Xin chào, bạn được 0382991011 mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
1 người đang xem

CaoSG

Sang năm một sắc trời vàng
Bài viết: 453 Tìm chủ đề
952 19
[COLOR=rgb(0, 179, 179) ]Chưa bao giờ[/COLOR]

Trình bày: Phượng Vũ

"Chưa bao giờ" là một trong những sáng tác của nhạc sĩ Việt Anh như một lời ru êm dành cho những chuyện tình dang dở, là lời nhắc nhở cho đôi lứa đang yêu. Mỗi một chuyện tình đều có vui, có buồn, có lúc tranh cãi dữ dội và cũng có lúc lãnh mạng dịu êm. Thế nhưng điều mà bản thân tôi cảm nhận được trong bài hát chỉ toàn những điều tốt đẹp và ê dịu, đến cả khung cảnh chia tay cũng thơ mộng bình yên như vậy, nhưng sao ta đã không còn nhau "Hôm chia tay cây vừa trút lá - Hôm chia tay ô cửa vẫn sáng đèn".

Có lẽ, đến một lúc nào đó khi hồi tưởng lại đoạn đường ta có nhau, em sẽ mơ màng "giữa muôn vàn hoa" nghe tiếng "biển xô sóng trào" giữa một buổi "chiều yên gió lặng" và anh sẽ hối tiếc vì "Những điều anh chưa nói với em". Đó sẽ mãi là kỉ niệm đẹp theo mãi bên em, vì anh là thanh xuân, là một phần tuổi trẻ trong em..


Lời bài hát:

Trong cơn mưa đêm nhẹ như gió
Trôi qua không gian và nguôi lắng dần
Những điều anh chưa nói với em
Hôm chia tay cây vừa trút lá
Hôm chia tay ô cửa vẫn sáng đèn
Hát gì lên đi đêm quá yên

Trôi trong cơn mơ bờ sông chói chang
Trôi trong cơn mơ niềm đau rất thật
Có bình yên nào không xót xa
Em nơi đây hay còn đâu đó
Cô đơn xa xưa từ giây phút nào đến vô cùng

Bây giờ anh biết vì sao
Gặp nhau biển xô sóng trào
Ngồi nghe chiều yên gió lặng
Giữa muôn vàn hoa


Đi về đâu cũng là thế
Buồn kia còn trong dáng ngồi
Thiên đường xưa khép lại
Từ muôn năm rồi
.
.
Trôi trong cơn mơ bờ sông chói chang
Trôi trong cơn mơ niềm đau rất thật
Có bình yên nào không xót xa
Em nơi đây hay còn đâu đó
Cô đơn xa xưa từ giây phút nào, đến vô cùng

Bây giờ anh biết vì sao
Gặp nhau biển xô sóng trào
Ngồi nghe chiều yên gió lặng
Giữa muôn vàn hoa


Đi về đâu cũng là thế
Buồn kia còn trong dáng ngồi
Thiên đường xưa khép lại
Từ muôn năm rồi

Thiên đường đã khép nguồn cơn
Từ hôm dòng sông rũ mình
Quên được không những điều... đã bao giờ qua

Quên được mỗi sáng mùa đông
Nhìn ra ngày sương giá về
Quên được không những điều, ta chưa bao giờ

Ta chưa bao giờ....
Ta chưa bao giờ....
 
Last edited by a moderator:

Những người đang xem chủ đề này

Back