

Con Sông Thương Từ Phía Bạn
Tác giả: Phạm Ngọc Cảnh
Năm vừa rồi gió bấc quét như điên
Lòng tôi buốt căm căm về phía ấy
Tôi nhìn sang Long Khám, sang Lim
Nửa nhớ hội hè nửa lo vụ cấy
Nhóm giọt lửa nửa chừng trang giấy
Chợt ngẩng lên mạ kín đồng
Cám ơn người cho tôi được thấy
Sức thời này dìm chết một mùa đông
Tôi xảm thuyền bằng nỗi chờ mong
Mầm thóc đội màu xanh là đến chở
Hội xuân ơi nhường hết cột đu trồng
Gàu sòng trút nhịp nhàng cho lúa thở
Chiều cuối năm bạn cời bếp lửa
Xoè bàn tay cho đủ sức vào xuân
Hai bờ đất chúng mình trăn trở
Với sông thương sông nhớ đi trầm
Dẫu lòng về Yên Thế rất yên tâm
So soát lại đôi điều vừa cảm nhận
Ruộng đang cày là mảnh đất từng ngâm
Xương máu của người xưa giáp trận
Dẫu chân xuống Đông Hồ mà phấn chấn
Mơ trong tranh rồi thực ở trong dời
Đừng so le mà tài hoa chán nản
Chú gà vườn biết gáy giọng sinh sôi
Bạn đón tôi về hát lại khúc Người ơi..
Khói bếp trộn mùa màng thơm thảo quá
Cánh buồm đăm hương gió cánh đồng vui
Sông Thương ấy mới thật là bạn tả
Con sông thương tôi suốt đời giặc giã
Tách một dòng xanh ra tận chiến hào
Thương con sông tôi xin làm đảnh mạ
Vói đại trà lúa gặp gió thao thao
Liềm trăng vàng quên giữa cánh đồng sao*
Câu thơ cũ giục về liên tưởng mới
Lạt tre xanh ôm lượm lúa vàng au
Sông Thương chảy qua mùa đang chín đợi.
Tác giả: Phạm Ngọc Cảnh (1934 - 2014) là một nhà thơ nổi tiếng, sinh ra tại thị xã Hà Tĩnh, tỉnh Hà Tĩnh, và sống phần lớn cuộc đời ở Hà Nội. Ông là đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam và trở thành hội viên của Hội Nhà văn Việt Nam vào năm 1974. Ngoài tên thật, ông còn được biết đến qua bút danh Vũ Ngàn Chi. Ông đã để lại dấu ấn trong nền văn học Việt Nam với nhiều tác phẩm mang giá trị nghệ thuật cao. Nổi bật với khả năng thể hiện cảm xúc chân thành và sâu sắc, thường khai thác các chủ đề về con người, thiên nhiên và những trải nghiệm cuộc sống. Phong cách thơ độc đáo của ông đã chạm đến trái tim của nhiều thế hệ độc giả, đồng thời phản ánh tâm tư, tình cảm và những giá trị nhân văn trong cuộc sống.
Ngoài việc sáng tác thơ, Phạm Ngọc Cảnh còn tham gia vào nhiều lĩnh vực nghệ thuật khác. Ông viết kịch phim, đọc lời bình và dẫn các chương trình thơ trên sóng phát thanh, truyền hình. Bên cạnh đó, ông cũng góp mặt trong một số bộ phim với vai trò là diễn viên phụ. Sự đa tài của ông không chỉ thể hiện qua thơ ca mà còn trong các hoạt động văn hóa, nghệ thuật, giúp ông trở thành một nhân vật có ảnh hưởng trong nền văn học và nghệ thuật Việt Nam.
Cảm nhận: Bài thơ "Con Sông Thương Từ Phía Bạn" là một trong những bài tiêu biểu của Phạm Ngọc Cảnh, mang đậm dấu ấn của nỗi nhớ và tình yêu quê hương. Bài thơ không chỉ đơn thuần là một tác phẩm nghệ thuật mà còn là một bức tranh sống động về cảnh vật và con người, được thể hiện qua góc nhìn tinh tế và sâu sắc của tác giả.
Trong bài thơ, hình ảnh con sông trở thành biểu tượng cho những kỷ niệm và cảm xúc gắn bó với quê hương. Những dòng thơ đầy tâm huyết và cảm xúc không chỉ miêu tả vẻ đẹp của thiên nhiên mà còn khắc họa nỗi nhớ, tình yêu và sự trăn trở của tác giả về những gì đã qua. Qua đó, người đọc dễ dàng cảm nhận được tình yêu thương và lòng trân trọng của tác giả đối với những điều giản dị, nhưng đầy ý nghĩa trong cuộc sống.
Tác giả: Phạm Ngọc Cảnh
Năm vừa rồi gió bấc quét như điên
Lòng tôi buốt căm căm về phía ấy
Tôi nhìn sang Long Khám, sang Lim
Nửa nhớ hội hè nửa lo vụ cấy
Nhóm giọt lửa nửa chừng trang giấy
Chợt ngẩng lên mạ kín đồng
Cám ơn người cho tôi được thấy
Sức thời này dìm chết một mùa đông
Tôi xảm thuyền bằng nỗi chờ mong
Mầm thóc đội màu xanh là đến chở
Hội xuân ơi nhường hết cột đu trồng
Gàu sòng trút nhịp nhàng cho lúa thở
Chiều cuối năm bạn cời bếp lửa
Xoè bàn tay cho đủ sức vào xuân
Hai bờ đất chúng mình trăn trở
Với sông thương sông nhớ đi trầm
Dẫu lòng về Yên Thế rất yên tâm
So soát lại đôi điều vừa cảm nhận
Ruộng đang cày là mảnh đất từng ngâm
Xương máu của người xưa giáp trận
Dẫu chân xuống Đông Hồ mà phấn chấn
Mơ trong tranh rồi thực ở trong dời
Đừng so le mà tài hoa chán nản
Chú gà vườn biết gáy giọng sinh sôi
Bạn đón tôi về hát lại khúc Người ơi..
Khói bếp trộn mùa màng thơm thảo quá
Cánh buồm đăm hương gió cánh đồng vui
Sông Thương ấy mới thật là bạn tả
Con sông thương tôi suốt đời giặc giã
Tách một dòng xanh ra tận chiến hào
Thương con sông tôi xin làm đảnh mạ
Vói đại trà lúa gặp gió thao thao
Liềm trăng vàng quên giữa cánh đồng sao*
Câu thơ cũ giục về liên tưởng mới
Lạt tre xanh ôm lượm lúa vàng au
Sông Thương chảy qua mùa đang chín đợi.
Tác giả: Phạm Ngọc Cảnh (1934 - 2014) là một nhà thơ nổi tiếng, sinh ra tại thị xã Hà Tĩnh, tỉnh Hà Tĩnh, và sống phần lớn cuộc đời ở Hà Nội. Ông là đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam và trở thành hội viên của Hội Nhà văn Việt Nam vào năm 1974. Ngoài tên thật, ông còn được biết đến qua bút danh Vũ Ngàn Chi. Ông đã để lại dấu ấn trong nền văn học Việt Nam với nhiều tác phẩm mang giá trị nghệ thuật cao. Nổi bật với khả năng thể hiện cảm xúc chân thành và sâu sắc, thường khai thác các chủ đề về con người, thiên nhiên và những trải nghiệm cuộc sống. Phong cách thơ độc đáo của ông đã chạm đến trái tim của nhiều thế hệ độc giả, đồng thời phản ánh tâm tư, tình cảm và những giá trị nhân văn trong cuộc sống.
Ngoài việc sáng tác thơ, Phạm Ngọc Cảnh còn tham gia vào nhiều lĩnh vực nghệ thuật khác. Ông viết kịch phim, đọc lời bình và dẫn các chương trình thơ trên sóng phát thanh, truyền hình. Bên cạnh đó, ông cũng góp mặt trong một số bộ phim với vai trò là diễn viên phụ. Sự đa tài của ông không chỉ thể hiện qua thơ ca mà còn trong các hoạt động văn hóa, nghệ thuật, giúp ông trở thành một nhân vật có ảnh hưởng trong nền văn học và nghệ thuật Việt Nam.

Cảm nhận: Bài thơ "Con Sông Thương Từ Phía Bạn" là một trong những bài tiêu biểu của Phạm Ngọc Cảnh, mang đậm dấu ấn của nỗi nhớ và tình yêu quê hương. Bài thơ không chỉ đơn thuần là một tác phẩm nghệ thuật mà còn là một bức tranh sống động về cảnh vật và con người, được thể hiện qua góc nhìn tinh tế và sâu sắc của tác giả.
Trong bài thơ, hình ảnh con sông trở thành biểu tượng cho những kỷ niệm và cảm xúc gắn bó với quê hương. Những dòng thơ đầy tâm huyết và cảm xúc không chỉ miêu tả vẻ đẹp của thiên nhiên mà còn khắc họa nỗi nhớ, tình yêu và sự trăn trở của tác giả về những gì đã qua. Qua đó, người đọc dễ dàng cảm nhận được tình yêu thương và lòng trân trọng của tác giả đối với những điều giản dị, nhưng đầy ý nghĩa trong cuộc sống.