


Chút cảm xúc về Trung Thu xưa và nay
Nhớ ngày bé vừa đến đầu Tháng Tám,
Ba lại cùng con cặm cụi vót nan tre.
Dù Ba chỉ làm ông sao be bé.
Con vẫn chờ mong theo đám trẻ rước đèn.
Nhà không tiền, Ba không mua giấy kiến.
Mỗi túi nilon cắt ra vài miếng,
Vừa mờ vừa nhăn nhưng được nhiều màu.
Cho nên con vẫn rất tự hào, khắp cả xóm đèn của con đẹp nhất.
Lũ trẻ chỉ có đèn dán giấy hoặc đèn lon tự cắt,
Rồng rắn cùng nhau chơi trong sân.
Quê nghèo chẳng có cả múa lân.
Cái thùng giấy điểm râu vẽ mắt,
Thêm tấm vải cùng nhau vui quên trời đất,
Trống dùng nồi và chiêng dùng nắp,
Ông Địa đã bạc màu còn cầm chiếc quạt mo.
Cái bánh chẳng to chia năm xẻ bảy.
Cây đèn cầy cũng phải cắt làm hai.
Vách tre, mái lá, nhà ai cũng như ai.
Cùng nhau quây quần dưới trăng mờ, tỏ.
Bây giờ đường lớn, cửa rộng, sân to.
Mái ngói, tường vôi, đổi thay kinh ngạc
Lũ trẻ chơi đèn có nhạc dùng pin.
Màu sắc lung linh, hình thù đủ dạng.
Bánh kẹo ngập tràn, lại chẳng chờ mong.

Đêm rằm lớn bé ra phố lông nhông.
Cùng rước đèn trong... trung tâm thương mại.
Thiếu nhi được phá cỗ ở... trường.
Phụ huynh thì bận trăm công ngàn việc.
Trung Thu giờ chẳng có gì đặc biệt,
Có chăng ngoài đường náo nhiệt hơn thôi.
Tụi trẻ chúng con đã lớn lên rồi.
Đứa đi học, đứa đi làm vội vã.
Bước ra bên ngoài nhiều điều mới lạ.
Mấy năm chẳng về cùng Ba Mẹ "đoàn viên".
Tuy không còn ý nghĩa thiêng liêng,
Nhưng Ba Mẹ mong cả nhà sum họp.
Sóng đời xô tầng tầng lớp lớp,
Còn được bao lần cùng đón Trung Thu.
Năm nay con sẽ về nơi cũ
Tô lại những niềm vui ấp ủ cả tuổi thơ.
Dù chẳng còn háo hức hay ước mơ
Về bánh kẹo hay chiếc đèn rực rỡ
Dù xã hội đổi thay, vật chất đủ đầy.
Vẫn đừng quên ngày vui vầy, đoàn tụ...
Túc. (Trung Thu 2019)
Chỉnh sửa cuối: