Đừng Kết Hôn Trước Tuổi 30 - Trần Du

Thảo luận trong 'Tổng Hợp' bắt đầu bởi Chin Ú, 27 Tháng sáu 2021.

  1. Chin Ú Leo

    Bài viết:
    148
    Chương 8. Sức mạnh của góc nhìn

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Trí tưởng tượng còn quan trọng hơn cả hiểu biết.'

    Albert Einstein​

    Trong những năm tháng nỗ lực hết sức để học tiếng Anh, ngay cả lúc tôi làm tốt nhất, cũng không bao giờ là đủ tốt. Tôi luôn nói sai thời điểm, hoặc nói đúng nhưng thời gian lại không đúng. Những lúc như vậy, tôi thường bối rối và thần người ra đó, nghĩ tới nghĩ lui:" Trời ơi, làm sao mình có thể nói những lời ngớ ngẩn như thế! Mình đúng là một con ngốc! "Mấy ngày tiếp theo, trong đầu tôi vẫn cứ diễn đi diễn lại cái cảnh tượng đó, liên tục không dứt.

    Ở bất cứ nơi nào, tôi đều có thể thấy người giỏi hơn mình." Người giỏi ăn nói hoạt bát thế kia. Tại sao mình không thể làm được như vậy?', "Cô gái này là một chuyên gia tài chính, làm sao mình có thể bắt kịp với cô ấy?'Một việc dù tôi có làm tốt đến mấy chăng nữa, thì trong lòng vẫn luôn có một giọng nói nhỏ phát ra, rằng tôi làm rất tệ. Nếu một việc tôi làm có 100 người khen ngợi mà chỉ có ba người chê, thì tôi vẫn chỉ đau đáu quan tâm đến mấy lời chê ấy. Tôi xứng đáng là địch thủ tồi tệ nhất của mình.

    Chuyên gia tâm lý gọi hiện tượng này là" nghiền ngẫm "(ruminating), và cho rằng phụ nữ càng dễ hình thành thói quen tư duy này hơn nam giới. Tôi tin điều này. Khi chúng ta nhìn thấy những vụ bê bối tình dục và scandal kinh tế bẩn thỉu, khiến người ta phải lợm họng, nhân vật chính trong những vụ án ấy rất ít khi là phụ nữ. Vì sao vậy? Đầu tiên, rất ít khi xuất hiện phụ nữ vô liêm sỉ như vậy. Phụ nữ chúng ta luôn luôn tự điều chỉnh bản thân, không bao giờ để cho bản thân và gia đình phải mang tiếng xấu.

    Đây đương nhiên là chuyện tốt. Nhưng đồng thời, chúng ta cũng cần phải tránh việc quan tâm đến dư luận quá mức cần thiết, nếu không bạn sẽ tự dày vò bản thân đến chết vì những lỗi quá ư nhỏ nhặt.

    Đừng làm cho chúng ta trở thành kẻ thù tồi tệ nhất của mình, mà hãy là người bạn tốt nhất của mình. Điều này có nghĩa rằng, phải đối xử tốt với bản thân, hãy vui vẻ hân hoan vì sự trưởng thành của chúng ta, vì mỗi thắng lợi nhỏ mà chúng ta đạt được mỗi ngày trên đường chúng ta đi.

    Cuộc đua: Tiền bạc và quyền lực

    Tôi lớn lên trong những năm 80 của thế kỷ XX, chính vào những năm tháng được gọi là" Hai thập kỷ tham lam "của nước Mỹ. Đây là thời kỳ kinh tế Mỹ phát triển vượt bậc, nhu cầu của người tiêu dùng tăng vọt, người người đều theo đuổi những món" đồ chơi người lớn "– xe hơi, du thuyền, túi xách LV.. ; khẩu hiệu phổ biến trên phù hiệu và áo phông là:" Người ngồi trên nhiều đồ chơi nhất lúc chết là người chiến thắng. "

    Thời đó, tôi là một sinh viên trẻ có óc quan sát nhưng lại thiếu khả năng tự nhận thức, vì thế tôi cũng bắt đầu khao khát những cái mác hào nhoáng gắn bên ngoài quyền lực và thành công. Trong khoảng thời gian này, cảm giác đối với chính mình của tôi được xây dựng trên cơ sở so sánh với người khác – những người rất thành công.

    Ví dụ như Bill Gates. Khi tôi tốt nghiệp đại học, Bill Gates đã bỏ học, thành lập Microsoft, trở thành tỷ phú. Giữa tôi và ông ấy thậm chí còn từng có một chút liên hệ: Năm Melinda vợ của ông ấy tốt nghiệp Đại học Duke, tôi vừa nhập học. Mỗi lần đọc được những tin tức về Bill Gates, sóng trong lòng tôi liền nổi lên cuồn cuộn. So với họ, tôi hoàn toàn không biết đi đâu, làm gì để kiếm được một triệu đô đầu tiên của mình.

    Tiếp đến là một người bạn cùng học với tôi ở trường thương mại, Phân hiệu Los Angeles, Đại học California. Ngay sau khi tốt nghiệp cô ấy đã đến Thung lũng Silicon, dùng nhà để xe của cô cho mấy người trẻ tuổi thuê. Chính trong căn nhà để xe này, họ đã sáng lập lên một công ty công cụ tìm kiếm, và đặt tên là Google. Là" cựu chiến binh "của thời kỳ mới thành lập, cô đã trở thành một trong những người quyết định cho sản phẩm đầu tiên của công ty.

    Lúc đó tôi vẫn chưa tìm được con đường phát triển của mình, vì thế tôi luôn so sánh mình với những nhân vật kiệt xuất xung quanh. Mỗi lần đọc được tin tức về họ, tôi đều tự hỏi:" Tại sao người này luôn đi trước mình, bây giờ cô ấy đã đạt đến danh hiệu nào rồi? "Sau đó lại hỏi:" Con đường mình đang đi liệu có chính xác không? Mình đã làm sai điều gì? "

    Báo chí còn in tuổi của những nhân vật thành công bên cạnh tên của họ một cách đầy ấn tượng, giống như là đang kích thích trêu người vậy, khiến tôi càng cảm thấy chóng mặt:" Rốt cuộc mình đã làm sai chỗ nào? "

    Thế nhưng, tất cả những kích thích đó có mang lại cho tôi một chút lợi ích nào không? Sự cạnh tranh rốt cuộc có truyền cảm hứng để chúng ta biểu hiện xuất sắc hơn không?

    Trong cuốn Không nên cạnh tranh (No Contest: The Case Against Competition), chuyên gia tâm lý Alfie Kohn đã tổng kết từ rất nhiều thành quả nghiên cứu, và đưa ra kết luận rằng:" Mọi bằng chứng đều phù hợp và thể hiện rõ một thực tế, đó chính là để đạt được thành tích vượt trội, chúng ta không cần phải cạnh tranh, thậm chí có thể nói là phải không có cạnh tranh. "Ông cho rằng, cơ chế của cạnh tranh trên thực tế chính là thông qua việc duy trì giá trị bản thân ở mức thấp, thúc giục kẻ chiến thắng không ngừng theo đuổi nhiều thành công hơn nữa để đạt được cảm giác an toàn vĩnh viễn." Chúng ta cạnh tranh để vượt qua những nghi ngờ vốn có đối với khả năng của chính mình, từ đó mong tìm kiếm được chút khỏa lấp cho lòng tin yếu ớt của chúng ta. "

    Nói cách khác, nếu chúng ta nhìn đời thông qua" thấu kính "cạnh tranh này, rốt cuộc chúng ta cũng chỉ cảm thấy mình quá nhỏ bé. Quan điểm này được thể hiện sân khấu hóa trong cuốn Sức mạnh sống sót (Surviving Power) của nhà chính trị học Della Cayton. Cuốn sách kể về cuộc sống sau khi về hưu của rất nhiều chính trị gia: Có những người" sống "trở lại, có những người chìm vào vòng xoáy trầm cảm chán nản, không cách nào tự giải thoát ra được.

    Hào quang thực sự của quyền lực sẽ khiến người ra cảm thấy rất tuyệt vời. Sau khi làm Phó Thị trưởng, tôi bắt đầu biến mình thành VIP thực sự, tôi luôn nghĩ:" Khi mình bước vào phòng, phải có năm vạn cán bộ công chức thành phố đứng chào; mỗi lời mình nói ra đều rất có ý nghĩa, cho nên mình đi đến đâu phóng viên truyền hình phải cùng đi tới đó. "

    Nhưng sau khi tôi hết nhiệm kỳ, và Thị trưởng mới nhậm chức tại Los Angeles, tất cả đèn flash đều đột ngột chuyển hướng về phía họ. Điều này buộc tôi phải nhìn lại mình trong gương:" Nếu không phải là Phó Thị trưởng Los Angeles, vậy mình là ai? "Tôi cảm nhận một sự mất mát lớn. Tôi đã đuổi theo những phần thưởng bên ngoài quá lâu rồi, tôi đã thực sự đánh mất chính mình.

    Lúc đó tôi mới 35 tuổi, đường đời vẫn còn dài. Lúc đó tôi cần phải nhận rõ mình, trút bỏ hình ảnh kia trong mắt của công chúng để xây dựng một cái tôi độc nhất vô nhị. Cũng chính từ thời điểm ấy – sau khi bãi nhiệm, tôi mới bắt đầu tích lũy được cho mình sức mạnh thực sự đến từ bên trong mình.

    Những người" ngồi trên nhiều đồ chơi nhất lúc chết ", cũng giống như những người khác, rồi sẽ đến một ngày phải tay trắng lìa đời. Điều này thật khiến người ta khó hiểu, từ khi bắt đầu đi học, chúng ta đã được huấn luyện để trở thành người chỉ biết cư xử với mọi người xung quanh thông qua xếp hạng cao thấp. Là học sinh," công việc "của chúng ta chính là phải chen bằng được lên đầu bảng xếp hạng. Một khi đã rời khỏi trường học, bước chân vào xã hội thực sự, bảng thứ hạng khổng lồ ấy sẽ biến mất.

    Khi chúng ta nhìn và khúc xạ cuộc sống của mình thông qua lăng kính cạnh tranh cao độ, thực chất chỉ là đang làm giảm giá trị của bản thân. Thế giới này luôn có những người thành công hơn chúng ta, cũng luôn có người không bằng chúng ta. Và tất cả những điều ấy hoàn toàn chẳng liên quan gì đến cuộc sống của chúng ta – người khác không phải là tiêu chuẩn của chúng ta. Cuộc đời của bạn không giống với cuộc đời của tôi, cuộc đời chúng ta cũng không giống với cuộc đời của bất kỳ ai khác.

    Là con người, quan hệ giữa chúng ta là liên kết với nhau chứ không phải sắp xếp lẫn nhau. Cho nên, hãy vui lên vì chúng ta là đồng loại. Trên thực tế, điểm chung mà chúng ta có luôn nhiều hơn so với những điểm khác biệt. Hiểu được điều này, chúng ta sẽ liên kết với những người xung quanh hiệu quả hơn.

    Cảnh do tâm sinh ra

    Mọi người thường hỏi vì sao lúc nào tôi cũng vui vẻ, tràn đầy sức sống. Tôi trả lời, vì tôi chẳng có áp lực gì trong cuộc sống. Họ lại nói:" Sao có thể như vậy? Mọi người ai cũng có áp lực kia mà! "

    Đúng vậy, tôi cũng từng có áp lực. Khi ở tuổi 20, tôi là người cố gắng nhất, có tham vọng nhất và cũng thiếu kiên nhẫn nhất. Một bằng thạc sỹ thôi chưa đủ, tôi muốn có hai cái, đồng thời lại muốn làm việc nữa. Lúc đó tôi vẫn là tín đồ của chủ nghĩa hoàn mỹ, điều này có nghĩa rằng từng giờ từng phút tôi đều tạo áp lực cho mình. Thái độ" công việc là trên hết "đã khiến cho những băn khoăn đẩy lùi niềm vui của tôi lại phía sau, lúc nào cũng tự an ủi:" Đợi đến khi mình làm việc siêng năng đến n năm, hoặc đợi đến khi về hưu, mình sẽ dùng 'niềm vui' để tự thưởng cho mình'..

    Sau này tôi bắt đầu nhận ra rằng, 100% áp lực trong cuộc sống xuất phát từ khát vọng của chúng ta, rằng toàn bộ vũ trụ này sẽ xoay chuyển xung quanh chúng ta một cách kỳ diệu.

    Nhưng đó không phải là cách thức vận hành của vũ trụ, và cũng chẳng một ai có nhiều năng lượng đến vậy. Con người rất khó để nắm bắt, chúng ta không bao giờ có thể kiểm soát được những người và những việc sẽ xảy đến.

    Người duy nhất chúng ta có thể làm thay đổi đó là chính chúng ta. Nếu bạn đã từng thử thay đổi chính mình, bạn sẽ biết nó khó đến mức nào! Cho nên, hãy thử tưởng tượng, làm thay đổi người khác sẽ là điều không tưởng.

    Còn nữa, cuộc đời tôi cho đến nay đã trải qua quá nhiều những chuyện thế này: Ban đầu chúng có vẻ rất tồi tệ, nhưng theo thời gian nó không còn tồi tệ như thế nữa, thậm chí còn mang đến tốt lành cho tôi. Ví dụ, lúc còn nhỏ, là một con bé Trung Quốc cô độc lớn lên trong môi trường toàn người da trắng ở Mỹ, tôi căm ghét cái thân phận người ngoài cuộc của mình; cho đến nay tôi đã nhận thấy, góc nhìn của người ngoài cuộc đã mang đến cho tôi lợi ích tuyệt vời. Mỗi lần chia tay ai đó, là một lần tôi học được những bài học tình cảm quý giá cho chính mình. Còn ở độ tuổi 20 và 30, những điều đã làm hao tổn của tôi không biết bao nhiêu nước mắt, đến giờ tôi đã không còn nhớ nữa.

    Cuộc đời tôi là một câu chuyện Tái ông thất mã. Sau khi hiểu được những điều này, cuối cùng tôi đã có thể vứt bỏ hết những nhầm lẫn, tức giận và đố kỵ đã từng gặm nhấm tâm hồn tôi suốt bao nhiêu năm qua.

    Vũ trụ này được tạo nên không phải để khiến chúng ta hạnh phúc. Từ một góc độ nào đó mà nói, điều này sẽ khiến chúng ta cảm thấy buồn, nhưng dưới một góc độ sâu hơn, chúng ta nên cảm thấy nhẹ nhõm mới đúng. Chúng ta hy vọng người khác như thế nào và biểu hiện thực tế của họ ra sao, hai điều này sẽ rất khác nhau, nếu luôn vì thế mà muộn phiền, thì sẽ đồng nghĩa với việc chúng ta đã chủ động đặt mình vào cuộc sống đầy lo lắng và thất vọng.

    Trong cuộc sống của tôi, những người mà tôi tiếp xúc và gặp gỡ đã lên đến con số hàng nghìn. Mỗi người trong số họ đều dạy cho tôi biết một thứ mới, giúp tôi hình thành cho mình cách thức nhìn nhận thế giới. Họ cho tôi biết: Kiểm soát cuộc sống không phải là một thực tế, mà là một câu chuyện.

    "Thực tế" là chỉ những điều có thể bị phủ nhận và có thể được bất kỳ ai chứng minh một cách khách quan, còn "câu chuyện" là thứ mà chúng ta tạo ra nhằm làm cho thực tế xung quanh ta trở nên có ý nghĩa hơn. Chúng ta cảm nhận như thế nào về tất cả: Tiền lương, tình trạng hôn nhân, tầm nhìn cuộc sống – đều không phải dựa trên thực tế chung, mà là dựa trên cách chúng ta đối xử với chúng. Thông qua cách thức nhìn nhận đối với thế giới này, chúng ta tạo nên câu chuyện về việc kiểm soát cuộc sống của chính mình.

    Mỗi người nhìn vào "ống kính" thực tế khác nhau, thậm chí là trái ngược nhau, điều này tạo nên tính phức tạp của con người. Con người là loài phi lý tính, nhưng bằng cách nhận thức điểm tổng cộng của tất cả các động vật có cảm xúc, chúng ta sẽ học được cách cùng chung sống như thế nào.

    Khi còn là một đứa trẻ, chúng ta thừa hưởng "lăng kính" từ cha mẹ. Quá trình lớn lên sẽ là quá trình học cách chọn "lăng kính". Trên thực tế, là một người trưởng thành, khả năng quan trọng nhất mà chúng ta có là đi lựa chọn và thường xuyên thay đổi "lăng kính" nhìn nhận thực tế của bản thân.

    Sự ẩn dụ "đổi lăng kính" nhìn nhận thế giới này đặc biệt thích hợp với tôi. Mãi đến gần đây, tôi vẫn là một kẻ cận thị nặng, đến mức bỏ kính ra là có thể gia nhập "Hội người mù" ngay lập tức. Lúc nhỏ tôi nhìn thế giới qua thấu kính thủy tinh rất dày, sau đó mới đổi sang kính áp tròng đặc biệt. Lúc đó, mỗi sáng sớm thức dậy, tôi đều phải dò dẫm xuống giường, dò dẫm đến nhà vệ sinh, lắp lên một "cặp mắt" cho mình.

    Năm năm trước, tôi đã làm một cuộc phẫu thuật điều chỉnh thị giác bằng laser, nó làm cho thị giác của tôi bỗng chốc trở nên bình thường. Giờ đây mỗi sáng tỉnh dậy, tôi sẽ trở mình, nhìn vào đồng hồ, vô cùng hạnh phúc vì mình có được thị lực rõ ràng một cách rất thần kỳ.

    Cũng giống như thời gian đã và sẽ chấn chỉnh "thị lực" nhìn nhận cuộc sống của tôi.

    Những câu chuyện cổ tích của trẻ nhỏ luôn kết thúc có hậu – "Từ đó về sau họ hạnh phúc bên nhau mãi mãi." Điều này tạo cho người ta ấn tượng rằng, khi tất cả mọi thứ xung quanh đều bước vào quỹ đạo một cách hoàn hảo, hạnh phúc sẽ trở thành điều tất yếu. Nhưng cuộc sống không phải như vậy, đúng không nào?

    Tôi rất thích một câu đối trong Thiên đường đã mất của nhà văn Anh thế kỷ XVII – John Milton: Cảnh do tâm sinh ra, đi theo hướng của tâm, có thể biến thiên đường thành địa ngục, cũng có thể biến địa ngục thành thiên đường.

    Cuộc sống tuyệt đối không thể dự báo được. Khi chúng ta có trách nhiệm đối với cuộc sống của mình, sẽ không ai có thể sai khiến cảm xúc của chúng ta. Chúng ta sẽ không còn là nạn nhân của một ai đó hoặc thứ gì khác trong cuộc sống. Khi sự việc không vận hành theo kế hoạch của chúng ta, chúng ta sẽ không bị loạng choạng. Cuộc sống cũng không còn là một chuỗi những sự kiện ngẫu nhiên nữa.

    Từng bước vượt qua những khó khăn chồng chất, chúng ta sẽ có được khả năng thích ứng với cuộc sống. Nếu chúng ta biết làm thế nào để lợi dụng hoàn cảnh tốt hơn, ngay cả khi quá trình sống vấp phải rất nhiều thất bại, chúng ta vẫn sẽ trở nên mạnh mẽ và lạc quan. Hiểu được những điều này, bất kể trong hoàn cảnh nào chúng ta vẫn rất vui vẻ. Vì không vui cũng là một "thấu kính" sinh ra từ bản thân mình, vì thế chúng ta cũng có thể chế tạo nên "thấu kính" mới, để nó mang đến hòa bình, hạnh phúc và thành công cho chúng ta.

    Chúng ta có thể kiểm soát được cách thức nhìn nhận thế giới này. Chúng ta có thể ngăn chặn việc tiếp tục làm nạn nhân của hoàn cảnh, khi sự việc không đi theo mong muốn của chúng ta, hãy ngừng than vãn, thay vào đó hãy suy nghĩ về cách đưa ra phản ứng (tích cực) cho cuộc sống này. Chúng ta có thể khống chế được tất cả hoàn cảnh bằng cách chủ động lựa chọn một thấu kính, liên tục chuyển trọng tâm.

    Như vậy, chúng ta sẽ có thể tự vẽ nên cho mình một cuộc sống và những mối quan hệ hoàn mỹ. Sức mạnh thực sự không nằm ở chỗ kiểm soát những việc xảy đến với chúng ta, mà nằm ở chỗ chúng ta sử dụng những việc này như thế nào. Bên trong sức mạnh ấy hàm chứa vẻ đẹp của cuộc sống.

    Người lạc quan luôn được ưu ái

    Thông thường, chúng ta luôn quan tâm đến những thứ mà mình chưa có: "Hỡi Thượng đế, chỉ cần có được những thứ này con sẽ hạnh phúc – được thăng chức, tìm được Mr. Right của con, mua được một chiếc BMW 7 Series.." Phớt lờ những thứ chúng ta đã có, tổn hao hết tâm sức vào những thứ chưa có, đó là một vòng luẩn quẩn. Chúng ta cần phải học cách biết cảm ơn.

    Oprah là một trong những người phụ nữ giàu nhất và có sức ảnh hưởng nhất nước Mỹ. Cô có ảnh hưởng sâu sắc đối với văn hóa và xã hội Mỹ. Cái tên Oprah đã quá nổi tiếng, người ta thậm chí gọi tên cô còn không cần thêm họ. Bí quyết thành công của Oprah là gì? Theo lời của cô đó là: "Phải bắt đầu làm cho cuộc sống của bạn có thay đổi ngay từ ngày hôm nay, cách tốt nhất, đơn giản nhất là biết cảm ơn tất cả những gì bạn đang có. Bạn càng biết cảm ơn, bạn sẽ càng có nhiều hơn."

    Cảm ơn, chính là chấp nhận tất cả những điều mà cuộc sống đã mang đến cho bạn. Nó tồn tại độc lập ở môi trường bên ngoài. Ví dụ như bạn có một ông sếp kiêu ngạo, vô đạo đức – bạn phải biết rằng, hạnh phúc của bạn là do chính bạn nắm giữ. Điều này càng có lý do khiến bạn hiểu, không thể để cho loại người như vậy khống chế cuộc sống và hạnh phúc của bạn.

    Cảm ơn là một cách thức tồn tại, một cách thức nhìn nhận cuộc sống, và cũng chính là cách để quan tâm, liên hệ với người khác. Trong hàng trăm lựa chọn mỗi ngày, hãy cảm ơn thay vì oán hận và khắc nghiệt.

    Hãy biến biết ơn trở thành bài học bắt buộc hàng ngày, giống như vận động viên phải huấn luyện mỗi ngày để thi đấu vậy; và khi bắt tay vào tập luyện, nó đòi hỏi phải nỗ lực hết sức, đôi lúc sẽ thấy rất khó khăn. Bạn có thể dùng những cách thức khác nhau để rèn luyện bài học biết ơn của mình. Oprah có một cuốn Nhật ký lòng biết ơn. Mỗi đêm, cô sẽ nhớ lại năm việc khiến mình cảm kích trong ngày.

    Bạn phải chịu trách nhiệm với niềm vui của mình. Tiếp tục phát triển những niềm vui có được từ lòng biết ơn, kết quả sẽ rất đáng kinh ngạc: Thành công sẽ tăng theo cấp số nhân trong cuộc sống của bạn. Thái độ sống lạc quan vui vẻ sẽ khiến cho rất nhiều điều tuyệt vời tìm đến với bạn, và nó sẽ giống như thỏi nam châm, thu hút mọi người đến gần bạn.

    Trong thực tế, sự lạc quan như một thứ ma lực đầy sức hấp dẫn. Các nghiên cứu cho thấy, người lạc quan nhất có thể sống lâu hơn chín năm so với người thiếu lạc quan.

    Tác động của nó là rất lớn – phải biết rằng hút thuốc chỉ khiến bạn giảm bớt ba năm tuổi thọ, nhưng vì tuyệt vọng mà hút thuốc thì sẽ khiến bạn giảm đến sáu năm tuổi thọ.

    Cùng với sự gia tăng về tuổi tác, thì điều này càng dễ nhận thấy. Người già vui vẻ hơn người trẻ. Trong nghiên cứu đối với 50.000 người Mỹ, Dương Dương – giáo sư gốc Hoa của Đại học Bắc Carolina đã phát hiện: Tuổi già khiến người ta vui vẻ, vì sự tăng lên của tuổi tác sẽ tỷ lệ thuận với sự xuất hiện của một số đặc trưng tính cách mang ý nghĩa tích cực, chẳng hạn như sự tự tin và kiềm chế. Điều này giống như một sản phẩm phụ của tuổi trưởng thành, nó khiến người ta cảm thấy tốt đẹp hơn.

    Thế giới này luôn thích những người vui vẻ lạc quan. Khi vui chúng ta thích cười, vầng hào quang của sự lạc quan này rất có sức lan tỏa. Sự lạc quan của chúng ta giống như thỏi nam châm, nó khiến người khác muốn gần chúng ta, muốn xác lập mối quan hệ với chúng ta và muốn giúp đỡ chúng ta.

    Gái xấu xinh đẹp

    Thành phố Los Angeles này là nơi lý tưởng để ngắm nghía người đẹp, nó nổi tiếng là thành phố của các mỹ nhân. Mỗi năm, có rất nhiều cô gái trẻ đẹp từ các vùng nông thôn Mỹ đổ xô đến Los Angeles để thực hiện giấc mơ làm ngôi sao điện ảnh. Diễn viên, người mẫu, người đa ngành nghề có thể bắt gặp ở khắp nơi. Họ ngồi trong các quán cà phê ngoài trời, mơ được một đạo diễn có tên tuổi của Hollywood phát hiện ra.

    Khi những cậu bạn độc thân của tôi chuyển đến Los Angeles, vài tháng đầu tiên họ đều cảm thấy như rơi vào tiên giới, hoa mày chóng mặt, chếnh choáng đuổi theo những chân dài đẹp như trong tranh bước ra đầy khắp đường phố. Vì vậy, họ háo hức bắt đầu những cuộc phiêu lưu tình ái trên đường phố, trong cửa hàng tạp hóa, hay các quán cà phê của Los Angeles.

    Thông thường, phải mấy tháng sau những anh chàng này mới có thể trở lại bình thường. Và tôi cũng không vội làm mối họ với những cô bạn độc thân của tôi, phải đợi cho họ nếm trải mùi vị của những "chân dài đẹp như trong tranh' này trước đã. Không trừ một ai, cuối cùng họ đều phải nói rằng:" Không hẹn hò với các nữ diễn viên nữa. Đầu óc của họ đều không bình thường. "Thực tế, tôi rất hiểu tâm lý của những nữ diễn viên kia. Khi sống bằng một nghề như vậy, cả tương lai của bạn như treo trên một sợi dây, lúc nào cũng phải soi xét bản thân xem có phù hợp với hình tượng phụ nữ lý tưởng trong mắt của cả thế giới hay không. Vì thế tâm trí của bạn sẽ rất khó để giữ được trạng thái ổn định.

    Chỉ có có những người Pháp đầy tinh tế mới có thể đưa ra một khái niệm trừu tượng, thú vị và hoàn toàn trái với logic: Jolie Laide. Đó là một hình dung từ miêu tả một dạng sắc đẹp đặc biệt, cụm từ này bao gồm thuật ngữ tiếng lóng Jolie cộng với tính từ Laide cấu thành, dịch trực tiếp sang tiếng Anh là Pretty-ugly, tức" Gái xấu xinh đẹp "; nhưng chúng ta có thể hiểu được: Họ mang một" vẻ đẹp kỳ lạ ". Có thể hình dung nó như thế này:

    Anh ta đang săn tìm trong đám đông, mắt lướt qua rất nhiều cô gái tóc vàng, lập tức bị thu hút bởi một Jolie Laide; mũi cô ấy hơi to một chút, mắt rất nai tơ, từ những cử chỉ mang vẻ lười biếng ấy toát lên một hương vị tao nhã ung dung.

    Jolie Laide bao hàm khái niệm: Một phụ nữ có ngoại hình hơi kỳ lạ chẳng phải là vấn đề gì lớn, điều này sẽ khiến cô ấy trở nên rất đặc biệt; điều đó cũng có nghĩa rằng, dù một phụ nữ có vẻ ngoài không đạt tiêu chuẩn thông thường, nhưng cũng có thể trở nên rất hấp dẫn.

    Tôi rất thích khái niệm Jolie Laide này. Nó không phải là vẻ đẹp tầm thường nông cạn, kiểu của các nàng thỏ Playboy; cũng không phải vẻ đẹp coi trọng sự đối xứng theo tỷ lệ nghiêm ngặt, giống như anh bạn là chuyên gia phẫu thuật thẫm mỹ của tôi luôn chỉ vào những cô gái có vẻ đẹp này trong bữa tiệc mà nói:" Nhìn thấy không? Tớ có thể giúp cậu chỉnh thành như thế! "Nhưng tôi không muốn như vậy – Tuổi tác tăng lên, tôi phát hiện ra mình ngày càng thích vẻ đẹp hàm chứa trong Jolie Laide: Một vẻ đẹp có ý nghĩa nhất, có sức hấp dẫn nhất.

    Nói đến đây, một số chị em của chủ nghĩa nữ quyền có thể phải thở dài, cảm thấy tôi đang đặt phụ nữ vào vị trí thụ động, là" bình hoa để đàn ông ngắm nhìn. "Nhưng là con người, yêu cái đẹp là bản chất của chúng ta, và tôi cũng tin rằng, bản thân cái đẹp cũng tiềm ẩn sức mạnh.

    Tôi luôn yêu thích vẻ đẹp Jolie Laide, vì khái niệm này khiến cho tất cả phụ nữ chúng ta đều có thể có được sức mạnh này.

    Trong thực tế, tôi không nghĩ rằng Jolie Laide ở vào vị trí thụ động, ngược lại, tôi cho rằng nó là một hình thức chủ động của cái đẹp, vì vẻ đẹp Jolie Laide không phải được tạo ra từ phẫu thuật thẩm mỹ hoặc những kỹ thuật phun xăm đắt tiền, mà nó là vẻ đẹp toát lên từ tâm hồn của người phụ nữ.

    Hãy lấy bản thân tôi làm ví dụ. Tôi chưa bao giờ là một phụ nữ đẹp theo ý nghĩa truyền thống. Tôi có hai lúm đồng tiền rất buồn cười, các đường nét trên khuôn mặt tôi không quá rõ ràng, cũng không quá mờ nhạt, và theo tuổi tác, các góc cạnh càng trở nên nổi bật.

    Jolie Laide mang lại hy vọng cho những người như chúng tôi. Nó cho chúng tôi một cách nghĩ hoàn toàn mang tính dân chủ, rằng một phụ nữ, dù dung mạo có chút kỳ lạ, nhưng vẫn có thể xinh đẹp vì cảm thấy mình xinh đẹp. Cô ấy yêu bản thân mình, và tình yêu này sẽ tỏa sáng qua cách cô ấy thể hiện mình, bộc lộ mình. Người khác có thể sẽ không bị vẻ bề ngoài của cô ấy thu hút ngay tức khắc, nhưng sẽ bị khả năng tự định vị của cô ấy làm cho nghiêng ngả.

    Nếu muốn trở thành một Jolie Laide, phải đồng thời có cả hai đặc điểm: Jolie: Xinh đẹp; Laide: Xấu xí. Xấu xí là nói đến vẻ bề ngoài, xinh đẹp là nói đến nội tâm.

    Vậy ai không phải là Jolie Laide? Đó là Lindsay Lohan. Cô ấy đã vào tù ra tội không biết bao nhiêu lần vì trộm cắp, ma túy và nghiện rượu; cô ấy quá phù hợp với vẻ đẹp theo ý nghĩa truyền thống, nhưng lại quá lạc lối và quá phô trương. Lindsay bề ngoài không xấu xí, nhưng tâm hồn lại không đẹp, không phù hợp với yêu cầu của khái niệm tiếng Pháp này. Một Jolie Laide sẽ không để bản thân bị hổ thẹn trước công chúng.

    Còn có ai không phải là Jolie Laide nữa? Đó là Trương Mạn Ngọc. Cá nhân tôi rất thích và đánh giá cao Trương Mạn Ngọc. Sắc đẹp của cô ấy thì khỏi cần phải nói, dù là tâm hồn hay vẻ bề ngoài, cô đều rạng ngời, thanh tao và thoát tục. Trương Mạn Ngọc không phải là Jolie Laide, vì ngoại hình của cô hoàn toàn không được liệt vào hạng xấu xí. Cũng lý do đó, Phạm Băng Băng cũng không phải là Jolie Laide, cô không đủ yếu tố xấu xí.

    Vậy ai mới là Jolie Laide? Tôi nghĩ rằng có đấy:

    Sarah Jessica Parker. Mọi người luôn bàn tán về" khuôn mặt ngựa "của cô ấy, nhưng khuôn mặt này chính vì gắn trên mình cô ấy mà trở nên vô cùng quyến rũ; không chỉ có khuôn mặt, toàn bộ con người cô ấy toát lên một sự cuốn hút đặc biệt. Tôi vẫn rất ấn tượng với bộ phim Sex and the City, nhưng thấy cô xuất hiện dày đặc trên các tạp chí và sự kiện thời trang hiện nay, tôi cũng cảm thấy hài lòng. Có thể nhìn thấy bóng dáng của cô ấy trong cuộc sống hàng ngày đã đủ để khiến tôi vui rồi.

    Kristin Scott Thomas. Cô ấy cũng có một khuôn mặt động vật dễ thương, đó là" khuôn mặt vịt ". Cô cũng vô cùng tài hoa, thông minh sắc sảo nhưng cũng rất nhẹ nhàng, trang nhã. 19 tuổi, cô rời Anh để đến với Pháp, việc có thể hấp thụ một cách khéo léo tinh hoa văn hóa của cả hai quốc gia khiến cho cô trở nên thật tuyệt vời!

    Marion Cotillard. Cô đến từ Paris có một cặp mắt mơ màng huyền hoặc, một vẻ đẹp hoàn toàn khác biệt; cho nên tôi nghĩ quãng thời gian đầu của cô ở Hollywood chắc chắn rất khó khăn. Bản thân cô là sự cộng gộp một cách vô cùng tự nhiên của nghệ thuật, thời trang, âm nhạc và hoạt động bảo vệ môi trường, cô trở nên vô cùng đơn giản và nữ tính khi trở thành gương mặt đại diện cho thương hiệu túi xách Dior.

    Thư Kỳ và Mạc Văn Úy. Sống ở Los Angeles nên tôi không biết nhiều về các ngôi sao giải trí Trung Quốc, nhưng theo tôi Thư Kỳ và Mạc Văn Úy là hai Jolie Laide" kinh điển' nhất. Thư Kỳ thường bị chê là khoảng cách giữa hai mắt quá xa, còn Mạc Văn Úy có một khuôn mặt dài, nhưng họ đều rất tươi tắn và tài năng, cho nên chính họ đã định nghĩa lại hai từ "xinh đẹp". Tôi rất mong họ có có thể vượt Thái Bình Dương, tiến xa ra thế giới, vì tôi thực sự rất hy vọng có thể nhìn thấy nhiều tác phẩm của họ hơn nữa.

    Những người phụ nữ này đều bộc lộ tài năng sáng tạo xuất sắc, và mỗi người đều có vẻ đẹp độc đáo của riêng mình. Họ chẳng những không bị áp đảo bởi tiêu chuẩn của thế tục, mà còn vượt qua và định nghĩa lại những tiêu chuẩn ấy, để trở thành hóa thân của cái đẹp trong lòng của cả một thế hệ.

    Jolie Laide toát lên cái khí chất tao nhã của sự chín chắn, và cả chút phá cách riêng có của họ. Họ độc lập, tự nhiên. Họ có một khí chất đặc biệt "tôi chính là tôi", khiến cho thế giới này không thể nào cưỡng lại được.

    "Nhưng liệu đàn ông có thích những nàng Jolie Laide này không?" Sau khi viết một bài blog về Jolie Laide trên blog của mình, một độc giả đã hỏi tôi như vậy.

    Trên đời này có rất nhiều đàn ông bình thường và phổ biến, họ thích những cô gái trẻ đơn giản, nông cạn, nhưng liệu bạn có quan tâm đến những chàng trai như vậy không? Người bạn muốn là một người đàn ông khác biệt, anh ta biết đánh giá bạn theo cách riêng của mình. Muốn thu hút được người đàn ông như vậy, bạn phải tìm câu trả lời từ chính tâm hồn mình, sau đó để cho vẻ đẹp độc đáo của bạn lan tỏa ra ngoài.
     
  2. Chin Ú Leo

    Bài viết:
    148
    Chương 9. Có nên lên giường với sếp?

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Lễ nghi thích hợp sẽ liên quan đến sự tôn trọng của người khác đối với bạn. Nó hoàn toàn không mất tiền mua, nhưng lại giúp bạn có được tất cả."

    Cận Vũ Tây​

    Dave là một cao thủ sòng bài. Trên sòng bài có một câu ngạn ngữ: "Nếu trên sòng bài bạn không nhìn ra ai là kẻ ngốc thì bạn chính là kẻ ngốc."

    Nơi công sở cũng vậy. Nếu bạn ghét chính trị nơi công sở, vậy chứng tỏ rằng bạn cần phải hiểu một số quy tắc của trò chơi. Hãy khiến mình bận rộn một chút, hãy tìm đọc câu chuyện của Đỗ Lạp Lạp.

    Đỗ Lạp Lạp được thăng tiến, vì cô ấy có một sự đồng cảm mạnh mẽ. Cô rất quan tâm đến cảm nhận của mình và của người khác, nhận thức này giúp cô vượt qua bãi mìn chính trị nơi công sở vốn tồn tại trong tất cả các công ty. Nói theo cách của cô ấy là:

    Sếp đưa ra câu hỏi, đôi lúc là để thăm dò, đôi lúc là để mượn cớ để tỏ ra nguy hiểm, phải phân biệt rõ ràng.

    Phải xây dựng tính nhất quán với sếp. Nghiêm túc nghiên cứu những vấn đề chủ yếu chi phối sếp, tìm ra quy luật:

    + Những việc nào cần xin ý kiến và nhất định phải làm theo ý của sếp (tiền đề là không để tổn hại đến mình) – thì không nên nhiều lời, kiên quyết thực hiện;

    + Những việc nhỏ nhặt sếp không quan tâm đến – phải tự xử lý không nên làm phiền đến sếp;

    + Những việc sếp muốn nắm chắc trong tay, nhưng bạn có thể đề xuất ý kiến của mình – nên tích cực đề xuất thông tin để sếp tham khảo.

    Phải thể hiện khả năng chấp hành xuất sắc, sếp vừa ra chỉ thị, phải lập thức thực hiện, không đôi co, không cần thúc giục, giao hàng đúng giờ, đảm bảo cả lượng lẫn chất, ai làm ông chủ của bạn mà không hài lòng chứ!

    Đỗ Lạp Lạp rất hiểu, sếp không phải là bố mẹ, chăm sóc bản thân không phải là công việc của sếp, mối quan tâm duy nhất của sếp là sự nghiệp. Cho nên, chăm sóc sếp là công việc của cô. Hiểu được điều này và thực hiện theo, cô sẽ trở nên rất đặc biệt.

    Chúng ta đều mong muốn đạt được thành công trong nghề nghiệp. Vậy nên, học được cách chăm sóc sếp cũng là một phần của thành công, có thể bạn sẽ muốn hỏi rằng: Vậy tôi nên chăm sóc sếp đến mức độ nào, chăm sóc đến mức.. lên giường với anh ta có được không?

    Đường tắt để thăng chức là lên giường với sếp?

    Tôi nhớ đến bộ phim thần tượng Người đàn bà đẹp (Pretty Woman) năm 1990. Trong phim, Julia Roberts đóng vai một gái mại dâm lương thiện đáng yêu ở Los Angeles, cô được một đại gia (Richard Gere) đến Los Angeles công tác thuê làm người tình trong một tuần. Họ ở trong một căn phòng sang trọng nhất của một khách sạn năm sao có tên là Beverly Wilshire, chàng còn mua cho nàng những bộ trang phục đẹp ở đại lộ Rodeo Drive nổi tiếng. Cuối cùng hai người đã yêu nhau, chàng còn bỏ tiền giúp nàng thoát khỏi nghề này và đi học.

    Đây là một trong những bộ phim đại diện cho văn hóa pop của Mỹ, và cũng là một giấc mơ Mỹ điển hình. Nó chuyển tải thông điệp rằng: Bất kỳ người nào dựa trên sự thông minh, chăm chỉ, một chút may mắn – và cộng thêm việc lên giường với sếp là có thể thay đổi vận mệnh của mình.

    Thế nhưng, khi bước ra khỏi thế giới điện ảnh Hollywood, thì "Chiến lược đi ngủ" (theo cách gọi hài hước của một độc giả blog của tôi) không phải là một chiến lược hứa hẹn nơi công sở. Về lý thuyết nó có vẻ không tệ, nhưng trên thực tế nó có thể là kẻ hủy diệt sự nghiệp của bạn, chứ không phải là trợ thủ.

    Mọi người đều thích buôn chuyện, nhưng chuyện mà mọi người thích buôn nhất chính là ai cùng ai lên giường. Một khi các đồng nghiệp bắt đầu chú ý đến ánh mắt nhập nhằng giữa bạn và sếp, hoặc một cách gọi thân thiết nào đó giữa hai người, thì hình ảnh cá nhân của bạn sẽ chẳng còn mối liên hệ nào với tài năng và cống hiến của bạn nữa – trong mắt người khác bạn sẽ trở thành một kẻ bất tài, phải dựa vào nhan sắc để tiến thân.

    Những đồng nghiệp ghen ghét bạn sẽ tìm mọi cách phá hoại danh dự của bạn, dù bạn có được thăng chức thì cũng chỉ chứng tỏ rằng bạn đã sử dụng một thủ đoạn không đàng hoàng. Và tai tiếng này sẽ theo bạn rất nhiều năm, bất cứ lúc nào nhắc đến tên của bạn, người ta sẽ đều nói: "Ai cơ! Chẳng phải chính là cô ả đã lên giường với sếp để tiến thân sao."

    Nếu quan hệ của bạn và sếp phát triển tốt thì không sao, còn nếu giữa hai người xuất hiện mối bất đồng, việc bạn muốn có được cơ hội sắp xếp công việc tốt, được xuất đầu lộ diện và nhận được sự quan tâm thực sự từ anh ta, tất cả đều sẽ trở nên vô cùng khó, trong khi những điều này lại rất quan trọng cho thành công trong sự nghiệp của bạn.

    Nếu bạn và sếp quyết định phát triển mối quan hệ nghiêm túc với nhau, tôi kiến nghị các bạn nên cùng gửi đơn lên công ty, cho một trong hai người chuyển bộ phận khác. Nhất định phải đề xuất công việc mới mà bạn muốn được sắp xếp, hoặc một chế độ đãi ngộ khác. Điều này không chỉ quan trọng đối với sự nghiệp của bạn, nó còn đảm bảo giữa bạn và anh ấy có thể giữ được mối quan hệ bình đẳng. Mấu chốt là:

    Điều thứ nhất: Không để phát sinh quan hệ tình dục với sếp của bạn.

    Điều thứ hai: Nếu vi phạm điều thứ nhất, hoặc là bạn phải dừng lại ngay, hoặc là phải kết thúc ngay mối quan hệ cấp trên cấp dưới.

    Có thể lên giường với đồng nghiệp được không?

    Nếu bạn có một công việc rất tốt, bạn sẽ có cơ hội gặp được rất nhiều chàng trai tốt. Bạn nên cư xử thận trọng đối với đời sống riêng tư của mình, đối tượng hẹn hò của bạn tốt nhất là những người bạn gặp trong vòng kết nối của công việc, nhưng không làm việc cùng một công ty với bạn, ví dụ như bạn gặp trong một bữa tiệc cocktail của ngành, hoặc quen trên đường đi công tác.

    Nhưng nếu Mr. Right của bạn lại ngồi ngay bàn làm việc kế bên thì phải làm sao? Đồng nghiệp là người ở cùng bạn nhiều thời gian nhất, hơn nữa nam nữ cùng trong một phòng, liên tục trong nhiều giờ mỗi ngày, "xảy ra chuyện" là điều rất bình thường – đôi khi chỉ là "ngoài ý muốn", nhưng đôi khi cũng là ái tình thực sự.

    Nếu bạn phát hiện một ai đó trong phòng khiến bạn rung động, mà anh ấy không phải sếp, cũng không phải cấp dưới của bạn, thì bạn phải ghi nhớ một nguyên tắc này: Phân biệt rạch ròi giữa tình cảm và công việc.

    Không nên dồn hết tâm trí vào anh ta, luôn giám sát anh ta, càng không nên nhìn chằm chằm về phía anh ta. Phải luôn bận rộn với công việc của mình, không nên liên tục kiếm cớ để sang ve vãn anh ta; nếu công việc đòi hỏi bạn phải tiếp xúc với anh ta thì cũng phải tỏ ra rất chuyên nghiệp. Nếu anh ta tìm đến chỗ bạn, chỉ nên nói chuyện trong vài phút, sau đó nói rằng: "Xong rồi, anh trở lại làm việc đi." Nếu anh ta chat với bạn, bạn có thể thỉnh thoảng trả lời, và không cần luôn phải trả lời ngay lập tức.

    Tuân thủ các quy tắc giao tiếp của công ty. Nếu anh ấy có thư ký, nên sắp xếp cuộc họp hoặc điện thoại có liên quan đến công việc qua thư ký của anh ấy. Không nên viết bất kỳ nội dung riêng tư nào trong email của công ty. Không nên để lại cho anh ta một mẩu giấy nhỏ ở những nơi mà người khác có thể nhìn thấy, thậm chí cũng không được để lại ở những nơi chỉ anh ấy mới có thể nhìn thấy. Chỉ có những thời gian không làm việc và không ở nơi làm việc, bạn mới có thể làm như vậy.

    Không nên thảo luận với đồng nghiệp khác về mối quan hệ giữa các bạn, cũng đề nghị anh ấy không nói với bất kỳ ai. Không nên để ảnh của các bạn trên bàn, hoặc tất cả những thứ có liên quan đến hai người. Không nên ôm, hôn, nắm tay trước mặt bất kỳ người nào có liên quan đến công việc.

    Tất cả những điều "không nên" này đều giúp đảm bảo cho sự phát triển tốt đẹp của sự nghiệp cũng như mối quan hệ của các bạn. Phải để cho mối quan hệ của các bạn được phát triển tự nhiên, chứ không phải luôn cảm thấy áp lực dưới ánh mắt của mọi người.

    Làm thế nào khi bị sếp quấy rối tình dục?

    Vâng, đôi khi cách quan tâm của đàn ông khiến bạn khó chịu. Năm 2010, Chủ tịch tập đoàn đào tạo Sơn Mộc bị bắt vì cưỡng hiếp nhân viên của mình, ngay lập tức một bạn đọc hỏi tôi làm thế nào để đối phó với tình huống bị quấy rối tình dục.

    Phản ứng đầu tiên của tôi là: "Không, tôi không muốn nói về điều này." Bởi vì làm một chuyên gia tư vấn tuyển dụng, khách hàng của tôi – những CEO và Giám đốc nhân sự của các công ty luôn rất nhạy cảm với vấn đề quấy rối tình dục. Đề cập đến vấn đề này sẽ đắc tội với khách hàng, và dĩ nhiên đây không phải là một động thái khôn ngoan.

    Nhưng sau đó tôi vẫn làm một số điều tra, phát hiện ra hiện tượng quấy rối tình dục rất phổ biến trong công sở Trung Quốc. 20 năm trước, chính bản thân tôi cũng từng bị quấy rối. Vì vậy, tôi thấy thật may mắn khi đã tích lũy được sức ảnh hưởng của mình trong sự nghiệp đến ngày nay, nếu giờ tôi không xuất đầu lộ diện, công khai thảo luận về vấn đề này, thì ai sẽ làm đây?

    Sau đó, tôi lại bắt đầu cân nhắc nên viết những gì. Cuối cùng, tôi vội vã viết một bài blog, đưa ra một số phương án giải quyết chưa hoàn hảo và gửi nó đi vào kỳ nghỉ cuối tuần, nghĩ rằng có lẽ nó sẽ lặng lẽ thoát khỏi sự chú ý của độc giả.

    Nhưng sau đó, người dẫn chương trình phỏng vấn Today trong chuyên mục Beyond Beijing của Đài Phát thanh quốc tế Trung Quốc Hứa Khâm Đạc, người dẫn chương trình Crossover của kênh tin tức CCTV Lý Tiểu Quân, đã liên tiếp quyết định dành toàn bộ thời gian của chương trình để làm một cuộc thảo luận về vấn đề quấy rối tình dục, và hỏi tôi có đồng ý làm khách mời không.

    Tôi hoàn toàn không muốn xây dựng cho mình hình tượng của một "chuyên gia về quấy rối tình dục", nhưng ngay đến cả hai phương tiện truyền thông chính thống có sức ảnh hưởng như vậy cũng sẵn sàng tổ chức thảo luận công khai về chủ đề này, điều đó đã khiến tôi được khích lệ rất lớn. Cho nên tôi đã đồng ý làm khách mời. Độc giả quan tâm có thể nhấp vào liên kết phương tiện truyền thông trên blog www. Globalrencai.com của tôi để nghe và xem hai chương trình này.

    Sau khi hai chương trình này phát sóng, tôi nhận được rất nhiều thông tin phản hồi, trong đó, những lời tri ân của những khán giả đã hoặc đang bị quấy rối tình dục khiến tôi rất cảm động.

    Trong chương trình của Đài Phát thanh quốc tế Trung Quốc, luật sư bảo vệ quyền lợi phụ nữ Trương Vỹ Vỹ đã chia sẻ vụ án quấy rối tình dục đầu tiên mà người bị hại thắng kiện, tòa án phán quyết sếp của cô phải bồi thường cho cô 3.000 nhân dân tệ, nhưng sau đó cô lại bị đuổi việc.

    Về vấn đề này, tôi có cảm xúc lẫn lộn. Một mặt, tôi tin tưởng luật sư Trương cùng các luật sư khác đã không màng khó khăn để bảo vệ lợi ích của phụ nữ Trung Quốc, chúng ta đều có sự cảm kích to lớn đối với họ, những người đang dẫn dắt xã hội này tiến tới sự công bằng thực sự.

    Mặc khác, kết quả của vụ án này tuy đứng về phía người bị hại, nhưng vẫn không thể gọi là thắng lợi được. Khoản bồi thường mà cô ấy nhận được rất nhỏ, vốn không thể bù đắp cho những tổn thất đối với sự nghiệp của cô ấy, càng không có bất kỳ tác dụng răn đe nào đối với những kẻ quấy rối chưa lộ diện khác. Tôi cho rằng sự kiện này mang đến cho chúng ta bài học rằng, chúng ta phải nỗ lực hơn nữa, đấu tranh với các hành vi lạm dụng phụ nữ; và nếu nó đã thực sự xảy ra, chúng ta cũng phải học cách tự bảo vệ mình.

    Tôi đã từng bị quấy rối. Lúc đó tôi mới vào làm, kẻ quấy rối là giám đốc điều hành của công ty đó. Chỉ cần thấy tôi đang làm việc một mình, là hắn liền lẻn đến từ phía sau, vừa hôn vừa liếm lên tai và cổ tôi. Tôi còn nhớ rất rõ cái cảm giác căng thẳng và bất lực của tôi mỗi khi đi làm. Cách duy nhất mà tôi biết lúc đó là nhanh chóng tìm một công việc khác, rời khỏi công ty này. Tôi cũng đã làm như vậy. May mắn là sự quấy rối này đã không phát triển thành bạo lực, nhưng đến giờ mỗi lần nghĩ lại tôi vẫn còn rùng mình ớn lạnh.

    Ngày nay, đối với vấn đề quấy rồi tình dục, đã có một số quy chế chính sách, nhưng thực tế lại là một chuyện hoàn toàn khác. Về vấn đề quấy rối tình dục, quy chế chính sách của các CEO và Giám đốc nhân sự là: "Nếu bạn bị quấy rối, phải báo cáo lên phòng nhân sự của công ty."

    Nhưng trên thực tế, việc báo cáo mình bị quấy rối thường sẽ càng gây bất lợi cho chính người bị hại. Và trên điểm này, công ty nước ngoài chưa chắc đã làm tốt hơn công ty Trung Quốc. Ở Bắc Kinh, một nhà tư vấn quản lý nổi tiếng từng hợp tác với rất nhiều công ty cả trong và ngoài nước cho rằng:

    Nếu một nhân viên nữ đến phòng nhân sự để phản ánh tình hình, công ty thường sẽ bảo vệ cấp trên và lạnh nhạt với cô ấy. Rất có thể, nữ nhân viên này sẽ phải chịu thiệt thòi trong nghề nghiệp mưu sinh. Hơn nữa, một khi nữ nhân viên công khai công bố sự việc này, các ông chủ khác cũng sẽ không muốn thuê cô ấy nữa, vì cô ấy sẽ bị xem là một phần tử gây rối.

    Phân tích này thực sự đủ điềm tĩnh. Bởi đây là chủ đề nhạy cảm, bạn tôi muốn tôi giữ bí mật tên và công ty của anh ấy.

    Thật không may, quấy rối tình dục thường chỉ là vấn đề phát sinh lúc nào, chứ không phải là có phát sinh hay không. Theo báo cáo năm 2005 của một cơ quan truyền thông chính thức Trung Quốc, chỉ có 21% phụ nữ nói mình chưa từng là nạn nhân của nạn quấy rối tình dục. Người sáng lập kiêm Giám đốc điều hành Trung tâm dịch vụ tư vấn pháp lý cho phụ nữ Bắc Kinh Quách Kiến Mai đã nói như sau:

    Tình hình quấy rối tình dục nơi công sở thực sự rất phổ biến và nghiêm trọng. Pháp luật Trung Quốc hiện tại vẫn chưa hoàn thiện, chỉ đưa ra nguyên tắc "cấm quấy rối tình dục" nhưng lại thiếu các biện pháp thực hiện cụ thể, cho nên đó vẫn là một khoảng trống chưa được lấp đầy. Phụ nữ gặp phải tình huống này nhất định phải cố gắng tự bảo vệ mình, ví dụ như nghiêm khắc từ chối, chú ý bảo tồn các bằng chứng như ghi âm, thư từ, thông tin, nhân chứng, lời khai.. Như vậy sẽ tiện cho việc xử lý sau này.

    Nếu bạn bị quấy rối tình dục, mà quản lý phòng nhân sự lại là người khá công minh và có thẩm quyền, tôi kiến nghị bạn hãy báo sự việc với người quản lý này. Nhưng trên thực tế, bạn thường sẽ không tìm được một người như vậy. Cho nên, tôi kiến nghị bạn phải tập trung vào việc tìm cách nào để chấm dứt việc quấy rối, nhưng lại không gây tổn hại cho sự nghiệp của mình. Dưới đây là bài blog Không cần báo cáo việc bị quấy rối tình dục trong blog nghề nghiệp của Penelope Trunk. Tôi không thể nói rằng mình hoàn toàn đồng ý với quan điểm này:

    • Công khai nói chuyện với người quấy rối bạn, chỉ ra một cách cụ thể, rõ ràng những hành vi đó khiến bạn khó chịu, nói với anh ta rằng bạn không muốn báo cáo sự việc này lên phòng nhân sự. Anh ta cũng không muốn điều này, vì dù có tự cao tự đại đến mấy, anh ta cũng sẽ không muốn cùng chết chìm trong dư luận với bạn.

    • Chỉ rõ vị trí đàm phán của bạn, quy định điều kiện cao một chút. Hãy để anh ta chuyển bạn đến một vị trí tốt hơn, đổi một quản lý mới, hoặc giúp bạn tìm một công việc mới tốt hơn.

    • Nếu tình thế bất lợi cho bạn, bạn không có con bài để thương lượng, hãy tìm một công việc mới, sau đó mới rời khỏi công ty này – nhất định phải thực hiện theo trình tự này, vì như vậy bạn sẽ chủ động hơn.

    • Ngay cả khi cách này sẽ làm bạn mất chức, nhưng bạn vẫn phải dùng để tự bảo vệ mình: Báo cáo việc bị quấy rối với phòng nhân sự hoặc giám đốc công ty, thậm chí là với cảnh sát.

    Bất lực chịu đựng một mình những điều xảy ra với bạn, điều này rõ ràng là không công bằng. Từ góc độ một chuyên gia săn đầu người, tôi hoàn toàn không muốn đưa ra lời khuyên hãy chấp nhận sự lạm dụng, đối với việc xây dựng một doanh nghiệp vĩ đại và phát triển bền vững, điều này chỉ có hại mà không có lợi. Nhưng thế giới mà chúng ta đang sống vẫn chưa phát triển đến mức chúng ta có thể tin tưởng các chủ doanh nghiệp đều có thể chủ trì công đạo trước vấn đề quấy rối tình dục, cũng không thể khiến chúng ta tin rằng, rất nhiều phụ nữ Trung Quốc khi đứng trước nạn quấy rối tình dục đều có thể được pháp luật bảo vệ.

    Cho nên, dù tôi rất tiếc khi phải nói những lời này, nhưng trên thực tế, nếu như bạn bị quấy rối tình dục, cách xử lý tốt nhất có lẽ nên giống như tôi nhiều năm trước, im lặng rời khỏi công ty đó.

    Ở Mỹ, nguyên nhân quan trọng nhất khiến hiện tượng quấy rối tình dục nơi công sở giảm đi đáng kể đó là: Khi quấy rối tình dục xảy ra, công ty phải chịu trách nhiệm liên đới, hơn nữa trong hai thập kỷ qua đã xảy ra một số vụ án giật gân liên quan đến lãnh đạo cao cấp của các công ty, với những số tiền bồi thường khổng lồ, điều này đã thúc đẩy các công ty thực hiện cải chính nội bộ. Nhưng ở Trung Quốc, sau khi người bị hại báo cáo bị quấy rối tình dục, thì chỉ có bản thân người bị hại phải chịu trách nhiệm đối với hành vi đó. Với việc Tống Sơn Mộc bị kết án tù, tôi cảm thấy rất vui mừng và hy vọng rằng, bước tiếp theo của chính phủ Trung Quốc là phải bắt công ty chịu trách nhiệm liên đới đối với tội danh quấy rối tình dục của các lãnh đạo.

    Tôi tin rằng "chính sách củ cà rốt và cây gậy" có thể thúc đẩy các công ty tự động ngăn chặn việc phát sinh quấy rối tình dục. "Chính sách cây gậy", tức là tố tụng pháp lý, đương nhiên nó rất quan trọng, nhưng nếu nhìn xa hơn một chút, tôi tin rằng, những công ty có thành tựu xuất sắc trên thị trường sẽ là những công ty có thể tuyển mộ và giữ được chân những nhân tài ưu tú, và những nhân tài ưu tú này sẽ không bao giờ lựa chọn những môi trường làm việc tồn tại hành vi lạm dụng.

    Trên thế giới này có rất nhiều chuyện đáng làm, bạn hoàn toàn không cần phải ở lại một công ty có kẻ quấy rối bạn. Trên thế giới này có rất nhiều người xem trọng việc mình có một môi trường làm việc tôn trọng phụ nữ hay không. Gặp được những người như vậy, hãy cùng làm việc với họ. Sau đó hãy tích lũy sức mạnh trong công việc, cùng tạo dựng một môi trường làm việc mà bạn ưa thích. Nếu chúng ta tận tâm tận lực xây dựng văn hóa công sở lành mạnh, chúng ta sẽ có thể xây dựng và dẫn dắt công ty lớn mạnh trong tương lai.
     
  3. Chin Ú Leo

    Bài viết:
    148
    Chương 10. Những chàng trai tốt chạy đi đâu hết?

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tôi đã hẹn hò liên tục từ độ tuổi 20, nhưng nhìn chung đời sống tình cảm của tôi không được như mong đợi. Cậu bé 18 tuổi tôn thờ tôi, ông già 60 tuổi càng sùng bái tôi hơn; còn những chàng trai trạc tuổi tôi lại dường như chưa hoàn toàn trưởng thành – thực tế, tôi cũng vậy.

    Tôi và các bạn gái của mình thường ngồi cùng nhau trong các bữa tiệc, cùng phân tích những chàng trai mà chúng tôi quen, sau đó thở dài: "Những chàng trai tốt đều tuyệt chủng rồi hay sao nhỉ?'Câu nói của nhân vật Elaine vừa kỳ quặc vừa đáng yêu trong bộ phim truyền hình Seinfeld khiến chúng tôi rất đồng tình:" Tôi không phải là đồng tính. Tôi ghét đàn ông, nhưng tôi không phải là đồng tính. "

    Vấn đề của nam giới ngày nay

    Đàn ông Trung Quốc có lẽ thực sự may mắn, đúng vậy không – lúc nhỏ họ có mẹ chăm sóc, lớn lên lại có vợ chăm sóc; ở nhà không phải bận tâm làm việc nhà, trông con, đến công ty lại chiếm hầu hết các vị trí lãnh đạo.

    Thế nhưng, những quyền lực mà đàn ông có này, có thể nói đều bắt nguồn từ" cuộc trao đổi của Faust ". Trong một huyền thoại cũ của Đức, Faust là một học giả nổi tiếng, nhưng do bất mãn với cuộc sống, ông đành phải làm một cuộc giao dịch với con quỷ Miffy Manchester, dùng linh hồn của mình để đổi lấy tri thức vô tận và tất cả các thú vui trần thế.

    Sức mạnh của đàn ông được xây dựng trên cát. Căn cứ để phán xét đàn ông là: Sự nghiệp thành công, nuôi sống gia đình. Giá trị của đàn ông được đánh giá dựa trên tài sản mà anh ta có, và điều đó tuyệt đối không phải là việc mà anh ta có thể hoàn toàn kiểm soát được. Tờ The New Yorker có một bức tranh hoạt hình, trong tranh là hai người đàn ông trung niên ăn mặc bảnh bao ngồi trong quán bar, một người nói với người kia:" Tiền chính là bảng thành tích của cuộc sống. "Xã hội này không chỉ chống lại phụ nữ, nó còn chống lại cả nam giới.

    Nếu bạn không cần phải thông qua cạnh tranh mới cảm nhận được giá trị của mình, hoặc cho dù thua bạn cũng không bị sụp đổ, vậy thì bản thân cạnh tranh cũng có thể hiểu được. Nhưng trong xã hội của chúng ta, một người đàn ông không có tiền đồng nghĩa với việc anh ta không có giá trị; đối với đàn ông, ai kiếm được nhiều tiền người đó là kẻ chiến thắng. Nếu một người đàn ông không phải là kẻ chiến thắng, vậy thì anh ta chỉ có thể là kẻ thất bại; và cái giá phải trả cho sự thất bại trong trận đấu này là vô cùng nặng nề – anh ta chỉ có thể bỏ cuộc.

    Trong phim ảnh và video game của nam giới, đầy rẫy nhưng thông tin như: Kẻ mạnh là kẻ bạo lực, có thể đánh gục người khác bằng sức mạnh của mình," Nam tử hán' thì phải giống như Arnold Schwarzenegger (trong Kẻ hủy diệt), lạnh lùng tàn nhẫn - I'll be back (Tôi sẽ quay lại).

    Làm đàn ông nghĩa là phải lạnh lùng vô tình, phải trang bị vũ trang. Một người đàn ông nếu còn độc thân, không những chẳng có gì phải lo lắng, mà ngược lại còn rất quyến rũ. Nếu một người đàn ông rất giống đàn bà, khí chất của anh ta sẽ bị đặt câu hỏi đầu tiên, cho nên mọi người luôn chế giễu đàn ông Thượng Hải yếu đuối, biết nấu cơm.

    Làm nam nhi nghĩa là phải mạnh mẽ, độc lập, phải học cách cai trị trong sự cô độc hoa lệ; ngay từ nhỏ đàn ông đã được dạy là không thể dựa dẫm vào người khác, thậm chí không được bị ảnh hưởng bởi người khác – nhưng trong tất cả các mối quan hệ, con người ta tránh sao nổi việc bị ảnh hưởng từ người khác. Rất nhiều chàng trai có xu hướng tình cảm tách rời đám đông, rất khó có thể kết giao bạn bè. Tất cả những điều này, sẽ tạo thành tổn thất rất lớn đối với bản thân họ và cả những người muốn yêu thương họ.

    Nhưng khả năng chịu đựng của con người đối với sự cô đơn là hữu hạn. Nhà triết học Mỹ Henry David Thoreau đã nói: "Đàn ông sống trong nỗi tuyệt vọng câm nín." Trong cuốn sách bán chạy nhất của mình – Thực ra đàn ông rất u sầu, nhà tâm lý học Terence Lille đã viết như sau:

    Khác với những nhân vật anh hùng cô đơn và quá tự tin được hư cấu trong truyền thống, nam giới trong thế giới thực tế cần có mối quan hệ xã hội, hơn nữa nhu cầu của họ cũng không hề ít hơn phụ nữ. Trong cảm giác về giá trị bản thân cũng bao gồm một cảm giác chiếm hữu, phải có người quan tâm bạn, phải có người sẵn sàng gần gũi bạn. Trong một mối quan hệ tình cảm lành mạnh, thành công đến từ một mối quan hệ ổn định dựa trên tình yêu và sự cống hiến, chứ không phải từ cuộc sống hào nhoáng bề ngoài.

    Đây là sự trớ trêu tàn nhẫn nhất trong cuộc sống của phái mạnh hiện đại; xã hội này huấn luyện họ, bắt họ chiến đấu cho những thành tựu, để khiến bản thân họ cảm thấy mình đáng được yêu thương vì những thành tựu ấy. Nhưng việc theo đuổi thành tựu lại khiến họ bị cô lập trong mối liên hệ với mọi người. Làm một phụ nữ hiện đại rất khó, nhưng làm một người đàn ông hiện đại cũng không dễ dàng gì.

    Trong khi đó, quan niệm đẳng cấp lại trái ngược với tình yêu. Tình yêu đích thực chỉ có thể tồn tại giữa hai tâm hồn tự do; khi một người khuất phục trước một người khác, giữa hai người có thể có lòng biết ơn và sự tôn kính, nhưng sẽ không có tình yêu. Trong lịch sử Trung Quốc từ xưa đến nay, luôn lấy sự vâng phục để áp dụng cho cấu trúc tình yêu gia đình.

    Với nền tảng tri thức này, chúng ta có thể bắt đầu tìm hiểu bản chất tình yêu giữa nam và nữ. Trong trật tự xã hội cũ, tình yêu say đắm chỉ có thể giấu trong góc tối. Sự xuất hiện của nó luôn bị chà đạp và bài xích tàn nhẫn. Những nhân vật kiểu Lương Sơn Bá – Chúc Anh Đài chỉ có thể hóa bướm để tuẫn tình, bởi vì họ không còn lối thoát nào khác.

    Ngày nay chúng ta cảm thấy tìm được một người đàn ông tốt rất khó, bởi vì phụ nữ thế hệ đầu tiên chúng ta yêu cầu có được tình yêu, nhưng dù là phụ nữ hay đàn ông, đều chẳng ai dạy cho chúng ta làm thế nào để có được thứ tình yêu đó.

    Nhưng đây cũng chính là nguyên nhân mà tôi hy vọng phụ nữ ngày nay có thể tìm được người đàn ông mà mình cần – chúng ta cần, và đàn ông cũng cần. Tiêu chí của nó là: Rất nhiều người đàn ông đã sải một bước, chìa cành ô liu tình yêu về phía phụ nữ, hoặc họ cũng đã bày tỏ sự bình đẳng trong cuộc sống gia đình.

    Có thể chung sống với người đàn ông không làm ra nhiều tiền bằng mình không? Một độc giả của Global Rencai đã viết cho tôi một lá thư như thế này:

    Joy, tôi luôn luôn chăm chỉ làm việc, có sự nghiệp thành công, cũng kiếm được rất nhiều tiền. Tôi thích du lịch, thích lang thang cùng các chị em, thích tiêu tiền. Vấn đề của tôi là: Tôi không tìm đâu ra một người đàn ông thành công hơn tôi. Người đàn ông như vậy hoặc đã kết hôn hết rồi, hoặc là gay.

    Vấn đề này đã phá vỡ khái niệm cốt lõi về giới tính trong văn hóa hiện đại. Trong lịch sử Trung Quốc, luôn luôn là: Đàn ông nếu muốn là đàn ông, anh ta phải có tiếng nói quyết định; phụ nữ nếu muốn là phụ nữ, cô ta phải tuân theo.

    Nếu chúng ta muốn bình đẳng với nam giới, muốn giải phóng mình ra khỏi chế độ đẳng cấp, thoát ra khỏi địa vị phục tùng, chúng ta phải sẵn sàng từ bỏ quan niệm nam quyền. Nếu muốn phá vỡ chiếc lồng quan niệm nam nữ của xã hội, chính chúng ta cũng phải vượt qua định kiến lấy giá trị tài sản làm thước đo giá trị đàn ông.

    Đúng vậy, chung sống với một người đàn ông kiếm ít tiền hơn mình không phải là vấn đề gì đáng nói. Ngay cả Buffett, một trong số ít những người giàu nhất thế giới cũng đã khuyên chúng ta rằng:

    "Tốt nhất hãy kết hợp với người mạnh hơn bạn. Chọn ra những người làm tốt hơn bạn, dần dần bạn sẽ bằng họ."

    Quan niệm nam nữ của xã hội là hoàn toàn phản nhân tính, chỉ có vượt qua quan niệm lỗi thời này, chúng ta mới có được cho mình một mối quan hệ yêu thương chân thực. Bạn và anh ấy sẽ trở thành người tình và bạn đời đích thực; trở thành người bạn tri âm có thể cùng chia sẻ niềm vui và vất vả trong cuộc sống gia đình; trở thành người bạn hữu khích lệ và sẻ chia mọi thách thức và thắng lợi trong sự nghiệp của nhau.

    Ngoài ra, dù điều này khiến người ta có chút khó chịu, nhưng tôi vẫn không thể không nói, ưu thế của nam giới cùng với rất nhiều nhân tố bất lợi đối với phụ nữ vẫn tồn tại cho đến ngày nay, cho nên, một khả năng rất thực tế, đó là: Dù một người đàn ông bây giờ không làm ra nhiều tiền bằng bạn, nhưng mười năm sau họ sẽ kiếm được nhiều tiền hơn bạn.

    Đối với một số cặp vợ chồng, "bình đẳng" đồng nghĩa với việc vợ và chồng đều có thể hãm bớt sự nghiệp của mình vì gia đình. Thời gian ở Heidrick, tôi đã tận mắt nhìn thấy hiệu quả của khái niệm này.

    Tìm kiếm nhân tài trên phạm vi toàn cầu là một công việc đòi hỏi phải rất khắt khe. Kiếm được nhiều tiền, nhưng thường xuyên phải đi công tác bất thình lình. Nội bộ Heidrick có một câu nói đùa rất kinh điển, nó bắt nguồn từ một hiện tượng thế này: Hầu hết các nữ nhân viên cao cấp đã có con trong công ty đều có một ông chồng Househusband (làm việc nhà là chính). Trong số những ông chồng này có những người đang hưởng thụ cuộc sống về hưu, có những người đang hưởng thụ các thú tiêu khiển cao cấp.

    Chúng tôi gọi họ là "những ông chồng Heidrick." Chẳng có gì đáng nghi ngờ cả, các ông chồng trên đã chi tiền để thuê rất nhiều trợ thủ, bởi vì hầu hết những người đàn ông có tiền sẽ không tự mình làm việc nhà hoặc trông con. Và theo như tôi biết, đối với sự phân công như vậy, đa phần mọi người đều rất hài lòng.

    Cho nên, những người chưa có con nhưng muốn có con chúng tôi thường đùa với CEO rằng: "Sếp à, lúc nào mới gửi cho em một ông chồng Heidrick đây?"

    Dùng phương pháp săn đầu người để.. săn đàn ông

    Bạn mua cuốn sách này, chứng tỏ bạn không phải là một cô gái muốn lấy chồng cho xong chuyện. Hãy thừa nhận đi, các chị em: Nếu bạn một lòng muốn lấy chồng, bạn đã sớm lấy rồi, đúng không nào? Bạn có thể lấy một chàng trai luôn yêu bạn, đó là chàng trai chỉ cần bạn ới một tiếng, anh ta sẽ xuất hiện ngay tức khắc (dù là bạn cần mua một chiếc máy tính mới, ôn thi hay cần sửa ống nước trong nhà bếp). Chỉ cần bạn cho anh ta một cơ hội, anh ta sẽ cưới bạn ngay và luôn. Thế nhưng, bạn hoàn toàn không muốn lấy anh ta. Bạn là một cô gái khác biệt, bạn muốn tìm một người đàn ông xứng đáng với mình.

    Nhưng làm thế nào để tìm được anh ta?

    Nếu bạn muốn mua một chiếc xe mới, rất đơn giản, bạn có thể mua ngay một chiếc mà bạn nhìn thấy đầu tiên, lái thử một năm hoặc lâu hơn, thấy không thích nữa lại đổi chiếc khác. Thế nhưng, tại sao phải dùng cách đó để chọn đàn ông? Hãy thử cách làm của một kẻ săn đầu người xem thế nào nhé.

    Là một chuyên gia tìm kiếm nhân tài, nếu muốn săn tìm thành công, đầu tiên phải luôn ý thức rõ đối tượng bạn cần tìm là người như thế nào. Nếu không xác định rõ thì việc tìm kiếm của bạn sẽ rất mù mịt, và cũng rất dễ đi vào ngõ cụt. Kết quả là rất có thể bạn sẽ vướng vào một Mr. Wrong trong nhiều năm mà không thể thoát ra được. Tình huống xấu hơn là: Bạn sẽ lấy Mr. Wrong đó làm chồng.

    Mỗi lần công ty của tôi có khách hàng mới, chúng tôi đều phải thảo luận trước một chút về hiện trạng và chiến lược phát triển trong tương lai của công ty khách hàng. Chúng tôi sẽ thảo luận về những thách thức mà nhân viên mới phải đối mặt, có khi là CEO, có khi là giám đốc marketing, có khi là giám đốc tài chính, hoặc những người mà khách hàng của tôi muốn tìm kiếm. Sau đó, tôi sẽ viết một bản mô tả về trình độ của các ứng viên, nó sẽ bao gồm "ba nhóm':

    Nhóm thứ nhất: Tri thức, kỹ năng và tư cách. Bao gồm kinh nghiệm làm việc, trình độ học vấn, kiến thức và kỹ năng của ứng viên. Nói cách khác, là tất cả nội dung trên hồ sơ xin việc của anh ta.

    Nhóm thứ hai: Khả năng lãnh đạo. Bao gồm biểu hiện thực tế trong công việc của ứng viên. Chúng tôi sẽ xác định khả năng lãnh đạo cần thiết nhất, cũng là quan trọng nhất đối với vị trí mục tiêu.

    Nhóm thứ ba: Cá tính. Ứng viên này là" người "như thế nào. Quan niệm giá trị và mục tiêu của anh ta.

    Sở dĩ tôi phân tách tiêu chí lựa chọn ứng viên ra như vậy, là vì theo kinh nghiệm của tôi, rất nhiều công ty nếu tự tìm người, căn cứ xét tuyển của họ thường chỉ dừng lại ở nhóm thứ nhất – xem hồ sơ xin việc; nhưng nguyên nhân khiến họ đề bạt và miễn nhiệm lại là nhóm thứ hai và thứ ba – chính là người này như thế nào, hành vi và biểu hiện của anh ta ra sao.

    Nếu khách hàng có sự nhầm lẫn giữa người mình cần và người mình thực sự cần, thì họ chắc chắn sẽ phải chịu những tổn thất lớn và bỏ lỡ nhiều cơ hội khác tốt hơn; thiệt hại này không chỉ đối với công ty mà đối với cả những người mà họ đã mời nhầm. Đây chính là nguyên nhân vì sao chúng tôi nhất định phải xác định trước, người chúng tôi muốn tìm là người như thế nào.

    Nếu hỏi một người đàn ông chính thống, anh mong muốn phụ nữ có những ưu điểm nào, anh ta sẽ kể ra bốn điểm: Xinh đẹp, đáng yêu, thông minh, tự tin. Nhưng nếu hỏi một phụ nữ hiện đại mong muốn đàn ông có ưu điểm gì, cô ấy sẽ liệt kê ra một danh sách gồm.. 50 điểm: Có nhà đẹp, xế sang, có bằng tốt nghiệp đại học hạng nhất; nhiều tiền như Bill Gates, đẹp trai như Tom Cruise, có gu ăn mặc nhưng không quá điệu đà; đi ăn nhà hàng biết cách chọn vang đỏ, chọn vang xong rồi thì biết cách thưởng thức như thế nào.. và còn 42 điểm khác nữa.

    Hầu hết các điểm này đều là những thứ trong nhóm thứ nhất. Có nhà, có bằng đại học danh tiếng, biết cách nếm rượu, biết cách ăn mặc.. Tất cả những điều này đều chẳng liên quan gì đến biểu hiện của anh ta như thế nào (nhóm thứ hai), hay cá tính của anh ta ra sao (nhóm thứ ba).

    Lấy bản thân tôi làm ví dụ. Đàn ông tôi từng hẹn hò có thể còn nhiều hơn bạn. Tuy 38 tuổi mới kết hôn, nhưng trong quãng thời gian 20 năm trước khi lập gia đình, tôi không chỉ suốt ngày tụ tập với đám bạn gái của mình. Ở độ tuổi 20, khi tìm kiếm Mr. Right của mình, tôi đã quá quan tâm đến nhóm thứ nhất. Nhưng sau khi làm Phó thị trưởng, tình hình đã hoàn toàn ngược lại, khi có một anh chàng nào đó hẹn tôi đi chơi, tôi sẽ nghi ngờ rằng, hứng thú của anh ta không phải ở bản thân tôi mà là ở chức vị của tôi, thứ duy nhất anh ta quan tâm đó là tôi sẽ giúp được gì cho anh ta. Cảm giác này thật vô cùng khó chịu, có ai muốn mình bị lợi dụng chứ.

    Thêm một điều nữa, thị trường bất động sản Trung Quốc gần đây đang trên đà suy giảm, cho nên đầu tư vào nhà đất hiện tại không thể xem là một giải pháp thông minh và an toàn. Bạn nên nhìn nhận về tiền bạc như thế này: Phải tìm một người đàn ông có cùng quan điểm về tiền bạc với bạn. Nếu bạn thích có nhiều tiền, vậy hãy tìm một người đàn ông sẵn sàng cùng bạn phấn đấu cho điều đó.

    Bất kể đối với công ty hay cuộc sống của bạn, trên thực tế, nhóm thứ hai và nhóm thứ ba mới có thể thực sự dự báo mối quan hệ giữa bạn và người đàn ông bạn săn tìm có duy trì được lâu dài hay không. Từ cái danh sách dài ngoằng mà bạn kể ra, hãy xác định mấy điều bạn cho là" bắt buộc phải có ".

    Trên thực tế, danh sách của bạn vẫn có thể bao gồm một số mục trong nhóm thứ nhất. Ví dụ, trong trường hợp của tôi, tôi đã có cho mình một trải nghiệm sống vô cùng phong phú, cho nên thực lòng mà nói, tôi không thể nào chung sống với một người đàn ông không nhận được nền giáo dục tốt bằng tôi, không trải qua cuộc sống phong phú bằng tôi. Thế nhưng, phải giảm thiểu" nhóm thứ nhất "xuống càng ít càng tốt, sau đó, chú ý nhiều đến các mục ở" nhóm thứ hai "và" nhóm thứ ba ". Ví dụ:

    • Chúng tôi có chung quan niệm về giá trị, kỳ vọng đối với cuộc sống.

    • Anh ấy chín chắn và tình cảm.

    • Anh ấy khiến tôi tin tưởng và đánh giá cao.

    • Sống cùng anh ấy, trái tim tôi luôn phơi phới hân hoan.

    Sau đó hãy chuyển tất cả những điều còn lại trong danh sách 50 điều kia sang cột" có thì càng tốt ". Ở cột trọng tâm thứ hai này mới bao gồm những điều như anh ta ăn mặc ra sao, hiểu biết với rượu thế nào, danh tiếng gia đình ra sao..

    Không nên ảo tưởng sẽ xuất hiện một Mr. Right toàn năng. Như đã thảo luận ở chương 3, chúng ta cần những tuýp bạn khác nhau trong cuộc sống. Không có bất kỳ ai có thể làm một người bạn toàn năng cả, cho nên, cũng không nên có kỳ vọng này đối với Mr. Right của bạn.

    Đừng nên hy vọng Mr. Right là một người hoàn mỹ, vì trên đời chẳng có ai là hoàn thiện cả, bao gồm chính bản thân bạn. Cũng không nên ảo tưởng Mr. Right có thể thỏa mãn được tất cả các yêu cầu trong cột" có thì càng tốt ". Có thể anh ấy có rất nhiều đặc điểm khác với bạn, nhưng dần dần hai người sẽ bổ sung cho nhau. Có những điểm ở anh ấy khiến bạn thất vọng, đó là điều không thể tránh khỏi, cho nên, bạn phải chuẩn bị thật tốt, học cách tiếp nhận con người thực sự của anh ấy; người bạn tiếp nhận không phải là hoàng tử của bạn, không phải cha của bạn, càng không phải vị cứu tinh của bạn; người bạn đón nhận là người đàn ông của bạn, bạn đồng hành của bạn.

    Tôi từng có nhiều thời gian hẹn hò với những chàng trai thuộc dạng" tự cho mình hoàn hảo ", họ yêu bản thân mình hơn bất cứ ai, nhưng lại có đầy đủ các đặc trưng trong danh sách" có thì càng tốt ", ví dụ họ đều rất quyến rũ, họ còn biết đưa tôi đến những nơi rất đặc biệt; họ mặc những bộ quần áo của các nhà thiết kế nổi tiếng.. Nhưng họ lại thiếu những hạng mục mấu chốt nhất trong cột" bắt buộc phải có ", ví dụ như" đáng tin cậy "và" thực sự yêu mình ".

    Sống cùng những chàng trai có sức cuốn hút như vậy, ban đầu sẽ cảm thấy rất tuyệt; nhưng nếu bạn hoàn toàn không mở lòng để thích anh ta, hoặc không có cái cảm giác thấu hiểu với anh ta giống như giữa những người bạn thân thực sự, thì dần dần tất cả những điều đó sẽ khiến bạn cảm thấy nhàm chán vô vị.

    Tôi từng nuôi ý định lấy một người chồng Trung Quốc. Rất lâu trước đây tiếng Anh đã trở thành tiếng mẹ đẻ của tôi, tôi tưởng tượng nếu kết hôn, có thể nói tiếng Trung ở nhà thì tốt biết mấy – tương lai sẽ cùng chồng sinh mấy đứa con Trung Quốc nữa.

    Nhưng khi bước vào vòng tròn của chính giới và thượng lưu Mỹ, tôi phát hiện ra hầu như chẳng có một chàng trai gốc Hoa nào. Cuối cùng, tôi vẫn lấy một người đàn ông chỉ biết nói vài từ tiếng Trung; hai con gái tôi lại càng là một" công dân thế giới' chính hiệu: Chúng mang một nửa huyết thống Trung Quốc, một phần tư huyết thống Hungary và một phần tư huyết thống Ý.

    Dave là người đàn ông tình cảm và thú vị nhất mà tôi từng gặp. Những người từng gặp anh ấy đều có một ấn tượng giống nhau: "Ái chà, người đàn ông này thật tuyệt vời!" Điều này rất tốt cho công việc của anh ấy, vì mọi người thích anh ấy, tín nhiệm anh ấy, cho nên họ sẵn sàng làm việc với anh ấy. Sau mỗi lần ra ngoài gặp gỡ bạn bè, chúng tôi đều rất hứng thú khi được cùng nhau hồi tưởng lại mọi chuyện, ví dụ như mọi người đều nói những gì, thông qua những điều ấy có thể nhìn ra những gì.

    Bản chất sắc sảo và rõ ràng của Dave làm bừng sáng cuộc sống của tôi, và hơn nữa, ngoại hình của anh ấy – còn vô cùng quyến rũ!
     
  4. Chin Ú Leo

    Bài viết:
    148
    Chương 11. Đàn ông đã có vợ và Mr. Wrong

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Tôi chưa bao giờ dựa dẫm vào đàn ông, nhưng tôi cần đàn ông."

    Hồng Huân​

    Trong bản trình độ chuyên môn lựa chọn ứng viên Mr. Right của bạn, ngoài hai cột "bắt buộc phải có" và "có thì càng tốt" ra, còn nên thêm một cột – "tuyệt đối không xem xét", vì có một số mẫu đàn ông vốn không thể kết hôn. Vậy loại đàn ông nào nên xếp vào hàng đầu tiên trong cột này đây? Câu trả lời là: Đàn ông đã có vợ.

    Nếu bạn là một cô gái vừa trẻ vừa độc thân, hơn nữa còn mang trong mình đầy đủ những nét nữ tính, như vậy bạn có thể lọt vào tầm ngắm của một người đàn ông đã có gia đình. Đàn ông đã có gia đình có thể rất chu đáo và tâm lý – họ luôn đưa bạn đến những nhà hàng nổi tiếng, mua cho bạn trang sức lộng lẫy, túi xách đắt tiền, thậm chí còn cho bạn một căn nhà. Nói chung, có thể họ không hoàn toàn chỉ muốn cùng bạn lên giường, họ cũng rất cô đơn, rất quan tâm đến bạn, có thể giúp đỡ bạn, và bạn cũng có thể giúp đỡ họ.

    Thế nhưng, yêu một người đàn ông đã có vợ suy cho cùng là lợi bất cập hại. Hai người gặp nhau vào lúc nào chỉ có thể do anh ta quyết định, và điều chắc chắn khiến bạn phải ức chế, đó là cứ đến dịp cuối tuần hay lễ tết, khi bạn muốn gặp anh ta nhất, thì anh ta lại luôn phải ở cùng gia đình mình; khi hai người đến nhà hàng ăn tối, nếu bạn bè của vợ anh ta tình cờ đi đến, anh ta liền chui ngay xuống gầm bàn, toát hết cả mồ hôi hột.

    Không thể chấp nhận một người đàn ông đã có vợ

    Một độc giả đã viết cho tôi một bức thư:

    Người tình của tôi là một người đàn ông đã có vợ, anh ấy nhiều tuổi hơn tôi, cho tôi cảm giác đó là một người thầy. Tôi đã từng gặp gia đình, bạn bè và các anh em của anh ấy, cho nên mối quan hệ của chúng tôi cũng không hoàn toàn là vô vọng. Quan hệ giữa anh ấy và vợ không được tốt, hơn nữa nuôi gia đình, con cái cũng khá vất vả. Tôi yêu anh ấy, nhưng lại không biết tình yêu của mình với anh ấy có đủ lớn không.. Trái tim tôi sắp vỡ tung.. tôi yêu anh ấy, nhưng càng hận anh ấy hơn – và tôi cũng không biết khi nào chúng tôi mới có thể công khai tình cảm. Tôi muốn quên anh ấy đi, nhưng mỗi lần quên là mỗi lần nỗi nhớ càng thêm dữ dội. Tôi phải làm sao đây?

    Phải làm gì ư? Bạn phải bỏ hắn ta

    Có thể trước khi lấy vợ sinh con, anh ta không hiểu được điều mình thực sự muốn, nên hiện tại sau khi đã trải qua nhiều năm chung sống, anh ta và vợ đã đi theo hai hướng khác nhau.

    Tình huống này xảy ra ở rất nhiều người, không phân biệt nam nữ. Nhưng hiện tại, anh ta hoàn toàn không dám đối mặt với vấn đề của mình như một người đàn ông trưởng thành có trách nhiệm, mà là đang lẩn trốn vấn đề, cách thức phổ biến là tìm về với tuổi thanh xuân cùng một cô gái trẻ trung xinh đẹp là bạn. Anh ta có thể nói anh ta yêu bạn, anh ta không thể ở cùng vợ, nhưng tôi cá rằng anh ta sẽ không nói với vợ mình như vậy. Anh ta đã phản bội một người phụ nữ mà anh ta từng hứa hẹn yêu thương suốt đời. Vậy thì cũng không lấy gì chắc chắn rằng anh ta sẽ tôn trọng bạn – vì anh ta không thể yêu bạn "trong sáng' theo đúng nghĩa đen của từ này.

    Tôi từng đọc một chuyên mục, tác giả là một người mẹ đơn thân sống sót sau căn bệnh ung thư, cô ấy đã viết 50 bài học cuộc sống. Lúc đó tôi vẫn còn sống trong chính giới, một thế giới đầy rẫy những âm mưu và vùng xám đạo đức; khi đó tôi có một ấn tượng đặc biệt sâu sắc đối với một lời khuyên của cô ấy:" Nếu không thể công khai một cuộc tình, bạn không nên để bị mắc kẹt trong đó. "

    Lời khuyên này không kém phần quan trọng cả trong sự nghiệp và cuộc sống của bạn. Tình cảm giữa bạn và người đàn ông đã có vợ sẽ gây ra tổn hại cho bạn ở hai khía cạnh: Đầu tiên, nó sẽ mang đến sự tổn thương cả về tình cảm và tinh thần cho bạn; thứ hai, nó gây trở ngại đến việc nuôi dưỡng tình cảm công khai, thành thực, trong sáng, mà chính những tình cảm này mới là những thứ bạn đáng có. Khi anh ta khóc lóc kể lể với bạn, rằng hôn nhân của anh ta không hạnh phúc, có thể nó sẽ khiến bạn nảy sinh lòng trắc ẩn, xót thương, nhưng bất hạnh giữa hai vợ chồng họ là chuyện của bản thân họ, không hề liên quan gì đến bạn.

    Hãy tự chăm sóc cho bản thân, để cho mình có một tình cảm đích thực.

    Vậy đàn ông đã ly hôn thì sao? Hoàn toàn chẳng thành vấn đề! Nhưng rất nhiều đàn ông sau khi ly hôn vẫn không thể xuất hiện trong tầm nhìn của chúng ta được, bởi vì sau khi ly hôn, thì danh sách vợ cũ thứ hai, vợ cũ thứ ba, vợ cũ thứ tư đã đang đợi họ rồi. Nếu bạn thực sự gặp được một người đàn ông tốt, thì không nên từ chối anh ấy chỉ vì anh ấy đã từng kết hôn. Khi tôi mới quen Dave, anh ấy đang là một người đàn ông" ly hôn không con ". Và tất cả những trải nghiệm trong cuộc sống trước đây của anh ấy đều khiến anh trở thành người đàn ông tốt hơn, người chồng tốt hơn.

    Ngoài đàn ông đã có vợ ra, bạn còn phải nói" không "với những đàn ông ưa bạo hành phụ nữ hoặc có vấn đề về tinh thần. Về chủ đề bạo hành, bạn có thể xem nội dung thảo luận ở chương 6. Chúng ta có nên đồng cảm với những người đàn ông đó không? Có. Nhưng đồng cảm với hẹn hò và lấy anh ta là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.

    Tôi đã từng hẹn hò với một chàng trai tốt gần như mọi mặt. Khi mới bắt đầu, tôi hoàn toàn không nhận thức được bản chất hủy diệt trong con người anh ta. Tôi không dám nghĩ rằng, với anh ta việc chia tay sẽ mang lại sự đau khổ khủng khiếp đến vậy, vì thế, cuộc chia tay của chúng tôi phải kéo dài đến mấy tháng mới thực sự kết thúc.

    Từ đó, tôi nhận ra rằng, một phụ nữ dù tốt đến mấy cũng không cần thiết phải tập trung mọi cuộc hẹn của mình vào một ai đó giống như đang chăm sóc họ. Tôi đã chứng kiến nhiều gia đình tan vỡ vì vấn đề bạo hành sức khỏe hoặc tinh thần; và nếu trong gia đình bạn xảy ra chuyện này, nhất định bạn phải tìm cách để giải thoát cho họ.

    Còn loại đàn ông nào nên liệt vào cột" tuyệt đối không xem xét "nữa? Đó là những người đàn ông không cùng giá trị quan với bạn, không cùng tầm nhìn về tương lai với bạn. Nếu bạn rất quan tâm đến bạn bè của mình, nhưng anh ta chẳng những không có bạn bè, mà còn không tôn trọng bạn bè của bạn, vậy phải quả quyết nói" không "với anh ta; nếu bạn muốn kết hôn, nhưng anh ta chỉ đơn giản là không tin vào sự gắn bó lâu dài, vậy thì không nên lãng phí thì giờ với anh ta nữa.

    Người có cùng giá trị quan với bạn cũng phải là một người đáng tin cậy. Nếu bạn trai khiến bạn cảm thấy không đáng tin cậy, hãy thử suy nghĩ thấu đáo xem: Là do cảm giác an toàn của bạn có vấn đề, hay là do hành vi nào của anh ta khiến bạn có cảm giác như vậy? Nếu là vấn đề của anh ta, thì phải quả quyết nói" không ".

    Còn nữa, ngoại tình là điều không lý do gì có thể chấp nhận được, vì một người đàn ông sẽ không lên giường với bất kỳ ai vì nguyên nhân tình cờ. Đàn ông ngoại tình là vì bản thân anh ta tồn tại những vấn đề cần giải quyết, nhưng tuyệt đối không được để anh ta dùng thời gian của bạn để giải quyết những vấn đề này. Bạn chỉ có thể chung sống với một người đàn ông mà bạn có thể tin tưởng cả đời mà thôi.

    Không nên sống cùng một người đàn ông thích tiêu tiền của bạn. Trong đám bạn bè, tôi đã được chứng kiến ngày càng nhiều những" phượng hoàng nam "chuyên lợi dụng tài sản và quan hệ xã hội của người yêu để vụ lợi cho mình.

    Khi mới bắt đầu yêu chúng ta đều rất ấu trĩ, vì thế, việc học hỏi để giáo dục và tự bảo vệ bản thân trở nên rất quan trọng; phương pháp là: Hẹn hò với nhiều chàng trai khác nhau để nâng cao khả năng đánh giá con người của mình; giới thiệu bạn trai với những người thân thiết, sau đó nghiêm túc lắng nghe ý kiến của họ.

    Đừng mãi vướng vào Mr. Wrong

    Tôi và nhiều người bạn của mình đều đã từng dùng dằng quá lâu trong những cuộc tình sai lầm, đôi khi là mấy tháng, có khi đến vài năm, mãi cho tới lúc biết rõ rằng những cuộc tình này không còn tốt cho chúng tôi nữa. Chúng tôi cố gắng thay đổi đối phương, cũng cố gắng thay đổi chính mình. Thế nhưng, những sự cố gắng này hoàn toàn bất khả thi, chúng tôi đã sai càng thêm sai. Rõ ràng là không thể làm được, nhưng vẫn ra sức cưỡng cầu, kết quả chỉ mang lại thêm nhiều nỗi tuyệt vọng và gây tổn thương cho cả hai bên.

    Chúng tôi vẫn tiếp tục kéo dài, vì không muốn làm tổn thương tình cảm của đối phương. Chúng tôi tiếp tục trì hoãn, vì không có dũng khí lắng nghe tiếng lòng mình. Chúng tôi tiếp tục níu kéo, vì chúng tôi sợ thay đổi, sợ cô đơn. Dù là ở tình trạng tồi tệ thế nào, chúng tôi vẫn cảm thấy an toàn, dù tương lai trước mắt vẫn rất chênh vênh. Chúng tôi tiếp tục kéo dài, vì muốn thoát khỏi những khó khăn thực sự. Chúng tôi cảm thấy mệt mỏi, không muốn bắt đầu lại nữa. Cảm xúc yêu thương luôn chỉ là nghèo nàn, nhưng nỗi đau khổ đã ngày một âm ỉ. Và một khi tình cảm tan vỡ, ai lại không tan nát cõi lòng.

    Vì thế, chúng tôi đã trì hoãn quá lâu. Trong tâm trí, chúng tôi luôn nhớ về quá khứ, và còn luôn nhắc nhở mình không thể ước muốn tất cả. Chúng tôi còn nói với bạn bè mình với giọng kẻ cả rằng:" Con người ta lớn lên, đều sẽ như vậy. "Chúng tôi tự nói với chính mình rằng:" Một cuộc tình tồi tệ, vẫn tốt hơn không có gì.'

    Điều này thật là sai càng thêm sai.

    Sai lầm nghiêm trọng nhất của phụ nữ trong chuyện tình cảm, đó là lúc cần nói "không" thì lại không nói gì. Đó sẽ là sai lầm chết người, vì chướng ngại vật lớn nhất ngăn trở bạn tìm đến với Mr. Right, đó là cứ mãi vướng víu với Mr. Wrong.

    Gò ép bản thân lê lết cùng một cuộc tình vốn đã tồn tại nhiều điều bất cập, sẽ chỉ khiến bạn không thể còn có cảm xúc tốt đẹp được nữa. Vì sống cùng Mr. Wrong, thì trên "thị trường" sẽ chẳng còn có đất dung thân cho bạn nữa; nếu mỗi tối bạn đều cùng Mr. Wrong cuộn tròn vô vị trước màn hình ti vi, thì Mr. Right sẽ mãi mãi không thể tìm thấy bạn. Chính sự trì trệ của bạn đã trì hoãn sự thể nghiệm tình yêu đích thực của bạn, có thể là nhiều tháng, có thể là nhiều năm, hoặc có thể là suốt đời.

    Điều tồi tệ hơn nữa đó là, chung sống với Mr. Wrong, những tinh túy trong cuộc sống của bạn sẽ dần tan biến hết. Nếu đối tượng tình cảm chủ yếu nhất trong cuộc đời bạn là một người không hiểu hết giá trị của bạn, không biết cách yêu thương bạn, anh ta luôn chỉ trích và không hòa hợp với bạn, vậy thì sống cùng anh ta chắc chắn sẽ chỉ khiến bạn thêm tổn thọ mà thôi.

    Xã hội này khiến phụ nữ chúng ta có quá ít kỳ vọng, cho nên chúng ta phải lưu lại quá lâu trong một cuộc tình tồi tệ. Chúng ta tìm một người bạn trai – dù đó là ai – cũng cảm thấy đó là tình yêu rồi; nhưng trên thực tế, đó chẳng qua chỉ là một niềm khao khát đối với tình yêu. Mỗi giây phút trì hoãn chỉ đang chứng minh rằng bạn thiếu khả năng kiểm soát đối với cuộc sống của mình. Chỉ cần có được một chút cảm giác, chúng ta sẽ để mặc cho tinh thần tàn lụi, nhưng cứ như vậy, chúng ta để bản chất của mình – linh hồn của chúng ta – vĩnh viễn chìm xuống đáy biển.

    Không được ở bên anh ta vì trách nhiệm. Bạn không có nghĩa vụ phải hẹn hò với bất kỳ người đàn ông nào không thể khiến bạn rung động. Thành thực luôn tốt hơn giả dối.

    Hãy thành thực với chính mình một chút, hãy suy nghĩ xem cuộc tình này rốt cuộc đã tô lên màu sáng hay tạt lên màu tối cho cuộc sống của bạn. Thực ra trong sâu thẳm tâm hồn, nếu một cuộc tình không đủ tốt với bạn, bạn đều biết rất rõ. Không nên chỉ vì tồn tại mà sống. Không nên cảm thấy mình cần phải ổn định cuộc sống vì một người đàn ông không đáng được yêu.

    Bất kỳ cuộc tình nào khiến bạn không thấy vui vẻ, an toàn và kiêu hãnh thực sự, thì cuộc tình đó đều là không đủ tốt với bạn. Bạn đáng được yêu, đáng để yêu. Một cuộc tình đẹp bao giờ cũng tốt hơn trăm ngàn lần so với loại tình cảm "có còn hơn không".

    Trưởng thành không có nghĩa là từ bỏ, trưởng thành có nghĩa là tìm thấy mình, trở nên độc lập và biết cách tự chăm sóc mình. Khi bạn đã thực sự trưởng thành, bạn sẽ tìm được một tri âm khiến mình dạt dào xúc cảm. Hãy dứt khoát nói "không" để được tự do.

    Làm thế nào để nói "không" với đàn ông

    Sau khi đắm chìm vào tình yêu, chúng ta sẽ rất dễ nhầm lẫn giữa "yêu" và "vĩnh viễn". Chúng ta cảm thấy nếu yêu một người thì sẽ muốn cùng anh ấy chung sống suốt đời. Nếu đối phương đề nghị chia tay, chúng ta sẽ cho rằng anh ta vốn chưa từng yêu mình thật lòng, cảm thấy bị từ chối, bị phản bội. "Làm sao anh có thể kết thúc tình cảm của chúng ta như vậy được! Em nghĩ rằng anh vẫn yêu em! Tại sao lại không thể cho chúng ta thêm một cơ hội nữa?"

    Để duy trì một cuộc tình, chỉ có tình yêu là không đủ. Để có được một cuộc hôn nhân tốt, cả hai cần phải có cùng tầm nhìn, cùng giá trị quan, và rất nhiều nhân tố khác nữa. Hiểu rõ được điều này, khi kết thúc một cuộc tình, chúng ta sẽ không có cảm giác phụ người hoặc phụ mình. Chúng ta có thể nói rằng: "Chúng ta đã từng yêu nhau, nhưng vẫn không thể sống bên nhau được. Giờ hãy để chúng ta tiếp tục tìm kiếm người thích hợp hơn nhé. Em rất tiếc, nhưng em hy vọng anh sẽ vượt qua được."

    Trong cuộc sống đời thường phụ nữ rất khó nói "không", và khó nhất là lúc phải nói "không" với người đàn ông mà chúng ta phải từ chối. Cho nên, chúng ta đã xóa từ "không" ra khỏi từ điển của mình, đây cũng là lý do chủ yếu nhất tạo nên rất nhiều vấn đề về tình cảm nam nữ trong xã hội.

    Công việc đã dạy cho tôi biết nói "không", bởi vì nói "không" với các ứng viên là công việc hàng ngày của một chuyên gia săn đầu người. Tôi và nhóm của tôi thường phải đánh giá hàng trăm ứng viên. Xuất phát từ tác phong nghề nghiệp, chúng tôi phải đích thân nói "không" với tất cả các ứng viên không được chọn, cho họ lời khuyên và chúc họ phát triển thuận lợi trong tương lai. Đối với số lượng ít những ứng viên chỉ tiếp xúc qua điện thoại hoặc email, chúng tôi sẽ gửi email thông báo; với những ứng viên đã tiếp xúc khá nhiều, chúng tôi sẽ gọi điện thông báo. Công việc này cho tôi rất nhiều cơ hội luyện tập.

    Nói "không" với bạn trai rất khó. Nó đòi hỏi bạn phải tin vào mình, tin vào suy nghĩ của mình và tin vào một tương lai tốt đẹp hơn. Cách duy nhất có thể khắc phục khó khăn này, chính là trực tiếp hành động – dứt khoát không dây dưa.

    Đừng lãng phí thời gian của bạn và anh ấy. Thời điểm tốt nhất để nói "không" là lần đầu tiên khi bạn nhận ra người đàn ông này không đạt được yêu cầu của bạn, ngay cả khi anh ta là một chàng trai tốt, hoặc bạn đã cùng anh ta trải qua rất nhiều thời khắc đẹp. Thời khắc này có thể xảy ra trong lần hẹn đầu tiên, hoặc sau nửa năm, thậm chí là nhiều năm sau khi hai người qua lại.

    Hãy làm thế này: Nói những điểm bạn thích ở anh ấy, đừng đổ lỗi cho anh ấy. Không nhìn lại, phân tích mối quan hệ của hai người, hoặc đưa ra phản ứng quyết đoán. Nếu bạn muốn phân tích, thì nên làm việc ấy với các bạn gái của bạn.

    Nếu anh ấy quá đau buồn, bạn phải thật ân cần. "Em rất xin lỗi, vì đã khiến anh đau khổ như vậy." Nhưng bạn phải hiểu rằng, không được đưa ra bất kỳ lời giải thích nào chỉ để anh ta được thỏa mãn, bởi vì trị lành vết thương cho anh ta không phải là trách nhiệm của bạn. Nếu anh ta đổ lỗi cho bạn, bạn không nên chấp nhận.

    Sau khi chia tay, không được nhìn lại. Không nên cảm thấy tội lỗi, càng không nên cảm thấy mình đã lãng phí mấy năm cuộc đời. Nếu khoảng thời gian đó khiến bạn học được một cái gì đó, thì cuộc tình này coi như không thất bại.

    Khi bạn thực sự nói "không" với Mr. Wrong, sẽ có nhiều điều tốt đẹp xảy đến. Cảm giác của bạn đối với bản thân sẽ tốt hơn rất nhiều so với khoảng thời gian rất dài trước đó. Cảm giác tự tin sẽ quay lại, đó là do bạn yêu thương chính mình, bạn biết mình không phải là một nô lệ, không thể cam chịu để ai đó hoặc việc nào đó xâm nhập vào cuộc sống của bạn. Hãy nắm chặt cuộc sống trong lòng bàn tay mình, để tự tạo nên nhiều cơ hội hơn nữa trên con đường phía trước.

    Học cách nói "không" với đàn ông rất quan trọng đối với một người phụ nữ thành công. Cho đến nay, bạn đã xuất sắc tạo dựng nên sự nghiệp và cuộc sống của mình, bạn không muốn phá hủy tất cả chỉ vì cứ gắn bó với một người đàn ông không phù hợp. Mỗi lần bạn nói "không", bạn đều đang tiến thêm một bước nữa để nói "có" với Mr. Right thực sự của mình.

    Đừng ảo tưởng có thể thay đổi một người đàn ông

    Điều này đã từng xảy ra với bạn chưa: Bạn gặp một người đàn ông, cảm thấy anh ta thật hoàn hảo đối với bạn – vâng, gần như là hoàn hảo. Bạn tìm ra vài điểm có thể thay đổi, cho rằng sau khi chỉnh sửa những điểm này, anh ấy sẽ trở nên chuẩn mực vô cùng.

    Bản thân tôi và các bạn gái của tôi đều đã từng loay hoay trong ngõ cụt tình cảm nhiều tháng, thậm chí nhiều năm. Cho nên, để các bạn khỏi lãng phí thời gian và tránh tự chuốc thêm đau khổ, tôi xin nói thẳng: Bạn không bao giờ có thể thay đổi được đàn ông.

    Điều này nghe có vẻ rất khó chấp nhận. Là phụ nữ, việc giúp người đàn ông thay đổi sẽ khiến chúng ta cảm thấy ấm áp và tự hào. Chúng ta luôn cố gắng để thay đổi đàn ông – đó là công việc của chúng ta mà! Khuyết điểm của anh ấy, nếu chúng ta không nói, vậy ai sẽ nói cho anh ấy đây?

    Chúng ta cảm thấy thử đi thay đổi một người đàn ông là chuyện rất đáng yêu, nhưng đàn ông lại cảm thấy bị kiểm soát, bị thao túng, bị phủ nhận. Người đàn ông của bạn có thể thích cuộc sống hiện tại của anh ấy, nếu không anh ấy đã sớm thay đổi rồi. Thứ chúng ta có thể thay đổi chỉ là bản thân chúng ta, và chính bạn cũng biết, điều đó đã đủ khó rồi.

    Điều bạn thực sự cần làm là đánh giá xem anh ấy có phải là đối tượng làm chồng không. Khuyết điểm bạn tìm ra được là gì? Có quan trọng không? Bạn không nên đẩy đàn ông đến cột "bắt buộc phải có" của bạn, hoặc miễn cưỡng xách anh ấy ra từ cột "tuyệt đối không xem xét". Hoặc phải chấp nhận anh ta, hoặc phải tìm người khác. Nếu bạn chấp nhận anh ta, hãy học cách đón nhận những điều anh ta có thể cho bạn, và khoan dung những điều anh ta không thể cho bạn.

    "Thực tế anh ta chẳng thích bạn đến vậy đâu."

    Trong Sex and the City, có một tình tiết là: Miranda thích một chàng trai, nhưng chàng trai đó chưa bao giờ mời cô đi chơi. Thế là một nhóm phụ nữ tập hợp lại phân tích tình hình. Các bạn của cô đều nói hộ cho cô: "Cậu xinh như vậy! Kẻ không muốn cậu là loại đàn ông gì chứ?" Sau đó, các cô gái cùng phân tích vì sao anh ta lại không đến hẹn cô.

    Bỗng có một chàng trai nghe được họ nói chuyện, anh ta nhún vai, nói một câu: "He's just not that into you." (Sự thật thì anh ta không thích cô đến thế đâu).

    Sau này, tác giả của Sex and the City đã viết một cuốn sách, tên của nó chính là lời chỉ điểm: He's just not that into you. Sau đó cuốn sách này được chuyển thể thành bộ phim cùng tên. Nội dung đại khái là: Đàn ông chỉ tìm đến thứ mà họ muốn; nếu một người đàn ông không đến tìm bạn, lời giải thích chỉ có một – He's just not that into you. Nhưng điều đó không có nghĩa là bạn không đẹp, không quyến rũ.

    Xin kể một vài ví dụ:

    Anh ta hứa sẽ gọi điện cho bạn, nhưng rồi anh ta quên. Thế nhưng – Có phải anh ấy đang bận làm việc? Xin thưa, anh ta không phải thằng ngốc, anh ta biết làm thế nào để có thể gọi điện. Anh ấy đi công tác rồi chăng? Xin thưa, anh ta lúc nào cũng mang theo di động. Anh ta hoàn toàn không phải quên gọi điện, chỉ là – He' s just not that into you. Và anh ta không muốn khiến bạn phải khóc.

    Anh ta quá bận cho nên không thể gặp bạn được. Một người đàn ông không bao giờ vì quá bận mà không đi tìm thứ mình muốn. "Bận" là từ dùng để thay thế cho – He' s just not that into you.

    Bạn rất thích một chàng trai, bạn dày công sắp xếp một hoạt động chỉ có bạn và anh ta, ví dụ như leo núi hoặc các hoạt động vui chơi khác. Nhưng sau đó anh ta không có bất kỳ động tĩnh gì. Đó chính là vì – He' s just not that into you.

    Anh ta nói anh ta thích bạn, rất thích bạn, nhưng anh ta lại không sẵn sàng để thực hiện một cam kết suốt đời. Về điều này, bạn có thể hoàn toàn yên tâm, không quá năm năm chắc chắn anh ta sẽ kết hôn.. với người khác. He' s just not that into you.

    Điều này bạn phải hiểu rõ. Câu nói này có thể giúp bạn quên được anh ta, tiếp tục đi trên con đường của bạn. Khi bạn thực sự tìm được Mr. Right của mình, bạn sẽ không còn tàn lụi héo úa vì một Mr. Wrong nữa.
     
  5. Chin Ú Leo

    Bài viết:
    148
    Chương 12. Phụ nữ thành công cũng có thể là "yêu tinh quyến rũ"

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Trên thực tế, cảm giác an toàn đến từ việc người đàn ông kia có yêu bạn nhiều không, nhưng dù người đàn ông đó yêu bạn nhiều bao nhiêu, vẫn phụ thuộc vào việc bạn yêu bản thân mình nhiều thế nào."

    Lưu Nhược Anh​

    Trong bữa tiệc sinh nhật 70 tuổi của Maureen, những bạn bè thân thiết nhất của chị ấy đều ngồi ở bàn mười người bên cạnh. Trong phòng nhấn nhá những tấm vải bóng lấp lánh. Maureen trông giống như một thiên thần. Dưới ánh nến lung linh, mái tóc vàng óng của chị tạo thành một quầng sáng; và ánh nến khiến cho khuôn mặt mỗi người đều toát lên một vẻ thanh thoát rạng ngời, cảnh tượng này thực sự giống như một bức tranh trên thiên đường. Chúng tôi yêu cầu Maureen phát biểu.

    "Tốt rồi!" Chị nói, "Tôi đã sống nhiều năm, những điều quái dị tôi đều đã thấy rồi. Thế nhưng, có một điều khiến tôi cảm thấy rất kỳ lạ.."

    Đây hoàn toàn là một người phụ nữ biết cách làm thế nào để tạo sự hồi hộp. Tất cả mọi người đều chăm chú, đợi nghe từng lời vàng ngọc của chị.

    ".. Đó chính là – đến tận tuổi này rồi, tôi vẫn là một con yêu tinh!"

    Maureen thực sự là một yêu tinh đầy sức cuốn hút, từ trước đến nay vẫn luôn như vậy. Maureen là một thần tượng vạn người mê – chị hơn tôi 30 tuổi, nhưng dù là trong những ngày tháng tệ nhất của mình, đàn ông xung quanh chị cũng nhiều hơn so với thời điểm hoàng kim nhất của tôi. Ở tuổi hiện tại của Maureen, đàn ông độc thân thực sự chẳng còn mấy người; nhưng vẫn có rất nhiều rất nhiều đàn ông vây quanh chị.

    Đàn ông tốt vẫn có rất nhiều

    Hầu hết chúng ta đều thiếu sức cuốn hút nóng hổi giống như Maureen. Cho nên, chúng ta mới gặp phải những vấn đề hiện đại nhất mà tất cả phụ nữ hiện đại đều phải đối mặt: Liệu tôi còn có thể tìm được Mr. Right của mình không?

    Có hai loại phụ nữ, họ có cách nhìn nhận khác nhau về đàn ông:

    Loại thứ nhất: Những đàn ông tốt cùng lứa tổi với tôi, hoặc đã kết hôn, hoặc là dân đồng tính. Những người còn lại đều là những cậu bé nhiều tuổi chỉ thích những cô gái non tơ. Họ mong muốn người phụ nữ của mình phải "dịu dàng", thực chất nó là tính từ thay thế cho "phục tùng". Tôi là một phụ nữ có chủ kiến, vì thế mà đàn ông nể tôi. Tôi không tìm được người đàn ông của mình, nên đành ở nhà thôi vậy.

    Loại thứ hai: Tôi tin rằng mình sẽ sớm kết hôn với Mr. Right của mình. Anh ấy sẽ luôn đối tốt với tôi. Chúng tôi tâm đầu ý hợp, không có bất kỳ điều gì có thể chia cắt được chúng tôi. Cuộc sống của chúng tôi sẽ rất tuyệt vời. Tôi chỉ cần kiên nhẫn chờ anh ấy xuất hiện.

    Hai loại phụ nữ một bi quan một lạc quan. Loại nào có thể tìm được Mr. Right của mình? Cả hai đều không thể.

    Vì sao vậy? Lẽ nào lạc quan lại không tốt?

    Các nghiên cứu khoa học gần đây cho thấy, "điều tốt sẽ xảy đến với người lạc quan", niềm tin này chỉ có một vấn đề – chính là nó sai ở gốc rễ. Nghiên cứu cho thấy, cách suy nghĩ này thực chất rất nguy hiểm, vì nó sẽ dẫn đến thất bại thực tế.

    Chuyên gia tâm lý học, tiến sĩ Heidi Grant Halvorson đã viết trong cuốn Thành công: Làm thế nào để đạt được mục tiêu (Succeed: How We Can Reach Our Goals), nếu muốn thành công, bạn phải học cách phân biệt "chủ nghĩa lạc quan thực tế" và "chủ nghĩa lạc quan thiếu thực tế".

    Những người lạc quan thực tế tin rằng mình sẽ thành công, nhưng đồng thời cũng tin rằng, phải thông qua lựa chọn sách lược phù hợp, khắc phục những trở ngại và nỗ lực phấn đấu mới có thể biến thành công thành hiện thực. Vì họ biết những khó khăn của quá trình, cho nên sẽ cố gắng hành động.

    Những kẻ lạc quan thiếu thực tế tin rằng, thành công giống như miếng bánh ngon từ trên trời rơi xuống. Cho rằng chỉ cần mình lạc quan, thế giới này sẽ ban thưởng cho mình. Nếu bạn thể hiện sự lo lắng, họ sẽ lên án bạn tiêu cực. Vì họ chỉ quan tâm đến thứ họ muốn đạt được, chính sự ngây thơ của họ sẽ cản trở họ đạt được mục đích.

    Bạn càng quan tâm nhiều đến ước mơ của mình có thực hiện được hay không, khả năng làm suy yếu của tâm thái lý tưởng hóa đối với tính tích cực của bạn càng mạnh. Rất nhiều nghiên cứu đều chứng thực điều này, ví dụ: Tìm việc sau khi tốt nghiệp đại học, đàn ông độc thân tìm bạn gái, người già phục hồi sau phẫu thuật. Người lạc quan thực tế sẽ gửi đi nhiều đơn xin việc hơn, tiếp xúc với nhiều bạn gái hơn, cũng cố gắng nhiều hơn trong vật lý trị liệu. Những cách làm như vậy đều làm tăng đáng kể xác suất thành công.

    Tiến sĩ Halverson đã phát biểu: "Nghiên cứu cho thấy, dù là dự định tiến thêm một bước với đối tượng của lòng mình, hay là muốn có được một công việc mới; dù là phục hồi sau đại phẫu thuật hay chỉ là tiểu phẫu giảm mỡ, nếu bạn không nhìn vào thực tế, thì chỉ tự làm khổ mình mà thôi."

    Hiệu ứng tương tự cũng xảy ra với người bi quan. Người đa sầu đa cảm, thiếu tự tin càng dễ lo lắng về những trở ngại họ phải đối mặt, hơn nữa chỉ chăm chắm nghĩ về những trở ngại đó. "Tôi không thể, tôi không làm được" là một cách nghĩ tồi tệ nhất, nó sẽ tự đánh bại mình; còn "tôi biết việc đó không dễ, cho nên tôi phải cố gắng hết sức" là một cách tư duy rất tích cực, nó báo trước sự thành công.

    Đừng tưởng tượng đến thành công, hãy tưởng tượng đến các bước hành động cần thiết để gặt hái thành công.

    Bạn có thể tìm được Mr. Right của bạn không? Tôi không biết. Điều tôi biết là: Nếu bạn không tin mình có thể tìm được, thì rất có thể bạn sẽ không thể tìm được. Việc tìm đàn ông, tôi cảm thấy cũng giống như hầu hết các vấn đề trong cuộc sống, nhà viết kịch người Anh William Somerset Maugham đã nói rất hay: "Cuộc sống rất có ý nghĩa. Nếu bạn chỉ tiếp nhận những điều tốt nhất, bạn sẽ có thể đạt được những điều tốt nhất."

    Gần đây, tôi đã có lần trò chuyện về chủ đề tình yêu với một cô gái trẻ trung, lãng mạn. Tôi hỏi cô ấy muốn lấy một người chồng như thế nào, cô ấy trả lời: "Em muốn một người đàn ông có thể hiểu em ngay cả khi em không nói gì! Một người đàn ông có thể đoán được suy nghĩ trong lòng em!" Cô ấy còn nhấn mạnh, hầu hết bạn bè của cô ấy đều có suy nghĩ như vậy.

    "Em gái thân mến," tôi nói với cô ấy, "nếu em muốn chờ đợi một người đàn ông không cần em mở lời cũng có thể biết được suy nghĩ trong lòng em, chị e là suốt đời em cũng không đợi được mất!"

    Cái thứ thần giao cách cảm này chỉ trong tiểu thuyết khoa học viễn tưởng mới có. Ảo tưởng rằng đàn ông có thể hiểu bạn, có thể yêu bạn theo cách bạn muốn, điều này chỉ là dối mình dối người. Thực tế là, nếu chúng ta tự hiểu bản thân và hiểu người khác nhiều hơn, thì chúng ta có thể cho đi và nhận lại được nhiều tình yêu hơn.

    Không nên chỉ xem đàn ông là đối tượng kết hôn

    Tôi có một người bạn tên là Willie Campbell, bà là cố vấn của Maureen, phải gọi bà là sư tổ của tôi. Khoảng mười năm trước, bà qua đời ở tuổi 92; và sáu tháng sau khi bà mất, Jack, người chồng đã chung sống cùng bà 65 năm cũng qua đời. Tôi luôn rất nhớ cặp vợ chồng ấy.

    Nhớ thời điểm khoảng 24 tuổi, khi tôi vừa mới chia tay với bạn trai. Một hôm Willie thấy tôi buồn bã chán nản, liền đến hỏi:

    Willie: Cháu sao rồi?

    Tôi: Cháu rất buồn. Bạn trai cháu đã chia tay với cháu rồi. Anh ấy tốt như vậy cơ mà.

    Willie: Anh ta tốt nhưng không đồng nghĩa rằng anh ta hợp với cháu đâu.

    Tôi: Nhưng mà cháu rất thích anh ấy.

    Willie: Joy, các cô gái trẻ như cháu phải học cách làm bạn với các chàng trai, chứ không nên chỉ muốn kết hôn với họ.

    Tôi: Nhưng với bạn trai thì sao? Hơn nữa nếu chúng cháu đều nảy sinh tình cảm thì làm thế nào?

    Willie: Vậy thì còn có thể thế nào đây? Cách nghĩ của đàn ông không giống với chúng ta. Họ có thể mang đến cuộc sống vui vẻ cho chúng ta, khiến chúng ta hiểu biết toàn diện hơn về cuộc sống. Phụ nữ ở tuổi như cháu phải học cách làm bạn với họ, và cháu có thể hẹn hò với nhiều người cùng lúc.

    Willie nói quá đúng. Đàn ông không giống chúng ta, họ mang đến rất nhiều niềm vui và tình bạn đến cho cuộc sống của chúng ta. Phải học cách làm bạn với họ.

    Nếu bạn quyết định săn tìm đàn ông giống như một chuyên gia săn đầu người, vậy hãy để mình bận rộn lên. Khi bạn tràn đầy nhiệt huyết theo đuổi ước mơ của mình, bạn sẽ không còn áp lực nữa, đàn ông ngược lại sẽ bị bạn thu hút. Hãy khiến họ phải tự hỏi làm thế nào để có thể bước vào thế giới diệu kỳ của bạn.

    Có những cuộc tình chói lòa rực rỡ như pháo hoa. Bạn tình cờ gặp anh ấy, tiếng sét ái tình giáng trúng tim, nhịp đập trở nên thổn thức không yên. Ánh mắt của hai người như dính chặt với nhau, một giây một phút không thể tách rời. Khi ở cùng hội bạn thân, bạn cũng không ngừng nói về anh ấy.

    Thế nhưng, nếu các bạn không trở thành bạn của nhau trước, cảm giác của các bạn cũng sẽ nhanh chóng tàn lụi giống như pháo hoa. Trước tiên bạn phải gác những ảo tưởng lãng mạn đối với tình yêu sang một bên. Nếu bạn không thực lòng thích anh ấy, anh ấy cũng không thực lòng thích bạn, vậy anh ấy sẽ không phải là Mr. Right của bạn.

    Cho nên, hãy làm bạn với anh ấy trước. Hãy cười nhiều hơn, trở thành một người thú vị, thậm chí là một người hài hước. Cùng lập kế hoạch cho một việc mà hai người đều thích, ví dụ như nấu cơm, leo núi, chơi cầu lông. Hãy để anh ấy trở thành một người bạn mới của bạn, cũng để bạn không bị anh ấy làm cho quá si mê. Cuối cùng, cũng như khi bạn quen được với một người bạn gái mới, bạn cũng không thể yêu cầu cô ấy chỉ thân thiết với một mình bạn, và bạn cũng không được giám sát hành động của cô ấy. Vì vậy, cũng hãy giữ một tâm thái hòa bình với anh ấy. Anh ấy là bạn của bạn, khi anh ấy trò chuyện với những phụ nữ khác, bạn không được theo dõi anh ấy. Đồng thời, khi bạn gặp gỡ những bạn nam khác, anh ấy cũng không được theo dõi bạn. (Bạn cũng không thể vì qua lại với anh ấy mà tuyệt giao với các bạn nam khác đúng không)

    Hãy cư xử với anh ấy giống như cư xử với một người bạn tốt của mình. Khi hai người ở cùng nhau, hãy đặt hết tâm trí vào anh ấy; khuyến khích anh ấy trong công việc, chú ý nhiều hơn đến thế mạnh của anh ấy; đề xuất ý tưởng, khơi nguồn cảm hứng cho anh ấy.

    Hãy mở lòng với nhau, nhưng phải giữ lại chút bí ẩn

    Khi ở cùng anh ấy, hãy để niềm vui của bạn thể hiện ra ngoài. Nếu muốn ôn lại một chút về cách thức dẫn đến niềm vui, hãy đọc lại chương 3~8. Bạn vui là vì bạn đang tích cực thăm dò thế giới này, bạn chân thành đối đãi với mình, và bạn đang cố gắng để khiến những điều tốt đẹp không ngừng nảy sinh.

    Có thể bạn không hài lòng với tất cả các khía cạnh trong cuộc sống, nhưng trong buổi đầu hẹn hò, không cần thiết phải bộc lộ sự bất mãn với cuộc sống, những tàn dư không hay của cuộc tình trước với anh ấy; những lần hẹn đầu tiên nên diễn ra trong không khí vui vẻ, nhẹ nhàng.

    Nếu bạn quá quan tâm đến anh ấy, anh ấy sẽ cảm thấy áp lực. Đừng lúc nào cũng chờ đợi điện thoại, phải đi ra ngoài hưởng thụ cuộc sống của mình, phải sắp xếp thời gian gọi điện cho anh ấy trong điều kiện cho phép. Nếu anh ấy gọi cho bạn thật, thì cũng không nên bỏ rơi bạn bè để chạy theo anh ấy. Vì bạn có cuộc sống riêng của mình, không nên rối loạn nhớn nhác mỗi khi có trai mới xuất hiện, phải không nào? Người đàn ông tốt sẽ không cảm kích vì điều đó, còn người đàn ông không tốt sẽ lợi dụng bạn, cho đến khi bạn nhận ra rằng mình đã vứt bỏ quá nhiều.

    Khi ở cùng nhau, bạn có thể đối tốt hoặc thân mật với anh ấy, nhưng khi không ở cạnh nhau, bạn phải giữ một khoảng cách nhất định. Không nên liên tục gọi điện cho anh ấy, không nên nấu cháo điện thoại, càng không cần phải giải thích bạn đang ở đâu. Phải giữ một chút bí ẩn, cho anh ấy cảm giác: "Tôi thích anh, nhưng tôi chưa biết anh có thích hợp với tôi không. Hãy để chúng ta cùng mở lòng ra với nhau, để hiểu nhau nhiều hơn chút nữa."

    Không được tranh luận với anh ấy nên giết thời gian như thế nào. Nếu anh ấy lại muốn xem một chương trình thể thao buổi tối, dù bạn không vui cũng không được ôm cục tức mà ngồi cạnh anh ấy. Hãy tìm những việc của mình, hãy ăn vận sexy một chút, make up thật xinh đẹp và cùng bạn bè đi chơi.

    Chuyên gia phân tích tình cảm hiện đại Tăng Tử Hàng đã viết như sau trong cuốn Phụ nữ không "tàn nhẫn", địa vị không ổn định: "Sức hút của phụ nữ không nằm ở sắc đẹp, mà ở sự bí ẩn: Hãy nhớ rằng, đàn ông nhiều khi giống như một đứa trẻ đầy hiếu kỳ, luôn thích thú với việc phỏng đoán những bí mật. Phụ nữ càng bí ẩn, đàn ông càng say mê, một cô gái khoác hờ một lớp voan mỏng, chắc chắn sẽ hấp dẫn hơn nhiều so với cô gái khỏa thân."

    Giả sử bạn thích một chàng trai, nhưng anh ta lại không hẹn bạn đi chơi. Bạn phải làm thế nào? Ngồi đó mong mỏi anh ta, hy vọng anh ta sẽ chú ý đến mình? Lặng lẽ quan tâm đến anh ta trên Facebook? Đột ngột mở chiến dịch khủng bố điện thoại với anh ta? Tất cả đều không nên. Bạn hãy chủ động hẹn anh ấy, nhưng không nên mời anh ấy đi ăn tối dưới ánh nến lãng mạn, phải hẹn anh ấy vào ban ngày. Ví dụ:

    Hi, em muốn mua một chiếc máy tính mới, anh có thể đến giúp em chọn một chiếc được không?

    "Anh có muốn chơi cầu lông không? Em không tin anh có thể thắng được em đâu!"

    Mai thi rồi, tối nay em muốn triệu tập một buổi học nhóm. Anh có thể đến tham gia không?

    Sau đó, nếu thích bạn, anh ta sẽ hẹn lại bạn; nếu không thích bạn, anh ta sẽ tiếp tục đi con đường của anh ta.

    Phụ nữ thành đạt cũng dịu dàng như nước

    Là phụ nữ, sự nghiệp thành công có tác động vừa tốt vừa xấu đến đời sống yêu đương của bạn. Tác động tốt là, đàn ông ưu tú đánh giá cao phụ nữ độc lập, còn phụ nữ như vậy luôn biết làm thế nào để có thể độc lập; tác động xấu là, cách thức để đạt được thành công trong sự nghiệp thường không thể áp dụng trong tình cảm.

    Phụ nữ thành đạt thường quen với việc không ngừng chứng minh bản thân. Và dù chúng ta có thành công đến mức nào, người khác cũng đều nhìn nhận chúng ta là một phụ nữ trước tiên, cho nên đừng vội thể hiện với người khác chúng ta xuất sắc đến mức nào. Những phụ nữ giành được thành công vượt trội ở các lĩnh vực là sở trường của nam giới, đa phần là do họ đã làm được điều này.

    Còn khi một chàng trai thích bạn, có thể không phải anh ấy đang muốn tìm kiếm đối tác làm ăn, mà là đang tìm kiếm tri âm trong cuộc đời. Nếu bạn lẫn lộn giữa hai điều này thì khi hẹn hò, có khả năng bạn sẽ gây ấn tượng giống như trong công việc hoặc cuộc sống hàng ngày, nếu như vậy thì thứ khiến anh ấy có ấn tượng sâu sắc hơn cả có lẽ chỉ là năng lực và đầu óc của bạn, không chừng anh ấy cũng sẽ muốn mời bạn đến làm việc, hoặc cùng hợp tác với bạn. Nhưng điều này và việc anh ấy muốn hẹn hò riêng tư với bạn là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.

    Cho nên, khi hẹn hò, không nên thể hiện mình là một phụ nữ giỏi giang. Không nên bàn về công việc, không nên cố gắng sử dụng đầu óc kinh doanh của mình để gây ấn tượng với anh ấy. Không nên bộc lộ kỹ năng tranh luận, không nên cố gắng lấn át chủ kiến của anh ấy. Có thể bạn thấy mình có khả năng, mình rất hiện đại, giỏi ăn nói, đầy tự tin, thích đấu trí.. tuy nhiên, theo cách nhìn nhận của anh ấy, có lẽ bạn quá hiếu chiến, thích tranh cãi. Rất tiếc, anh ấy không muốn tìm một luật sư, anh ấy đang tìm bạn gái!

    Bản thân tôi cũng đã tốn rất nhiều năm, trải qua vô số cuộc hẹn hò mới biết được điều này, vì tôi chính là một phụ nữ thành đạt. Tôi đã làm vậy trong rất nhiều năm, tôi luôn coi lần hẹn đầu tiên giống như một bữa tối bàn chuyện làm ăn, tôi bộc lộ tính độc lập của mình, tỏ ra rằng không có đàn ông tôi vẫn sống tốt. Thế nhưng, bạn không cần đàn ông không đồng nghĩa với việc nhất định phải dùng thái độ này để chủ trì cuộc hẹn của mình. Sự nghiệp của bạn càng thành công, bạn càng không thể bàn đến công việc, không thể chỉ xem mình như một phụ nữ, một con người. Làm như vậy chỉ khiến anh ấy có ấn tượng sâu hơn về điều này.

    Vậy nên nói những gì? Nói về chuyện của cá nhân bạn, gia đình bạn, bộ phim bạn thích xem, những nơi bạn từng đi qua, những trò bạn thích chơi. Miễn trừ công việc ra, điều gì cũng có thể nói được. Nhưng cũng đừng bật chế độ phát thanh mặc định, thỉnh thoảng phải dừng lại để hỏi han tình hình của anh ấy.

    Đọc đến đây, có lẽ sẽ có một số độc giả không thể ngồi yên được. Có thể bạn sẽ hỏi: "Nhưng Joy à, tôi là như vậy! Công việc là tất cả của tôi! Tôi thích tranh luận, tôi thích nói về công việc. Lẽ nào chị muốn đẩy hết phụ nữ trở về với thời kỳ trung cổ hắc ám của châu Âu?"

    Tôi hiểu cảm nhận của bạn. Cách làm này từng giúp chúng ta được khen thưởng. Ở nơi làm việc, nhờ có năng lực mà chúng ta được đánh giá cao, còn nữa – vâng, vì chúng ta giống đàn ông. Nhưng ngoài công việc, thế giới này còn yêu cầu chúng ta phải chuyển sang vai trò "phụ nữ", điều này có công bằng không?

    Điều này còn phụ thuộc vào cách nghĩ của bạn thế nào. Nếu làm phụ nữ đồng nghĩa với việc dùng sự tốt đẹp, thân thiết, dịu dàng để kết nối với một người khác, vậy thì yêu cầu này không thể xem là không công bằng được, trong bất kỳ mối quan hệ nào đó đều là một hành vi tốt.

    Một người đàn ông xuất sắc có lẽ sẽ không thích phụ nữ đầu óc đơn giản, chậm chạp, ấu trĩ, nhưng anh ta cũng không muốn tìm một đối tác làm ăn để đặt trong nhà. Anh ta sẽ không muốn mang theo một "nữ đồng nghiệp' để cùng trải qua một kỳ nghỉ lãng mạn, và cũng không muốn gần gũi một cô gái như vậy. Anh ta chỉ muốn tranh luận với cô ấy về chiến lược phát triển của công ty. Anh ta tôn trọng cô ấy, nhưng sau một ngày làm việc, anh ta sẽ không muốn trở về nhà để vẫn phải đối mặt với một người như vậy.

    Anh ta đang tìm kiếm người phụ nữ trong mộng, một cô gái để anh ta yêu thương, và muốn cố gắng phấn đấu hết sức vì cô ấy.

    Đừng cố gắng làm anh ấy tin rằng bạn đáng được anh ta yêu. Bạn vốn đã đáng được anh ta yêu rồi. Bạn là nữ hoàng! Anh ta mới là người nên muốn có được bạn! Đối với phụ nữ thành đạt, tình yêu trở nên rất khó khăn, một trong những nguyên nhân chủ yếu đó là, chúng ta cần học cách biết dừng lại để làm hài lòng đàn ông, và phải học cách tiếp nhận tình yêu từ một người đàn ông tốt.

    Bất cứ lúc nào, khi bạn quá quan tâm đến việc có đạt được sự công nhận của một người hay không, bạn sẽ mất đi sự tôn trọng của người đó với bạn. Bạn phải khiến anh ấy đấu tranh để có được tình yêu của bạn.

    Bạn là một phụ nữ thành đạt, điều này chứng tỏ bạn có khả năng thay đổi mạnh mẽ hành vi của mình. Như trong công việc, bạn có thể thay đổi hành vi của mình trước mặt rất nhiều người đàn ông, vậy thì giờ đây, ngoài công việc, vẫn đối với những người đàn ông đó, bạn cũng nên thay đổi hành vi của mình.

    Hãy làm cho bạn lúc chín giờ sáng khác với bạn lúc chín giờ tối.

    Hãy tưởng tượng hiện tại bạn sẽ sống cùng cháu trai, cháu gái như thế nào, hoặc tưởng tượng tương lai sẽ sống cùng các con của mình ra sao. Bạn sẽ không bước trên đôi giày cao gót lấp lánh, mặc một bộ đồ Prada để thuyết trình cho chúng nghe một bài diễn giảng của bạn nữa chứ? Chắc chắn là không thể rồi. Bạn phải lột bỏ giày cao gót, bao bọc lấy chúng bằng tình yêu của mình. Đối với những người khác nhau, bạn sẽ nhìn thấy những khía cạnh khác nhau của bản thân. Khi ở bên anh ấy, hãy để ánh sáng bên trong bạn tỏa chiếu ra ngoài.

    Đừng nên cảm thấy không công bằng, vì như vậy cuộc sống sẽ càng nhiều điều tồi tệ. Nếu bạn khiến anh ấy cư xử với bạn giống như một nữ hoàng, bạn sẽ không thấy mình cần phải lựa chọn giữa sự nghiệp thành công hay người đàn ông tuyệt vời. Bạn sẽ hưởng thụ cùng lúc cả hai thứ đó. Sau những giờ làm việc mệt nhọc trong văn phòng, bạn có thể ngồi xuống hưởng thụ sự chăm sóc, nâng niu của một người đàn ông tốt dành cho bạn, cảm giác đó thật là – quá tuyệt vời.

    Khi tôi hơn 30 tuổi, một số bộ phận trên cơ thể bắt đầu chùng xuống, nhưng tinh thần của tôi lại bắt đầu bay bổng cùng với niềm tin ngày càng mãnh liệt vào cuộc sống. Đời sống tình cảm của tôi cũng nảy sinh nhiều chuyện có ý nghĩa. Chợt nhận ra rằng, dọc con đường mình đi, tôi đã tự học được kỹ năng tìm và giữ được tình cảm của người đàn ông tốt.

    Cũng chính vào lúc đó, giống như Maureen, phạm vi đàn ông bị tôi thu hút bắt đầu thu hẹp, nhưng họ đều là những người đàn ông ở trình độ cao hơn nhiều.

    Những cậu bé nhiều tuổi đã dần biến mất, giờ đây tôi sống giữa một nhóm các chàng trai thành công và tự tin, họ thích có thể thách thức được người phụ nữ của họ. Tình yêu trở nên thật có ý nghĩa.

    Những người bạn đã lập gia đình luôn muốn mời tôi đi ăn, để hỏi han về những cuộc phiêu lưu tình ái mới nhất của tôi. Lần hẹn đầu tiên giữa tôi và Dave là một buổi tối chủ nhật, nhưng trước đó một ngày, cũng là tối thứ Bảy, tôi cũng có một cuộc hẹn đầu tiên với một chàng trai tên Dave khác mà tôi cũng rất thích. Đám bạn nghe nói trong một dịp cuối tuần mà tôi hẹn hò với cả" Saturday Dave "lẫn" Sunday Dave ", đều cười và trêu rằng tôi chỉ là một" kẻ hái hoa ".

    Sáng thứ Hai, khi đám bạn gọi điện hỏi thăm về" tình hình chiến sự', tôi đã nói với họ rằng, kể từ bây giờ tôi sẽ chỉ có một Dave thôi. Cô thư ký luôn sắp xếp công việc và chương trình nghị sự xã hội bề bộn cho tôi nhiều năm nay cũng vô cùng ngạc nhiên khi nghe được tin này: "Xem ra có người đã tìm được 'Everyday Dave' của mình rồi!"
     
  6. Chin Ú Leo

    Bài viết:
    148
    Chương 13. Hẹn đủ 100 người đàn ông, mỗi lần ba người

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Khi kiếm tìm trong khắp thiên hạ, rồi chọn được anh ấy trong rất nhiều người, thì đó không phải là cảm xúc nhất thời, vì tôi cảm thấy đây chính là người đàn ông mà tôi cần, cho dù nhân phẩm, học thức ra sao, tôi cũng có thể chung sống suốt đời suốt kiếp cùng anh ấy."

    Tác giả​

    Trường hợp này bạn có cảm thấy ngờ ngợ không:

    Bạn là một cô gái tốt, thông minh lanh lợi, đang bước trên con đường phơi phới thành công, là niềm ngưỡng mộ của những người cùng trang lứa. Nhưng bạn gặp một chàng trai, giống như bị sét đánh, bạn không thể suy nghĩ bình thường được nữa. Trong lòng bạn có hàng mớ cảm xúc trộn lẫn. Hành vi của bạn bắt đầu trở nên lạ kỳ:

    • Cứ năm phút lại kiểm tra điện thoại một lần xem có tin nhắn không;

    • Anh ấy hẹn bạn đi chơi, bạn liền gác hết các kế hoạch gặp gỡ bạn bè thân thiết;

    • Luôn chủ động gọi cho anh ấy;

    • Lén xem Facebook, Yahoo hay QQ của anh ấy; mua chuộc bạn bè của anh ấy để giám sát anh ấy;

    • Cùng đám bạn thân mổ xẻ từng câu nói của

    Anh ấy;

    • Lôi tất cả các bằng chứng về mối quan hệ giữa anh ấy và các cô gái khác để thẩm vấn anh ấy;

    • Không ở cùng với anh ấy là không xong, cảm thấy bứt rứt không yên.

    Bạn đang mắc phải chứng rối loạn ám ảnh kỳ lạ nhưng rất phổ biến, gọi là "Hội chứng bạn trai mới". Hậu quả của căn bệnh là gì? Là bạn bị anh ta bỏ rơi.

    Vì sao vậy? Vì bạn đã thay đổi. Anh ấy thích bạn như ban đầu, chứ không phải là một người thất hồn lạc phách như bây giờ. Khi bạn quá nóng vội muốn nắm giữ một người đàn ông, chính là lúc bạn đang gào khóc: "Cầu xin anh, hãy chọn em đi!". Thông điệp hành vi của bạn là: Thứ bạn yêu là bản thân tình yêu, chứ không phải là anh ấy.

    Xã hội này xúi bẩy chúng ta phải giữ chặt bất kỳ người đàn ông nào bước vào cuộc sống của chúng ta,

    Nhưng nếu làm vậy, chúng ta sẽ khiến đàn ông cảm thấy bị dồn vào chân tường, bản thân anh ta cũng sẽ nghĩ mình chẳng có gì đặc biệt, vì đối với bất kỳ người đàn ông nào bạn cũng đều như vậy. Đàn ông mong muốn bạn lựa chọn để được ở bên anh ta, thay vì bạn cần ở bên anh ta; hơn nữa, bạn lựa chọn anh ta cũng không phải vì anh ta khác biệt với mọi người.

    Nếu bạn mắc hội chứng "Mê trai" (quá si mê đối với một người đàn ông nào đó dưới bất kỳ hình thức nào) hoặc "Nghiện đàn ông" (luôn phải có một người đàn ông bên cạnh), hiện tượng này chứng tỏ, bạn cần phải luyện tập để trở thành một chuyên gia săn đầu người.

    Săn đầu người cần phải luyện tập rất nhiều

    Có một số phụ nữ trong tình yêu giống như một con ruồi mất đầu. Họ tìm đến bạn trai mới là để bù đắp lại những bất cập của người cũ; còn có một số phụ nữ rất dễ yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên, sau đó lại thấy bị sốc mạnh khi phát hiện bạn trai thực tế cũng có các vấn đề giống như những người đàn ông khác; lại có người chấp nhận tất cả những lỗi lầm vẫn đang phạm phải của đàn ông, sau đó sống suốt đời cùng những lời buộc tội đối với người đàn ông đó.

    Đây đều là những sai lầm của những kẻ non tay trong nghề săn đầu người.

    Một cao nhân trong lĩnh vực này đã nhận xét rằng: "Nếu không có chữ 'người' đằng sau, thì đi săn đầu sẽ rất dễ." Đúng vậy, con người là một thực thể rất phức tạp, thiếu lý tính và luôn cảm xúc hóa. Nhưng cũng may nhờ có điểm này, nên công việc săn đầu người mới duy trì được sức hấp dẫn trong cuộc sống của chúng ta.

    Điều này cũng có nghĩa rằng, muốn làm một tay săn đầu người hiệu quả, bạn phải có hiểu biết sâu sắc về hành vi của mình, điều đó đòi hỏi bạn phải am tường hiểu tận rất, rất nhiều người.

    Cho nên, nghề này của chúng tôi bị gọi là "nghề của các ông bà già". Sẽ rất khó nhìn thấy một tay chuyên gia tuyển dụng thành công ở tuổi 30 hoặc dưới 35; độ tuổi săn đầu người xuất sắc nhất là từ 40 đến 60. Muốn săn được con mồi tốt nhất, bạn phải dùng sự khôn ngoan, lão luyện và khả năng quyết đoán để hướng cuộc đi săn của bạn đến những mục tiêu tiềm tàng nhất.

    Để cuộc đi săn đạt được hiệu quả, chúng tôi cần phải bồi dưỡng kỹ năng chuyên môn trong một thời gian dài. Bằng cách đào tạo tập trung và tương tác với hàng ngàn ứng viên, chúng tôi trau dồi được kỹ năng đánh giá và đặt bẫy của mình. Trong công ty của tôi cũng như những công ty tư vấn tuyển dụng hàng đầu khác, một nhân viên trước khi có thể được xem xét phụ trách một cuộc săn lùng nào đó, chí ít đều phải học nghề toàn thời gian khoảng ba năm.

    Đương nhiên, bạn không thể không làm bất cứ gì khác ngoài việc học cách săn đầu người. Bạn có công việc riêng của mình, cho nên không thể dành 50 đến 60 giờ mỗi tuần vào việc săn tìm đàn ông. Hơn nữa điểm khác biệt là, bạn cũng không có nguồn ứng viên khổng lồ như chúng tôi.

    Tôi muốn bạn hiểu ý của tôi. Trong công việc săn tìm đàn ông này, bạn bắt buộc phải tiến hành một số cọ xát thực tế.

    Giai đoạn thứ nhất: Chí ít phải hẹn hò với 100 người đàn ông

    Một người bạn nói với tôi, cô ấy hẹn hò với ba chàng trai, nhưng người nào cũng không thành; cô ấy rất buồn, nên có ý định không hẹn hò nữa. Tôi đã nói với cô ấy rằng, nếu cậu là chuyên gia của công ty tớ, chỉ mới gặp ba ứng viên đã từ bỏ một cuộc đi săn, tớ chắc chắn sẽ sa thải cậu.

    Yêu cầu đối với một cuộc đi săn, là chuyên gia săn đầu người sẽ phải xem xét đến phạm vi ứng viên ở quy mô hợp lý. Lấy công ty tôi làm ví dụ, chúng tôi sẽ tiến hành phỏng vấn hàng trăm ứng viên. Trong một lần săn lùng khó khăn, để tìm kiếm giám đốc tài chính cho một công ty có mặt trong danh sách Fortune 500, chúng tôi đã phải đánh giá 1000 ứng viên!

    Hiện tại, bạn là một chuyên gia săn đàn ông, bạn phải đối mặt với cuộc săn tìm quan trọng nhất trong đời. Giai đoạn đánh giá ứng viên, phải chắc chắn lựa chọn của bạn đang mở, và lựa chọn của bạn chính là ứng viên. Ứng viên của bạn là đàn ông. Bạn phải giữ số lượng ứng viên ở phạm vi lớn nhất, cẩn thận đánh giá từng người một. Trước khi đưa ra lựa chọn cuối cùng, bạn phải hẹn hò với tối thiểu 100 chàng trai.

    Không nên lấy người đàn ông đầu tiên của bạn. Bạn không có sự so sánh nào, làm sao có thể biết được đó là tình yêu? Bạn không cảm thấy hiếu kỳ đối với đàn ông sao? Nếu bạn chỉ vì tình cờ quen một người lúc còn trẻ, rồi thu hẹp hoàn toàn lựa chọn của bạn đối với cuộc sống, như thế thật quá đáng trách.

    Độc thân là khoảng thời gian vô cùng quý giá để bạn tìm kiếm Mr. Right và tìm kiếm chính mình, nó thuộc về bạn. Mỗi khi bạn xác định quan hệ với một người đàn ông, các khả năng trong cuộc sống của bạn sẽ giảm đi rất nhiều. Cho nên, trước khi lựa chọn được người đàn ông thực sự phù hợp với bạn, hãy cho mình một chút thời gian để hưởng thụ tự do.

    Đừng để thời gian độc thân duy nhất của bạn bị khóa trong một mối quan hệ yêu đương. Thời gian độc thân là khoảng thời gian duy nhất trong cuộc đời bạn có thể làm quen với các chàng trai, tán tỉnh các chàng trai và hẹn hò với nhiều chàng trai khác nhau mà không gặp phải bất kỳ vướng mắc nào. Là phụ nữ hiện đại, một phần rất quan trọng trong sự trưởng thành và trải nghiệm của bạn, chính là yêu và thất tình.

    Đàn ông độc thân khắp xứ đều giống nhau, họ đi du lịch bằng máy bay, nghỉ ở khách sạn, tham gia các hội nghị thương mại. Đối với tôi, đầu tiên là làm một doanh nhân phát triển bất động sản, sau đó là quan chức chính phủ, chuyên gia tư vấn tuyển dụng, đàn ông tôi gặp mỗi năm lên tới con số hàng ngàn. Ngoài ra, tôi còn tham gia một số tổ chức từ thiện và các tổ chức khác, điều này khiến tôi có cơ hội tiếp xúc với nhiều đàn ông hơn.

    Trong nghề săn đầu người này, thời gian chính là vàng bạc. Doanh thu cho mỗi cuộc săn tìm của công ty tôi lên đến hàng trăm ngàn đô la. Khách hàng của chúng tôi bỏ ra nhiều tiền như vậy là muốn thấy kết quả thực tế, và phải thấy càng nhanh càng tốt. Khi một chuyên gia của tôi ngồi trước điện thoại, trước mặt là 50 bản sơ yếu lý lịch, cô ấy sẽ trò chuyện với mỗi ứng viên nhiều nhất là 20 hoặc 30 phút. Trong khoảng thời gian này, cô ấy sẽ so sánh trình độ chuyên môn của ứng viên với yêu cầu hợp lệ của chúng tôi để quyết định có mời người này đến phỏng vấn trực tiếp hay không. Thời gian bị lãng phí ở bất kỳ khâu nào cũng đều không lấy lại được, cho nên cô ấy phải làm càng nhanh càng tốt.

    Còn trong cuộc săn tìm của bạn, thời gian lại càng quý giá hơn. Vòng sơ loại qua điện thoại tương

    Đương với giai đoạn hẹn hò khắp mọi nơi của bạn. Hãy sử dụng giai đoạn hẹn hò khắp nơi, dựa vào danh sách "bắt buộc phải có" và "tuyệt đối không xem xét" trong yêu cầu điều kiện ứng viên chúng ta đã thảo luận ở chương 10 và 11, chọn ra một nhóm ứng viên mà bạn có thể xem xét được.

    Khi phỏng vấn một ứng viên, bạn phải hoàn thành hai nhiệm vụ: Thu hút và đánh giá. Những "người phỏng vấn" thiếu kinh nghiệm thường vì quá chú ý đến bản thân việc hẹn hò mà quên khuấy hai nhiệm vụnày.

    Đừng tập trung vào những hào nhoáng bề ngoài – nhà hàng sang, bó hoa lớn. Càng là những tình tiết nhỏ càng chứng minh được vấn đề, vì trong bất kỳ cuộc tình nào, tính cách vẫn là vấn đề quan trọng nhất. Anh ấy cư xử với bạn thế nào, cư xử với mọi người trong cuộc sống ra sao? Trong danh sách "bắt buộc phải có" của bạn, anh ấy đạt mấy điểm? Giá trị quan của hai người có giống nhau không? Bạn có thể biến anh ấy thành người bạn tốt nhất của mình không? Động cơ làm quen của anh ấy là gì? Biểu hiện trong những trường hợp khác nhau của anh ấy ra sao? Tóm lại, bạn phải quan sát tất cả.

    Phải cảnh giác đối với bất kỳ thái độ nào của anh ta khiến bạn băn khoăn. Anh ta có khiếm khuyết chết người nào trong danh sách "tuyệt đối không xem xét" của bạn không? Anh ta có mặt tối nào không? Anh ta có vấn đề trong việc kiểm soát sự nóng giận của mình không?

    Nhất định phải cố gắng khống chế cảm xúc của bạn, giữ tính khách quan của một tay săn đầu người. Cũng có nghĩa là, hẹn hò không phải là một vở opera náo nhiệt, mà nó giống với một quá trình loại bỏ hơn. Giữ lại một chút bí ẩn đối với bất kỳ người đàn ông nào đều là một mánh quyến rũ rất tốt, nhưng với vai trò là một chuyên gia săn đầu người, giữ được khoảng cách nhất định về tình cảm còn quan trọng hơn, vì bạn cần phải đặt từng người đàn ông vào điều kiện của tất cả các ứng viên để xem xét.

    Bạn không gọi điện cho tất cả mọi người, vì thế không nên xem mỗi lần hẹn là thành công hay thất bại. Ngược lại, sau mỗi lần hẹn hò, bạn phải cân nhắc xem mình học được gì, và nên cảm ơn vì điều đó. Từ mỗi ứng viên, bạn học được cách điều chỉnh bản thân, và khi đối diện với một ứng viên bạn sẽ càng tiến gần hơn với mục tiêu của mình.

    Khi quen với một người đàn ông rất đặc biệt, có thể bạn cảm thấy mình đã yêu anh ấy mất rồi. Đừng cố gắng lẩn tránh bạn bè và người thân, ngược lại, hãy đưa họ đi gặp anh ấy, lắng nghe ý kiến của họ. Đồng thời, bạn cũng phải làm quen với bạn bè của anh ấy, quan sát hành vi của anh ấy khi ở cùng họ. Tiếp tục tìm hiểu anh ấy, tìm hiểu người khác. Tự cho mình một chút thời gian, làm cho cuộc sống của bạn phát triển đầy đủ, suy nghĩ rõ ràng từng chuyện một. Hãy để anh ấy dẫn dắt, cho anh ấy không gian. Bạn làm việc rất vất vả, vì thế khi ở cùng anh ấy, hãy cho mình được hưởng thụ cảm giác thư giãn, vui vẻ, nhẹ nhàng.

    Phải duy trì nguồn ứng viên đến bao giờ? Đến khi bạn có bạn trai? Không – cho đến khi bạn kết hôn.

    Bạn thường gặp gỡ đàn ông thông qua bạn bè và những người quen biết của bạn. Nếu còn độc thân, có thể bạn đã quen những người đàn ông độc thân xung quanh bạn thân của mình, nhưng bạn vẫn chưa quen những người đàn ông độc thân xung quanh bạn bè xã giao của mình.

    Hãy khiến đàn ông tự tìm đến bạn, hãy thách thức họ. Hãy để những chàng trai khác nhau cùng theo đuổi bạn, một lần hẹn ba người. Tại sao phải hẹn ba người một lần? Chính là để cho phép họ duy trì

    Tinh thần chiến đấu, và cũng cho bạn tài liệu tham khảo để so sánh. Như vậy bạn cũng không thể khiến một người nào đó trở thành tất cả của bạn.

    Trong giai đoạn hẹn hò khắp nơi, bạn phải sắp xếp mọi chuyện một cách sống động, vui vẻ. Sắp xếp hầu hết các cuộc hẹn của bạn vào ban ngày. Sau khi đi chơi cùng nhau vài tiếng đồng hồ, bạn sẽ nói với anh ấy rằng: "Hôm nay thật là vui! Ngày mai là một ngày rất quan trọng, em muốn về sớm một chút để có một giấc ngủ ngon." Hãy ôm anh ấy một cái, hoặc hôn nhẹ lên má anh ấy.

    Phải nhớ rằng, thế giới này có rất nhiều đàn ông, dành thời gian ở cùng ai hoàn toàn do bạn quyết định. Một khi bạn cảm thấy một người đàn ông không thích hợp với bạn, phải dứt khoát nói "không".

    Giai đoạn thứ hai: Chỉ hẹn hò với một người

    Sau khi hẹn hò với một chàng trai vài tháng, so sánh với những đối tượng khác, có thể bạn sẽ thấy mình đã chuẩn bị sẵn sàng để trở thành một couple với chàng trai này rồi. Nhưng xin đừng quên, dù đã đến giai đoạn này, bạn vẫn đang "phỏng vấn" anh ta.

    Hãy giữ đôi mắt của bạn mở to, quan sát và đánh giá, anh ấy có thể mang đến cho bạn hạnh phúc lâu dài được không. Đây là giai đoạn thích hợp cho việc tiến thêm một bước, và cũng là giai đoạn cần phải suy xét nghiêm túc cho mối quan hệ của hai người. Trước khi cân nhắc đến việc kết hôn, phải dành ít nhất là nửa năm để thử duy trì mối quan hệ nam nữ với anh ấy.

    Đàn ông và phụ nữ phản ứng khác nhau về tình dục. Đàn ông rất dễ tách rời tình yêu và tình dục, vì thế trên đời mới tồn tại nghề mại dâm và khỏa thân khiêu dâm. Nhưng với hầu hết phụ nữ, tình yêu và tình dục là hai thứ không thể tách rời; nếu trong một mối tình mà quan hệ tình dục phát sinh quá sớm, tình yêu sẽ vẫn theo kịp, nhưng đó thường là thứ tình yêu mù quáng.

    Một người đàn ông nếu lên giường với phụ nữ, anh ta sẽ nghĩ rằng: "Quá tuyệt! Lần sau mình vẫn sẽ ngủ cùng cô ấy!'Còn nếu phụ nữ lên giường với đàn ông, cô ấy sẽ nghĩ rằng:" Điều này thật có ý nghĩa! Cuối cùng mình đã tìm được một nửa của mình rồi! "Nếu tiếp tục chung đụng với người đàn ông vốn không thuộc về mình, sẽ khiến chúng ta bị trói buộc về tình cảm với anh ta quá lâu, nhiều tháng, thậm chí là nhiều năm.

    Vì vậy, lời khuyên của tôi là, trước khi các bạn chưa trở thành" bạn tình chính thức ", tốt nhất không nên lên giường; điều này đồng nghĩa với một mối quan hệ có ràng buộc, có hứa hẹn, thủy chung như nhất. Bạn phải chuẩn bị tốt để nói những lời này:" Em thích được ở cùng anh! Nhưng em là người khá truyền thống. Em muốn trước khi chúng ta đi đến quyết định phát triển mối quan hệ thành có ràng buộc, có hứa hẹn, lúc đó chúng ta hãy làm vậy. Còn hiện tại em cảm thấy chúng ta vẫn chưa đến bước đó. "

    Đừng vội lên giường sớm, cũng tuyệt đối không nên dùng tình dục để chiếm lấy tình yêu của đàn ông. Làm như vậy chẳng thể chứng tỏ được sự cao thượng của bạn. Bạn cần phải hẹn hò không tình dục trước để quan sát và đánh giá anh ấy. Nếu anh ấy thực sự yêu bạn, muốn bạn trở thành bạn gái, anh ấy sẽ vui vẻ đồng tình với bạn.

    Lên giường với một người bạn trai mới, thường sẽ khiến phụ nữ cảm thấy mối tình ấy rất mong manh.

    Sau khi ái ân, không nên bàn đến cảm nhận của bạn, không nên bàn đến ý nghĩa của chuyện này, ví dụ như:" Chúng mình đã ngủ cùng nhau rồi, phải làm sao đây?'Khi tỉnh giấc vào ngày hôm sau, hãy hỏi anh ấy muốn đi ăn sáng ở đâu, đó mới là một ngày tươi mới và đẹp đẽ. Còn nữa, hỡi các cô gái, nhất định phải bắt anh ấy dùng bao cao su, lần nào cũng phải dùng. Một phụ nữ hiện đại phải biết tự chăm sóc cho mình.

    Có những phụ nữ (đa số là hơi lớn tuổi một chút) khá tự tin, họ có quan niệm rất thoáng về sex – cho rằng đó là một hành vi sinh lý rất thú vị, hai người nghĩ rằng làm tình có bao nhiêu ý nghĩa, thì nó có bấy nhiêu ý nghĩa. Lại có những phụ nữ sẵn sàng chấp nhận mối quan hệ "đôi bạn cùng có lợi", đây là cách làm rất tiên phong, nghĩa là hai người bạn tốt cùng chia sẻ lợi ích trong một việc nào đó (đương nhiên ở đây là chỉ tình dục) ; nếu bạn thuộc tuýp phụ nữ này, tôi cho rằng chẳng có vấn đề gì khi bạn muốn hưởng thụ lạc thú. Nhưng, hãy nhớ không được phô trương, cũng phải chắc chắn anh ấy cũng vậy.

    Trong bất kỳ tình huống nào, đều không nên vì áp lực nào đó mà nảy sinh quan hệ tình dục với đàn ông, cho dù các bạn đang hẹn hò lần thứ ba hay lần thứ 300. Không nên vì anh ta bất ngờ đưa bạn đi hưởng một buổi tối cuối tuần lãng mạn cùng nhau, vì thanh toán chi phí khách sạn, hay vì anh ta là thầy giáo của bạn (vâng, đặc biệt là khi anh ta là thầy giáo của bạn) mà làm như vậy, thậm chí không thể vì anh ta là chồng bạn.

    Không nên là không nên, nếu anh ấy thực sự tôn trọng bạn, anh ấy sẽ tôn trọng ý muốn của bạn, sẽ cố gắng tạo cho bạn cảm giác an toàn và vui vẻ, có môi trường cảm xúc ái ân. Không nên có quan hệ tình dục với một người đàn ông gây căng thẳng cho bạn. Phải tìm một người đàn ông có thể yêu bạn theo một cách xứng đáng với bạn.

    Nghi ngờ đồng nghĩa với "không"

    Gần đây có một độc giả đặt câu hỏi trên blog: "Vấn đề lớn nhất mà phụ nữ Trung Quốc phải đối mặt, không phải là làm thế nào để tìm được Mr. Right, mà là hẹn hò với một người đàn ông đã nhiều năm rồi, nhưng anh ta vẫn không nhắc đến chuyện kết hôn. Làm thế nào mới có thể khiến một người đàn ông thực hiện lời hứa làm đám cưới?"

    Đàn ông vốn có suy nghĩ bản năng mình là kẻ đi săn. Họ đương nhiên cũng sợ mắc kẹt nhầm với một đối tượng. Còn phụ nữ chúng ta thường phải chịu những rủi ro chủ yếu về tình cảm và hôn nhân, vậy thì chí ít chúng ta cũng nên cẩn thận giống như vậy với họ.

    Vì thế, tuyệt đối không nên buộc một người đàn ông phải có trách nhiệm với tình cảm của bạn. Không nên hết lần này đến lần khác buộc anh ấy phải cùng bạn thảo luận và đối thoại về các trạng thái tình cảm đó. Không nên hỏi anh ấy: "Tại sao anh không gọi điện?", cũng không nên nói: "Lúc nào mới có thể gặp được anh đây?", bạn chỉ nên nói rằng, bạn thích được ở cùng anh ấy. Không nên hỏi: "Cuối cùng tôi là cái gì?'," Rốt cuộc chuyện của chúng ta là thế nào?'hoặc yêu cầu gặp gia đình của anh ấy. Không nên thở dài, van nài hoặc cầu xin anh ta đẩy nhanh tiến trình. Không nên suốt ngày gặng hỏi về tình cảm của hai người.

    Nếu hai người đã hẹn hò thực sự được một thời gian khá dài, anh ta vẫn không cầu hôn, có một số cô gái sẽ bắt đầu dàn dựng tối hậu thư. Thường sẽ như thế này: "Anh yêu, cho anh một thời gian để cầu

    Hôn em (ví dụ ba tháng), nếu không chúng ta sẽ chia tay!"

    Còn có một số cô gái, để giành quyền chủ động, bèn bí mật "quên" uống thuốc tránh thai, diễn vở kịch "mang thai ngoài ý muốn", nhằm tạo nên một cuộc hôn nhân.

    Không nên dàn dựng tối hậu thư, và trong bất kỳ tình huống nào cũng không được diễn vở kịch mang thai ngoài ý muốn. Dùng thủ đoạn lừa dối để ép đàn ông đưa ra cam hết quan trọng nhất trong cuộc đời, vừa mất đạo đức vừa không công bằng. Có thể anh ta sẽ yêu con của bạn, nhưng đồng thời anh ta cũng găm chặt chuyện này vào trong tim.

    Giả như bạn đã hẹn hò với một chàng trai được một thời gian, bạn cảm thấy tất cả đều tiến triển rất tốt, nhưng giữa hai người lại chưa hề có bất kỳ thảo luận nào về việc tiến thêm một bước nữa, dù là chính thức hẹn hò hay kết hôn. Lẽ nào ngay trong suy nghĩ của anh ta cũng không có? Hay anh ta đang đợi cô gái tốt hơn xuất hiện? Đây không phải là một dấu hiệu tốt.

    Hãy nói chuyện nghiêm túc với anh ấy, chỉ một lần thôi. Hãy nói thế này:

    "Anh yêu, em rất thích quãng thời gian được ở bên anh, nhưng em cảm thấy dường như điều mà hai ta tìm kiếm không giống nhau. Cái em muốn là một cam kết gắn bó lâu dài, ví dụ như hôn nhân, thậm chí là sinh con. Anh có cảm thấy hứng thú với việc này không? Nếu là không, thì em cảm thấy chúng ta có lẽ nên chia tay, sau đó để mỗi người tự mình đi tìm thứ mình muốn."

    Có thể cuộc nói chuyện này sẽ khiến anh ta thức tỉnh, nhận ra rằng anh ta thực sự yêu bạn, không thể sống thiếu bạn. Nhưng nếu bạn đã sẵn sàng để kết hôn, nhưng anh ta lại không muốn như vậy, hãy đề nghị chia tay ngay lập tức. Nếu anh ta không đuổi theo bạn, không cầu hôn bạn, vậy bạn đừng nên lãng phí thời gian của mình cho cuộc tình này nữa. Phải biết điểm mấu chốt của mình, phải chia tay khi cần chia tay. Không nên lãng phí thời gian cho một người đàn ông khiến bạn cảm thấy nghi ngờ.

    Nếu bạn phát hiện mình đang cân nhắc đến việc đưa ra tối hậu thư hoặc có ý định diễn vở kịch mang thai ngoài ý muốn, điều đó chứng tỏ: Anh ta không phải là Mr. Right của bạn. Hôn nhân phải là sự lựa chọn chủ động của cả hai bên. Chúng ta không thể vì đã hẹn hò với một người đàn ông một năm hoặc lâu hơn, liền cho rằng anh ta mặc nhiên đã là Mr. Right của bạn. Chúng ta phải bỏ ngay cái suy nghĩ nắm chặt đàn ông là công việc của phụ nữ. Cách lựa chọn duy nhất khiến chúng ta đạt được tự do, đó là khuyến khích cho anh ấy cũng đạt được sự tự do như mình. Khi bạn ở bên tri âm của mình, cả hai đều sẽ biết rất rõ.

    Oprah đã nói một câu rất hay:"Hoài nghi có nghĩa là phủ nhận' (Doubt means no). Nếu bạn hoặc anh ấy có những mối nghi ngại về tình cảm của hai người, thì không nên đưa ra cam kết cuối cùng. Mục tiêu của bạn tuyệt đối không nên chỉ là bắt đầu một cuộc hôn nhân, mà phải cố gắng hết sức để đảm bảo rằng sau khi kết hôn, cuộc sống của bạn sẽ như gấm thêm hoa. Khi tận mắt chứng kiến những người bạn xung quanh mình ly hôn hoặc hôn nhân có vấn đề, tôi nhận thấy hầu hết chúng ta sẽ nhớ về thời điểm trước khi kết hôn, thậm chí là trước khi đám cưới diễn ra một ngày chúng ta vẫn còn do dự, nhưng lại không làm bất cứ điều gì.

    Đừng cho phép mình miễn cưỡng ổn định cuộc sống vì một Mr. Wrong. Bạn xứng đáng được một người đàn ông yêu thương. Con cái bạn sau này cũng xứng đáng được lớn lên trong một gia đình lấy

    Tình yêu chín chắn, hạnh phúc, an toàn, ổn định làm nền tảng.

    Khi một người đàn ông thực sự muốn cùng bạn cam kết gắn bó suốt đời, bạn sẽ biết. Đừng bao giờ nghĩ anh ấy đang ở đâu, đang nói chuyện với ai. Anh ta sẽ gọi cho bạn mỗi ngày, sẽ luôn muốn làm hài lòng bạn, vì cái anh ta muốn là toàn bộ con người bạn, từng giờ từng phút bên bạn. Anh ta sẽ muốn gặp bạn bè của bạn, muốn bạn gặp người thân của anh ấy. Anh ta sẽ mở lòng ra với bạn, cùng chia sẻ với bạn toàn bộ cuộc sống của anh ấy.

    Bạn sẽ thấy biết ơn vì mỗi ngày được ở cùng anh ấy. Không gì có thể ngăn cản được anh ấy theo đuổi bạn, muốn xác định bạn mãi mãi thuộc về anh ấy. Anh ấy sẽ hứa dùng cả cuộc đời còn lại của mình để ở bên bạn, chăm sóc cho bạn và những đứa con sau này của hai người.
     
  7. Chin Ú Leo

    Bài viết:
    148
    Chương 14. Đưa ra quyết định của đời mình

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Đừng bao giờ để người khác lái chiếc xe cuộc đời bạn, bạn phải ngồi vững chắc trên vị trí của người lái xe, quyết định khi nào phải dừng, phải quay đầu, phải rẽ, phải tăng tốc, phải phanh.. Tuy có thể tham khảo ý kiến của người khác, nhưng tuyệt đối không được chạy theo đám đông.'

    Lý Khai Phục​

    Rất nhiều cặp tình nhân trẻ vội vã kết hôn vì những lý do sai lầm. Hôn nhân dường như là bước tiếp theo rất tự nhiên của tình yêu, cũng là bước đầu tiên để hai người chính thức bước vào hàng ngũ những người trưởng thành. Điều này hoặc khiến họ cảm thấy rất vui mừng, hoặc họ chỉ đơn giản là muốn bước vào giai đoạn tiếp theo của cuộc đời mà thôi.

    Trẻ tuổi là trở ngại hàng đầu của một cuộc hôn nhân hạnh phúc

    Ở độ tuổi 20, nếu bạn thường xuyên cảm thấy mình vẫn chưa chín chắn, đó chính xác là vì bộ não của bạn vẫn chưa trưởng thành. Các nhà khoa học thần kinh từng cho rằng, bộ não sẽ ngừng phát triển ngay sau độ tuổi dậy thì, nhưng hiện nay họ đã nhận ra rằng, sự phát triển của não bộ phải đến 20 tuổi, thậm chí là 30 tuổi mới thực sự dừng lại.

    Phát hiện mới này đến từ một dự án nghiên cứu theo dõi sự phát triển của não bộ, do Viện nghiên cứu sức khỏe tinh thần quốc gia Hoa Kỳ tài trợ. Các nhà khoa học đã tiến hành nghiên cứu gần 500 đối tượng, theo dõi bắt đầu từ thời thơ ấu cho đến lúc trưởng thành. Họ đã phát hiện, bộ não con người cho đến trước 25 tuổi vẫn chưa hoàn toàn hoàn thiện. Ngay cả người chủ trì nghiên cứu này cũng phải kinh ngạc trước kết luận này.

    Trên thực tế, một phần trong bộ não vẫn luôn biến đổi, đó là phần chịu trách nhiệm cho các kế hoạch dài hạn, chịu trách nhiệm trả lời câu hỏi:" Tôi là ai, tôi muốn sống như thế nào. "

    Điều đó cũng có nghĩa là, bạn hơn 20 tuổi của hiện tại sẽ khác với bạn lúc hơn 30 tuổi – người đàn ông của bạn cũng vậy. Cho nên, người đàn ông bạn gặp lúc 24 tuổi, phương hướng phát triển sau này của anh ấy bất đồng với bạn cũng là một điều hết sức bình thường. Nếu thực sự là như vậy, hãy giảm bớt thời gian ở cùng anh ấy để làm quen với những người bạn mới. Cùng với sự trưởng thành không ngừng của cả hai, bạn vẫn có thể tiếp tục phán đoán hai người có thích hợp sống cùng nhau hay không.

    Khi ngoài 20 tuổi, phần chịu trách nhiệm cho các kế hoạch dài hạn của bộ não vẫn đang tiến hóa, vì vậy người đàn ông bạn tìm kiếm được chỉ có thể gọi là Mr. Right Now (right now có nghĩa là" hiện tại "). Đợi đến lúc bạn lớn hơn một chút, bạn mới chuẩn bị tốt hơn cho việc tìm kiếm Mr. Right của mình.

    Thiếu kinh nghiệm sống là trở ngại hàng đầu cho một cuộc hôn nhân thành công. Các cố vấn gia đình nói rằng, rất nhiều cặp vợ chồng trẻ chưa phát triển đầy đủ về nhân cách, thiếu khả năng giải quyết vấn đề. Trong tình cảm, họ vẫn chưa hoàn toàn tự hiểu biết được, cho nên khi đối mặt với những mâu thuẫn, họ vẫn chưa biết cách để thảo luận thẳng thắn (với tiền đề là cả hai hạn chế tối đa khả năng làm vấn đề thêm nghiêm trọng), mà thường né tránh hoặc bùng nổ bung bét.

    Cho nên, những cặp vợ chồng kết hôn sớm đồng nghĩa với tự rước vào cuộc sống của mình những trở ngại đáng lo ngại. Trong báo cáo về những cặp vợ chồng ly hôn ở độ tuổi 20, họ đều từng có ảo tưởng mãnh liệt và thiếu thực tế đối với hôn nhân.

    Nếu nhìn lại những nghiên cứu liên quan đến vấn đề kết hôn sớm, chúng ta sẽ không cảm thấy choáng váng khi nhìn thấy tỷ lệ ly hôn ở lứa tuổi 8X là 57%. Bất kể là ai, sống ở đâu, kết hôn muộn đều có những lợi ích rõ rệt – đây là nhận định của nhà xã hội học Paul Amato thuộc Đại học Pennsylvania State và các đồng nghiệp của ông, tổ chức này nổi tiếng với các nghiên cứu định lượng quy mô lớn. Trong tác phẩm mang đầy tính học thuật Cùng sống độc thân: Hôn nhân ở Mỹ đang thay đổi thế nào (Alone Together: How Mariage in America Is Changing), họ đã báo cáo kết quả nghiên cứu:" Quen biết và kết hôn khi đã lớn tuổi một chút, sẽ làm tăng xác xuất thành công của hôn nhân.'Những cặp vợ chồng lớn tuổi thường ổn định hơn, quan hệ cũng thân mật hơn. Bởi vì phụ nữ độc thân ngoài 30 tuổi tự tin hơn, chín chắn hơn về tình cảm, sự kết hợp của họ sẽ có tỉ lệ sống sót cao hơn so với những cặp vợ chồng trẻ. Tiến sĩ Amato nói rằng:

    Chúng tôi nhận thấy kết hôn muộn là một điều tốt, nó cải thiện đáng kể chất lượng trung bình của hôn nhân. So với kết hôn sớm ở độ tuổi ngoài 20, kết hôn muộn ở độ tuổi ngoài 30 có sức gắn kết hơn, vì giữa vợ chồng sẽ có tiếng nói chung hơn; khả năng phải cân nhắc đến ly hôn và hôn nhân có rạn nứt ở các cặp vợ chồng kết hôn muộn đều khá ít.

    Vì vậy – Đừng vội kết hôn. Nhà xã hội học Andrew Cheer Lin thuộc Đại học Johns Hopkins cũng đồng ý với quan điểm này. Ông đã viết trong cuốn Hiện trạng của hôn nhân: Tình trạng hôn nhân và gia đình nước Mỹ hiện đại (The Mar – riage – Go – Round: The State of Marriage And the Family in America ToDay). Ông đề nghị, để tránh rơi vào khủng hoảng về tình cảm nam nữ phổ biến trong xã hội ngày nay, để đi đến quyết định chung sống với người khác, trước hết, bạn nên trải nghiệm cuộc sống nhiều một chút, hiểu hơn về bản thân và thực sự trở thành chính mình.

    Ngay lúc này, bạn có thể đối mặt với chính mình trong gương, thành thật nói với mình rằng: "Giờ đây tôi rất hạnh phúc, tôi đã là một người lớn hoàn chỉnh" hay không? Nếu câu trả lời của bạn là "Tôi không biết", vậy thì hãy cho mình cơ hội học tập và trưởng thành đi nhé. Bằng cách kéo dài thời gian độc thân, hãy cho mình cơ hội phát triển thành một phụ nữ như bạn mong muốn.

    Kết hôn muộn là một biểu hiện khôn ngoan. Công nghệ y tế ngày nay rất tiên tiến, sống đến hơn 80 thậm chí hơn 90 tuổi đều không thành vấn đề, điều đó cũng có nghĩa là, quyết định hôn nhân của bạn sẽ đi cùng bạn suốt nửa thế kỷ. Thậm chí còn dài hơn một đời người Trung Quốc vào thập niên 30 của thế kỷ 20 – thời đó mong ước về tuổi thọ của mọi người chỉ khoảng 35 tuổi!

    Vì vậy, không nên kết hôn quá sớm với một đối tượng không phải dành cho bạn, điều đó sẽ khiến bạn không thể gặp được tri âm của mình. Và nếu bạn chưa chuẩn bị tốt, ngay cả khi bạn được chung sống với người đàn ông đích thực của mình, thì bạn sẽ không biết, và anh ấy cũng chẳng hay.

    Đàn ông hiện đại quan tâm đến gia đình hơn thế hệ trước, điều này rất tốt. Nhưng điều có ý nghĩa hơn là, thời gian làm việc của phụ nữ trước khi sinh con càng lâu, thì thời gian làm việc nhà, chăm sóc con cái của đàn ông sẽ càng nhiều. Nếu bạn muốn nghiêm túc vun đắp cho sự nghiệp của mình, thì anh ấy cũng suy nghĩ như vậy.

    Hơn nữa, bạn cũng có đủ thời gian. Trên thực tế, trừ phi bạn định sinh trên 15 đứa con, nếu không, chẳng có bất kỳ lý do chính đáng nào khiến bạn phải kết hôn trước tuổi 30 cả. Tương lai của bạn mới là thứ duy nhất bạn nên quan tâm, tôi nói như vậy hoàn toàn không cường điệu chút nào.

    Kết hôn muộn sẽ sinh ra những đứa trẻ bị hội chứng Down?

    Để khích lệ phụ nữ sinh con sớm, người ta luôn đề cập đến những câu chuyện khủng khiếp rằng sản phụ lớn tuổi sẽ sinh ra những đứa trẻ mắc hội chứng Down. Chúng ta thường nghe rằng, con của phụ nữ sinh ở tuổi 35 sẽ có tỷ lệ mắc hội chứng Down cao gấp năm lần so với sinh ở tuổi 20. Nghe có vẻ thực sự đáng sợ. Tuy nhiên, số liệu thống kê thường là bạn muốn nó chứng mình điều gì nó sẽ chứng minh điều ấy.

    Một số liệu về hội chứng Down tương tự lại cho chúng ta thấy thế này:

    Xác suất không mắc hội chứng Down của trẻ em được sinh khi phụ nữ ở tuổi 20 là 99.95%. Xác suất không mắc hội chứng Down của trẻ em được sinh khi phụ nữ ở tuổi 35 là 99.75%. Xác suất không mắc hội chứng Down của trẻ em được sinh khi phụ nữ ở tuổi 45 là 97.0%.

    Cùng với sự tăng lên về độ tuổi, nguy cơ trẻ mắc hội chứng Down và các dị tật bẩm sinh khác luôn rất ít, nhỏ hơn rất nhiều so với nguy cơ ly hôn hoặc những bất hạnh hôn nhân khác do kết hôn sớm gây nên.

    Dù có thế nào, nếu vấn đề này khiến bạn lo lắng, bạn phải biết: "Trong thời kỳ đầu mang thai, hội chứng Down và các dị tật bẩm sinh khác đều có thể kiểm tra được. Cũng có nghĩa là, bất kỳ phụ nữ nào muốn con mình không mắc hội chứng Down, cô ấy sẽ làm được; và điều này chẳng liên quan gì đến tuổi tác của cô ấy.

    Ám ảnh về sự vô sinh là một nguyên nhân khác khiến phụ nữ thường bị thúc giục sinh con sớm. Rất nhiều báo cáo liên quan đến vấn đề này đều có thể bắt nguồn từ một bài xã luận trong tạp chí Y khoa New England, nó khuyến cáo phụ nữ nên hoãn sự nghiệp lại, sinh con sớm một chút. Bài xã luận dựa trên một nghiên cứu ở Pháp năm 1982, bằng một cách khá giàu sức tưởng tượng, nó chứng minh xác suất vô sinh của phụ nữ bước sang tuổi 30 tăng lên 40% ().

    Sau khi công bố ở Pháp, kết quả nghiên cứu này đã làm dấy lên những cuộc tranh luận rộng rãi trong lĩnh vực nghiên cứu khoa học, bao gồm cả văn phòng nghiên cứu dân số của Đại học Princeton, họ cảnh báo rằng, một nghiên cứu như vậy sẽ dẫn đến những" sự lo lắng không cần thiết "và" chi phí y tế đắt đỏ ".

    Trong tạp chí Nghiên cứu kế hoạch hóa gia đình (Family Planning Perspectives), nhà nghiên cứu John Waters Bangka chỉ ra rằng, thời gian nghiên cứu sử dụng trong nghiên cứu này của Pháp đã bị sai lệch mất một năm, vì phụ nữ thường đều phải trải qua hơn một năm mới có thể mang thai thành công; bên cạnh đó, ông cũng chỉ ra rằng, nhằm loại trừ những ảnh hưởng từ các nhân tố như xác suất quan hệ tình dục, nên đối tượng nghiên cứu chỉ gói gọn trong nhóm thụ thai bằng phương thức thụ tinh nhân tạo, điều này tự bản thân nó đã có sai lệch rất lớn. Vì thông qua sinh hoạt tình dục bình thường, cơ hội thụ

    Thai của phụ nữ sẽ cao hơn rất nhiều so với nhóm phụ nữ trong nghiên cứu này.

    Ngay đến những nhà nghiên cứu ban đầu ở Pháp cũng tự rút lui không kèn không trống. Họ nói phát hiện của mình không áp dụng cho tất cả phụ nữ. Nhưng, dù họ rút lui hay chỉ trích các nhà khoa học khác, những điều đó đều không được thông báo rộng rãi trên các phương tiện truyền thông.

    Các nhà phê bình của ngành y tế từng yêu cầu thu hồi bài xã luận này, họ la ó:" Làm sao các ông dám viết một bài xã luận như vậy, nó đã mang đến cho mọi người bao nhiêu rắc rối! "

    Tác giả của bài xã luận này, tiến sĩ Alan De Keni của Viện y học Yale đã tự biện hộ cho mình, ông ta cho rằng nghiên cứu này giả sử thực sự có sai sót, chí ít cũng tốt hơn" những cách làm nào đó' của các nghiên cứu sinh sản khác. Ông ta nói:

    Xã luận không phải luôn dựa trên những sự thật cụ thể. Xã luận là để làm cho mọi người suy ngẫm. Tôi sẽ không vì nghiên cứu này mà thay đổi cuộc đời của mình – dữ liệu của hai khía cạnh đều quá ít. Nhưng tôi hy vọng nó có thể khiến mọi người suy nghĩ, cũng hy vọng nó có thể khiến mọi người có cái nhìn sâu hơn về vấn đề.

    Nói thì đơn giản, nhưng để những lời vàng ý ngọc này mang đến nỗi sợ hãi và phiền toái cho cuộc sống của phụ nữ thì quả thực quá vô trách nhiệm.

    Tôi tiếp tục tìm kiếm sự thật, nhưng tôi nhận ra, ngay cả hiện tại là hơn 30 năm sau, những thảo luận liên quan đến vấn đề vô sinh vẫn tiến hành theo những công thức đơn giản, thiếu cơ sở khoa học như bài xã luận trên tạp chí Y khoa New England này.

    Nghiên cứu quy mô lớn nhất và cũng gần đây nhất là nghiên cứu của Trung tâm Thống kê Y tế quốc gia Mỹ năm 2005 đối với 8000 phụ nữ đã kết hôn, trong số đó không có phụ nữ mang thai bằng phương thức thụ tinh nhân tạo. Nghiên cứu phát hiện:

    Phụ nữ từ 15~29 tuổi, xác suất vô sinh trước khi sinh đứa con đầu tiên là 11%, đứa con tiếp theo là 4%;

    Phụ nữ từ 30~34 tuổi, xác suất vô sinh trước khi sinh đứa con đầu tiên là 17%, đứa con tiếp theo là 6%;

    Phụ nữ từ 35~39 tuổi, xác suất vô sinh trước khi sinh đứa con đầu tiên là 23%, đứa con tiếp theo là 4%;

    Phụ nữ từ 40~44 tuổi, xác suất vô sinh trước khi sinh đứa con đầu tiên là 27%, đứa con tiếp theo là 4%.

    Tính khoa học của nghiên cứu này được nhận định là vượt xa nghiên cứu của nước Pháp năm 1982, hơn nữa dữ liệu cũng ít đáng sợ hơn rất nhiều. Và thậm chí định nghĩa "vô sinh" sử dụng trong nghiên cứu này cũng theo đúng tiêu chuẩn y học: "Một cặp vợ chồng không tiến hành thắt ống dẫn trứng, trong 12 tháng mà chưa thể mang thai thì bị liệt vào hàng 'vô sinh'."

    Nói cách khác, ngay cả khi nghiên cứu này báo cáo xác suất vô sinh thấp hơn rất nhiều, thì nó vẫn

    Chưa xem xét đến thực tế là: Phụ nữ ngoài 30 tuổi sinh hoạt tình dục ít hơn phụ nữ ngoài 20 tuổi, hơn nữa rất nhiều cặp vợ chồng phải sau 12 tháng mới mang thai. Và hai nhân tố quan trọng này có ảnh hưởng đến tổng thể dữ liệu nghiên cứu, khả năng mang thai của phụ nữ rốt cuộc xảy ra chính xác khi nào, sẽ suy giảm như thế nào, có thể nói vẫn còn chưa biết.

    Không có gì nghi ngờ, khả năng sinh sản của phụ nữ lúc 30-40 tuổi sẽ dần dần giảm xuống. Nhưng không ai biết ở độ tuổi nào thì quá trình này bắt đầu tăng tốc, tốc độ phát sinh ra sao, nhưng hiển nhiên nó sẽ muộn hơn rất nhiều so với loan báo của mọi người.

    Vì bản thân mình, vì con của bạn trong tương lai, trước khi vội vàng bước vào một cuộc tình, hãy cân nhắc thật kỹ càng, trước khi bước vào đời sống hôn nhân hãy cân nhắc thật kỹ càng, và trước khi chuẩn bị sinh con lại càng phải cân nhắc kỹ càng hơn. Ý của tôi hoàn toàn không phải khuyên bạn chờ đợi càng lâu càng tốt, mà là trước khi đưa ra quyết định quan trọng trong cuộc đời mình, nên suy ngẫm sâu sắc về những giáo điều vốn đã được chấp nhận rộng rãi.

    Ngay như bản thân tôi, hai lần mang thai ở tuổi 39 và 41 đều hoàn toàn tốt đẹp, hai con tôi ra đời khỏe mạnh và xinh đẹp. Cho dù tôi hoàn toàn không lên kế hoạch cho cuộc sống của riêng mình, tôi vẫn rất cảm ơn rằng mình đã không kết hôn, sinh con sớm. Chính vì tôi đã cho mình một cơ hội trưởng thành tốt hơn, nên hiện tại tôi mới có thể là một phụ nữ tốt hơn, một người vợ tốt hơn và một người mẹ tốt hơn. Nói đến niềm hạnh phúc của những người lớn tuổi một chút mới làm cha mẹ, chuyên gia làm cha mẹ nổi tiếng, tiến sĩ Vicki Pana Sheehan đã thay lời tôi muốn nói một cách rõ ràng và dứt khoát:

    Cuộc đời của những cha mẹ trẻ còn phải trải nghiệm rất nhiều, có thể việc sắp có con sẽ mang lại cho bản thân những hạn chế và trách nhiệm khiến họ bất bình phẫn nộ. Cha mẹ lớn tuổi một chút thường có khuynh hướng ổn định hơn, tập trung hưởng thụ niềm hạnh phúc làm cha mẹ, và không cảm thấy mình "bỏ lỡ" những trải nghiệm khác. Cuộc sống của họ thường sung túc hơn, có ý nghĩa hơn và tích cực hơn.

    Cha mẹ lớn tuổi một chút thường ổn định hơn cả về kinh tế và sự nghiệp, hơn nữa họ đã hoàn thành giáo dục trung học, điều này có nghĩa là việc phân phối thời gian của họ khá ít bị xung đột, vì họ không cần phải chạy tới chạy lui giữa trường học, gia đình và công việc. Có thể họ cũng nghỉ hưu sớm, hoặc có sự linh hoạt hơn trong công việc vốn đã rất ổn định rồi, những điều này sẽ khiến họ có nhiều thời gian chăm sóc con cái hơn.

    Cuối cùng, cha mẹ lớn tuổi một chút thường có hôn nhân ổn định hơn, vì họ hoặc đã có thời gian bên nhau rất dài, hoặc khi gặp gỡ họ đã hiểu rất rõ mình muốn một người bạn đời như thế nào. Khả năng kết nối của họ mạnh mẽ hơn, họ hiểu rõ hơn tầm quan trọng của sự nhường nhịn và đồng thuận. Ở khía cạnh chăm sóc con cái, điểm này rất quan trọng. Mối quan hệ ổn định giữa cha mẹ có thể tạo cho con trẻ cảm giác an toàn lớn hơn. Ngoài ra, tình cảm phát triển trong giai đoạn đã khá chín chắn của cuộc đời sẽ giàu xúc cảm hơn.. và người bạn đời giàu xúc cảm sẽ trở thành những người cha người mẹ tốt hơn.

    Bố mong muốn bạn được một Sugar Daddy "nhận nuôi"

    Rất nhiều bạn đọc đã viết thư cho tôi nói rằng, cha mẹ của họ muốn quyết định chuyện hôn nhân thay họ. Câu hỏi dưới đây là của một độc giả nam:

    Joy, tôi ở cùng bạn gái cũ được gần một năm. Cha mẹ tôi không đồng ý cho tôi ở bên cô ấy, vì họ chê hoàn cảnh gia đình cô ấy không tốt. Vì thế chúng tôi đã chia tay. Nhưng thật lòng, tôi rất yêu cô ấy. Khi chia tay, tôi đã khóc, cô ấy cũng khóc. Một thời gian sau, bác tôi gọi điện cho tôi, ông ấy có một người bạn gia đình rất giàu có, có đến mấy nhà máy sản xuất; trong nhà có một cô con gái, là con gái độc nhất. Bố mẹ nói với tôi rằng, tình cảm có thể bồi đắp dần dần, điều kiện nhà bên kia lại tốt như vậy, muốn tôi phải kết hôn với cô gái kia. Tôi làm sao đây?

    Đoạn thư dưới đây là của một độc giả nữ:

    Một người bạn của tôi một lòng muốn lấy người đàn ông mà cô ấy yêu thực sự, muốn rất lâu rồi, nhưng bố mẹ cô ấy chưa bao giờ đồng ý, cũng không cho phép cô ấy làm như vậy. Vì thế, cô ấy lấy một người đàn ông khác, không lâu sau sẽ ly hôn; ý tưởng của cô ấy là, sau khi ly hôn cô ấy sẽ "không đáng tiền" nữa, cha mẹ của cô ấy dù không muốn cũng phải chấp nhận hôn nhân mà cô ấy lựa chọn. Điều này rước lấy rất nhiều lời chỉ trích, mẹ cô ấy buồn đến mức sắp không chịu nổi nữa.

    Những cảnh ngộ này khá khốc liệt. Trong xã hội của chúng ta hàng ngàn năm nay, hôn nhân được coi là vì lợi ích của một nhóm người đông hơn. Xuất phát điểm hôn nhân của người phụ nữ không phải là tình yêu hoặc tìm kiếm bạn đời, mà là vì lợi ích của gia đình. Gia đình giàu có sẽ dùng chuyện hôn nhân của con cái để bảo vệ tài sản của họ, tập trung nhiều nguồn lực hơn, xây dựng một liên minh chính trị vững chắc hơn, và đạt được một loại hiệp ước hòa bình nào đó. Mục đích của hôn nhân là để duy trì huyết thống và ổn định, phụ nữ sống chỉ là để làm hài lòng người khác.

    Cha mẹ của bạn hoặc có thể, hoặc không thể xem hôn nhân của bạn là một sách lược gia đình. Nhưng, giống như hầu hết các bậc phụ huynh, họ vẫn sẽ lo lắng cho bạn. Bạn là viên ngọc trên tay họ, cho nên họ mới hy vọng bạn lấy chồng sớm một chút, và tốt nhất là lấy một người có tiền. Lý tưởng nhất là – chồng tương lai của bạn là một triệu phú, đầu bếp sành ăn, bác sĩ gia đình, có hộ chiếu đa quốc gia. Cha mẹ hy vọng bạn có một cuộc sống ổn định đầy đủ, như vậy một trăm năm sau họ vẫn có thể yên lòng. Cha hy vọng bạn được một Sugar Daddy giàu có "nhận nuôi" một cách an toàn.

    Những tập quán lịch sử và văn hóa hàng ngàn năm giống như những cơn bão chực chờ vây chặt lấy phụ nữ hiện đại Trung Quốc. Mà vấn đề mấu chốt của cơn bão này chính là nên do ai quyết định chúng ta có kết hôn không, khi nào kết hôn và kết hôn với ai. Và người ở tâm bão là bạn và cha mẹ của bạn.

    Về vấn đề này, tôi đã phải suy nghĩ trong thời gian rất dài, nhưng dù nghĩ nhiều bao nhiêu cũng chỉ có thể đưa ra một kết luận: Làm một phụ nữ hiện đại, có nghĩa là bạn phải là người quyết định hôn nhân của chính mình.

    Tôi nói như vậy hoàn toàn không phải chỉ là nói suông – đây là quyết định quan trọng nhất của cả cuộc đời bạn, và người chịu ảnh hưởng lớn nhất từ quyết định này không phải là bố mẹ bạn, mà là chính bạn, và còn cả những đứa con trong tương lai của bạn nữa.

    Quyết định hôn nhân là một cột mốc quan trọng trong tổng thể quá trình phát triển mối quan hệ giữa bạn và cha mẹ. Trên thực tế, cùng với sự trưởng thành của bạn, mối quan hệ thay đổi chủ yếu nhất trong cuộc đời bạn chính là quan hệ giữa bạn và cha mẹ. Trong tâm trí của mình, bạn phải luôn cư xử với họ từ một góc nhìn mới. Họ cũng cần phải biến đổi từ địa vị "người nắm quyền" trong cuộc sống của bạn thành một phần trong nhóm bạn bè thân thích phía sau bạn, nhóm bạn bè thân thích này bao

    Gồm bạn bè, đồng nghiệp và tất cả những người xung quanh bạn. Giờ đây chúng ta đều đã là người lớn, góc nhìn mới này sẽ khiến quan hệ giữa bạn và bố mẹ càng thân thiết hơn, giống như những người bạn hơn.

    Không nên một mực chống đối cha mẹ. Chống đối một cách thuần túy thậm chí còn tệ hơn so với việc thuận theo mong muốn của họ. Xét cho cùng thì họ có nhiều vốn sống hơn bạn, có thể đưa ra những ý kiến đúng đắn, vậy nên hãy để họ yêu thương giúp đỡ bạn, và cũng để họ lắng nghe suy nghĩ của bạn.

    Nhưng, dù cho bạn có độc lập về kinh tế hay không, hiện tại bạn vẫn phải chịu trách nhiệm 100% đối với cuộc sống của mình. Điều này cũng có nghĩa là, bạn không nên vì những thất vọng và áp lực trong cuộc sống mà than phiền họ. Họ đã hoàn thành sứ mệnh của mình, giờ đây bạn đã chính thức trở thành người lớn, bạn nên chịu trách nhiệm với chính mình.

    Độc lập có nghĩa là bước ra khỏi cái bóng của cha mẹ

    Vậy "độc lập" rốt cuộc có nghĩa là gì? Trên thực tế, bản thân từ "độc lập" đã ngầm chỉ sự thoát ly ra khỏi cha mẹ, và chỉ khi thoát ra khỏi tầm ảnh hưởng của cha mẹ mới có thể coi là độc lập. Bạn quyết định làm thế nào để thay đổi mình, khiến mình không còn sống trong cái bóng của cha mẹ nữa.

    Phải học cách coi cha mẹ không chỉ là cha mẹ, mà còn phải coi họ là một người bình thường. Họ không còn là những người không gì không biết, không gì không thể như bạn từng nghĩ nữa.

    Cha mẹ chỉ là những người có con, họ cũng là người, có người có năng lực, cũng có người kém cỏi. Họ cũng có những vấn đề của riêng mình, có lẽ cũng không quá khác biệt với những vấn đề mà bạn phải đối mặt. Có thể họ không phải là những ông bố bà mẹ hoàn mỹ nhất, nhưng họ đã cố gắng hết sức cho việc này rồi.

    Đồng thời, cha mẹ cũng cần học cách để hiểu biết lại bạn, xem bạn là một cá thể độc lập, chứ không chỉ là con cái của họ. Hãy đối tốt với họ hơn một chút. Họ cũng cần phải thích ứng với những thay đổi, quá trình này đối với họ cũng khá khó khăn, có khi còn khó khăn hơn bạn. Họ đã chăm lo cho bạn từng ly từng tí trong suốt 20 năm qua, có thể đối với yêu cầu được độc lập, bản thân bạn cảm thấy không có gì, nhưng với họ lại vô cùng đột ngột.

    Trong giây phút đầu tiên tôi được làm mẹ, nhìn thấy con yêu trước mắt, tôi đã khóc òa vì hạnh phúc, y hệt như trong phim vậy. Nhưng trong những giọt nước mắt của tôi còn chứa cả những cảm xúc mà tôi chưa từng lường trước: Sợ hãi. Tôi nghĩ: "Trời ơi, làm sao tôi có thể bảo vệ được sinh mệnh quá yếu ớt này, giữ cho nó được an toàn đây?" Lúc đó tôi nhận ra rằng, mình hoàn toàn không biết phải làm một người mẹ như thế nào.

    Gần đây, ngay gần khu vực tôi sống xảy ra một câu chuyện rất đáng sợ. Một bà mẹ khi ra khỏi nhà quên không đóng cửa; cô vừa bước vào xe hơi, bắt đầu quay xe – kết quả đã vô tình cán chết đứa con gái hai tuổi đang lặng lẽ đi theo phía sau mẹ.

    Thông tin này chỉ là một tin vắn tắt trên báo địa phương, không có hình ảnh. Nhưng khi đọc đến đây, trong đầu tôi lập tức hiện lên cảnh tượng câu chuyện đó, nó giống như một pha chuyển động chậm trong một bộ phim kinh dị. Mấy tuần tiếp theo, cảnh tượng đó vẫn luôn ám ảnh trong tâm trí tôi. Nó

    Chạm đến nỗi sợ hãi sâu thẳm nhất trong lòng tất cả các bậc cha mẹ.

    Làm cha mẹ, bạn luôn muốn các con mình an toàn tuyệt đối, không lúc nào bạn thôi suy nghĩ về chúng. Để con được vui vẻ, hạnh phúc, bất cứ chuyện gì bạn cũng có thể làm.

    Tôi thảo luận vấn đề này với mọi người, là vì trong quá trình phát triển mối quan hệ giữa bạn và cha mẹ, học cách đồng cảm với họ là vô cùng quan trọng. Phải biết rằng, làm cha mẹ cũng có nghĩa là phải sống trong lo lắng mỗi ngày.

    Làm mẹ, con đường mà tôi phải đi còn rất dài; nhưng tôi biết, cuối cùng rồi sẽ có một ngày tôi phải buông tay, để các con gái của mình bước đi khám phá thế giới. Và từ giờ cho đến ngày đó, cảm giác hy vọng và sợ hãi luôn tồn tại song hành trong tôi.

    Khi ngày đó đến, tôi phải tin tưởng vào quyết định của mình, dù tôi rất hy vọng chúng có thể hỏi ý kiến của tôi trong rất nhiều chuyện. Đó là lúc tôi biết mình đang phải trải qua phần khó khăn nhất của việc làm mẹ – để các con ra đi.

    Khi nghĩ về căn bệnh ung thư và thời gian sống của mình, Steve Jobs đã nói:

    Thời gian có hạn, đừng lãng phí cuộc sống của mình vào cuộc sống của người khác. Đừng để các giáo điều làm cho nhầm lẫn – vâng phục mù quáng vào những giáo điều là đang sống trong ý tưởng của người khác. Đừng để ý kiến của bất kỳ ai nhấn chìm tiếng nói trong lòng bạn. Quan trọng nhất là, phải có can đảm để làm theo trái tim và trực giác của mình. Trái tim và trực giác của bạn đã thấu hiểu sâu sắc bạn thực sự muốn trở thành người như thế nào. Bất cứ việc gì khác đều chỉ là thứ yếu.

    Là một phụ nữ, quá trình trưởng thành của chúng ta cũng là quá trình để tinh thần, tình cảm, tâm trí của mình tách ra khỏi những áp lực xung quanh, bây giờ đã đến lúc bạn tự đặt ra tiêu chuẩn của mình, và sống dựa theo những tiêu chuẩn đó.
     
  8. Andiha

    Bài viết:
    1
Trả lời qua Facebook
Đang tải...