Chương X
Dịch bệnh xuất hiện
Dịch bệnh xuất hiện
Tóm tắt phần trước: Ở phần trước, Mai (Maikumira) bị xe tông và nằm bất tỉnh trong bệnh viện, sau đó khi đi làm lại thì cô chứng kiến cảnh anh Yamada chết giống như bà cô kể khi người dân trong làng cũng chết giống vậy. Và dịch bệnh đã xuất hiện.. Mời mọi người đọc tiếp trong chương này
Ngày thứ ba, trong lúc anh Yamada chết thì có rất nhiều người trong phòng thấy bao gồm: Chị Yamamoto, chị Matsumoto, anh Hiroshi, chị Tomoko và anh Tanaka. Tôi nghe thấy tiếng mọi người la lên và quay lại nhìn sơ sơ thì thấy anh Yamada phụt ra máu, tôi liền quay lại và nhớ đến lời bà kể, tôi không nhìn anh Yamada nữa chỉ có mọi người cứ nói:
Chị Yamamoto nói:
- Yamada anh bị làm sao vậy?
Anh Tanaka:
- Yamada anh có sao không?
Mọi người nhìn cảnh anh chết và lập tức gọi cấp cứu nhưng anh chết trước khi xe đến. Hôm nay, cảnh sát nói với chúng tôi rằng:
- Chúng tôi chưa tìm ra nguyên nhân, bệnh của Yamada và cái chết của anh ấy. Qua xét ngiệm tử thi thì không có dấu hiệu ngộ độc hay ai đầu độc anh ta. Tôi té xuống ghế mặt bơ phờ và biết con quỷ đã giết chết Yamada và biết cái chết tiếp theo chỉ vỏn vẹn mấy người trong phòng này. Ngày thứ tư, chị Matsumoto mời tôi đi ăn trưa vì sau nhiều ngày không gặp mặt, tôi đồng ý. Đến buổi trưa, tôi và chị gặp nhau tại điểm hẹn là quán ăn có tên: "Không bao giờ có thể ra khỏi đây". Tên quán có hơi chút kinh dị nhưng tôi và chị đều vui vẻ bước vào mà không nghĩ gì. Bước vào quán, không có một người nào, vắng tanh. Tôi bắt đầu nghi ngờ và lo ngại quán này có vẻ không ổn, tôi nói chị:
- Hay mình đổi chỗ khác để ăn trưa đi!
Chị Matsumoto nói:
- Đồ ăn ở đây ngon lắm, chị ăn trưa ở đây hoài, mà hôm nay có điều hơi lạ là hình như quán mới đổi tên chứ trước kia tên quán là: "Nhà hàng hạnh phúc". Chắc là quán đổi tên để trông kinh dị đó mà. Em đừng lo!
Chị dường như biết hết ý tôi muốn nói, tôi không nói gì thêm. Người phục vụ ra và trùm kín mặt chỉ chừa hai con mắt để nhìn, tôi không dám nhìn mặc người phục vụ. Còn chị thì rất thích ăn Tempura* nên người phục vụ vừa ra là chị đã gọi liền. Chị kêu ngay món đó còn tôi thì tiết kiệm nên chỉ ăn cơm trộn trứng. Thức ăn đem ra, nhìn chị ăn trông rất ngon miệng, tôi cũng ăn luôn. Bỗng nhiên đang ăn, chị đau bụng nên vào nhà vệ sinh và nói tôi cứ ăn tiếp. Tôi ăn xong, nhưng chị ở trong nhà vệ sinh rất lâu nên tôi vào đó xem thử, thấy chị ho to và còn ói ra thức ăn lúc nãy, và ói ra cả máu, tim, gan, phổi như cái chết của anh
Yamada. Chị quay lại nhìn tôi,
tôi nhanh quay mặt lại. La lên:
- Á!
Mọi người chạy ra thì thấy chị nằm giữa đống máu và thức ăn nhày nhụa trên sàn. Cảnh sát tới quán và kêu mọi người đưa lời khai còn tôi cũng không nói gì mặc dù cảnh sát cứ tra hỏi. Cảnh sát cũng khám nghiệm tử thi và cũng nói cái chết của chị không do ngộ độc thực phẩm hay thuốc độc nào và vẫn chưa tìm ra nguyên nhân cái chết của chị. Người dọn vệ sinh tới, họ hốt gan, tim, ruột, phổi bốc bỏ và một cái bao giấy và trong đó máu đầy, họ đem vứt vào thùng rác và lau sạch chỗ đó. Trong đầu tôi hiện lên suy nghĩ:
- Vậy là người thứ hai đã chết. Khi nào rồi sẽ đến mình.
* Tempura: Là món tôm chiên bột của nhật ở ngoài đã giòn tan nhưng bên trong vẫn còn hơi sống của thịt tôm.
Mời mọi người đọc chường tiếp theo của truyện
Ngày thứ ba, trong lúc anh Yamada chết thì có rất nhiều người trong phòng thấy bao gồm: Chị Yamamoto, chị Matsumoto, anh Hiroshi, chị Tomoko và anh Tanaka. Tôi nghe thấy tiếng mọi người la lên và quay lại nhìn sơ sơ thì thấy anh Yamada phụt ra máu, tôi liền quay lại và nhớ đến lời bà kể, tôi không nhìn anh Yamada nữa chỉ có mọi người cứ nói:
Chị Yamamoto nói:
- Yamada anh bị làm sao vậy?
Anh Tanaka:
- Yamada anh có sao không?
Mọi người nhìn cảnh anh chết và lập tức gọi cấp cứu nhưng anh chết trước khi xe đến. Hôm nay, cảnh sát nói với chúng tôi rằng:
- Chúng tôi chưa tìm ra nguyên nhân, bệnh của Yamada và cái chết của anh ấy. Qua xét ngiệm tử thi thì không có dấu hiệu ngộ độc hay ai đầu độc anh ta. Tôi té xuống ghế mặt bơ phờ và biết con quỷ đã giết chết Yamada và biết cái chết tiếp theo chỉ vỏn vẹn mấy người trong phòng này. Ngày thứ tư, chị Matsumoto mời tôi đi ăn trưa vì sau nhiều ngày không gặp mặt, tôi đồng ý. Đến buổi trưa, tôi và chị gặp nhau tại điểm hẹn là quán ăn có tên: "Không bao giờ có thể ra khỏi đây". Tên quán có hơi chút kinh dị nhưng tôi và chị đều vui vẻ bước vào mà không nghĩ gì. Bước vào quán, không có một người nào, vắng tanh. Tôi bắt đầu nghi ngờ và lo ngại quán này có vẻ không ổn, tôi nói chị:
- Hay mình đổi chỗ khác để ăn trưa đi!
Chị Matsumoto nói:
- Đồ ăn ở đây ngon lắm, chị ăn trưa ở đây hoài, mà hôm nay có điều hơi lạ là hình như quán mới đổi tên chứ trước kia tên quán là: "Nhà hàng hạnh phúc". Chắc là quán đổi tên để trông kinh dị đó mà. Em đừng lo!
Chị dường như biết hết ý tôi muốn nói, tôi không nói gì thêm. Người phục vụ ra và trùm kín mặt chỉ chừa hai con mắt để nhìn, tôi không dám nhìn mặc người phục vụ. Còn chị thì rất thích ăn Tempura* nên người phục vụ vừa ra là chị đã gọi liền. Chị kêu ngay món đó còn tôi thì tiết kiệm nên chỉ ăn cơm trộn trứng. Thức ăn đem ra, nhìn chị ăn trông rất ngon miệng, tôi cũng ăn luôn. Bỗng nhiên đang ăn, chị đau bụng nên vào nhà vệ sinh và nói tôi cứ ăn tiếp. Tôi ăn xong, nhưng chị ở trong nhà vệ sinh rất lâu nên tôi vào đó xem thử, thấy chị ho to và còn ói ra thức ăn lúc nãy, và ói ra cả máu, tim, gan, phổi như cái chết của anh
Yamada. Chị quay lại nhìn tôi,

- Á!
Mọi người chạy ra thì thấy chị nằm giữa đống máu và thức ăn nhày nhụa trên sàn. Cảnh sát tới quán và kêu mọi người đưa lời khai còn tôi cũng không nói gì mặc dù cảnh sát cứ tra hỏi. Cảnh sát cũng khám nghiệm tử thi và cũng nói cái chết của chị không do ngộ độc thực phẩm hay thuốc độc nào và vẫn chưa tìm ra nguyên nhân cái chết của chị. Người dọn vệ sinh tới, họ hốt gan, tim, ruột, phổi bốc bỏ và một cái bao giấy và trong đó máu đầy, họ đem vứt vào thùng rác và lau sạch chỗ đó. Trong đầu tôi hiện lên suy nghĩ:
- Vậy là người thứ hai đã chết. Khi nào rồi sẽ đến mình.
* Tempura: Là món tôm chiên bột của nhật ở ngoài đã giòn tan nhưng bên trong vẫn còn hơi sống của thịt tôm.
Mời mọi người đọc chường tiếp theo của truyện
Last edited by a moderator: