

Đông sang
Tác giả: Hoan Hỉ
Thể thơ: Thất ngôn
Tác giả: Hoan Hỉ
Thể thơ: Thất ngôn

Gió nhẹ lướt qua miền thôn trang
Đồng vàng đã qua mùa trao hái
Còn đây gốc rạ già vương lại
Vái chào thu đi, đón đông sang.
Gió bấc tràn về quên gõ cửa
Lạnh lùng bên vách, sếu kêu thanh
Mây trườn che nắng chẳng còn lành
Bầu trời xám xịt không còn xanh.
Đồng vàng đã qua mùa trao hái
Còn đây gốc rạ già vương lại
Vái chào thu đi, đón đông sang.
Gió bấc tràn về quên gõ cửa
Lạnh lùng bên vách, sếu kêu thanh
Mây trườn che nắng chẳng còn lành
Bầu trời xám xịt không còn xanh.
Chẳng giống heo may kia dịu dàng
Khóm trúc khẽ khàng co rúm lại
Tiếng hót chim rừng chẳng còn vang
Hàng cây mơ màng trong giấc ngủ.
Giương cành khẳng khiu buồn ủ rũ
Sương mù giăng phủ lá mù u
Áo khoác dày sụ mặc gió hú
Lửa hồng chen chúc sầu no đủ.
Khóm trúc khẽ khàng co rúm lại
Tiếng hót chim rừng chẳng còn vang
Hàng cây mơ màng trong giấc ngủ.
Giương cành khẳng khiu buồn ủ rũ
Sương mù giăng phủ lá mù u
Áo khoác dày sụ mặc gió hú
Lửa hồng chen chúc sầu no đủ.
Cứ ngỡ mùa đông năm nay đến thật nhẹ nhàng. Ấy vậy mà ngày qua, gió bấc tràn về, len lõi chui qua khe cửa mang theo từng cơn lạnh lẽo, buốt giá. Thời tiết như thế này thật chẳng muốn làm gì, chỉ muốn ngày ngày ngồi bên bếp lửa, tối tối vùi mình trong chăn ấp áp quên hết sự đời
Một mình trong căn phòng lạnh giá.. thật khó tả, chợt nhớ nhà, rồi lại chợt xót xa từng gốc rạ ngoài đồng.
Đông sang thật lạnh quá!
Chỉnh sửa cuối: