màu hồng phấn, chính là công cụ làm các vật phẩm thành tinh có thể tự do hoạt động được thưởng trong lần livestream trước đó. Giang Chước gõ pikachu sống dậy xong, rồi bảo nó đi gõ một lượt các gấu bông khác dậy.

Bây giờ mấy thứ này không những biết chạy mà còn biết nhảy, những lời chúng nói đến cả một người không có năng lực đặc biệt như Vân Túc Xuyên cũng có thể nghe thấy rồi.

Đám nhóc trở mặt không nhận người, nhao nhao huyên náo hỏi Vân Túc Xuyên:" Anh là ai? Đến đây làm gì? "

Hai mắt Vân Túc Xuyên nhìn đăm đăm vào bọn nó một hồi, bỗng nhiên anh chạy vào trong nhà hét to lên:" Tiểu Chước! Giang Tiểu Chước! Giang Chước! Em trai à! Cậu làm gì đây? Cậu muốn dấy binh khởi nghĩa à? "

Giang Chước thân trên mặc một chiếc áo sơ mi kẻ ca-ro, bên dưới mặc quần jean, nhẹ nhàng thoải mái xách vali hành lí đi ra từ lầu hai, bên cạnh cậu có quân lính theo hầu*, một đám gấu bông chen chúc ra, có hai con chó bông vật nhau, sau đó lọc cọc lọc cọc lăn từ trên cầu thang xuống, đúng lúc lăn đến trước mặt Vân Túc Xuyên.

(*) Gốc là 前呼后拥 – Tiền hô hậu ủng: Đằng trước có lính hô dẹp đường, đằng sau có lính ủng hộ.

Giang Chước thong thả nói:" Trong mấy ngày ra ngoài quay chương trình, tớ để bọn chúng trông nhà. "

Vân Túc Xuyên tán thưởng nói:" Cách này không tồi, không mất tiền ăn không mất tiền công, trộm bước vào một cái là bị bọn chúng dọa cho gần chết. Nếu cậu có thể giới thiệu rõ thân phận của tớ ra cho bọn chúng nghe, vậy thì tớ sẽ càng vui hơn. "

Giang Chước đùa nói:" Thân phận của cậu là vừa bước vào cửa đã bị đánh cho một trận? "

Vân Túc Xuyên đưa tay đón lấy vali của cậu nhấc ra ngoài cửa:" Phì, là thân phận khiến cho bọn chúng phải xếp hàng quỳ đón ở trước cửa. "

Thấy Giang Chước sắp đi ra ngoài cùng Vân Túc Xuyên, mấy con gấu bông nhỏ chạy tới ôm chân Giang Chước, ngẩng đầu hỏi cậu:" Anh sẽ không một đi không trở lại chứ? "

Giang Chước nói:" Bọn mày nghĩ đẹp ghê, nhà anh đây mấy ngàn vạn đấy, anh không về đâu. "

Một con hổ bông nói:" Vậy anh không cần trốn bọn em lén bỏ trốn theo người đàn ông khác chứ! "

Vân Túc Xuyên nghe vậy mừng rơn, túm con hổ bông từ dưới chân Giang Chước lên, sờ sờ đầu hổ, khen ngợi nói:" Con mèo này có kiến thức ghê ta, mới liếc qua hiện tượng một cái đã nhìn rõ bản chất rồi. Yên tâm đi, bọn anh đi lĩnh chứng, đi tuần trăng mật về xong sẽ vào ở cùng nhau. Đến lúc đó nhớ gọi anh là baba nha, ha ha ha ha ha ha ha! "

Giang Chước:".. Cắn hắn! "

Giang Chước và Vân Túc Xuyên cứ như thế mà rời khỏi nhà cũ Giang gia trong lời chửi mắng và níu giữ của đám gấu bông, cùng nhau đến sân bay, chuẩn bị đi ra ngoại tỉnh quay chụp.

Bất kể truyền thông và fan hâm mộ bên ngoài xào xáo chuyện này ồn ào huyên náo thế nào, trong lòng hai người họ cũng tự biết rõ, chuyến đi lần này không phải đi chơi, mấy mạng người đều đè trên vai, chỉ không cẩn thận một chút là xảy ra chuyện.

Dù sao mỗi một người trong số các khách mời này, đều không có cơ hội trọng sinh lại lần nữa.

So với những người khác bao vây rầm rộ túi lớn túi nhỏ, hai người đến cả trợ lí cũng không dẫn theo, mỗi người chỉ tự xách theo một cái vali nhỏ, trong vali chiếm phân nửa là bùa chú pháp khí, do chú Trần – Tài xế của Giang gia lái xe đưa cả hai người cùng đến sân bay.

Lúc này đang giữa lúc nắng gắt, sau khi hai người xuống xe, Giang Chước vòng ra ghế sau nhấc cả hai chiếc vali xuống, Vân Túc Xuyên đi theo đằng sau, thuận tay ụp một cái mũ lưỡi trai lên đỉnh đầu cậu để che nắng, ngay sau đó hai người lập tức nghe thấy một tiếng hét lớn" A-- ".

Vân Túc Xuyên sợ tới mức tay cứng đờ giữa không trung, anh nhìn Giang Chước đang quay đầu lại xem chuyện gì xảy ra, nói:" Tớ còn tưởng rằng tớ đã ấn vào cái công tắc nào đó trên đầu cậu cơ. "

Giang Chước:"... "

Hai người quay đầu lại nhìn theo tiếng hét, thấy lẫn trong dòng người chen chúc bên ngoài sân bay, có người giơ cao bảng đèn led viết chữ" Vân Túc Xuyên "hoặc" Giang Chước ", hóa ra là fan hâm mộ đến đón sân bay.

Giang Chước hỏi Vân Túc Xuyên:" Cậu bỏ tiền mua à? "

Vân Túc Xuyên cạn lời, nói:" Tớ không biết cậu nói lời này là đang công kích tớ hay là đang công kích chính bản thân mình nữa."

* * *

Đến đây phải nói lời từ biệt rồi! Vì thời gian ra chương của mình quá chậm, có bạn khác đã edit hoàn bộ này rồi, mình thấy bạn ấy làm rất chỉn chu, nên mình xin phép ngừng lại tại đây, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ~
[/HIDE-THANKS]
 
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back