

Đà Lạt là xứ sở mộng mơ, thơ mộng, từ lâu đã gợi lên biết bao nhiêu cảm xúc, nỗi niềm với những tao nhân mặc khách từ thập phương ghé đến. Không thể liệt kê đầy đủ những ca khúc đã viết về xứ lạnh này, nhưng người ta thường nhắc nhiều nhất đến "Đà Lạt tam khúc", đó là Thành Phố Buồn của nhạc sĩ Lam Phương, và 2 ca khúc cùng của nhạc sĩ Minh Kỳ: Thương Về Miền Đất Lạnh vàĐà Lạt Hoàng Hôn . Vẻ đẹp ban sơ như thơ như mộng ấy làm ta bật lên những rung động bồi hồi, nhớ về một buổi hoàng hôn lành lạnh nhưng thơ mộng và lãng mạn biết bao Thác Cam Ly, hồ Than Thở là những nơi ta không thể không nhắc đến khi nói về Đà Lạt. Đà Lạt-thành phố mộng mơ quả thật là tên gọi chẳng bao giờ sai. Ta hãy một lần bước chân lên vùng đất hoa ấy để cảm nhận được hết những vẻ đẹp mà thiên nhiên ban tặng. Nếu không, hãy dành một vài phút để tận hưởng và đắm chìm vào Đà Lạt qua ca khúc Đạ Lạt hoàng hôn này nhé
Lắng nghe chiều xuống thành phố mộng mơ
Màu lam tím Đà Lạt sương phủ mờ
Từng đôi đi trên phố vắng
Bước chân êm giữa không gian, hoàng hôn thùa màn đêm.
Đứng trên triền dốc nhìn xuống đồi thông
Hàng cây thẫm màu đèn lên phố phường
Giờ đây hơi sương giá buốt
Biết ai thương bước cô liêu
Người đi trong sương rơi
Đà Lạt ơi, có nghe chăng Cam Ly
Khóc tình đầu dang dở
Đêm xuống Than Thở vang cung hờn,
thêm sắt se tâm hồn
Người đi trong bóng cô đơn.
Khách du tìm đến thành phố ngàn thơ
Nhặt hoa thấy lòng buồn không bến bờ
Gần nhau, xa nhau mấy nỗi
Hỡi quê hương xứ sương rơi
Đà Lạt ơi, Đà Lạt ơi!
Đà Lạt ơi có nghe chăng Cam Ly
Khóc tình đầu dang dở
Đêm xuống Than Thở vang cung hờn
Thêm sắt se tâm hồn
Người đi trong bóng cô đơn
Khách du tìm đến thành phố ngàn thơ
Nhặt hoa thấy lòng buồn không bến bờ
Gần nhau xa nhau mấy nỗi
Hỡi quê hương xứ sương rơi
Đà Lạt ơi Đà Lạt ơi
Gần nhau xa nhau mấy nỗi
Hỡi quê hương xứ sương rơi
Đà Lạt ơi Đà Lạt ơi
Gần nhau xa nhau mấy nỗi
Hỡi quê hương xứ sương rơi
Đà Lạt ơi Đà Lạt ơi.
Lắng nghe chiều xuống thành phố mộng mơ
Màu lam tím Đà Lạt sương phủ mờ
Từng đôi đi trên phố vắng
Bước chân êm giữa không gian, hoàng hôn thùa màn đêm.
Đứng trên triền dốc nhìn xuống đồi thông
Hàng cây thẫm màu đèn lên phố phường
Giờ đây hơi sương giá buốt
Biết ai thương bước cô liêu
Người đi trong sương rơi
Đà Lạt ơi, có nghe chăng Cam Ly
Khóc tình đầu dang dở
Đêm xuống Than Thở vang cung hờn,
thêm sắt se tâm hồn
Người đi trong bóng cô đơn.
Khách du tìm đến thành phố ngàn thơ
Nhặt hoa thấy lòng buồn không bến bờ
Gần nhau, xa nhau mấy nỗi
Hỡi quê hương xứ sương rơi
Đà Lạt ơi, Đà Lạt ơi!
Đà Lạt ơi có nghe chăng Cam Ly
Khóc tình đầu dang dở
Đêm xuống Than Thở vang cung hờn
Thêm sắt se tâm hồn
Người đi trong bóng cô đơn
Khách du tìm đến thành phố ngàn thơ
Nhặt hoa thấy lòng buồn không bến bờ
Gần nhau xa nhau mấy nỗi
Hỡi quê hương xứ sương rơi
Đà Lạt ơi Đà Lạt ơi
Gần nhau xa nhau mấy nỗi
Hỡi quê hương xứ sương rơi
Đà Lạt ơi Đà Lạt ơi
Gần nhau xa nhau mấy nỗi
Hỡi quê hương xứ sương rơi
Đà Lạt ơi Đà Lạt ơi.