

CA KỸ
Composer: Kumaego
Music Producer: Kumaego
Record: The A Label
Mixing & Mastering: Kumaego x The A Label
Background Vocal: The Feels
Art Design and Director: Mai Khương x ATK
Assisstant Artist: Thiên Thư
Composer: Kumaego
Music Producer: Kumaego
Record: The A Label
Mixing & Mastering: Kumaego x The A Label
Background Vocal: The Feels
Art Design and Director: Mai Khương x ATK
Assisstant Artist: Thiên Thư
Đằng sau lớp son phấn rạng ngời và ánh đèn sân khấu rực rỡ là tấm thân mong manh bị cuộc đời xô đẩy, là đôi mắt chất chứa nỗi buồn và tâm hồn đầy vết xước.
Tiếng đàn, tiếng hát nàng trao chính là sự đánh đổi cả cuộc đời mình lấy hào quang, lấy sự ngưỡng mộ nhất thời của người đời, đổi lấy những ánh mắt đầy dục vọng và toan tính.
Người đời yêu mến nàng, ngưỡng mộ nàng khi nàng còn trẻ, còn đẹp, còn hát hay – rồi quay lưng khi ánh đèn vụt tắt, son phấn nhòe nhoẹt.
Ca kỹ – một kiếp hoa trôi, rực rỡ trong chốc lát, để rồi lụi tàn trong lãng quên.
Lời bài hát
Khăn cài lên tóc tai mượt mà
Thoảng mùi hương phấn son lụa là
Em dệt nhạc thêu thơ
Ngất ngây người mơ kẻ chờ
Em nhìn lên trước gương em cười
Bên ngoài sân biết bao nhiêu người
Đang chờ nhạc vang lên
Tiếng reo hò gọi vang tên
Em bước lên thềm (em bước lên thềm)
Nâng gót chân mềm (nâng gót chân mềm)
Sân khấu lên đèn, kéo tấm rèm, cất câu kèn, nhạc thật êm ôi em thật đẹp
Sân khấu xuống đèn (sân khấu xuống đèn)
Chưa dứt câu kèn (chưa dứt câu kèn)
Tay khóa then cài, tháo bông tai, cất đôi hài để lại phía sau một vai diễn
Tiếng reo hò và vỗ tay
Đến reo hò và vỗ tay
Đến trễ là hết chỗ ngay
Cô ca sĩ này đắt khách, chưa bao giờ thất cách
Tất thảy đau đớn, ngủ lại trong ánh mắt
Một phần trong tim, bị cuộc đời đánh cắp
(Lắng nghe lắng nghe lắng nghe lắng nghe lắng nghe)
Trống và kèn vang lên
(Lắng nghe lắng nghe lắng nghe lắng nghe lắng nghe)
Vài nụ cười đan xen
(Lắng nghe lắng nghe lắng nghe lắng nghe lắng nghe)
Người cùng người hai bên ồn ào nhốn nháo tấp nập vào ra
Xót xa nhành hoa
Trong gió sương xướng ca vô loài
Câu hát em vừa ngân
Nghe bi ai với cả khôi hài
Hào nhoáng lấp lánh từ chân tới đầu và
Người ta nhìn thấy ở phía trên sân khấu là
"Khăn cài lên tóc tai mượt mà
Thoảng mùi hương phấn son lụa là"
Em.. em.. em
Ôi bà con đến mà xem
Tối nay hát cả đêm
Em buông lơi tấm lưng rã rời
Và em đem trao tiếng ca tuyệt với
Nhưng còn em thì sao hỡi em?
Trăm buồn đau của em thì bên ngoài kia liệu ai có xem?
Thương thay thân trắng tươm tinh tuyền
Trời trêu tâm tư thế thân trao tình
Tang tình tang tình tang tính tang
Mang tình ra mà xem mà soi
Mang đời ra mà lem mà coi thế nhân tô màu
Em khoác lên mình chiếc xiêm y, lộng lẫy tô son nên thành hình hài
Đạp những lời đàm tếu khinh khi, em chọn nụ cười trên hành trình dài
Bước lên đón lấy hào quang em đã hằng đêm thao thức
Người người xướng têm cảm giác vinh quang có đủ để em che vết hằn.. thêm đau nhức?
Em bán tiếng đàn, bán tiếng ca đổi lấy niềm vui người xem
Họ trả tiếng cười, trả tiếng reo đổi lấy tiếng khóc đời em?
Bao nhiêu đêm chơi vơi một mình, xếp nước mắt ngăn nắp vào trong sương
Hàng ngày ngươi săm soi, em phải luôn thật đẹp trong gương
Tự ôm chính mình em buông thả thân em trôi vào khung trời mênh mông
Tình tang tính tình em mang cả thanh âm tan vào mây mờ trên không
Giấu hết cảm xúc tổn thương đau đớn, gom hết tất cả tơi bời bên trong
Thời gian đã đến khi hào quang đã hết, liệu có một cai còn nhớ tên không?
* * *
Em buông lơi tấm lưng rã rời (tiếng reo hò và vỗ tay)
Và em trao tiếng ca tuyệt vời (đến trễ là hết chỗ nay)
Nhưng còn em thì sao hỡi em? (cô ca sĩ này đắt khách)
Trăm buồn đau của em thì bên ngoài kia liệu ai có xem?
Thương thay thân trắng tươm tinh tuyền (tiếng reo hò và vỗ tay)
Trời trêu tâm tư thế thân trao tình (lấp đầy hết những chổ hay)
Tang tình tang tình tang tính tang (con tim cô dù đắt khách)
(Nó vỡ vụng rơi lách cách)
Mang tình ra mà xem mà soi
Mang đời ra mà lem mà coi thế nhân tô màu
Hm..
Thoảng mùi hương phấn son lụa là
Em dệt nhạc thêu thơ
Ngất ngây người mơ kẻ chờ
Em nhìn lên trước gương em cười
Bên ngoài sân biết bao nhiêu người
Đang chờ nhạc vang lên
Tiếng reo hò gọi vang tên
Em bước lên thềm (em bước lên thềm)
Nâng gót chân mềm (nâng gót chân mềm)
Sân khấu lên đèn, kéo tấm rèm, cất câu kèn, nhạc thật êm ôi em thật đẹp
Sân khấu xuống đèn (sân khấu xuống đèn)
Chưa dứt câu kèn (chưa dứt câu kèn)
Tay khóa then cài, tháo bông tai, cất đôi hài để lại phía sau một vai diễn
Tiếng reo hò và vỗ tay
Đến reo hò và vỗ tay
Đến trễ là hết chỗ ngay
Cô ca sĩ này đắt khách, chưa bao giờ thất cách
Tất thảy đau đớn, ngủ lại trong ánh mắt
Một phần trong tim, bị cuộc đời đánh cắp
(Lắng nghe lắng nghe lắng nghe lắng nghe lắng nghe)
Trống và kèn vang lên
(Lắng nghe lắng nghe lắng nghe lắng nghe lắng nghe)
Vài nụ cười đan xen
(Lắng nghe lắng nghe lắng nghe lắng nghe lắng nghe)
Người cùng người hai bên ồn ào nhốn nháo tấp nập vào ra
Xót xa nhành hoa
Trong gió sương xướng ca vô loài
Câu hát em vừa ngân
Nghe bi ai với cả khôi hài
Hào nhoáng lấp lánh từ chân tới đầu và
Người ta nhìn thấy ở phía trên sân khấu là
"Khăn cài lên tóc tai mượt mà
Thoảng mùi hương phấn son lụa là"
Em.. em.. em
Ôi bà con đến mà xem
Tối nay hát cả đêm
Em buông lơi tấm lưng rã rời
Và em đem trao tiếng ca tuyệt với
Nhưng còn em thì sao hỡi em?
Trăm buồn đau của em thì bên ngoài kia liệu ai có xem?
Thương thay thân trắng tươm tinh tuyền
Trời trêu tâm tư thế thân trao tình
Tang tình tang tình tang tính tang
Mang tình ra mà xem mà soi
Mang đời ra mà lem mà coi thế nhân tô màu
Em khoác lên mình chiếc xiêm y, lộng lẫy tô son nên thành hình hài
Đạp những lời đàm tếu khinh khi, em chọn nụ cười trên hành trình dài
Bước lên đón lấy hào quang em đã hằng đêm thao thức
Người người xướng têm cảm giác vinh quang có đủ để em che vết hằn.. thêm đau nhức?
Em bán tiếng đàn, bán tiếng ca đổi lấy niềm vui người xem
Họ trả tiếng cười, trả tiếng reo đổi lấy tiếng khóc đời em?
Bao nhiêu đêm chơi vơi một mình, xếp nước mắt ngăn nắp vào trong sương
Hàng ngày ngươi săm soi, em phải luôn thật đẹp trong gương
Tự ôm chính mình em buông thả thân em trôi vào khung trời mênh mông
Tình tang tính tình em mang cả thanh âm tan vào mây mờ trên không
Giấu hết cảm xúc tổn thương đau đớn, gom hết tất cả tơi bời bên trong
Thời gian đã đến khi hào quang đã hết, liệu có một cai còn nhớ tên không?
* * *
Em buông lơi tấm lưng rã rời (tiếng reo hò và vỗ tay)
Và em trao tiếng ca tuyệt vời (đến trễ là hết chỗ nay)
Nhưng còn em thì sao hỡi em? (cô ca sĩ này đắt khách)
Trăm buồn đau của em thì bên ngoài kia liệu ai có xem?
Thương thay thân trắng tươm tinh tuyền (tiếng reo hò và vỗ tay)
Trời trêu tâm tư thế thân trao tình (lấp đầy hết những chổ hay)
Tang tình tang tình tang tính tang (con tim cô dù đắt khách)
(Nó vỡ vụng rơi lách cách)
Mang tình ra mà xem mà soi
Mang đời ra mà lem mà coi thế nhân tô màu
Hm..