Thời gian trôi qua, mỗi ngày đối với Lâm Nguyệt như một bản nhạc buồn vẩn vơ, không thể tìm được điểm dừng. Sau khi rời xa Hoàng Hằng, cô quay trở lại với cuộc sống bình thường, cố gắng để quên đi những ký ức ngọt ngào, những giây phút bên anh mà giờ đây trở thành nỗi đau không thể nguôi ngoai. Nhưng trong trái tim cô, mỗi nhịp đập đều gọi tên anh, dù có cố gắng chạy trốn, cô vẫn không thể ngừng yêu Hoàng Hằng.
Còn Hoàng Hằng, sau khi mất Lâm Nguyệt, anh như người mất phương hướng, giống như một chiến binh thiếu đi lý tưởng sống. Tình yêu của anh dành cho cô là điều không thể phủ nhận, nhưng những trách nhiệm và áp lực mà anh phải đối mặt, những lời chỉ trích từ gia đình và công chúng, khiến anh chẳng thể yên ổn. Anh không muốn làm tổn thương cô, nhưng anh cũng không thể sống thiếu cô.
Đến một ngày, khi đứng trên sân thượng của Dinh
Tổng thống, nhìn ra thành phố rộng lớn dưới ánh hoàng hôn, Hoàng Hằng nhận ra một điều hiển nhiên: Anh đã không còn là chính mình từ khi thiếu Lâm Nguyệt. Tình yêu này không thể cứ mãi chìm trong bóng tối của sự chia ly. Anh quyết định phải hành động, dù có phải đối mặt với bao nhiêu thử thách, bao nhiêu lời chỉ trích.
Một sáng sớm, sau khi chuẩn bị tất cả mọi thứ, Hoàng Hằng công khai bày tỏ tình cảm của mình trước công chúng. Anh đứng trên bục phát biểu trong một buổi họp báo quan trọng, với ánh mắt kiên quyết nhưng đầy sự chân thành. "Tôi, Hoàng Hằng, Tổng thống của đất nước này, muốn chia sẻ với tất cả các bạn một điều rất quan trọng: Tôi yêu Lâm Nguyệt, và tôi không muốn sống thiếu cô ấy," anh tuyên bố rõ ràng.
Những lời anh nói ngay lập tức khiến toàn bộ hội trường lặng đi, sau đó là một tràng tiếng xì xào. Cả báo chí và công chúng không thể tin vào những gì họ vừa nghe. Người ta đều biết đến Hoàng Hằng như một người đàn ông lạnh lùng, quyền lực, không bao giờ công khai chuyện tình cảm cá nhân. Giờ đây, anh lại đứng trước toàn thế giới, nói ra những lời này với tất cả sự chân thành.
Hoàng Hằng không quan tâm đến những phản ứng tiêu cực. Anh đã quyết định rằng tình yêu của mình là điều quan trọng nhất. Anh yêu Lâm Nguyệt, và không một ai có thể làm thay đổi điều đó.
Cùng lúc đó, Lâm Nguyệt đang ở một quán cà phê yên tĩnh, đọc qua những bài báo về Hoàng Hằng. Cô không thể không cảm thấy xót xa khi nhìn thấy anh đứng đó, đối mặt với dư luận, với sự chỉ trích từ cả gia đình và những người yêu mến anh. Cô có thể cảm nhận được sự đau đớn trong ánh mắt anh, và dường như tất cả những cảm xúc còn lại trong cô cũng dần dâng trào.
Một buổi chiều mưa, khi Lâm Nguyệt đang đứng một mình dưới cơn mưa ngoài đường, một chiếc xe ô tô dừng lại trước mặt cô. Hoàng Hằng bước ra, vẫn là người đàn ông mạnh mẽ nhưng giờ đây ánh mắt anh mang theo sự mềm yếu mà cô chưa từng thấy. Anh bước đến gần cô, giọng nói nghiêm túc: "Lâm Nguyệt, em có thể tha thứ cho anh không? Anh không thể sống thiếu em."
Lâm Nguyệt nhìn anh, trái tim cô như thắt lại. Cô không thể phủ nhận rằng cô vẫn yêu anh, rằng trong suốt những ngày qua, trái tim cô chỉ có một mình Hoàng Hằng. Nhưng cô cũng không thể dễ dàng quên đi những tổn thương mà anh đã phải chịu đựng, những áp lực mà anh đã phải đối mặt vì cô.
"Hoàng Hằng," cô cất giọng, giọng nói như nghẹn lại. "Em không muốn anh phải hy sinh vì em. Em không thể để anh phải đối mặt với tất cả những chỉ trích, những lời lẽ cay nghiệt chỉ vì một người như em."
Hoàng Hằng nắm chặt tay cô, không để cô rút tay ra. "Không, Lâm Nguyệt. Anh không quan tâm đến những lời nói của người khác. Anh yêu em và anh sẽ làm mọi thứ để bảo vệ em, bảo vệ tình yêu của chúng ta. Em có thể rời xa anh, nhưng anh sẽ không bao giờ từ bỏ em."
Nước mắt lăn dài trên má Lâm Nguyệt. Cuối cùng, cô gật đầu, dù trái tim cô không thể không đau khi quyết định quay lại bên anh. "Nếu anh thực sự yêu em, anh sẽ phải học cách đối mặt với những khó khăn mà chúng ta sẽ gặp phải. Nhưng em sẽ ở bên anh, Hoàng Hằng. Em không thể sống thiếu anh."
Những lời này như một lời hứa ngầm giữa hai người, là sự tái hợp đầy hy sinh và quyết tâm. Hoàng Hằng hôn lên trán cô, như một lời cảm ơn sâu sắc. Anh đã không làm gì sai, nhưng anh lại sẵn sàng đánh đổi tất cả vì cô, vì tình yêu mà anh dành cho cô.
Cuộc sống của họ không thể trở lại như trước. Dưới sự chỉ trích của công chúng, Hoàng Hằng và Lâm Nguyệt phải đối mặt với những khó khăn lớn. Những âm mưu chính trị nhắm vào Hoàng Hằng ngày càng trở nên phức tạp. Một nhóm những kẻ bất lương trong giới chính trị không muốn Hoàng Hằng tiếp tục cầm quyền, họ thấy rằng tình yêu của anh với một người bình thường như Lâm Nguyệt là một mối đe dọa lớn.
Hoàng Hằng không thể ngồi yên. Anh quyết định đối mặt với mọi nguy hiểm để bảo vệ người anh yêu. Trong một cuộc họp kín với các cố vấn, anh đưa ra những quyết định khó khăn, đôi khi là những hi sinh lớn, để đảm bảo rằng Lâm Nguyệt không phải là mục tiêu của bất kỳ âm mưu nào. Anh không thể để cô trở thành con tốt thí trong một trò chơi quyền lực.
Lâm Nguyệt, mặc dù cô không muốn Hoàng Hằng phải hy sinh vì mình, nhưng cô cũng hiểu rằng tình yêu không phải lúc nào cũng dễ dàng. Cô đã quyết định sẽ cùng anh đối mặt với tất cả, dù có phải đối mặt với nguy hiểm hay đau khổ, miễn là họ vẫn còn nhau.
Cuối cùng, sau những sóng gió và thử thách, tình yêu của họ cũng đã vượt qua được mọi trở ngại. Hoàng Hằng và Lâm Nguyệt đã cùng nhau đi qua những ngày tháng đầy sóng gió, vượt qua những âm mưu chính trị, những áp lực từ gia đình và công chúng. Họ đã học được rằng tình yêu không chỉ là những phút giây ngọt ngào, mà còn là sự hy sinh, là sự kiên cường trong những lúc khó khăn.