44 ❤︎ Bài viết: 21 Tìm chủ đề
3007 20
Kiếm tiền
ngoctungthiensu đã kiếm được 30070 đ
Tên truyện: Duyên nợ

Tác giả: Quái Vật Của Gió

Thể loại: Kinh dị

Link thảo luận - góp ý: [Thảo luận - Góp ý] - Các tác phẩm của Quái Vật Của Gió

(Ảnh bìa)

10519193_321552501352322_5908510586058219452_o.jpg


Văn án​

Có lẽ duyên đến duyên đi, không ai biết được duyên số như một trò đùa vậy, ta yêu nàng, nàng cũng yêu ta mà không đến được với nhau, vậy nó là duyên nợ hết kiếp này đến khác.

Âm giới nơi đó quỷ dị khó lường, hoa bỉ ngạn mọc trên đường hoàng tuyền, hoa hồng xanh mọc đường vào thiên đường.

Dù là thiên đường hay địa ngục, ta vẫn muốn cùng nàng ở bên mặc kệ là ai ngăn cản, ta cũng muốn ở cùng nàng không bao giờ lìa xa.

Diêm thành gặp nan âm giới lâm nguy. Dương thế không bình yên, quỷ hồn từ âm giới làm loạn dương thế sắp giáng kiếp.
 
Last edited by a moderator:
44 ❤︎ Bài viết: 21 Tìm chủ đề
Chương 1 + chương 2 Trò đùa của duyên số

Định nghĩa về tình yêu.

Tình yêu đến với chúng ta rất bất ngờ nó là một cái gì đấy nó khiến ta say đắm trong sự ngọt ngào của hạnh phúc nhưng cũng khiến ta đắng cay trong cảnh chia ly. Nhưng nếu tình yêu mà cứ ngọt ngào như ly cà phê sữa thì đấy cũng chẳng phải tình yêu, cũng không thể chỉ cay đắng như ly cà phê đen, mà tình yêu là sự dung hòa của hai thứ ngọt ngào và đắng cay, hai hương vị này cộng lại tạo nên hương vị của tình yêu. Nếu tình yêu đến với ta một cách tình cờ thì cũng không dễ dàng gì để giữ gìn hạnh phúc đó, biến tình yêu đó trở nên đẹp hơn, say đắm hơn, nhưng đi cùng với tình yêu luôn luôn là nỗi nhớ của những người yêu nhau nó không chỉ là thời gian hữu hạn mà là vô hạn.

Nếu tình yêu đẹp và nồng cháy, mãnh liệt nhưng cũng đầy những giọt nước mắt đau khổ, nếu bạn là người đang yêu thì bạn sẽ hiểu được hạnh phúc với những giọt nước mắt đắng cay. Tôi cũng từng có một tình yêu như thế đến cũng bất ngờ đi cũng chẳng báo trước, lúc chia tay chỉ biết rơi lệ rồi đau khổ nhiều lúc con tim cứ đau như nó sẽ không bao giờ hàn gắn được vậy. Câu chuyện sau đây tôi kể cho các bạn nghe đó là mối tình đầu của tôi nó đến và đi không bao giờ hẹn trước nhưng vết thương trong tim không bao giờ hàn gắn được.

Chương 2 Mưa rồi mình yêu anh nhé

Tôi tên là Lan tôi đang là sinh viên trường đại học Kinh tế Quốc dân năm nay tôi 19 tuổi tôi vừa bước vào cổng trường đại học được hai năm với tôi thì học hành là trên hết tôi vẫn chưa biết thế nào là yêu dù đã có rất nhiều người theo đuổi. Nhưng tôi cũng không thể ngờ được tình yêu lại đến với tôi như từ trên trời rơi xuống, trong một ngày mà trời tự dưng trút những giọt mưa xuống kiến tôi bất ngờ thì bỗng dưng có một anh chàng cầm tay tôi chạy, tôi cũng không có phản ứng gì khi đến chỗ trú mưa

"Tôi hỏi anh là ai tại sao lại đưa tôi đến chỗ này? Anh bỏ tay tôi ra rồi nói."

"Tại tôi thấy cô đang đứng im không tìm chỗ trú mưa."

"Tôi hiểu rồi anh tên gì?"

"Tôi tên Tùng 23 tuổi đang đi làm!"

"Thế còn cô?"

"Em tên Lan 19 tuổi, là sinh viên của trường đại học kinh tế quốc dân."

Tôi quen anh là tình cờ hay phải chăng là do ông trời đã se duyên điều đó tôi không hề biết mà giờ tôi chỉ biết tôi ấn tượng với anh từ ánh mắt đầu tiên anh nhìn tôi, sau đó tôi với anh cũng liên lạc với nhau những dòng tin nhắn của anh cũng kiến tôi rất ấn tượng anh không hỏi thăm em ăn gì chưa hay buổi sáng chúc tôi vui vẻ không bao giờ thay vào đó a quan tâm đến việc học của tôi đến sức khỏe của tôi sau vài ngày nhắn tin, anh cũng rủ tôi đi ăn ốc buổi gặp mặt sau lần đầu tiên gặp mặt quả thật rất đặc biệt với tôi. Anh mặc bộ quần áo giản dị đó là bộ quần áo mà lần đầu tiên tôi nhìn thấy anh, hôm nay nhìn anh đẹp trai thế nhỉ tự dưng cảm súc lại dâng lên, anh hình như cũng đang nhìn tôi bốn mắt nhìn nhau. Cuối cùng anh lên tiếng phá vỡ im nặng mặt anh có gì à mà em nhìn anh như thể chưa bao giờ gặp anh bao giờ ý, tôi vẫn im nặng giả vờ như chưa nghe thấy anh nói, vậy mà anh đã gọi một đĩa ốc luộc một đĩa soài xanh đó là món mà tôi thích, có cả hai trai nước lọc nữa, sau đó anh chỉ vào món đó như ra hiệu cho tôi ăn đi tôi cầm que tăm đầu nhọn hoắc nhể từng con ốc ra a vẫn im nặng nhìn tôi ăn, tôi thầm nghĩ anh không ăn sao tại sao lại nhìn tôi không nói chuyện nhỉ, hay khi anh ăn uống không nói chuyện, sau đó a cầm giấy lau mồm cho tôi, tôi nói nhỏ cảm ơn sau đó tôi như câm nặng không nói được gì nữa, thôi cứ kệ đi nói nhiều sai nhiều vẫn là để đấy cho tương lai, cuối cùng tôi cũng ăn hết đĩa ốc còn anh thì vẫn dáng vẻ đó vẫn vẫn im nặng nhìn tôi anh quá đẹp trai trong mắt tôi lúc này anh đẹp thật, rồi anh đứng lên bảo thanh toán anh nói nhỏ nhẹ vào tai tôi em muốn đi dạo với anh một chút không. Tôi nhẹ nhàng gật đầu rồi tôi cùng anh dạo bước trên đường rồi anh hỏi tôi học hành thế nào có khó không, tiếng anh rất nhẹ nhàng âm vang vào đầu tôi như thế tôi đã làm tim tôi đập nhanh hơn, anh thấy mặt tôi đỏ lên lại cả buổi không nói tiếng nào, tôi nhìn anh thấy a nở nụ cười anh lên tiếng e ngượng sao đừng ngại nữa cả buổi im nặng rồi, tôi nở nụ cười mặt cũng ửng hồng lên tôi lên tiếng tại anh làm e ngượng bắt đền anh đó, nhẹ nhàng như một cơn gió thoáng qua tôi biết mình nói sai gì đó tôi chữa cháy tại e mất bình tĩnh quá rồi anh đừng coi là thật, chết anh lỡ coi là thật mất rồi. Anh cứ trêu em ý không chơi với anh nữa hahaha tôi cười to một tiếng rồi chạy đi anh đuổi theo nhẹ nhàng cầm tay tôi thì thầm vào tai tôi anh đền em trái tim của anh nhé. Câu nói đó khiến tôi càng đỏ mặt hơn, anh nhẹ nhàng thì thầm vào tai tôi mặt em đỏ xinh gái cực kỳ, tôi mỉm cười anh là hư nhất cứ trêu em thôi, muộn rồi đó anh, nhẹ nhàng nhưng cực kỳ bản năng của một người con trai anh thì thầm vào tai tôi để anh đưa em về nhé, phản ứng trước lời đề nghị đó tôi gật đầu rồi lại lắc đầu, lúc đến đây tôi đi taxi đến còn anh do nhà anh gần đó lên anh đi bộ đến, tôi thấy anh bỏ điện thoại ra gọi một vài phút sau một chiếc xem máy SH đến cùng hai chiếc mũ bảo hiểm, anh giới thiệu người mang xe đến đó là bạn anh tên Hoan, tôi chào Hoan rồi Hoan đi mất tôi thầm nghĩ người này đã gặp ở đâu rồi đó, tiếng anh thì tầm vào tai tôi anh lái xe cũng ổn đấy mặt em không cần như sắp chết đến nơi thế đâu em nhỉ. Anh đưa tôi về khi vào trong phòng tôi suy nghĩ những câu bông đùa của anh rồi tôi không hiểu tại sao mình lại ngại ngùng như thế nhỉ, bình thường mình đâu có thế đâu nhỉ hay mình yêu anh mất rồi nhỉ, chẳng nhẽ lại yêu anh từ cái nhìn đầu tiên chăng. Cứ suy nghĩ vẩn vơ anh nhắn tin lúc nào không biết.

Tin nhắn quan tâm của anh thôi mà, em hết ngượng chưa lần sau không được im lặng như thế đâu nhé, tôi nhắn lại tại anh ý ai bảo anh cứ nhìn em làm gì để em mới như thế chứ cứ như thế rồi tôi với nhắn tin gọi điện cho nhau hàng ngày.

Từ ngày hôm đó cùng anh đi chơi nhiều hơn cũng hiểu anh nhiều hơn trước rất nhiều rồi hôm đó tôi vô tình thấy anh đi cùng với một cô gái khác, tự nhiên tôi lại tức giận trong khi đó tôi chưa là gì của anh tôi đang ghen sao, suy nghĩ lung tung rồi hai đứa chưa là gì anh ta đi với ai thì kệ chứ quan tâm làm gì nhỉ mệt. Tôi vào quán cafe gọi ly cafe hương trồn mình thích thấy anh cũng đi vào với cô ta, chắc anh cũng thấy tôi ở đó nhỉ, tôi ngồi đó nhâm nhi ly cafe còn anh cũng gọi ly cafe giống tôi.

Được một lúc tôi nhắn tin cho anh người yêu anh xinh đấy! Tin nhắn của anh nhẹ nhàng như không có chuyện gì xảy ra e không đi học à? Tôi tức không chịu được muốn chạy ra bàn bên kia tát cho anh một cái nhưng lại thôi, rồi cô gái kia đứng dậy nhìn tôi mỉm cười rồi đi mất, anh ngồi bên đó nhìn tôi vẫn nhâm nhi ly trà nhìn tôi khiến tôi càng cáu.

Tức quá chân chạy nhanh hơn lão chỉ mất vài giây tôi chay qua chỗ anh rồi nói:

"Anh có người yêu rồi mà vẫn tán tỉnh tôi à?"

Nhẹ nhàng như cơn gió thoáng qua vậy anh thì thầm nói nhỏ:

"Em đang ghen đấy à?"

Tôi càng tức hơn anh cứ bình thản như không có gì xảy ra khiến tôi càng tức hơn, nói tiếp câu nữa em mặt đỏ nhìn xinh gái thật, rồi a đưa bản hợp đồng anh vừa ký rồi nhẹ nhàng thì thầm anh lỡ yêu em mất rồi thì sao có thể thích cô gái khác được chứ. "

" Thật không? "

Tôi tự lên tiếng như bản năng anh cứ trọc em thôi lần này còn làm em cáu lần sau mà thế e kệ a luôn, anh thì thầm vào tai tôi anh sẽ nhớ kỷ niệm này, rồi gọi ly cafe khác ngồi nói chuyện với anh một lúc anh đứng lên nói nhỏ a phải về công ty mất rồi hẹn em tối nhé.

Tôi lại càng không để ý đến mấy con bạn khốn nạn nó vào từ lúc tôi chơi thân với tôi từ hồi cấp ba lên đến đại học vẫn chơi cùng lại còn cùng phòng nữa chứ, tên bọn nó là Hoa, Ngọc, Cúc, bọn nó đến gần chỗ tôi đang ngồi tôi mới nhớ ra là có hẹn với chúng nó, Hoa cười to một tiếng rồi thanh âm nhẹ nhàng anh đẹp trai kia là ai thế Lan tôi trả lời bọn nó người quen rồi chúng nó cười ồ lên mày chịu ngồi uống cafe với trai từ bao giờ vậy, kệ tao liên quan gì đến chúng mày.

Sau đó bọn nó kệ tôi thật chúng tôi nói chuyện phiến rồi rời đi. Từ hôm đó tôi mới thật sự yêu anh nhưng tin nhắn rồi gọi điện ngày một nhiều hơn khiến cho mấy con bạn của tôi cũng thấy rất lạ. Nhưng cũng kệ thôi, chúng nó biết tôi không thể quen ai lâu hơn hai tháng nên cũng kệ người yêu bọn nó cũng từng tán tôi cũng đều không đổ thế là sang yêu bọn nó cả phòng có bốn đứa chỉ còn tôi với hoa là chưa có người thương thôi nhiều lúc thấy bọn nó đi chơi với người thương vào những ngày lễ lại thấy cô đơn.

" Có lẽ tôi và anh gặp nhau cũng là sự se duyên của ông trời, thời gian trôi qua nhanh thật mơi thoáng trốc đã được hai tháng, hai tháng cũng là khoảng thời gian không phải là ngắn cũng không phải là dài nhưng cũng là đủ để tôi nghe lời tỏ tình của anh vào một tiết trời cũng không phải là đẹp vào hôm mà ông mặt trời tự dưng biến mất nhương chỗ cho những đám mây đen tôi vừa tan học anh gọi điện cho tôi đến chỗ tôi gặp anh lần đầu tiên, Tôi đến đó nhưng không thấy anh đâu, một lúc sau anh đến.

"Anh muốn cho em một bất ngờ Lan à!

Thế là bất ngờ gì vậy? Tôi ngây thơ hỏi vậy!

Đợi tí đợi khi trời mưa thì em sẽ biết!

Ừ anh điên em cũng giống anh rồi! Trời cuối cùng cũng mưa anh nói!

Mưa rồi mình yêu nhau em nhé."
 
Chỉnh sửa cuối:
44 ❤︎ Bài viết: 21 Tìm chủ đề
Chương 3 Hạnh phúc của em đơn giản là được bên cạnh anh

Tôi không thể ngờ rằng anh lại dùng cách này để tỏ tình với tôi, tôi có cảm giác như bị chết nặng ý lúc đó mặt tôi đỏ lên, còn anh sao vẫn bình thản như chưa có gì xảy ra ý nhỉ. Mất vài nhịp tim đập tôi mới bình tĩnh lại được anh vẫn chờ tôi đồng ý mà, nhẹ nhàng như hơi thở của anh vậy, em yêu anh ngay từ cái nhìn đầu tiên cơ đến giờ anh mới nói, nếu anh không tỏ tình thì mai em cũng tỏ tình với anh.

"Giữa trận mưa rào tiếng mưa lộp độp thì anh ghé vào tai tôi, anh sẽ không để em nói yêu anh trước đâu vì anh cũng yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên, anh nói hay thật đấy, tôi còn chưa nói hết nhanh như nhịp tim đập của anh nụ hôn của anh ập tới không cho tôi thời gian để phản ứng, đó là nụ hôn đầu tiên của tôi cảm giác ngọt ngào hay tôi đang hạnh phúc bên anh nhỉ, thật sự là lần đầu tiên tôi biết đến yêu một ai đó nó lại ngọt ngào như thế. Cơn mưa tạnh nhanh thật đó nhưng cũng đủ để hai chúng tôi ướt như chuột, anh nhìn tôi rồi nhìn lên bầu trời chỉ cho tôi sắc cầu vòng, mình ngắm cầu vòng em nhé! Tôi gật nhẹ một cái rồi cùng anh ngắm cầu vòng cho đến lúc nó tan biến vào hư không, nhẹ nhàng như một cơn gió anh dắt tôi đến một chiếc xe jupiter màu xanh nhìn có vẻ còn mới, lên xe anh đèo em về không thì cảm lạnh đó, rồi anh đèo tồi về xóm trọ của tôi, tôi tạm biệt anh rồi đi vào phòng trọ tắm rửa, thay quần áo xong thì chiếc điện thoại của tôi kêu là anh gọi tôi nghe máy, nghe tiếng anh nói sao hôm nay ấm áp, ngọt ngào thế không biết, anh hỏi tôi thay quần áo chưa, còn nhiều câu quan tâm nữa nếu các bạn là người đang yêu sẽ biết thôi."

Tình yêu của tôi đến như vậy đó nó tình cờ bất ngờ thú vị, không hiểu sao tôi lại yêu anh từ cái nhìn đầu tiên nhỉ, mỗi khi bên anh cùng a đi chơi tôi có cảm giác đươc sự ấm áp ngọt ngào từ anh, có thể nói đó hạnh phúc hóa ra khi yêu một ai đó mà người đó lại là người mà mình thích ngay từ ánh mắt đầu tiên, nó lại thích thú như thế tự dưng yêu một ai đó bên người đó đơn giản là hạnh phúc biết thế mình nên yêu thương ai đó sớm hơn.

Có thể nhà anh không giàu như những người từng tán tôi nhưng với tôi điều đó không quan trọng nữa tôi chỉ cần anh thôi là đủ rồi vấn đề giàu hay nghèo không quan trọng nữa ở bên anh là hạnh phúc rồi, khi bên anh a luôn muốn tôi học thật tốt anh hứa sẽ nếu tôi đạt học bổng, một chuyến đi sapa cùng tôi có cả bạn tôi, bạn anh cùng đi nữa.

Những lần đi chơi cùng anh tôi phát hiện những người bạn của anh đều là người yêu của đám bạn tôi trong đó có hoa ở cạnh nhà anh nó thầm yêu anh mà anh không thích nay bất ngờ anh yêu tôi. Ngoài mặt thì không có gì nhưng tôi biết trong lòng nó không vui tôi cũng kệ nó thôi chứ biết làm sao được tôi yêu anh là thật lòng mà, rồi vài hôm sau nó bảo nó có người yêu tôi bất ngờ đến không tin được đó lại đều là bạn anh chứ không hiểu sao lại tình cờ thú vị đến thế.

Với sự cố gắng của tôi cùng với ba đứa bạn cùng chúng tôi đều đạt học bổng, khi tôi nhận học bổng xong đi ra ngoài thấy anh bước ra từ chiếc BMW X7 xDrive40i loại xe mới nhất hiện nay tôi nhận ra người lái xe là Hoan con hoa phản ứng nhanh nhất không cần phải ai mời nó đã chạy ra mở cửa xe rồi ngồi vào ghế hàng trên, tôi theo anh ngồi ghế dưới, hai đứa còn lại ngỡ ngàng thì một cái xe Mercedes-Benz C 180 đến tôi nhận ra đó là xe của Phúc người yêu của con Ngọc mà rồi hai đứa nó cũng lên xe. Chúng tôi đi đến một quán ăn sang trọng, để khao bọn tôi đạt học bổng, bữa ăn diễn ra vui vẻ trong bữa ăn chũng tôi bàn xem hôm nào đi sapa. Nghĩ lại thì đó có thể là hạnh phúc nhất của tôi khi được bên anh.

Hai tuần sau nhóm chúng tôi lên đường chiếc xe tám chỗ đến chỗ phòng trọ của tôi đón chúng tôi đi sapa chuyến đi ba ngày hai đêm. Tôi cùng đám bạn tôi lên xe, tôi đi đến cuối hàng ghế cuối cùng ngồi cạnh anh thì thầm vào tai anh, hạnh phúc của em đơn giản là được ở bên anh đó rồi tôi nở một nụ cười, vẫn thanh âm trong trẻo ngọt ngào anh thì thầm vào tai tôi, thế thì về làm vợ anh đi, rồi anh im nặng tôi ngắm vẻ đẹp trai siêu cấp của anh một lúc, thì thầm vào tai anh em sẽ ghi nhớ lời cầu hôn này, anh cho e nợ vài năm nhé, gió điều hòa bỗng nhiên lạnh thế, nhẹ nhàng nhưng ngọt ngào thanh âm của anh thì thầm vào tai, tôi anh cho em nợ thế nợ có lãi không nhỉ, thì thầm vào tai anh em sẽ trả cho anh một cô dâu còn lãi thì em xin nợ anh nhé.

"Những lời bông đùa ngọt ngào vẫn tiếp tục cho tới khi tôi dựa vào vai anh ngủ thiếp đi lúc nào không biết lúc tỉnh dậy thì biết chúng tôi đã thị trấn mù sương, sương mù phủ ở trên đỉnh núi gọi là đẹp mê hồn nhất là khi cùng ngồi ngắm với anh thì càng đẹp hơn đầu tiên chúng tôi đi đến khách sạn cất đồ, định đôi nào vào đôi đấy, nhưng sợ nam nữ ở với nhau kiểu gì sinh chuyện nên tách nhau ra nam vs nam, nữ vs nữ ròi chúng tôi đi chu du đầu tiên là đi mua vé, rồi chúng tôi bắt đầu chinh phục lóc nhà đông dương đỉnh fansipan, sau khi lên đến đỉnh núi cảm tưởng như có thể chạm tay chạm tay vào bầu trời, tôi cùng anh đi riêng thăm thú những cảnh đẹp thăm thú cả buổi trong đoàn ai cũng mệt mỏi, anh thì thầm vào tai tôi e có mệt không, tôi lên tiếng đi cùng với anh e không có cảm giác mệt, rồi chúng tôi đi ăn uống, xong chúng tôi rủ nhau đi chợ tình rồi, anh thì thầm vào tai tôi mình đi tìm quán cafe nào đó ngồi tâm sự, tôi gật đầu rồi cùng anh vào đó tâm sự tình cảm như những đôi yêu nhau thường nói. Một lúc sau hai chúng tôi về khách sạn nghỉ ngơi tôi không muốn rời xa anh đâu ở bên anh tôi cảm thấy hạnh phúc thật. Tôi mở cửa đi vào không thấy con Hoa đâu cả quần áo của nó nữa mà lại thấy quần áo của anh tôi bất ngờ thì thấy ai đó gõ cửa, tôi chạy ra mở cửa thì đó là anh, anh thì thầm vào tai tôi cho anh ngủ nhờ nhé anh bị mất phòng rồi, tôi gật đầu để anh vào, rồi nằm bên cạnh anh chũng tôi nói chuyện một lúc rồi tôi ngủ tiếp đi đến sáng tôi tỉnh dậy tôi đang nằm trong vòng tay anh, hơi thở của anh tự dưng ấm áp thế tôi chỉ muốn ngày nào mỗi sáng thức dậy được nằm cạnh anh thôi.

" Sau ba ngày bên anh tôi cảm giác khi ở bên anh luôn mang cho tôi cảm giác an toàn, được anh che chở, anh yêu thương nghe những lời ngọt ngào từ anh, nhưng đặc biệt nhất là nụ hôn ở thác tình yêu nó ngọt ngào thật ý đứng giữa bao nhiêu ánh mắt hôn nhau lại còn hôn tập thể nữa thi xem đôi nào hôn lâu nhất, lại còn lạc đường trong hang cốc san kiến anh phải đi tim tôi, có lẽ kỉ niệm đấy sao tôi quên được."

Trở về sau chuyến đi mệt mỏi về thân xác nhưng hạnh phúc về tinh thần có hai đêm được nằm trong vòng tay anh ôi cái cảm giác đó chỉ nghĩ lại thôi tôi đã không muốn rời xa anh rồi, đấy có thể là hạnh phúc nhỏ nhoi của tôi thôi mà tôi phải đợi không biết bao lâu nữa mới chính thức được bên anh hàng đêm nằm trong vòng tay anh được anh ôm vào lòng, rồi sinh cho anh nhữa đứa con. Ôi chỉ nghĩ đến thế thôi cảm giác đó lại dâng trào, mấy ngày sau tôi hẹn anh ra quán cafe anh xuất hiện tôi nói thầm vào tai anh rằng em nhớ anh, anh xoa đầu tôi anh im nặng ngắm nhìn tôi, má tôi ửng hồng lên anh thì thầm vào tai tôi e mặt đỏ là xinh gái nhất tôi véo tai anh, thế bình thường em không xinh sao, nhẹ như cơn gió giọng anh trong trẻo vang lên trong mắt anh lúc nào chẳng xinh chỉ là anh thật hạnh phúc mỗi khi bên em, hạnh phúc được bên em hay đơn giản hạnh phúc của em là có anh bên cạnh nắm tay em đi đến cuối cuộc đời anh nhỉ.
 
Last edited by a moderator:
44 ❤︎ Bài viết: 21 Tìm chủ đề
Chương 4 Vị đắng trong tình yêu

Tình yêu luôn đến tình cờ bất ngờ nhưng ngọt ngào nó còn vị đắng nữa chứ, vị đắng trong lúc đang hạnh phúc thì không phải là ai cũng muốn.

Sau chuyến đi sapa thì tôi về ngôi nhà của mình ngôi nhà thân yêu của tôi tạm thời rời xa mái trường, nhưng buổi tối tôi vẫn gặp anh vẫn đi chơi cùng anh, nhưng tôi lại muốn gần anh hơn có điều sự việc không bao giờ tôi ngờ đến nó sảy ra với tình yêu của chúng tôi.

Trong bữa cơm, tôi là người vào bếp trước kia khi ở nhà tôi hay nấu cho bố mẹ tôi ăn, nhưng tôi chưa có dịp nấu cho anh ăn mà thôi. Trong bữa ăn bố tôi khen tôi nấu ăn ngon, hè này nhà ta đi singapo du lịch đi bố mẹ đã đặt vé máy bay rồi mai đi luôn con à.

Thế là tôi lại phải xa anh rồi có cảm giác không muốn một tí nào chỉ một tuần thôi mà, tôi gọi facetime cho anh nói chuyện một lúc rồi tôi cũng nói tôi đi singapo cho anh biết, giọng anh không thay đổi gì vẫn ngọt ngào như thế em đi giữ gìn sức khỏe luôn nhớ về anh. Tôi bảo anh trong lúc em đi anh luôn nhớ về e, luôn yêu thương e, cấm anh không được đi với con khác. Nói xong tôi tạm biệt anh, anh chúc tôi ngủ ngon, đêm đó tôi không tài nào chộp được mắt, giờ mình đi một tuần không biết mình sẽ nhớ anh thế nào, đang nằm nghĩ lung tung thì điên thoại kêu là tin nhắn của anh.

"Cầm điện thoại lên đọc: Em chưa ngủ à muộn rồi đó em mai còn đi sớm, theo bản năng của tôi tại anh cứ làm em nhớ hơi của anh làm em không ngủ được ý tôi gợi cho anh nhớ lại chuyến đi sapa, mất vài giây sau điện thoại rung lên vậy để anh qua nhà ôm e ngủ nhé, thôi mẹ em mắng chết mà thôi em ngủ đây anh ngủ đi khuya rồi mai còn đi làm, rồi tôi ngủ lúc nào không biết.

Chuông điện thoại kêu lên rồi tiếng gọi của mẹ tôi làm tôi thức giấc, tôi làm công tác vệ sinh cá nhân sau đó cầm điện thoại nhắn tin cho anh, em chuẩn bị đi đây anh ở nhà ngoan nhé, giữ gìn sức khỏe, luôn nhớ em nhé, nhanh hơi thở của tôi vậy điện thoại đã rung lên, em đi vui vẻ nhé, em đi anh nhớ em nhiều lắm đặc biệt là mỗi lần hôn em nó ngọt lắm, anh sẽ nhớ bờ môi lắm đấy. Khi đọc xong mặt tôi ửng đỏ lên, tôi trả lời anh phu quân một ngày anh không trêu em anh không chịu được à, rất nhanh như cơn gió thoáng qua anh điện thoại lại rung lên sẽ đợi phu nhân về. Tin nhắn đó làm lạnh hết cả người, trả lời anh theo bản năng, e đi nhé!"

Tôi lên xe chuẩn bị ra sân bay một lúc sau xe đã đến sân bay, làm thủ tục để lên máy bay, làm thủ tục mất nửa tiếng mới xong tôi đã lên máy bay, ngồi trên máy bay khoảng hơn 3 tiếng tôi đã chính tức đặt chân lên đảo quốc sư tử.

Sau khi đã tìm được khách sạn để nghỉ ngơi cũng như ăn uống tôi gọi cho anh để bảo tôi đã đến nơi gọi facetim cho đỡ nhớ anh ngắm anh một lúc tôi bắt đầu kỳ nghỉ hè bên gia đinh của mình. Ở bên bố mẹ luôn luôn là vui vẻ, nhưng nếu có anh còn vui nữa nhưng anh không đi cùng tôi, tôi nhớ anh lắm chứ cứ mỗi lần nhớ là lại nghĩ đến hạnh phúc bên anh.

"Cuối cùng thì cũng sắp hết bảy ngày ở singapo tôi vui vẻ bên gia đình, nhưng biến cố đã sảy ra con Hoa nhắn tin cho tôi nó chia tay người yêu rồi, nó gửi clip nó lên giường với anh cho tôi xem, tôi quá bất ngờ với sự việc vừa sảy ra clip chỉ có 15 giây, nó nói thêm đây mới là hạnh phúc của tớ mong cậu chúc phúc cho bọn tớ.

Quá bất ngờ tôi không biết làm sao chỉ biết im nặng một lúc nước mắt đã rơi trái tim tôi như bị ai đó đâm nhát dao, cảm giác như ai đó cắt từng khúc ruột vậy, cứ nghĩ đến là trái tim lại đau nước mắt lại rơi.

Một hồi một lúc sau tôi mới định thần lại tôi nhắn tin, đó là sự thật sao không thể tin được, tôi gửi tin nhắn cho anh kèm cả video, mình chia tay anh nhé! Tôi cứ nằm đó rồi khóc nước mắt của tôi cứ rơi, cứ như chưa bao giờ tôi khóc vì ai đó, khoảng thời gian đó tôi cứ đưa ra tại sao tại sao anh lại làm thế với tôi, có lẽ đây là vị đắng của tình yêu, tình yêu luôn là thế ngọt ngào rồi thì đây là đắng cay.

Nhưng suy nghĩ lại thì đây có thể là cái bẫy của con Hoa bởi tôi hiểu anh ngay cả khi anh ngủ với tôi anh cũng không làm gì mà, nằm đó suy nghĩ linh tinh một lúc thì điện thoại kêu lên là tin nhắn thoại của anh kèm theo clip 2 phút, nhanh như cơn gió tiếng anh vang lên vẫn rất ngọt ngào trong đoạn ghi âm, cô bé ngốc à đừng khóc nữa em cứ xem hết clip là sẽ hiểu anh mất thời gian hai tiếng để tim được đoạn gốc của clip, tôi quên mất anh học công nhệ thông tin, tôi mở ra và xem hết thì ra đó là cái bẫy của Hoa, tôi rất thất vọng với nó anh lại gửi tin nhắn em cứ đi chơi vui vẻ còn việc này cứ dể anh lo.

Hóa ra tất cả chỉ là sự hiểu lầm thôi giờ tôi mới nhận ra anh thật sự luôn giải quyết một cách rất hợp lý. Sau vụ này tôi càng yêu anh hơn, còn về Hoa tôi không biết nó sẽ giải thích cho tôi là như thế nào, nhưng vị đắng của tình yêu thế này tôi dã cảm nhận nó đắng thật đấy, lại còn khóc sưng mắt nữa chứ, đúng là trong tình yêu là phải tin tưởng nhau.

Chuyến đi đã kết thúc tôi bay về đến nhà cũng là 12h đêm về đến nhà tôi lăn ra ngủ luôn vì quá mệt. Sáng hôm sau tôi gọi cho anh là tôi đã về, anh bảo vụ đó đã giải quyết xong bản gốc đã bị xóa em cứ coi như là không có chuyện gì sảy ra, em lên tha thứ cho Hoa, hai đứa lên làm lành với nhau em à.

Tôi hẹn Hoa đến quán nước bởi ở gần nhà anh, nhưng nó từ trối nó không còn mặt mũi nào gặp tôi nữa tôi nghĩ một lúc rồi nhắn tin cho nó tớ tha thứ cho cậu lần này nhưng lần sau đừng làm trò đấy nữa nhé, chúng ta vẫn là bạn thân nhé.

Tối hôm đó sau bao nhiêu ngày nhung nhớ tôi cũng gặp lại anh tôi muốn sà vào lòng anh ngay lập tức nhưng vì đây là chỗ đông người lên lại thôi. Nhẹ nhàng như một cơn gió anh thì thầm vào tai tôi nhớ phu nhân thật đó, câu nói đó sao anh lại nói trong lúc nàychứ mặt tôi đỏ lên, anh coi tôi là vợ rồi à từ bao giờ nhỉ có bao giờ anh gọi tôi như thế đâu, chết tôi là người gọi trước mà lại quên. Tôi ngước nhìn lên khuông mặt đẹp trai nhưng rất nghêm túc, nhẹ nhàng thì thầm vào tai anh giọng lí nhí, phu quân thiếp cũng nhớ chàng, vị đắng đó thiếp cảm nhận được rồi sẽ ghi nhớ mãi không bao giờ quên.

Tim tôi đang đập rất mạnh sao mặt tôi đỏ lên không hiểu sao mình nói ra những câu đó, truyện đó lên quên đi chứ tại sao lại nhắc đến. Thì thầm rồi nhẹ nhàng như hơi thở của anh giọng anh vẫn ngọt ngào như thế nhẹ nhàng ghé vào tai tôi, phu nhân yên tâm sẽ không có lần sau nữa đâu.

Sau đó nói chuyện một lúc chúng tôi đi rủ nhau đi dạo ra đến công viên tôi tìm cái ghế ở khuất người chỉ anh đến ngồi lúc này tôi mới sà lòng anh nhịp tim anh đập nhẹ nhàng như thế mà, sự việc sảy ra nhanh thế chứ lần này nhanh hơn cả nhịp đập của trái tim anh một nụ hôn ngọt ngào đã diễn ra.

Sau nụ hôn ngọt ngào mặt tôi lại ửng hồng, thì thầm tai anh, sau vị đắng là vị ngọt anh nhỉ, anh không nói gì cứ nhìn tôi, nhẹ nhàng như hơi thở của anh giọng anh ngọt như mật ong ấy cảm giác như thế, vị đắng của của tình yêu mà hai ta trải qua làm anh càng yêu em không gì có thể chia cắt được hai ta, ngọt ngào nhưng đơn giản hạnh phúc của anh là ở bên cạnh.

Nói chuyện với anh một lúc anh cũng đưa tôi về nhà, đêm đó tôi đã nghĩ đến ngôi nhà riêng của hai đứa cứ nghĩ linh tinh tôi ngủ lúc nào không biết. Trải qua biến cố lần này sau vi ngọt, hạnh phúc trong tình yêu, thì vẫn còn vị đắng trong tình yêu, trong sử lý kẻ ngáng đường tôi vẫn còn kém anh, đáng nhẽ phải tin anh, nhưng tôi lại đi tin vật chứng tin cái clip, ngu ngốc hơn lại đòi chia tay anh trong khi chưa tìm hiểu kỹ, có lẽ đây là thử thách của tình yêu chăng để chúng tôi sâu đậm hơn.
 
Last edited by a moderator:
44 ❤︎ Bài viết: 21 Tìm chủ đề
Chương 5 Mưa rồi mình chia tay em nhé

"Người ta thường nói ngày ngày mưa rơi là ngày buồn nhất". Trong lúc đang hạnh phúc khi bên anh thì thật bất ngờ câu nói đó cái câu nói mà cả đời này không bao giờ tôi muốn nghe được anh nói ra.

Sau thời gian nghỉ hè là lúc tôi trở lại với việc học, thời gian quãng nghỉ hè có thể nói mỗi lúc một cung bậc khác nhau, từ ngọt ngào đến đắng cay rồi lại đến hạnh phúc khi bên anh. Sau biến cố đó tôi lại càng yêu thương anh hơn, anh cũng vậy, tôi bây giờ chỉ muốn hiểu anh nhiều hơn. Anh đang làm lập trình viên cho một công ty lớn tên x, nhà anh là một căn trung cư anh mới mua, anh sống với bà ngoại bố mẹ anh mất khi anh được mười tuổi, lần đầu tiên vào nhà anh gặp bà ngoại anh, cũng như là đầu tiên trổ tài nấu nướng, có thể nói như cô dâu mới về nhà chồng ý e thẹn, khi nấu xong cứ sợ là nấu không ngon, sợ lần đầu ra mắt đã không để lại ấn tượng tốt rồi, nhưng sự thật là tôi nấu thì ít xem anh nấu thì nhiều thật sự tôi không nghĩ mình lại chỉ đứng phụ bếp cho anh thôi, nhìn anh nấu tôi thấy anh đẹp trai siêu cấp, tôi thật bất ngờ khi anh nấu ăn quả thật có thể làm đầu bếp cho khách sạn lớn đó.

Cuối cùng sau một hồi nấu ăn cuối cùng đã xong, tôi thì thầm vào tai anh khi nào có điều kiện anh dậy em nấu ăn nhé chứ không sau này về nhà anh em chỉ biết ăn thôi thì không hay cho lắm. Nhẹ nhàng như cơn gió thoáng qua nụ cười trên môi anh, thì thầm vào tai tôi thế phu nhân phải học nhiều đó, mặt tôi đỏ lên anh, phu quân một ngày anh không trêu em anh không chụi được à, bà nhẹ nhàng đi vào phòng ăn hai đứa trêu nhau ít thôi ăn được chưa bà đói rồi tôi vội vàng cùng anh dọn cơm cho bà ăn, cuối cùng cũng ăn xong tôi tranh rửa bát với anh còn bắt anh phụ tôi rửa bát anh cũng đồng ý, rửa xong anh rủ tôi đi chơi.

Nhanh như hơi thở của tôi anh thì thầm vào tai tôi anh biết một nơi khuung cảnh đep, lãng mạng nữa, đólà nơi nào, em cứ đi thì biết.

Tôi lên xe anh chở khoảng 30 phút thì đến nơi thấy một cái cổng được làm từ nhiều loài hoa khác nhau, điền tên thung lũng hoa Tây Hồ. Tôi bước vào bên trong đó là một khung cảnh đẹp chỉ có ở trên thiên đường có rất nhiều loài hoa khoe sắc, càng đi vào bên trong thì càng đẹp ôi ở khung cảnh đẹp này mà được nụ hôn ngọt ngào của anh thì hạnh phúc thật, nhưng dù muốn một nụ hôn trong khung cảnh lãng mạng như vậy thì ai cũng muốn thật sự rất nhanh, anh nắm tay tôi đi thăm thú hết vườn hoa đến chỗ cái tròi nhìn như cối say gió. Nhẹ nhàng như hơi thở của tôi vậy, bờ môi anh tiến sát môi tôi, nụ hôn mà tôi thầm mong ước đã đến, cứ mỗi lần được anh hôn, được gần anh tôi luôn có cảm giác ấm áp, hạnh phúc.

Sau buổi chủ nhật đi chơi với anh tôi bắt đầu vào học chính thức, khi học thì tôi chỉ nghĩ đến anh vì anh là động lực của tôi, anh luôn ủng hộ tôi học tập thật tốt, tôi tập chung vào việc học thì là lúc tôi ít gặp anh hơn, chỉ những ngày cuối tuần tôi mới được gặp anh thôi, còn đâu tôi tập chung vào việc học.

Tôi đã từng ước rằng mình sẽ cùng anh sống với nhau hạnh phúc trong ngôi nhà nhỏ rồi sinh cho anh những đứa con kháu kỉnh. Nhưng mơ cũng chỉ là mơ không phải là sự thật tôi với anh yêu nhau cũng được hai năm khoảng thời gian cũng không phải là đài nhưng cũng không phải là ngắn nhưng cũng để luyến tiếc cho một mối tình mà ông trời đã se sợi tơ hồng mà tại sao lại lỡ cắt đứt nó khiến cho tôi cùng anh đều đau khổ.

Hai năm sau.

"Tôi đã chính thức tốt nghiệp thanh tích là được bằng loại giỏi chuyên nghành quản lý tôi, tôi ngay lập tức được bổ nhiệm vào vị trí giám đốc điều hành công ty của bố tôi, quả thật với sinh viên mới tốt nghiệp thì vào vị trí đó áp lực là kinh khủng, nhưng được bố mẹ động viên, đặc biệt là tôi luôn có anh bên cạnh ủng hộ tôi luôn làm bờ vai cho tựa vào những lúc tôi khó khăn nhất áp lực công việc bủa vây anh luôn động viên an ủi tôi làm chỗ dựa tinh thần cho tôi cố gắng."

Khi công việc đến thì thời gian luôn là vô tận, gần như không có thời gian bên anh nữa, cả tuần cũng chưa hết công việc, Đôi lúc nhớ anh thật sự chỉ biết nhắn tin cho anh những lúc nghỉ ngơi thôi.

Giải quyết công việc xong thì cũng hết một tháng, mới có một tháng thôi mà cứ như một năm chưa được gặp anh ý, buổi tối cuối tuần tôi gặp anh cảm giác một tháng không anh tôi nhớ anh kinh khủng tôi chỉ muốn ôm anh thôi, nên tôi đến quán cafe cực sớm. Đợi anh một lúc thì anh cũng đến, lâu không thấy anh thật sự nhìn anh đẹp trai siêu cấp tôi cứ nhìn anh như thể đây lần đầu tiên gặp anh vậy, anh cũng thế cũng nhìn tôi, nhẹ nhàng như cơn gió thoáng qua anh thì thầm vào tai tôi mặt anh có gì à mà e nhìn anh kiếp thế cứ như chưa bao giờ được nhìn thấy anh. Nghe anh nói sao giọng ngọt ngào như thế chứ dù gọi face time nhiều nhưng nghe giọng anh trực tiếp sao nó cứ thế nào ý tôi chỉ muốn nghe anh nói cả đời thôi, nhanh hơn hơi thở của anh tôi nói nhỏ tại em nhớ anh chứ, anh không nói cứ ngồi đó ngắm tôi, anh gọi hai ly cafe.

Nhẹ nhàng nhịp tim của tôi vậy anh thì thầm vào tai tôi, nay em xinh thật đó em nhớ anh anh biết mà, nhưng anh còn nhớ em nhiều lắm đó, những ngày không em ngày dài hơn bình thường mỗi ngày không nhìn thấy em anh chỉ biết tập chung vào công việc thôi.

Chúng tôi ngồi nói chuyện một lúc rồi anh nói em muốn đi dạo một chút không, nhanh như nhịp đập của trái tim anh vậy tôi gật đầu, rồi anh dắt tay tôi đên chiếc xe anh nới mua đó là chiếc xe SH anh mới mua, tôi lên xe anh trở tôi đi đến thung lũng hoa Tây Hồ không ngờ buổi tôi nó đẹp thật lãng mạng, tôi như bị hút hồn với cảnh đẹp trước mắt nhưng không hiểu sao nay lại vắng người thế nhỉ. Cùng anh đi vào chúng tôi tim được nơi yên tĩnh chỉ có hai đứa ngồi trên một ghế đá khung cảnh lung linh huyền ảo có thể nói là không gian của những người yêu nhau, nhẹ nhàng như tiếng nước chảy nụ hôn của anh đã đến, sau hai tháng thì nụ hôn đó nó ngọt ngào biết bao nhiêu đây cứ như lần đầu tiên chúng tôi yêu nhau vậy, thật sự hạnh phúc của tôi là được bên cạnh anh thôi.

Hạnh phúc của tôi chỉ là được bên anh cùng anh sống với nhau thôi, mà cũng không thể được, hôm đó tôi đang làm việc thì bất ngờ tin nhắn của anh vang lên là tin nhắn thoại là tiếng của bố mẹ tôi nói với anh nếu cậu đồng ý rời xa con gái tôi thì hai tỷ này sẽ thuộc về cậu tôi biết ý định của cậu là mở công ty nếu cậu đồng ý ngoài số tiền này tôi sẽ giúp cấp vốn cho cậu.

Tin nhắn kết thúc rồi tin nhắn anh lại đến anh yêu em không có gì có thể ngăn cản được tình yêu anh dành cho em. Sau đó tôi gọi cho anh em không nghĩ bố mẹ em lại làm thế với tình cảm của hai ta nhưng em vẫn yêu anh.

Rồi dự án mới lại tới công việc nhiều đến mức mà không có thời gian ở bên anh, vẫn quan tâm anh, vẫn gọi điện thoại cho anh, nhưng cũng rất nhớ anh, anh cũng thế luôn nhớ tôi, động viên tôi làm động lực cho tôi.

Hai tháng sau công việc cũng xong, Anh hẹn tôi đến nơi chúng tôi gặp nhau lần đầu tiên gặp anh, cũng là nơi chứng kiến anh tỏ tình với tôi. Cơn mưa mùa hạ kéo đến bất chợt thời tiết có thể đỏng đảnh như một cô gái mới lớn vậy, Cơn mưa vừa đến là lúc tôi nghe thấy tiếng anh, giọng anh vẫn ngọt ngào như thế nhưng câu nói mà anh nói ra sao nghe nó đắng thế chứ, thì thầm vào tai tôi: Mưa rồi mình chia tay em nhé.

Tôi bất ngờ nghe anh nói như vậy tôi như bị điện giật ý người cứ cứng đơ ra vậy tôi không tin vào tai mình nữa, tôi không kìm được nước mắt, không tin vào tai mình nữa tim như bị anh đâm một nhát nó đau thế, tôi thì thầm vào tai anh, anh cho em biết lí do, tại sao lại thế. Anh cứ im lặng tỏ ra trong mắt anh sự tồn tại của tôi là vô hình còn tôi cứ hỏi anh, anh có yêu tôi không anh trả lời là có, tôi hỏi tiếp thế tại sao anh lại chia tay em, hay là em đã làm sai điều gì hay là anh đã có người con gái khác anh vẫn thế cứ im lặng, hay là sức ép của bố mẹ em hả anh, cơn gió thổi kiến tôi lạnh cả người anh thì thầm vào tai toi, em đừng hỏi gì nữa anh cũng chẳng thể tìm tìm ra một lí do nào để chia tay em nhưng có lẽ duyên của anh với em đã hết em hãy quên anh đi em nhé. Anh chỉ nói như thế rồi cứ bước đi trong mưa còn tôi thì cứ đứng nhìn anh đi dưới mưa cho đến lúc tôi không còn nhìn thấy anh nữa, tôi cứ đứng đấy cho đến khi tạnh mưa, thì trên trời xuất hiện cầu vòng, cầu vòng hôm nay rất đẹp nhưng hôm nay không giống như ngày anh tỏ tình, nữa tôi chợt nhận ra không phải cầu vòng thay đổi mà là tâm trạng tôi thay đổi chỉ hôm nay chỉ còn tôi ngắm nó dù nó có đẹp đến mấy thì không có anh thì nó cũng rất bình thường thôi, đứng ngắm nó một lúc rồi nó cũng tan biến như anh thôi.

Cứ nghĩ đến anh nói chia tay tôi là tim tôi lại đau, nước mắt lại rơi, tôi không biết đến bao giờ mới vơi đi. Cứ như thế tôi bước đi những bước chân nặng nề cứ thế đi về nhà với những giọt nước mắt tôi đã tổn thương thật sự, tim tôi đau lắm, nước mắt tôi cứ rơi không ngừng, có thể nói đây mới là vị đắng thật sự, vị đắng này còn đắng hơn lần trước.
 
Last edited by a moderator:
44 ❤︎ Bài viết: 21 Tìm chủ đề
Chương 6 Mưa rồi mình chia tay anh nhé

Tôi bước chân vào trong nhà với sự thật là anh không còn ở bên tôi nữa anh đã có người con gái khác ư, cũng không phải bởi trước đó tôi vẫn còn đi chơi với anh mà, chỉ có thể anh không còn yêu tôi nữa, cứ nghĩ đến thôi là con tim tôi nó lại đau nước mắt lại rơi. Tôi không hiểu chả nhẽ tôi đã yêu anh nhiều hơn mình tưởng tưởng, trong lúc đang suy nghĩ vớ vẩn thì bổng nhiên tiếng chuông điện thoại reo, đó là anh, tại sao anh lại gọi vào lúc này chứ anh quên là mình vừa nói gì rồi hay sao, không biết ý đồ của anh thế nào nhưng tôi đang phân vân không biết có nên nghe không, nhưng cuối cùng tôi cũng đã nghe, giọng anh vẫn thế vẫn ngọt ngào như vậy, cô bé của anh đã về đến nhà chưa thay quần áo ướt chưa? Đừng mặc quần áo ướt lạnh lâu dễ bị cảm lắm em ạ, đừng buồn nữa mọi chuyện rồi sẽ qua đi thôi, không biết vì sao anh lại nói thế cũng cũng hiểu sao anh đang đùa gì thế đùa vui à, nhẹ nhàng như cơn gió thoáng qua giọng tôi lí nhí, anh đùa vui gì vậy mình chia tay rồi anh nhỉ, nhanh như hơi thở của anh vậy, giong anh vẫn thế vẫn lạnh lùng như lúc anh nói chia tay, ừ mình chia tay rồi em nhé, rồi anh tắt đi tôi lại càng phải suy nghĩ không biết anh lý do tại sao anh lại nói như thế anh vẫn quan tâm tôi chính tỏ là anh vẫn còn yêu tôi nhưng tại sao anh lại chia tay tôi nhỉ tôi phải hỏi anh mới được nhưng dù tôi gọi anh như thế nào thì anh cũng không nghe nhắn tin anh cũng không trả lời không biết lý do tại sao nữa, không có anh làm chỗ dựa tinh thần tôi biết làm sao đây để vượt qua những áp lực nếu chia tay anh thật thì giờ đây tôi biết dựa vào ai đây những lúc khó khăn đây, tôi lại nghĩ chắc anh đang thử thách tình yêu của tôi đây nếu anh làm như thế thật thì có nghĩa những lời anh nói chiều nay cũng chỉ là đùa thui, tôi cứ nghĩ vớ vẩn như thế rồi ngủ thiếp đi lúc nào không biết.

Sáng nay khi vừa dạy tôi nghe thấy tiếng chuông điện thoại reo vẫn là anh tôi vội vàng nghe máy tôi chưa kip nói thì anh đã nói thiên thần bé nhỏ của anh ơi hôm nay trời trở lạnh đấy em nhớ mặc áo ấm vào nhé em đã ăn sáng chưa đừng uống sữa khi chưa ăn gì nhé như thế hại dạ dày nắm đấy, tôi nói cảm ơn anh nhé em sẽ nghe lời anh rồi anh nói anh quên mất mình đã chia tay nhau rồi em nhỉ! Câu nói của đó của anh lại càng khiến con tim tôi nhói đau, nước mắt của tôi lại rơi nhiều hơn. Tôi quyết định đi ra ngoài chơi để quên đi anh, xin nghỉ một ngày vì sự án cũng đã xong, nhưng cứ bước đi thì những kỷ niệm về anh nó lại hiện về, nụ hôn ngọt ngào khi anh tỏ tình rồi chuyến đi sapa đầy hạnh phúc khi bên anh, rồi còn những nụ hôn ở côn viên, cả đi chơi phủ Tây Hồ nơi có thung lũng Tây hồ, khi ngồi trong quán cafe lạ nhớ lần ghen tuông với đối tác của anh, muốn quên anh nhưng lại không thể quên anh những giọt nước mắt lại rơi tôi lại càng đau khổ hơn khi trời lại đổ mưa những lời anh nói luôn hiện về trong tâm trí tôi từ câu tỏ tình đến câu chia tay không hiểu tại sao nước mắt của tôi lại rơi trái tim tôi như dỉ máu vậy.

Không biết anh thế nào có đau khổ như tôi không nhỉ tôi nghĩ là không bởi anh nói lời chia tay mà trái tim của anh có thể bằng đá cho nên anh mới có thể khiến con tim tôi đau khổ như vậy càng nghĩ về anh tôi lại càng nhớ hình bóng của anh đúng là khi không có anh bên cạnh tôi càng thấy trống vắng mỗi lần có chuyện buồn tôi biết tâm sự với ai đây, ai sẽ an ủi tôi đây ai sẽ làm bờ vai cho tôi dựa những lúc tôi mệt mỏi đây, ai sẽ kể chuyện cho cười cho tôi nghe đây.

Mỗi buổi tối cuối tuần tôi lại nhớ đến anh khi nhìn những cô gái bên cạnh là người mình yêu đi cùng ngồi tâm sự ở công viên thì lúc đó tôi mới thấy mình cô đơn, thì tôi lại nhớ anh nước tôi lại rơi trái tim tôi lại nhói đau hình như đó không phải là tôi khóc đâu là bởi vì con tim nó nhỏ lệ.

Rồi hai ngày ba ngày không thấy anh gọi điện tôi cứ chờ mãi chờ mãi, nhưng cũng chỉ là vô vọng lần này tôi phải đi tìm anh hỏi cho ra nhẽ mới được khi vừa ra đến cổng tôi gặp Hoan người bạn của anh Tùng, tôi chào anh, anh nói chào Lan, em dạo này vẫn khỏe chứ, em vẫn khỏe, anh tới gặp em để đưa cho em lá thư của Tùng gửi cho em, anh biết chắc giờ này vẫn đang buồn vì Tùng nó nói lời chia tay với em nhưng anh nghĩ rằng chắc nó có lí do gì đấy! Anh nói sao ý anh là thế nào?

Thì em cứ đọc thư đi thì sẽ rõ thôi anh phải đi có việc đây tạm biệt nhé!

Rồi tôi dở lá thư ra rồi đọc trong thư anh viết:

"Ngốc à!

Nếu cuộc đời là một sự bất công thì tình yêu anh dành cho em là vô nghĩa. Em biết không cái ngày mà anh nói ra câu chia tay ấy, anh biết sẽ làm trái tim em tổn thương dù đã biết như thế nhưng anh vẫn phải nói không phải là vì anh không còn yêu em, cũng không phải là vì anh có người con gái khác, cũng phải là do bố mẹ em dù bố mẹ em có ngăn anh đi nữa thì anh vẫn yêu em mà là do tình yêu của chúng ta không thể thắng được số phận, cũng càng không thắng được ý trời, anh đã quá yêu em cho nên anh không muốn em phải đau khổ khi nhìn thấy anh phải rời xa em, Rời xa người con gái anh yêu suốt cuộc đời này. Rời xa cái thế giới bất công này để đến một thế giới khác mà không có em bên cạnh. Biết làm sao bây giờ khi em đọc được lá thư này chắc là thần chết đã đưa anh đi mất rồi. Dù anh ở đâu đi chăng nữa thì trái tim của anh cũng chỉ hướng về em thôi, anh sẽ ở thế giới của những loài hoa luôn chúc phúc cho em được hạnh phúc, hãy xóa tên anh khỏi kí ức của em hãy tìm cho mình một người tốt hơn anh em nhé.

Cuối thư anh lại một lần nữa gửi em lời chúc, chúc em hạnh phúc hãy quên anh đi cô bé ngốc à!

Anh mãi mãi yêu em nếu như có kiếp sau mình lại yêu nhau em nhé."

Sau khi đọc lá thư xong trái tim của tôi như bị xé ra từng mảnh nước mắt tôi lại rơi tôi như một người không kiểm soát được cảm súc của mình cầm lá thư xé tan lá thư rồi chạy như một người điên chạy tới bệnh viện nhưng khi đến bệnh viện thì đã không kịp nữa rồi anh đã đi rồi đi về thế giới bên kia rồi, không được gặp mặt anh lần cuối tôi lại càng đau khổ hơn tôi đổ nỗi cho mình, nhưng lại trách anh là quá ác đã không cho tôi biết sớm mà lại để cho tôi đau như ai đó cắt từng khúc ruột vậy, tôi chạy đến nhà anh nhìn anh lần cuối rồi đưa anh về với đất mẹ bao la. Khi ngôi mộ của anh được xây xong thì là lúc mọi người về hết chỉ có tôi là ở lại với anh tôi nói anh Tùng thật sự anh quá tàn nhẫn đối với tình yêu mà em dành cho anh, anh có biết anh lựa chọn cái cách đấy khiến em đau khổ biết nhường nào không nước mắt của em không biết đã rơi bao nhiêu nữa nhưng anh à tại sao anh không cho ở bên anh khi anh cần em nhất mà tại sao anh lại chọn cách rời xa em em biết là anh không muốn em phải đau khổ nhưng anh ơi như thế này em càng đau khổ hơn bây giờ chắc anh đang cười em là cô bé ngốc lúc nào cũng chỉ biết khóc mà thui.

Nhưng anh biết không chỉ vì em quá yêu anh cho nên em mới khóc chứ, trái tim của em đã chết theo anh rồi anh biết không chắc là từ bây giờ trong trái tim em sẽ không thể yêu ai được nữa vì anh đã cướp đi trái tim nhỏ bé của em để lên thiên đàng trời đã mưa rồi ư đã đến luc em phải nói ra cái câu nói mà suốt cuộc đời này em không bao giờ nói với bất cứ ai khác ngoài anh:

Mưa rồi mình chia tay anh nhé!

Đôi lời muốn nói ta không muốn cái kết này đâu nhưng ta buộc phải làm bởi vì nó sẽ rất buồn, nhưng không có cái chết của một trong hai nhân vật chính thì không có những bí mật đằng sau.
 
Last edited by a moderator:
44 ❤︎ Bài viết: 21 Tìm chủ đề
Chương 7 Tận cùng của sự thương đau

"Tại sao yêu nhau lại không đến được với nhau, người ta vẫn nói loài hoa trên thiên đường là hoa hồng màu xanh"

Sau khi nói lời chia tay cô mà chính anh cũng không muốn, câu nói đó có thể khiến Lan đau khổ nhưng anh nghĩ thà để cô đau một lần rồi còn hơn để cô biết sự thật, sự thật là anh chỉ còn sống được bảy ngày, bảy ngày thôi, đáng ra anh phải cùng người con gái mà anh yêu trải qua hết bảy ngày cuối cùng của cuộc đời chứ nhưng anh không thể để Lan biết anh sẽ mất cô mãi mãi.

Nói xong câu chia tay đầy nước mắt đó anh cũng khóc anh bước di nặng nề, anh tìm chỗ nào đó có thể nhìn cô tốt nhất nhưng, chỗ tốt nhất là đứng từ xa nhìn cô cho đến khi cô đi về, anh cũng ngắm cầu vòng, giống như cô, anh cũng có cảm giác cầu vòng nay rất khác nó vẫn đẹp nhưng không đẹp như ngày anh cùng cô ngắm, có thể nay không còn cô nữa.

Anh về nhà của mình viết lá thư cuối cùng gửi cho cô khi đang viết anh tự dưng hộc máu nhưng anh không qua tâm anh cứ viêt rồi anh ngất đi, bà anh thấy vậy đưa anh bệnh viện. Khi tỉnh lại anh đưa lá thư cho Hoan, anh bảo rằng nhờ cậu đưa cho Lan hộ tôi sau khi tôi chết.

Những ngày trong bệnh viện nỗi nhớ cô, cứ nghĩ đến những kỉ niệm bên Lan là anh không thể kìm nước mắt, anh nhớ người mình yêu, muốn được bên cô mãi mãi nhưng không thể nữa rồi, mỗi lần anh nhớ cô, trái tim anh lại đau khiến bệnh càng nặng đi. Khi cơ thể không chụi được những nỗi đau về cả thể xác lẫn tình thần, thì là lúc linh hồn của anh bay ra khỏi cơ thể, anh đã chết giờ anh chỉ còn tồn tại ở dạng linh hồn.

Sau khi trở về từ đám ma đầy đau khổ của Tùng tâm trạng của Lan có thể nói với một chữ đó là buồn, cô chỉ biết khóc mỗi khi nhớ đến anh. Cứ như thế cô có thể quên được anh không tâm chí của cô lúc này chỉ có anh thôi, trước kia mỗi lần gặp khó khăn trong công việc hay giận dỗi với bố mẹ thì anh là người cho cô chỗ dựa khuyên nhủ cô, nhưng bây giờ cô chỉ biết có một mình thôi không có ai bên cạnh. Cô phải mạnh mẽ lên anh cũng đi rồi nhưng nghĩ là thế nhưng cô không thể làm được, trong công việc cô tỏ ra mạnh mẽ, nhưng khi đến về nhà cô lại yếu mềm cô lại khóc khi nhớ anh, cứ nghĩ đến những kỷ niệm cùng anh từ lúc quen anh, đến buổi gặp đầu tiên rồi đến lần tỏ tình trong mưa, rồi nụ hôn đầu tiên ngọt ngào, đến chuyến đi sapa đầy hạnh phúc, hay vị đắng khi cái bẫy của con Hoa, rồi nụ hôn ở thung lũng hoa Tây hồ, còn câu chia tay đây bất ngờ của anh nữa, cứ như vậy bảo sao khi ngủ trong đêm nước mắt cô cứ rơi. Những giọt nước mắt của Lan không còn là hữu hạn nữa mà nó là vô hạn, cô không chỉ khóc trong đêm nữa mà bây giờ cô còn khóc cả trong mơ nữa, những giấc mơ của cô có lẽ cũng chỉ mơ thấy anh mà thôi, cô thường mơ thấy những kỷ niệm ngọt ngào của cô với anh trong suốt hai năm yêu nhau. Nhiều đêm không chụi được những kỷ niệm ấy nó lại hiện về cô như muốn thét lên gọi anh nhưng không ai trả lời. Cô lại khóc nước mắt cô lại rơi trái tim cô lại nhói đau, lòng cô như bị ai đó cắt từng khúc vậy.

Anh giờ chỉ tồn tại ở dạng linh hồn thôi nhưng tình cảm của anh thì vẫn còn anh cũng đã khai mở linh trí biết hết những việc âm gian cách tu luyện, nhưng tâm trạng của anh khá buồn, đau khổ nên cũng không hề để ý đến nó nữa, anh nhớ cô giờ anh chỉ muốn đi tìm cô thôi.

Anh không hiểu sao mình lúc này nhiều oán khí như thế, anh còn đang suy nghĩ thì trên mặt đất xuất hiện một hố đen hai người đầu trâu mặt ngựa đến bắt anh đi đến một hang động, anh nhận ra đây là hang Cốc Tiên mà anh vẫn nhớ lần trước đến đây, Lan bị lạc đường. Quan sát sung quanh hang động anh nhận thấy có một ông cụ là ông ấy, hôm đó chỉ đường cho anh tìm Lan, hai tên đầu trâu phá vỡ im nặng, bẩm chủ nhân đã đưa quỷ hồn đến, ông lão nhìn như vị đạo sỹ nhìn rất tiên phong đạo cốt, ông lão phẩy tay cái hai tên đâu trâu mặt ngựa biến mất.

Ông lão lúc mới phá vỡ im nặng chúng ta lại gặp nhau rồi, ta với ngươi rất có duyên nhỉ ngươi không cần nói gì, ta có duyên với người ta sẽ giúp ngươi trừ đi hết oán khí trong hồn thể, lão nói xong đưa anh quyển vong hồn tâm quyết lão nói quyển sách này sẽ giúp ngươi rất nhiều đó, rồi lão phất tay một cái anh biến mất vào hư không trở về bên cạnh Lan.

Anh rất bất ngờ khi mình ở chỗ Lan theo như cuối sách này nói, vong hồn không thể vào được nhà dân, nếu cố tình vào thì sẽ bị thổ công nhà đó đuổi ra, anh không hiểu tại sao lại vào được trong sách có nói hình chiếu của linh hồn luôn bên cạnh những người thờ cúng vong thân, Lan thờ cúng anh sao.

Thôi kệ đi anh ngắm nhìn cô đang ngủ một lúc thế mà nước mắt anh cứ rơi anh đã chết thật rồi anh không thể chạm vào cô nữa, tự dưng anh nhỏ lệ anh, ma mà cũng khóc cơ đấy là nước mắt của ma đó.

Sau đó anh theo hình chiếu của mình về ngôi nhà nơi bà ngoại anh thờ cúng anh, anh cũng khóc giờ anh đi rồi bà chỉ có một mình thôi anh thật là đứa cháu bất hiếu, đã không chăm sóc bà tốt lại để bà phải đau thương kẻ đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh.

Anh rất nghi ngờ về cái chết của mình anh quyết định điều tra nhưng giờ anh còn yếu ớt ngay cả đi còn không đi nổi nữa là nói gì đến tìm sự thật, anh quyết định theo hình chiếu dẫn động về nơi mộ phần nơi đó là nơi nhiều âm khí nhất có thể tu luyện chuyển oán khí thể tăng tu vi chỉ cần anh lên quỷ hồn bậc 3 thì sẽ có thể đi vào nhà dân tự do hơn.

Lại nhắc đến Lan sau khi tỉnh dậy cô đến bên bàn thờ nhỏ, có để di ảnh của anh và một ít di cốt của anh cô cũng muốn thờ anh với cô anh luôn bên cạnh cô, Cô thắp cho anh nén hương. Nay cô nghỉ làm, đã hai tháng rồi ngày chủ nhật nào cô cũng đến nhà bà ngoại anh cô sẽ chăm sóc cho bà, cô đến nhà anh mỗi lần cô đến cô đều khóc, cô không kìm được nước mắt khi mỗi lần nhìn thấy bà anh cũng như nhìn lên bàn thờ của anh có di ảnh anh, cô chay lại ôm bà, hai bà cháu khóc như mưa, cô lên tiếng phá vỡ im nặng giọng cô khàng khàng bà đừng buồn nữa cháu sẽ thay thế anh Tùng chăm sóc bà, bà cứ coi chau như là cháu dâu của bà. Bà ôm cô rồi khóc, hai bà cháu làm cơm rồi mang ra mộ anh hai người vẫn cứ khóc khi nhìn thấy mộ anh đã 2 tháng rồi tuần nào cô cùng bà cũng đến thăm mộ anh.

Cô cùng bà đi về cô chu cấp toàn bộ cho bà trong suốt hai tháng qua, nhưng đâu chỉ có mình cô mà nhưng người bạn của anh cũng thường xuyên đến thăm bà. Sau khi ở nhà bà anh về cô đến chỗ lần đầu tiên gặp mặt cũng là nơi anh tỏ tình với cô, cô lại rơi lệ, hay khi cô đến quán cafe anh cùng cô thường đến, đến công viên chiếc ghế đá chứng kiến nụ hôn ngọt ngào, rồi cô đến thung lũng hoa tây hồ, những nơi đó đều tồn tại kỷ niệm về anh, nhưng không hề có anh ở bên cạnh mà chỉ có một mình. Như thế cô lại nhớ anh thêm, cô thấy mình cô đơn giữa rừng hoa, cô bật khóc khi thấy những đôi tình nhân bên nhau. Cô ngồi ở đó một lúc rồi lái xe về nhà, khi vào đến nhà cô chạy lên phòng rồi nằm đó khóc nước mắt cô cứ rơi cô khóc rất nhiều khóc, cô cứ khóc, cô tự nói mình có khóc đâu mà là tim nó nhỏ lệ. Khi mơ cô cũng khóc nhiều lúc bất giác cô gọi tên anh trong đêm nhưng không có ai trả lời, lúc đó cô lại ôm di ảnh của anh thì cô còn khóc nhiều hơn.

"Cứ như vậy cô chịu đựng trong vòng hai năm, sống như một người khác bên ngoài thì mạnh mẽ bên trong thì yếu ớt. Ban ngày thì mạnh mẽ, tập trung vào công việc, nhưng khi đêm về cô như biến thành một người khác đau đớn đến tận cùng."
 
Last edited by a moderator:
44 ❤︎ Bài viết: 21 Tìm chủ đề
Chương 8 Sự thật tàn nhẫn

Đau thương lớn nhất của một người đó là khi biết sự thật, sự thật luôn rất tàn nhẫn nó có thể khiến cho rất nhiều người phải đau khổ trong đó có Lan.

Trong suốt hai năm qua cô trải qua cuộc sống không bằng chết đau khổ tận cùng, cuộc sống không có anh bên cạnh nhiều lúc cô nghĩ đến cái chết để chấm dứt nỗi này, nhưng cô không làm được cô còn bố mẹ cô phải làm tròn chữ hiếu chứ. Có lẽ trong hai năm qua chỉ biết khóc thôi, nước mắt không ngày nào cô không rơi, trái tim cô như bị rỉ máu cô cũng không hiểu tại sao trong hai năm ngày nào cô cũng mơ thấy anh, cứ chỉ mơ thôi đã thấy đau rồi nhưng khi cô biết đươc sự thật về cái chết của anh, thì không biết trái tim của cô sẽ còn đau như thế nào nước mắt của cô sẽ rơi vô hạn hay sẽ trở thành những cơn mưa rào. Rồi cái ngày mà cô vừa tìm được niềm vui khi tình yêu vừa chớm nở sau hai năm không biết nụ cười mà chỉ là nhũng giọt nước mắt. Phải chăng đó là duyên số đã đưa Phongđến với cô một anh chàng đã kiến cô có thể quên anh, khoảng hai tháng trước Phong bất ngờ tán tỉnh cô Cô, đi về nhà thì vô tình nghe thấy mẹ cô nói với bố cô. Ông à! Hình như con Lan có lẽ đã quên đi thằng Tùng rồi thì phải thằng Phong nó đã khiến con Lan vui trở lại rồi ông nhỉ.

Ừ bà nói đúng đấy tôi cũng thấy vậy, hai năm trôi qua thật nhanh con bé đã đau khổ sau cái chết của thằng Tùng. Tôi nghĩ cứ làm con bé đau một lần còn hơn đau mãi mãi!

Ý ông là sao? , Là ba năm trước tôi đã sai người tiêm thuốc độc làm phá hủy hồng cầu khiến nó chết nhanh hơn. Tôi nghĩ. Nếu con Lan mà lấy thằng Phong thì qua tốt rồi.

Lan ở bên ngoài nghe thấy toàn bộ câu chuyện của bố mẹ nói về anh, đối với cô đó là một sự thật quá tàn nhẫn lúc này nước mắt cô cứ rơi, tình yêu của cô vừa tới tới thì lại vụt tắt hóa ra tất cả đều là do bố mẹ cô sắp xếp, cô bước vào giọng cô nhẹ nhàng như một cơn gió thoáng qua, hóa ra tất cả đều là do bố mẹ làm sao con không thể tin được, tại sao? Tại sao? Vậy bộ mẹ có từng nghĩ đến cảm giác của con chưa, đau khổ bi thương của con tất cả đều do bố mẹ gây ra, bố mẹ có biết anh Tùng chưa từng nghĩ khi yêu con là vì tài sản của nhà mình không, anh luôn cố gắng để tự mình vươn lên thế mà bố mẹ lại lỡ giết chết anh ý, c òn những người mà bố mẹ cho là tốt thì toàn giả tạo ngoài tài sản của nhà mình thì họ đâu có yêu thương con. Lan à hãy nghe bố mẹ giải thích, con không muốn nghe rồi cô đi lên phòng nước mắt cô cứ rơi, cô lại nhớ anh những kỉ niệm mà cô cùng anh trải qua chả nhẽ tình yêu của con người lại không thắng được số phận.

Cô vô cùng đau khổ cứ mỗi lần đau khổ cô lại khóc nước mắt cô lại rơi, cô không biết làm sao nữa, nếu có anh bên cạnh thì tốt biết mấy cố nhớ anh mà mỗi lần cô nhớ anh thì cô lại nhớ những kỉ niệm mà cô, anh bên nhau những kỉ niệm ấy nó lại ùa về trong tâm trí cô, cô cứ khóc nước mắt của cô lại rơi, trời thì lại mưa cô lại càng nhớ anh hơn cô lại càng đau khổ. Những hình bóng của anh cô nhìn lên di ảnh của anh mà nước mắt lại càng rơi tim cô nhói đau hơn rồi cô nhớ đến lần đầu tiên gặp anh, rồi những câu nói của anh từ lời tỏ tình ngọt ngào, những nụ hôn ngọt ngào, chuyến đi sapa đấy hạnh phúc, vị đắng từ cái bẫy của con Hoa, những ngày cuối bên anh ở thung lũng hoa tây hồ, cho đến câu chia tay tràn đầy những giọt nước mắt, cứ mỗi lần cầu vòng xuất hiện cô cứ nhìn nó như vẫn còn anh bên cạnh.

Rồi cô đến thăm mộ anh nơi mà hai năm liền cô không giám đến, cô không đến không có nghĩa là cô không còn yêu anh mà là cô sợ mình sẽ không kìm nén được cảm súc khi nhìn thấy anh giờ chỉ còn là một nắm đất cô luôn mong muốn gặp anh dù chỉ một lần. Nhưng đó là điều không bao giờ có thể sảy ra nhưng mơ thì cứ mơ, rồi cô từ từ tâm sự với anh những điều mà cô đã kìm nén suốt ba năm qua nhưng không hiểu sao gió lại thổi rất mạnh như muốn đuổi cô về trả nhẽ anh không còn yêu cô nữa sao cứ nghĩ như vậy cho tới khi về đến nhà thì bố cô nói, Lan à bố xin lỗi con vì những gì bố mẹ đã gây ra cho Tùng khiến con phải đau khổ nhưng con à tất cả những gì bố mẹ làm đều là vì con thôi. Sau khi nghe những lời bố cô nói không nói gì cô đi lên phòng rồi cô lại khóc trái tim cô lại đau như ai đó xé nát trái tim của cô vậy.

Sau cái chết đầy bi thương của mình anh theo hình chiếu của linh hồn về ngôi mộ của mình tu luyện chuyển oán khí thành tu vi nhưng anh vẫn chưa hết toàn bộ oán khí mà oán khí ngày một nhiều tu vi của anh tăng lên khá nhiều anh, đã tăng lên quỷ hồn bậc ba khi đã đủ năng lực, anh quyết định tìm ra sự thật về cái chết của mình anh không tin mình chết mà vẫn còn oán khí, oán khí chỉ sinh ra khi người ta chết oan, anh bắt đầu tìm từ nơi anh anh đã chết. Nhưng tất cả là vô ích không có manh mối nào anh thất vọng, anh theo hình chiếu trở về ngôi nhà thân yêu của anh thăm bà anh, bất ngờ anh thấy Lan người con gái cả cuộc đời này anh yêu, anh rất đau khổ hối hận khi thấy Lan quá đau khổ vì anh, thấy cô đang ôm bà anh khóc anh biết chứ suốt hai năm qua thông qua hình chiếu anh biết cô luôn chăm sóc cho bà anh, cũng biết cô đau khổ như thế nào khi mất anh.

Nhưng trong tiềm thức của anh thì câu nói mà anh hối hận nhất là câu chia tay đầu những giọt nước mắt không phải anh không còn yêu Lan mà là anh không chiến thắng được số phận nhiệt nhã, anh đã thua cuộc trong tình yêu nhưng cũng vì quá yêu Lan. Từ ngày hôm đó anh luôn đi theo cô bảo vệ cô, còn sự thật thì anh tạm gác lại vì quỷ hồn bâc 3 không sợ ánh sáng mặt trời nhạt nhòa khi chiều tà dương khí ít âm khí thịnh.

Lúc này anh đang theo hình chiếu nơi Lan thờ cúng anh, thì bất ngờ anh nghe thấy cuộc nói chuyện của bố mẹ Lan với Lan anh rất bất ngờ khi bí mật mà anh muốn tìm kiếm bao lâu lại ở ngay ngôi nhà của Lan.

Anh bất ngờ khi cái tên Phong xuất hiện hắn cũng là bạn của anh mà chẳng nhẽ tài sản của bố mẹ Lan lại lớn thế, mà anh yêu cô đâu không phải vì tài sản anh yêu cô là thật lòng vật chất đâu quý bằng tình yêu chứ. Bây giờ anh không biết làm sao đây có trả thù nữa không, anh nghĩ đến Lan bố mẹ Lan là kẻ gây ra toàn bộ anh có lỡ không, anh không muốn thấy cô lại đau khổ thêm nữa anh đã quá đủ rồi nhng phong thì anh sẽ không tha đâu. Đối với Lan anh luôn kiến cô mơ thấy anh những kỷ niệm với anh đó cũng là tội ác với Lan, khiến cô đau đớn từ trong tim, rồi anh xuất hiện cả trong giấc mơ của bố mẹ Lan nữa khiến gặp ác mộng. Kinh khủng hơn anh còn hiện lên ngồi đầu giường khiến họ sợ hãi đến tột đỉnh, Có lẽ với anh sẽ không bao hiện hồn lên gặp Lan bởi anh sợ nếu gặp Lan anh sẽ không kìm nén được cảm súc của mình mà quên đi mục đích chính của mình.

Lại nó về Lan sau khi biết được sự thật đấy cô không thể nào tha thứ cho bố mẹ mình được, đêm nào cô cũng khóc khi mơ thấy anh không hiểu tại sao cô cứ mơ thấy anh như những gì cô đã trải qua những kỷ niệm cô cùng với anh cả cái chết của anh nữa anh đã đau khổ thế nào trước khi nhắm mắt. Nhưng lại còn đau hơn khi bố mẹ cô cũng mơ thấy anh rồi cả thấy anh nữa, rồi khi thấy bố mẹ cô hoang mang lo sợ như thế kiến cô càng đau giờ cô không biết làm gì để cho mình hết đau thương cứ đau như thế này thì làm sao mà chụi được, cô thì chụi được chứ bố mẹ cô chụi làm sao làm sao được.
 
Last edited by a moderator:
44 ❤︎ Bài viết: 21 Tìm chủ đề
Chương 9 Sự trả thù ngọt ngào

"Hỏi thế gian tình ái là chi

Mà đôi lứa thề nguyền sống chết."

Với anh bây giờ chỉ ở dạng hồn thể thôi, nhưng nhờ có sự tu luyện mà anh như trở thành hồn ma có thể giết người có thể chạm vào đồ vật. Nhưng anh cũng không phải là nhân loại anh không thuộc về thế giới này mà thế giới của anh là ở âm giới, anh muốn trả thù, anh chán ghét ở nhân gian, đó là suy nghĩ của anh sau hai năm thanh tu ở mộ, anh sẽ trả thù tất cả kẻ đã hại anh, khi biết được sự thật về cái chết của mình anh quyết định trả thù từng người một anh đã dày vò bố mẹ cô.

Sau những ngày bị anh quấy phá, mẹ cô đi xem bói, khi mới bước vào cửa ông thày bói đã biết bà đến đây làm gì, ông đuổi hết khách về rồi sai con gái mời bà vào, ông thày bói khoảng 60 tuổi, còn cô con gái chỉ mới trạc tuổi 20, khi bà vào nhà, bà chưa kịp lên tiếng cô con gái đã lên tiếng mặt cô có rất nhiều âm khí nếu cháu đoán không nhầm thì nhà cô đang có âm hồn quấy quả. Ông thày lúc này mới lên tiếng vong hồn này thật quá nhiều oán khí, vong này đối với bà có ít nghiệp duyên nhưng bà nợ vong này rất nhiều thứ, hắn chưa giết ông bà đó là vì. Lúc này ông thày thở dài rồi cười trừ một cái thật oan nhiệt, lúc này bà bắt đầu lền tiếng trăm sự nhờ thày giúp, ông thày lên tiếng việc này khó ta cũng không biết có thể tiêu diệt đươc vong linh này không nhưng ta sẽ giúp. Rồi ông sắp xếp đồ lên đường, Khi vào nhà, ta tạm gọi tên thày bói là với cái tên thanh phong chân nhân, thanh phong chân nhân bước vào ngôi nhà với mùi nồng nặc âm khí nhưng khi dương rất đai thịnh rõ ràng vong linh này ở cảnh giưới tam thiên quỷ hồn. Khó đây hồn ma có thể hấp thụ khí dương thì quả thật không phải tầm thường, anh đang ở trong phòng của Lan ngắm Lan ngủ, dù có thể trạm vào Lan nhưng anh không thể làm thế, đang ngồi đó một đạo phù màu vàng bày đên đánh thẳng vào người anh, anh cố gắng tránh rồi vận dụng oán khí để tránh rồi lại vận dụng âm khí đánh thẳng vào đạo bùa, dạo bùa quay ngược lại chỗ thanh phong chân nhân rồi cháy thành tro, mặt thanh phong đạo nhân vẫn bình tĩnh đánh năm tấm bùa màu đỏ nhưng cũng như đạo bùa trước đó đều quay lại chỗ Thanh Phong chân nhân rồi cháy thành tro, lúc nay anh mới xuất hiện trước mắt Thanh Phong chân nhân. Thanh phong hắn quát to cuối cùng ngươi cũng xuất hiện hôm nay ta sẽ đánh cho mi hồn phi phách tán, anh không nói gì vẫn im nặng đánh giá thanh phong chân nhân, thanh phong chân dân lấy ra một cái hồ lô cộng với đạo bùa màu lam hắn cũng chỉ có thể dùng đạo bàu màu nam nếu hắn phi thăng lên cảnh giới thiên sư thì hắn dùng đạo bùa tím chứ hắn cũng không phải dùng đến đạo hồ lô tổ chuyền nhưng hắn không thể phi thăng lên được, hắn bắt đầu đọc chú ngữ kích hoạt phù chú dán trên hồ lô, một đạo ánh sáng lóe lên từ trong hồ lô bay ra đánh thẳng vào mặt anh. Ánh áng đó nhanh đến mức mà còn nhanh hơn cả nhịp tim đập, anh huy động oán khí cùng âm khi, cả dương khí nữa ba loại khí hợp lại đánh thẳng vào đạo ánh sáng kia, ánh sáng kia quá mạnh nhưng khi hai luồn ánh sáng trạm nhau tạo ra tiếng nổ anh bị đánh văng ra. Thanh phong đạo sỹ mặt đỏ bừng tay run run, Thanh phong cầm lá bùa thu hồn định thu anh vào từ đâu đó một luồn âm ký từ đằnh sau đánh thẳng vào người, lão lão hộc máu, lão nói câu cuối không ngờ rồi ngã ra chết luôn, thân xác lão bỗng nhiên hóa thành vũng máu linh hồn của lão bị đánh tan ra thành tinh phách rồi bay về phướng nam.

Còn anh bị cơn gió âm kéo đến hang Cốc Tiên, anh ngước lên nhìn đó là hang cốc tiên chỗ anh gặp ông não đó, ông lão phá vỡ im nặng ngươi thật là kiến ta thất vọng may là ta đến kịp nếu không ngươi đã chết rồi ông lão truyền cho âm khí, rồi phảy tay một cái cơn gió thổi anh về lại phòng Lan.

Tiếng nổ lơn làm Lan thức giấc cô xuống nhà cô thấy vũng máu trong sự ngỡ ngàng của bố mẹ cô, rồi cô con gái của thanh phong lên tiếng, cha tôi đã chết lại còn hồn phi phách tán tên này không dễ đói phó đâu, rồi cô rời đi.

Một lúc sau Hoan, Phong cùng xuất hiện rồi cả hai đi vào phòng ông Toàn một lúc không biết họ đã nói gì. Chỉ biết sau đêm đấy cả nhà cô không còn mơ thấy anh nữa cũng không thấy bố mẹ cô bị sao nữa. Cô đang phân vân tại sao anh không về với cô nhỉ dù đau đớn khi thấy anh nhưng như thế cô không mới thấy không còn nhớ anh. Cô bất ngờ nghe tin đêm qua Phong bác sỹ đã hại chết anh cũng từng tán tỉnh cô đã chết bất đắc kỳ tử cô thầm nghĩ bạn đểu chết đi.

Cô có hẹn với Hoan, sau khi anh chết Hoan luôn là người bên cô suốt hai năm qua thời gian có thể làm cô có cảm tình với Hoan nhưng cô cũng chỉ coi Hoan như là người thay thế anh thôi chứ không đến mức yêu thương Hoan, cô có thể yêu thương ai chứ trái tim cô đã chết từ lâu rồi từ cái ngày mà anh nói chia tay cô. Hôm đó Hoan tỏ tình với cô, nhịp tim cô đập nhanh hơn cô đồng ý, rồi nụ hôn cũng đến nhưng cảm giác của cô rất khác đó là không cảm cảm giác. Về phần Hoan hắn cười lên đắc ý rồi hắn cùng Lan đi ăn

Anh đã biết Kẻ hại mình là Phong kẻ mà anh luôn coi là bạn đã hại chết anh cũng chỉ gia tài anh không hiểu đó là bạn anh đó. Rồi đêm hôm đấy anh đến tìm Phong khi anh vào nhà, anh hiện hồn lên để Phong thấy mình Phong hoảng sợ khi thấy anh. Anh lên tiếng phá vỡ im nặng, ngoài cậu rồi vợ chồng ông Toàn còn ai nữa? Phong giọng giun lên tiếng, không phải tôi à phải tôi! Tôi không biết, anhn hẹ nhàng quát lên, Có thật không cậu có nói không nếu không tôi sẽ bóp cậu chết!

Rồi anh tiến lại gần Phong dơ tay lên, tôi sẽ nói cho cậu biết chân tướng của sự thật, thật ra tôi đươc lệnh của ông Toàn đi mua thuốc về nhưng người tiêm thuốc cho cậu không phải tôi mà là Hoan hắn cũng thích Lan như tôi thôi, hắn có dã tâm muốn chiếm được tài sản nhà Lan cậu cũng chỉ là nạn nhân thôi còn tôi, bố Lan thì càng muốn cậu chết vì cậu chết đi thì Lan mới là Lan trước đây.

Tôi không tin! Tại sao các người lại làm thế tại sao! Vậy thì cậu sẽ phải chết rồi rồi anh tiến lại gần, giơ tay ra bóp cổ phong một lúc sau phong đã chết linh hồn của hắn bay ra bị anh dùng oán khí bắn vào hồn thể của hắn, làm cho hắn hồn phi phách tán.

Sau khi giết chết phong anh có cảm giác oán khí của mình giảm đi quá nhiều âm khí tăng lên, Sau đó anh trở về nhà Lan anh nhìn Lan ngủ đến sáng, anh nghĩ không ngờ trả được thù nó lại ngọt ngào đến thế, nhưng anh vẫn muốn Lan được hạnh phúc Hoan là người anh lựa chọn lúc đầu nhưng sau khi biết tin đó anh không còn tin tưởng hoan nữa.

Anh thấy Hoan tỏ tình với cô anh cũng vui nhưng lại buồn vì Hoan là kẻ hai mặt yêu cô chỉ vì tiền anh nghĩ vậy thôi, nhưng anh đâu biết Hoan đã yêu Lan mất rồi mới đầu hắn nghĩ là có được Lan để hắn có thể làm chủ công ty của nhà Lan kết hợp với công ty của bố hắn thì đó sẽ là một tập đoàn lớn, hắn không ngờ hai năm chăm sóc, quan tâm Lan hắn đã yêu cô thật sự.

Khi biết được sự thật anh không biết làm sao đối mặt với sự thật một sự thật quá phũ phàng Hoan ư người bạn mà anh hết sức tin tưởng lại còn giao người con gái anh yêu cho Hoan chăm sóc nữa anh quá đau, tưởng chừng như trả thù là ngọt ngào ai ngờ lại càng đau khổ. Anh lai kiến cho Lan mơ thấy anh những kỷ niệm lại hiện về với Lan, anh thấy nước mắt Lan rơi Lan đang khóc sao, anh biết Lan yêu anh nhưng anh bất lực rồi nhưng anh phải trả thù thì mới đầu thai được, anh mong Hoan sẽ đem hạnh phúc cho Lan thế thì anh cũng yên tâm để thực hiện bước tiếp theo.
 
Last edited by a moderator:
44 ❤︎ Bài viết: 21 Tìm chủ đề
Chương 10 Sự thật phũ phàng 1

Người ta vẫn nói "Thuốc đắng thì dã tật, sự thật thì luôn phũ phàng."

Trả thù có thể là ngọt ngào, có thể giúp anh tiêu trừ hết oán khí nhưng anh nghĩ trả thù có thể giúp anh đến thế giới của anh nơi đó anh sẽ được đi đầu thai nhưng anh lại nghĩ, trả thù xong mình có thanh thản không, cách tốt nhất đó là tha thứ.

Anh lại phân vân không biết nên tha thứ cho Hoan hay là trả thù Hoan đây, nhưng rồi cuối cùng thì anh cũng tha thứ cho Hoan, anh nghĩ nên khoan dung vì đó là người bạn anh coi như anh em. Anh lại đến nhà Lan nhưng lần này anh hiện lên gặp Lan để cô vơi đi lỗi nhớ anh khi anh hiện nên gặp cô, lúc đấy cô đang khóc vì nhớ anh thì cô nghe thấy tiếng anh gọi cô, cô quay người lại thì cô cũng bất ngờ khi nhin thấy anh đứng ngay cạnh cô cô ôm trầm lấy anh nhưng cô không thể nào trạm vào người anh được vì anh chỉ là hồn ma thôi. Nhưng đối với cô như thế là quá đủ rồi ước mơ bao nhiêu năm qua đã thành hiện thực, cô lúc này không kìm nén đươc cảm súc nữa cô cười nhẹ lên nhưng rồi lại khóc. Vẫn nhẹ nhàng như cơn gió thoáng qua, giọng anh vẫn trong trẻo như ngày anh còn sống anh thì thầm vào tai cô đã làm em hoảng sợ rồi anh biết vì anh mà những ngày tháng qua em đã phải đau khổ anh đã làm em buồn anh xin lỗi, rồi anh cầm tay Lan, Lan cảm nhận hơi lạnh của bàn tay anh nhưng cô vẫn để anh cầm nhưng cô không thể nào ôm anh được. Nhịp tim cô đập mạnh hơn, cô thì thầm vào tai anh, em hiểu hết những câu nói mà anh nói trước kia nhưng anh ơi anh biết không thà anh cứ cho em biết trước về căn bệnh của anh như thế em sẽ không đau khổ cũng nhưng không oán trách mình, sẽ không hối hận với tình yêu của hai ta, anh lựa chọn cách đó khiến hai ta đều đau thương, nếu có thời quay trở lại em sẽ ở bên cạnh anh cho đến hơi thở cuối cùng, em vẫn luôn là Lan người vợ của anh nếu kiếp này em không làm được thì em hẹn kiếp sau anh nhé, em hứa đó. Em yêu anh nhưng truyện sảy ra với anh cũng là tại em anh cứ trút hết những oán hận lên đầu em là được chứ đừng làm cho bố mẹ em sợ hãi, bất an, mất anh em đã đau nắm rồi bây giờ lại nhìn thấy bố mẹ sợ hãi thì em không chụi được! Em à không thể đươc anh không làm như thế được ai làm thì người đó phải nhận lấy tội ác của mình. Cơn gió thoáng qua anh nói nhỏ vào tai cô anh gặp em cũng chỉ vì anh thấy em quá đau khổ vì nhớ anh cũng tại vì anh vẫn còn yêu em nhưng từ bây giờ anh sẽ không hiện lên gặp em nhiều được nếu như em nhớ anh thì hãy lấy chiếc vòng tay anh tặng em khi mình còn yêu nhau em nhé.

Rồi anh biến mất như một ngọn gió dù anh đến cũng bất ngờ đi cũng rất nhanh nhưng chỉ như thế là đủ để vơi đi lỗi nhớ trong lòng cô, cô dường như đã vui lên rất nhiều khi anh hiện về gặp cô. Sáng hôm sau cô cảm thấy hôm nay cơ thể mình tràn đầy sức sống, nhưng cô lại nhớ anh nhớ đến những ngày tháng cô cùng anh trải qua tất cả những vui buồn nhưng kỉ niệm về anh, cô lại nhớ lại lời tối qua anh nói cô nghe theo lơi anh lấy chiếc vòng mà anh tặng ra đeo cô đã coi nó như là anh luôn ở bên cạnh cô rồi thế mà cô lại quên kỷ vật này chẳng nhẽ đau thương quá kiến cô nú lẫn.

Cô đi ra ngoài cửa thì gặp mẹ cô đang đi chợ về, mẹ cô khi nhìn thấy chiếc vòng mà cô đeo mắt bà tự nhiên tái xanh bà có vẻ sợ hãi bà ngã ra sàn nhà rồi cô đỡ bà dạy rồi rùi bà vào ghế ngồi rồi cô hỏi, mẹ không sao chứ?

Mẹ chỉ là nhìn thấy chiếc vòng của con lạ quá ai tặng nó cho con vậy? Đây là chiếc vòng kỉ vật mà mẹ anh Tùng tặng nó cho bố anh ý nay anh ý tặng nó cho con làm vật định tình! Thôi con đi làm đây kẻo muộn, con đi đi mẹ không sao đâu.

Khi nhìn thấy chiêc vòng ấy bà lại nhớ đến những tội ác mà bà cùng chồng bà đã gây ra hai mươi năm trước rồi cả đứa con trai của bà nữa rồi bà tỏ ra lo lắng sợ hãi vì có lẽ chính bà đã hại chết đứa con của mình. Rồi tối hôm đấy bà nói chuyện chiếc vòng cho chồng nghe rồi cả sự thật có liên quan đến chiếc vòng ấy, nếu chuyện thật sự như lời bà nói thì tôi đã phạm phải một sai lầm lớn rồi sai lầm này tôi cũng không thể tha thứ cho chính mình nữa, tôi dã là chủ mưu hại chết chính con đẻ của mình tôi thật là loài cầm thú mà tại sao đúng là quả báo đó oan nhệt mà. Tình cờ lúc đó anh cũng ở ngoài nghe thấy hết những gì mà họ nói anh không ngờ thân thế của mình lại phức tạp đầy ghê tởm đến như thế, vậy sự thật đó có phải thật không hay chỉ là sự lừa dối của họ rồi cả cái chết của bố mẹ anh nữa có phải như những gì mà họ nói không anh cứ suy nghĩ như thể chưa bao giờ được suy nghĩ vậy anh phải làm sao bây giờ nếu đó là sự thật thì đây là một sự thật quá phũ phàng với anh. Anh nhớ lại thời gian trước nhà anh cũng giàu cũng có công ty riêng nhưng không hiểu sao công ty bị phá sản bố mẹ anh bị đồn là nhảy sông tự tử anh nhớ hồi đó mẹ anh bỏ anh đi theo người khác, sau mẹ kế rất yêu thương anh, anh nhớ đứa e gái đã bị thất lạc hơn 20 năm qua. Nếu đó là sự thật thì anh phải làm sao đây anh biết làm gì bây giờ trả thù hay tha thứ đây. Anh tiếp tục kế hoạch của chính mình đó là trả thù vì anh biết chỉ vì có làm thế thì anh mới hết tức, những lỗi đau mà anh đã trải qua nhưng anh lại nghĩ đó là bố mẹ anh đó, bố mẹ thì sao chưa hề nuôi anh một ngày nào mà lại còn giết anh nữa, vậy anh có gì để tha thứ cho họ, nhưng còn Lan anh biết làm sao nếu bố mẹ cô cũng chết.

Nghĩ thì nghĩ vậy nhưng cái giá phải trả cho những gì họ đã gây ra với anh, thì vẫn phải trả chứ dù đó là duyên nợ mà. Tiếp tục khiến cho bố mẹ Lan phải sợ hãi đầu tiên là giấc mơ ấy đó là Lan, bị anh móc mất trái tim cái rồi cô chết trong chính vòng tay của ông. Khi hai người thức giấc thật kinh khủng hai người đều mơ một giấc mơ đó là cái chết của đứa con gái mà hai người họ hết sức yêu thương, anh hiện lên với khuôn mặt đầy máu móng tay anh dài như muốn giết vậy. Hai người bọn họ sợ hãi khi thấy anh bà hà kêu lên một tiếng có ma, anh cũng không nói gì, anh đứng ở đầu giường nhìn bọn họ cái rồi biến mất vào hư không.

Lan nghe thấy tiếng động cô đi vào trong phòng mẹ cô kể toàn bộ sự việc cho cô nghe rồi câu cuối cùng bà nói được thật oan nhiệt rồi bà ngất đi. Lan lại đau khổ cô lại khóc anh lại làm thật sao anh muốn trả thù sao, vậy cô sẽ chết để trả nợ cho bố mẹ. Trái tim Lan lại đau cô lại khóc không biết đến bao giờ cô mới hết, nhưng cô chỉ biết cô nợ anh một trái tim.

Cô đau lắm rồi dường như đã cực hạn của sự chịu đựng thật rồi anh cứ làm thế thì cô chỉ còn mức là nghĩ đến cái chết nhưng cô không làm được, cô không thể cô còn chữ hiếu với bố mẹ cô nữa.

Sau khi anh biết được sự thật ấy một sự thật mà anh không bao giờ ngờ tới một khiến cho trái tim của anh đau đớn, anh là con đẻ của kẻ thù đã giết chết bố mẹ anh ư rồi chính anh nữa cũng bị họ giết chết, không thể nào vậy bố mẹ kia là ai tại sao khi biết được sự thật ấy anh đối với anh lại quá tàn nhẫn tại sao ông trời lại cho số phận của anh như thế tại sao chứ rồi anh lại nhớ đến đứa em gái thất lạc gần hai mươi năm đó là lỗi của anh năm đó anh không nắm chặt tay đứa em gái bé bỏng mà anh yêu thương để cho bà anh đưa nó vào trại trẻ mô côi, suốt hai mươi năm qua anh dò la tin tức mà không thấy sau khi nghe bà Tâm nói như thế thì có lẽ Lan chính là đứa em đấy nhưng tại sao lại vậy nhưng tất cả cũng chỉ là suy đoán vô căn cứ của anh thôi chứ hoàn toàn không có thật rồi anh theo hình chiếu dẫn động về ngôi mộ của mình để suy nghĩ xem bước tiếp theo nên làm gì.

Ta nghĩ nếu có những bí mật mà người ta đã che giấu từ rất lâu rồi nhưng trên đời này không có sự thật nào là vĩnh viễn được che giấu cả. Nó chỉ chờ một thời gian nào đó sẽ bị phanh phui ra mà thôi.
 
Last edited by a moderator:
44 ❤︎ Bài viết: 21 Tìm chủ đề
Chương 11 Sự thật phũ phàng 2

Nhưng rồi anh cũng chẳng ở đấy được lâu anh nhớ Lan vô cùng anh lại đi tìm Lan, anh muốn đi theo Lan để bảo vệ Lan vì anh vẫn còn rất yêu Lan nghĩ thì nghĩ thế nhưng thực tế thì nó lại khác Lan cô nhận lời yêu Hoan mất rồi anh chắc phải chúc phúc thôi anh đã chết anh không thể chăm sóc cho Lan không thể đem hạnh phúc cho người con gái mà mình yêu thương cũng là tại anh, dã tâm của Hoan quá lớn, anh đã chọn cách tha thứ cho hắn rồi mà anh chỉ mong hắn có thể đem lại hạnh phúc cho Lan thôi.

Anh phải đến tìm hắn để dọa cho hắn một trận. Nghĩ vậy đó nhưng Hoan thế nào mà hắn đã dẫn Lan đến bên mộ anh nắm tay nhau cùng đến, một Lúc sau Hoan đứng trước mộ anh hắn tâm sự, Tùng à tao biết mày đã chết linh hồn mày rất linh thiêng nhưng tao yêu thương Lan là thật lòng mày hãy chúc phúc cho bọn tao nhé.

Lan cũng thì thầm với giọng lí nhí nhí anh à em biết khi anh biết mọi truyện thì anh sẽ rất đau nhưng anh ơi chúc phúc cho em, anh cũng biết em chỉ yêu anh thôi. Nhưng không phải anh muốn em hạnh phúc à, chúc phúc cho bọn em nhé.

Anh nghe hết những lời hai bọn họ nói anh biết Lan nói thế ý là Hoan chỉ là người thay thế thôi dù anh rất buồn nhưng anh rất vui vì cuối cùng gánh nặng với cô đã hết. Nhưng anh cũng muốn dọa Hoan một trận để hắn biết anh không đễ tha thứ cho ai như thế.

Đêm đấy anh tìm đến nhà Hoan, cho Hoan mơ một giấc mơ quá đáng sợ đó là trong đám cưới của Hoan, Lan tự dưng biến mất không biết ở đâu khi tìm thấy cô thì chỉ là một vũng máu trong vũng máu giọng anh vang lên sự thật Lan là của tao mày không bao giờ có được Lan đâu rồi anh cười haha. Chính mày đã giết tao mày nghĩ mày có thể lừa được trời lừa được tao sao mày chỉ có thể lừa được Lan thôi, hahaha tiếng cười của ma nghe rất đang sợ.

Khi Hoan tỉnh dậy hắn biết mình gặp một cơn ác mộng rồi hắn nhìn thấy Tùng ở ngoài cửa sổ thì hắn lại hoảng sợ hắn đã nghe chuyện ở nhà Lan, rồi cả Phong chẳng nhẽ hắn đã tiết nộ bí mật cho Tùng, nếu vậy thì nguy thật hắn sợ hãi mặt hắn xanh lên không còn giọt máu hắn đan sợ.

Không chỉ có Hắn mà Lan cũng mơ một giấc mơ đáng sợ y như những gì mà Hoan mơ vậy rồi cả bố mẹ cô nữa nhưng có vẻ họ mơ giấc mơ còn ghê hơn cả cô nữa nhưng cô lại đau đớn tận trong tim tại sao cô lại phải đau khi bây giờ cô đã có Hoan người đàn ông mà cô tìm kiếm suốt hai năm qua khi anh mất.

Nhưng tại sao anh lại không đồng ý chứ anh không phải là muốn cô sống hạnh phúc sao cô cứ suy nghĩ rồi cô lại nhớ anh thì những kỉ niệm nó cứ ùa về từ lần đầu tiên gặp mặt cho đến câu nói tỏ tình, nụ hôn ngọt ngào chuyến đi sa pa hạnh phúc, cho đến vị đắng nữa, rồi câu chia tay đầy nước mắt của anh.

Như vậy mỗi lần kỉ niệm về anh ùa về cô lại khóc, nước mắt cô lại rơi trái tim cô đã đau rồi sẽ lại càng đau hơn khi anh cứ như thế cứ khiến trái tim cô đau nhói như thế, thì anh mới hài lòng sao rồi cô lấy chiếc vòng mà anh tặng cô cứ nhìn thấy nó là cô không thể kìm được nước mắt vì cô vẫn rất yêu anh.

Có lẽ cô đến với Hoan cũng chỉ là vì cô muốn một người thay thế anh thôi chứ cô cũng chả có tình cảm với gì với Hoan. Có một ngày khi Hoan uống say hắn kể với cô tất cả sư thật hắn với Hoa, hắn với Hoa chỉ là quan hệ hợp tác Hoa muốn có anh còn hắn muốn cô hai người hợp tác với nhau để cả hai cùng có lợi, vụ hắn bầy kế để Hoa giả vờ lên giường với anh là do hắn bầy ra hắn cũng không nghờ anh lại cao thủ như vậy chính anh đã hack máy tính của hắn mà hắn không biết.

Sau khi nghe hắn nói vậy cô lại càng không thể ngờ nhưng hắn cũng yêu cô thật lòng, nhưng trái tim của cô cũng đã chết theo anh từ lúc anh nói câu chia tay đầy nước mắt chính cái câu nói đó đã khiến cho cô không còn cảm giác với bất kì người đàn ông nào khác cô chỉ yêu mình anh thôi.

Nhưng tại sao anh vẫn không hiểu cho cô chứ mà tại sao anh lại làm như thế hay là anh đang gen ma thì làm sao mà biết ghen chứ, khi cô đang suy nghĩ thì tiếng kêu của mẹ cô kêu lên khiến cô giật mình ôi không tại sao anh vẫn làm như thế tại sao anh không tha cho bố mẹ cô mà cứ chút tất cả những oán hận lên đầu cô. Cô vội vã chạy xuống thì mẹ cô đang hoảng sợ vì một giấc mơ cô lại khóc lần này nước mắt cô cứ rơi không phải là vì anh nữa mà là vì cái tình mẫu tử cô thấy mẹ cô cũng khóc chả nhẽ bà đã mơ thấy điều gì đó đã động vào lỗi đau khổ của bà hình như giấc mơ này không phải do anh làm mà là quá khứ gì đó đã hiện về khiến cho trái tim của bà đau như thế cô cũng chưa bao giờ thấy mẹ mình khóc bao giờ nhưng đây là lần đầu tiên.

Rồi cô an ủi bà rồi cô đi lên phòng rồi ngủ một giấc lần này cô lại mơ thấy anh vẫn như lần trước những kỷ niệm lại hiện về nhưng đến cuối cùng anh như muốn nói điều gì nhưng lại không thể nói được. Rồi sáng hôm sau cô đi thăm mộ anh cô gặp bà ngoại của anh đi cùng với hai người rất lạ cô tiến lại chào hỏi thì bà ngoại anh nói đây là bố mẹ đẻ của anh đã trở về sau hai mươi năm mất tích.

Cô chào họ nhưng bất giác cô gọi họ là bố mẹ, khiến cả ba người nghe cô đều giật mình cô im nặng nhìn ba người ai cũng bất ngờ cô giải thích con đã hứa về làm dâu của bố mẹ rồi lên con mạo muội gọi thế mong bố mẹ thứ lỗi. Bà phương nghe vậy thì khóc lên thằng con mệnh khổ, con à con cứ coi bố mẹ như bố mẹ đẻ của con nhé.

Rồi cô ngồi xuống cùng nói Chuyện với bố mẹ anh cô có cảm giác đây không phải là con dâu nói chuyện với bố mẹ chồng, cô cảm nhận được tình cảm gia đình, đâu chỉ có vậy cô còn cảm nhận rất rõ tình mẫu tử thiêng liêng khi nói chuyện với mẹ anh nó khác rất nhiều so với con dâu nói chuyện với mẹ chồng.

Mà cô chưa bao giờ có cảm giác ấy khi nói cuyện với mẹ cô, thông qua những câu nói của họ rồi cô còn lầm tưởng họ là bố mẹ cô chứ nhưng họ không phải, cô mới chỉ gặp họ lần đầu tiên thôi chứ có quen đâu nhưng họ còn cho cô biết họ còn đứa con gái trạc tuổi cô nữa cô muốn giúp họ tìm đứa con gái ấy cũng là để cô có thể hoàn thành tâm nguyện cho anh rồi họ cho cô biết ngày sinh của cô gái rồi nơi họ bỏ đứa bé đó nhưng sao cô lại thấy ngày sinh của cô gái đó quá giống với mình cô đang suy nghĩ gì đó.

Rồi cô về nhà anh ăn bưa cơm với bố mẹ mà cô nhận là bố mẹ chồng, cô cùng mẹ anh vào bếp mẹ anh dậy chi tiết từng món cho cô cô có cảm giác như đó là mẹ đẻ cô. Ngược lại với mẹ cô bà chỉ dậy cô qua loa thôi.

Ngày hôm sau cô đến cô nhi viện Ước mơ tuổi thơ để hỏi xem cô gái đó bây giờ đang ở đâu thì người chủ đó nói đi vào rồi tìm trong sổ ngày sinh mà cô bảo bà chủ trại trẻ mồ côi nói, vào hai mươi năm trước đã có một đôi vợ chồng dẫn đi người đấy không ai khác chính là bố mẹ cô thì ra cô không phải con đẻ của họ, nhưng tại sao bố mẹ cô lại lừa dối cô suốt hai mươi năm trời cô bất ngờ khi nghe thấy thông tin trực giác của cô luôn đúng bố mẹ anh chính là bố mẹ đẻ của cô, trong tâm trí luôn đưa ra câu hỏi tại sao.

Cô vừa đi vừa nghĩ thì có tiếng nói ở đâu phát ra hình như chỉ có mình cô nghe thấy, cái giọng trong trẻo ngọt ngào của anh thì làm sao cô quên được "đi đến mộ anh em sẽ biết hết tất cả sự thật". Cô nghe theo tiếng anh cố đến đó cô thấy mẹ cô ở đó từ bao giờ cô đứng đằng sau khi nghe mẹ cô nói:

Con à bố mẹ xin lỗi vì những gì bố mẹ đã làm đối với con bố mẹ hết sức bất ngờ khi biết con là con đẻ của bố mẹ!
 
Chỉnh sửa cuối:
44 ❤︎ Bài viết: 21 Tìm chủ đề
Chương 12 Muốn Cùng Anh Đến Thiên Đường

Lan đứng đằng sau nghe hết những gì mà mẹ cô nói trước mộ anh, khi thấy như vậy cô đã bất ngờ như vậy cô đau khổ cô khóc nước mắt cô lại rơi.

Cô khóc nấc lên, mẹ cô nghe thấy Lan tại sao con lại ở đây con đã nghe thấy hết những gì mẹ nói đúng không.

Cô vẫn khóc vẫn im nặng như thế cô dường như không còn là mình nữa mẹ cô ôm cô vào lòng, mẹ cô thì thầm vào tai cô con đã biết tất cả sự thật về thân thế của con rồi đúng không.

Nhẹ nhàng như cơn gió thoáng qua cô gật đầu, con đã biết hết tất cả mọi thứ liên qua đến anh Tùng, sự thật con không phải là con ruột của bố mẹ.

Rồi cô bỏ đi cô vừa đi vừa khóc mặc kệ mẹ cô đằng sau gọi thế nào cô cứ bước đi. Nhưng tại sao chứ tại sao hôm nay ông trời lại bắt cô phải đối diện với những sự thật mà cô không bao giờ ngờ tới lúc cô chỉ biết khóc thôi trái tim lúc này cứ như bị ai đó đâm một nhát dao vào vậy, mấy ngày hôm nay cô cũng không ngủ được là vì cô nhớ anh nhưng khi biết mối quan hệ phức tạp của bố mẹ mình với anh rồi cả ân oán với cả bố mẹ đẻ nữa sao hôm nay ông trời cho co biết quá nhiều sự thật.

Rồi cô đi tim Hoan có lẽ lúc này cũng chỉ có Hoan mới khiến cho cô quên đi sự thật rồi còn cả anh nữa, nhưng đối với Hoan thì cô cũng chỉ là công cụ để Hoan có được danh vọng rồi thì cuối cùng sau nhưng ngày tháng tìm hiểu nhau, hay nói cách khác là cô tự mình trao cho Hoan hạnh phúc của mình nhưng thức chất là để cô trốn tránh sự thật mà cô không bao giờ có thể đối mặt với nó vì cô không kiềm chế được cảm súc của mình khi nghĩ về sự thật của mình cả thân thế của anh nữa nhưng cô cũng không thể ngờ được khi cô biết được sự thật cô không phải là con đẻ của bố mẹ cô thì lúc đấy cô phải làm sao nhưng còn những điều gì mà cô không biết về bố mẹ cô nữa cả tội ác mà họ gây ra cho bố mẹ anh nữa cô cứ suy nghĩ rồi.

2 tháng sau cô nhận được lời cầu hôn của Hoan cô ngay lập tức nhận lời mà không phải suy nghĩ nhưng đối với cô cưới Hoan cũng chỉ để trốn tránh sự thật rồi cả anh nữa, cô dường như chỉ còn lựa đó để trốn tránh sựthật đau khổ của mình cô không thể nào kìm nén nươc mắt hằng đêm cô nhớ anh nhưng cũng không thể nhớ anh được vì anh là anh trai của mình mà nhưng cô làm sao mà quên anh được vì cô đã quá yêu anh mất rồi bây giờ cô lại trao hạnh phúc cho một người mà cô không hề yêu mà đấy cũng không phải là anh. Bây giờ cô chỉ biết trách ông trời hay cũng chỉ có thể trách số phận đang trêu đùa cô, rồi cô cứ suy nghĩ rồi cô đi xuống nhà thì cô nghe thấy bố mẹ cô nói với nhau:

Ông à con Lan sắp lấy chồng rồi thì cũng nên cho nó biết thân thế của nó

Ừ bà nói đúng đấy cũng phải cho nó biết sự thật nó không phải là con đẻ của mình.

Ông ơi nhưng bố mẹ con bé là ai tôi cũng chẳng biết rõ?

Ông có biết không?

Bà à tôi cũng không rõ nắm nhưng tôi cũng điều tra về thân thế của nó cho tới bây giờ tôi mới biết thì ra nó là con gái của bà Hà vợ của chồng cũ của bà!

Cái gì ông nói sao nó con gái của ông ta ư không thể nào nó con gái của ông ta ư vậy thì tại sao bà ngoại của nó lại nuôi thằng Tùng con của chúng ta chứ?

Tại sao vậy?

Tôi cũng không biết là tại sao!

Lan ở bên ngoài nghe thấy một sự thật quá phũ phàm tại sao lại như thế tôi lại chính là con gái ruột của bố mẹ anh Tùng ư tại sao lại như thế chứ tại sao nước mắt của cô lại rơi trái tim cô như có cái gì đó thắt lại khiến cô đau nhói tại sao mấy ngày hôm nay cô phải đối mặt với quá nhiều sự thật khiến cho cô đau khổ rồ cô nhớ đến bà ngoại người thân của anh bây giờ là người bà ngoại của cô, nhưng khi cô nói chuyện mình là cháu gái của bà thì bà không cảm thấy bất ngờ mà lại thấy tội cho cô rồi bà cho cô biết lí do bà làm như thế nhưng bà càng hối hận tự trách mình đã không cho cô được mái ấm tình thương mà để cô phải thiếu thốn tình cảm. Còn bố mẹ cô giả chết là vì do bố mẹ nuôi cô hại tất cả đó là một tội ác cô không bao giờ tha thứ cho họ nhưng cô cũng biết từ bé tới lớn hai người họ rất yêu thương cô.

Lại nhắc đến Tùng anh càng đau khổ hơn khi biết Lan sắp lấy chồng nhưng anh còn đau đớn hơn khi biết người Lan lấy là Hoan người bạn của anh nhưng lại là người hại chết anh khiến anh phải xa Lan nhưng anh cũng lại vui khi tìm được đứa em thất lạc suốt hai mươi năm, đó lại là Lan.

Anh lại đến nhà Lan làm cô mơ thấy một đám cưới, đám cưới cô cùng với anh anh dắt tay cô lên xe hoa rồi đến ngồi nhà của anh đó là một ngồi nhà hoa hồng nhưng khi cô bước vào ngồi nhà đó thì tất cả vẻ đẹp đều biến mất, anh cũng biến mất tất cả đều không thấy đâu chỉ có máu từ đâu chảy đến đầu người trôi nổi trên dòng nước máu đó mùi máu tanh sộc thẳng lêm mũi cô hoảng sợ khi nhìn thấy nhưng cái đầu nổi phòng phềnh đó không phải những người đã đên dự đám cưới sao cái đầu của tưng người cô sợ hãi nhưng cô nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Hoan ở trên một tầng 2 cảu căn nhà máu cô nhận ra đó là anh đang cầm cây đao chém đầu Hoan máu bắn tung tóe đầu rơi thẳng xuống hồ chỗ cô đang đứng cô sợ hãi tỉnh dậy.

Khi cô tỉnh dậy thì mới biết mình đang mơ nhưng đó là mộ giấc mơ đáng sợ cô lại khóc lúc này cô lại nhớ anh trái tim cô lại đau thì tiếng anh vang nên giọng anh vẫn trong trẻo như ngày nào em đừng sợ tất cả chỉ là mơ thôi.

Cô lúc này mới bình tâm lại được cô khóc nấc lên em nhớ anh, anh ở đâu cô nhìn khắp mọi nơi xung quanh căn phòng bất chợt cô thấy anh, đã ngồi đầu giường của cô, anh cho cô biết sự thật về cái chết của mình anh cũng nói Hoan là người đã tiêm thuốc độc kiến căn bệnh ung hư máu của anh phát tác nhanh hơn, giết chết anh chỉ là bước đầu thôi trong kế hoạch tiếp cận em.

Hoan hắn với âm mưu luôn muốn chiếm công ty của mẹ em cũng như tài sản mà em được thừa kế.

Lan òa lên khóc tại sao anh ta lại lừa dối tình cảm của em tại sao chứ, anh ơi tại sao cuộc sống này tìm được một người yêu thương em như anh lại khó thế nhỉ, anh ta đã hại chết anh chỉ vì khối tài sản đó ư, nhẹ nhẹ nhàng như một cơn gió anh thì thầm vào tai cô còn cả vì em nữa, cô ôm trầm lấy anh nhưng không cô ôm được cô mới nhớ ra anh giờ chỉ tồn tại ở dạng hồn thể mà thôi, cô cứ nhìn anh mà không kìm được nước mắt cứ thế nhìn anh biến mất vào hư không như thể anh chưa từng xuất hiện.

Anh đã đi rồi nhưng Lan thì còn ở đó cô suy nghĩ cuộc đời của cô cô đưa ra câu hỏi tại sao sự thật ư nó luôn là vậy tàn nhẫn thật con tim cô đau biết mấy. Hoan ư tất cả chỉ là lừa dối tình cảm của cô a ta cũng chỉ vì tiền thôi.

Không mình không thể lấy hắn được một kẻ lừa dối hắn đã kiến cho cô có tình cảm với hắn tại sao chứ tiền bạc, danh vọng có thể làm con người ta tàn nhẫn vậy sao, hắn là người đã giết chêt anh khến cô phải âm dương cách biệt với anh không ngờ sau khi anh đi cô lại có thẻ thích một kẻ tồi tệ như thế.

Cô muốn hủy hôn với hắn cô đã nghĩ đến cái chết để đi cùng với anh lên thiên đàng cùng ở đó với anh, hạnh phúc của cô đơn giản vẫn là được bên anh nhưng cô không thể giờ chưa phải lúc đến bên anh cô còn quá nhiều việc mà cô chưa làm xong.
 
44 ❤︎ Bài viết: 21 Tìm chủ đề
Chương 13 Anh Muốn trái Tim Của Em

Âm mưu thủ đoạn, tham vọng của một người đó là ích kỷ của bản thân, hay nhân gian cũng nói đó chữ tham của đời người.

Sau khi biết được toàn bộ sự thật từ anh đó là một sự thật mà có lẽ chẳng bao giờ cô ngờ được về bản chất thật của Hoan, người mà cô định lấy làm chồng, cũng như người đàn ông có thể thay thế anh khi làm chỗ dựa cả đời cho cô.

Lúc này cô cũng chỉ biết khóc mà thôi không phải cô khóc vì anh mà cô khóc cho số phận của mình tại sao ông trời cứ trêu đùa cô, tìm được người yêu thương mình ông trời lại cướp anh đi mất, còn người cô coi là người sẽ cùng cô đi suốt cuộc đời che chở cho cô, làm chỗ dựa cho cô thì lại lừa dối cô, vì đạt mục đích không từ thủ đoạn có thể làm hại cả bạn thân chứ.

Bây giờ cô không biết làm gì nữa cô muốn khóc giờ cô chỉ muốn anh sống lại, hoặc cô sẽ đi cùng với anh để cùng anh sống trên thiên đàng, nghĩ đến vậy cô lại khóc trái tim cô lại đau như thể nó bị ai đo móc nó ra nhiều lúc cô.

Cô còn nghe thấy tiếng anh giọng anh vẫn vậy trong trẻo nhưng rất đáng sợ "anh muốn trái tim của em" tại sao anh lại muốn chứ.

Câu hỏi của cô dường như không ai trả lời cứ mỗi lần nghĩ đến là trái tim của cô lại đau, cảm giác như ai đó muốn moi trái tim cô ra. Rồi một đêm cô mơ thấy anh cùng cô chuẩn bị cho chuyến đi sapa những kỷ niệm đó cứ ùa về rồi nụ hôn đó nụ hôn của anh ngọt ngào biết mấy, trong tâm trí cô lúc đó cô chỉ muốn không bao giờ tỉnh nữa.

Nhưng kèm vào đó là cảnh anh móc trái tim cô ra khỏi nồng ngực một trái tim máu, trái tim đó nó được lấy ra từ nồng ngực cô đó rồi, nó nhảy ra khỏi bàn tay của nhanh như cắt nó biến mất cùng anh.

Giọng nói của anh thì thầm vào tai cô "anh muốn trái tim của em". Cô tỉnh dậy cô sợ hãi nhưng cô lại đau đớn như hồi anh mới chết, lúc đó kỷ niệm với anh lại ùa về từ lần gặp đầu tiên cho đến cô lại khóc nước mắt cô cứ rơi.

Đêm nào nằm mơ cô cũng khóc cô mơ những giấc mơ ghê sợ biết nhường nào trái tim của cô không còn trong cơ thể cô nữa, nó nhảy ra ngoài máu cũng chảy ra theo, trái tim nó chạy ra khỏi lồng ngực đi đến chỗ Hoan nhưng không phải thế mà là đến ngôi mộ của anh nó nằm ở đấy một quả tim máu trả nhẽ như anh muốn trái tim của cô sao, đúng như thế cuộc đời này cô đã nợ anh quá nhiều trả cho anh trái tim cũng không có gì là lạ nhưng bây giờ chưa phải lúc trả nó cho anh mà cô còn phải can đảm đối mặt với sự thật cái sự thật đã cướp đi rât nhiều thứ của cô. Cô gọi điện cho Hoan cô muốn gặp Hoan để giải quyết sự thật về cái chết của anh rồi cả đám cưới của cô nữa cô không thể lấy một người như thế được một người lừa dối như vậy làm chồng được.

Cô chờ mãi cuối cùng thì Hoan cũng tới!

"Thế em có gì mà lại gọi anh vào lúc này?"

Giọng nói của Hoan như thể hắn đang trách móc cô anh bận chuẩn bị đám cưới của hai ta rất bận.

Cô vẫn im nặng nhìn hắn cô muốn nhìn kỹ khuôn mặt kẻ được cô coi là người thay thế anh cô còn muốn cùng hắn làm người đi cùng cô đến cuối cuộc đời nữa chứ.

Thấy cô không nói gì hắn tiếp tục lên tiếng "em sao thế? Sao e lại im nặng nhìn anh?

Lúc này cô mới lên tiếng," tại sao anh lại lừa dối tôi? Tại sao chứ? "

Hắn không hiểu gì, anh lừa dối gì em?" Anh không lừa tôi vậy cái chết của anh Tùng thì sao? Tùng chết là do bệnh mà liên quan gì đến anh. "

" Thật không? "rồi cô đưa kết quả cho hắn, hắn xem qua hắn bất ngờ tại sao e lại có tờ giấy này. Hắn như chết lặng không biết nói gì tờ kết quả này là do hắn cùng Phong đã tráo đổi kết quả xét nghiệm.

Chính hắn với Hoa đã làm điều đó với Tùng, hắn kể cho cô nghe tất cả hắn hồi tưởng hắn mua thuốc, loại virut đặc biệt có thể kiến người bình thường bị ung thư máu.

Kế hoạch của hắn là tẩm vào thuốc độc vào thức ăn của Tùng nhưng bất thành hắn bắt đầu diễn vở kịch với Hoa hắn đưa cho Hoa thuốc độc lợi dụng tình cảm của Hoa dành cho Tùng bày ra kế hoạch hẹn Tùng đến nhà Hoa rồi Hoa giả vờ bị ốm nhờ dìu vào trong phòng.

Sau đó Hoa bất ngờ hôn Tùng rồi quay clip cảnh nóng, rồi gửi cho Lan, ý của hắn là cả hai đều bị nhưng hắn không ngờ Hoa không bị bệnh mà cô lại khỏe mạnh.

Hắn xin lỗi cô," anh xin lỗi e vì chuyện đó nhưng vì anh quá yêu em lên anh mới làm như vậy. "

" Cô lên tiếng anh yêu tôi hay yêu tài sản của tôi vì tài sản mà anh hại chết bạn thân của mình anh có còn là người nữa không ".

" Tôi không thể sông với một người, lừa thày phản bạn như anh được.

Hủy hôn đi anh. "

Rồi cô đi về trong sự ngỡ ngàng của Hoan hắn không biết làm sao việc hắn đã làm kiến cho cô không thể tha thứ cho hắn được.

Cô gọi điện cho bố mẹ cô cũng như mọi người bạn bè người thân cả cả bố mẹ hắn nữa, đó là cô hủy hôn sẽ không có hôn lễ nào nữa, cô về nhà rồi nằm vật ra giường cô khóc nước mắt cô lại rơi, lần này thì cô thấy mình bất hạnh thật sự, tại sao cuộc sống đều là lừa dối. Cô nghĩ đến anh chắc chỉ có mỗi anh là không lừa dối cô thôi, cô nhìn di ảnh của anh cô lại nhớ anh kỷ niệm lại ùa về, cô lại khóc nhưng rồi cô lại sợ hãi trên không trung xuất hiện dòng chữ bằng máu:" Anh muốn trái tim của em"cô sợ hãi nhưng cô nói em sẽ trả cho anh trái tim nhưng không phải bây giờ anh yên tâm rồi cũng có ngày đó.

Lại nói đến anh, anh suy nghĩ muốn đến tìm Hoan để trả thù sau khi anh biết toàn bộ sự việc cái chết của mình, hôm đó Hoa đến mộ anh kể hết cho anh nghe tất cả sự thật.

Rồi anh đem sự thật đó nói cho Lan biết cả tờ giấy xét ngiệm đó rôi những bí mật liên qua đến cái chết của anh đều được hé lộ khi Lan đến nhà Hoan thật ra trươc đó Hoan đã đưa cho Lan chìa khóa nhà để cố có thể tùy tiện vào trang trí ngôi nhà mới.

Nhưng hắn không ngờ được là Lan vô tình vào nhà hắn là do sự chỉ dẫn của anh cô đã tìm được sự thật toàn bộ bí mật lên quan đến cái chết của anh.

Tâm trạng của anh biết được sự thật thì anh không giấu sự nhiệt nhã của số phận, anh chỉ yêu thôi mà cũng phải chết, âm mưu thủ đoạn để đạt được danh vọng ư tiền làm con người ta thay đổi, biến người bạn anh coi như anh em lại bày ra âm mưu hãm hãi, hay Hoa cô bé anh luôn biết đó là sự ngây thơ trong sáng cũng vì sự ích kỷ của mình mà hại chết anh.

Cuộc đời đúng là một sự bất công mà, nhưng có lẽ luật nhân quả sẽ đến sớm thôi anh cứ suy nghĩ thì bất chợt một đạo bùa đánh thẳng vào mặt anh phát ra một lực rất mạnh, nhanh như cắt anh dùng tu vi cùng oán khí tập chung vào hai lòng bàn tay đánh thẳng vào đạo bùa bay tới, hai đạo lực va vào nhau làm ra tiếng nổ rất lớn anh bắn ra khoảng hai mét anh ộc máu, phun ra máu màu xanh anh tức giân tập trung toàn bộ oán khí đánh thẳng vào hướng mà đạo bùa bay tới, lần này say ra quá nhanh đạo bùa của đạo sỹ bay ra khỏi lùm cây chạm vào oán khí, nhưng oán khí lần này quá mạnh lại quá nhanh lên đạo bùa bị đánh tan oán khí đánh thẳng vào người tên đạo sỹ cùng với phản phệ của đạo bùa, tên đạo sỹ chết luôn tại chỗ hồn phách bay ra.

Anh tiện thể bắt hồn phách tên đạo sỹ, hỏi là kẻ nào sai ngươi đến hại ta tên đạo sỹ khai thật là Hoan là người bỏ tiền ra thuê hắn đến đây để bắt anh khiến anh hồn phi phách tán.
 
Chỉnh sửa cuối:
44 ❤︎ Bài viết: 21 Tìm chủ đề
Chương 14 Hạnh Phúc Ở Nơi Tối Tăm Nhất

"Các cụ có câu reo nhân nào nhận quả ấy, ác giả ác báo", có thù thì phải trả, con người còn làm vậy nữa là ma quỷ.

Lại nói đến Hoan hắn sau khi nghe được những lời của Lan hắn cứ đứng đó nhìn Lan với hắn lúc này hắn vừa không hiểu cũng không thể nghĩ khi sự thật hắn sẽ mất cô, mất người con gái hắn vốn tiếp cận cũng chỉ vì số tài sản khổng lồ của gia đình cô, đó là âm mưu nhưng hắn không thể ngờ là cô lại biết, hắn hối hận với những gì hắn đã làm nhưng với hắn lúc này, cứ suy nghĩ chẳng nhẽ quả báo đang đến chăng, hắn biết rõ nếu hắn không lấy Lan thì hắn sẽ mất bản hợp đồng hàng nghìn tỉ với công ty của nhà Lan, nếu bản hợp đồng đó được ký kết hắn sẽ lo công ty của gia đình hắn phá sản.

Hắn đã sai khi hại Tùng thiếu Tùng giám đốc điều hành hai năm qua công ty hắn lao đà xuống dốc thiếu Tùng hắn không ai tư vấn cho hắn hướng đi và chiến lược kinh doanh hẳn hoi, hắn mắc vào một dự án ma do không tìm hiểu kỹ, dù bố hắn giỏi đến đâu cũng không cứu công ty hắn hết phá sản.

Cú sốc hủy hôn với hắn có thể nói là chấm rứt hết tất cả những thứ hắn đã gây dựng kế hoặc của hắn bị phá hủy hoàn toàn, hắn coi như mất tất tình bạn, tình yêu, danh vọng tiền tài giờ hắn chẳng còn gì, mất mọi thứ.

Hắn nhận được cuộc điện thoại từ công ty là bố hắn, bố hắn đã bán công ty rồi người mua là ai? Hắn tự suy nghĩ hắn hỏi danh tính người đó đứng tên là Nguyễn Ngọc Tùng, nhưng Tùng đã chết vậy là ai, ai có thực lực mạnh như thế âm thầm mua công ty lớn như công ty của hắn đó là ông Toàn bố Lan không thể nếu hai công ty hợp tác thì may ra mới đủ để mua công ty của hắn.

Hắn suy nghĩ như kẻ thất thần tất cả là tại hắn hắn đã suy nghĩ nếu hắn không vì khối tài sản của gia đình Lan nếu hắn không hại bạn thân thì hắn đâu bị nhận quả báo thế này nếu Lan đem bằng chứng đó đến công an hắn sẽ đi tù, lúc đó ngay cả cơ hội làm lại từ đầu cũng không có hắn hối hận rồi gia đình hắn không còn gì.

Lúc này mẹ hắn gọi bảo hắn trốn đi công an đã đến nhà tìm hắn vì cái chết của Tùng người làm đơn kiện chình là ông Nguyễn Ngọc Bình là Bố của Tùng. Hăns đi đâu bây giờ giờ hắn mất tất cả không còn nhà để đi tài khoảng ngân hàng bị phong tỏa, hắn đã hối hậnhắn muốn đến mộ của anh để nói lời xin lỗi sau đó hắn sẽ đi đầu thú.

Đêm đấy Hoan đến mộ Tùng rồi nói:

"Tùng à, tôi có lỗi với cậu tôi vì ích kỷ của bản thân đã gây ra lỗi lầm với cậu, ông trời đã sinh ra tôi tại sao lại sinh ra cậu, tại sao, cậu lúc nào cũng giỏi hơn tôi tại sao chứ từ người yêu đến tài năng cậu luôn hơn tôi.

Hắn đang thầm nghĩ khi hắn nói xong bỗng có tiếng nói nghe rất ghê sợ rồi một luồn gió âm thổi nghe rất quen thuộc.

Tại vì cậu quá tham vọng quá tin vào tài năng của mình không bao giờ qua tâm đến ngươi xung quanh hay cảm nghĩ của người khác, cho nên cậu mới thất bại như thế còn tôi sống chân thật không lừa dối ai bao giờ, nhưng vẫn bị người bạn người anh em tốt nhất hại chết như thế tôi biết trách ai bây giờ nhưng dù thế nào thì tôi vẫn coi cậu là bạn, người anh em tốt, tôi vẫn tha thứ cho cậu, con người lên có lòng bao dung thì cuộc sống mới vui vẻ được, cũng đừng tham vọng quá để đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn cậu sẽ là người thất bại đấy. Chúc cậu sẽ làm lại một con người mới thât tốt nhé, tôi đi đây."

Những câu nói đó của anh dường như đã khiến hắn tỉnh ngộ ra điều gì, hắn đã nghĩ nếu hắn không có tham vọng thì giờ hắn vẫn là chủ tịch công ty, nếu hắn không thích Lan ghen tị với Tùng thì bạn thân của hắn vẫn còn đang giúp hắn phát triển công ty, những chiến lược phát triển công ty của Tùng không phải là bình thường đâu, trước đây hắn luôn nghĩ hắn giỏi hơn anh nhưng không phải.

Hắn đã sai Tùng giỏi hơn hắn rất nhiều chỉ là hắn đố kỵ thôi con người không lên so sánh với nhau bởi không ai giống ai, chẳng ai giỏi hơn ai cả chỉ là người ta biết khai thác tiềm năng của mình thôi.

Hắn nghĩ thế nhưng đã quá muộn đôi bàn tay của hắn đã nhuộm đầy máu hắn không quay lại được nữa rồi hắn đã thất bại thảm hại hắn không còn mặt mũi nào để sống trên đời nhưng hắn lại nghĩ nên làm lại cuộc đời, hắn nói lời xin lỗi trước vong hồn anh, rồi hắn quỳ xuống trước mộ anh lạy ba cái rồi ra về.

Hắn khi nghe những lời thật lòng của Tùng hắn quyết định đến nhà bà ngoại Tùng để xin lỗi vì những gì hắn đã gây ra cho Tùng, hắn gặp Lan ở đó, hắn thắp nén nhang cho tùng hắn quỳ xuống trước vong linh của Tùng hắn cầu xin sự tha thứ của mọi người bố mẹ đến bà ngoại, đặc biệt hắn mong Lan tha thứ cho hắn. Lan nghe những lời ăn lăn của hắn không chỉ Lan mà toàn bộ mọi người trong nhà đều tha thứ cho hắn, khuyên hắn đi đầu thú sau này làm một con người mới thật tốt, rồi hắn rời khỏi nhà Tùng.

Hắn đi đến cơ quan công an để đầu thú hắn hận, hắn thành khẩn khai báo hắn mong được sự khoan hồng của pháp luật hắn, trong lúc hăn tạm giam bất ngờ Hoa đến thăm hắn, đi cùng với cô là bố mẹ hắn, một đứa bé khoảng 4 tuổi, còn Lan nữa.

Hắn thắc mắc đứa bé này là ai, lúc này mẹ hắn lên tiếng con có khỏe không nay mọi người đến thăm con, còn có đứa con trai của con nữa,

Hắn bất ngờ, hắn thốt lên con con của con không thể nào con có con với ai chứ? Hoa đằng sau tát hắn một cái con của tôi với anh chứ ai anh không nhớ hai đêm ở sapa tôi với anh làm gì à.

Sau chuyến đi đó được một tháng tôi có thai lúc đó tôi muốn bỏ nhưng bố mẹ tôi bắt tôi giữ nó vì bố mẹ tôi nói con cái là được sinh ra là ông là do ông trời ban cho không nên bỏ lúc đó tôi đã yêu annh thật lòng.

Tại sao cô không cho tôi biêt? Cho anh biết để anh bỏ nó sao bỏ nó tội lắm, nếu không có anh Tùng động viên hai năm đó tôi thật không muốn sống tôi đi học trong lỗi tủi nhục sự kinh bỉ của bạn bè anh biết chứ.

Hắn im nặng một lúc đứa bé gọi tiếng bố, tiếng bố đó như động vào lòng trắc ẩn của hắn, hắn cũng được làm bố vậy hắn làm gì phải ghen tị với Tùng nhỉ hắn hơn rồi anh rồi. Hắn ôm đứa con trai vào lòng rồi thì thầm vào tai đứa nhỏ bố xin lỗi con đã không hoàn thành trách nhiệm của người cha chăm sóc con dạy dỗ con, nếu bố không ở bên cạnh con phải nghe lời mẹ làm một người thật tốt con sinh ra là món quà bất ngờ mà ông trời ban tặng cho bố.

Mọi người ra về hắn vào chỗ tạm giam suy nghĩ hắn suy nghĩ về cuộc đời của hắn sai lầm một bước mà hối hận cả đời, hắn nhớ về những người bạn từ hồi chăn trâu cắt cỏ rồi lớn lên đi làm những kỷ niệm buồn có vui có những chia sẻ cho nhau về cuộc sống, tình cảm sự khó khăn trong đời hắn thấy mình ích kỷ thật sự cái kết này là hắn tự làm tự chụi hắn không trách ai được.

Vài ngày sau hắn được tuyên án 15 năm tù hắn không hi vọng gì hơn hắn muốn tòa tuyên hắn tử hình hắn không còn mặt mũi sống nữa. Nhưng tòa đã tuyên án rồi hắn cảm ơn, được lời khuyên của mọi người hắn mời bình tĩnh lĩnh án, lúc này hắn ăn lăn trước tòa, hắn hối hận, hắn muốn làm lại từ đầu, hắn còn gia đình, hắn yêu câu một đám cưới trong tù tòa đồng ý.

Có thể nói sau khi chứng kiến tất cả những gì hắn đã làm với anh, cảm thấy hắn may mắn ông trời vẫn không bạc với hắn, luật nhân quả nhưng vẫn cho con người ta niềm vui trong tội ác trồng chất ta chỉ cần ăn lăn thì vẫn tìm được hạnh phúc từ nơi tăm tối nhất.
 
44 ❤︎ Bài viết: 21 Tìm chủ đề
Chương 15 Trả trát tim cho anh

Lại nói đến Lan sau khi từ hôn trong tâm trí cô lúc này cô nghĩ về anh những kỷ niệm nó ùa về cô đến ngôi mộ tắp cho anh nén hương. Cô thì thầm tất cả những gì em làm anh đều chứng kiến hết rồi, giờ e còn một tâm nguyện đó kết thúc toàn bộ ân oán của bố mẹ, của hai chúng ta lúc đó em không còn vấn vương gì nữa anh à chúng ta phải chờ xem cái kết của Hoan nó sẽ thế nào anh nhé.

Cô tìm đến nhà bà ngoại của Tùng trong tiềm thức của cô lúc này cô chỉ muốn nhận bố mẹ, gọi họ một tiếng cha mẹ mà thôi. Ngày cô chờ cũng đã đến cô bước vào nhà ngôi nhà đã có sự thay đổi họ sắp chuyển đi sao, cô lên tiếng bố mẹ định chuyển nhà à, Bà phương lên tiếng con đến rồi à bố mẹ muốn chuyển đi chỗ ở mới bố mẹ đã mua nhà rồi ở đây hơi chật, con giúp bố mẹ nhé, bà phương gật đầu rồi 3 người dọn một lúc rồi cũng xong.

Sau đó họ cũng chuyển đến ngôi nhà mới đó là một căn biệt thự sa hoa lộng lẫy còn đẹp hơn cả nhà mình nữa rồi trong bữa ăn cô cũng nói hết toàn bộ sự thật, cô nói muốn hóa giải toàn bộ ân oán của trước kia, mới đầu không ai đồng ý nhưng cô thuyết phục họ rồi họ cũng đồng ý.

Cô hẹn bố mẹ đẻ đến nhà bố mẹ nuôi để hóa giải ân oán bao nhiêu năm, cô thì tầm vào tai mẹ cô đêm nay con ngủ với mẹ nhé, mẹ cô gật đầu, đêm đó cô kể cho mẹ cô nghe toàn bộ tình yêu thương của bố mẹ nuôi đáng nhẽ là kẻ thù của cô, rồi kể về tình yêu của cô với Tùng nhưng tiếc rằng cô không thể đến được với anh.

Rồi hôm đấy bố mẹ đẻ của Lan cũng đã đến cô mời họ vào họ hết sức bất ngờ vì đây chính là nhà mình cách đây hơn hai mươi năm trước nhưng cũng càng bất ngờ hơn khi họ nhìn thấy kẻ thù đã hại họ suốt hai mươi năm phải giả chết rồi lại còn khiến gia đình họ phải lưu lạc làm sao mà có thể tha thứ được, nhưng nhờ có chuyện đó mà họ trở lên giàu có hơn.

Tám mắt nhìn nhau, tôi có lỗi với ông bà thời trẻ tôi không kìm chế được lòng tham giờ đứa con trai duy nhất của tôi cũng bị tôi hại chết tôi không còn là người nữa.

Không phải lỗi của ai cả mọi việc đã qua rồi tôi tha thứ cho ông bà, chúng ta đã già rồi ân oán đến bao giờ nữa chứ, chúng ta vì con đứa con gái duy nhất này phải sống thật vui vẻ.

Lan ở bên cạnh nghe được những lời đó cô vui vẻ cũng lên tiếng nhìn thấy cả nhà mình vui vẻ hòa thuận là co vui rồi.

Rồi bữa cơm đoàn viên cô nhìn thấy cả nhà ai cũng vui vẻ thì cô lại nhớ đến anh, anh đang ở đâu có thấy sự bao dung của bố mẹ không nhỉ, giá mà anh ở đây thì hạnh phúc lắm anh thiệt thòi thật sự chờ e vài hôm nữa thôi e sẽ đến với anh a dắt tay em lên thiên đàng nhé.

Anh đứng bên cạnh cô a có cảm giác được tình thân, cảm giác được hạnh phúc khi gia đình đoàn tụ những ân oán giờ chỉ còn là phù du, có lẽ anh thấy tiếc vì anh không còn ở trên đời này nữa, không còn được bên người thân bố mẹ mình nữa có cả cô nữa anh đã khóc, rồi anh cứ đứng đó nhìn Lan, anh thấy Lan nhìn anh, anh có vẻ bất ngờ.

Ấn đường của Lan có gì đó không đúng Lan sẽ chết sao, anh bất ngờ cũng không hiểu điều gì anh nhớ lại trong nhân gian lưu truyền người sắp chết sẽ nhìn thấy hồn ma, hồn ma đó sẽ là hồn ma mà mình yêu thương nhất.

Nhưng rồi chính Lan rồi cả những lời hối cải ấy nữa họ cũng đã tự nhận thấy con người khi tha thứ cho một ai đó thì trong lòng không con thù hận mà chỉ bình thường đấy chính là những gì mà họ đã trải qua nửa đời người của mình.

Lan bất ngờ nhìn thấy anh lúc đó cô rất vui khi nhìn thấy anh, cô định thốt lên gọi anh nhưng lại thôi cô nghĩ ngắm anh một lúc mới cả ở đây còn có nhiều người không tiện.

Cô nghĩ nếu cuộc đời ai cũng tha thứ có lòng bao dung thì cuộc sống sẽ tốt hơn, cô hạnh phúc khi nhìn thấy cảnh gia dình sum họp, tinh thân thù hận có sâu đậm thế nào cũng có thể tha thứ được cô tha thứ cho bố mẹ nuôi cô, cô xin về sống với bố mẹ đẻ, cô muốn gần bố mẹ cô hơn để tình cảm giữa cô và bố mẹ được tăng lên côm muốn được chăm sóc hay bố cô hay dậy cô các quy tắc trong kinh doanh, mẹ cô dậy cô cách thêu thùa may vá, nấu ăn..

Sau hai tháng ở chung cô đã có được thứ tình cảm mà cô chưa bao giờ có được với bố mẹ nuôi đó là thình yêu của cha mẹ dành cho con, hay tình cảm cô dành cho bố mẹ đó là thứ tình cảm thiêng liêng nhất đối với cô.

Có thể cô đang tiếc khi mình thể sống cùng bố mẹ được lâu hơn để làm tròn chữ hiếu, dù yêu thương, tiếc nuối nhưng cô buộc phải thực hiện lời hứa với anh cô sẽ móc trái tim của mình ra trước mộ anh.

Cô suy nghĩ không thể để anh ở đó lạnh lẽo một mình được cô muốn đi cùng anh dù thiên đàng hay địa ngục cô cũng muốn cùng anh làm một đôi vợ chồng ma, rồi hôm đó cũng đến.

Cô có để lại lá thư cho bốn bố mẹ:

Bố mẹ thân yêu

Con biết bố mẹ rất yêu thương con nhưng bố mẹ ơi con cũng rất yêu thương bố mẹ nhưng con không con sự lụa chọn nào khác. Bây giờ con muốn trả nợ cho bố mẹ những gì mà bố mẹ đã nợ anh Tùng những gì bố mẹ đã làm đối với anh ấy con sẽ trả hết cho anh ấy, nhưng bố mẹ cũng đừng buồn vì đó là cách duy nhất để trả cho anh Tùng những gì mà chúng ta đã nợ anh ấy trong kiếp này.

Nhưng dù như thế nào thì con cũng cảm thấy mình có lỗi với bố mẹ con muốn chăm sóc cho bố mẹ những lúc ốm đau nhưng con không làm đươc nữa rồi con không thể hoàn thành được chữ hiếu, con cảm thấy mình là đứa con bất hiếu, bố mẹ sống tốt nhé con ở thế giới bên kia luôn cầu chúc cho bố mẹ.

Sau khi cô đến mộ anh cô cầm con dao cô định đâm vào trái tim của mình để móc nó ra khỏi nồng ngực trước đó cô đã dùng máu của mình khắc lên những chữ "trả trái tim của em"

Cô đang định dùng con dao đâm vào vòa ngực cô thì có tiếng hét đó là tiếng của anh "lan à em không được làm như thế anh không muốn thấy em chết anh muốn thấy em hạnh phúc, Chỉ cần em hạnh phúc là anh cũng hạnh phúc".

Cô thấy anh đang nói nhưng cô đã đâm con dao vào ngực của mình cô đau đớn cô nén đau khoét một lỗ, máu bắn tùng tóe, khắp mặt đất toàn là máucô lấy tay móc trái tim ra để ở ngôi mộ của anh rồi cô ngã ra, như con hơi thở thoi thóp cô lên tiếng trả cho anh trái tim. Còn thân xác ấy cô nằm ở đó nằm bên cạnh anh, ngôi mộ anh bất ngờ bổ ra trong sự chứng kiến của bố mẹ cô thân sác của cô chui vào trong đó như bị ai đó hút vào.

Sau khi họ đọc bức thư đó xong họ đều chạy tới mộ Tùng nhưng cũng đã không kịp nữa, chỉ nhìn thấy một vũng máu, với quả tim máu, cùng hàng chữ "Trả cho anh trái tim", họ nhìn thấy một hiện tượng mà chưa bao giờ thấy ngôi mộ tách ra, hút thân xác cô vào.

Khi họ nhìn thấy như vậy họ cũng không kìm được nước mắt Lan à tại sao con lại làm như thế tại sao con có biết bố mẹ đau như thế nào không, con ra đi để lại năm người già chúng ta ở lại khi nhìn thấy con như thế chúng ta cũng rất đau con tại sao chứ tai sao con lại muốn chúng ta kẻ đầu bạc tiễn kẻ đàu xanh tại sao con lam như thế.

Họ rất đau lòng khi thấy Lan như vậy như có lẽ ông trời cũng không phụ người có lòng khi hai người yêu nhau cuối cùng họ ở bên nhau dù chỉ là ở trong một ngôi mộ nhưng họ vẫn yêu thương nhau. Họ sẽ luôn hướng về những người mà họ yêu thương họ sẽ ở trên thiên đàng cầu chúc cho họ được sống hạnh phúc.

Nhưng có điều trái tim của Lan là vĩnh cửu sẽ không bao giờ bị mất đi nó sẽ ở đấy hàn ngàn năm hay một vạn năm cũng không bao giờ thối giữa trái tim ấy nó sẽ tương trưng cho tình yêu không bao giờ bị phai tàn theo năm tháng đó mới đích thực là tình yêu đôi lứa yêu hết mình sống thì cùng sống, chết thì cùng chết.

Ta rất tiếc là phải để cái kết buồn này nhưng để viết được luân hồi chuyển thế ta buộc phải viết như vậy. Dù phần 1 cái kết ta viết không tốt nhưng ta sẽ cố gắng viết viết tốt hơn ở phần 2
 
44 ❤︎ Bài viết: 21 Tìm chủ đề
Chương 16 Duyên Tình Kiếp

Con người chúng ta sinh ra và chết đi linh hồn sẽ đi về đâu theo truyền thuyết nhân gian đã lưu truyền hàng ngàn năm thì, con người chúng ta khi chết đi sẽ tách ra làm hai đó là ba hồn và bảy phách. Người ta thường nói khi người chết đi chỉ còn tồn tại ở dạng linh hồn, vậy bảy phách nó là gì nhỉ nó là bảy đốm sáng màu vàng, nó thường ở trong thân thể người đã qua đời khảng 49 ngày sau đó sẽ tan biến mất vào lòng đất làm thức ăn cho những con đom đóm, lại nói đến ba hồn sau khi tách ra khỏi cơ thể thì chia làm ba, hai phần phụ một phần chính, đó là phần hồn phụ thứ nhất lên bà thờ cùng tổ tiên, phần phụ thứ hai thì đến ngôi nhà mới đó là ngôi mộ. Còn phần hồn chính đến thế giới nơi đó gọi là cõi âm, hay là địa phủ nghe diêm vương phán khi còn sống có làm ác, hay sống lương thiện đều được ghi vào sổ thiện ác nhân gian quyển sổ đó ghi tất cả những việc khi còn sống người đó đã làm để phán sử xem được đầu thai làm người hay vào đường súc sinh đạo. Nếu không còn duyên tình kiếp mà những kiếp trước đó làm nhiều việc tốt hay kiếp này có công to với nhân gian hay sống lương thiện đều được đưa đến nơi gọi thiên đàng hoặc ở lại diêm vương thành làm quỷ sai, những chức vụ ở những các ty do những người đó đã lên thiên đàng sống an nhàn. Còn những người làm việc quá ác trên nhân gian sẽ tổng hợp từng kiếp một sẽ đươc đày xuống 18 tầng địa ngục, nếu quá ác thì án tử hình, tử hình với linh hồn đó là bị nôi điện đánh đến bao giờ hồn phi phách tán mất 500 năm trọng hồn tụ sinh vào kiếp súc sinh đạo 7 lần sau đó mới được luân hồi chuyển thế làm người. Sống trên dương có thế làm ác xuống âm gian cũng không thoát tội, Trên đời này đều tồn tại luật nhân quả.

Tình yêu có thể ngọt ngào cũng có thể đắng cay, nhiều khi tình yêu đến rất tình cờ rồi ngọt ngào nhưng cũng thấm đẫm nước mắt với cảnh chia ly đầy đau khổ. Gặp được nhau đó là duyên chia tay đấy là nợ, người con trai với người con gái gặp nhau rồi yêu nhau đó là duyên nợ của kiếp trước.

Đấy có lẽ cũng cần đi sâu hơn một chút về dyên từ kiếp trước chúng ta cần phải nhớ đến hai nhân vật Tùng và Lan hai, nhân vật đó đều có chữ duyên nhưng cuối cùng họ khi chết họ lại đến được với nhau họ có thể duyên nợ ở kiếp này nhưng kiếp sau liệu họ có đến được với nhau rồi hạnh phúc hay lại là có dyên nhưng lại không bao giờ đến được với nhau. Nhớ lại một chút ký ức của Lan cô sau khi móc trái tim trả nó cho anh trái tim ấy nó là vĩnh cửu trong sự tồn tại của thế gian quả tim ấy không thối đi mà nó hóa thành đá, vậy còn Lan linh hồn của cô sẽ đi đâu liệu có cùng anh đến âm ti nơi diêm vương thành không, liệu cô và anh sẽ tiếp tục cùng nhau đầu thai chuyển thế hay đi thiên đàng một nơi có rất nhiều loài hoa một nơi tuyệt vời để ở cùng nhau sống muôn ngàn vạn năm.

Nhân gian hữu tình âm gian vô tình đó là hai câu nói rất quen thuộc của hai kẻ đầu trâu mặt ngựa đên nhân gian bắt người theo lệnh phán bút thần tử vong Nam Tào quyền uy của kẻ này thì ai cũng biết ta gạch sổ sinh tử kẻ đó đừng hòng ở nhân gian một khắc trừ khi chết oan thì phải ở đó đến bao giờ oán khi hết mới được đến âm phủ. Lại nói đến Lan sau khi cô móc trái tim linh hồn cô bay ra khỏi thân thể cô chứng kiến toàn bộ những gì sảy với thân thể rồi tinh phách, cô không nghĩ thế giới lại còn tồn tại những thứ kỳ diệu vậy ở thể dạng hồn thể cô chỉ là hồn ma yếu ớt mà thôi, cô đã gặp được anh, cô gọi anh, cô nghe thấy tiếng anh trả lời sao em ngốc thế Lan lại hi sinh mình như thế em biết với anh chỉ cần em hạnh phúc là đủ rồi mà, anh nói với em sau hai năm tu luyện ở nhân gian anh đã thành hồn quỷ tam thiên, nhưng anh sắp phải xuống diêm thành âm gian rồi, anh Tùng à hồn quỷ chia thành bao nhiều bậc? Dù cô mở linh trí về cõi âm nhưng vì là linh hồn mới chết nên cô cũng không rõ nhiều như anh đươc. Anh giải thích khi chết đi linh hồn được gọi là hồn thể thuần khiết còn người chết oan oán khí còn nhiều thì gọi là oán hồn tu luyên nhanh và mạnh nữa nếu người nào tu luyên tư chất tốt sẽ có thể lên được quỷ hồn lục phẩm ở nhân gian là cao nhất, còn dưới âm ty quỷ vực tu luyện sẽ được thành quỷ vương, nhưng những người như vậy hầu như là không bao giờ có ở quỷ hồn bình thường, may diêm vương thì mới đạt được tu luyện quỷ chi tôn, quỷ hồn tu luyện từ hồn thể lên quỷ hồn mà quỷ hồn có từ bậc 1 đến bậc 9. Đang nói bất ngờ một đám quỷ hồn bậc một súm lại muốn cướp cô đi làm vợ bởi linh hồn cô là thuần khiết nếu cùng cô tu luyện sẽ nhanh lên nhưng bọn họ không nghĩ rằng anh là quỷ hồn bậc 3 chỉ cần anh đấm 1 cái cho dù 10 con quỷ hồn bậc 1 hợp lại cũng không chịu được một đòn của anh, anh đang đánh nhau cùng bọn quỷ hồn ở đâu ra xuất hiện nhiều quỷ hồn như vậy vây quanh anh bọn chúng hợp lại cướp Lan đi. Khi hai bên giao chiến đang đến độ ác liệt anh bạo phát oán khí tích tụhai năm bạo phát toàn bộ quỷ hồn đều bắn ra tất cả tan ra hóa thành tinh phách, oán khí đã mất linh hồn giờ đây là thuần khiết giống Lan anh cảm giác hồn thể tăng lên anh đã thăng lên bậc bốn.

"Trong lúc anh đang suy tư về sự tăng cập của hồn thể thì tiếng hét của Lan kêu lên, trên mặt đất xuất hiện hố đen đó là cửa vào quỷ vực nơi âm ty a đã thấy một lần, hố đen đó xuất hiện hai quỷ hồn đâu trâu mặt ngựa bọn họ đến đây để đưa anh và Lan đi đến diêm thành chăng."

Đầu trâu mặt ngựa nhìn hai người họ một lúc rồi phá vỡ im nặng, hai ta là sai nha đến dẫn hồn hai người đến minh giới tiến nhập diêm thành theo lệnh của nam tào đại thần rồi hắn đưa cho hai người mỗi người một cái thẻ có tên là thẻ vào âm giới có tên hai người họ. Tiếp đó theo hai tên đầu trâu mặt ngựa xuống âm giới tối tăm, hai bên đường một màu đỏ rực một loại hoa kỳ lạ hoa màu đỏ không có lá hai bên đường rất nhiều quỷ hồn xuất hiện làm khổ lao người thì bị áp giải đến địa ngục, không quan tâm đến các quỷ hồn làn phá vỡ im nặng Lan hỏi anh đây hoa gì mà kỳ lạ vậy anh chưa kịp trả lời thì tiếng nói đằng trước đã vang lên đó là hoa bỉ ngạn, đi tiếp một đoạn nữa gần nối vào diêm thành các người sẽ thấy một loài hoa màu xanh đó là hoa hồng mùa xanh hoa chỉ mọc ở nối vào thiên đàng còn hoa bỉ ngạn là loài hoa mọc ở con đường xuống hoàng tuyền lộ. Sau đó thì không ai lên tiếng nữa tiếp tục con đường đi khổng hơn trăm trượng cuối cùng đến diêm thành. Cửa diêm thành có khá nhiều quỷ sai canh gác bọn họ thấy đầu trâu mặt ngựa lên tiếng chào rồi khồng để ý nữa xung quanh diêm thành là nhưng nhà cổ kính nhìn như phố cổ hội an mà anh cùng cô từng đi hay những ngôi nhà như kiểu trong phim tàu mà cô từng xem đi một đoạn có quá nhiều phủ đệ. Đi tiếp một đoạn nữa là đến diêm vương điện.

Trong diêm la diện có những công tao làm nhiệm vụ ghi chép đứng phía trên họ là những tên mặt quỷ hình thù quái dị tiếp theo là hắc bạch, vô thường tiếp nữa đầu trâu mặt ngựa, trên bọn chúng là kẻ cầm sổ sinh tử đứng bên trái đó nam tào, kẻ nữa nhìn như bê đê nam không ra nam nữ không ra nữ tay sổ sinh nở nhân gian người đó là bắc đẩu, cuối cùng người ngồi giữa mặc áo hình rồng đen mũ rồng đen đó là diêm la vương kể đưng đầu diêm thành. Lan Tùng sợ hãi đến cực độ phong thái uy nghiêm như một phiên tòa vậy hai quỷ hồn quỳ xuống, nam tào nó thưa đại đế hai quỷ hồn này kiếp này đã hết nhưng duyên bọn họ chưa hết, theo ý của thần thì nên cho bọn họ tiếp tục duyên tình kiếp bắc đẩu gật gù hắn nói duyên tình kiếp hay duyên nợ, hắn mang sổ thiện ác lên rồi đưa cho diêm chủ xem diêm chủ gật gù một cái rồi phán hai ngươi sống rất tốt ta phê chuẩn cho hai ngươi được đầu thai chuyển thế làm người sau khi 49 ngày nữa sẽ đi đầu thai làm người, hai ngươi sẽ ở diêm thành thăm quan từ thiên đang đến địa ngục như các quỷ hồn khác tự do đi lại ở diêm thành các ty, quỷ sai dẫn họ ra ngoài đưa họ đến một nơi ở ngoài diêm vương phủ, tên gọi là hồn lâu.
 
44 ❤︎ Bài viết: 21 Tìm chủ đề
Chương 17 Luân hồi Nhưng Em Không Quên Anh

Đến hồn lâu anh cứ nghĩ Diêm Vương, Nam Tào đã gặp ở đâu nhìn rất quen, anh cứ ngồi đó suy nghĩ, còn Lan cô ở bên ngay cạnh anh, thấy anh im nặng cô lên tiếng "anh sao vậy?"

Anh vẫn đang suy nghĩ nghe thấy tiếng cô anh hình như nhớ gì đó, anh lên tiếng anh đã gặp Diêm chúa ở đâu đó, hình như lần đầu tiên ở hang Cốc Tiên em bị lạc đường là Diêm chúa đã cho anh biết chỗ em ở đâu, rồi cho anh biết Hoa đã cố tình hại khiến e lạc đường.

Lần tiếp theo anh gặp là lúc anh mới chết chỉ là một vong hồn yếu đuối ông ta đưa cho anh quyển vong hồn tâm quyết, rồi anh đưa cho cô xem cô đọc một lúc. Cô lên tiếng anh không cần nói gì nữa đây là cơ duyên của anh với em mình cùng song tu co thể tăng tu vi của anh và em sau đó ta cũng có thể đầu thai có thân thể mạnh mẽ hơn người bình thường. "

Rồi anh nghe theo cô anh quyết định cùng cô song tu tâm ý tương thông, trước dây chỉ có mình anh không thể nào luyện được hết toàn bộ quyển tâm quyết vì thiếu đi linh hồn trong suốt nay Lan có thể giúp anh tu luyện toàn bộ quyển tâm quyết.

Âm giới là nơi âm khí nồng đậm rất thích hợp cho việc song tu, Lan Tùng ở trong hồn lâu tu luyện bọn họ không hè biết diêm vương thành sảy ra điều gì.

Ở trong diêm điện ông Tơ bà Bguyệt cũng đã xuất hiện cùng một sợ tơ hồng, quyển sổ tình duyên nhân gian, Diêm chúa xem xong gật gù nói đó là một câu chuyện hay nhưng cái kết hơi buồn nhưng đó là định mệnh, ta buộc phải tạo ra thế cục này nước cờ này với nàng, hai mươi năm sau đôi trai gái này lại thành đôi nhưng lại một lần nữa chia đôi.

Tình yêu mà ta mong muốn đó là tình yêu đẹp nhưng khi thiên kiếp buông xuống âm giới, nhân gian. Lúc đó liệu hắn còn yêu cô gái này nữa không hay vì tam giới tiêu diệt cô gái này.

Diêm vương nói đó thiên cơ của hai mươi năm sau còn bây giờ hai người được diêm vương nhắc đến đang song tu ở hồn lâu, một trăm ngày sau mới được đầu thai.

Diêm vương đang nghị chính diêm thành rung lên, diêm vương triệu gọi khá nhiều vị tướng nhưng trấn thủ là phù đổng thiên vương, trương hống, trương hát, đặc biệt dẫn âm binh đánh giắc lần này là tản viên sơn thánh.

Kẻ đến gây sự dẫn đầu là thủy binh do Thủy tinh dẫn đầu ở âm thủy hà chờ đợi báo thù Sơn tinh, tiếp giặc phương bắc, triều đình trung quốc nhăm nhe chiếm diêm thành, thế lực mạnh nhất của đối đầu với diêm thành ở âm giới đó là ma vương chi quốc, kẻ đứng đầu cùng diêm chúa chơi ván cờ tam giới đó là thánh âm ma vương.

Ba thế lực cùng tấn công diêm thành Thủy tinh dâng nước âm thủy hà tới đánh, sơn tinh xuất hiện dâng núi cao chắn trước mặt diêm thành, nước cao đến đâu núi cao đến đó, cứ thế thế đội quân thủy tộc cùng quân sơn tinh đại chiến như năm xưa từng chiến đấu thời thượng cổ hồng bàng thời Vua hùng.

Giặc phương bắc chủ yêu là quân Tần, Hán.. cùng hợp sức kẻ dẫn đầu chính là kẻ là tướng thoát hoan. Đánh với quân phương bắc là Phù Đổng Thiên Vương, hai anh em Trương Hát, Trương Hống, còn có Lý Ông Trọng cũng dẫn quân tới.

Đánh một trận với giặc phương bắc, giặc phương bắc rất đông nhưng vẫn e sợ khí thế hào hùng của những vị thần linh dẫn dắt âm binh,

Bên phía Ma Vương Chi quốc dẫn đầu không ai khác là Bạch Cốt Tinh cùng yêu quái đó gà tinh, chồn tinh, cá tinh, mộc tinh, cùng mười vạn âm binh nữa, nhưng kể làm chỉ huy của ma vương chi quốc chính đệ tử của Thánh Am Ma Vương, hắn tên gọi là Quỷ Thiên, hắn một trong tứ đại ma vương, đây là lực lượng chính của liên minh tam đại âm binh chống đối với diêm thành.

Âm mưu của Thánh Âm Ma Vương đó là lợi dụng hai thế lực kia tấn công trước dụ hết những thần binh còn lại diêm thành lực lượng mỏng do phải chia quân đi đánh hai thế lực kia.

Quỷ thiên còn có sư muội là Âm Ngọc Vân với cây sáo ngọc thổi một luồn oán khí cực mạnh làm mê toàn bộ đội quân của diêm thành may mắn thay tiếng của đại sư Vạn Hạnh dẫn dắt chúng phật tăng đến.

Những tiếng niệm kinh của tăng binh đã khiên sáo mê hôn của Âm Ngọc Vân không phát huy tác dụng đúng là phật pháp biên, diêm vương bắt đâu phái âm binh tiếp viện ra đánh kết hợp với phật đà dẫn đầu là Triệu Quang Phục ra đánh cùng với đó là sư dệ của diêm chúa.

Nhưng diêm chúa rồi nam tào bắc đẩu không xuất hiện, bên kia cũng thế Thánh Âm Ma Vương rồi còn hai vị âm vương nữa còn chưa xuất hiện.

Trận đánh đã bắt đầu từ lâu bên Sơn tinh, Thủy tinh hàng vạn âm binh sông âm thủy hà nước dâng đến đâu Sơn tinh lại cho đất núi cao bấy nhiêu rất nhiều tướng tôm tướng cua chết tinh phách bay đầy trời bên Sơn tinh cũng không kém âm binh chết cũng nhiều tinh bay đầy trời.

Sơn tinh vốn là anh trai của Thủy tinh cùng trong bọc trứng năm đó được Âu Cơ sinh ra, cùng với năm mươi người con cùng Lạc Long Quân xuống biển.

Hai anh em vì công chúa của hùng vương là Mỵ lương mà tranh đấu tạo ra sóng gió mưa bão suốt bốn nghìn năm nay lại xuống âm giới quậy phá diêm thành là mục tiêu của thủy tinh họ đánh suốt một ngày đêm cuối cùng Thủy tinh thua trận thủy tộc chết quá nhiều Thủy tinh trốn xuống đáy âm thủy hà sợ diêm vương truy cứu.

Sơn tinh thắng trận nhưng âm binh tổn hai nghiêm trọng cũng bị thương, thần vào diêm vương điện cáo từ diêm chúa bay về núi Tản.

Quân Phù Đổng Thiên Vương, Trương Hống, Trương Hát, Lý Ông Trọng dễ dang đánh tan âm binh phương bắc Thoát Hoan bị đánh cho hồn phi phách tán tinh phách bay đầy trời âm binh truy quét toàn bộ giặc phương bắc.

Phù Đổng Thiên Vương cưỡi ngựa, cùng Lý Ông Trọng bay đến giúp quân diêm thành chống lại quân đội của ma vương chi quốc, còn Trương Hống Trương Hát đuổi theo âm binh phương bắc tiêu diệt toàn bộ, nhưng ai ngờ có quân của ma vương chi quốc Bạch pháp ma nữ dẫn đầu đến cứu khiến cho quân của Trương Hát, Trương Hống bị bất ngờ phải rút quân về hợp cùng quân của diêm thành.

Quân của Ma Vương Chi Quốc đang ở thế thượng phong với lực lượng vượt trội nhưng có quân của Phù Đổng Thiêng Vương xuất hiện khiến cục diện nhanh chóng thay đổi khi hai quân đang giao chiến tinh phách bay đầy trời.

Bất ngờ Long ma xuất hiện nói gì đó với Quỷ Thiên toàn quân Ma Vương Chi Quốc rút lui, quân diêm thành không hiểu gì cũng không đuổi theo Phù Đổng Thiên Vương cưỡi ngựa cùng âm binh bay mất, Diêm thành thế mà an toàn.

Lại nói đến Lan, Tùng song tu hai hồn thể song tu trong hồn lâu bọn họ không biết bên ngoài thế nào. Bọn họ vẫn ở đó song tu cho đến tron trăm ngày Lan mất thì ngừng với song tu Lan lên quỷ hồn tam thiên, anh thì lên quỷ hồn tứ thiên tiệm cận ngũ thiên nhưng cái bọn họ muốn là được đi đầu thai với hồn thể mạnh hơn.

Tại Diêm Vương điện tất cả quần thần nghị luận vụ việc vừa qua, Diêm vương lên tiếng tất cả ai về làm việc đó Nam Tào, Bắc đẩu ở lại với ta nghị sự.

Trong Diêm vương điện chỉ còn Nam tào, Bắc đẩu ở lại, Diêm vương làm mở cấm chế rồi bọn họ đi vào trong đó..

Một trăm ngày sau Lan nói với Tùng hai ta sắp phải luân hồi rồi em không muốn quên anh nên em muốn hai ta không uống canh mạnh bà nữa cứ vậy nhảy xuống thôi để khi luân hồi em còn nhớ anh. Rồi quỷ sai đến đưa họ đến giếng luân hồi mạnh bà đưa cho hai quỷ hồn mỗi quỷ hồn một bát mạnh bà thang, uống xong canh hai ngươi mới được nhảy xuống giếng luân hồi.

Lan Tùng không uống hai quỷ hồn dùng tu vi của mình để đánh trọng thương quỷ sai hất đổ bát canh mạnh bà đưa cho nhảy xuống giếng luân hồi.

Ý tưởng của Lan là không muốn quên Tùng cũng như tình yêu khắc cốt ghi tâm với anh dù làm con người mới cô vẫn muốn nhớ anh rồi một ngày nào đó hai người gặp nhau sẽ nhớ lại tình yêu giữa cô với anh đó cũng là lý do cô cùng anh song tu.

Quỷ sai, Mạnh bà bất ngờ khi hai hồn thể có tu vi mạnh như vậy lại còn làm bà vs quỷ sai bị thương nữa.

Lại nói đến ma vương chi quốcThánh Âm Ma Vương đứng đại điện với dung xinh đẹp mạo mỹ miều có phần quỷ dị của thiếu nữ mười tám nhưng thật sự đã hơn hai nghìn tuổi rồi thánh âm ma vương nói với tứ đại ma vương.

Thánh âm ma vương giọng nhẹ nhàng như thiếu nữ mới lớn, trận chiến vừa rồi chỉ là ta thử xem lực lượng của diêm thành mạnh đến đâu ta dùng hai con tốt thí đó để xem thực lực thật sự diêm vương thế mà hắn lại cầu thần linh đến giúp làm hỏng kế hoạch của ta.

Nếu hắn xuất thủ ta có thể đoán được diêm thành thực lực thế nào nhưng hắn không xuất thủ cả Nam Tào Bắc Đẩu cũng không thấy rồi địa tạng vương bồ tác cũng không có vậy thực lực của diêm thanh mạnh đến mức nào.

Đến hồn lâu anh cứ nghĩ Diêm Vương, Nam Tào đã gặp ở đâu nhìn rất quen, anh cứ ngồi đó suy nghĩ, còn Lan cô ở bên ngay cạnh anh, thấy anh im nặng cô lên tiếng" anh sao vậy? "

Anh vẫn đang suy nghĩ nghe thấy tiếng cô anh hình như nhớ gì đó, anh lên tiếng anh đã gặp Diêm chúa ở đâu đó, hình như lần đầu tiên ở hang Cốc Tiên em bị lạc đường là Diêm chúa đã cho anh biết chỗ em ở đâu, rồi cho anh biết Hoa đã cố tình hại khiến e lạc đường.

Lần tiếp theo anh gặp là lúc anh mới chết chỉ là một vong hồn yếu đuối ông ta đưa cho anh quyển vong hồn tâm quyết, rồi anh đưa cho cô xem cô đọc một lúc. Cô lên tiếng anh không cần nói gì nữa đây là cơ duyên của anh với em mình cùng song tu co thể tăng tu vi của anh và em sau đó ta cũng có thể đầu thai có thân thể mạnh mẽ hơn người bình thường."

Rồi anh nghe theo cô anh quyết định cùng cô song tu tâm ý tương thông, trước dây chỉ có mình anh không thể nào luyện được hết toàn bộ quyển tâm quyết vì thiếu đi linh hồn trong suốt nay Lan có thể giúp anh tu luyện toàn bộ quyển tâm quyết.

Âm giới là nơi âm khí nồng đậm rất thích hợp cho việc song tu, Lan Tùng ở trong hồn lâu tu luyện bọn họ không hè biết diêm vương thành sảy ra điều gì.

Ở trong diêm điện ông Tơ bà Bguyệt cũng đã xuất hiện cùng một sợ tơ hồng, quyển sổ tình duyên nhân gian, Diêm chúa xem xong gật gù nói đó là một câu chuyện hay nhưng cái kết hơi buồn nhưng đó là định mệnh, ta buộc phải tạo ra thế cục này nước cờ này với nàng, hai mươi năm sau đôi trai gái này lại thành đôi nhưng lại một lần nữa chia đôi.

Tình yêu mà ta mong muốn đó là tình yêu đẹp nhưng khi thiên kiếp buông xuống âm giới, nhân gian. Lúc đó liệu hắn còn yêu cô gái này nữa không hay vì tam giới tiêu diệt cô gái này.

Diêm vương nói đó thiên cơ của hai mươi năm sau còn bây giờ hai người được diêm vương nhắc đến đang song tu ở hồn lâu, một trăm ngày sau mới được đầu thai.

Diêm vương đang nghị chính diêm thành rung lên, diêm vương triệu gọi khá nhiều vị tướng nhưng trấn thủ là phù đổng thiên vương, trương hống, trương hát, đặc biệt dẫn âm binh đánh giắc lần này là tản viên sơn thánh.

Kẻ đến gây sự dẫn đầu là thủy binh do Thủy tinh dẫn đầu ở âm thủy hà chờ đợi báo thù Sơn tinh, tiếp giặc phương bắc, triều đình trung quốc nhăm nhe chiếm diêm thành, thế lực mạnh nhất của đối đầu với diêm thành ở âm giới đó là ma vương chi quốc, kẻ đứng đầu cùng diêm chúa chơi ván cờ tam giới đó là thánh âm ma vương.

Ba thế lực cùng tấn công diêm thành Thủy tinh dâng nước âm thủy hà tới đánh, sơn tinh xuất hiện dâng núi cao chắn trước mặt diêm thành, nước cao đến đâu núi cao đến đó, cứ thế thế đội quân thủy tộc cùng quân sơn tinh đại chiến như năm xưa từng chiến đấu thời thượng cổ hồng bàng thời Vua hùng.

Giặc phương bắc chủ yêu là quân Tần, Hán.. cùng hợp sức kẻ dẫn đầu chính là kẻ là tướng thoát hoan. Đánh với quân phương bắc là Phù Đổng Thiên Vương, hai anh em Trương Hát, Trương Hống, còn có Lý Ông Trọng cũng dẫn quân tới.

Đánh một trận với giặc phương bắc, giặc phương bắc rất đông nhưng vẫn e sợ khí thế hào hùng của những vị thần linh dẫn dắt âm binh,

Bên phía Ma Vương Chi quốc dẫn đầu không ai khác là Bạch Cốt Tinh cùng yêu quái đó gà tinh, chồn tinh, cá tinh, mộc tinh, cùng mười vạn âm binh nữa, nhưng kể làm chỉ huy của ma vương chi quốc chính đệ tử của Thánh Am Ma Vương, hắn tên gọi là Quỷ Thiên, hắn một trong tứ đại ma vương, đây là lực lượng chính của liên minh tam đại âm binh chống đối với diêm thành.

Âm mưu của Thánh Âm Ma Vương đó là lợi dụng hai thế lực kia tấn công trước dụ hết những thần binh còn lại diêm thành lực lượng mỏng do phải chia quân đi đánh hai thế lực kia.

Quỷ thiên còn có sư muội là Âm Ngọc Vân với cây sáo ngọc thổi một luồn oán khí cực mạnh làm mê toàn bộ đội quân của diêm thành may mắn thay tiếng của đại sư Vạn Hạnh dẫn dắt chúng phật tăng đến.

Những tiếng niệm kinh của tăng binh đã khiên sáo mê hôn của Âm Ngọc Vân không phát huy tác dụng đúng là phật pháp biên, diêm vương bắt đâu phái âm binh tiếp viện ra đánh kết hợp với phật đà dẫn đầu là Triệu Quang Phục ra đánh cùng với đó là sư dệ của diêm chúa.

Nhưng diêm chúa rồi nam tào bắc đẩu không xuất hiện, bên kia cũng thế Thánh Âm Ma Vương rồi còn hai vị âm vương nữa còn chưa xuất hiện.

Trận đánh đã bắt đầu từ lâu bên Sơn tinh, Thủy tinh hàng vạn âm binh sông âm thủy hà nước dâng đến đâu Sơn tinh lại cho đất núi cao bấy nhiêu rất nhiều tướng tôm tướng cua chết tinh phách bay đầy trời bên Sơn tinh cũng không kém âm binh chết cũng nhiều tinh bay đầy trời.

Sơn tinh vốn là anh trai của Thủy tinh cùng trong bọc trứng năm đó được Âu Cơ sinh ra, cùng với năm mươi người con cùng Lạc Long Quân xuống biển.

Hai anh em vì công chúa của hùng vương là Mỵ lương mà tranh đấu tạo ra sóng gió mưa bão suốt bốn nghìn năm nay lại xuống âm giới quậy phá diêm thành là mục tiêu của thủy tinh họ đánh suốt một ngày đêm cuối cùng Thủy tinh thua trận thủy tộc chết quá nhiều Thủy tinh trốn xuống đáy âm thủy hà sợ diêm vương truy cứu.

Sơn tinh thắng trận nhưng âm binh tổn hai nghiêm trọng cũng bị thương, thần vào diêm vương điện cáo từ diêm chúa bay về núi Tản.

Quân Phù Đổng Thiên Vương, Trương Hống, Trương Hát, Lý Ông Trọng dễ dang đánh tan âm binh phương bắc Thoát Hoan bị đánh cho hồn phi phách tán tinh phách bay đầy trời âm binh truy quét toàn bộ giặc phương bắc.

Phù Đổng Thiên Vương cưỡi ngựa, cùng Lý Ông Trọng bay đến giúp quân diêm thành chống lại quân đội của ma vương chi quốc, còn Trương Hống Trương Hát đuổi theo âm binh phương bắc tiêu diệt toàn bộ, nhưng ai ngờ có quân của ma vương chi quốc Bạch pháp ma nữ dẫn đầu đến cứu khiến cho quân của Trương Hát, Trương Hống bị bất ngờ phải rút quân về hợp cùng quân của diêm thành.

Quân của Ma Vương Chi Quốc đang ở thế thượng phong với lực lượng vượt trội nhưng có quân của Phù Đổng Thiêng Vương xuất hiện khiến cục diện nhanh chóng thay đổi khi hai quân đang giao chiến tinh phách bay đầy trời.

Bất ngờ Long ma xuất hiện nói gì đó với Quỷ Thiên toàn quân Ma Vương Chi Quốc rút lui, quân diêm thành không hiểu gì cũng không đuổi theo Phù Đổng Thiên Vương cưỡi ngựa cùng âm binh bay mất, Diêm thành thế mà an toàn.

Lại nói đến Lan, Tùng song tu hai hồn thể song tu trong hồn lâu bọn họ không biết bên ngoài thế nào. Bọn họ vẫn ở đó song tu cho đến tron trăm ngày Lan mất thì ngừng với song tu Lan lên quỷ hồn tam thiên, anh thì lên quỷ hồn tứ thiên tiệm cận ngũ thiên nhưng cái bọn họ muốn là được đi đầu thai với hồn thể mạnh hơn.

Tại Diêm Vương điện tất cả quần thần nghị luận vụ việc vừa qua, Diêm vương lên tiếng tất cả ai về làm việc đó Nam Tào, Bắc đẩu ở lại với ta nghị sự.

Trong Diêm vương điện chỉ còn Nam tào, Bắc đẩu ở lại, Diêm vương làm mở cấm chế rồi bọn họ đi vào trong đó..

Một trăm ngày sau Lan nói với Tùng hai ta sắp phải luân hồi rồi em không muốn quên anh nên em muốn hai ta không uống canh mạnh bà nữa cứ vậy nhảy xuống thôi để khi luân hồi em còn nhớ anh. Rồi quỷ sai đến đưa họ đến giếng luân hồi mạnh bà đưa cho hai quỷ hồn mỗi quỷ hồn một bát mạnh bà thang, uống xong canh hai ngươi mới được nhảy xuống giếng luân hồi.

Lan Tùng không uống hai quỷ hồn dùng tu vi của mình để đánh trọng thương quỷ sai hất đổ bát canh mạnh bà đưa cho nhảy xuống giếng luân hồi.

Ý tưởng của Lan là không muốn quên Tùng cũng như tình yêu khắc cốt ghi tâm với anh dù làm con người mới cô vẫn muốn nhớ anh rồi một ngày nào đó hai người gặp nhau sẽ nhớ lại tình yêu giữa cô với anh đó cũng là lý do cô cùng anh song tu.

Quỷ sai, Mạnh bà bất ngờ khi hai hồn thể có tu vi mạnh như vậy lại còn làm bà vs quỷ sai bị thương nữa.

Lại nói đến ma vương chi quốcThánh Âm Ma Vương đứng đại điện với dung xinh đẹp mạo mỹ miều có phần quỷ dị của thiếu nữ mười tám nhưng thật sự đã hơn hai nghìn tuổi rồi thánh âm ma vương nói với tứ đại ma vương.

Thánh âm ma vương giọng nhẹ nhàng như thiếu nữ mới lớn, trận chiến vừa rồi chỉ là ta thử xem lực lượng của diêm thành mạnh đến đâu ta dùng hai con tốt thí đó để xem thực lực thật sự diêm vương thế mà hắn lại cầu thần linh đến giúp làm hỏng kế hoạch của ta.

Nếu hắn xuất thủ ta có thể đoán được diêm thành thực lực thế nào nhưng hắn không xuất thủ cả Nam Tào Bắc Đẩu cũng không thấy rồi địa tạng vương bồ tác cũng không có vậy thực lực của diêm thanh mạnh đến mức nào.

Đến hồn lâu anh cứ nghĩ Diêm Vương, Nam Tào đã gặp ở đâu nhìn rất quen, anh cứ ngồi đó suy nghĩ, còn Lan cô ở bên ngay cạnh anh, thấy anh im nặng cô lên tiếng "anh sao vậy?"

Anh vẫn đang suy nghĩ nghe thấy tiếng cô anh hình như nhớ gì đó, anh lên tiếng anh đã gặp Diêm chúa ở đâu đó, hình như lần đầu tiên ở hang Cốc Tiên em bị lạc đường là Diêm chúa đã cho anh biết chỗ em ở đâu, rồi cho anh biết Hoa đã cố tình hại khiến e lạc đường.

Lần tiếp theo anh gặp là lúc anh mới chết chỉ là một vong hồn yếu đuối ông ta đưa cho anh quyển vong hồn tâm quyết, rồi anh đưa cho cô xem cô đọc một lúc. Cô lên tiếng anh không cần nói gì nữa đây là cơ duyên của anh với em mình cùng song tu co thể tăng tu vi của anh và em sau đó ta cũng có thể đầu thai có thân thể mạnh mẽ hơn người bình thường."

Rồi anh nghe theo cô anh quyết định cùng cô song tu tâm ý tương thông, trước dây chỉ có mình anh không thể nào luyện được hết toàn bộ quyển tâm quyết vì thiếu đi linh hồn trong suốt nay Lan có thể giúp anh tu luyện toàn bộ quyển tâm quyết.

Âm giới là nơi âm khí nồng đậm rất thích hợp cho việc song tu, Lan Tùng ở trong hồn lâu tu luyện bọn họ không hè biết diêm vương thành sảy ra điều gì.

Ở trong diêm điện ông Tơ bà Bguyệt cũng đã xuất hiện cùng một sợ tơ hồng, quyển sổ tình duyên nhân gian, Diêm chúa xem xong gật gù nói đó là một câu chuyện hay nhưng cái kết hơi buồn nhưng đó là định mệnh, ta buộc phải tạo ra thế cục này nước cờ này với nàng, hai mươi năm sau đôi trai gái này lại thành đôi nhưng lại một lần nữa chia đôi.

Tình yêu mà ta mong muốn đó là tình yêu đẹp nhưng khi thiên kiếp buông xuống âm giới, nhân gian. Lúc đó liệu hắn còn yêu cô gái này nữa không hay vì tam giới tiêu diệt cô gái này.

Diêm vương nói đó thiên cơ của hai mươi năm sau còn bây giờ hai người được diêm vương nhắc đến đang song tu ở hồn lâu, một trăm ngày sau mới được đầu thai.

Diêm vương đang nghị chính diêm thành rung lên, diêm vương triệu gọi khá nhiều vị tướng nhưng trấn thủ là phù đổng thiên vương, trương hống, trương hát, đặc biệt dẫn âm binh đánh giắc lần này là tản viên sơn thánh.

Kẻ đến gây sự dẫn đầu là thủy binh do Thủy tinh dẫn đầu ở âm thủy hà chờ đợi báo thù Sơn tinh, tiếp giặc phương bắc, triều đình trung quốc nhăm nhe chiếm diêm thành, thế lực mạnh nhất của đối đầu với diêm thành ở âm giới đó là ma vương chi quốc, kẻ đứng đầu cùng diêm chúa chơi ván cờ tam giới đó là thánh âm ma vương.

Ba thế lực cùng tấn công diêm thành Thủy tinh dâng nước âm thủy hà tới đánh, sơn tinh xuất hiện dâng núi cao chắn trước mặt diêm thành, nước cao đến đâu núi cao đến đó, cứ thế thế đội quân thủy tộc cùng quân sơn tinh đại chiến như năm xưa từng chiến đấu thời thượng cổ hồng bàng thời Vua hùng.

Giặc phương bắc chủ yêu là quân Tần, Hán.. cùng hợp sức kẻ dẫn đầu chính là kẻ là tướng thoát hoan. Đánh với quân phương bắc là Phù Đổng Thiên Vương, hai anh em Trương Hát, Trương Hống, còn có Lý Ông Trọng cũng dẫn quân tới.

Đánh một trận với giặc phương bắc, giặc phương bắc rất đông nhưng vẫn e sợ khí thế hào hùng của những vị thần linh dẫn dắt âm binh,

Bên phía Ma Vương Chi quốc dẫn đầu không ai khác là Bạch Cốt Tinh cùng yêu quái đó gà tinh, chồn tinh, cá tinh, mộc tinh, cùng mười vạn âm binh nữa, nhưng kể làm chỉ huy của ma vương chi quốc chính đệ tử của Thánh Am Ma Vương, hắn tên gọi là Quỷ Thiên, hắn một trong tứ đại ma vương, đây là lực lượng chính của liên minh tam đại âm binh chống đối với diêm thành.

Âm mưu của Thánh Âm Ma Vương đó là lợi dụng hai thế lực kia tấn công trước dụ hết những thần binh còn lại diêm thành lực lượng mỏng do phải chia quân đi đánh hai thế lực kia.

Quỷ thiên còn có sư muội là Âm Ngọc Vân với cây sáo ngọc thổi một luồn oán khí cực mạnh làm mê toàn bộ đội quân của diêm thành may mắn thay tiếng của đại sư Vạn Hạnh dẫn dắt chúng phật tăng đến.

Những tiếng niệm kinh của tăng binh đã khiên sáo mê hôn của Âm Ngọc Vân không phát huy tác dụng đúng là phật pháp biên, diêm vương bắt đâu phái âm binh tiếp viện ra đánh kết hợp với phật đà dẫn đầu là Triệu Quang Phục ra đánh cùng với đó là sư dệ của diêm chúa.

Nhưng diêm chúa rồi nam tào bắc đẩu không xuất hiện, bên kia cũng thế Thánh Âm Ma Vương rồi còn hai vị âm vương nữa còn chưa xuất hiện.

Trận đánh đã bắt đầu từ lâu bên Sơn tinh, Thủy tinh hàng vạn âm binh sông âm thủy hà nước dâng đến đâu Sơn tinh lại cho đất núi cao bấy nhiêu rất nhiều tướng tôm tướng cua chết tinh phách bay đầy trời bên Sơn tinh cũng không kém âm binh chết cũng nhiều tinh bay đầy trời.

Sơn tinh vốn là anh trai của Thủy tinh cùng trong bọc trứng năm đó được Âu Cơ sinh ra, cùng với năm mươi người con cùng Lạc Long Quân xuống biển.

Hai anh em vì công chúa của hùng vương là Mỵ lương mà tranh đấu tạo ra sóng gió mưa bão suốt bốn nghìn năm nay lại xuống âm giới quậy phá diêm thành là mục tiêu của thủy tinh họ đánh suốt một ngày đêm cuối cùng Thủy tinh thua trận thủy tộc chết quá nhiều Thủy tinh trốn xuống đáy âm thủy hà sợ diêm vương truy cứu.

Sơn tinh thắng trận nhưng âm binh tổn hai nghiêm trọng cũng bị thương, thần vào diêm vương điện cáo từ diêm chúa bay về núi Tản.

Quân Phù Đổng Thiên Vương, Trương Hống, Trương Hát, Lý Ông Trọng dễ dang đánh tan âm binh phương bắc Thoát Hoan bị đánh cho hồn phi phách tán tinh phách bay đầy trời âm binh truy quét toàn bộ giặc phương bắc.

Phù Đổng Thiên Vương cưỡi ngựa, cùng Lý Ông Trọng bay đến giúp quân diêm thành chống lại quân đội của ma vương chi quốc, còn Trương Hống Trương Hát đuổi theo âm binh phương bắc tiêu diệt toàn bộ, nhưng ai ngờ có quân của ma vương chi quốc Bạch pháp ma nữ dẫn đầu đến cứu khiến cho quân của Trương Hát, Trương Hống bị bất ngờ phải rút quân về hợp cùng quân của diêm thành.

Quân của Ma Vương Chi Quốc đang ở thế thượng phong với lực lượng vượt trội nhưng có quân của Phù Đổng Thiêng Vương xuất hiện khiến cục diện nhanh chóng thay đổi khi hai quân đang giao chiến tinh phách bay đầy trời.

Bất ngờ Long ma xuất hiện nói gì đó với Quỷ Thiên toàn quân Ma Vương Chi Quốc rút lui, quân diêm thành không hiểu gì cũng không đuổi theo Phù Đổng Thiên Vương cưỡi ngựa cùng âm binh bay mất, Diêm thành thế mà an toàn.

Lại nói đến Lan, Tùng song tu hai hồn thể song tu trong hồn lâu bọn họ không biết bên ngoài thế nào. Bọn họ vẫn ở đó song tu cho đến tron trăm ngày Lan mất thì ngừng với song tu Lan lên quỷ hồn tam thiên, anh thì lên quỷ hồn tứ thiên tiệm cận ngũ thiên nhưng cái bọn họ muốn là được đi đầu thai với hồn thể mạnh hơn.

Tại Diêm Vương điện tất cả quần thần nghị luận vụ việc vừa qua, Diêm vương lên tiếng tất cả ai về làm việc đó Nam Tào, Bắc đẩu ở lại với ta nghị sự.

Trong Diêm vương điện chỉ còn Nam tào, Bắc đẩu ở lại, Diêm vương làm mở cấm chế rồi bọn họ đi vào trong đó..

Một trăm ngày sau Lan nói với Tùng hai ta sắp phải luân hồi rồi em không muốn quên anh nên em muốn hai ta không uống canh mạnh bà nữa cứ vậy nhảy xuống thôi để khi luân hồi em còn nhớ anh. Rồi quỷ sai đến đưa họ đến giếng luân hồi mạnh bà đưa cho hai quỷ hồn mỗi quỷ hồn một bát mạnh bà thang, uống xong canh hai ngươi mới được nhảy xuống giếng luân hồi.

Lan Tùng không uống hai quỷ hồn dùng tu vi của mình để đánh trọng thương quỷ sai hất đổ bát canh mạnh bà đưa cho nhảy xuống giếng luân hồi.

Ý tưởng của Lan là không muốn quên Tùng cũng như tình yêu khắc cốt ghi tâm với anh dù làm con người mới cô vẫn muốn nhớ anh rồi một ngày nào đó hai người gặp nhau sẽ nhớ lại tình yêu giữa cô với anh đó cũng là lý do cô cùng anh song tu.

Quỷ sai, Mạnh bà bất ngờ khi hai hồn thể có tu vi mạnh như vậy lại còn làm bà vs quỷ sai bị thương nữa.

Lại nói đến ma vương chi quốcThánh Âm Ma Vương đứng đại điện với dung xinh đẹp mạo mỹ miều có phần quỷ dị của thiếu nữ mười tám nhưng thật sự đã hơn hai nghìn tuổi rồi thánh âm ma vương nói với tứ đại ma vương.

Thánh âm ma vương giọng nhẹ nhàng như thiếu nữ mới lớn, trận chiến vừa rồi chỉ là ta thử xem lực lượng của diêm thành mạnh đến đâu ta dùng hai con tốt thí đó để xem thực lực thật sự diêm vương thế mà hắn lại cầu thần linh đến giúp làm hỏng kế hoạch của ta.

Nếu hắn xuất thủ ta có thể đoán được diêm thành thực lực thế nào nhưng hắn không xuất thủ cả Nam Tào Bắc Đẩu cũng không thấy rồi địa tạng vương bồ tác cũng không có vậy thực lực của diêm thanh mạnh đến mức nào.
 
44 ❤︎ Bài viết: 21 Tìm chủ đề
Chương 18 Thần Tiên đại chiến Ma Thần

Truyện sảy ra ở giếng luân hồi quá bất ngờ với mạnh bà cũng như quỷ sai, Sự việc ở giếng luân hồi đã được truyền đến tai Diêm Vương. Ngay cả diêm vương cũng bất ngờ vì hai hồn ma không uống canh mạnh bà, nhưng đã luân hồi rồi thì cũng không làm gì nữa.

Lại nói đến Thủy Tinh hắn không phục trận thua đó hắn ở dưới đáy sông Âm Thủy Hà triệu tập thủy binh gồm rắn khổng lồ có mào, thuồng luồng, bạch tuộc nghìn năm.. hắn dâng nước đánh Ma Vương Chi Quốc hắn cho rằng quân của Ma Vương Chi Quốc không mất mát gì còn được lợi.

Hắn bàn bạc với thừa tướng rùa về trận đánh thừa tướng rùa bày mưu đánh Ma Vương Chi Quốc, theo Quy thừa tướng thì thủy binh chia quân làm hai hướng tấn công Ma Vương Chi Quốc. Nhưng Thủy Tinh hắn nghĩ lại Ma Vương Chi Quốc là nơi bí ẩn được xây dựng bởi Thánh Âm Ma Vương nếu hắn không hiểu rõ tình hình nơi đó cứ dâng nước đánh bừa sẽ bị Thánh Âm Ma Vương đánh tơi bời.

Hắn chia quân làm hai theo mưu kế của Quy thừa tướng, hắn tấn công hai cánh quân cánh đầu tiên do Thủy kính con trai của hắn dẫn một đội thủy binh toàn rắn khổng lồ có mào gà trên đầu, thuồng luồng, binh tôm tướng cua cá mập khổng lồ.

Thủy kính dẫn quân hắn hóa thành rồng bay lên trời dâng nước âm thủy hà đánh vào thành trì kiên cố của Ma Vương Chi Quốc, hắn biết không ai trong Ma Vương Chi Quốc biết thuật nước dâng đến đâu thành dâng đến đó.

Đội quân thứ hai do Thủy Tiên con trai thứ hai của thủy tinh dẫn quân cũng như ca ca hắn dẫn theo thủy binh như anh trai đánh đằng sau ma vương chi quốc đây là kế của quy thừa tướng hắn muốn một quân đánh trực diện, đội thứ 2 đánh úp.

Đầu tiên Thủy Kính dẫn quân dâng nước đánh thẳng vào cửa thành Ma Vương Chi Quốc, Thủy kính lên tiếng Thánh Âm Ma Vương nghe đây bổn thái tử đánh vào thành ngươi mau ra đây bổn vương tha cho mạng.

Những lời ngông cuồng của thủy kính đã bị Thánh Âm Ma Vương nghe thấy nàng không tức giận cũng không nói gì, nhưng Long ma nghe thấy tức giận, hắn lên tiếng sư phụ để con ra cho thằng nhãi ranh đó một bài học.

Thánh Âm Ma Vương nàng nhẹ nhàng nói mấy tên nhãi ranh đó đâu cần các ngươi ra tay, bọn chúng chỉ là những quân cờ, hay những con kiến ta bóp lúc nào thì chết lúc đó, vừa nói xong Âm Ngọc nàng khởi động kết giới xung quanh ma vương chi quốc.

Thủy kính giâng nước muốn đánh chìm Ma Vương Chi Quốc nhưng hắn không ngờ Ma Vương Chi Quốc, lại có cách giới vô hình khiến hắn dù có dâng nước cũng đểu bị chặn lại, hắn biết cách giới này không dễ phá vỡ hắn rút ra thủy long kiếm chém vào cách giưới với một lực rất mạnh nhưng cách giới không sảy ra bất cứ một phản ứng gì mà ngược lại hắn còn bị phản phệ đúng bằng lục mà hắn đánh vào may hắn lé kịp, một con rắn khổng lồ mào gà bị lực của thủy long kiếm đánh chúng tan xác hôn phi phách tán.

Chỉ vài nhịp tim Âm Ngọc xuất hiện nàng đi ra một mình, khuông mặt nàng xinh đẹp tựa như thiếu nữ 18 nhưng có phần băng lãnh có phần sát khí, giọng nàng nhẹ nhàng trong veo của một thiếu nữ.

Với sức mạnh của ngươi mà cũng đòi tới đây dâng nước đánh vào thành sao, một mình ta cũng có thể khiến ngươi hồn phi phách tán.

Nghe nàng nói vậy hắn cười haha, có vẻ kinh bỉ hắn nghĩ nàng là nữ nhân thì làm gì có bản lĩnh nghịch thiên như vậy, hắn dâng nước âm thủy hà đánh thẳng vào nàng hắn hiện hình mình người đuôi rồng giống như cha hắn hăn dùng tất cả sinh lực cũng như công lực tụ lại một chiêu sát khí đó quỷ long bách biến ẩn dấu trong dòng nước âm thủy hà.

Âm ngọc nàng đứng đó không nhúc nhích cũng có bất cứ gì lo lắng với sát chiêu của Thủy Kính, khi dòng nước âm thủy hà tiến lại với hình dáng như một con rồng nước tiến lại gần nàng nhẹ nhàng giơ tay thủ ấn tuy nhẹ nhàng nhưng thực sự nàng dùng một lực rất mạnh nàng hô phụng hoàng băng ma.

Nàng ra chiêu con phượng hoàng từ song chưởng của nàng bay ra đánh nhẹ nàng chạm vào con ròng nước, tạo ra một vụ nổ rất lớn, Thủy kính lúc này mới nhận ra nguy hiểm thì một con phụng hoàng nữa bay tới đánh thẳng vào người hắn.

Hắn không kịp phòng bị chỉ biết dùng thủy long kiếm hắn hô kiếm long bách biến nhưng sức mạnh của phụng hoàng băng ma quá mạnh kiếm long bách biến không thể đỡ được nữa bị phụng hoàng băng ma đánh trúng hắn văng ra 30 bước chân thổ huyết.

Lúc này lại một con phụng hoàng nữa đánh tới với lực mạnh hơn trước rất nhiều hắn bị đánh bay tất cả đội quân thủy tộc đều hồn phi phách tán còn thủy kính thì hắn không bị đánh trúng mà có người cứu.

Thủy Tinh hắn đã xuất hiện hắn cứu Thủy kính, nhưng Thủy kính cũng không còn sức chiến đấu, Thủy Tinh hắn xuất huyền thủy long kiếm khuôn mặt thủy sát khí đằng hắn không nói không rằng bay lên dâng nước âm thủy hà, hắn hét lên thủy long thần kiếm nước âm thủy như biết biến hóa, nhìn như con rồng nước sát khí mạnh mẽ lao nhanh về phía âm ngọc.

Âm ngọc hoảng sợ trước sức mạnh nghịch thiên của rông nước nàng bình tĩnh nàng rút ra sáo ngọc nhưng thực chất nó ngọc phụng băng kiếm nàng dùng toàn lực cũng như oán khí của mình nàng nàng hét băng phong phụng hoàng thần kiếm hư ảnh con phụng hoàng bay ra đánh thẳng vào hư ảnh con rồng nước đánh tới.

Chứng kiến Âm Ngọc sắp bị Thủy Tinh đánh bại Long ma xuất hiện bất ngờ hắn hét lên long du huyền công đánh tới hợp với hư ảnh của phụng hoàng đánh thẳng vào hư ảnh rồng trong lòng nước âm thủy hà.

Tạo ra một nỡ trấn động âm giới Diêm thành rung động nhân gian thì ảnh hưởng động đất, Thủy Tinh tức giận hét lên là ngươi Long ma kẻ phản bội thủy tộc. Long ma lên tiếng là Thủy Tinh ca ca sao.

Lúc này Thánh Âm Ma Vương xuất hiện nàng nhẹ nhàng nó Âm ngọc, Long ma hai ngươi quay về thành đi chuyện này để ta giải quyết.

Nàng nhẹ nhàng nói Thủy Tinh ta với thủy tộc của ngươi hợp tác tại sao ngươi lại đem quân đánh ta?

Thủy Tinh hắn không nói gì nhưng mặt sát khí đùng hắn vẫn dứng trên nước của sông âm thủy hà mình người đuôi rồng khuông mặt sát khí đằng đằng hét lên trận chiến với diêm thành thủy tộc ta bị thương vong nặng lề trong khi Ma Vương Chi Quốc ngươi tổn hại rất ít các ngươi đang thắng thế chỉ cần ngươi xuất thủ còn sợ đánh bại được diêm vương sao.

Thánh âm ma vương nghe vậy khuông mặt nàng vẫn băng lãnh như thế nhưng sát khí đã bao phủ toàn thân mình dù đó là một vị thần nhưng nàng cũng không sợ nàng luôn che giấu tu vi với nàng đối thủ lớn nhất là diêm vương chứ không phải hắn thủy thần, nhưng hắn đã muốn chết thì nàng sẽ cho hắn toại nguyện.

Ở một nơi khác trong diêm thành diêm chúa cùng Nam Tào, Bắc Đẩu đang theo dõi trận chiến, Nam tao lên tiếng là nàng đã lâu suốt mấy trăm năm sau trận chiến đó bàn cờ tam giới được phân định giữa nàng và diêm chúa đã ước định khoảng vài trăm năm trước khi thiên kiếp buôn xuống sẽ không xuất hiện trước mặt ngài.

Diêm chúa nói đó là ước định với ta nhưng với Thủy Tinh thì không ta đang lo lắng nếu nàng giết Thủy Tinh thì kinh Dương Vương, An Dương Vương sẽ xuất hiện lúc đó ta sợ nàng không phải đối thủ.

Ở một nơi khác gọi là động đình hồ Lạc Long Quân nhận được tin tức Thủy Tinh đang lâm nguy có thể mất mạng ngài biết đó là kiếp nạn của Thủy Tinh nhưng ngài không để cho Thủy Tinh chết được ngài ngay lập tức dùng hình chiếu mở ra hư không chui vào đó tức tốc đến âm giới, khi ngài đến ngài đứng một chỗ quan sát thấy thánh âm ma vương chính là..

Diêm chúa thấy vầng sáng hào quang biết là Lạc Long Quân đã tới Diêm chúa bay tới hắn nói với giọng cung kính Long Quân đã tới cung kính Long Quân giá lâm, Long quân lên tiếng miễn lễ Diêm chúa không cần đa lễ với ta, ngươi cùng ta đứng đây xem trận chiến ra sao.
 
44 ❤︎ Bài viết: 21 Tìm chủ đề
Chương 19 Trung Cực Không Gian 1

Long Quân đã xuất hiện ngài nhìn lên trời bỗng có vầng mây màu hồng, mùi thơm thoang thoảng, ngài đoán đó chính là vua cha kinh Dương Vương ở trên thủ phủ thiên cung điện ngọc tiên cảnh.

Nhưng ngài không ngờ đi đến cùng phụ thân còn có hai người con trai của mình đó là Tản Viên Sơn Thánh, Phù Đổng Thiên Vương cũng xuất hiện. Khi cả ba tọa lạc trên không trung Diêm chúa, Lạc Long Quân đến bái kiến Kinh Dương Vương.

Diêm Vương lên tiếng thần xin khấu kiến đế quân, An Dương Vương cũng cung kính quỳ xuống bái kiến vua cha. Hai vị đứng cạnh đế quân là Phù đổng thiên Vương, Tản viên Sơn Thánh Quỳ xuống bái kiến vua cha.

Đế quân nói với mọi người miễn lễ tất cả mọi người đều là người nhà cả ta ghét nhất lễ nghi phiền phức, ngài quay sang hỏi diêm chúa, diêm la thế thân của ngươi ở nhân gian vẫ chưa đi luân hồi đâu hắn cùng thế thân của Mỵ Châu đang một không gian khác trong giếng luân hồi không gian đó là một thời không khác so với chúng ta ở nơi đó tu luyện thì thời gian gần như ngừng lại.

Theo như ta được biết đó chính là trung cực không gian năm đó ta phong ấn trong giếng luân hồi ta vô tình phát hiện ra trong đó có khá nhiều loại công pháp tu luyện khá hay tu tiên cũng có thánh âm và Diêm chúa đây cũng có cơ duyên tưng vào trong đó tu luyện ta nói không sai chứ.

Diêm chúa việc của ngươi ở đây đã hết ta nghe nói ở Phong Đô thành phương bắc Phong Đô đại đế phát lệnh đến toàn cõi âm giới cẩn thận với loại virut giết người hàng loạt khiến cho phương bắc chết khá nhiều người. Hạo Thiên đại đế bên kia chính thức gửi thư đến ta không muốn đi theo vết xe đổ chết chóc bên đó.

Diêm chúa tuân lệnh rồi bay đi không nói lời nào việc hắn cần giải quyết đó ra lệnh cho Nam Tào không cho nhưng người bị bệnh dịch xâm nhập không được chết. Đơi tìm ra thuốc chữa thì thôi kéo dài xinh mệnh, Phái quỷ sai lên nhân gian nghe ngóng tình hình bệnh dịch nếu có cơ hội thì tiêu diệt bảo vệ người bệnh.

Diêm chua giở lá thư từ Phong Đô thành ra đọc nói rõ nguyên nhân sinh ra con virut đó tên nó ncovi, theo tên mà người nhân gian gọi như vậy còn nguồn gốc của nó sảy ra là do một người ăn cá ở vũ hán nhưng trong thư có ghi rõ con cá đó là ở sông âm thủy hà ở bơi ngược dòng thoát ra rồi chết những con cá gần đó ăn phải cũng nhiễm bệnh, rồi người ăn phải cũng bị luôn.

Diêm chúa ra lệnh cho nam tào dù thế nào cũng không thể để cho người trên dung thế chết được vì dịch bệnh tránh gây hoang mang lo sợ cho dân chúng rồi ngài dung phép khống chế dịch bệnh không cho lây ra toàn nhân gian, Diêm chúa phái quỷ sai đi thăm dò tin tức xem dịch bệnh diễn ra thế nào ở nhân gian.

Lại nói đến trận chiến chuẩn bị diễn ra giữa Thủy tinh và Thánh Âm Ma Vương, Thủy tinh dù sao cũng là thủy thần ở nhân gian hô mưa gọi gió, ở dưới âm có thể ngự trị dưới đáy sông âm thủy hà.

Thánh Âm Ma nữ phát hiện viện quân của Thủy Tinh đã tới nàng biết đó là những ai tới có sức mạnh như nào nhưng nàng không sợ bọn họ, nàng muốn xem tu vi của mình hiện nay mạnh đến mức nào có địch được hai vị thánh nhân đó không cùng với đó là hai vị tu vi cũng không kém thánh nhân là bao.

Thủy Tinh xuất trưởng hắn dâng nước âm thủy hà lần hắn vận dụng hết công lực lục này cùng với thần khí Thủy Long Huyền kiếm, nhưng sát chiêu Thủy Long thần kiếm Thủy Tinh đã tu luyện đến tầng cao nhất của thủy long Thần kiếm cũng như thủy long thần công, còn Thủy Long thần chưởng đã tu luyện đến mức đỉnh phong hắn kết hợp sức mạnh của Thủy Long Huyền kiếm, cùng Thủy Long thần kiếm, Thủy Long thần chưởng.

Hắn hét lên Thủy Long thần kiếm một con rông nước cùng với nươc âm thủy hà đánh thẳng vào Thánh Âm ma nữ. Thánh Âm ma nữ không sợ sát chiêu của Thủy Tinh cũng không sợ, nhanh như nhịp đập của trái tim nàng vẫn tay không xuất ra chiêu băng giá thần chưởng làm đóng băng con rông nước của thủy tinh, thủy tinh bắn ra bao nhiêu con rông thì nàng đóng băng tất cả những con rồng cùng dòng âm thủy hà.

Ở chỗ Long Quân, cùng Kinh Dương Vương đang xem chiến đấu Kinh Dương Vương hỏi Long Quân theo con thì ai thắng, con nghĩ Thánh Âm ma nữ sẽ thắng nàng dùng chiêu thức đó là lần đầu tiên con thấy. Kinh Duơng Vương có vẻ không bất ngờ ngài nói chúng ta đến đây không phải chiến đấu với nàng mà là cứu Thủy Tinh, chúng ta cứ xem đi ta nghĩ Thủy Tinh vẫn còn sát chiêu ở phía sau nếu nó không ổn lúc đó con cứ ra tay cứu nó.

Diêm chúa ở diêm thành đã giải quyết xong công việc của ngài ngài dùng Ngự Kính Đài để xem trận chiến khi ngài thấy nàng dùng chiêu băng giá thần chưởng thuộc hệ băng chẳng nhẽ nàng đã tu luyện hệ băng xuất quỷ nhập thần ngài nghĩ lại năm đó cùng nàng ở trong trung cực không gian ngài cùng nàng tu luyện lúc đó nàng nói chúng ta sẽ luyện hết võ công trong này.

Nam Tào lên tiếng theo Diêm chúa thì ai thắng thần nhận thấy Thánh Âm ma vương vượt trội hơn rất nhiều, Bắc Đẩu nói đó là chiêu thức mà diêm chúa tu luyện mà ngài đã dạy nó cho chúng thần. Đúng rồi đó là năm đó ta và nàng tu luyện nàng theo phụng ta theo long.

Thủy Tinh tự hỏi đây là loại võ công gì vậy sức mạnh của nàng thật không thể tưởng tưởng được hắn dùng sức mạnh của cuối cùng ra chiêu cuối hắn hô Thủy long thần chưởng một con rồng to tư tay hắn bắn ra đánh thẳng vào Thánh Âm ma nữ với tốc độ cực nhanh sức mạnh kinh khủng nhưng khi tiến đến gần nàng thì.

Nàng nhẹ nhàng nói người cũng chỉ có vậy mà thôi rồi nàng nhẹ nhàng dung băng giá thần chưởng đánh thẳng vào con rồng đó con rồng đó đóng băng. Rồi nàng bắt đầu ra tay nàng nhẹ nhàng giơ tay một con băng phụng bay ra đó là phụng tam thần chưởng dùng công lực hàm băng đánh thẳng vào thủy tinh có vẻ rất mạnh khiến hắn bất ngờ.

Lúc này An Dương Vương mới ra tay ngài dùng Thủy Long thần công y như thủy tinh đã dùng nhưng mạnh hơn rất nhiều phải nói một trời một vực rồng nước với phụng băng chạm vào nhau tạo ra một vụ nổ kiến cả diêm thành rung động nhân gian cũng ảnh hưởng động đất.

Nàng lên tiếng vị này là Lạc Long Quân phải không, đã thất lễ với Long Quân rồi, ngài muốn cứu Thủy Tinh đi ta không truy cứu hắn nữa xin mời ngài dẫn hắn đi, nàng bay đi hẹn gặp ngài khi thiên kiếp buôn xuống.

Long quân nói với Thủy tinh ngươi theo ta về Động Đình Hồ ta sẽ có trừng phạt thích đáng cho ngươi, Long quân dẫn thủy tinh đến chỗ Kinh Dương vương, ngài nói thưa phụ vương con dẫn nghịch tử về Động Đình Hồ trừng phạt nó đa tạ phụ vương đã giúp đỡ.

Kinh Dương Vương lên tiếng Sùng Lãm không nên đa lễ như thế ta cũng không ở nơi này lâu việc trừng phạt tên nghịch tử này người cứ làm theo gia quy tính cả tội cũ mới vào một thể. Rồi ngài bay đi cùng với ngài là Tản Viên Sơn Thánh, Phù Đổng Thiên Vương.

Diêm vương cùng Nam Tào, Bắc Đẩu ngự kính đài quan sát Nam Tào phá vỡ im nặng Diêm chúa sức mạnh của thánh âm ma nữ quả thật kinh khủng Diêm chúa ngài và ả nếu đánh nhau thì ai thắng.

Diêm chúa im nặng hắn cũng không rõ sức mạnh của hắn lúc này chắc cũng chỉ ngang bang với khinh dương vương có thể cũng ngang cơ với nàng, hắn với nàng cùng nhau đưa thể Xác đã chảm tam thi đưa vào luân hồi cùng với nàng tạo bàn cờ tam giới khi ma đồng trưởng thành thì thiên kiếp sẽ buông xuống là điều không tránh khỏi, hắn cũng không biết ai mới là ma đồng chuyển thế, hắn biết rõ hai hồn thể đã chui vào trong trung cực không gian đó ai có thể là chuyển thế ma đồng.

Sau trận chiến với Thủy Tinh, Thánh Âm Ma Vương nàng không nói gì cũng không tức giận, Âm Ngọc lên tiếng sư phụ sao người lại tha cho Thủy Tinh sức mạnh của người bây giờ hơn hẳn Long Quân. Thánh Âm Ma Vương vẫn im nặng nàng như biết trước được diều gì đó chỉ là thiên cơ không thể tiết lộ mà thôi.
 

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back