Bài viết: 0 

Chương 10: Đọc linh
Sau khi giải trừ linh hồn, Trần Khoát đi lang thang quanh dinh thự vài lần, xem bộ sưu tập sách trong phòng làm việc.
Gia gia của Diệp Tiểu Tiệp có không ít trân tàng thư tịch đã không còn xuất bản nữa, có một số sách thậm chí có thể trực tiếp nhìn thấy bên trong chứa linh khí.
Không cần lật qua lật lại, riêng chỉ nhìn linh khí từ những cuốn sách đó, Trần Khoát cũng có thể cảm nhận được một loại cảm giác nặng nề, lắng đọng do thời gian và kiến thức mang lại.
Nhận biết và phân biệt các loại hình linh khí cũng là một cơ sở rất trọng yếu đối với các linh thuật tu giả. Mà Trần Khoát bởi vì trong cơ thể có chí dương linh khí tồn tại đối với năng lực nhận biết linh khí là rất mạnh, đây chính là am hiểu của hắn.
Có Vương Duy Đảo và Thẩm Tư Cố hai "hướng dẫn viên du lịch" giới thiệu Trần Khoát biết trạch viện này rất có lịch sử, cơ hồ không có bí mật gì để nói.
Hai người bọn họ kỳ thật cũng không phải là "người bản địa." Theo như họ nói, đàn nhị và đàn tranh là do nãi nãi Diệp Tiểu Tiệp mua được, bọn họ ở đây cũng đã liền hơn 30 năm.
Nhưng bọn họ là linh thể, dưới nhãn quan tâm linh có thể nhìn thấy rất nhiều đồ vật mà người bình thường không thấy được, mà những vật kia theo thời gian có thể thấy đã bị phủ rất nhiều bụi nhưng kèm theo đó cũng là những tin tức lịch sử.
Trần Khoát có thể nhìn thấy linh khí thậm chí so với Vương Duy Đảo và Thẩm Tư Cố những linh thể này còn nhiều hơn, phong phú hơn. Nhưng hắn dù sao cũng không phải linh thể về góc độ suy nghĩ, cảm thụ vẫn có khác nhau, có rất nhiều chi tiết cho dù thấy được cũng chưa chắc có được nhiều thông tin.
Sự tình phát sinh bên trong trạch viện này cũng như lai lịch cùng đặc điểm các đồ vật Vương Duy Đảo và Thẩm Tư Cố cơ bản đều có thể nói ra một hoặc hai điều. Bọn họ biết đến Bát Quái có thể kéo dài hàng trăm năm -dù là những chuyện kia chính bọn họ cũng không chứng kiến.
Căn cứ vào đạo đức nghề nghiệp, Trần Khoát không hỏi về mối quan hệ giữa Diệp Tiểu Tiệp và người nhà, mà dưới phương pháp "đọc linh" muốn Vương và Thẩm cho hắn biết về những người và tin tức xa xưa.
Tỉ như mấy món nhạc khí trong phòng nhạc khí đã được các nhạc sĩ nổi tiếng sử dụng trong nhiều năm. Bọn họ có thể từ linh khí bên trên nhạc khí biết được phong cách diễn tấu nhạc khúc, cảm xúc chủ yếu của những nhạc sĩ đó. Thậm chí có một số ít còn có thể diễn tấu ra tiếng nhạc trước đây được phát ra thường xuyên.
Tỉ như, một số đồ nội thất cũ bằng gỗ lim trong nhà có thể "đọc" ra nó thường xuyên đợi hoàn cảnh, là nóng vẫn là lạnh, là ẩm ướt cũng là khô ráo, cao tầng vẫn là thấp tầng, chung quanh nhiều người vẫn là ít người. Có thể "Đọc" ra sự tồn tại từ phía trên một số vết tích, "Đọc" ra phía trên thường xuyên trưng bày vật hoặc đại khái loại người thường ngồi trên đó, v. V.
Năng lực "Đọc linh" ở một mức độ nào đó có thể xem như bản năng của "Yêu linh", nhưng có thể "Đọc" đến chiều sâu nội dung, trình độ phải vô cùng phong phú, nói chung đều có khác biệt.
Tỉ như, chiếc ghế dựa bốn chân lưng cao cũ bình thường "Yêu linh" có lẽ chỉ có thể nhìn ra cái ghế này đản sinh tại bao nhiêu năm trước, vật liệu dùng để chế tạo nó ở địa phương nào hay thời điểm nó bị đốn hạ để tạo ra vật liệu v. V..
Nếu như hắn hỏi cô nàng cơm khô đáp án đạt được có lẽ chỉ có "Không thể ăn", hoặc là ngẫu nhiên có thể nói ra lần gần nhất buông tha không ăn đồ vật gì.
Mà Vương Duy Đảo, Thẩm Tư Cố lại có thể nhìn ra cái ghế kia đã từng ở hoàn cảnh nào, đã từng có những loại người nào ngồi qua, có thể nhìn ra rất nhiều "Cố sự".
Sau khi dạo quanh trong biệt thự, Trần Khoát phát hiện ra hai loại nhạc cụ này là "yêu linh", ngoài khả năng chơi nhạc cụ và nhạc lý, chúng còn có siêu năng lực "Đọc linh" mà hắn chưa từng thấy trước đây.
Xem ra sau khi bọn họ biến thành "yêu linh" đã trốn trong vật dẫn của mình, không có hấp thụ linh khí Âm linh khác, mặc dù sức mạnh tổng thể yếu kém, linh thể mỏng manh, nhưng cũng không phải hoàn toàn không có chỗ tốt.
Dựa vào linh khí tẩm bổ trong tự nhiên linh trí hai bọn họ theo thời gian càng thêm thanh khiết, cũng bởi vậy càng thêm dễ dàng tiếp cận linh bản tướng.
Mà bọn họ không chỉ là "Yêu linh" còn là những chấp niệm của linh hồn con người. Có lẽ nhờ vậy mà bọn họ có khả năng phân tích đối với thông tin của con người qua đó có thể có phán đoán chính xác hơn.
Khám phá này đã giúp Trần Khoát có nhận thức mới đối với mối quan hệ giữa linh khí, linh thể và linh trí.
Xem ra sau này có thể tìm thêm những "yêu linh" tương đối thuần khiết, không có hấp thụ linh khí tà linh, chỉ dựa vào linh khí tự nhiên tẩm bổ giúp "Gửi vật yêu linh" lớn mạnh. Có thể như hôm nay đạt được kinh hỉ ngoài ý liệu cùng dẫn dắt.
Đương nhiên, cũng không phải thôn phệ linh thể âm linh khác liền nhất định ảnh hưởng linh trí, nhiễm tạp tà.
Tựa như cô nàng cơm khô, linh thể bị thôn phệ đã biến mất, nhưng linh trí không bị ảnh hưởng bởi một mất mát nào.
Nguyên nhân cơ bản vẫn là phương thức phệ linh khác biệt. Cô nàng cơm khô phệ linh vốn là một loại linh thuật "Kén ăn" bẩm sinh lại thêm linh thể bị thôn phệ đều bị Trần Khoát xử lý qua, tương đương với việc tiến hành hai tầng loại bỏ.
Giống với những linh hồn và yêu quái khác đều ăn thịt sống, căn bản không quan tâm đó là thịt gì, có thể ăn được. Khó tránh khỏi liền sẽ có các loại ký sinh trùng, có chút thậm chí còn biến chất. Có độc, nếu ăn nhiều, thân thể tự nhiên sẽ có đủ loại vấn đề, tích lũy đến mức độ nhất định liền sẽ phát tác.
Mà thứ cô nàng cơm khô ăn lại là những nguyên liệu nấu ăn được Trần Khoát lựa chọn tỉ mỉ, trải qua quá trình nấu nướng phức tạp trở thành mỹ thực, tự nhiên an toàn, vệ sinh ăn ngon.
Sau khi dạo quanh biệt thự một vòng, Trần Khoát sử dụng nhà bếp ở đây để nấu một bát mì gói mà hắn mang theo trong ba lô, thêm vào đó là trứng luộc, nướctrà, lạp sườn hun khói, tàu hũ ky, măng, thịt bò mà hắn mua trên đường. Tới đây..
Bởi vì phải vội vàng chạy tới trước khi mặt trời lặn, Trần Khoát chỉ tùy tiện ăn một chút ở công ty, ngay cả bát cũng vô dụng.
Nếu không phải biết ban đêm có "tiệc" có thể ăn, đoán chừng cô nàng cơm khô đã sớm kháng nghị.
Mặc dù cô nàng cơm khô đã ăn "Ốc linh" no nê, Trần Khoát lại bắt đầu cảm thấy đói.
Vừa mới khống chế linh thể đồ tể chạy khắp nơi trong trạch viện trên cơ bản đều là nỗ lực cực hạn, thể lực vẫn là rất hao tổn.
Đương nhiên cô nàng cơm khô đã ăn no, sau khi Trần Khoát làm một bát mì tôm với các nguyên liệu phong phú, cô nàng vẫn đi theo ngồi cạnh bàn ăn, dưới linh thị giới thổi phù phù ăn đến vui mừng.
Tuy nói cô nàng đi theo Trần Khoát thời điểm trừ linh, có thể sử dụng năng lực phệ linh thôn phệ lượng cực kỳ lớn linh thể, linh khí. Nhưng với lượng linh khí lớn sau khi thôn phệ lại chỉ là tạm thời chứa đựng, chuyển hóa vẫn cần thời gian.
Mà bình thường đi theo Trần Khoát dù ăn cái gì, trong quá trình hấp thu linh khí mặc dù rất ít lại là tức ăn tức chuyển ăn hết nó sẽ hòa nhập vào linh thể, giống hô hấp ắt không thể thiếu.
"A Khoát, trong tủ lạnh có kem ly, vị sô cô la."
Ăn mì xong, thời điểm Trần Khoát rửa bát sứ lớn trong bồn rửa, cô nàng cơm khô lại đứng bên cạnh tủ lạnh, một tay vịn cửa tủ lạnh, ngửa mặt lên, mắt lom lom nhìn hắn.
Sau khi Trần Khoát tiến vào phòng cũng không có mở tủ lạnh, giống như Vương Duy Đảo cùng Thẩm Tư Cố đối với "Linh" nhạc khí, đồ vật cũ hay tác phẩm nghệ thuật tương đối có cảm giác, lấy được càng nhiều tin tức. Cô nàng cơm khô đối với đồ ăn đặc biệt là đồ ăn cô nàng thích sẽ có phán đoán nhạy bén phi thường, đừng nói cách tủ lạnh, che kín tường nàng cũng có thể cảm nhận được.
"Đại tỷ, vừa ăn mì xong, a!" Trần Khoát bất đắc dĩ nhìn cô nàng, "mà ta lại rửa bát rồi, a!"
"Ăn mì không ảnh hưởng gì đến ăn kem ly! Ngươi cũng không phải ăn không vô!" Cô nàng cơm khô lý trực khí tráng nói.
Lời này.. Ngược lại là nói không sai. Mặc dù vừa ăn xong một bát mì lớn, nhưng quả thực hắn cũng chỉ no sáu bảy phần mà thôi.
"Đó cũng là kem ly của người khác, a, đây không phải là nhà chúng ta." Trần Khoát nói, theo quy tắc nghề nghiệp, trong quá trình "hàng yêu trừ linh", nếu không cần thiết không được di chuyển đồ vật của người ủy thác.
Nghe nói như thế, cô nàng cơm khô giữa góc tường cạnh tủ lạnh ngồi xuống, ủy ủy khuất khuất ôm lấy đầu gối của mình, nhìn xuống mặt đất không nói một lời.
Mặc dù biết cô nàng chín mươi chín phần trăm là đang diễn trò, nhưng Trần Khoát vẫn là bất đắc dĩ thở dài một tiếng, mở tủ lạnh, lấy ra thùng kem vị sô cô la, múc một ít vào chiếc bát sứ lớn vừa rửa.
"Được rồi, ngày mai cùng Diệp tổng nói một tiếng, cô ấy hẳn là sẽ không để ý, haiz."
Trần Khoát múc xong một ly kem cô nàng cơm khô trong nháy mắt liền xuất hiện ở bên cạnh bàn ăn, hai khuỷu tay chống trên mặt bàn, nhìn kem trong bát mà cười hắc hắc, nước miếng chảy ra.
Không có cách nào, Trần Khoát đối với "Bát yêu" này hiểu rất rõ, biết lúc nào đại náo hữu dụng, lúc nào nũng nịu hữu dụng, lúc nào cầu khẩn hữu dụng, lúc nào đóng vai đáng thương hữu dụng.
Đem thùng lớn kem ly một lần nữa đậy kín để lại tủ lạnh Trần Khoát ngồi ở bên cạnh bàn ăn, lấy một thìa đưa vào miệng, mắt lập tức nheo lại.
Chà, kem ly sô cô la, vĩnh viễn tuyệt vời.
Bên cạnh hắn, dưới linh thị giới cô nàng cơm khô cũng tương tự ăn một miếng kem ly lớn, đồng bộ nheo mắt lại, mặt mũi tràn đầy hưởng thụ.
Về khẩu vị của đồ ăn thực thì hai người đều giống nhau, hoặc là nói, khẩu vị của cô nàng cơm khô từ khi sinh ra đã là cùng hắn giống nhau.
Cho nên, cô nàng muốn ăn kem ly sô cô la, theo một ý nghĩa nào đó..
Trần Khoát kỳ thực cũng muốn ăn.
Gia gia của Diệp Tiểu Tiệp có không ít trân tàng thư tịch đã không còn xuất bản nữa, có một số sách thậm chí có thể trực tiếp nhìn thấy bên trong chứa linh khí.
Không cần lật qua lật lại, riêng chỉ nhìn linh khí từ những cuốn sách đó, Trần Khoát cũng có thể cảm nhận được một loại cảm giác nặng nề, lắng đọng do thời gian và kiến thức mang lại.
Nhận biết và phân biệt các loại hình linh khí cũng là một cơ sở rất trọng yếu đối với các linh thuật tu giả. Mà Trần Khoát bởi vì trong cơ thể có chí dương linh khí tồn tại đối với năng lực nhận biết linh khí là rất mạnh, đây chính là am hiểu của hắn.
Có Vương Duy Đảo và Thẩm Tư Cố hai "hướng dẫn viên du lịch" giới thiệu Trần Khoát biết trạch viện này rất có lịch sử, cơ hồ không có bí mật gì để nói.
Hai người bọn họ kỳ thật cũng không phải là "người bản địa." Theo như họ nói, đàn nhị và đàn tranh là do nãi nãi Diệp Tiểu Tiệp mua được, bọn họ ở đây cũng đã liền hơn 30 năm.
Nhưng bọn họ là linh thể, dưới nhãn quan tâm linh có thể nhìn thấy rất nhiều đồ vật mà người bình thường không thấy được, mà những vật kia theo thời gian có thể thấy đã bị phủ rất nhiều bụi nhưng kèm theo đó cũng là những tin tức lịch sử.
Trần Khoát có thể nhìn thấy linh khí thậm chí so với Vương Duy Đảo và Thẩm Tư Cố những linh thể này còn nhiều hơn, phong phú hơn. Nhưng hắn dù sao cũng không phải linh thể về góc độ suy nghĩ, cảm thụ vẫn có khác nhau, có rất nhiều chi tiết cho dù thấy được cũng chưa chắc có được nhiều thông tin.
Sự tình phát sinh bên trong trạch viện này cũng như lai lịch cùng đặc điểm các đồ vật Vương Duy Đảo và Thẩm Tư Cố cơ bản đều có thể nói ra một hoặc hai điều. Bọn họ biết đến Bát Quái có thể kéo dài hàng trăm năm -dù là những chuyện kia chính bọn họ cũng không chứng kiến.
Căn cứ vào đạo đức nghề nghiệp, Trần Khoát không hỏi về mối quan hệ giữa Diệp Tiểu Tiệp và người nhà, mà dưới phương pháp "đọc linh" muốn Vương và Thẩm cho hắn biết về những người và tin tức xa xưa.
Tỉ như mấy món nhạc khí trong phòng nhạc khí đã được các nhạc sĩ nổi tiếng sử dụng trong nhiều năm. Bọn họ có thể từ linh khí bên trên nhạc khí biết được phong cách diễn tấu nhạc khúc, cảm xúc chủ yếu của những nhạc sĩ đó. Thậm chí có một số ít còn có thể diễn tấu ra tiếng nhạc trước đây được phát ra thường xuyên.
Tỉ như, một số đồ nội thất cũ bằng gỗ lim trong nhà có thể "đọc" ra nó thường xuyên đợi hoàn cảnh, là nóng vẫn là lạnh, là ẩm ướt cũng là khô ráo, cao tầng vẫn là thấp tầng, chung quanh nhiều người vẫn là ít người. Có thể "Đọc" ra sự tồn tại từ phía trên một số vết tích, "Đọc" ra phía trên thường xuyên trưng bày vật hoặc đại khái loại người thường ngồi trên đó, v. V.
Năng lực "Đọc linh" ở một mức độ nào đó có thể xem như bản năng của "Yêu linh", nhưng có thể "Đọc" đến chiều sâu nội dung, trình độ phải vô cùng phong phú, nói chung đều có khác biệt.
Tỉ như, chiếc ghế dựa bốn chân lưng cao cũ bình thường "Yêu linh" có lẽ chỉ có thể nhìn ra cái ghế này đản sinh tại bao nhiêu năm trước, vật liệu dùng để chế tạo nó ở địa phương nào hay thời điểm nó bị đốn hạ để tạo ra vật liệu v. V..
Nếu như hắn hỏi cô nàng cơm khô đáp án đạt được có lẽ chỉ có "Không thể ăn", hoặc là ngẫu nhiên có thể nói ra lần gần nhất buông tha không ăn đồ vật gì.
Mà Vương Duy Đảo, Thẩm Tư Cố lại có thể nhìn ra cái ghế kia đã từng ở hoàn cảnh nào, đã từng có những loại người nào ngồi qua, có thể nhìn ra rất nhiều "Cố sự".
Sau khi dạo quanh trong biệt thự, Trần Khoát phát hiện ra hai loại nhạc cụ này là "yêu linh", ngoài khả năng chơi nhạc cụ và nhạc lý, chúng còn có siêu năng lực "Đọc linh" mà hắn chưa từng thấy trước đây.
Xem ra sau khi bọn họ biến thành "yêu linh" đã trốn trong vật dẫn của mình, không có hấp thụ linh khí Âm linh khác, mặc dù sức mạnh tổng thể yếu kém, linh thể mỏng manh, nhưng cũng không phải hoàn toàn không có chỗ tốt.
Dựa vào linh khí tẩm bổ trong tự nhiên linh trí hai bọn họ theo thời gian càng thêm thanh khiết, cũng bởi vậy càng thêm dễ dàng tiếp cận linh bản tướng.
Mà bọn họ không chỉ là "Yêu linh" còn là những chấp niệm của linh hồn con người. Có lẽ nhờ vậy mà bọn họ có khả năng phân tích đối với thông tin của con người qua đó có thể có phán đoán chính xác hơn.
Khám phá này đã giúp Trần Khoát có nhận thức mới đối với mối quan hệ giữa linh khí, linh thể và linh trí.
Xem ra sau này có thể tìm thêm những "yêu linh" tương đối thuần khiết, không có hấp thụ linh khí tà linh, chỉ dựa vào linh khí tự nhiên tẩm bổ giúp "Gửi vật yêu linh" lớn mạnh. Có thể như hôm nay đạt được kinh hỉ ngoài ý liệu cùng dẫn dắt.
Đương nhiên, cũng không phải thôn phệ linh thể âm linh khác liền nhất định ảnh hưởng linh trí, nhiễm tạp tà.
Tựa như cô nàng cơm khô, linh thể bị thôn phệ đã biến mất, nhưng linh trí không bị ảnh hưởng bởi một mất mát nào.
Nguyên nhân cơ bản vẫn là phương thức phệ linh khác biệt. Cô nàng cơm khô phệ linh vốn là một loại linh thuật "Kén ăn" bẩm sinh lại thêm linh thể bị thôn phệ đều bị Trần Khoát xử lý qua, tương đương với việc tiến hành hai tầng loại bỏ.
Giống với những linh hồn và yêu quái khác đều ăn thịt sống, căn bản không quan tâm đó là thịt gì, có thể ăn được. Khó tránh khỏi liền sẽ có các loại ký sinh trùng, có chút thậm chí còn biến chất. Có độc, nếu ăn nhiều, thân thể tự nhiên sẽ có đủ loại vấn đề, tích lũy đến mức độ nhất định liền sẽ phát tác.
Mà thứ cô nàng cơm khô ăn lại là những nguyên liệu nấu ăn được Trần Khoát lựa chọn tỉ mỉ, trải qua quá trình nấu nướng phức tạp trở thành mỹ thực, tự nhiên an toàn, vệ sinh ăn ngon.
Sau khi dạo quanh biệt thự một vòng, Trần Khoát sử dụng nhà bếp ở đây để nấu một bát mì gói mà hắn mang theo trong ba lô, thêm vào đó là trứng luộc, nướctrà, lạp sườn hun khói, tàu hũ ky, măng, thịt bò mà hắn mua trên đường. Tới đây..
Bởi vì phải vội vàng chạy tới trước khi mặt trời lặn, Trần Khoát chỉ tùy tiện ăn một chút ở công ty, ngay cả bát cũng vô dụng.
Nếu không phải biết ban đêm có "tiệc" có thể ăn, đoán chừng cô nàng cơm khô đã sớm kháng nghị.
Mặc dù cô nàng cơm khô đã ăn "Ốc linh" no nê, Trần Khoát lại bắt đầu cảm thấy đói.
Vừa mới khống chế linh thể đồ tể chạy khắp nơi trong trạch viện trên cơ bản đều là nỗ lực cực hạn, thể lực vẫn là rất hao tổn.
Đương nhiên cô nàng cơm khô đã ăn no, sau khi Trần Khoát làm một bát mì tôm với các nguyên liệu phong phú, cô nàng vẫn đi theo ngồi cạnh bàn ăn, dưới linh thị giới thổi phù phù ăn đến vui mừng.
Tuy nói cô nàng đi theo Trần Khoát thời điểm trừ linh, có thể sử dụng năng lực phệ linh thôn phệ lượng cực kỳ lớn linh thể, linh khí. Nhưng với lượng linh khí lớn sau khi thôn phệ lại chỉ là tạm thời chứa đựng, chuyển hóa vẫn cần thời gian.
Mà bình thường đi theo Trần Khoát dù ăn cái gì, trong quá trình hấp thu linh khí mặc dù rất ít lại là tức ăn tức chuyển ăn hết nó sẽ hòa nhập vào linh thể, giống hô hấp ắt không thể thiếu.
"A Khoát, trong tủ lạnh có kem ly, vị sô cô la."
Ăn mì xong, thời điểm Trần Khoát rửa bát sứ lớn trong bồn rửa, cô nàng cơm khô lại đứng bên cạnh tủ lạnh, một tay vịn cửa tủ lạnh, ngửa mặt lên, mắt lom lom nhìn hắn.
Sau khi Trần Khoát tiến vào phòng cũng không có mở tủ lạnh, giống như Vương Duy Đảo cùng Thẩm Tư Cố đối với "Linh" nhạc khí, đồ vật cũ hay tác phẩm nghệ thuật tương đối có cảm giác, lấy được càng nhiều tin tức. Cô nàng cơm khô đối với đồ ăn đặc biệt là đồ ăn cô nàng thích sẽ có phán đoán nhạy bén phi thường, đừng nói cách tủ lạnh, che kín tường nàng cũng có thể cảm nhận được.
"Đại tỷ, vừa ăn mì xong, a!" Trần Khoát bất đắc dĩ nhìn cô nàng, "mà ta lại rửa bát rồi, a!"
"Ăn mì không ảnh hưởng gì đến ăn kem ly! Ngươi cũng không phải ăn không vô!" Cô nàng cơm khô lý trực khí tráng nói.
Lời này.. Ngược lại là nói không sai. Mặc dù vừa ăn xong một bát mì lớn, nhưng quả thực hắn cũng chỉ no sáu bảy phần mà thôi.
"Đó cũng là kem ly của người khác, a, đây không phải là nhà chúng ta." Trần Khoát nói, theo quy tắc nghề nghiệp, trong quá trình "hàng yêu trừ linh", nếu không cần thiết không được di chuyển đồ vật của người ủy thác.
Nghe nói như thế, cô nàng cơm khô giữa góc tường cạnh tủ lạnh ngồi xuống, ủy ủy khuất khuất ôm lấy đầu gối của mình, nhìn xuống mặt đất không nói một lời.
Mặc dù biết cô nàng chín mươi chín phần trăm là đang diễn trò, nhưng Trần Khoát vẫn là bất đắc dĩ thở dài một tiếng, mở tủ lạnh, lấy ra thùng kem vị sô cô la, múc một ít vào chiếc bát sứ lớn vừa rửa.
"Được rồi, ngày mai cùng Diệp tổng nói một tiếng, cô ấy hẳn là sẽ không để ý, haiz."
Trần Khoát múc xong một ly kem cô nàng cơm khô trong nháy mắt liền xuất hiện ở bên cạnh bàn ăn, hai khuỷu tay chống trên mặt bàn, nhìn kem trong bát mà cười hắc hắc, nước miếng chảy ra.
Không có cách nào, Trần Khoát đối với "Bát yêu" này hiểu rất rõ, biết lúc nào đại náo hữu dụng, lúc nào nũng nịu hữu dụng, lúc nào cầu khẩn hữu dụng, lúc nào đóng vai đáng thương hữu dụng.
Đem thùng lớn kem ly một lần nữa đậy kín để lại tủ lạnh Trần Khoát ngồi ở bên cạnh bàn ăn, lấy một thìa đưa vào miệng, mắt lập tức nheo lại.
Chà, kem ly sô cô la, vĩnh viễn tuyệt vời.
Bên cạnh hắn, dưới linh thị giới cô nàng cơm khô cũng tương tự ăn một miếng kem ly lớn, đồng bộ nheo mắt lại, mặt mũi tràn đầy hưởng thụ.
Về khẩu vị của đồ ăn thực thì hai người đều giống nhau, hoặc là nói, khẩu vị của cô nàng cơm khô từ khi sinh ra đã là cùng hắn giống nhau.
Cho nên, cô nàng muốn ăn kem ly sô cô la, theo một ý nghĩa nào đó..
Trần Khoát kỳ thực cũng muốn ăn.