Bài viết: 9 



Đào Hoa Nặc / 桃花諾
Hát gốc: Đặng Tử Kỳ
Cover + Cover lời Việt: Trần Thư Ân
Cover tiếng Hoa
Cover tiếng Việt (Viết lời bởi Trần Thư Ân)
Lần gặp gỡ phút đầu, hứa rằng bên cạnh nhau thật lâu
Mặc thời gian cuốn theo gió mây về đâu
Còn hoài những ước nguyện thuở nào, muốn băng qua thời gian
Ngàn hoa úa tàn đến nay đã bao mùa trăng
Một đời mãi đắm chìm, trói buộc, tâm hồn bao quyến luyến
Hỏi nhân thế kiếp sau có duyên gặp nhau?
Bồi hồi cất giữ một cánh đào, nhớ thương ai dài lâu
Dù duyên số mỏng manh giống như phù du
Cánh hoa này, gốc cây này từng in dấu ước mong bao ngày
Tình là chi mà sao ai cũng cuồng si?
Muốn quên người, muốn quên tình, và quên thuở ban sơ gặp nhau
Mà lối xưa vẫn vương cánh hoa ngày nào
Một đời mãi đắm chìm, trói buộc, tâm hồn bao quyến luyến
Hỏi nhân thế kiếp sau có duyên gặp nhau?
Bồi hồi cất giữ một cánh đào, nhớ thương ai dài lâu
Dù duyên số mỏng manh giống như phù du
Cánh hoa này, gốc cây này từng in dấu ước mong bao ngày
Tình là chi mà sao ai cũng cuồng si?
Muốn quên người, muốn quên tình, và quên thuở ban sơ gặp nhau
Mà lối xưa vẫn vương cánh hoa ngày nào
Nỗi nhớ giăng đầy, chỉ mong rằng đường đi của kiếp sống sau này
Ngàn hoa rơi, nhân quả ra sao chẳng đắn đo
Ngắm chân trời, khó tỏ bày tình yêu chốn nhân gian quạnh hiu
Hồi ức phai úa trên lối đi ngày xưa
Hát gốc: Đặng Tử Kỳ
Cover + Cover lời Việt: Trần Thư Ân
Cover tiếng Hoa
Cover tiếng Việt (Viết lời bởi Trần Thư Ân)
Lần gặp gỡ phút đầu, hứa rằng bên cạnh nhau thật lâu
Mặc thời gian cuốn theo gió mây về đâu
Còn hoài những ước nguyện thuở nào, muốn băng qua thời gian
Ngàn hoa úa tàn đến nay đã bao mùa trăng
Một đời mãi đắm chìm, trói buộc, tâm hồn bao quyến luyến
Hỏi nhân thế kiếp sau có duyên gặp nhau?
Bồi hồi cất giữ một cánh đào, nhớ thương ai dài lâu
Dù duyên số mỏng manh giống như phù du
Cánh hoa này, gốc cây này từng in dấu ước mong bao ngày
Tình là chi mà sao ai cũng cuồng si?
Muốn quên người, muốn quên tình, và quên thuở ban sơ gặp nhau
Mà lối xưa vẫn vương cánh hoa ngày nào
Một đời mãi đắm chìm, trói buộc, tâm hồn bao quyến luyến
Hỏi nhân thế kiếp sau có duyên gặp nhau?
Bồi hồi cất giữ một cánh đào, nhớ thương ai dài lâu
Dù duyên số mỏng manh giống như phù du
Cánh hoa này, gốc cây này từng in dấu ước mong bao ngày
Tình là chi mà sao ai cũng cuồng si?
Muốn quên người, muốn quên tình, và quên thuở ban sơ gặp nhau
Mà lối xưa vẫn vương cánh hoa ngày nào
Nỗi nhớ giăng đầy, chỉ mong rằng đường đi của kiếp sống sau này
Ngàn hoa rơi, nhân quả ra sao chẳng đắn đo
Ngắm chân trời, khó tỏ bày tình yêu chốn nhân gian quạnh hiu
Hồi ức phai úa trên lối đi ngày xưa