Bài viết: 260 



Cẩm Tú Nhân Gian
Trình bày: HITA
Tác từ: Linh Hồ Tương Nhi
Tác khúc: Tây Môn Chấn
Biên khúc: Tây Môn Chấn
Trình bày: HITA
Tác từ: Linh Hồ Tương Nhi
Tác khúc: Tây Môn Chấn
Biên khúc: Tây Môn Chấn
Nếu bạn là người yêu thích nhạc cổ phong, chắc chắn "Cẩm Tú Nhân Gian" của HITA sẽ là một trong những bài hát khiến bạn phải dừng lại để lắng nghe trọn vẹn. Ca khúc là một bản giao hòa tuyệt đẹp giữa âm nhạc, thi họa và văn hóa là nơi từng nốt nhạc như một đường kim, từng câu hát như một nét chỉ thêu nên bức tranh phồn hoa nhân gian rực rỡ.
Lời ca bắt đầu bằng hình ảnh "nàng cưỡi gió xuân bước vào giấc mộng", một mở đầu đầy chất thơ và gợi liên tưởng đến những mỹ nhân bước ra từ tranh thủy mặc. Bài hát là hành trình của một người con gái hoặc cũng có thể là biểu tượng của đất nước, của dân tộc – khoác lên mình dải ngân hà, múa giữa nhân gian, thêu dệt nên bao cảnh sắc thanh bình, phồn vinh. Không chỉ là một bài hát về vẻ đẹp, "Cẩm Tú Nhân Gian" còn ẩn chứa thông điệp về tình yêu đất trời, niềm tự hào văn hóa và khát vọng thái bình.
Âm nhạc được phối tinh tế với tiếng tiêu, sáo, đàn tranh hòa quyện cùng nhịp trống dồn dập lúc cao trào, đưa người nghe qua từng cung bậc cảm xúc, từ nhẹ nhàng, trôi nổi như mây trôi, đến dồn dập như một vũ khúc rực rỡ giữa đêm hội.
Nghe đến câu "Phất nhẹ tay áo gấm, phủ lên miền nhân thế, nguyện nước non sum họp hôm nay" đã thực sự xúc động. Có điều gì đó rất thiêng liêng và lặng lẽ trào dâng – giống như khi bạn nhìn thấy một góc phố cổ rêu phong giữa mùa hoa nở, hay khoảnh khắc Tết đến khi cả gia đình quây quần bên nhau.
"Cẩm Tú Nhân Gian" không chỉ đẹp về giai điệu hay hình ảnh mà còn mang trong nó một hồn cốt Á Đông rất sâu lắng. Mình nghĩ, đây không chỉ là một bài hát, mà là một lời chào nhẹ nhàng, tinh tế của văn hóa truyền thống gửi đến người nghe hiện đại. Đó là một lời chào rất đẹp.
Lời bài hát
她乘着清风踏梦来
拥世间万物皆入怀
轻轻斜倚抹天边的霞霭
绣染了乾坤的华彩
灵鸟报春琼枝盈黛
锦里细水摇池徘徊
飞针游走线妙韵连连载
一笔织就千秋万代
笙箫与鸣弦歌在
灯火绵延日月相开
照彻于仙宫阙台
她身披星河赴一场盛宴
霓裳华衣随风舞翩跹
挥一挥玉罗扇唤醒锦绣人间
且将春色都看遍
数不尽繁花迷眼
她欲铸鲲鹏游四海
与青山白云皆相爱
回眸忽一瞥不沾染尘埃
叠印墨绣画她眉黛
灵鸟报春琼枝盈黛
锦里细水摇池徘徊
飞针游走线妙韵连连载
一笔织就千秋万代
笙箫与鸣弦歌在
灯火绵延日月相开
照彻于仙宫阙台
她身披星河赴一场盛宴
霓裳华衣随风舞翩跹
挥一挥玉罗扇唤醒锦绣人间
且让春色万艳
此刻她身披流光愿赴一场盛宴
摇曳婀娜惊鸿舞翩跹
挥一挥绮罗袖拂泽锦绣人间
共许这华夏团圆
绣一出盛世千年
Pinyin
Tā chéng zhuó qīng fēng tà mèng lái
Yōng shì jiān wàn wù jiē rù húai
Qīng qīng xié yī mǒ tiān biān de xía ǎi
Xìu rǎn liǎo qían kūn de húa cǎi
Líng niǎo bào chūn qióng zhī yíng dài
Jǐn lǐ xì shuǐ yáo chí pái húai
Fēi zhēn yòu zǒu xìan mìao yùn lían lían zāi
Yī bǐ zhī jìu qiān qiū wàn dài
Shēng xiāo yǔ míng xían gē zài
Dēng huǒ mían yán rì yuè xíang kāi
Zhào chè yú xiān gōng què tái
Tā shēn pī xīng hé fù yī cháng shèng yàn
Ní cháng húa yī súi fēng wǔ piān xiān
Huī yī huī yù luó shàn hùan xǐng jǐn xìu rén jiān
Qiě jiāng chūn sè dū kàn bìan
Shù bù jìn fán huā mí yǎn
Tā yù zhù kūn péng yóu sì hǎi
Yǔ qīng shān bái yún jiē xiāng ài
Húi móu hū yī piē bù zhān rǎn chén āi
Dié yǐn mò xìu hùa tā méi dài
Líng niǎo bào chūn qióng zhī yíng dài
Jǐn lǐ xì shuǐ yáo chí pái húai
Fēi zhēn yòu zǒu xìan mìao yùn lían lían zāi
Yī bǐ zhī jìu qiān qiū wàn dài
Shēng xiāo yǔ míng xían gē zài
Dēng huǒ mían yán rì yuè xíang kāi
Zhào chè yú xiān gōng què tái
Tā shēn pī xīng hé fù yī cháng shèng yàn
Ní cháng húa yī súi fēng wǔ piān xiān
Huī yī huī yù luó shàn hùan xǐng jǐn xìu rén jiān
Qiě ràng chūn sè wàn yán
Cǐ kè tā shēn pī líu guāng yùan fù yī cháng shèng yàn
Yáo yè ē nà jīng hóng wǔ piān xiān
Huī yī huī qǐ luó xìu fú zé jǐn xìu rén jiān
Gòng xǔ zhè húa xìa túan yúan
Xìu yī chū shèng shì qiān nían
Lời Việt
Nàng cưỡi gió xuân, bước vào giấc mộng,
Ôm cả thế gian vào lòng trong sáng.
Tựa nhẹ nghiêng vai, quệt mây chiều bảng lảng,
Thêu nhuộm càn khôn rực rỡ ngàn hương.
Chim lành báo xuân, cành ngọc đượm sắc,
Dòng nước lụa mềm lượn quanh ao sâu.
Kim bay chỉ lượn, vần xoay diệu kỳ nối tiếp,
Một nét thêu thôi, ngàn thu mãi mãi.
Sáo tiêu đàn hát vang hoài,
Đèn hoa rực rỡ trăng soi sớm mai,
Rọi khắp thiên cung lầu đài.
Nàng khoác dải ngân hà đi dự yến tiệc,
Áo gấm xiêm y nhẹ múa theo chiều.
Phất tay quạt ngọc, nhân gian thêu rạng rỡ,
Gửi sắc xuân muôn chốn mỹ miều.
Muôn hoa rực rỡ lóa điều.
Nàng mộng hóa Côn Bằng bay bốn biển,
Kết duyên cùng mây trắng với non xanh.
Ngoảnh nhìn giây phút, bụi trần không nhiễm,
Mực in nét thêu khắc họa mày thanh.
Chim lành báo xuân, cành ngọc đượm sắc,
Dòng nước lụa mềm lượn quanh ao sâu.
Kim bay chỉ lượn, vần xoay diệu kỳ nối tiếp,
Một nét thêu thôi, ngàn thu mãi mãi.
Sáo tiêu đàn hát vang hoài,
Đèn hoa rực rỡ trăng soi sớm mai,
Rọi khắp thiên cung lầu đài.
Nàng khoác dải ngân hà đi dự yến tiệc,
Áo gấm xiêm y nhẹ múa theo chiều.
Phất tay quạt ngọc, nhân gian thêu rạng rỡ,
Cho sắc xuân thắm vạn điều.
Ngay khoảnh khắc này, nàng khoác dải lưu quang dự yến,
Dáng uyển chuyển nghiêng mình, múa ánh hồng bay.
Phất nhẹ tay áo gấm, phủ lên miền nhân thế,
Nguyện nước non sum họp hôm nay.
Thêu nên cảnh thái bình ngàn năm.