EM NGỒI GIỮA SẮC KHÔNG VÔ TẬN
Tác giả: Cỏ Hát
* * *
* * *

* * *
Em ngồi giữa sắc không vô tận
Phật bỏ đi và Chúa tránh lẫn
Khắc giữa tàng y vết mộng trần
Giữ trong niệm thức niềm vương vấn
Mươi năm cười nụ gửi thế nhân
Những lúc yêu hòa máu lệ hận
Hai chữ nghiệp duyên chẳng nẻo lần
Em ngồi giữa sắc không vô tận
* * *
Những ngày cuối năm..
Chỉnh sửa cuối: