Chương 20
Bảo vật bí mật
Bảo vật bí mật
Ngần ấy năm trôi qua, Thạch Nam đã trở thành trợ thủ đắc lực của Tầm Ma. Gọi là trợ thủ vậy thôi chứ thật ra phải gọi là sát thủ mới đúng. Đã được nhận nhiều nhiệm vụ, Thạch Nam thầm hiểu Tầm Ma là kẻ có dã tâm rất lớn, sẵn sàng thanh trừ những kẻ không thuận đường. Nhưng chịu ơn cứu mạng sâu nặng, đã tự gắn hai mươi năm bán mạng rồi, Thạch Nam không phán xét. Vả lại, Thạch Nam tuy thi lệnh tàn sát nhưng lại không hề làm điều trái lương tâm. Đáng lẽ phải giết, nhưng Thạch Nam lại cứu. Chiếc nhẫn Phong ấn và Vong bản dược chính là phương thức cứu người âm thầm của chàng.
Nhẫn Phong ấn với uy lực phi thường, chỉ cần đánh với một lực vừa phải và để điểm nhọn của chiếc nhẫn chạm trực tiếp vào một huyệt đạo quan trọng nào đó trên cơ thể Atula thì thần tính của Atula đó sẽ bị hút hết vào trong chiếc nhẫn này ngay lập tức, biến hắn trở thành một con người yếu đuối tầm thường, mất hết thần khí, không còn thần chất, thần lực gì nữa. Nhưng chính kẻ đi phong ấn cũng sẽ bị chiếc nhẫn rút mất một phần thần lực trong hắn để làm thành sức mạnh phong ấn thần lực vừa bị hút vào. Nếu không phong ấn thần lực bị hút vào đó, chiếc nhẫn sẽ bị phá hủy vì không thể chứa chịu nổi thần lực vừa tiếp nhận. Thế nên nếu cứ bừa bãi đi phong ấn thì kẻ phong ấn sớm muộn gì cũng bị hao tổn hết thần lực mà hóa thành kẻ tầm thường.
Nhưng Thạch Nam sử dụng nhẫn Phong ấn bấy lâu nay mà không hề gì. Bởi có một bí mật sử dụng giúp chàng không bị nhẫn lấy đi sức mạnh, đó là ngay sau khi điểm nhẫn lấy hết thần lực của đối thủ, Thạch Nam sẽ lại dùng chính nhẫn đó đánh tiếp một đòn vào chính huyệt vừa bị điểm nhẫn để trả lại thần lực cho hắn, giúp chiếc nhẫn được giải phóng, không phải chứa đựng thần lực vừa mới hút vào nên cũng không cần phải rút sức mạnh của người phong ấn làm gì. Thế nhưng khi một Atula được giải huyệt đạo để hoàn thần, sự trở về đột ngột của thần lực khiến thân thể đang yếu đuối như con người sẽ không thể chịu đựng nổi, sẽ gây ra một chấn động cho kẻ bị điểm nhẫn, khiến hắn hộc máu đen ra miệng rồi lịm đi, rơi vào trạng thái bất tỉnh ít lâu. Tuy không gây hại gì, tỉnh lại sẽ lại là Atula như thường, nhưng lại dễ gây ra hiểu lầm bị gặp độc tính.
Nhưng khi không muốn trả lại thần lực cho đối thủ mà cũng không muốn bị rút mất thần lực của bản thân thì sau khi điểm nhẫn đối thủ, Thạch Nam sẽ tự dùng nhẫn đánh vào chính huyệt đạo của mình để giải phóng thần lực chiếc nhẫn vừa hút được vào chính cơ thể của mình, đẩy nội lực của chàng gia tăng đáng kể. Khi muốn trả lại thần lực cho kẻ đó thì chỉ cần đánh vào huyệt đạo của kẻ đó là thần lực lưu trú trong chàng sẽ lại trở về với chủ cũ ngay. Thạch Nam không mấy khi sử dụng cách này, vì chàng không có dụng tâm ăn cắp thần lực của kẻ khác, trừ khi không còn sự lựa chọn nào khác.
Kể cả với loài Yêu hay đến cả Thiên nhân, nhẫn Phong ấn cũng có tác động y như thế. Thế nên nếu nhẫn Phong ấn rơi vào tay kẻ có dã tâm và biết sử dụng nhẫn thì thực sự sẽ là đại họa khôn lường. Vì thế, Thạch Nam rất cẩn thận, chỉ khi thực sự cần thiết chàng mới sử dụng đến nhẫn Phong ấn và luôn sử dụng nhẫn trong bí mật và thật chớp nhoáng mà thôi.
Tuy nhiên, từ ngày trở thành sát thủ, chàng luôn phải sử dụng nhẫn để cứu đối thủ của mình. Vì nhận lệnh giết nhưng lại muốn cứu, Thạch Nam phải dùng nhẫn Phong ấn để lấy đi thần tính, biến kẻ đó thành con người, rồi cho hắn uống Vong bản dược để hắn quên mất bản thân mình là ai, quên đi cuộc sống hắn đã có, sau đó đưa hắn đến sống trong thế giới loài người, gây niềm tin cho hắn về một cuộc sống mới và thu xếp một cuộc sống ổn thỏa, tránh xa hiểm họa diệt thân nơi cõi thần.
Trước khi hành động, Thạch Nam luôn kiểm soát xem có bị theo dõi không, sau đó về báo đã hoàn thành nhiệm vụ. Tầm Ma ngạc nhiên vì Thạch Nam mà ra tay thì không bao giờ còn lại xác kẻ địch. Ban đầu hắn hoài nghi, sợ Thạch Nam không ra tay giết người. Biết Tầm Ma đa nghi, sợ hắn sai người canh chừng, theo dõi, Thạch Nam bịa chuyện rằng để mọi sự gọn gàng, chàng đã dùng độc dược hạ thủ làm thân xác đối thủ sau một khoảng thời gian ngắn sẽ tự tan rã thành nước, không để lại một chút dấu tích nào. Tầm Ma chưa từng nghe điều gì kỳ lạ đến thế, vẫn hoài nghi lắm. Nhưng sau khi thấy địch thủ thực sự biến mất hoàn toàn thì hắn cũng thôi nghi ngờ, càng thêm trọng dụng Thạch Nam hơn.
Nhẫn Phong ấn với uy lực phi thường, chỉ cần đánh với một lực vừa phải và để điểm nhọn của chiếc nhẫn chạm trực tiếp vào một huyệt đạo quan trọng nào đó trên cơ thể Atula thì thần tính của Atula đó sẽ bị hút hết vào trong chiếc nhẫn này ngay lập tức, biến hắn trở thành một con người yếu đuối tầm thường, mất hết thần khí, không còn thần chất, thần lực gì nữa. Nhưng chính kẻ đi phong ấn cũng sẽ bị chiếc nhẫn rút mất một phần thần lực trong hắn để làm thành sức mạnh phong ấn thần lực vừa bị hút vào. Nếu không phong ấn thần lực bị hút vào đó, chiếc nhẫn sẽ bị phá hủy vì không thể chứa chịu nổi thần lực vừa tiếp nhận. Thế nên nếu cứ bừa bãi đi phong ấn thì kẻ phong ấn sớm muộn gì cũng bị hao tổn hết thần lực mà hóa thành kẻ tầm thường.
Nhưng Thạch Nam sử dụng nhẫn Phong ấn bấy lâu nay mà không hề gì. Bởi có một bí mật sử dụng giúp chàng không bị nhẫn lấy đi sức mạnh, đó là ngay sau khi điểm nhẫn lấy hết thần lực của đối thủ, Thạch Nam sẽ lại dùng chính nhẫn đó đánh tiếp một đòn vào chính huyệt vừa bị điểm nhẫn để trả lại thần lực cho hắn, giúp chiếc nhẫn được giải phóng, không phải chứa đựng thần lực vừa mới hút vào nên cũng không cần phải rút sức mạnh của người phong ấn làm gì. Thế nhưng khi một Atula được giải huyệt đạo để hoàn thần, sự trở về đột ngột của thần lực khiến thân thể đang yếu đuối như con người sẽ không thể chịu đựng nổi, sẽ gây ra một chấn động cho kẻ bị điểm nhẫn, khiến hắn hộc máu đen ra miệng rồi lịm đi, rơi vào trạng thái bất tỉnh ít lâu. Tuy không gây hại gì, tỉnh lại sẽ lại là Atula như thường, nhưng lại dễ gây ra hiểu lầm bị gặp độc tính.
Nhưng khi không muốn trả lại thần lực cho đối thủ mà cũng không muốn bị rút mất thần lực của bản thân thì sau khi điểm nhẫn đối thủ, Thạch Nam sẽ tự dùng nhẫn đánh vào chính huyệt đạo của mình để giải phóng thần lực chiếc nhẫn vừa hút được vào chính cơ thể của mình, đẩy nội lực của chàng gia tăng đáng kể. Khi muốn trả lại thần lực cho kẻ đó thì chỉ cần đánh vào huyệt đạo của kẻ đó là thần lực lưu trú trong chàng sẽ lại trở về với chủ cũ ngay. Thạch Nam không mấy khi sử dụng cách này, vì chàng không có dụng tâm ăn cắp thần lực của kẻ khác, trừ khi không còn sự lựa chọn nào khác.
Kể cả với loài Yêu hay đến cả Thiên nhân, nhẫn Phong ấn cũng có tác động y như thế. Thế nên nếu nhẫn Phong ấn rơi vào tay kẻ có dã tâm và biết sử dụng nhẫn thì thực sự sẽ là đại họa khôn lường. Vì thế, Thạch Nam rất cẩn thận, chỉ khi thực sự cần thiết chàng mới sử dụng đến nhẫn Phong ấn và luôn sử dụng nhẫn trong bí mật và thật chớp nhoáng mà thôi.
Tuy nhiên, từ ngày trở thành sát thủ, chàng luôn phải sử dụng nhẫn để cứu đối thủ của mình. Vì nhận lệnh giết nhưng lại muốn cứu, Thạch Nam phải dùng nhẫn Phong ấn để lấy đi thần tính, biến kẻ đó thành con người, rồi cho hắn uống Vong bản dược để hắn quên mất bản thân mình là ai, quên đi cuộc sống hắn đã có, sau đó đưa hắn đến sống trong thế giới loài người, gây niềm tin cho hắn về một cuộc sống mới và thu xếp một cuộc sống ổn thỏa, tránh xa hiểm họa diệt thân nơi cõi thần.
Trước khi hành động, Thạch Nam luôn kiểm soát xem có bị theo dõi không, sau đó về báo đã hoàn thành nhiệm vụ. Tầm Ma ngạc nhiên vì Thạch Nam mà ra tay thì không bao giờ còn lại xác kẻ địch. Ban đầu hắn hoài nghi, sợ Thạch Nam không ra tay giết người. Biết Tầm Ma đa nghi, sợ hắn sai người canh chừng, theo dõi, Thạch Nam bịa chuyện rằng để mọi sự gọn gàng, chàng đã dùng độc dược hạ thủ làm thân xác đối thủ sau một khoảng thời gian ngắn sẽ tự tan rã thành nước, không để lại một chút dấu tích nào. Tầm Ma chưa từng nghe điều gì kỳ lạ đến thế, vẫn hoài nghi lắm. Nhưng sau khi thấy địch thủ thực sự biến mất hoàn toàn thì hắn cũng thôi nghi ngờ, càng thêm trọng dụng Thạch Nam hơn.
Chỉnh sửa cuối: