Đam Mỹ [Edit] Ai Thấy Con Rồng Của Tôi Đâu Không - Ngọc Án Thanh

Thảo luận trong 'Đã Hoàn' bắt đầu bởi AmiLee, 3 Tháng mười một 2020.

  1. AmiLee

    Bài viết:
    126
    Chương 20: Cậu cưỡi rồng rồi nha.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Editor: AmiLee

    Thấy Kỷ Dao vẻ mặt kinh ngạc, Ella ý thức được mình có chút nhiệt tình quá mức, vừa định xấu hổ mà giải thích hai câu, bộ đàm trên tường lại truyền đến giọng của Charles:

    "Evans, đại nhân hôm nay không đi quân bộ, ở nhà nghỉ ngơi chỉnh đốn một ngày, đang tính toán đi ra ngoài cưỡi ngựa, cậu đi theo bên cạnh hầu hạ."

    Kỷ Dao đáp: "Vâng, lập tức tới liền."

    "Nếu cậu có việc thì làm đi có rảnh lại nói chuyện tiếp."

    Ella nói xong lập tức đi luôn.

    Kỷ Dao theo sau đi vào đại sảnh, thì thấy Antonio thay một bộ đồ để cưỡi ngựa, trong tay cầm theo roi ngựa từ trên lầu đi dưới.

    Antonio một bên đi ra ngoài một bên hỏi: "Biết cưỡi ngựa không?"

    Kỷ Dao nói: "Không biết."

    Antonio khịt mũi: "Tại sao cái gì cũng đều không biết, tùy tùng của tôi đến ngựa cũng không biết cưỡi, nói ra không phải làm tôi rất mất mặt hay sao?"

    Kỷ Dao biểu tình không những không thấy hổ thẹn, ngược lại cong lên khóe môi cười một cái.

    Lớn đến bây giờ cậu tuy rằng không cưỡi qua ngựa, nhưng mà cậu cưỡi qua rồng rồi nha, toàn bộ tinh cầu Alpha hẳn là cũng chưa tới vài người từng có loại trải nghiệm này đi.

    Nghĩ đến điểm này, trong lòng liền nhịn không được có chút vui vẻ.

    Antonio: "..."

    Bên cạnh dinh thượng tướng có một cái trại nuôi ngựa, vốn dĩ Kỷ Dao đang muốn cưỡi ngựa thử xem, kết quả vừa ra khỏi cửa ra vào đã bị băng tuyết ngoài trời lập tức có loại xúc động muốn quay đầu lại trở về, thật sự là quá lạnh.

    Mặc dù cậu hiện tại mặc đồng phục so với áo khoác của mình còn ấm hơn không ít, nhưng vẫn có chút chịu không được, gió lạnh như đao cắt chỉ đứng trong chốc lát đã chảy nước mũi, rất làm người ta mất hứng.

    Antonio nhìn không được Kỷ Dao bộ dáng đang run rẩy, vung tay lên cho cậu không cần hầu hạ.

    Kỷ Dao một giây cũng không trì hoãn, lập tức quay trở về phòng khách.

    Charles nhịn không được lắc đầu, vẻ mặt rèn sắt không thành thép.

    Những người hầu khác có loại cơ hội hầu hạ gần thượng tướng như vậy khẳng định sẽ tìm mọi cách mà cố gắng biểu hiện, chẳng sợ bị đông lạnh thành một cây băng cũng sẽ không rời đi.

    Cậu nhóc này khen ngược, chạy trốn nhanh hơn ai hết, cứ như vậy thì bao giờ mới có thể thăng lên người hầu nhị đẳng cùng nhất đẳng!

    Buổi chiều Antonio ở thư phòng chơi bàn cát ảo, Kỷ Dao ở một bên hầu hạ, trong chốc lát phục vụ cà phê, trong chốc lát thay anh ta lấy sách bằng giấy từ trên kệ sách xuống.

    Antonio đối với phục vụ không đủ chuyên nghiệp của Kỷ Dao rất không vừa lòng, bất quá có vật nhỏ ở bên cạnh, làm anh cảm thấy không khí trong thư phòng cũng yên tĩnh hai phần, làm người ta không dễ dàng nổi nóng, giống như bên người trang bị cái điều tiết cảm xúc di động.

    Khi Antonio không có hạ lệnh làm gì, Kỷ Dao tìm lịch sử tinh cầu Alpha từ trên kệ sách, ngồi ở trên thảm bên cạnh lật xem.

    Khi đang xem đến chuyên tâm, đỉnh đầu bỗng nhiên có cái bóng bao phủ xuống:

    "Evans, tôi kêu cậu đem nhiệt độ chỉnh xuống thấp hai độ, không nghe được sao?"

    Kỷ Dao mờ mịt mà ngẩng đầu, đồng tử màu đen tuyền trong veo sáng ngời giống như bầu trời đêm, nguyên bản có chút tức giận Antonio thoáng chốc hô hấp cứng lại, đã quên bản thân kế tiếp muốn nói gì.

    Kỷ Dao theo bản năng mà nâng tay lên xoa xoa ngài thượng tướng giống như đang xù lông tức giận, ôn nhu nói:

    "Xin lỗi, tôi vừa rồi xem đến quá mê mẩn, đừng nóng giận, tôi lập tức điều chỉnh ngay."

    Sư tử cũng chính là mèo có hình thể lớn một chút mà thôi, chỉ cần vuốt lông là được.

    "..."

    Antonio cầm lòng không được mà nheo mắt lại, thiếu chút nữa từ trong cổ họng phát ra một tiếng gầm thích ý.

    Kỷ Dao buông sách ra, đứng dậy đến ven tường ấn vào màn hình điều chỉnh tốt độ ấm, sau đó hỏi:

    "Ngài thượng tướng, còn có yêu cầu gì nữa không?"

    "Khụ, tạm thời thì không có."

    Antonio lỗ tai ửng đỏ, có chút không được tự nhiên mà sờ sờ mũi, Evans đây là đem mình trở thành thú cưng sao? Quá to gan rồi!

    Được rồi, bổn thượng tướng lòng dạ rộng lớn, không cần cùng vật nhỏ này chấp nhặt.

    Vì thế Kỷ Dao liền ngồi lại thảm, tiếp tục đọc sách.

    Tới buổi tối rồi, Kỷ Dao bị cảm lạnh, nghẹt mũi đầu choáng váng, cả người ủ rũ không có chút tinh thần.

    Antonio vốn dĩ đang nghĩ buổi tối cho Kỷ Dao ngủ ở phòng ngủ của mình trong một góc giường, nói không chừng chất lượng giấc ngủ có thể cải thiện, nhưng thấy bộ dáng này của cậu cũng không thể miễn cưỡng.

    Để tránh cho mình nhìn giống nhà tư bản lòng dạ độc ác áp bức công nhân, chỉ đành bất mãn nói:

    "Cậu thể chất quá kém, yếu đuối mong manh, qua hai ngày cùng tôi đến quân bộ rèn luyện."

    Kỷ Dao bưng ly nước ấm đồng ý.

    Cậu tuy rằng gầy, nhưng thể chất không tồi, rất ít khi đau đầu nhức óc. Hôm nay hẳn là đi đường dài có chút mệt nhọc, hơn nữa chênh lệch nhiệt độ trong ngày biến hóa quá lớn bị gió lạnh thổi mới có thể bị cảm.

    Chờ sau khi Antonio không vui mà đi, Charles bất đắc dĩ nói:

    "Cậu hôm nay nghỉ ngơi sớm một chút đi, hai ngày kế tiếp nhìn xem tình huống, nếu bệnh tình tăng thêm, gọi cho bác sĩ tới giúp cậu nhìn xem."

    Kỷ Dao nói cám ơn, sau khi uống xong một ly nước ấm trở lại phòng mình, rửa mặt qua loa rồi lên giường ngủ.

    * * *

    Nửa đêm, Louis kết thúc một ngày làm việc, trước khi đi vào giấc ngủ ma xui quỷ khiến lại mở ra vòng tay, lên mạng siêu A.

    Hôm nay tâm tình của Đại Đế giống như ngồi một chuyến tàu lượn siêu tốc, không ngừng lên lên xuống xuống.

    Buổi sáng nghe Brandon báo cáo việc tìm người đã có chút tiến triển, ở quanh khu vực An Sơn có bốn quận huyện, bảy cái thị trấn cùng mười hai cái thôn tổng cộng trên bốn mươi ngàn km gần hai triệu dân cư.

    Sau khi bí mật tìm trên internet thẩm tra đối chiếu quy mô lớn, phát hiện phù hợp với miêu tả của Louis "Thiếu niên tóc đen mắt đen, cao khoảng 175cm, không thể hóa thú" tổng cộng có ba người.

    Đây là ba thiếu niên bởi vì bẩm sinh hoặc là do sau khi bị bệnh đều không thể biến hình thành động vật, hơn nữa diện mạo đều tương đối xuất sắc, hoặc thuần khiết hoặc tinh xảo hoặc đẹp trai chói lọi, mỗi người mỗi vẻ.

    Dù sao bất luận là ai tới nhìn thì đều sẽ không thể so với chân dung xấu xí do Đại Đế đích thân vẽ là được.

    Louis mang tâm tình kích động mà click mở ảnh của ba người thiếu niên, nhưng lại thất vọng một lần nữa, không phải, không phải, toàn bộ đều không phải.

    Dưới sự nôn nóng Louis đánh ra một quyền, suýt chút nữa đem một cây cột trên đại điện đánh thành hai đoạn.

    Bardon sợ tới mức mặt tái mét, liên tục lùi lại, có lẽ sợ Đại Đế nháy mắt biến hình, mở to miệng rồng đem mình một ngụm nuốt luôn.

    Louis đương nhiên không có ăn thịt người, bởi vì lúc ấy căn bản không thể biến hóa thành rồng.

    Thật vất vả mới bình tĩnh lại, anh quyết định hai ngày này đem quốc sự Đế Đô an bài một chút, sau đó tự mình đi khu M05 tìm người.

    Cách làm này có lẽ rất không có lý trí, có thân phận là người đứng đầu của Đế Quốc, một khi lan truyền ra ngoài có khả năng sẽ đem lại sự tổn hại danh dự và uy vọng của mình, nhưng mà so với thân phận cùng uy vọng!

    Nếu ngay cả bạn đời của mình cũng đánh mất, vậy thì hoàng đế cũng không cần làm!

    Giao diện mạng siêu A dừng lại ở trên trang chủ "Louis không dễ dàng", bên trong vẫn trống rỗng.

    Chỉ có thường xuyên theo dõi một tài khoản có ảnh đại diện là hình vẽ xiêu xiêu vẹo vẹo con dơi đen, sáng lên một vòng ánh sáng đỏ, nhắc nhở người dùng "Kỷ Dao không xa xôi" này hôm nay có cập nhật trạng thái mới.

    Louis đối với tên lừa gạt ba hoa chích choè này không có ấn tượng tốt gì, bất quá xem ở phân lượng cậu ta có khả năng cùng A Dao là đồng hương mới không cùng cậu ta so đo.

    Chỉ là tùy tay tiến vào trang chủ của đối phương, nhìn xem có tin tức mới về thôn Thải Hồng hay không.

    Theo kế hoạch về sau chờ tới khu M05 rồi thì thôn này là điểm dừng chân thứ nhất.

    Trên cùng là bài đăng lúc tám giờ sáng hôm nay, Louis liếc mắt một cái nhìn thoáng qua "Không biết A Long đã tới nơi này chưa.."

    Câu nói kia, trái tim chợt co chặt: "A Long."

    Này là ai?

    Chẳng lẽ "Kỷ Dao không xa xôi" chính là A Dao?

    Không, làm sao có khả năng?

    Louis không thể tin được, rồi lại không muốn buông tha cơ hội một phần vạn khả năng, nhấn vào khu bình luận vội vàng xem một chút.

    Dân mạng cùng anh có nghi vấn giống nhau cũng không ít, nhưng mà "Kỷ Dao không xa xôi" cũng không có trả lời.

    Anh liền gửi tin nhắn riêng cho cậu ta: 【 A Long mà cậu nói đến cùng là ai? Kỳ thật chính cậu là tóc đen mắt đen, đúng hay không? Làm ơn trả lời thật lòng được không, cái này với ta mà nói rất quan trọng! 】

    Sau đó anh liền khẩn trương mà chờ tin nhắn trả lời.

    Trong lúc chờ đợi, Louis nghiên cứu một chút bài đăng phía dưới của ảnh chụp, xem từ góc độ này, cậu bị không ít dân mạng gọi là "Kỷ Dao".

    Cậu nhóc này hẳn là đứng ở phía đông nam của hoàng cung chụp, cách hoàng cung khoảng một km, khu đó gọi là nội thành của Đế Đô là nơi những quan lớn quý tộc ở.

    Người này ngày hôm qua còn ở cửa hàng thú cưng của thành phố Z giúp chó mèo dọn phân, hôm nay cư nhiên đã đến Đế Đô, còn vào ở nhà quyền quý, không có chút tâm cơ cùng thủ đoạn thì không làm được.

    Mà A Dao của anh tâm tư đơn thuần như vậy, không có một tia tạp niệm, cậu ấy tuyệt đối không phải người nịnh nọt.

    Cho nên "A Long" này hẳn là chỉ là trùng hợp mà thôi.

    - - Chính là trên thế giới làm sao sẽ có nhiều trùng hợp như thế? Lỡ đâu! Lỡ đâu "Kỷ Dao" này chính là A Dao của anh?

    Gặp quỷ, đã qua ba phút, tại sao còn chưa có trả lời tin nhắn, động tác cũng quá chậm rồi!
     
    Chỉnh sửa cuối: 13 Tháng mười một 2020
  2. AmiLee

    Bài viết:
    126
    Chương 21: Đại đế là tên biến thái!

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Editor: AmiLee

    Louis nóng nảy mà ở trong tẩm cung đi qua đi lại, mặc kệ có phải hay không anh đều phải chờ tin nhắn xác nhận của "Kỷ Dao không xa xôi", nếu không thì anh không thể nào an tâm.

    Lại qua hai phút, vẫn không có trả lời.

    Nhìn xem thời gian, đã rạng sáng một giờ, người này đại khái đã ngủ.

    Louis trong lòng như bị một cái gì đè nén, quay lại khu bình luận, phát hiện "Kỷ Dao không xa xôi" cùng một dân mạng ID tên "Thiên đường thú cưng Lily" từng có không ít tương tác, chắc là bạn bè ở ngoài đời, vậy hỏi người này một chút mới được.

    Louis không dễ dàng: 【 Kỷ Dao đã từng là nhân viên của tiệm cô đi, cô có ảnh chụp của cậu ta không? Có thể gửi cho ta một tấm được không? 】

    Lần này trả lời tới tương đối nhanh.

    Thiên đường thú cưng Lily: 【 Có nha, nhưng tại sao tôi phải gửi cho anh, anh là ai? 】

    Louis trên trán gân xanh nhảy nhảy, 【 Cô đừng quan tâm ta là ai, chúng ta tới làm giao dịch đi, ngươi đem ảnh chụp của cậu ấy cho ta, có điều kiện gì ngươi tùy tiện nói, ta đều có thể làm được cho cô. 】

    Thiên đường thú cưng Lily: 【 Ai da, lợi hại như thế sao, tôi đây muốn gả cho Louis đại đế làm hoàng hậu, anh có thể làm được sao? 】

    Trên đời này tại sao lại có nữ nhân có lòng tham không đáy như vậy, cư nhiên loại yêu cầu vớ vẩn này cũng nói được! Louis quả quyết từ chối: 【 Cái này tuyệt đối không thể, cô nằm mơ đi! 】

    Anh đã có A Dao, đời này tuyệt đối sẽ không tiếp thu người thứ hai!

    Thiên đường thú cưng Lily: 【 Ha hả, mi mới nằm mơ đó! Từ đâu ra tên đáng khinh nghèo hèn chuyên môn ở trên mạng lừa gạt mấy đứa con trai ngây thơ, mi cho rằng chị đây sẽ bị mi lừa sao!

    Xin khuyên một câu mi tốt nhất đừng đánh chủ ý gì lên Kỷ Dao của chúng tôi, bằng không tôi liền báo cảnh sát để họ bắt mi trị tội, tên biến thái! (xem thường. Jpg) 】

    Louis: "..."

    Không có đem phòng ngủ hủy đi, hoặc là hạ lệnh cho bộ môn liên quan lập tức đem tiệm thú cưng này niêm phong, đó là khả năng tự chủ của anh quá tốt.

    Cơn tức này tính đến trên đầu "Kỷ Dao không xa xôi" mới được, anh sẽ không bỏ qua cho tên nhóc kia!

    Louis sắc mặt hung ác nham hiểm mà đem thiết lập "Kỷ Dao không xa xôi" chú ý đặc biệt, như vậy đối phương một khi đổi mới trạng thái hoặc là trả lời tin nhắn, anh là có thể nhìn thấy trước tiên.

    * * *

    Dựa theo quy củ quản gia Charles nói, Kỷ Dao cần phải dậy lúc sáu giờ sáng lên trực ban, bất quá bởi vì cảm lạnh tinh thần không tốt, lão quản gia liền thả cho cậu một con ngựa, cho phép cậu bắt đầu đi làm trễ nửa giờ.

    Sáng sớm hôm nay Antonio phải đi quân bộ, cho nên dậy lúc sáu rưỡi, ngồi ở bên bàn ăn tính toán dùng cơm thì nhìn thấy Kỷ Dao tiến vào, chậm rãi nói:

    "Tại sao còn chưa đỡ, lại đây lấy bánh mì nướng cho tôi."

    Kỷ Dao giữ cái mũi lại ngứa, một bên mở miệng ra ngáp một cái, tiếp theo nữa tới cái hắt xì, vội vàng dùng tay che lại miệng mũi của mình.

    Antonio: "..."

    Quá đáng, vật nhỏ này nhất định là cố ý!

    Charles vội nói:

    "Chủ nhân, để tôi đến phục vụ đi, chờ Kỷ Dao hết cảm lại gọi cậu ta hầu hạ ngài."

    Kỷ Dao lui lại một bên, che lại cái mũi gật đầu.

    "Vậy nhanh khỏi bệnh đi, bên cạnh tôi không nuôi người rảnh rỗi."

    Antonio đành phải hậm hực từ bỏ, ăn xong sau liền đi quân bộ.

    Để tránh đem cảm lạnh truyền cho người khác, Kỷ Dao liền đi phòng bếp đơn độc ăn cơm sáng, một bên ăn một bên lên mạng siêu A nhìn xem chút tin tức nóng.

    Sau đó rất nhanh đã thấy được "Louis không dễ dàng" kia gửi hai tin nhắn, 【 A Long cậu nói đến cùng là ai? Kỳ thật chính cậu là tóc đen mắt đen đúng không? Làm ơn trả lời ta thật lòng, cái này với ta mà nói rất quan trọng 】

    Trong lòng không khỏi nhấc lên.

    Người này vì cái gì vẫn luôn âm hồn không tan mà nhìn chằm chằm mình không bỏ, còn luôn là hỏi những vấn đề hóc búa làm cậu khó có thể trả lời?

    Cùng những dân mạng khác hỏi giống nhau "A Long" là ai thế, câu thứ hai nói thoạt nhìn giống như uy hiếp, người này đến tột cùng muốn làm cái gì?

    Phát hiện thân phận tạo giả của cậu sao, muốn mượn cơ hội lừa cậu sao? Đây cũng quá chấp nhất đi.

    Kỷ Dao nghĩ không ra cái nguyên cớ gì, lại không biết nên trả lời như thế nào, chỉ sợ nói như thế nào đều sẽ khiến cậu lộ ra nhược điểm.

    Dứt khoát làm đà điểu mà xem nhẹ tin nhắn của "Louis không dễ dàng", xem như không thấy được.

    Chỉ mong tên này không lấy được đáp án thì sẽ buông tha mình, đừng đuổi theo cậu không bỏ.

    Chờ Kỷ Dao đơn độc ăn cơm sáng xong, Charles đem cậu gọi vào một gian phòng, đơn độc dậy cho cậu một khóa lễ nghi quy củ.

    Dáng ngồi và dáng đi có tư thái như thế nào mới tính tiêu chuẩn, khi nói chuyện với chủ nhân và những người thuộc tầng quý tộc trong xã hội thì phải cung kính khéo léo hiểu được đúng mực như thế nào.

    Còn có một đống lễ nghi dùng cơm, lễ nghi tiếp đãi, lễ nghi ăn mặc linh tinh.

    Kỷ Dao vốn dĩ cảm lạnh đã thiếu tinh thần thì chớ, lúc nghe Charles giảng giải bằng ngữ điệu đều đều thì càng mơ màng sắp ngủ, mười câu nói có thể nghe vào ba câu đã là không tồi.

    Charles không có biện pháp, đành phải từ bỏ.

    Chạng vạng Antonio ở quân bộ dùng qua bữa tối mới trở về, tắm xong thay đổi một bộ âu phục bình thường tối màu, trên cổ đeo nơ, tóc ngắn màu nâu cũng vuốt keo gọn gàng.

    Thực sự là một người đàn ông đẹp trai phong độ, sau đó phân phó Kỷ Dao:

    "Cùng tôi đi ra ngoài một chuyến."

    Kỷ Dao hỏi:

    "Đi chỗ nào?"

    "Câu lạc bộ Hoàng Gia đêm nay muốn tổ chức vũ hội hóa trang cho người độc thân, tôi được mời đi tham gia, ngươi đi theo nghe phân phó, thuận tiện nhìn thấy việc đời."

    Antonio nói liếc Kỷ Dao một cái, tiếp theo mày nhăn lại:

    "Cậu đang mặc cái gì vậy, đi đổi một bộ cho tử tế."

    Kỷ Dao vừa định nói chính mình trừ bỏ đồng phục nam hầu, không có bộ quần áo nào tử tế.

    Antonio lại xua xua tay:

    "Không cần, cứ như vậy đi, đỡ phải quá hấp dẫn người chú ý. Còn có từ nay về sau lời không nên nói đừng nói bậy, trừ bỏ ta ai đều đừng để ý tới, làm tốt bổn phận của cậu, biết không?"

    "Tôi biết rồi."

    Kỷ Dao kỳ thật không quá hiểu rõ cái gì là bổn phận của cậu, nhưng cậu cũng không phải người gây chuyện sinh sự, sau khi đi thành thật một chút là được.

    Bất quá cậu rất tò mò, nhịn không được hỏi:

    "Ngài thượng tướng, ngài hiện tại vẫn còn độc thân sao?"

    "Bổn thượng tướng gánh vác trọng trách bảo vệ Đế Quốc, việc quân bận rộn, nào có công phu đi theo người ta bàn chuyện cưới hỏi!"

    Antonio tức giận mà trừng mắt nhìn cậu một cái:

    "Lại nói tôi mới vừa trăm tuổi, thật sự còn trẻ, hoàng đế Bệ hạ hai trăm tuổi mà vẫn còn độc thân, vậy tôi vội làm cái gì!"

    Kỷ Dao nghĩ cũng đúng, tuổi thọ người Alpha rất dài, từ mười tám tuổi đến một hai trăm tuổi thậm chí càng dài đều là thanh thiếu niên thời kỳ, kết hôn trễ cũng bình thường.

    Không giống ở trên Địa Cầu, nếu ba mươi tuổi còn không có đối tượng, chung quanh khẳng định một đống lớn người mỗi ngày thúc giục.

    Kỷ Dao liền đi theo Antonio cùng ngồi xe đến vũ hội, nửa giờ sau lại đến một tòa biệt thự với hoa viên lớn cùng bể phun nước xa hoa.

    Lúc này đã vào đêm, biệt thự trong ngoài ngọn đèn huy hoàng, nơi chốn lộ ra xa hoa sang trọng, hoàn toàn là trường hợp lớn chỉ điện ảnh mới có, nhìn đến Kỷ Dao hoa cả mắt.

    Khi đi đến ngoài cửa lớn dưới mái hiên, nữ tiếp khách mỉm cười nhìn thấy Antonio khí vũ hiên ngang thì lập tức cúi người hành lễ với anh ta, ngọt ngào mà cười nói:

    "Ngài thượng tướng, buổi tối tốt lành, hoan nghênh ngài đã đến."

    "Buổi tối tốt lành."

    Antonio tiếp nhận một mặt nạ màu đen cho nam dùng mang ở trên mặt.

    Nữ tiếp khách nhìn đến Kỷ Dao mắt hơi hơi sáng ngời, ngay từ đầu còn tưởng rằng là tiểu công tử của gia tộc lớn không quen biết.

    Bất quá lại xem cách ăn mặc của Kỷ Dao xong thì biết tên thiếu niên tóc đen diện mạo tuấn tú này chỉ là một người tùy tùng.

    Âm thầm đáng tiếc rất nhiều nhưng vẫn chu đáo mà vì cậu nói rõ phương hướng:

    "Thưa anh, anh có thể đi sảnh hoa nhỏ bên cạnh đại sảnh vũ hội chính nghỉ ngơi, dùng chút trà bánh."

    "Cảm ơn."

    Kỷ Dao liền cùng Antonio binh chia làm hai đường, một người vào phòng tôi tớ nghỉ ngơi đợi lệnh, một người vào đại sảnh vũ hội.

    Tại sảnh hoa nhỏ đã tới không ít người, đều là đi theo chủ tử nhà mình tới, nhóm nam hầu và nữ hầu, phần lớn quen biết lẫn nhau, tốp năm tốp ba mà tụ ở bên nhau nói chuyện trời đất, nhóm bát quái trao đổi về quý tộc thượng lưu Đế Đô.

    Kỷ Dao đương nhiên một người cũng không quen biết, cũng không tiến tới nói những lời đó, tìm vị trí ở trong góc ngồi.

    Sảnh hoa nhỏ cùng đại sảnh vũ hội chính cũng không phải hoàn toàn phong bế, ở giữa dùng rèm châu pha lê cùng cây xanh làm cách chắn, từ góc độ Kỷ Dao có thể nhìn đến hơn phân nửa cái đại sảnh chính.

    Chỉ thấy nhóm tiểu thư mỗi người trong bộ váy hoa lệ lộng lẫy, mặt nạ trên mặt mang đủ loại kiểu dáng khoa trương diễm lệ, có thể che lấp khuôn mặt cũng có tác dụng trang trí.

    Các công tử mặc lễ phục cao cấp nhưng thật ra mang thống nhất mặt nạ màu đen, chỉ có thể từ hình dáng để phân biệt.

    Antonio thân hình to lớn khí chất cứng rắn ở trong đám nam nhân nam rất nổi bật, rất nhanh liền có mấy người đi lên vây quanh cùng anh ta hàn huyên, nam nữ đều có, nhìn ra được thượng tướng rất được hoan nghênh.

    Rất nhanh vũ hội liền bắt đầu, nhóm nam nữ khách quý tự do tổ hợp, ở hiện trường dàn nhạc diễn tấu khúc nhạc vui vẻ nhẹ nhàng bắt đầu khiêu vũ.

    Nhìn vừa mắt lẫn nhau liền đến sân nhảy bên cạnh, ghế dài tình lữ uống chút rượu nói chuyện tình cảm, tiến thêm một bước gia tăng hiểu biết.

    Qua không lâu, hai công tử vì tranh đoạt một người bạn nữ đã xảy ra cọ xát, hương vị mười phần.

    Hai người đang ở sân nhảy biến thành nguyên hình, một linh cẩu một con linh miêu, nhe răng nhếch miệng mà đối với khiêu khích, mắt thấy liền lên cắn xé, hiển nhiên là nổi cơn phát cuồng.

    Kỷ Dao đẩy một chút đứng lên, đang lo lắng có nên đi lên ngăn lại không, đã có mấy bảo vệ cao lớn vạm vỡ chạy vào sân nhảy, ba người ấn một con động vật nổi cơn phát cuồng, không nói hai lời đâm lên cổ một mũi.

    Vừa rồi còn hùng hổ không cắn chết được đối phương không thôi linh cẩu và linh miêu thoáng chốc xụi lơ trên mặt đất, bị nhóm bảo vệ khiêng ra ngoài.

    Toàn bộ quá trình rối loạn trước sau giằng co không đến ba phút, dàn nhạc diễn tấu thậm chí cũng chưa từng gián đoạn, toàn trường mọi người đối vừa cảnh tượng rồi tựa hồ đều xuất hiện phổ biến, rượu uống, vũ nhảy, giống như không có chuyện ngoài ý muốn xảy ra.

    Kỷ Dao sửng sốt trong chốc lát lại ngồi xuống, xem ra là mình lo lắng nhiều, các biện pháp an ninh của vũ hội làm được rất đúng chỗ, căn bản không cần phải cậu nhúng tay.
     
    Chỉnh sửa cuối: 13 Tháng mười một 2020
  3. AmiLee

    Bài viết:
    126
    Chương 22: Ta đã có bạn đời.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Editor: AmiLee

    "Hai tên đó tính tình cũng quá kém, cư nhiên nổi cơn phát cuồng trước mặt các tiểu thư danh giá như thế, thật là quá mất mặt!"

    "Đúng vậy, phỏng chừng là lần đầu tham gia câu lạc bộ vũ hội Hoàng Gia, tự chủ không đủ đi."

    Kỷ Dao theo tiếng nhìn lại, hóa ra bên cạnh cậu là một bàn ngồi bốn nữ hầu, ríu rít đến khí thế ngất trời, làm cậu không muốn nghe được cũng khó.

    "Buổi vũ hội năm nay quy cách rất cao nha, cơ hồ đem toàn bộ nam nữ giới quý tộc Đế Đô chưa lập gia đình một lưới bắt hết."

    "Đúng vậy, ngay cả thượng tướng Antonio cũng tới, ban tổ chức lúc này thật là hao tổn khá nhiều khí lực.

    Ồ, mặc dù ngài thượng tướng mặc mấy tầng lễ phục cũng che dấu không được bên dưới cơ bắp rắn chắc mạnh mẽ,

    Nghe nói cho đến nay vẫn là người giữ thành tích cao nhất năm hạng toàn năng của quân đội, thể lực siêu mạnh, nhất định phương diện kia cũng đặc biệt lợi hại!"

    "Đồ lẳng lơ thu nước miếng của cô đi! Đàn ông cơ bắp quá tục tằng, nhìn qua đã biết không hiểu phong tình.

    Tôi lại càng thích loại hình như ngài Eugene viện trưởng viện khoa học Hoàng Gia, hằng ngày mang kính gọng vàng, mặc đồ màu trắng, văn nhã nhưng lộ ra cuồng dã, cao lãnh nhưng lộ ra dụ hoặc..

    Trời ơi, tôi thở không nổi!"

    "Ha hả, các người đều nhường nhường, đêm nay vai chính vừa không là thượng tướng Antonio, cũng không phải Nam tước Eugene, mà là Louis Đại Đế!

    Không thấy được thiên kim tiểu thư nhà Bá tước cùng viên minh châu trên tay chủ tịch quốc hội đại nhân đều tới sao.

    Hai vị tiểu thư này đều là đại mỹ nữ thân phận tôn quý khó gặp, cũng không biết đêm nay người nào có thể trổ hết tài năng, bắt được tâm Bệ hạ!"

    "Tôi đã nói mà, khó trách vũ hội năm nay tới nhiều người như thế, quy cách như thế cao!

    Bệ hạ là kim cương vương lão ngũ ngồi trên bảo tọa hơn một trăm bảy mươi năm, đêm nay rốt cuộc muốn thoát ế sao?

    Ngẫm lại khiến cho người ta cảm thấy thật chờ mong lại có loại phiền muộn thất tình là như thế nào!"

    "Ai, ai nói không phải đâu, Bệ hạ cũng là tình nhân trong mộng của tôi nha!

    Bất quá tôi chỉ dám làm làm mộng xuân thôi, hai vị tiểu thư này lại dám hành động thực tế nha, thật là dũng khí đáng khen, không sợ bị Bệ hạ bạo hành gia đình sao?"

    "Bệ hạ đã có dung nhan yêu nghiệt lại là có quyền lực nhất Đế Quốc, người đàn ông giàu có nhất, gả cho ngài ấy chẳng sợ bị bạo hành gia đình cũng không muốn từ bỏ!

    Đáng tiếc tôi chỉ là một nữ hầu, nếu tôi cũng là người có xuất thân gia đình giàu có, tôi đây khẳng định cũng làm!"

    "Nói cũng đúng.."

    "Ta cũng.."

    Vài người hầu gái sôi nổi phụ họa, thổn thức cảm khái.

    Kỷ Dao nghe được dở khóc dở cười.

    Một lát sau, âm nhạc thanh đột nhiên im bặt, sân nhảy cả trai lẫn gái lập tức dừng lại động tác đang nhảy.

    Nhóm khách quý ở khu nghỉ ngơi nói chuyện phiếm cũng lập tức đứng dậy tụ tập lại đây, cung cung kính kính mà ở dưới đài chờ.

    "Tới rồi, Bệ hạ tới rồi!"

    Nhóm nữ hầu cùng những tôi tớ khác tất cả đều đứng dậy, hưng phấn mà nhỏ giọng kinh hô.

    Kỷ Dao đi theo đứng lên, ảnh hưởng bởi không khí ở hiện trường, trợn to mắt tò mò mà nhìn qua.

    Một lát sau, một người đàn ông thân hình cao lớn bước vào đại sảnh với một đôi chân dài miên man, mặc dù trên mặt mang một chiếc mặt nạ bạc, nhìn không thấy khuôn mặt, quanh thân khí thế nghiền áp nam nữ có mặt ở đây.

    Cách hơn phân nửa cái phòng khiêu vũ, Kỷ Dao trong lòng tim đập thình thịch, giống có người đang đánh trống, ngơ ngác mà nhìn người ở bên trong chúng tinh phủng nguyệt quay chung quanh Louis Đại Đế trong truyền thuyết.

    Đây là uy áp đến từ giống loài đỉnh cấp sao?

    Đại Đế tựa hồ có cảm ứng, đột nhiên quay đầu, tầm mắt giống như thực chất hóa phóng về sảnh hoa nhỏ bên này.

    Nhưng mà anh chỉ nhìn thấy một tấm rèm châu pha lê cùng những bụi cây rậm rạp xanh tươi tốt, thấy không rõ mặt bóng người mơ mơ hồ hồ phía sau.

    Trên trăm công tử cùng tiểu thư hào môn quyền quý đồng thời khom người, hành lễ với Đại Đế.

    Louis thu hồi ánh mắt, hơi giơ tay, tiếng nói trầm thấp hùng hậu vang vọng khắp đại sảnh, thẳng tới trong lòng mọi người:

    "Các vị cứ tự nhiên, không cần đa lễ."

    Dàn nhạc một lần nữa tấu âm vang nhạc, trong phòng chính không khí lại trở nên nhẹ nhàng vui vẻ lên.

    "Ê, cậu nhóc, hoàn hồn."

    Bên cạnh một nữ hầu hì hì cười nói, duỗi tay ở Kỷ Dao trước mắt vẫy vẫy, Kỷ Dao ngượng ngùng mà gãi gãi đầu.

    Một người khác thấy Kỷ Dao tuấn tú, liền ý định đùa giỡn cậu:

    "Anh chàng đẹp trai, cậu cũng không nên có ý tưởng gì với Đại Đế nha, bằng không đã định là thương tâm lại thương thân, cậu cảm thấy chị đây như thế nào?"

    Kỷ Dao thoáng chốc đỏ mặt, cậu không biết nên ứng phó loại trường hợp này như thế nào, nói chuyện đều có chút nói lắp:

    "Xin, xin lỗi, tôi, tôi đã có người mình thích."

    Dù người kia chỉ tồn tại trong một giấc mộng hoang đường mờ mịt, cũng có thể tính đi?

    Nữ hầu kia thấy Kỷ Dao như thế lại trêu đùa cậu thì không tốt, bằng không có cảm giác tội lỗi, nói một câu "Vậy thì thật là đáng tiếc", liền buông tha cho cậu.

    Kỷ Dao nhẹ nhàng thở ra, ngồi lại chỗ cũ, sau khi lang thang dạo một vòng không có mục tiêu trong sảnh mà băn khoăn, ánh mắt vẫn không tự chủ được mà dừng ở trên người đàn ông mang mặt nạ bạc.

    Một vị tiểu thư dáng người thướt tha mặc váy đuôi cá màu đỏ rực bó sát người giống như một quả cầu lửa cuốn đến trước đài, lớn mật mà đưa ra mời:

    "Bệ hạ, hy vọng Helena có thể may mắn cùng ngài khiêu vũ một bản."

    Cơ hồ là cùng lúc đó, một tiểu thư khác mặc váy phục cổ màu trắng dáng người yểu điệu từ bên cạnh đi tới, chủ động vươn một bàn tay ngọc nhỏ dài hướng Đại Đế:

    "Bệ hạ, Elizabeth ngưỡng mộ ngài đã thật lâu."

    "Ai nha, thực xin lỗi, mặt nạ của ta mang không tốt."

    Còn có một người đàn ông trẻ mặc lễ phục màu bạc nhỏ giọng kinh hô.

    Ngay sau đó ngượng ngùng lại sùng bái mà nhìn về phía Louis Đại Đế trên đài, sau khi làm mất đi mặt nạ che đậy, khuôn mặt xinh đẹp đến không thể phân biệt làm không ít nam khách quý ở đây mắt đều nhìn thẳng.

    "Bệ hạ, có lẽ ngài cũng có thể suy xét tôi một chút?"

    Nhóm nữ hầuxem náo nhiệt không chê việc lớn, nhỏ giọng đánh trống reo hò lên.

    "Mau xem mau xem trường hợp nổi tiếng tới rồi! Các người đoán Bệ hạ sẽ chọn người nào?"

    "Tôi đánh cuộc Helena nhà bá tước! Gợi cảm vũ mị nhiệt tình như lửa, là người mà nam nhân đều khó có thể cưỡng lại nha!"

    "Tôi đây chọn Elizabeth nhà chủ tịch quốc hội! Thanh thuần ưu nhã đoan trang nhã nhặn lịch sự, hoàng hậu phải chọn như vậy!"

    "Tiểu công tử Ellen nhà Đại thần tài chính cũng thực không tồi nha, bá đạo đế vương công X si tình mỹ mỹ thụ, CP này tôi ủng hộ!"

    "Mặc kệ là ai, ngàn vạn lần không cần tranh giành tình cảm mà nổi cơn phát cuồng, bằng không làm trò giật tóc bạt tai trước mặt Bệ hạ thì quá khó coi!"

    Trong đại sảnh ánh mắt mọi người lại lần nữa ngắm nhìn đến cùng một phương hướng, đều muốn nhìn Louis Đại Đế sẽ làm ra lựa chọn gì.

    Trước mắt bao người, người đàn ông mang mặt nạ bạc không gợn sóng mà mở miệng.

    "Xin lỗi, ta đã có bạn đời, đêm nay chỉ là đi ngang qua sân khấu mà thôi, chúc các vị chơi đến tận hứng."

    Dứt lời xoay người, lại là không quan tâm mà rời khỏi phòng khiêu vũ.

    Mọi người: "..."

    Ước chừng qua mười mấy giây sau, từ phòng chính đến phòng nghỉ mới bùng nổ, phảng phất bị quăng vào một quả bom tấn.

    Ở đây người duy nhất còn tính là trấn định có chút hơi kinh ngạc cũng chỉ có một mình Kỷ Dao, do cậu xuyên tới không lâu cảm tình với Đại Đế không giống người tinh cầu Alpha sâu đậm như vậy.

    Helena, Elizabeth cùng Ellen ở đây thất vọng lại xấu hổ, từng người quay đầu bỏ chạy lấy người.

    Kể từ đó, người còn lại đều mất hứng thú, qua không tới nửa giờ sau vũ hội liền qua loa tan cuộc, trong phòng nghỉ nhóm tôi tớ cùng từng người chủ nhân rời đi.

    Antonio còn ở phòng khiêu vũ cùng một người công tử nói chuyện, Kỷ Dao liền ở phòng nghỉ chờ.

    Lúc này, một người khách quý mang mặt nạ mặc áo bành tô nam màu trắng phong lưu phóng khoáng mà vào phòng nghỉ, sau khi quét khắp nơi một vòng lập tức hướng Kỷ Dao đi tới, hỏi:

    "Cậu là Evans?"

    Kỷ Dao đứng lên, xác định chính mình không quen biết quý ông này, bất quá đối phương vừa rồi ở trên vũ hội cũng rất được người hoan nghênh.

    Ngoại trừ Louis Đại Đế, độ nổi tiếng cùng Antonio không phân cao thấp, liền kinh ngạc đáp:

    "Đúng vậy, xin hỏi ngài là?"

    "Cậu không quen biết tôi?"

    Đối phương đánh giá cậu liếc mắt một cái, đồng tử màu lam băng giá sau mặt nạ hiện lên một tia sáng không rõ.

    Giơ tay dồn Kỷ Dao lại bức tường:

    "Không có việc gì, chúng ta tìm một chỗ uống một chén, chờ xong cậu sẽ biết tôi là ai."

    Kỷ Dao: "..."

    Kỳ quái, người này vô duyên vô cớ mà đến gần mình muốn làm gì vậy? Huống chi cậu còn phải đợi Antonio, không thể tùy tiện bỏ đi.

    Đang muốn uyển chuyển từ chối, Antonio liền nhanh chân bước đến, che ở trước người cậu, giọng điệu không khách khí mà nói:

    "Ngài Eugene, ngài cùng tùy tùng của tôi đang nói gì vậy?"

    Eugene thu hồi tay, dường như không có việc gì nói:

    "Không có gì, cảm thấy tùy tùng của ngài thượng tướng nhìn qua rất quen thuộc nên tùy tiện nói chuyện phiếm hai câu."

    Antonio hừ lạnh một tiếng:

    "Phải không, vậy ngài Eugene muốn hay không đến nhà tôi đi ngồi chơi, trò chuyện vui vẻ một chút?"

    "Thôi vậy, đã không còn sớm, hôm nào đi."

    Eugene nhún nhún vai, tiêu sái mà nghênh ngang mà đi, trước khi đi còn ở góc độ Antonio nhìn không tới hướng Kỷ Dao ái muội mà chớp mắt.

    Kỷ Dao: "?"

    Antonio gỡ xuống mặt nạ, vẻ mặt khó chịu hỏi:

    "Tên kia vừa rồi cùng cậu nói cái gì?"

    Kỷ Dao nói:

    "Anh ta nói tìm một chỗ uống một chén."

    Antonio bực bội nói:

    "Đừng để ý đến hắn, tên kia một bụng tâm địa gian giảo, khẳng định không có ý tốt gì! Trước khi tới chuyện tôi dặn dò cậu đã quên rồi?"

    Kỷ Dao vô tội nói:

    "Không quên, lúc tôi đang muốn cự tuyệt ngài đã tới đây."

    "Còn kém không nhiều lắm."

    Antonio sắc mặt lúc này mới hơi có chuyển biến tốt đẹp:

    "Đi thôi."
     
    Chỉnh sửa cuối: 13 Tháng mười một 2020
  4. AmiLee

    Bài viết:
    126
    Chương 23: Bạn đời của Đại Đế là ai?

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Editor: AmiLee

    Vừa lên xe Antonio liền oán giận nói: "Cái vũ hội rách nát, thật là lãng phí thời gian của tôi!"

    Kỷ Dao buồn bực nói: "Ngài không phải rất được hoan nghênh sao, chẳng lẽ không có người vừa ý?"

    "Đừng nói nữa!" Antonio bực bội mà đem trong nơ trên cổ tháo xuống, ném tới một bên.

    "Những người đó ngay từ đầu vây quanh tôi lời ngon tiếng ngọt, kết quả Bệ hạ đến tất cả đều mất hồn mất vía, đem tôi trở thành cái gì!"

    Kỷ Dao đồng tình mà nói: "Cũng không thể hoàn toàn trách bọn họ, Đại Đế xác thật không giống người thường."

    Mặc dù vừa rồi khoảng cách trên trăm mét, nhưng trong nháy mắt cậu đã bị khí tràng của Louis Đại Đế kích đến tim đập như đánh trống, những tiểu thư và công tử đó cách gần như vậy sẽ thất thố cũng rất bình thường đi.

    Antonio vừa nghe liền tạc mao, dựng lông mày nói: "Cậu vừa nói gì?"

    Tài xế đang ở lái xe sợ tới mức run lên một cái, thiếu chút nữa đem xe lái đến mương ven đường.

    "Tôi nói là Bệ hạ thân phận đặc biệt, đây là ưu thế trời sinh, nhưng là ngài cũng rất có mị lực, là những người đó không có ánh mắt, đừng nóng giận."

    Để tránh kích thích đến con sư tử cảm xúc không ổn định này, xuất hiện thảm kịch xe hủy người vong, Kỷ Dao cơ trí mà sửa lại miệng, còn ở trên vai Antonio mà vỗ vỗ tính trấn an.

    Antonio: "..."

    Ngài thượng tướng thoáng chốc hết giận, đồng thời giật mình, vật nhỏ này nói mình có mị lực, chẳng lẽ cậu ấy yêu thầm mình?

    Antonio quay đầu đi nhìn Kỷ Dao, lúc trước cảm thấy khuôn mặt miễn cưỡng có thể vừa mắt tựa hồ sinh động không ít, so với đám nam nữ trong vũ hội đêm nay cũng không kém, như vậy mình có phải hay không có thể..

    "Thượng tướng, bạn đời của Đại Đế là ai vậy?" Kỷ Dao cũng quay đầu tới, trên mặt rõ ràng tràn ngập bát quái.

    Vật nhỏ này quá không an phận, thật là thiếu điều giáo*! Antonio khó chịu mà hạ khóe miệng, "Ai biết, từ trước đến nay không nghe Bệ hạ nói qua, nói không chừng là tung hỏa mù."

    *Thiếu điều giáo: Không được dạy dỗ từ tâm lý đến sinh lý, thiếu SM.

    Kỷ Dao không khỏi mở ra màn hình ảo lên mạng siêu A nhìn liếc qua một cái, quả nhiên, đề tài liên quan đến Louis Đại Đế có ba cái lên ba vị trí đầu bảng hot search.

    Cái thứ nhất, Louis Đại Đế chính miệng thừa nhận đã có bạn đời.

    Cái thứ hai, bạn đời thần bí của Louis Đại Đế rốt cuộc là ai?

    Cái thứ ba, người bạn đời hư thực của Louis Đại Đế!

    - - Độc thân hai trăm năm Đại Đế cũng đã có bạn đời, vậy tôi SOLO một trăm tám mươi năm nay cũng có thể chờ mùa xuân của mình đến phải không vậy?

    - - Mấu chốt là lầu trên có thể sống lâu đến như vậy sao, Bệ hạ chính là thiên phú dị bẩm, hai trăm tuổi vẫn cứ phong hoa tuyệt đại*!

    *Phong hoa tuyệt đại: Nói về vẻ đẹp của một người, vô cùng đẹp, yêu nghiệt.

    - - Không không không tôi không tin! Đã nói một đời một người mà Bệ hạ lại thoát ế trước còn tôi vẫn là cẩu độc thân!

    - - Xác định này không phải vì Bệ hạ muốn tránh bị quấy rầy mà tung hỏa mù chứ? Dù sao tôi cũng không tin ô oa oa oa..

    - - Chào mọi người, chính thức giới thiệu một chút, bạn đời của Đại Đế chính là tôi.

    - -Lầu trên không biết xấu hổ, rõ ràng là tôi!

    - - Là tôi là tôi là tôi!

    Kỷ Dao xem mấy cái bình luận, bị phản ứng phong phú khoa trương của các dân mạng làm đến buồn cười.

    Antonio thấy cậu đối với ảnh chụp mơ hồ của Louis Đại Đế trên mạng cười không ngừng, thoáng chốc tâm lý không cân bằng, "Tin tức bên lề đường có cái gì đẹp, đừng quên tôi mới là ông chủ của cậu."

    Đúng là chỉ có động vật họ mèo mới kiêu ngạo lại thích tranh sủng như vậy, khiến cho mình chú ý đi, Kỷ Dao liền thu màn hình ảo.

    Tới dinh thượng tướng rồi, từ trong xe vừa bước xuống, Kỷ Dao liền ở trong không khí lạnh hắt xì một cái.

    Antonio nhíu mày, "Sao mà giống như người pha lê vậy, cảm lạnh còn chưa có khỏi sao?"

    Kỷ Dao hít hít cái mũi, ôm cánh tay phổ cập khoa học cho anh ta: "Không nhanh như thế, bệnh như vầy cũng phải mất một tuần mới có thể tự khỏi."

    "Đó là sức đề kháng của cậu quá kém, bổn thượng tướng trước nay không có tật xấu đó." Antonio không cho là đúng.

    Sau đó phân phó cho quản gia Charles tiến đến nghênh đón: "Cho cậu ấy thêm chút quần áo ấm, đừng làm giống như tôi ngược đãi người làm."

    "Vâng, thưa chủ nhân."

    Sau khi trở lại phòng, chỉ chốc lát sau nữ hầu Ella đã lấy tới một chiếc áo khoác mà binh lính trực cửa thường mặc của dinh thượng tướng.

    Kỷ Dao mặc xong rất mập mạp, giống như quả cầu tuyết vậy, bất quá vì chống lạnh hiệu quả lại không tồi.

    Ella hiển nhiên đối với việc làm mai còn chưa có chết tâm, nhân cơ hội lại nói: "Evans, sau khi tôi cùng em trai họ bà con xa nói tình huống của cậu thì cậu ấy cảm thấy rất hứng thú với cậu, hẹn cậu đêm mai đi khách sạn năm sao xa hoa nhất Đế Đô sao ăn cơm có được không?"

    Kỷ Dao rất là bất đắc dĩ, "Xin lỗi, tôi đang bị cảm lạnh, chỉ sợ ăn thịt rồng cũng không nếm ra hương vị gì. Hơn nữa hiện tại tôi không được nghỉ phép, không thể tùy tiện ra khỏi dinh, trừ phi cô thay tôi hướng bên trên xin nghỉ phép giùm."

    "Vậy bỏ đi." Ella vừa nghe xong đã rụt cổ, sau đó liền bỏ đi.

    Kỷ Dao đóng cửa rồi tắm rửa một cái, nhớ tới đã vài ngày không liên hệ với bà Emma, lúc này thôn Thải Hồng vừa đúng là buổi sáng, liền gọi video với bà cụ.

    Bên kia rất nhanh tiếp điện thoại, Kỷ Dao hỏi: "Bà Emma, bà gần đây có khỏe không?"

    Bà Emma: "Ta khỏe, cháu trai của ta cũng đã về, mọi chuyện đều rất thuận lợi. Cháu thì sao? Sao sắc mặt nhìn qua giống như không được khỏe vậy?"

    Kỷ Dao: "Hai ngày này cháu bị cảm nhẹ, cháu sẽ uống nhiều nước và nghỉ ngơi nhiều ạ."

    Bà Emma: "Vậy thì được, đừng làm chính mình quá mệt. Đúng rồi, cháu có nhìn thấy tin tức trên mạng không? Nói Bệ hạ đã có bạn đời, hiện tại cháu không phải ở Đế Đô sao, có biết bạn đời của Bệ hạ là ai không?"

    Kỷ Dao không khỏi có chút buồn cười, "Cháu không biết, bất quá hôm nay cháu theo ông chủ mới đi tham gia vũ hội kia, tận mắt nhìn thấy hoàng đế rồi đó ạ, tuy rằng ngài mang mặt nạ, nhưng chỉ cách trên trăm mét."

    Bà cụ lập tức kích động lên, "Thật vậy chăng! Trời ơi, cháu của ta, cháu thật là quá may mắn! Nếu ngày nào đó cháu có thể cùng Bệ hạ nói chuyện, vậy thay ta hỏi thăm ngài một tiếng!"

    Tuy rằng cái khả năng này tính ra so với trúng vé số còn muốn nhỏ hơn, nhưng Kỷ Dao vẫn đáp ứng: "Được, không thành vấn đề!"

    * * *

    Buổi sáng ngày hôm sau Kỷ Dao vẫn cứ chảy nước mũi, Antonio không kiên nhẫn, "Tại sao còn chưa đỡ, lập tức gọi bác sĩ đến khám!"

    Charles đáp: "Vâng ạ."

    Lúc sau chờ Antonio đi làm, Charles liên hệ với một vị bác sĩ gia đình chuyên phục vụ dinh thượng tướng tên là Carl, nói trong dinh có người bị bệnh yêu cầu khám bệnh.

    Đối phương kinh ngạc hỏi: "Có phải là ngài thượng tướng bị bệnh không?"

    Charles nói: "Không phải, là một người tùy tùng mới của thượng tướng đại nhân."

    "Thì ra là thế, thực xin lỗi, buổi sáng hôm nay phòng khám bận quá, tôi chỉ sợ không có thời gian đi vào quý phủ đến khám bệnh tại nhà, ngài có thể phái người đưa người bệnh của quý dinh tới phòng khám không? Nếu không buổi chiều hoặc là buổi sáng ngày mai tôi có thể đi qua."

    Charles quay đầu nhìn Kỷ Dao một cái, có chút do dự.

    Charles mở chính là loa ngoài, Kỷ Dao nghe được hai người nói chuyện, liền nói: "Ngài quản gia, không cần phải phiền phức, tôi không có phát sốt, hẳn là không quan trọng, qua mấy ngày sẽ không có việc gì."

    Charles không tán đồng nói: "Vậy cũng không nhất định, bệnh tật có chút nghiêm trọng ngay từ đầu bệnh trạng cũng không nghiêm trọng. Huống chi chủ nhân vừa rồi đã ra lệnh, đây là chủ nhân đối với cậu ban ân, cậu phải hiểu được cám ơn, biết không."

    "Vâng biết rồi ạ."

    Charles tiếp theo liền quay lại người bác sĩ nói: "Hiện tại tôi sẽ kêu tài xế đưa cậu ấy qua, cậu ấy tên Evans."

    "Được, tôi có thể an bài cho cậu ấy khám lúc chín giờ."

    Sau đó Charles cho một người tài xế đưa Kỷ Dao đến phòng khám của Carl bên khu phố Wood.

    Từ sau khi vào dinh thượng tướng, hai ngày này Kỷ Dao vẫn luôn bận rộn, hơn nữa thân thể có chút không khoẻ, nên không có lên mạng siêu A đăng bài.

    Lúc này nhìn một chút phát hiện rất nhiều dân mạng đều rất quan tâm cậu, sôi nổi ở phía dưới bài đăng nhắn lại dò hỏi tình huống của cậu.

    Ở trên xe đánh chữ lúc ẩn lúc hiện có chút phiền toái nên Kỷ Dao đã đăng một cái giọng nói.

    Kỷ Dao không xa xôi: 【 Xin lỗi làm mọi người lo lắng. Hai ngày này bận công việc mới, hơn nữa bị cảm nhẹ, tinh thần không được tốt, nên không có đăng bài lên, về sau tôi sẽ tranh thủ mỗi ngày đổi mới một chút. 】

    Khi âm thanh vừa phát ra, lập tức dẫn đến một bang dân mạng hô to gọi nhỏ.

    - - Wow, lần đầu tiên nghe được giọng nói của chủ thớt, rất trẻ nha, bởi vì bị cảm mang theo chút giọng mũi cũng rất êm tai!

    - - Quả nhiên là anh trai nhỏ không phải ông chú trung niên mập mạp, giọng chính tông của thiếu niên ôn nhu sạch sẽ êm ái!

    - - Thật sự nghe rất hay, làm tôi càng ngày càng tò mò Kỷ Dao trông như thế nào, cho dù xấu một chút cũng không sao, tôi rất thích giọng nói này!

    - - Tò mò +1!

    - - Số ID tò mò +1!

    - - Tôi không phải đã sớm nói qua sao, chủ thớt chẳng những không xấu, giá trị nhan sắc còn hoàn toàn không thua những tiểu thịt tươi đang nổi, một đôi mắt đen nhánh đặc biệt xinh đẹp!

    Chỉ tiếc trước kia lúc tôi đi thiên đường thú cưng Lily chưa chụp cho anh trai nhỏ một tấm, bằng không hiện tại nói không chừng dựa vào bán ảnh chụp cũng có thể kiếm chút tiền, biết vậy mà không làm..

    Đây một lời đương nhiên là nói giỡn, Kỷ Dao không khỏi mỉm cười.
     
  5. AmiLee

    Bài viết:
    126
    Chương 24: Kỷ Dao • Evans đâu?

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Chỉnh sửa cuối: 24 Tháng mười một 2020
  6. AmiLee

    Bài viết:
    126
    Chương 25: Đến hoàng cung

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Chỉnh sửa cuối: 21 Tháng mười một 2020
  7. AmiLee

    Bài viết:
    126
    Chương 26: Hãy làm những gì mình thích đừng bao giờ hối hận.

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Chỉnh sửa cuối: 21 Tháng mười một 2020
  8. AmiLee

    Bài viết:
    126
    Chương 27: Công viên thiên đường thú cưng Hoàng Gia.

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Chỉnh sửa cuối: 21 Tháng mười một 2020
  9. AmiLee

    Bài viết:
    126
    Chương 28: Ngài là trưởng bối của thần.

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Chỉnh sửa cuối: 21 Tháng mười một 2020
  10. AmiLee

    Bài viết:
    126
    Chương 29: Cung kính không bằng tuân mệnh.

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...