36
0
Là tự mình xóa hết
Mảng ký ức xưa kia
Giờ đây đi góp nhặt
Mảnh nào còn sót vương
Cánh đồng kia vẫn vậy
Héo úa đôi vai mòn,
Đôi mắt kia vẫn thế
Sáng tựa đêm trăng tròn
Người xưa không còn nữa
Ký ức xưa phai mờ
Có phải chăng để lỡ?
Giờ hằng đêm mong chờ
Ai xui ai lỡ dại?
Mơ ước chi xa vời
Điều giản đơn trước mắt
Bị "thứ kia" làm mờ
Giờ giữa cơn hoảng loạn
Tìm chút bình yên xưa
Giờ, giờ đây xa lắm
Chỉ có ta bây giờ.
(Feng- Hạ Vũ. Là cơn gió biết đâu ngày thành mưa mùa Hạ)
Thơ là cảm nhận cá nhân, là tiếng lòng của người viết!
Mảng ký ức xưa kia
Giờ đây đi góp nhặt
Mảnh nào còn sót vương
Cánh đồng kia vẫn vậy
Héo úa đôi vai mòn,
Đôi mắt kia vẫn thế
Sáng tựa đêm trăng tròn
Người xưa không còn nữa
Ký ức xưa phai mờ
Có phải chăng để lỡ?
Giờ hằng đêm mong chờ
Ai xui ai lỡ dại?
Mơ ước chi xa vời
Điều giản đơn trước mắt
Bị "thứ kia" làm mờ
Giờ giữa cơn hoảng loạn
Tìm chút bình yên xưa
Giờ, giờ đây xa lắm
Chỉ có ta bây giờ.
(Feng- Hạ Vũ. Là cơn gió biết đâu ngày thành mưa mùa Hạ)
Thơ là cảm nhận cá nhân, là tiếng lòng của người viết!

