

Có Đau Cũng Là Xứng Đáng
Ca sĩ trình bày: Quốc Thiên
Ca khúc Có Đau Cũng Là Xứng Đáng được thể hiện qua giọng ca đong đầy cảm xúc của Quốc Thiên là bản nhạc phim của Cái Giá Của Hạnh Phúc đang gây chú ý với người xem phim Việt. Một bộ phim đầy drama, đầy bi kịch của một gia đình thời hiện đại, những ca từ sử dụng trong Có Đau Cũng Là Xứng Đáng rất tinh tế, ở khúc cao trào khi tiếng ca của Quốc Thiên cất lên giúp làm tăng cảm xúc của người xem rất nhiều.
Lời bài hát - Lyrics:
Ngồi một mình nơi đây
Đếm tán cây có bao lá vàng
Mà lòng người héo úa
Đã quay lưng lạnh lùng sang ngang
Từng giọt buồn thấm dòng thời gian
Trôi miên man áng mây hoang tàn
Niềm tin đã vỡ tan nỗi đau mơ màng.
Bao yêu thương từng dành cho nhau
Đã trôi đi vào quên lãng
Những tiếc nuối cả thời xuân xanh
Xót xa cuộc tình dở dang
Ký ức ấy như vẫn còn đây đắng cay
Thân này vương mang
Ngậm ngùi từng năm tháng
Đi tìm một vầng ánh sáng.
Có nỗi đau đã quá muộn màng
Phải đành ôm giấc mơ lụi tàn
Buồn thì cũng lỡ làng
Giờ có đau cũng là xứng đáng
Nỗi nhớ đan thành những nỗi buồn
Người còn thương vẫn thương vô vàn
Dặn lòng phải vững vàng để bước qua
Muôn trùng nương dâu ngút ngàn.
Ca sĩ trình bày: Quốc Thiên
Ca khúc Có Đau Cũng Là Xứng Đáng được thể hiện qua giọng ca đong đầy cảm xúc của Quốc Thiên là bản nhạc phim của Cái Giá Của Hạnh Phúc đang gây chú ý với người xem phim Việt. Một bộ phim đầy drama, đầy bi kịch của một gia đình thời hiện đại, những ca từ sử dụng trong Có Đau Cũng Là Xứng Đáng rất tinh tế, ở khúc cao trào khi tiếng ca của Quốc Thiên cất lên giúp làm tăng cảm xúc của người xem rất nhiều.
Lời bài hát - Lyrics:
Ngồi một mình nơi đây
Đếm tán cây có bao lá vàng
Mà lòng người héo úa
Đã quay lưng lạnh lùng sang ngang
Từng giọt buồn thấm dòng thời gian
Trôi miên man áng mây hoang tàn
Niềm tin đã vỡ tan nỗi đau mơ màng.
Bao yêu thương từng dành cho nhau
Đã trôi đi vào quên lãng
Những tiếc nuối cả thời xuân xanh
Xót xa cuộc tình dở dang
Ký ức ấy như vẫn còn đây đắng cay
Thân này vương mang
Ngậm ngùi từng năm tháng
Đi tìm một vầng ánh sáng.
Có nỗi đau đã quá muộn màng
Phải đành ôm giấc mơ lụi tàn
Buồn thì cũng lỡ làng
Giờ có đau cũng là xứng đáng
Nỗi nhớ đan thành những nỗi buồn
Người còn thương vẫn thương vô vàn
Dặn lòng phải vững vàng để bước qua
Muôn trùng nương dâu ngút ngàn.